Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Nghịch

Chương 1321: Chín màu hợp nhất!



Máu tươi trong cơ thể con viêm long dài vạn trượng quả thật rất nhiều, nhưng cái mà lão Chu Tước muốn, chính là cố lấy được viêm huyết ở trên đỉnh đầu của con viêm long này.
 
Máu này ẩn chứa tinh hoa của lửa khắp toàn thân của con viêm long, so với máu ở những chỗ khác có giá trị hơn rất nhiều.
 
Vì thế, máu này hiển nhiên cũng rất ít ỏi, lại bị một chưởng này của lão Chu Tước đánh vào, lập tức toàn bộ viêm huyết của con rồng này dường như chảy hết ra, rơi lên trên Địa Phương hương đang cháy kia.
 
Máu tươi vừa mới rơi lên trên đó, lập tức dung nhập vào trong cây hương biến mất không thấy.
 
Bên trong Địa Phương giới, ngọn lửa chín màu thiêu đốt bầu trời. Thân thể Vương Lâm khoanh chân ngồi trên hỏa liên, Chu Tước bảy màu khổng lồ ở phía sau kêu lên không ngừng. Tiếng kêu này lộ ra vẻ giãy giụa, giống như muốn tái sinh. Giữa trời đất có hào quang vô tận lóe lên, hướng về bốn phương tám hướng lan ra, bao phủ Địa Phương giới này, còn có biển lửa vờn quanh, hướng về bốn phía ầm ầm thiêu đốt.
 
Ánh mắt Vương Lâm như ngọn đuốc, hai tay bấm quyết, mắt trái lập tức liền có ngọn lửa bùng lên. Ngọn lửa chín màu này xoay tròn trong đồng tử bên trái của Vương Lâm, tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh, chỉ trong chốc lát đã hóa thành một cơn lốc lửa chín màu.
 
- Chín màu hợp nhất, Chu Tước thức tỉnh lần thứ tư!
 
Trong lòng Vương Lâm hoàn toàn hiểu rõ, cả đời này của hắn đã trải qua ba lần Chu Tước thức tỉnh, mỗi một lần thức tỉnh, cũng đều khiến cho uy lực ngọn lửa của hắn bạo tăng vô số lần, nhưng cả ba lần trước so sánh với lần này cũng không bằng. Đây là lần thứ tư Chu Tước thức tỉnh, là một sự việc cực kỳ trọng đại trong bộ tộc Chu Tước, đó là một bước quan trọng từ thực hỏa chuyển hóa thành hư hỏa. Từ cổ chí kim, người có thể khiến cho Chu Tước thức tỉnh lần thứ tư thật sự rất ít, không vượt quá năm người! Chu Tước đời đầu tiên, Chu Tước đời thứ hai, Chu Tước đời thứ ba, Chu Tước đời thứ tư, ngoài bốn người họ ra cũng chỉ có Vương Lâm! Ngay cả lão tổ bước thứ ba của Hỏa Tước tộc kia, mặc dù sức mạnh của lửa cũng có một tia hư hỏa sinh ra, nhưng hắn cũng không phải là Chu tước thức tỉnh. Hắn vốn không phải là Chu Tước, sao còn nói đến chuyện thức tỉnh.
 
Cho dù người này sinh ra được hư hỏa, nhưng so với Chu Tước chính tông cũng chỉ là bàng môn tả đạo mà thôi. Lần thức tỉnh thứ tư, qua vô số vạn năm, mức độ khó khăn không thể hình dung được, nhất là thần thông hư hỏa có thể khiến cho trời đất run rẩy, đủ để khiến cho tất cả tu sĩ phải kiêng kỵ.
 
Chỉ là khi Chu Tước thức tỉnh lần thứ tư, sức mạnh của ngọn lửa cần phải có cũng đạt tới một mức độ rất khó tin. Chỉ có nắm giữ được đủ thiên địa chi hỏa mới có thể có khả năng thức tỉnh thành công. Vương Lâm trong lúc khoanh chân, hỏa liên chín màu ở phía dưới phát ra ngọn lửa chín màu vô tận. Ngọn lửa này nhất tề ầm ầm nhập vào trong cơ thể hắn, ở trong đồng tử bên trái của hắn biến ảo, khiến cho ngọn lửa chín màu kia xoay chuyển nhanh hơn.
 
Cùng lúc đó, Chu Tước chín màu ở phía sau lại càng kêu lên kịch liệt, thanh âm này đủ để khai thiên lập địa, khiến cho Địa phương giới này run len.
 
- Chưa đủ, sức mạnh của lửa vẫn chưa đủ!
 
Vương Lâm ngẩng mạnh đầu, thân thể đột nhiên cháy bùng lên, cơn lốc chín màu từ trong đồng tử bên trái biến ảo xông ra, vờn quanh thân thể hắn hình thành một cơn bão lửa. Cơn bão này ngợp trời, giống như là muốn hủy diệt thế giới này.
 
Lần thứ tư Chu Tước của Vương Lâm thức tỉnh, là do chấp niệm nghiệp hỏa của hắn, là do hắn làm dấy luân hồi nghiệp chướng mà thành, vì thế lại càng phải có sức mạnh của lửa. Ngay lúc này, đột nhiên giữa không trung của Địa Phương giới lập tức liền có một đám huyết quang đỏ sẫm hóe lên, trong lúc trời đất ầm vang, giáng xuống. Một cơn mưa máu từ trên trời rơi xuống, bên trong mỗi một giọt đều ẩn chứa tinh hoa của ngọn lửa viêm long, phát tán ra sức nóng hủy thiên diệt địa. Cơn mưa này rơi xuống lập tức mang tới cho Vương Lâm một ngọn lửa mới.
 
Những giọt mưa máu này rơi xuống, chưa kịp chạm tới mặt đất liền lập tức nhất tề ngưng tụ lại, vờn quanh bốn phía Vương Lâm, bất ngờ hình thành một huyết cầu không lớn lắm.
 
Huyết cầu này cháy lên, vừa mới tụ lại liền lập tức bị Chu Tước chín màu hấp thụ. Trong tiếng ầm ầm, ngọn lửa trên thân thể Vương Lâm bạo tăng, ngay cả Chu Tước chín màu kia cũng phát ra tiếng kêu kinh thiên.
 
Toàn bộ ngọn lửa trong Địa Phương giới này theo thời gian trở nên càng nồng đậm.
 
Cơn mưa máu vẫn thủy chung rơi xuống, hai tay Vương Lâm bấm quyết, ngọn lửa điên cuồng tiếp tục thiêu đốt. Chu Tước chín màu bên trong ngọn lửa phát ra tiếng kêu bén nhọn, trong lúc dung nhập cơn mưa máu này, lông vũ chín màu toàn thân lập tức theo đó mà bốc cháy lên.
 
- Vẫn còn chưa đủ.
 
Trong mắt Vương Lâm lộ ra tinh quang. Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh ngọn lửa khiến cho Chu Tước của mình lần thứ tư thức tỉnh vẫn chưa đạt tới mức độ cần thiết.
 
Đúng lúc này, ở bên trong Địa phương giới, nam tử trung niên ở trên ngọn núi trọc kia trong mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, nhìn về phía xa xa, hai tay bấm quyết đẩy ra phía ngoài. Chỉ thấy ấn ký ngọn lửa ở trên mi tâm lập tức lóe lên xuất hiện, lơ lửng ở phía trước người hắn.
 
Ngọn lửa này màu tro, dường như không tồn tại.
 
Nam tử trung niên kia than nhẹ, lẩm bẩm nói:
 
- Trên thân thể người này có khí tức rất quen thuộc, chính là khí tức của tên lỗ mãng Lỗ Vân. Năm đó ta rời khỏi, cũng chỉ lo cho hài tử kia.
 
Nam tử trung niên kia thần sắc ảm đạm, tay phải chụp vào hư hỏa ở phía trước người, hướng ra phía ngoài vung lên.
 
Bên trong Địa phương giới, lập tức có một ngọn lửa hư ảo cuồn cuộn bùng lên. ngọn lửa hư ảo này không có sức nóng, nhưng đủ để đốt cháy hết thảy, giờ phút này sau khi xuất hiện lập tức liền phá khai thiên địa, lao thẳng lại gần vị trí của Vương Lâm.
 
Trong nháy mắt, ngọn hư hỏa ngợp trời này liền xuất hiện xung quanh Vương Lâm, với tốc độ cực nhanh dung nhập vào trong cơ thể của Chu Tước chín màu đang giãy giụa kia.
 
Nam tử trung niên này chính là sư phụ của Chu Tước đời thứ năm Lỗ Vân, Chu Tước đời thứ tư. Hắn dĩ nhiên đã trải qua lần thức tỉnh thứ tư của Chu Tước, tiến vào cảnh giới hư hỏa, giờ phút này vung tay đem hư hỏa của hắn tương trợ, ngay khi dung nhập vào trong Chu Tước chín màu của Vương Lâm, Chu Tước kia lại một lần nữa phát ra một tiếng kêu vang dội.
 
Ngọn lửa tràn ngập bên ngoài thân thể Vương Lâm trong nháy mắt bạo tăng vô số lần. Dưới sự tương trợ của ngọn lửa bạo tăng này, Vương Lâm đang ngồi trên đóa hoa hỏa liên ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu dài, ngọn lửa toàn thân hắn lập tức điên cuồng bùng lên. Cơn bão lửa chín màu ầm ầm chuyển động, bao phủ lấy Vương Lâm cùng với Chu Tước. Trong cơn bão xoay tròn này, dường như chín màu hợp nhất chuyển động càng lúc càng nhanh, càng lúc càng kịch liệt, trong tiếng ầm vang không ngừng, cơn bão lửa chín màu dần dần hóa thành một đám hỗn độn. Chín màu sắc ở trong đó dường như trở nên mờ nhạt, màu đỏ trong chín màu đột nhiên biến mất, tiêu tan không còn! Ngay sau đó, màu cam cũng theo đó chấn động, ngay lập tức ngọn lửa hai màu vừa mới tiêu tan này dường như dung hợp với nhau, khiến cho cơn bão lửa này lại càng dữ dội.
 
Toàn bộ Địa Phương giới đều bị biển lửa này tràn ngập, hừng hực thiêu đốt.
 
Lúc này trên Đại đế tinh, mắt viêm long nhìn lão Chu Tước một cách trông mong. Toàn bộ viêm huyết trên đỉnh đầu nó đã chảy cạn, không còn chảy ra một chút nào nữa.
 
Lão Chu Tước trừng hai mắt, quát khẽ:
 
- Con bà nó, nhìn cái gì, không còn long viêm huyết, ngươi cũng phải cho ta long huyết bình thường. Thân thể ngươi lớn như vậy, chảy máu một chút cũng không ngại gì.
 
Con viêm long kia đang muốn phát ra tiếng gào thét phản kháng, nhưng lão Chu Tước cũng nhanh hơn nó một bước, trực tiếp vung hai tay lên, liền hóa ra một sức mạnh vô hình đột nhiên khóa miệng con rồng lại , khiến cho tiếng rít gào không phát ra được chút nào, quay lại vào trong cơ thể.
 
Nương theo lực của tiếng rít gào bị bức quay trở về, tay phải của Lão Chu Tước đảo qua trên thân thể của con viêm long. Lập tức liền có một vết thương dài trăm trượng xuất hiện, máu tươi ầm ầm trào ra.
 
- Ngươi cũng đã hết long viêm huyết rồi, nếu lúc này tha cho ngươi, tiểu tử sẽ không thể thức tỉnh được, ta hiển nhiên không thể không giữ lời hứa.
 
Vẻ uất ức trong mắt con viêm long kia càng đậm, nhưng sau khi nghe lời nói của Lão Chu Tước, cũng nhắm hai mắt lại, điên cuồng phun máu tươi từ trong thân thể ra, nội tâm bắt đầu gào thét.
 
- Đám người Chu Tước này đều là những người dị thường, năm đó chính Chu Tước đời đầu đã lừa ta khi đó còn nhỏ ra khỏi viêm vực, còn không ngừng lấy máu tươi từ thân thể ta. Cuộc sống như thế này đến khi nào mới chấm dứt! Bây giờ Chu Tước đời thứ hai đã hứa rồi, lão long ta cũng phải liều mạng một phen.
 
Một lượng lớn long huyết dung nhập vào trong Địa Phương hương, khiến cho trong Địa Phương giới mưa rơi tầm tã, ào ào rơi xuống, biển lửa càng dữ dội hơn. Long huyết này tuy không bằng long viêm huyết, nhưng hơn ở số lượng rất nhiều, ví thế cũng khiến cho ngọn lửa của Vương Lâm cần để thức tỉnh Chu Tước lần thứ tư đột nhiên càng đậm.
 
Cơn bão lửa bên ngoài thân thể hắn vang lên ầm ầm, sau khi hai màu đỏ cam tiêu tan, ngọn lửa màu vàng kia cũng ầm ầm biến mất, ngay sau đó, ngọn quỷ hỏa màu lục quỷ dị kia cũng tiêu tan. Trên Đại đế tinh, Lão Chu Tước mắt lộ tinh quang, trong lúc cắn răng tay trái bấm quyết điểm lên mi tâm một cái, tiện tay chỉ thẳng vào Địa Phương hương. Chỉ thấy từ trong thân thể hắn có một ngọn hư hỏa biến hóa, theo một chỉ này lao thẳng tới Địa Phương hương.
 
- Tiểu tử kia, lão phu vì trợ giúp ngươi có thể liều mạng hết thảy. Có thể thức tỉnh làn thứ tư thành công hay không, còn phải xem vận may của ngươi!
 
Bên trong Địa Phương giới, sau cơn mưa máu tầm tã, ngọn hư hỏa của Lão Chu Tước ầm ầm xuất ra, như che phủ trời đất, điên cuồng dung nhập vào bên trong Chu Tước của Vương Lâm.
 
Luồng sức mạnh này mạnh mẽ hiện lên, khiến cho ba ngọn lửa màu thanh, lam, tím trong cơn bão lửa ở bên ngoài thân thể Vương Lâm đồng thời tan vỡ, tiêu tan không còn. Lúc này trong cơn bão lửa, bảy màu đã hòa tan, chỉ còn hai màu đen trắng vẫn còn vùng vẫy bên trong cơn bão lửa. Hai mắt Vương Lâm lộ ra ánh sáng kỳ dị, hai tay nâng lên, hướng ra phía ngoài vung lên, trong miệng thấp giọng nói:
 
- Lửa đã đến cực điểm, không còn là vật có thể nuốt. Đã như vậy, ta cũng không cần trợ giúp nữa, hai màu trắng đen này ta sẽ dùng đạo thuật để hòa tan!
 
Trong tiếng gầm nhẹ của Vương Lâm, cơn bão lửa có hai màu đen trắng ở bên ngoài thân thể hắn lập tức chấn động. Chỉ thấy từ trong cơ thể Vương Lâm phát tán ra một sức mạnh quỷ dị, sức mạnh này có thể dung hòa vạn vật trong trời đất, ngay khi phát tán, lập tức màu trắng trong đó đột nhiên tiêu tan.
 
Trong cơn bão lửa chỉ còn lại màu đen, màu đen này xoay tròn ở bên trên cơn bão, nhưng màu sắc cũng càng ngày càng nhạt, càng ngày càng suy yếu. Một lát sau, khi Vương Lâm đứng dậy ngửa mặt lên trời kêu một tiếng dài, ngọn lửa màu đen kia đột nhiên tan vỡ. Ngay khi chín màu hợp thành một, ở bên trong cơn bão. Chu Tước của Vương Lâm trực tiếp lao ra. Chu Tước này toàn thân có hư hỏa ẩn hiện lưu chuyển, ngay khi lao ra khỏi cơn bão, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu kinh thiên động địa, tiếng kêu của Chu Tước thức tỉnh lần thứ tư thành công.
 
- Lần thức tỉnh thứ tư đã đưa thực hỏa của ta nhập hư!
 
Vương Lâm đứng mạnh dậy. Hỏa liên chín màu dưới chân đột nhiên nở tung, hóa thành vô số mảnh ngưng tụ về phía Chu Tước.
 
Chương trước Chương tiếp
Loading...