Tiên Nghịch
Chương 1305: Sóng dâng
Tu chân tinh của Ám Hạt Tộc trong khoảng thời gian này vẫn luôn bị một luồng sương mù do ma khí hình thành vây quanh, từ xa nhìn lại trong quỷ dị khó lường. Ngay cả sinh linh trên tu chân tinh này dưới ma khí này cũng đã có chút biến đổi.
Một ngày nọ, khi chỉ còn cách ngày tuyển chọn trưởng lão của Lạc Sinh hội sáu ngày, ma vụ trên tu chân tinh của Ám Hạt Tộc đột nhiên xuất hiện biến hóa kịch liệt. Từ xa nhìn lại, cả tu chân tinh cuồn cuộn ma khí, phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa. Cùng lúc đó, ma khí nhanh chóng co lại, đồng loạt hướng về bên trong tu chân tinh! Biến cố bất thình lình này khiến cho Ám Hạt Tộc và Vân Độn tộc chú ý cao độ. Đám người bọn họ vội tản thần thức ra, đang muốn quan sát thì lại phát hiện ra, tất cả ma vụ trong thiên địa đều đồng loạt lao về phía động phủ Vương Lâm đang bế quan!
Dường như trong động phủ này có một cái hố đen đang hấp thu tất cả ma khí tới! Chỉ trong chốc lát, ma khí vô tận trong thiên địa chợt biến mất, toàn bộ đều bị hút vào trong động phủ của Vương Lâm. Cả quá trình này nếu từ trên bầu trời nhìn xuống thì có thể chứng kiến rõ ràng, ma khí như thủy triều, hóa thành một dòng xoáy thật lớn. Mà trung tâm của dòng xoáy đó chính là động phủ của Vương Lâm. Nó xoay chuyển rất nhanh, co lại rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã kết thúc, nhanh tới mức khiến cho người ta không kịp có chút phản ứng nào!
Trong động phủ của Vương Lâm, ma khí ngưng tụ hình thành một tầng sương mù dày đặc mà thần thức cũng không thể xuyên thấu. Sương mù này tiếp tục co lại, ở sâu trong sương mù. Vương Lâm vẫn đang ngồi khoanh chân, trước người lơ lửng một thân người nhỏ bé màu đỏ sậm. Thân thể này mơ hồ, thoạt nhìn như thể nguyên thần, lại cũng giống như một linh hồn.
Hình dáng của hắn không ngờ giống hệt Vương Lâm, chẳng qua bộ mặt hiện lên vẻ bạo ngược, điên cuồng và dữ tợn vô cùng.
Giờ phút này hắn đang mở miệng không ngừng thôn phệ ma khí đang tràn tới! Một lát sau, tất cả ma khí trong động phủ dường như là cá voi hút nước, bị hắn hút sạch. Thân thể của hắn hơi ngưng thật, nhưng vẫn chưa rõ ràng. Vẻ bạo ngược trên khuôn mặt càng thêm nồng đầm, xoay người nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, rít lên một tiếng chói tai, lao tới tấn công hắn. Dường như ngay cả là Vương Lâm nó cũng phải thôn phệ. Trong nháy mắt này, đôi mắt Vương Lâm mở bừng ra, bên trong lộ vẻ lạnh lùng, ánh mắt như điện va chạm với ánh mắt của người này.
- Biến!
Một tiếng hừ lạnh vang lên. Không thấv Vương Lâm thi triển thần thông gì nhưng tiểu nhân sắp đánh tới liền kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể bay người lại phía sau rơi xuống một bên.
- Ta sáng tạo ra ngươi thì hiển nhiên cũng có thể hủy diệt ngươi!
Vương Lâm đứng dậy, tay phải giơ lên chụp vào hư không một cái, lập tức bắt lấy thân thể nhỏ bé kia, vẻ mặt của con người nhỏ bé này sợ hãi, trong nháy mắt khi tay phải Vương Lâm chụp tới đột nhiên thân thể nhoáng lên, cả người ầm một tiếng tan rã, hóa thành sương mù tản ra bốn phương tám hướng. Sương mù này sau khi chạy thoát khỏi bàn tay của Vương Lâm liền ở bên ngoài động phủ ngưng tụ lại thành hình.
Vừa mới xuất hiện nó liền lập tức lao nhanh đi, hóa thành một đám ma vụ, dùng tốc độ cực nhanh biến mắt. Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, khóe miệng nở một nụ cười lạnh, tay phải bắt quyết đánh ra một ấn ký, đặt trước miệng thổi một cái. Lập tức từ phía chân trời truyền lại một tiếng kêu thê lương thảm thiết. Không bao lâu sau, ma hồn nhỏ bé kia vốn đã chạy rất xa tự mình bay trở về, quỳ gối trước mặt Vương Lâm, thân thể run rẩy, trở nên mơ hồ hơn rất nhiều, dường như lúc nào cũng có thể tiêu tan.
- Ta chỉ cần thổi một cái cũng có thể khiến ngươi tan thành mây khói!
Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng, chậm rãi mờ miệng. Ma hồn kia lại càng run rẩy kịch liệt hơn, vội vàng dập đầu giong như đang cầu xin tha thứ vậy. Tay phải Vương Lâm giơ lên chụp vào hư không một cái. Lập tức Vụ Ma Thương liền xuất hiện trước người hắn, sau đó chỉ một cái vào ma hồn. Ma hồn này tâm ý tương thông với Vương Lâm, vẻ mặt lộ ra sự do dự và giãy dụa. Vương Lâm hừ lạnh một tiếng. Ma hồn lập tức run lên, thân thể hóa thành một đạo hắc quang, bay thẳng về phía Vụ Ma Thương, sau đó liền dung nhập vào trong. Trong nháy mắt khi nó dung nhập, Vụ Ma Thương dường như có linh hồn, bộc phát ra một luồng khí tức cực kỳ cường đại. Khí tức này ầm ầm lao ra, hóa thành một con mãng xà màu đen, phá tan động phủ, bay lên bầu trời phát ra một tiếng rít gào kinh thiên động địa!
Đám người Ám Hạt Tộc trên tu chân tinh này trợn mắt há mồm nhìn bầu trời bị con mãng xà màu đen kia che kín, tâm thần rung động. Tu sĩ Vân Độn tộc một bên cũng như vậy, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, ngơ ngác nhìn hắc mãng đang gào thét trên bầu trời. Một cảm giác sợ hãi không nói lên lời tràn ngập trong tâm thần bọn họ. Hắc mãng kia ẩn chứa sự bạo ngược và điên cuồng khó có thể tưởng tượng, lại có vẻ khát máu nồng đậm. Dường như tất cả sinh linh trong thiên địa đều là địch nhân của nó vậy!
Chung Đại Hồng nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn. Hắn và Hứa Lập Quốc bất đồng. Vương Lâm càng mạnh hắn càng cảm thấy vinh quang. Giờ phút này dưới sự kích động, hắn lập tức quỳ xuống mặt đất lớn tiếng hô:
- Pháp bảo của chủ nhân đại thành, thần công vô địch!
Hắc mãng trong khi rít gào trên bầu trời, thân thể dần dần tiêu tán, hóa thành một luồng sáng đen lao về phía Vương Lâm, dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Ở bên cạnh nguyên thần trong cơ thể Vương Lâm giờ phút này có thêm một thân thể ma hồn nhỏ. Thân thể này hai mắt nhắm nghiền, bị nguyên thần của Vương Lâm áp chế, không thể phản kháng hay dãy dụa chút nào. Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh nhưng trong mắt hơi lộ ra vẻ vui mừng. Cho dù phân thân ma hồn còn chưa đại thành nhưng đã bắt đầu có cơ sở, sau nhiều lần tế luyện có thể trở thành phân thân chân chính!
- Không biết sau khi ba thân thể thần, ma, yêu của ta hợp nhất xong có thể giống như phỏng đoán của ta, phản tổ thành cổ hay không!
Vương Lâm liếm liếm môi, chụp về hư không phía trước một cái. Lập tức phía trước người hắn xuất hiện hai bảo vật.
Một cái là một phiến lá cây khô vàng, một là một thụ nhân bị phong ấn!
Trong vùng đất Điên Lạc, tại thời điểm tuyển chọn trưởng lão, những người có tư cách tranh đoạt vị trí trưởng lão ở tất cả tiểu tộc đều đang tích cực chuẩn bị, đi tới nơi tiến hành thịnh điển. Đó chính là địa phương thần bí nhất trong vùng đất Điên Lạc - Đại đế tinh!
Tinh cầu này ở Thái Cổ Tinh Thần vô cùng nổi tiếng, cũng là một tinh cầu được Trường Tôn hội nghiên cứu trọng điểm, có liên quan tới rất nhiều lời đồn đại về đại đế được truyền lưu trong Thái Cổ Tinh Thần. Phải biết rằng ở Thái Cổ Tinh Thần, hễ là tu chân tinh thì hầu hết đều là hình cầu. Mặc dù có thể có một chút ít không hoàn toàn như vậy thì đại thể cũng vẫn là hình cầu. Đây là một hiện tượng rất kỳ quái. Từng có rất nhiều tu sĩ có đại thần thông nghiên cứu, muốn tìm ra bí ẩn trong đó nhưng cuối cùng cũng chỉ lần ra được chút dấu vết chứ không thể tìm hiểu hết được. Cho dù là Trường Tôn hội dưới nhiều năm nghiên cứu thì cũng chỉ có thể tuyên bố được một quy tắc. Quy tắc tên là quy tắc xoay tròn. Bọn họ cho rằng tất cả các tinh cầu đều luôn luôn xoay tròn, trong năm tháng vạn cổ, bất cứ tu chân tinh nào cũng đều trở thành hình cầu.
Nhưng quy tắc này gặp phải đại đế thì lại hoàn toàn thay đổi. Đại đế tinh nhìn lại giống một đường thẳng. Thậm chí nếu từ trên bầu trời nhìn lại. Đại đế tinh trông như một cái kim la bàn, chậm rãi xoay tròn. Không ai biết vì sao Đại đế tinh lại như vậy. Nơi này chính là thánh địa của các bộ tộc trong vùng đất Điên Lạc, cũng là động phủ của đại đế. Ngày thường ở Đại đế tinh tràn ngập từ lực và lực giằng xé, khiến cho pháp bảo của tất cả tu sĩ tới nơi này đều mất đi hiệu lực, ngay cả tu vi cũng bị áp chế.
Chỉ có mỗi một lần tuyển chọn trưởng lão của Lạc Sinh hội thì từ lực và lực giằng xé này mới giảm đi rất nhiều, còn có mấy thông đạo cố định, để cho người khác có thể tiến vào. Đại hội tuyển chọn trưởng lão Lạc Sinh hội ngoài hơn ba trăm tiểu tộc tham gia thì còn có một số người của Thái Cổ Tinh Thần cũng tới đây quan chiến. Những người này đại bộ phận đều là được các tiểu tộc yêu cầu tới, thậm chí có khi còn có thể trợ chiến. Đối với việc này Điên Lạc đại đế chưa bao giờ để ý. Dần dần đây trở thành một luật bất thành văn. Tuy nhiên còn có một quy luật, đó là nếu không phải là người của tộc lạc Điên Lạc thì không được phép trở thành trưởng lão, nếu không chắc chắn phải chết! Mỗi một lần tuyển chọn trưởng lão Lạc Sinh hội, Trường Tôn hội cũng đều phái người tới đây làm khách, biểu thị sự tán thành đối với Lạc Sinh hội và sự coi trọng đối với đại đế. Ngoài ra đây họ cũng muốn tiếp cận quan sát các bộ tộc ở đây.
Trừ Trường Tôn hội ra thì mỗi một lần tuyển chọn trưởng lão, Lạc Sinh hội cũng sẽ đưa ra một số ngọc giản, mời một ít cường giả của Thái Cổ Tinh Thần tới. Việc này Điên Lạc đại đế không để ý tới, dường như đối với hắn việc tuyển chọn trưởng lão của Lạc Sinh hội chỉ là một dịp náo nhiệt mà thôi.
Trong tinh không, Vương Lâm cùng với Ám Hạt Tộc, Vân Độn tộc hướng về phía Đại đế tinh bay đi. Ở bên ngoài vùng đất Điên Lạc, trong Thái Cổ Tinh Thần, một nữ tử có mái tóc dài quá vai, đứng trên một đồ án bát giác yên lặng nhìn về phía trước, không biết đang suy nghĩ điều gì. Bên cạnh này còn có một nam tử trung niên. Nam tử này cũng đang nhìn về phía trước, thần sắc âm trầm.
- Vân Lạc đại ti. Điên Lạc đại đế giết phân thân của ta, việc này Trưởng Tôn hội nói gì?
- Sẽ bồi thường.
Nữ tử tóc dài kia nhẹ giọng nói, ánh mắt nhìn về phía tinh không, trong lòng yên lặng thầm nhủ:
- Có thể khiến Điên Lạc đại đế che chở.người này, ta thật sự muốn chính mắt gặp một lần.chỉ không biết là hắn có phải là người được đề cập tới trong quẻ tượng của tổ tiên ta hay không.
Cũng ở một phương hướng khác trong Thái Cổ Tinh Thần, trong lam quang tràn ngập. Lam Mộng Đạo Tôn chắp tay sau lưng chậm rãi tiến về phía trước. Sau lưng hắn, Liêu Thiên Cửu yên lặng đi theo.
Ở một nơi xa hơn, tại một tinh vực không có bóng người, có một con mãnh thú thân thể cực kỳ khổng lồ, có thể sánh ngang với một tu chân tinh đang chậm rãi phi hành. Bên ngoài thân thể nó tràn ngập xúc tu dài mấy vạn trượng đang chầm chậm chập chờn. Nó là Vọng Nguyệt! Ở trên lưng nó là một lão giả mặc trường bào màu trắng. Tướng mạo lão giả cực kỳ quỷ dị, nửa mặt mày đen nửa trông như là phân rõ âm dương vậy. Phía sau hắn có ba người hầu đang đứng. Nếu Vương Lâm nhìn thấy ba người này thì sẽ lập tức sẽ nhận ra! Nhất Mộc Tử, Vũ Đông Thiện.còn có người vốn đã tử vong.Cực Hiền Thiên.
Một ngày nọ, khi chỉ còn cách ngày tuyển chọn trưởng lão của Lạc Sinh hội sáu ngày, ma vụ trên tu chân tinh của Ám Hạt Tộc đột nhiên xuất hiện biến hóa kịch liệt. Từ xa nhìn lại, cả tu chân tinh cuồn cuộn ma khí, phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa. Cùng lúc đó, ma khí nhanh chóng co lại, đồng loạt hướng về bên trong tu chân tinh! Biến cố bất thình lình này khiến cho Ám Hạt Tộc và Vân Độn tộc chú ý cao độ. Đám người bọn họ vội tản thần thức ra, đang muốn quan sát thì lại phát hiện ra, tất cả ma vụ trong thiên địa đều đồng loạt lao về phía động phủ Vương Lâm đang bế quan!
Dường như trong động phủ này có một cái hố đen đang hấp thu tất cả ma khí tới! Chỉ trong chốc lát, ma khí vô tận trong thiên địa chợt biến mất, toàn bộ đều bị hút vào trong động phủ của Vương Lâm. Cả quá trình này nếu từ trên bầu trời nhìn xuống thì có thể chứng kiến rõ ràng, ma khí như thủy triều, hóa thành một dòng xoáy thật lớn. Mà trung tâm của dòng xoáy đó chính là động phủ của Vương Lâm. Nó xoay chuyển rất nhanh, co lại rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã kết thúc, nhanh tới mức khiến cho người ta không kịp có chút phản ứng nào!
Trong động phủ của Vương Lâm, ma khí ngưng tụ hình thành một tầng sương mù dày đặc mà thần thức cũng không thể xuyên thấu. Sương mù này tiếp tục co lại, ở sâu trong sương mù. Vương Lâm vẫn đang ngồi khoanh chân, trước người lơ lửng một thân người nhỏ bé màu đỏ sậm. Thân thể này mơ hồ, thoạt nhìn như thể nguyên thần, lại cũng giống như một linh hồn.
Hình dáng của hắn không ngờ giống hệt Vương Lâm, chẳng qua bộ mặt hiện lên vẻ bạo ngược, điên cuồng và dữ tợn vô cùng.
Giờ phút này hắn đang mở miệng không ngừng thôn phệ ma khí đang tràn tới! Một lát sau, tất cả ma khí trong động phủ dường như là cá voi hút nước, bị hắn hút sạch. Thân thể của hắn hơi ngưng thật, nhưng vẫn chưa rõ ràng. Vẻ bạo ngược trên khuôn mặt càng thêm nồng đầm, xoay người nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, rít lên một tiếng chói tai, lao tới tấn công hắn. Dường như ngay cả là Vương Lâm nó cũng phải thôn phệ. Trong nháy mắt này, đôi mắt Vương Lâm mở bừng ra, bên trong lộ vẻ lạnh lùng, ánh mắt như điện va chạm với ánh mắt của người này.
- Biến!
Một tiếng hừ lạnh vang lên. Không thấv Vương Lâm thi triển thần thông gì nhưng tiểu nhân sắp đánh tới liền kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể bay người lại phía sau rơi xuống một bên.
- Ta sáng tạo ra ngươi thì hiển nhiên cũng có thể hủy diệt ngươi!
Vương Lâm đứng dậy, tay phải giơ lên chụp vào hư không một cái, lập tức bắt lấy thân thể nhỏ bé kia, vẻ mặt của con người nhỏ bé này sợ hãi, trong nháy mắt khi tay phải Vương Lâm chụp tới đột nhiên thân thể nhoáng lên, cả người ầm một tiếng tan rã, hóa thành sương mù tản ra bốn phương tám hướng. Sương mù này sau khi chạy thoát khỏi bàn tay của Vương Lâm liền ở bên ngoài động phủ ngưng tụ lại thành hình.
Vừa mới xuất hiện nó liền lập tức lao nhanh đi, hóa thành một đám ma vụ, dùng tốc độ cực nhanh biến mắt. Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, khóe miệng nở một nụ cười lạnh, tay phải bắt quyết đánh ra một ấn ký, đặt trước miệng thổi một cái. Lập tức từ phía chân trời truyền lại một tiếng kêu thê lương thảm thiết. Không bao lâu sau, ma hồn nhỏ bé kia vốn đã chạy rất xa tự mình bay trở về, quỳ gối trước mặt Vương Lâm, thân thể run rẩy, trở nên mơ hồ hơn rất nhiều, dường như lúc nào cũng có thể tiêu tan.
- Ta chỉ cần thổi một cái cũng có thể khiến ngươi tan thành mây khói!
Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng, chậm rãi mờ miệng. Ma hồn kia lại càng run rẩy kịch liệt hơn, vội vàng dập đầu giong như đang cầu xin tha thứ vậy. Tay phải Vương Lâm giơ lên chụp vào hư không một cái. Lập tức Vụ Ma Thương liền xuất hiện trước người hắn, sau đó chỉ một cái vào ma hồn. Ma hồn này tâm ý tương thông với Vương Lâm, vẻ mặt lộ ra sự do dự và giãy dụa. Vương Lâm hừ lạnh một tiếng. Ma hồn lập tức run lên, thân thể hóa thành một đạo hắc quang, bay thẳng về phía Vụ Ma Thương, sau đó liền dung nhập vào trong. Trong nháy mắt khi nó dung nhập, Vụ Ma Thương dường như có linh hồn, bộc phát ra một luồng khí tức cực kỳ cường đại. Khí tức này ầm ầm lao ra, hóa thành một con mãng xà màu đen, phá tan động phủ, bay lên bầu trời phát ra một tiếng rít gào kinh thiên động địa!
Đám người Ám Hạt Tộc trên tu chân tinh này trợn mắt há mồm nhìn bầu trời bị con mãng xà màu đen kia che kín, tâm thần rung động. Tu sĩ Vân Độn tộc một bên cũng như vậy, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, ngơ ngác nhìn hắc mãng đang gào thét trên bầu trời. Một cảm giác sợ hãi không nói lên lời tràn ngập trong tâm thần bọn họ. Hắc mãng kia ẩn chứa sự bạo ngược và điên cuồng khó có thể tưởng tượng, lại có vẻ khát máu nồng đậm. Dường như tất cả sinh linh trong thiên địa đều là địch nhân của nó vậy!
Chung Đại Hồng nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn. Hắn và Hứa Lập Quốc bất đồng. Vương Lâm càng mạnh hắn càng cảm thấy vinh quang. Giờ phút này dưới sự kích động, hắn lập tức quỳ xuống mặt đất lớn tiếng hô:
- Pháp bảo của chủ nhân đại thành, thần công vô địch!
Hắc mãng trong khi rít gào trên bầu trời, thân thể dần dần tiêu tán, hóa thành một luồng sáng đen lao về phía Vương Lâm, dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Ở bên cạnh nguyên thần trong cơ thể Vương Lâm giờ phút này có thêm một thân thể ma hồn nhỏ. Thân thể này hai mắt nhắm nghiền, bị nguyên thần của Vương Lâm áp chế, không thể phản kháng hay dãy dụa chút nào. Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh nhưng trong mắt hơi lộ ra vẻ vui mừng. Cho dù phân thân ma hồn còn chưa đại thành nhưng đã bắt đầu có cơ sở, sau nhiều lần tế luyện có thể trở thành phân thân chân chính!
- Không biết sau khi ba thân thể thần, ma, yêu của ta hợp nhất xong có thể giống như phỏng đoán của ta, phản tổ thành cổ hay không!
Vương Lâm liếm liếm môi, chụp về hư không phía trước một cái. Lập tức phía trước người hắn xuất hiện hai bảo vật.
Một cái là một phiến lá cây khô vàng, một là một thụ nhân bị phong ấn!
Trong vùng đất Điên Lạc, tại thời điểm tuyển chọn trưởng lão, những người có tư cách tranh đoạt vị trí trưởng lão ở tất cả tiểu tộc đều đang tích cực chuẩn bị, đi tới nơi tiến hành thịnh điển. Đó chính là địa phương thần bí nhất trong vùng đất Điên Lạc - Đại đế tinh!
Tinh cầu này ở Thái Cổ Tinh Thần vô cùng nổi tiếng, cũng là một tinh cầu được Trường Tôn hội nghiên cứu trọng điểm, có liên quan tới rất nhiều lời đồn đại về đại đế được truyền lưu trong Thái Cổ Tinh Thần. Phải biết rằng ở Thái Cổ Tinh Thần, hễ là tu chân tinh thì hầu hết đều là hình cầu. Mặc dù có thể có một chút ít không hoàn toàn như vậy thì đại thể cũng vẫn là hình cầu. Đây là một hiện tượng rất kỳ quái. Từng có rất nhiều tu sĩ có đại thần thông nghiên cứu, muốn tìm ra bí ẩn trong đó nhưng cuối cùng cũng chỉ lần ra được chút dấu vết chứ không thể tìm hiểu hết được. Cho dù là Trường Tôn hội dưới nhiều năm nghiên cứu thì cũng chỉ có thể tuyên bố được một quy tắc. Quy tắc tên là quy tắc xoay tròn. Bọn họ cho rằng tất cả các tinh cầu đều luôn luôn xoay tròn, trong năm tháng vạn cổ, bất cứ tu chân tinh nào cũng đều trở thành hình cầu.
Nhưng quy tắc này gặp phải đại đế thì lại hoàn toàn thay đổi. Đại đế tinh nhìn lại giống một đường thẳng. Thậm chí nếu từ trên bầu trời nhìn lại. Đại đế tinh trông như một cái kim la bàn, chậm rãi xoay tròn. Không ai biết vì sao Đại đế tinh lại như vậy. Nơi này chính là thánh địa của các bộ tộc trong vùng đất Điên Lạc, cũng là động phủ của đại đế. Ngày thường ở Đại đế tinh tràn ngập từ lực và lực giằng xé, khiến cho pháp bảo của tất cả tu sĩ tới nơi này đều mất đi hiệu lực, ngay cả tu vi cũng bị áp chế.
Chỉ có mỗi một lần tuyển chọn trưởng lão của Lạc Sinh hội thì từ lực và lực giằng xé này mới giảm đi rất nhiều, còn có mấy thông đạo cố định, để cho người khác có thể tiến vào. Đại hội tuyển chọn trưởng lão Lạc Sinh hội ngoài hơn ba trăm tiểu tộc tham gia thì còn có một số người của Thái Cổ Tinh Thần cũng tới đây quan chiến. Những người này đại bộ phận đều là được các tiểu tộc yêu cầu tới, thậm chí có khi còn có thể trợ chiến. Đối với việc này Điên Lạc đại đế chưa bao giờ để ý. Dần dần đây trở thành một luật bất thành văn. Tuy nhiên còn có một quy luật, đó là nếu không phải là người của tộc lạc Điên Lạc thì không được phép trở thành trưởng lão, nếu không chắc chắn phải chết! Mỗi một lần tuyển chọn trưởng lão Lạc Sinh hội, Trường Tôn hội cũng đều phái người tới đây làm khách, biểu thị sự tán thành đối với Lạc Sinh hội và sự coi trọng đối với đại đế. Ngoài ra đây họ cũng muốn tiếp cận quan sát các bộ tộc ở đây.
Trừ Trường Tôn hội ra thì mỗi một lần tuyển chọn trưởng lão, Lạc Sinh hội cũng sẽ đưa ra một số ngọc giản, mời một ít cường giả của Thái Cổ Tinh Thần tới. Việc này Điên Lạc đại đế không để ý tới, dường như đối với hắn việc tuyển chọn trưởng lão của Lạc Sinh hội chỉ là một dịp náo nhiệt mà thôi.
Trong tinh không, Vương Lâm cùng với Ám Hạt Tộc, Vân Độn tộc hướng về phía Đại đế tinh bay đi. Ở bên ngoài vùng đất Điên Lạc, trong Thái Cổ Tinh Thần, một nữ tử có mái tóc dài quá vai, đứng trên một đồ án bát giác yên lặng nhìn về phía trước, không biết đang suy nghĩ điều gì. Bên cạnh này còn có một nam tử trung niên. Nam tử này cũng đang nhìn về phía trước, thần sắc âm trầm.
- Vân Lạc đại ti. Điên Lạc đại đế giết phân thân của ta, việc này Trưởng Tôn hội nói gì?
- Sẽ bồi thường.
Nữ tử tóc dài kia nhẹ giọng nói, ánh mắt nhìn về phía tinh không, trong lòng yên lặng thầm nhủ:
- Có thể khiến Điên Lạc đại đế che chở.người này, ta thật sự muốn chính mắt gặp một lần.chỉ không biết là hắn có phải là người được đề cập tới trong quẻ tượng của tổ tiên ta hay không.
Cũng ở một phương hướng khác trong Thái Cổ Tinh Thần, trong lam quang tràn ngập. Lam Mộng Đạo Tôn chắp tay sau lưng chậm rãi tiến về phía trước. Sau lưng hắn, Liêu Thiên Cửu yên lặng đi theo.
Ở một nơi xa hơn, tại một tinh vực không có bóng người, có một con mãnh thú thân thể cực kỳ khổng lồ, có thể sánh ngang với một tu chân tinh đang chậm rãi phi hành. Bên ngoài thân thể nó tràn ngập xúc tu dài mấy vạn trượng đang chầm chậm chập chờn. Nó là Vọng Nguyệt! Ở trên lưng nó là một lão giả mặc trường bào màu trắng. Tướng mạo lão giả cực kỳ quỷ dị, nửa mặt mày đen nửa trông như là phân rõ âm dương vậy. Phía sau hắn có ba người hầu đang đứng. Nếu Vương Lâm nhìn thấy ba người này thì sẽ lập tức sẽ nhận ra! Nhất Mộc Tử, Vũ Đông Thiện.còn có người vốn đã tử vong.Cực Hiền Thiên.