Tiên Nghịch
Chương 1249: Hình chiếu phân thân
Tiếng ầm vang quanh quẩn, cả tinh không trong nháy mắt tiếng ầm ầm nghịch biến. Tinh không vốn không phân thên địa nhưng giờ phút này trong tâm Vương Lâm ẩn chứa thiên địa, đảo một cái liền xuất hiện vô số hư ảnh bốn phía xung quanh hắn.
Những hư ảnh này nhìn như mây mù, vừa mới xuất hiện liền tràn ngập cả tinh không. Mây mù quay cuồng cuồn cuộn, bên trong lại truyền ra những tiếng ầm vang kịch liệt. Mây mù một phân làm hai, thứ nặng thì chìm xuống trở thành mặt đất.
Thứ nhẹ thì bay lên, phía trên mặt đất, hình thành bầu trời.
Thiên địa xuất hiện!
Hết thảy chuyện này chỉ trong chốc lát là đã hoàn thành. Ngay khi thần thông của Bạch Y Nữ Tử tới đây, tay phải Vương Lâm lật một cái, thiên địa ầm vang, mặt đất liền nghịch chuyển, trở thành bầu trời.
Mà bầu trời lại xoay tròn xuống dưới, trở thành mặt đất.
Ngay cả thân thể Bạch Y Nữ Tử cũng không kìm được mà nghịch chuyển theo.
- Ngươi theo ta một đoạn đường, chắc hẳn có mưu đồ với ta, chết đi!
Tay phải Vương Lâm hung hăng nhấn xuống một cái, thiên địa ầm ầm chuyển động. Đại địa vừa hình thành liền sụp xuống, nghiêng trời lệch đất.
Cùng với đại địa sụp xuống, hư ảnh bầu trời kia cũng run rẩy kịch liệt. Một lực áp bức không thể hình dung đột nhiên xuất hiện, khiến cho Bạch Y Nữ Tử phải biến sắc.
- Phiên Thiên Ấn của Lam Mộng Đạo Tôn! Hắn không ngờ lại truyền thần thông này cho ngươi!
Thân thể nữ tử lại có xu thế trầm xuống, giờ phút này thân thể bị vây trong sự nghịch chuyển, hai tay bắt quyết, từ trong môi trường truyền ra một loạt tiếng rì rầm. Một đạo bạch quang từ trong cơ thể nàng lan ra, đối kháng với thần thông ngất trời này.
Nhưng Phiên Thiên Ấn là một trong những đại thần thông của Lam Mộng Đạo Tôn, giờ phút này thi triển ra khiến thiên địa ầm vang không ngừng. Bầu trời và mặt đất kia ầm ầm nện xuống, lao thẳng tới Bạch Y Nữ Tử.
Cái khe do Bạch Y Nữ Tử thi triển ra liền lập tức sụp đổ. Bạch quang vừa tản ra bên ngoài cơ thể lúc này cũng đã tan rã. Thần sắc nàng kịch biến, trong lúc nguy cấp liền há miệng phun ra một miếng ngọc bội. Ngọc bội nọ vừa xuất hiện, cả thiên địa tinh không ầm ầm chấn động. Cùng lúc đó, ngọc bội này lơ lửng phía trước nữ tử này, hình thành một tầng phòng hộ màu trắng.
Tiếng ầm ầm vang vọng khắp thiên không. Mặt đất và bầu trời lúc này chồng chất lên nhau. Áp lực vô hình kia bạo tăng, khiến cho tinh không cũng phải sụp đổ, xuất hiện những mãnh vỡ lớn. Một lát sau, hết thảy đều tan thành mây khói, hư ảo mây mù tạo thành thiên địa trong nháy mắt chồng lên nhau giờ tiêu tan.
Trong thiên địa giờ chỉ còn tồn tại lực hủy diệt vẫn đang tràn lan quanh quẩn.
Trong tinh không đang không ngừng sụp đổ, Bạch Y Nữ Tử sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ ra sát khí, ngọc bội vờn quanh thân thể, khiến nàng dưới Phiên Thiên Ấn chưa tử vong.
- Chỉ là một phân thân, tu vi mới tới thiên nhân tam suy, cũng dám theo sau ta có mưu đồ. Nếu không phải ngươi có thân ảnh quỷ dị, khiến người ta không thể phát hiện, khiến cho ta e ngại thì ta đã sớm giết ngươi rồi.
- Từ lần đầu tiên ngươi bị ta phát hiện, ta đã nghi hoặc trong lòng. Ngươi nếu là tu sĩ Đệ Tam Bộ thì làm sao ta có thể dể dàng phát hiện ra được. Nếu là thực thể thì vừa rồi làm sao có thể tới gần ta mà ta không thể cảm nhận ra, làm sao lại phải dùng pháp bảo đối kháng với Phiên Thiên Ấn của ta chứ!
Vương Lâm cười lạnh. Những lời nói của hắn sắc bén như dao rơi trên người nữ tử kia.
Đây chỉ là suy đoán của hắn, cho nên vì chứng thực nó, hắn không lựa chọn bỏ chạy mà lại đấu với Bạch Y Nữ Tử một trận.
Nếu người này thực sự là tu sĩ Đệ Tam Bộ thì hắn cho dù có Súc Địa Thành Thốn cũng sợ rằng rất khó có thể bỏ chạy. Nhưng nếu người này không phải thì Vương Lâm hắn cũng không phải hạng người dể chọc.
- Ngươi chỉ là một phân thân không có huyết nhục, không ngờ lại muốn dùng ảo thuật để làm ảnh hưởng tới tâm thần của ta! Chỉ nói tới điểm này thôi ngươi đã nhất định phải chết!
Vương Lâm vừa nói, thân thể vừa tiến từng bước về phía trước. Hô Phong Hoán Vũ giới vờn quanh bên ngoài thân thể hắn chợt bùng lên, trực tiếp lan tràn ra ngàn trượng, đồng thời chiến hồn bay ra ngày càng nhiều, chi chít rậm rạm, rít gào thê lương hướng về phía Bạch Y Nữ Tử lao tới.
Sắc mặt Bạch Y Nữ Tử trở nên âm trầm. Nàng không thể thừa nhận là mình đã xem thường đối phương. Gặp phải Vương Lâm vốn chỉ là ngẫu nhiên, theo nàng nghĩ sẽ không có khả năng thất bại. Nhưng lần đầu tiên gặp đã bị đối phương nhận ra, đến lần thứ hai gặp mặt giao chiến thì liền bị thua thiệt.
- Đáng tiếng bản thể không thể tới đây. Nếu không .
Ánh mắt nữ tử lóe lên hàn quang, nhưng lúc này trong Hô Phong Hoán Vũ giới của Vương Lâm có vô số chiến hồn xông ra, lập tức sắc mặt nàng lại biến hóa một lần nữa.
- Đây. đây là .
Trong khi Bạch Y Nữ Tử này đang khiếp sợ, vô số chiến hồn này lao ra tràn ngập bốn phía. Những chiến hồn này trên người tràn ngập khí tức màu trắng sữa, vờn quanh liền triển khai công kích ồ ạt.
Tiếng chấn động vang vọng không ngừng. Bạch Y Nữ Tử nọ lui lại phía sau, hai tay bắt quyết, tay phải giơ lên điểm vào hư không một cái.
Lập tức một đạo hắc quang đột nhiên hiện ra, lóe lên trong tay nàng.
- Thiên Linh Quang!
Sát khí trong mắt Bạch Y Nữ Tử lóe lên, tay phải chợt vung về phía chiến hồn bốn phía xung quanh. Hắc quang này lập tức tản ra, ngay trong nháy mắt khi đụng với chiến hồn, Hô Phong Hoán Vũ giới lập tức tan rã, hóa thành vạn phần. Những chiến hồn vờn quanh bốn phía liên đối kháng với hắc quang.
Một tiếng động kinh thiên động địa vang lên.
Dưới hắc quang nọ, chiến hồn đồng loạt lui về phía sau nhưng không có thương tổn gì. Toàn bộ công kích đều bị triệt tiêu bên ngoài Hô Phong Hoán Vũ giới.
Bạch Y Nữ Tử nọ không ngừng lui lại phía sau, đảo mắt đã rời khỏi mấy ngàn trượng. Thân thể Vương Lâm bước về phía trước từng bước, đi tới gần Bạch Y Nữ Tử. Bên ngoài thân thể nữ tử này có ngọc bội vờn quanh phòng hộ, không sợ bị thương tổn, giờ phút này tay phải lại giơ lên. Hắc quang trong thời gian ngắn liên nồng đậm hẳn lên, ngưng tụ hóa thành một thanh trường kiếm màu đen.
Kiếm này vừa xuất hiện, thiên địa biến sắc, tinh không lại ầm vang. Bạch Y Nữ Tử nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, tay phải vung lên. Lập tức trường kiếm màu đen kia lền lao thẳng về phía Vương Lâm.
- Quang Ảnh Thuẫn!
Lời này vừa thốt ra, lập tức tất cả ánh sáng trong tinh không liền tụ lại. Ánh sáng của các vì sao, tinh vân, thiên hà, thậm chí là những ánh sáng mà mắt thường không nhìn thấy được nhưng tồn tại trong tinh không nháy mắt liền điên cuồng ngưng tụ bên ngoài thân thể Vương Lâm.
Dưới ánh sáng chói lòa, một pho tượng thật lớn biến ảo ra. Trường kiếm màu đen tới gần, ầm ầm đụng với pho tượng ánh sáng.
Tiếng ầm vang kinh người không ngừng quanh quẩn, bức tượng ánh sáng bên ngoài thân thể Vương Lâm tỏa sáng chói mắt. Trường kiếm màu đen kia rơi vào trên người nó, khiến cho thân thể bức tượng sụp đổ một nửa, đồng thời một luồng phản lực cực mạnh đẩy ngược lại không ngờ chuyển hưởng lao thẳng tới Bạch Y Nữ Tử.
Bạch Y Nữ Tử trong nháy mắt khi nhìn thấy Quang Ảnh Thuẫn của Vương Lâm, đôi đồng tử liền co rụt lại, thân thể vội vàng lùi lại phía sau. Nhưng tốc độ của thanh trường kiếm màu đen quá nhanh, ầm ầm đuổi theo, đâm thẳng vào thân thể nàng.
Một tiếng nổ ầm vang. Sắc mặt nàng tái nhợt, ngọc bội cản trường kiếm màu đen ở bên ngoài lúc này vô cùng yếu ớt. Nhưng hết thảy chưa chấm dứt. Trong nháy mắt khi thanh trường kiêm bị chiết xạ đi, thân thể Vương Lâm lại nhoáng lên.
Tay phải hắn giơ lên, chụp một trảo vào hư không, tinh không chấn động, huyết kiếm đã hiện ra nơi tay hắn, hướng về phía trước hung hăng chém một nhát.
- Chết đi cho ta!
Trong tiếng hô, huyết quang kinh thiên bùng lên, tràn ngập khắp tinh không, hóa thành sát khí cuồn cuộn lao thẳng về phía Bạch Y Nữ Tử. Sắc mặt nàng đại biến, vội vàng lui lại phía sau, hai tay bắt quyết, hóa thành vô số lớp phòng hộ.
Nhưng huyết quang này quá nhanh, ầm ầm hạ xuống, trực tiếp đánh tan vô số phòng hộ kia, đánh thẳng vào ngọc bội. Một tiếng nổ chấn động cả thiên địa, tinh không. Ngọc bội vang lên một tiếng kêu thanh thúy, trên mặt đã xuất hiện một vết nứt.
Bạch Y Nữ Tử phun một ngụm máu tươi, thân thể dùng tốc độ nhanh hơn lùi lại phía sau, trong nháy mắt thân ảnh liền biến mất.
Thấy nàng phun ra một ngụm máu tươi, Vương Lâm tâm thần sửng sốt. Hắn phân tích và suy đoán nữ tử chẳng qua chỉ là hình chiếu phân thân, không phải là thực chất. Nhưng lúc này không ngờ lại có máu tươi.
Nhưng lúc giao chiến thì không thể suy nghĩ nhiều. Sát khi trong mắt Vương Lâm lóe lên, cầm huyết kiếm trực tiếp đuổi theo. Năm đạo bổn nguyên trong mắt điên cuồng xoay tròn, đảo một cái lại thấy rõ thân thể Bạch Y Nữ Tử nọ. Huyết kiếm hung hăng chém một nhát nữa.
- Bổn tôn cứu ta!
Thần sắc Bạch Y Nữ Tử vô cùng thê lương, lui lại phía sau, há miệng đọc chú ngữ, hai tay vung lên về phía ngoài. Lập tức trước người nàng có một cái khe mở ra. Ngọc bội lập tức tỏa ra ánh sáng chói mắt. Một cánh tay trắng như ngọc từ trong ngọc bội hiện ra, hướng về phía Vương Lâm điểm một cái.
Cánh tay này xuất hiện, trong phút chốc khiến cho tinh không như ngừng lại, không còn vận chuyển chút nào, ngay cả ánh sáng củng ảm đạm đi. Dưới ngón tay này, sao trời như mất đi ánh sáng.
Dường như tinh không này trong nháy mắt đã hoàn toàn bị cánh tay này thay thế, bị quỹ tích của ngón tay kia phá hỏng. Trong khoảnh khắc khi một ngón tay này ấn xuống, Vương Lâm cảm giác được nguy cơ sinh tử mãnh liệt, vượt qua cả Thủy Đạo Tử năm đó. Vương Lâm lập tức dừng lại, không chút do dự vung tay lên. Hô Phong Hoán Vũ giới tràn ngập bên ngoài thân thể đã hóa thành ngàn trượng trong nháy mắt dung hợp làm một, vờn quanh thân thể.
Cũng trong tích tắc này, Quang Ảnh Thuẫn lại được hắn thi triển ra. Ánh sáng kinh thiên tràn ngập bên ngoài thân thể hắn, hóa thành một quang ảnh thật lớn.
Đúng lúc này, ngón trỏ của ngón tay trắng như ngọc kia ấn xuống, đụng vào Quang Ảnh Thuẫn bên ngoài thân thể Vương Lâm. Quang Ảnh Thuẫn lập tức run rẫy, phát ra tiếng động như không chịu nổi, chuẫn bị tan rã.
Cùng với sự tan rã của nó, lực phản xạ ầm ầm tràn ra, đối kháng với ngón tay. Nhưng cuối cùng nó cũng không thể làm ngón tay dừng lại nửa điểm, trực tiếp xuyên qua, khiến Quanh Ảnh Thuẫn hoàn toàn tan rã.
Trong nháy mắt khi nó tan rã, ngón tay này liên đụng vào Hô Phong Hoán Vũ giới. Vừa mới chạm vào, lập tức giới này run rẩy kịch liệt. Vô số chiến hồn bên trong lại càng kêu thê lương. Khí tức màu trắng sữa bên ngoài thân thể họ lan ra, vờn quanh giới này, đối kháng với ngón tay.
Những hư ảnh này nhìn như mây mù, vừa mới xuất hiện liền tràn ngập cả tinh không. Mây mù quay cuồng cuồn cuộn, bên trong lại truyền ra những tiếng ầm vang kịch liệt. Mây mù một phân làm hai, thứ nặng thì chìm xuống trở thành mặt đất.
Thứ nhẹ thì bay lên, phía trên mặt đất, hình thành bầu trời.
Thiên địa xuất hiện!
Hết thảy chuyện này chỉ trong chốc lát là đã hoàn thành. Ngay khi thần thông của Bạch Y Nữ Tử tới đây, tay phải Vương Lâm lật một cái, thiên địa ầm vang, mặt đất liền nghịch chuyển, trở thành bầu trời.
Mà bầu trời lại xoay tròn xuống dưới, trở thành mặt đất.
Ngay cả thân thể Bạch Y Nữ Tử cũng không kìm được mà nghịch chuyển theo.
- Ngươi theo ta một đoạn đường, chắc hẳn có mưu đồ với ta, chết đi!
Tay phải Vương Lâm hung hăng nhấn xuống một cái, thiên địa ầm ầm chuyển động. Đại địa vừa hình thành liền sụp xuống, nghiêng trời lệch đất.
Cùng với đại địa sụp xuống, hư ảnh bầu trời kia cũng run rẩy kịch liệt. Một lực áp bức không thể hình dung đột nhiên xuất hiện, khiến cho Bạch Y Nữ Tử phải biến sắc.
- Phiên Thiên Ấn của Lam Mộng Đạo Tôn! Hắn không ngờ lại truyền thần thông này cho ngươi!
Thân thể nữ tử lại có xu thế trầm xuống, giờ phút này thân thể bị vây trong sự nghịch chuyển, hai tay bắt quyết, từ trong môi trường truyền ra một loạt tiếng rì rầm. Một đạo bạch quang từ trong cơ thể nàng lan ra, đối kháng với thần thông ngất trời này.
Nhưng Phiên Thiên Ấn là một trong những đại thần thông của Lam Mộng Đạo Tôn, giờ phút này thi triển ra khiến thiên địa ầm vang không ngừng. Bầu trời và mặt đất kia ầm ầm nện xuống, lao thẳng tới Bạch Y Nữ Tử.
Cái khe do Bạch Y Nữ Tử thi triển ra liền lập tức sụp đổ. Bạch quang vừa tản ra bên ngoài cơ thể lúc này cũng đã tan rã. Thần sắc nàng kịch biến, trong lúc nguy cấp liền há miệng phun ra một miếng ngọc bội. Ngọc bội nọ vừa xuất hiện, cả thiên địa tinh không ầm ầm chấn động. Cùng lúc đó, ngọc bội này lơ lửng phía trước nữ tử này, hình thành một tầng phòng hộ màu trắng.
Tiếng ầm ầm vang vọng khắp thiên không. Mặt đất và bầu trời lúc này chồng chất lên nhau. Áp lực vô hình kia bạo tăng, khiến cho tinh không cũng phải sụp đổ, xuất hiện những mãnh vỡ lớn. Một lát sau, hết thảy đều tan thành mây khói, hư ảo mây mù tạo thành thiên địa trong nháy mắt chồng lên nhau giờ tiêu tan.
Trong thiên địa giờ chỉ còn tồn tại lực hủy diệt vẫn đang tràn lan quanh quẩn.
Trong tinh không đang không ngừng sụp đổ, Bạch Y Nữ Tử sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ ra sát khí, ngọc bội vờn quanh thân thể, khiến nàng dưới Phiên Thiên Ấn chưa tử vong.
- Chỉ là một phân thân, tu vi mới tới thiên nhân tam suy, cũng dám theo sau ta có mưu đồ. Nếu không phải ngươi có thân ảnh quỷ dị, khiến người ta không thể phát hiện, khiến cho ta e ngại thì ta đã sớm giết ngươi rồi.
- Từ lần đầu tiên ngươi bị ta phát hiện, ta đã nghi hoặc trong lòng. Ngươi nếu là tu sĩ Đệ Tam Bộ thì làm sao ta có thể dể dàng phát hiện ra được. Nếu là thực thể thì vừa rồi làm sao có thể tới gần ta mà ta không thể cảm nhận ra, làm sao lại phải dùng pháp bảo đối kháng với Phiên Thiên Ấn của ta chứ!
Vương Lâm cười lạnh. Những lời nói của hắn sắc bén như dao rơi trên người nữ tử kia.
Đây chỉ là suy đoán của hắn, cho nên vì chứng thực nó, hắn không lựa chọn bỏ chạy mà lại đấu với Bạch Y Nữ Tử một trận.
Nếu người này thực sự là tu sĩ Đệ Tam Bộ thì hắn cho dù có Súc Địa Thành Thốn cũng sợ rằng rất khó có thể bỏ chạy. Nhưng nếu người này không phải thì Vương Lâm hắn cũng không phải hạng người dể chọc.
- Ngươi chỉ là một phân thân không có huyết nhục, không ngờ lại muốn dùng ảo thuật để làm ảnh hưởng tới tâm thần của ta! Chỉ nói tới điểm này thôi ngươi đã nhất định phải chết!
Vương Lâm vừa nói, thân thể vừa tiến từng bước về phía trước. Hô Phong Hoán Vũ giới vờn quanh bên ngoài thân thể hắn chợt bùng lên, trực tiếp lan tràn ra ngàn trượng, đồng thời chiến hồn bay ra ngày càng nhiều, chi chít rậm rạm, rít gào thê lương hướng về phía Bạch Y Nữ Tử lao tới.
Sắc mặt Bạch Y Nữ Tử trở nên âm trầm. Nàng không thể thừa nhận là mình đã xem thường đối phương. Gặp phải Vương Lâm vốn chỉ là ngẫu nhiên, theo nàng nghĩ sẽ không có khả năng thất bại. Nhưng lần đầu tiên gặp đã bị đối phương nhận ra, đến lần thứ hai gặp mặt giao chiến thì liền bị thua thiệt.
- Đáng tiếng bản thể không thể tới đây. Nếu không .
Ánh mắt nữ tử lóe lên hàn quang, nhưng lúc này trong Hô Phong Hoán Vũ giới của Vương Lâm có vô số chiến hồn xông ra, lập tức sắc mặt nàng lại biến hóa một lần nữa.
- Đây. đây là .
Trong khi Bạch Y Nữ Tử này đang khiếp sợ, vô số chiến hồn này lao ra tràn ngập bốn phía. Những chiến hồn này trên người tràn ngập khí tức màu trắng sữa, vờn quanh liền triển khai công kích ồ ạt.
Tiếng chấn động vang vọng không ngừng. Bạch Y Nữ Tử nọ lui lại phía sau, hai tay bắt quyết, tay phải giơ lên điểm vào hư không một cái.
Lập tức một đạo hắc quang đột nhiên hiện ra, lóe lên trong tay nàng.
- Thiên Linh Quang!
Sát khí trong mắt Bạch Y Nữ Tử lóe lên, tay phải chợt vung về phía chiến hồn bốn phía xung quanh. Hắc quang này lập tức tản ra, ngay trong nháy mắt khi đụng với chiến hồn, Hô Phong Hoán Vũ giới lập tức tan rã, hóa thành vạn phần. Những chiến hồn vờn quanh bốn phía liên đối kháng với hắc quang.
Một tiếng động kinh thiên động địa vang lên.
Dưới hắc quang nọ, chiến hồn đồng loạt lui về phía sau nhưng không có thương tổn gì. Toàn bộ công kích đều bị triệt tiêu bên ngoài Hô Phong Hoán Vũ giới.
Bạch Y Nữ Tử nọ không ngừng lui lại phía sau, đảo mắt đã rời khỏi mấy ngàn trượng. Thân thể Vương Lâm bước về phía trước từng bước, đi tới gần Bạch Y Nữ Tử. Bên ngoài thân thể nữ tử này có ngọc bội vờn quanh phòng hộ, không sợ bị thương tổn, giờ phút này tay phải lại giơ lên. Hắc quang trong thời gian ngắn liên nồng đậm hẳn lên, ngưng tụ hóa thành một thanh trường kiếm màu đen.
Kiếm này vừa xuất hiện, thiên địa biến sắc, tinh không lại ầm vang. Bạch Y Nữ Tử nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, tay phải vung lên. Lập tức trường kiếm màu đen kia lền lao thẳng về phía Vương Lâm.
- Quang Ảnh Thuẫn!
Lời này vừa thốt ra, lập tức tất cả ánh sáng trong tinh không liền tụ lại. Ánh sáng của các vì sao, tinh vân, thiên hà, thậm chí là những ánh sáng mà mắt thường không nhìn thấy được nhưng tồn tại trong tinh không nháy mắt liền điên cuồng ngưng tụ bên ngoài thân thể Vương Lâm.
Dưới ánh sáng chói lòa, một pho tượng thật lớn biến ảo ra. Trường kiếm màu đen tới gần, ầm ầm đụng với pho tượng ánh sáng.
Tiếng ầm vang kinh người không ngừng quanh quẩn, bức tượng ánh sáng bên ngoài thân thể Vương Lâm tỏa sáng chói mắt. Trường kiếm màu đen kia rơi vào trên người nó, khiến cho thân thể bức tượng sụp đổ một nửa, đồng thời một luồng phản lực cực mạnh đẩy ngược lại không ngờ chuyển hưởng lao thẳng tới Bạch Y Nữ Tử.
Bạch Y Nữ Tử trong nháy mắt khi nhìn thấy Quang Ảnh Thuẫn của Vương Lâm, đôi đồng tử liền co rụt lại, thân thể vội vàng lùi lại phía sau. Nhưng tốc độ của thanh trường kiếm màu đen quá nhanh, ầm ầm đuổi theo, đâm thẳng vào thân thể nàng.
Một tiếng nổ ầm vang. Sắc mặt nàng tái nhợt, ngọc bội cản trường kiếm màu đen ở bên ngoài lúc này vô cùng yếu ớt. Nhưng hết thảy chưa chấm dứt. Trong nháy mắt khi thanh trường kiêm bị chiết xạ đi, thân thể Vương Lâm lại nhoáng lên.
Tay phải hắn giơ lên, chụp một trảo vào hư không, tinh không chấn động, huyết kiếm đã hiện ra nơi tay hắn, hướng về phía trước hung hăng chém một nhát.
- Chết đi cho ta!
Trong tiếng hô, huyết quang kinh thiên bùng lên, tràn ngập khắp tinh không, hóa thành sát khí cuồn cuộn lao thẳng về phía Bạch Y Nữ Tử. Sắc mặt nàng đại biến, vội vàng lui lại phía sau, hai tay bắt quyết, hóa thành vô số lớp phòng hộ.
Nhưng huyết quang này quá nhanh, ầm ầm hạ xuống, trực tiếp đánh tan vô số phòng hộ kia, đánh thẳng vào ngọc bội. Một tiếng nổ chấn động cả thiên địa, tinh không. Ngọc bội vang lên một tiếng kêu thanh thúy, trên mặt đã xuất hiện một vết nứt.
Bạch Y Nữ Tử phun một ngụm máu tươi, thân thể dùng tốc độ nhanh hơn lùi lại phía sau, trong nháy mắt thân ảnh liền biến mất.
Thấy nàng phun ra một ngụm máu tươi, Vương Lâm tâm thần sửng sốt. Hắn phân tích và suy đoán nữ tử chẳng qua chỉ là hình chiếu phân thân, không phải là thực chất. Nhưng lúc này không ngờ lại có máu tươi.
Nhưng lúc giao chiến thì không thể suy nghĩ nhiều. Sát khi trong mắt Vương Lâm lóe lên, cầm huyết kiếm trực tiếp đuổi theo. Năm đạo bổn nguyên trong mắt điên cuồng xoay tròn, đảo một cái lại thấy rõ thân thể Bạch Y Nữ Tử nọ. Huyết kiếm hung hăng chém một nhát nữa.
- Bổn tôn cứu ta!
Thần sắc Bạch Y Nữ Tử vô cùng thê lương, lui lại phía sau, há miệng đọc chú ngữ, hai tay vung lên về phía ngoài. Lập tức trước người nàng có một cái khe mở ra. Ngọc bội lập tức tỏa ra ánh sáng chói mắt. Một cánh tay trắng như ngọc từ trong ngọc bội hiện ra, hướng về phía Vương Lâm điểm một cái.
Cánh tay này xuất hiện, trong phút chốc khiến cho tinh không như ngừng lại, không còn vận chuyển chút nào, ngay cả ánh sáng củng ảm đạm đi. Dưới ngón tay này, sao trời như mất đi ánh sáng.
Dường như tinh không này trong nháy mắt đã hoàn toàn bị cánh tay này thay thế, bị quỹ tích của ngón tay kia phá hỏng. Trong khoảnh khắc khi một ngón tay này ấn xuống, Vương Lâm cảm giác được nguy cơ sinh tử mãnh liệt, vượt qua cả Thủy Đạo Tử năm đó. Vương Lâm lập tức dừng lại, không chút do dự vung tay lên. Hô Phong Hoán Vũ giới tràn ngập bên ngoài thân thể đã hóa thành ngàn trượng trong nháy mắt dung hợp làm một, vờn quanh thân thể.
Cũng trong tích tắc này, Quang Ảnh Thuẫn lại được hắn thi triển ra. Ánh sáng kinh thiên tràn ngập bên ngoài thân thể hắn, hóa thành một quang ảnh thật lớn.
Đúng lúc này, ngón trỏ của ngón tay trắng như ngọc kia ấn xuống, đụng vào Quang Ảnh Thuẫn bên ngoài thân thể Vương Lâm. Quang Ảnh Thuẫn lập tức run rẫy, phát ra tiếng động như không chịu nổi, chuẫn bị tan rã.
Cùng với sự tan rã của nó, lực phản xạ ầm ầm tràn ra, đối kháng với ngón tay. Nhưng cuối cùng nó cũng không thể làm ngón tay dừng lại nửa điểm, trực tiếp xuyên qua, khiến Quanh Ảnh Thuẫn hoàn toàn tan rã.
Trong nháy mắt khi nó tan rã, ngón tay này liên đụng vào Hô Phong Hoán Vũ giới. Vừa mới chạm vào, lập tức giới này run rẩy kịch liệt. Vô số chiến hồn bên trong lại càng kêu thê lương. Khí tức màu trắng sữa bên ngoài thân thể họ lan ra, vờn quanh giới này, đối kháng với ngón tay.