Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Nghịch

Chương 1080: Kinh biến



Trong tinh vực rộng rãi tràn ngập sương mù này nhìn qua có vẻ yên tĩnh, nhưng trong sương lại ẩn giấu những luồng sát khí vô hạn. Hiện nay tất cả đại lục cấp năm trong tinh vực Vân Hải đều thuộc về một đám tông phái cấp năm.
 
Đối với những tinh vực cấp bốn thì tông phái cấp năm thuộc về một loại tồn tại không thể với tới. Nếu có một môn nhân của tông phái cấp năm đến tinh vực cấp bốn thì tất nhiên sẽ được người ta kính cẩn nghênh tiếp.
 
Lúc này trong tinh vực cấp năm vốn vẫn yên lặng trong biển sương mù đột nhiên có một tiếng gió gào thét vang lên, một luồng cầu vồng bay xuyên qua bên trên. Trong cầu vồng có một con linh thú giống như rồng, trên đầu Linh thú có một tu sĩ uy nghiêm.
 
Bên dưới cầu vồng là sương mù xoay chuyển dữ dội, trong mắt tất cả mãnh thú trên mặt đất lập tức lộ ra vẻ kinh hoàng rồi tháo chạy tán loạn. Sau đó lại có vài luồng cầu vồng gào thét phóng qua.
 
Tình cảnh này còn chưa chấm dứt, chỉ trong khoảng thời gian một nén nhang ngắn ngủi mà có hơn mười luồng cầu vồng dùng tốc độ cực nhanh phá vỡ sương mù bay đi như tên bắn bên trong tinh vực cấp năm. Trong những luồng cầu vồng kia đều là đủ loại Linh thú khác nhau, trên đầu trên lưng mỗi Linh Thú đều có một đám tu sĩ.
 
Đám tu sĩ này không có kẻ nào thuộc về tinh vực cấp năm này mà tất cả đều đến từ tinh vực cấp sáu. Đám người này xuất hiện lập tức làm cho tinh vực cấp năm chấn động.
 
Cũng không phải chỉ có riêng nơi đây mới xảy ra tình cảnh này, mà cả sáu vùng tinh không bên trong tinh vực cấp năm đều xảy ra những tình cảnh tương tự. Từng luồng từng luồng cầu vồng bên trong là Linh thú và tu sĩ, vẻ mặt đám người rất âm trầm trong đó còn mơ hồ ẩn giấu sự vui mừng và hưng phấn, lại lóe lên vẻ tham lam.
 
Mục đích của đám tu sĩ đến từ tinh vực cấp sáu đều là một địa phương duy nhất, chính là một Man Hoang đại lục bên trong tinh vực cấp năm này.
 
Vương Lâm đang đứng trên phía bắc Man Hoang đại lục. Lúc này mặt đất chấn động, phương xa truyền đến những âm thanh ầm ầm giống như liên tục có những vật nặng rơi xuống đất. Sương mù lại xoay chuyển điên cuồng rồi cuộn trào về phía trước.
 
Một số mãnh thú có hình dạng chim choc lập tức kêu lên thảm thiết rồi vỗ cánh bay đi. Tất cả mãnh thú trên mặt đất đều phải chạy đi tán loạn, hình như những âm thanh nổ vang trong sương mù cực kỳ đáng sợ.
 
Một lúc sau trong làn sương mù đột nhiên xuất hiện một hình bóng khổng lồ cao hơn trăm trượng. Bóng dáng này cực kỳ mạnh mẽ, khi đi đến gần thì lộ ra toàn bộ thân hình, là một con khỉ màu đen khổng lồ.
 
Sau lưng con khỉ là một đám hung thú giống như trâu. Đám hung thú này hai mắt đỏ rực và điên cuồng truy kích làm sương mù dạt hẳn ra, mặt đất lập tức bốc lên những đám bụi khổng lồ.
 
Bốn phía những hung thú có hình dáng giống như trâu này còn có hơn bảy loại hung thú khác nhau, tất cả tập trung lại với nhau thành đàn, tạo thành một đội ngũ rất dài. Tình cảnh hiện lệ trước mắt giống như thủy triều mãnh thú, tất cả đều hướng thẳng về phía con khỉ đen phía trước mà truy đuổi không chết không ngừng.
 
Trên bầu trời cũng có một vài mãnh thú phi điểu điên cuồng truy kích. Tình cảnh này nếu xuất hiện trước bất kỳ kẻ nào thì chắc chắn đều cảm thấy da đầu tê dại. Dù là tu sĩ đại thần thông thì đồng tử cũng phải co rút. Số lượng của hung thú quá đông! Đặc biệt là bên trong còn có một vài hung thú cấp năm, từng luồng thần thông phát ra tiếng gió thét gào phóng thẳng về phía con khỉ đen phía trước.
 
Nhưng thân thể con khỉ này lại vô cùng linh hoạt, đồng thời da dày thịt béo, ngoài một số thần thông nó tránh được, tất cả những thứ còn lại nếu có rơi lên thân thể nó cũng chẳng có tác dụng gì lớn.
 
Con khỉ đen này đạp chân lên mặt đất chạy trốn phát ra những âm thanh ầm ầm. Tốc độ của con khỉ quá nhanh, nó chạy trốn sinh ra những luồng cuồng phong gào thét. Trước mặt nó xuất hiện một khe núi, con khỉ chạy mà đạp thẳng lên trên mặt đất vỡ nát. Nó phóng thẳng người lên rồi trực tiếp bay qua khe núi, con khỉ lại tiếp tục phóng thẳng về phía ngọn núi khác.
 
Những bước chân của con khỉ giống như lưu tinh, chỉ sau vài lần hít thờ nó đã chạy đến đỉnh núi. Trên đỉnh núi có rất nhiều hung thú chim ưng bay lượn, lúc này cả đám phóng thẳng về phía con khỉ đen.
 
Nhưng khi những mãnh thú kia chưa kịp đến gần đã bị con khỉ này vung tay vung chân đánh cho rơi rụng như bông tuyết, giống như không có bất kỳ hung thú nào ngăn cản được bước chân của nó. Nó chạy thẳng một đường đi tới, trong nháy mắt đã leo lên đỉnh núi. Chỗ này có một sào huyệt rộng hơn mười trượng, khi con khỉ đen đến gần thì vung tay phải lên đánh thẳng vào rồi trực tiếp làm cho huyệt động này vỡ tan tành.
 
Một tiếng ầm vang lên, hang ổ này lập tức vỡ thành bốn năm mảnh rồi hóa thành rất nhiều mảnh vỡ nhỏ bắn ra bốn phía. Trong động lập tức lộ ra một cây cỏ nhỏ màu đỏ.
 
Con khỉ phá hoại này cũng không chịu ngừng tay, sau khi đánh tan sào huyệt của đám mãnh thú chim ưng thì lập tức chụp lấy một tảng đá lớn chứa cây cỏ màu đỏ. Con khỉ hung hăng kéo lên làm cho núi đã phát ra những tiếng kêu két két rồi bị nhấc hẳn ra. Con khỉ ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ vui sướng. Nó lại tiếp tục phóng chân chạy thẳng về phương xa.
 
Những hung thú chim ưng ở sau lưng nó lập tức phóng thẳng lên trời kêu gào, hàng ngàn con chim ưng lập tức trở nên điên cuồng rồi dung nhập vào trong đại quân thú đuổi về phía con khỉ đen.
 
Trong lúc chạy trốn con khỉ đen lại bóp nát tảng đá trong tay, bên trong lập tức lộ ra một cây cỏ màu đỏ. Nó hướng lên vai hất lên, Vương Lâm đang khoanh chân ngồi trên vai con khỉ giơ tay ra bắt được. Hắn nhìn thoáng qua rồi thu vào túi trữ vật.
 
Vương Lâm vỗ nhẹ lên cơ thể con khỉ, nó lập tức cảm giác được mình được khen ngợi nên lại ngửa mặt lên trời gầm rống. Âm thanh của nó lộ ra sự vui sướng, tốc độ lại càng lúc càng nhanh.
 
Mặt đất chấn động, từ xa nhìn lại có thể thấy con khỉ đen đang bỏ chạy lên xuống. Phía sau nó bụi đất bay đầy trời hòa vào trong sương mù, một đám mãnh thú liên tục gầm rống liều chết truy kích. Trên Man Hoang đại lục này rất ít tu sĩ dám trêu chọc hung thú thế này, lại càng không có gan mà hung hăng cướp đi dược thảo. Nếu chỉ là một con mãnh thú thì cũng không đủ lực uy hiếp, nhưng một khi là ngàn vạn mãnh thú, thậm chí còn vượt qua con số mười vạn thì tình cảnh đáng sợ đủ để làm cho bất kỳ kẻ nào cũng cảm thấy tâm thần kinh hoàng.
 
Phương xa có vài tên tu sĩ cùng đến từ những tông phái cấp năm, tất cả đều ngơ ngẩn nhìn tình cảnh trước mặt. Kẻ nào cũng đứng yên như tượng không dám nói câu nào.
 
Đám bảy người bọn họ đi đến Man Hoang đại lục này cực kỳ cẩn thận, vì sợ dẫn đến quá nhiều hung thú mà dược thảo đoạt được tất nhiên cũng không nhiều lắm. Nhưng lúc này chứng kiến tình cảnh con khỉ đen kiêu ngạo trước mặt thì cảm thấy kinh hoàng.
 
Đúng lúc này từ trên bầu trời truyền đến một tiếng gào thét, một con hung thú chim ưng cấp năm phá tan sương mù phóng thẳng về phía con khỉ đen đang khom người. Trong nháy mắt con chim ưng đã lao đến chỉ còn trăm trượng.
 
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như thường giống như chẳng nhìn thấy gì cả. Hai mắt con khỉ lại trở nên ngưng trọng, nó xoay người dùng tay trái chụp lên một đỉnh núi bên cạnh. Thân thể khổng lồ của nó phóng qua đỉnh núi vẽ ra một vòng tròn giống như nhảy dây, chân phải cường tráng của nó quét ngang rồi lập tức đập thẳng vào con chim ưng đen đang phóng tới.
 
Một tiếng rầm vang lên, hắc ưng kêu lên một tiếng thê thảm, máu tươi trên người nó phun ra rồi lập tức lui về sau. Thân thể con khỉ mượn lực nhảy lên, nó cũng không muốn đánh dai mà tiếp tục chạy về phương xa, mãnh thú truy kích sau lưng lại ngày càng nhiều.
 
… Thi Lạc Hình nhắm mắt khoanh chân ngồi trong một sơn cốc u ám, vẻ mặt hắn tái nhợt, trên khóe miệng vẫn còn vài vết máu chưa khô. Mái tóc đen của hắn trở nên tán loạn, bộ dạng rất chật vật.
 
Những âm thanh nức nở nghẹn ngào như quỷ khóc liên tục vang lên khắp bốn phía, mãi vang vọng không dứt, bên trong lại xen lẫn những tiếng nổ ầm ầm. Không lâu sau có bốn bóng người loạng choạng từ phía trước trở về, khi đến gần Thi Lạc Hình thì một người trong số đó phun ra một ngụm máu tươi:
 
- Sư tôn, lão Tam chết trận, chúng ta… không xông ra ngoài được… Bốn người này đều là thanh niên, áo trắng khắp toàn thân dính đầy máu. Thi Lạc Hình trở nên âm trầm, lão không mở hai mắt ra nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ đau thương.
 
Đám sư đồ bọn họ đều ở trong sơn cốc tràn đầy sương mù, trong làn sương này tràn ngập tử hồn phát ra những tiếng rít gào chói tai. Ngoài sơn cốc đang lơ lửng tám cái đầu lâu khổng lồ, những tia chớp màu xanh đang lóe lên bên trên, tất cả đều ngưng tụ lại cùng một chỗ tạo thành một trận pháp.
 
Trận pháp này quả thật rất kỳ diệu, nó đã dẫn động tất cả những linh hồn đã chết nhiều năm trong Man Hoang đại lục ngưng tụ lại. Tất cả hóa thành những vật hữu hình, sau đó dung hợp vào trận pháp tạo thành những thần thông vô cùng ác liệt.
 
Những tử hồn này lại không thể luyện chế thành đan, luyện đan cần thú hồn, sinh hồn. mà phần lớn tử hồn đều là những oán niệm được sinh ra trong nháy mắt trước khi chết, oán niệm này dung nhập vào đất trời rất lâu mà không tiêu tan.
 
Trên mặt một đầu lâu trong tám cái có một lão phụ nhân khoanh chân ngồi. Lão bà này da dẻ nhăn nheo, cơ thể giống như da bọc xương, vẻ mặt rất dữ tợn giống hệt lệ quỷ, nếu phàm nhân nhìn thấy chắc chắn sẽ bị hù chết. Trong hai mắt lão bà này lóe lên u quang lộ ra vẻ âm trầm:
 
- Thi đạo hữu, mười chín tên để tử của ngươi cũng chỉ còn lại bốn tên, tội gì phải hại đến tính mạng những tên đệ tử này làm gì. Nếu bây giờ ngươi đưa vật kia ra, lão sẽ lập tức rời khỏi chỗ này.
 
Những âm thanh âm trầm vang vọng khắp sơn cốc rồi truyền vào trong tai năm người bên trong rất rõ ràng. Vẻ mặt bốn tên tu sĩ thanh niên kia lập tức trở nên trắng bệch, ai cũng trầm tư nhìn về phía sư tôn.
 
- Thi Lạc Hình, vì một vật ngoại thân mà đánh mất tính mạng thì không đáng. Tu vi của ngươi tuy cao, nhưng đã trúng phải độc của Ngũ Độc Môn chúng ta, trong khoảnh thời gian ngắn nếu cưỡng ép thi triển thần thông thì sẽ chết bất đắc kỳ tử. Ngươi cứ suy nghĩ lại cẩn thận đi.
 
Vẻ mặt Thi Lạc Hình đột nhiên co rút lại, lão chậm rãi mở mắt làm bùng ra tinh quang. Nhưng trên mặt lại mang theo vẻ đau khổ, lão thân là đệ tử của Hoa Thanh Tông cấp sáu, tu vi đã đạt đến Tịnh Niết hậu kỳ. Lần này căn cứ vào những manh mối mà lén mang theo đệ tử lẻn vào trong tinh vực cấp ba tìm vật phẩm.
 
Thi Lạc Hình cũng tưởng rằng độ chân thận của đầu mối này là không lớn, nhưng lão lại không ngờ được manh mối này lại là thật. Tất cả đều rất thuận lợi, nhưng sau khi tìm được vật phẩm thì không biết vì sao hành tung lại bại lộ, có rất nhiếu người biết được lão đã lấy được vật phẩm. Trên đường đi bị kẻ địch vây công, đệ tử bị tổn thất nặng nề, mà ngay cả lão cũng trúng phải một loại kịch động. Khi độc tính bộc phát thì không thể làm gì khác hơn phải trốn trong đây trừ độc.
 
Nhưng khi độc tính còn được trục ra khỏi người thì bị lão bà chuyên dùng độc trong Ngũ Độc Môn trên tinh vực cấp sáu đuổi theo. Con mẹ già này thi triển đại trận của môn phái vây chính Thi Lạc Hình vào trong sơn cốc. Lão đã dùng bí pháp để truyền tin tức của mình ra ngoài, nhưng người của tông phái đến cứu viện cũng cần một khoảng thời gian.
 
- Thi đạo hữu, dù người của Hoa Thanh Tông các ngươi có đến cũng vô dụng! Theo lão bà biết thì lần này trên tinh cầu cấp sáu ngoại trừ Ngũ Độc Môn chúng ta, Nhạc Hồn Tông, Đạo Pháp Môn, Động Hành Phái, Ma Tùng Đạo, hầu như tất cả đều đã lên đường. Bọn chúng vì cái gì? Chính là vì vật trong tay ngươi! Ngọc giản của Phá Thiên Tông tinh vực cấp tám, cũng chính là phương pháp bào chế Niết Không Đan trong truyền thuyết.
 
Chương trước Chương tiếp
Loading...