Tiên Nghịch
Chương 1023: Ngươi muốn Vương Lâm?
Lão giả mặc hồng bào kia quả thực là Liệt Vân Tử. Liệt Vân Tử nghe vậy liền mở hai mắt, tinh quang trong mắt lóe. Hắn lạnh lùng nhìn về phía nữ tử xinh đẹp kia rồi bình thản nói:
- Lão phu chính là Liệt Vân Tử!
Trên khuôn mặt nữ tử xinh đẹp kia lộ ra một nét cười, uống một hớp trà rồi khẽ cười nói:
- Liệt Vân Tử tiền bối ở La Thiên thanh danh hiển hách. Lần này ngài làm đại diện cho La Thiên đến chúc mừng Chu Tước Thánh Hoàng, xem ra La Thiên có ý rất muốn giao hảo với Chu Tước Thánh Tông!
- Ngươi vốn là đệ tử trung tâm của Thi Âm Tông, tuổi còn nhỏ mà đã có tu vi Tịnh Niết. Nghe đồn ngươi còn có bốn khối Thi khôi, trong đó có ba khối có thần thông không kém gì tu sĩ Toái Niết kỳ! Thi Âm Tông cho ngươi tiến đến cũng có thể nhìn ra được rằng các ngươi rất coi trọng Chu Tước Thánh Tông!
Thanh âm của Liệt Vân Tử bình đạm như trước. Lời nói này rơi vào tai nữ tử xinh đẹp kia khiến đôi mắt nàng lóe lên một cái, có vẻ rất thâm bất khả trắc.
- Vậy đạo hữu chính là người đến từ Liên Minh, chỉ là không biết xưng hô như thế nào?
Nữ tử xinh đẹp kia chuyển hướng, nhìn về phía hán tử đầu trọc kia nói.
Hán tử đầu trọc bình thản mở miệng trả lời:
- Xuất Vân Quốc, Mặc Trí!
- Mặc Trí?
Nữ tử xinh đẹp nhíu mày. Trước đây nàng chưa bao giờ nghe qua cái tên này!
Nhưng hai mắt của Liệt Vân Tử cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng, xoay mạnh người về phía hán tử đầu trọc, nhìn thật kỹ rồi chậm rãi nói:
- Hóa ra ngươi chính là Mặc Trí!
Hán tử đầu trọc nhìn sang khẽ cười, ôm quyền hướng Liệt Vân Tử nói:
- Mặc Trí ra mắt tiền bối!
- Mặc đạo hữu, Liệt Vân Tử tiền bối, lần này Chu Tước Thánh Tông xuất hiện tân Thánh Hoàng, không biết hai vị đã biết lai lịch người này?
Nữ tử xinh đẹp kia trầm ngâm một chút rồi dò hỏi.
- Lão phu chỉ biết người này rất là kiêu căng, tất cả những người đến chúc mừng trước đó hắn đều không gặp. Vả lại tục danh của người này, Tứ Thánh Tông cũng chưa từng đề cập qua, quả thực làm ra bộ dáng rất là thần bí!
Liệt Vân Tử cầm lấy chén trà, nhìn thoáng qua một cái rồi lại đặt xuống.
Hắn lần này thừa lệnh Lôi Tiên Điện, ngoại trừ đến để chúc mừng tân Chu Tước Thánh Hoàng ra còn có một mục đích sâu xa hơn đó là xây dựng mối liên hệ với tân Thánh Hoàng này.
Việc này cực kỳ trọng đại, nếu không cũng không khiến hắn tự mình tiến đến.
- Tiểu nữ ngược lại có chút tin tức. Ba năm trước, trong trận đại chiến ở tiên phủ của Tiên Đế Thanh Lâm, nghe nói Chu Tước Thánh Tông mang đi một người… Nữ tử xinh đẹp hạ giọng nói.
Liệt Vân Tử nghe vậy liền hừ nhẹ một tiếng. Việc này hắn tự nhiên rõ ràng, cũng biết rõ đối phương đang nói tới người nào. Phía La Thiên cũng từng nghiên cứu qua, tuy Viêm Lôi Tử cho rằng khả năng này là rất lớn nhưng cuối cùng cũng không có ai có cùng quan điểm cả, đều loại trừ việc người này trở thành tân Thánh Hoàng. Dù sao khả năng này quả là quá mức tưởng tượng!
- Hắn ư? Không có tư cách trở thành tân Thánh Hoàng!
Trong mắt Liệt Vân Tử hiện lên một tia khinh thường. Năm đó nếu không phải Thanh Thủy xuất hiện thì người này sợ rằng đã sớm bị mình bắt giữ, luyện thành khôi lỗi giúp hắn phá vỡ sự huyền bí của Chiến Tự Thiếp!
Nếu nói Vương Lâm là tân Thánh Hoàng thì Liệt Vân Tử vạn lần không tin, tuyệt đối không tin! Nhớ tới Thanh Thủy, trong lòng Liệt Vân Tử hiện lên vẻ thư sướng. Thánh Thuy mất tích hắn đã sớm dự kiến, thậm chí còn biết Tổng bộ của Liên Minh xuất hiện kịch biến có quan hệ trực tiếp tới Thanh Thủy!
Lần này hắn tự mình đi tới Chu Tước Thánh Tông, ngoại trừ nhiệm vụ công khai của La Thiên thì còn có một ý đồ cá nhân là từ Chu Tước Thánh Tông bắt lấy Vương Lâm!
Dưới suy nghĩ của hắn, năm đó Chu Tước Thánh Tông mang Vương Lâm đi tất nhiên là có nguyên nhân riêng. Ba năm trôi qua, hẳn là Chu Tước Thánh Tông cũng đã thu được giá trị từ Vương Lâm. Lúc này đây, sợ là giá trị lợi dụng của Vương Lâm ở Chu Tước Thánh Tông đã không đáng kể, do đó muốn bắt người này hẳn là không quá khó.
- Thật sao? Nghe nói người này chỉ dùng một thức thần thông đã giết Hư Không Tử, lại khiến cho hai phân thân của Thiên Vận Tử tử vong, một phân thân trọng thương. Không biết vì sao mà Liệt Vân Tử tiền bối nhất định cho rằng người này không có tư cách? Năm đó, Chu Tước Thánh Tông đã xuất động lực lượng rât cường đại, còn có Chu Tước Chân Linh dẫn đường… Nữ tử xinh đẹp kia nhìn về phía Liệt Vân Tử, nhẹ giọng hỏi.
- Trước khi đi tới động phủ của Thanh Lâm, lão phu đã từng gặp qua hắn. Tu vi của hắn, lão phu rất rõ ràng!
Liệt Vân Tử bình tĩnh nói. Hắn tuyệt đối không tin Vương Lâm sẽ có biến hóa lớn như thế. Việc này dưới suy nghĩ của hắn chỉ là tung tin đồn nhảm mà thôi!
Nữ tử xinh đẹp kia nhướn mày, Thi Âm Tông của nàng tổng hợp lại tất cả manh mối mới cho rằng người mà thanh danh đại chấn trong động phủ của Thanh Lâm, Vương Lâm chính là tân Chu Tước Thánh Hoàng. Nhưng lời nói lúc này của Liệt Vân Tử cũng khiến nàng sinh ra nghi vấn.
"Vương Lâm này từng là La Thiên Chính phẩm Lôi tiên. Nếu phía La Thiên cho rằng hắn không thể là tân Thánh Hoàng…" Nữ tử xinh đẹp trầm mặc, không nói gì thêm nữa.
- Theo như lời các ngươi thì là Vương Lâm nào?
Mặc Trí đột nhiên mở miệng nói.
Đúng lúc này, đột nhiên Liệt Vân Tử mạnh mẽ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào hướng ngoài đại điện, thần sắc hắn hiện lên một chút cổ quái! Theo sau hắn, Mặc Trí cũng ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài đại điện. Cuối cùng là đến nữ tử xinh đẹp kia.
Ngay khi ánh mắt ba người nhìn về phía ngoài đại điện, một cỗ khí tức nóng bỏng bất chợt ập tới mãnh liệt, lập tức dẫn dắt hỏa nguyên lực trong đại điện, hình thành một cơn lốc xoáy vô hình quét qua!
Giờ khắc này, hỏa nguyên lực trong đại điện dường như có linh tính, như là đang sống dậy hoan hô, từ trong lốc xoáy hướng về bốn phía, phảng phất như đang triều bái vậy!
Xuất hiện trong tầm mắt ba người là một người đang chậm rãi đi vào trong đại điện. Người này mặc một bộ áo giáp màu đỏ, khuôn mặt hoàn toàn được che đậy, chỉ chừa ra một mái tóc bạc. Phía sau hắn còn khoác một cái áo choàng màu trắng, cùng với Chu Tước đồ đằng trên áo giáp màu đỏ khiến hắn toát ra một vẻ uy áp.
Trong tiếng cộp cộp, người mặc áo choàng này dần dần đi vào trong đại điện. Hắn cũng không liếc nhìn về phía ba người mà trực tiếp đi thẳng tới phía trước. Chiếc áo choàng, mái đầu phấp phới nhấc lên từng trận sóng nhiệt không tưởng được, phút chốc tràn khắp đại điện.
Tất cả thiên địa hỏa nguyên lực trở nên cuồng loạn, hình thành một cỗ hỏa diễm lốc xoáy vờn quanh áo giáp của hắn, nháy mắt trong đại điện nổi lên uy áp nồng đậm.
Cũng không phải chỉ có hỏa nguyên lực trong đại điện nổi lên biến hóa, mà là hết thảy hỏa nguyên lực trong thiên địa ở tinh vực này phảng phất lấy hắn làm trung tâm, điên cuồng ngưng tụ bên ngoài thân thể hắn.
Như thế, theo sự biến hóa của thiên địa nguyên lực, một cỗ thiên địa nguyên lực lập tức tràn ngập ra bốn phía.
Phía sau người mặc bộ áo giáp này cũng có bốn lão tu sĩ lục tục đi vào. Bốn người này tu vi đều ở trình độ Toái Niết, đều mặc hồng bào nhưng so với nhan sắc trên y bào của Liệt Vân Tử thì cũng có chỗ sáng chỗ tối khác nhau.
Bốn người đi vào đại điện theo người mặc áo giáp kia, bình tĩnh đứng bên cạnh nhìn ba người này.
Người mặc áo giáp đi tới chính tiền thì áo choàng vung lên ngồi xuống. Một đôi ánh mắt như hai ngọn lửa từ trong áo giáp lộ ra, nhìn về phía ba người.
Lúc này, toàn thân hắn chứa đầy vẻ uy nghiêm, lại dẫn dắt thiên địa nguyên lực, ngăn cản hết thảy sự tra xét của thần thức. Hơn nữa, dù thần thức có xuyên thấu qua được màn thiên địa nguyên lực quanh thân hắn thì dưới áo choàng của Chu Tước Thánh Hoàng thì cũng hiếm người có thể thấy rõ được tướng mạo của Vương Lâm.
Đại điện là một mảnh yên lặng, cảnh tượng người mặc áo giáp xuất hiện quá mực kinh nhân, không ngờ còn khuấy động cả hỏa nguyên lực trong thiên địa. Lúc này nữ tử xinh đẹp trên trán bí ra mồ hôi, ngồi ở nơi này liền giống như đặt mình trong thiên địa hồng lô. Lấy tu vi của nàng trước đây quyết không cần bận tâm đến điểm này nhưng lúc này, khi người mặc áo giáp xuất hiện thì đại điện đã trở thành trung tâm của hỏa nguyên lực. Với tu vi của nàng cũng có chút khó có thể chịu nổi.
- Vãn nối Thi Âm Tông Lý Oánh Chi tham kiến Chu Tước Thánh Hoàng!
Nữ tử xinh đẹp này thu hồi hết thảy sự khinh thị trong lòng, dưới uy áp này chậm rãi đứng lên, thần sắc rất cung kính như là gặp trưởng bối trong tông phái mình vậy!
"Tu vi của Chu Tước Thánh Hoàng này rốt cục đạt tới trình độ nào, không ngờ có thể sinh ra uy áp như thế!?!" Đáy lòng nữ tử này hiện lên vẻ khiếp sợ.
Mặc Trí nhìn người mặc áo giáp này, ánh mắt lộ ra quang mang cổ quái nhưng có chút không dám xác định. Lúc này hắn đồng dạng đứng lên, cung kính ôm quyền nói:
- Xuất Vân Quốc Mặc Trí tham kiến Chu Tước Thánh Hoàng.
- Người kia?
Ánh mắt của người mặc áo giáp nhìn kỹ Mặc Trí một chút rồi chuyển mắt qua Liệt Vân Tử.
Liệt Vân Tử thở sâu, đứng lên bình tình ôm quyền nói:
- Lão phu La Thiên, Chiến gia Liệt Vân Tử đại biểu cho Lôi Tiên Điện chúc mừng các hạ trở thành Chu Tước Thánh Hoàng.
Ánh mắt của người mặc áo giáp dừng lại trên người Liệt Vân Tử lâu nhất. Thậm chí khuôn mặt hắn có chút biến đổi giống như xuất hiện một nụ cười vậy. Chỉ có điều không biết nụ cười này là hàn ý hay là thiện ý… Tâm thần của Liệt Vân Tử nhảy dựng lên, dưới ánh mắt của vị tân Thánh Hoàng này, không hiểu sao hắn mơ hồ cảm nhận được một tia bất an. Nhất là bốn lão già Toái Niết bên cạnh hắn cũng đồng dạng nhìn về phía Liệt Vân Tử.
- Liệt Vân Tử… Người mặc áo giáp kia chậm rãi nói. Âm thanh xuyên qua áo giáp có chút hơi thay đổi, lại xuyên qua lốc xoáy hỏa nguyên bên ngoài thân thể hắn khiến nó trở nên mờ ảo hư vô.
Sự bất an trong lòng Liệt Vân Tử càng đậm. Hắn nhìn chằm chằm vào tân Thánh Hoàng, sau một lúc lại tiến tới một bước, trầm giọng nói:
- Thánh Hoàng nhận thức tại hạ sao?
Ngời mặc áo giáp thu hồi ánh mắt khỏi Liệt Vân Tử, nhìn về phía Mặc Trí.
Mặc Trí áp chế sự hoài nghi trong lòng, ôm quyền nói:
- Thánh Hoàng, tại hạ đại biểu Xuất Vân Quốc, chúc mừng Chu Tước Thánh Tông xuất hiện tân Thánh Hoàng. Tại hạ tuân mệnh sư phụ đến tống xuất hạ lễ!
Hắn nói xong chụp một cái vào hư không, hư không phía trước có một cái khe xuất hiện. Chẳng qua cái khe này cũng không ổn định, hiển nhiên là bị nguyên lực trong đại điện quấy nhiễu!
Mắt thây cái khe vừa xuất hiện đã sắp sụp đổ, người mặc áo giáp kia nâng tay phải chỉ ra, lập tức hỏa nguyên lực bên ngoài cái khe liền tản ra, cái khe ngay lập tức trở nên ổn định.
Cảnh tượng này lập tức khiến nữ tử xinh đẹp kia đồng tử phải co lại, ngay cả hai mắt của Liệt Vân Tử cũng trở nên ngưng trọng.
Thần sắc của Mặc Trí không đổi, từ trong cái khe xuất ra phần hạ lễ đã chuẩn bị trước gồm đan dược, pháp bảo, đặt tới phía trước mặt! Những tộc nhân Chu Tước Thánh Tông từ bên trong đại điện đi ra, bưng sang để bên cạnh.
Thứ Mặc Trí xuất ra cuối cùng là một chiếc tiểu kỳ có hai màu lam và lục ở hai mặt. Ngay lập tức có một cỗ âm hàn khí tràn ngập bốn phía, không ngờ khiến cho hỏa nguyên lực nơi này cũng hơi đình chỉ lại.
Người mặc áo giáp kia hai mắt ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào chiếc tiểu kỳ này, ánh mắt lộ ra quang mang cổ quái.
- Vật này là vật mà sư phụ cố ý tặng cho Thánh Hoàng, là một đầu tinh hồn mà sư phụ đã luyện hóa và phong ấn từ mấy trăm năm trước.
Tay phải người mặc áo giáp chụp một cai vào hư không liền nắm lấy cây tiểu kỳ này trong tay. Sau khi hắn cẩn thận nhìn kỹ thì ngước nhìn về phía Mặc Trí, trầm giọng nói:
- Đa tạ!
Mặc Trí nghe thấy hai chữ này thì lập tức trong mắt bắn ra tinh quang, nhìn thật kỹ người này rồi không nói gì nữa.
Liệt Vân Tử cũng đại biểu cho La Thiên Lôi Tiên Điện, đồng dạng mang hạ lễ đến đây nhưng cũng không có thứ gì khiến Vương Lâm động tâm. Cuối cùng, sau khi xuất ra hạ lễ, ánh mắt Liệt Vân Tử chợt lóe lên, trầm giọng nói:
- Thánh Hoàng các hạ, lão phu đại biểu Lôi Tiên Điện đến đây, ngoại trừ chính sự ở ngoài thì còn có một chút việc riêng!
Sau khi nhìn thấy ánh mắt tân Thánh Hoàng nhìn về phía mình, Liệt Vân Tử trầm ngâm một chút rồi mở miệng nói:
- Ba năm trước, từ động phủ của Thanh Lâm, Chu Tước Thánh Tông có mang đi một người tên là Vương Lâm. Nếu đối với Chu Tước Thánh Tông đã hết tác dụng thì có thể để lão phu mang người này đi được không?
- Lời này vừa ra, bốn lão già bên người mặc áo giáp đều sửng sốt, đồng loạt nhìn về phía Liệt Vân Tử.
- Ngươi muốn Vương Lâm?
Người mặc áo giáp nhìn Liệt Vân Tử, chậm rãi nói.
- Lão phu chính là Liệt Vân Tử!
Trên khuôn mặt nữ tử xinh đẹp kia lộ ra một nét cười, uống một hớp trà rồi khẽ cười nói:
- Liệt Vân Tử tiền bối ở La Thiên thanh danh hiển hách. Lần này ngài làm đại diện cho La Thiên đến chúc mừng Chu Tước Thánh Hoàng, xem ra La Thiên có ý rất muốn giao hảo với Chu Tước Thánh Tông!
- Ngươi vốn là đệ tử trung tâm của Thi Âm Tông, tuổi còn nhỏ mà đã có tu vi Tịnh Niết. Nghe đồn ngươi còn có bốn khối Thi khôi, trong đó có ba khối có thần thông không kém gì tu sĩ Toái Niết kỳ! Thi Âm Tông cho ngươi tiến đến cũng có thể nhìn ra được rằng các ngươi rất coi trọng Chu Tước Thánh Tông!
Thanh âm của Liệt Vân Tử bình đạm như trước. Lời nói này rơi vào tai nữ tử xinh đẹp kia khiến đôi mắt nàng lóe lên một cái, có vẻ rất thâm bất khả trắc.
- Vậy đạo hữu chính là người đến từ Liên Minh, chỉ là không biết xưng hô như thế nào?
Nữ tử xinh đẹp kia chuyển hướng, nhìn về phía hán tử đầu trọc kia nói.
Hán tử đầu trọc bình thản mở miệng trả lời:
- Xuất Vân Quốc, Mặc Trí!
- Mặc Trí?
Nữ tử xinh đẹp nhíu mày. Trước đây nàng chưa bao giờ nghe qua cái tên này!
Nhưng hai mắt của Liệt Vân Tử cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng, xoay mạnh người về phía hán tử đầu trọc, nhìn thật kỹ rồi chậm rãi nói:
- Hóa ra ngươi chính là Mặc Trí!
Hán tử đầu trọc nhìn sang khẽ cười, ôm quyền hướng Liệt Vân Tử nói:
- Mặc Trí ra mắt tiền bối!
- Mặc đạo hữu, Liệt Vân Tử tiền bối, lần này Chu Tước Thánh Tông xuất hiện tân Thánh Hoàng, không biết hai vị đã biết lai lịch người này?
Nữ tử xinh đẹp kia trầm ngâm một chút rồi dò hỏi.
- Lão phu chỉ biết người này rất là kiêu căng, tất cả những người đến chúc mừng trước đó hắn đều không gặp. Vả lại tục danh của người này, Tứ Thánh Tông cũng chưa từng đề cập qua, quả thực làm ra bộ dáng rất là thần bí!
Liệt Vân Tử cầm lấy chén trà, nhìn thoáng qua một cái rồi lại đặt xuống.
Hắn lần này thừa lệnh Lôi Tiên Điện, ngoại trừ đến để chúc mừng tân Chu Tước Thánh Hoàng ra còn có một mục đích sâu xa hơn đó là xây dựng mối liên hệ với tân Thánh Hoàng này.
Việc này cực kỳ trọng đại, nếu không cũng không khiến hắn tự mình tiến đến.
- Tiểu nữ ngược lại có chút tin tức. Ba năm trước, trong trận đại chiến ở tiên phủ của Tiên Đế Thanh Lâm, nghe nói Chu Tước Thánh Tông mang đi một người… Nữ tử xinh đẹp hạ giọng nói.
Liệt Vân Tử nghe vậy liền hừ nhẹ một tiếng. Việc này hắn tự nhiên rõ ràng, cũng biết rõ đối phương đang nói tới người nào. Phía La Thiên cũng từng nghiên cứu qua, tuy Viêm Lôi Tử cho rằng khả năng này là rất lớn nhưng cuối cùng cũng không có ai có cùng quan điểm cả, đều loại trừ việc người này trở thành tân Thánh Hoàng. Dù sao khả năng này quả là quá mức tưởng tượng!
- Hắn ư? Không có tư cách trở thành tân Thánh Hoàng!
Trong mắt Liệt Vân Tử hiện lên một tia khinh thường. Năm đó nếu không phải Thanh Thủy xuất hiện thì người này sợ rằng đã sớm bị mình bắt giữ, luyện thành khôi lỗi giúp hắn phá vỡ sự huyền bí của Chiến Tự Thiếp!
Nếu nói Vương Lâm là tân Thánh Hoàng thì Liệt Vân Tử vạn lần không tin, tuyệt đối không tin! Nhớ tới Thanh Thủy, trong lòng Liệt Vân Tử hiện lên vẻ thư sướng. Thánh Thuy mất tích hắn đã sớm dự kiến, thậm chí còn biết Tổng bộ của Liên Minh xuất hiện kịch biến có quan hệ trực tiếp tới Thanh Thủy!
Lần này hắn tự mình đi tới Chu Tước Thánh Tông, ngoại trừ nhiệm vụ công khai của La Thiên thì còn có một ý đồ cá nhân là từ Chu Tước Thánh Tông bắt lấy Vương Lâm!
Dưới suy nghĩ của hắn, năm đó Chu Tước Thánh Tông mang Vương Lâm đi tất nhiên là có nguyên nhân riêng. Ba năm trôi qua, hẳn là Chu Tước Thánh Tông cũng đã thu được giá trị từ Vương Lâm. Lúc này đây, sợ là giá trị lợi dụng của Vương Lâm ở Chu Tước Thánh Tông đã không đáng kể, do đó muốn bắt người này hẳn là không quá khó.
- Thật sao? Nghe nói người này chỉ dùng một thức thần thông đã giết Hư Không Tử, lại khiến cho hai phân thân của Thiên Vận Tử tử vong, một phân thân trọng thương. Không biết vì sao mà Liệt Vân Tử tiền bối nhất định cho rằng người này không có tư cách? Năm đó, Chu Tước Thánh Tông đã xuất động lực lượng rât cường đại, còn có Chu Tước Chân Linh dẫn đường… Nữ tử xinh đẹp kia nhìn về phía Liệt Vân Tử, nhẹ giọng hỏi.
- Trước khi đi tới động phủ của Thanh Lâm, lão phu đã từng gặp qua hắn. Tu vi của hắn, lão phu rất rõ ràng!
Liệt Vân Tử bình tĩnh nói. Hắn tuyệt đối không tin Vương Lâm sẽ có biến hóa lớn như thế. Việc này dưới suy nghĩ của hắn chỉ là tung tin đồn nhảm mà thôi!
Nữ tử xinh đẹp kia nhướn mày, Thi Âm Tông của nàng tổng hợp lại tất cả manh mối mới cho rằng người mà thanh danh đại chấn trong động phủ của Thanh Lâm, Vương Lâm chính là tân Chu Tước Thánh Hoàng. Nhưng lời nói lúc này của Liệt Vân Tử cũng khiến nàng sinh ra nghi vấn.
"Vương Lâm này từng là La Thiên Chính phẩm Lôi tiên. Nếu phía La Thiên cho rằng hắn không thể là tân Thánh Hoàng…" Nữ tử xinh đẹp trầm mặc, không nói gì thêm nữa.
- Theo như lời các ngươi thì là Vương Lâm nào?
Mặc Trí đột nhiên mở miệng nói.
Đúng lúc này, đột nhiên Liệt Vân Tử mạnh mẽ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào hướng ngoài đại điện, thần sắc hắn hiện lên một chút cổ quái! Theo sau hắn, Mặc Trí cũng ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài đại điện. Cuối cùng là đến nữ tử xinh đẹp kia.
Ngay khi ánh mắt ba người nhìn về phía ngoài đại điện, một cỗ khí tức nóng bỏng bất chợt ập tới mãnh liệt, lập tức dẫn dắt hỏa nguyên lực trong đại điện, hình thành một cơn lốc xoáy vô hình quét qua!
Giờ khắc này, hỏa nguyên lực trong đại điện dường như có linh tính, như là đang sống dậy hoan hô, từ trong lốc xoáy hướng về bốn phía, phảng phất như đang triều bái vậy!
Xuất hiện trong tầm mắt ba người là một người đang chậm rãi đi vào trong đại điện. Người này mặc một bộ áo giáp màu đỏ, khuôn mặt hoàn toàn được che đậy, chỉ chừa ra một mái tóc bạc. Phía sau hắn còn khoác một cái áo choàng màu trắng, cùng với Chu Tước đồ đằng trên áo giáp màu đỏ khiến hắn toát ra một vẻ uy áp.
Trong tiếng cộp cộp, người mặc áo choàng này dần dần đi vào trong đại điện. Hắn cũng không liếc nhìn về phía ba người mà trực tiếp đi thẳng tới phía trước. Chiếc áo choàng, mái đầu phấp phới nhấc lên từng trận sóng nhiệt không tưởng được, phút chốc tràn khắp đại điện.
Tất cả thiên địa hỏa nguyên lực trở nên cuồng loạn, hình thành một cỗ hỏa diễm lốc xoáy vờn quanh áo giáp của hắn, nháy mắt trong đại điện nổi lên uy áp nồng đậm.
Cũng không phải chỉ có hỏa nguyên lực trong đại điện nổi lên biến hóa, mà là hết thảy hỏa nguyên lực trong thiên địa ở tinh vực này phảng phất lấy hắn làm trung tâm, điên cuồng ngưng tụ bên ngoài thân thể hắn.
Như thế, theo sự biến hóa của thiên địa nguyên lực, một cỗ thiên địa nguyên lực lập tức tràn ngập ra bốn phía.
Phía sau người mặc bộ áo giáp này cũng có bốn lão tu sĩ lục tục đi vào. Bốn người này tu vi đều ở trình độ Toái Niết, đều mặc hồng bào nhưng so với nhan sắc trên y bào của Liệt Vân Tử thì cũng có chỗ sáng chỗ tối khác nhau.
Bốn người đi vào đại điện theo người mặc áo giáp kia, bình tĩnh đứng bên cạnh nhìn ba người này.
Người mặc áo giáp đi tới chính tiền thì áo choàng vung lên ngồi xuống. Một đôi ánh mắt như hai ngọn lửa từ trong áo giáp lộ ra, nhìn về phía ba người.
Lúc này, toàn thân hắn chứa đầy vẻ uy nghiêm, lại dẫn dắt thiên địa nguyên lực, ngăn cản hết thảy sự tra xét của thần thức. Hơn nữa, dù thần thức có xuyên thấu qua được màn thiên địa nguyên lực quanh thân hắn thì dưới áo choàng của Chu Tước Thánh Hoàng thì cũng hiếm người có thể thấy rõ được tướng mạo của Vương Lâm.
Đại điện là một mảnh yên lặng, cảnh tượng người mặc áo giáp xuất hiện quá mực kinh nhân, không ngờ còn khuấy động cả hỏa nguyên lực trong thiên địa. Lúc này nữ tử xinh đẹp trên trán bí ra mồ hôi, ngồi ở nơi này liền giống như đặt mình trong thiên địa hồng lô. Lấy tu vi của nàng trước đây quyết không cần bận tâm đến điểm này nhưng lúc này, khi người mặc áo giáp xuất hiện thì đại điện đã trở thành trung tâm của hỏa nguyên lực. Với tu vi của nàng cũng có chút khó có thể chịu nổi.
- Vãn nối Thi Âm Tông Lý Oánh Chi tham kiến Chu Tước Thánh Hoàng!
Nữ tử xinh đẹp này thu hồi hết thảy sự khinh thị trong lòng, dưới uy áp này chậm rãi đứng lên, thần sắc rất cung kính như là gặp trưởng bối trong tông phái mình vậy!
"Tu vi của Chu Tước Thánh Hoàng này rốt cục đạt tới trình độ nào, không ngờ có thể sinh ra uy áp như thế!?!" Đáy lòng nữ tử này hiện lên vẻ khiếp sợ.
Mặc Trí nhìn người mặc áo giáp này, ánh mắt lộ ra quang mang cổ quái nhưng có chút không dám xác định. Lúc này hắn đồng dạng đứng lên, cung kính ôm quyền nói:
- Xuất Vân Quốc Mặc Trí tham kiến Chu Tước Thánh Hoàng.
- Người kia?
Ánh mắt của người mặc áo giáp nhìn kỹ Mặc Trí một chút rồi chuyển mắt qua Liệt Vân Tử.
Liệt Vân Tử thở sâu, đứng lên bình tình ôm quyền nói:
- Lão phu La Thiên, Chiến gia Liệt Vân Tử đại biểu cho Lôi Tiên Điện chúc mừng các hạ trở thành Chu Tước Thánh Hoàng.
Ánh mắt của người mặc áo giáp dừng lại trên người Liệt Vân Tử lâu nhất. Thậm chí khuôn mặt hắn có chút biến đổi giống như xuất hiện một nụ cười vậy. Chỉ có điều không biết nụ cười này là hàn ý hay là thiện ý… Tâm thần của Liệt Vân Tử nhảy dựng lên, dưới ánh mắt của vị tân Thánh Hoàng này, không hiểu sao hắn mơ hồ cảm nhận được một tia bất an. Nhất là bốn lão già Toái Niết bên cạnh hắn cũng đồng dạng nhìn về phía Liệt Vân Tử.
- Liệt Vân Tử… Người mặc áo giáp kia chậm rãi nói. Âm thanh xuyên qua áo giáp có chút hơi thay đổi, lại xuyên qua lốc xoáy hỏa nguyên bên ngoài thân thể hắn khiến nó trở nên mờ ảo hư vô.
Sự bất an trong lòng Liệt Vân Tử càng đậm. Hắn nhìn chằm chằm vào tân Thánh Hoàng, sau một lúc lại tiến tới một bước, trầm giọng nói:
- Thánh Hoàng nhận thức tại hạ sao?
Ngời mặc áo giáp thu hồi ánh mắt khỏi Liệt Vân Tử, nhìn về phía Mặc Trí.
Mặc Trí áp chế sự hoài nghi trong lòng, ôm quyền nói:
- Thánh Hoàng, tại hạ đại biểu Xuất Vân Quốc, chúc mừng Chu Tước Thánh Tông xuất hiện tân Thánh Hoàng. Tại hạ tuân mệnh sư phụ đến tống xuất hạ lễ!
Hắn nói xong chụp một cái vào hư không, hư không phía trước có một cái khe xuất hiện. Chẳng qua cái khe này cũng không ổn định, hiển nhiên là bị nguyên lực trong đại điện quấy nhiễu!
Mắt thây cái khe vừa xuất hiện đã sắp sụp đổ, người mặc áo giáp kia nâng tay phải chỉ ra, lập tức hỏa nguyên lực bên ngoài cái khe liền tản ra, cái khe ngay lập tức trở nên ổn định.
Cảnh tượng này lập tức khiến nữ tử xinh đẹp kia đồng tử phải co lại, ngay cả hai mắt của Liệt Vân Tử cũng trở nên ngưng trọng.
Thần sắc của Mặc Trí không đổi, từ trong cái khe xuất ra phần hạ lễ đã chuẩn bị trước gồm đan dược, pháp bảo, đặt tới phía trước mặt! Những tộc nhân Chu Tước Thánh Tông từ bên trong đại điện đi ra, bưng sang để bên cạnh.
Thứ Mặc Trí xuất ra cuối cùng là một chiếc tiểu kỳ có hai màu lam và lục ở hai mặt. Ngay lập tức có một cỗ âm hàn khí tràn ngập bốn phía, không ngờ khiến cho hỏa nguyên lực nơi này cũng hơi đình chỉ lại.
Người mặc áo giáp kia hai mắt ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào chiếc tiểu kỳ này, ánh mắt lộ ra quang mang cổ quái.
- Vật này là vật mà sư phụ cố ý tặng cho Thánh Hoàng, là một đầu tinh hồn mà sư phụ đã luyện hóa và phong ấn từ mấy trăm năm trước.
Tay phải người mặc áo giáp chụp một cai vào hư không liền nắm lấy cây tiểu kỳ này trong tay. Sau khi hắn cẩn thận nhìn kỹ thì ngước nhìn về phía Mặc Trí, trầm giọng nói:
- Đa tạ!
Mặc Trí nghe thấy hai chữ này thì lập tức trong mắt bắn ra tinh quang, nhìn thật kỹ người này rồi không nói gì nữa.
Liệt Vân Tử cũng đại biểu cho La Thiên Lôi Tiên Điện, đồng dạng mang hạ lễ đến đây nhưng cũng không có thứ gì khiến Vương Lâm động tâm. Cuối cùng, sau khi xuất ra hạ lễ, ánh mắt Liệt Vân Tử chợt lóe lên, trầm giọng nói:
- Thánh Hoàng các hạ, lão phu đại biểu Lôi Tiên Điện đến đây, ngoại trừ chính sự ở ngoài thì còn có một chút việc riêng!
Sau khi nhìn thấy ánh mắt tân Thánh Hoàng nhìn về phía mình, Liệt Vân Tử trầm ngâm một chút rồi mở miệng nói:
- Ba năm trước, từ động phủ của Thanh Lâm, Chu Tước Thánh Tông có mang đi một người tên là Vương Lâm. Nếu đối với Chu Tước Thánh Tông đã hết tác dụng thì có thể để lão phu mang người này đi được không?
- Lời này vừa ra, bốn lão già bên người mặc áo giáp đều sửng sốt, đồng loạt nhìn về phía Liệt Vân Tử.
- Ngươi muốn Vương Lâm?
Người mặc áo giáp nhìn Liệt Vân Tử, chậm rãi nói.