Tiên Ngạo
Chương 790: Siêu độ thần ma
Lạc Tĩnh Sơ nôn nóng hỏi:
- Vậy còn biện pháp cuối cùng?
Nguyên Trần Thượng Sư chậm rãi đáp:
- Biện pháp cuối cùng là kéo dài thọ mệnh, tìm kiếm dược vật gia tăng tuổi thọ, đây là biện pháp tốt nhất.
- Bất quá tuy rằng số lượng dược vật kéo dài tuổi thọ rất nhiều, thiên địa bao la, nhưng hiện tại thân thể Tắc Thành cũng chỉ còn ba cơ hội sử dụng. Càng về sau, hiệu quả của dược vật càng kém đi.
- Ngươi đừng ăn Nhục Chi kia, chẳng qua chỉ kéo dài được trăm năm, mà dược vật tốt nhất để kéo dài tuổi thọ có thể gia tăng được ngàn năm, cho nên phải tìm được chúng mới có hiệu quả tốt nhất.
Lạc Tĩnh Sơ lo lắng nhìn Dư Tắc Thành, Dư Tắc Thành chỉ cười ha hả:
- Không có vấn đề gì, ta vẫn còn mười năm dương thọ kia mà, mười năm đã đủ để thay đổi hết thảy.
- Có câu một vạn năm quá lâu, ta chỉ tranh sớm tối.
- Chỉ cần ta còn sống, vậy sẽ còn cơ hội, ai nói ta không thể lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo trong mười năm?
Nguyên Trần Thượng Sư nói:
- Giỏi cho câu chỉ tranh sớm tối! Mười năm, hết thảy đều có thể, giỏi lắm, hãy cố gắng vươn lên!
Dư Tắc Thành cười nói:
- Đúng, kiên trì tới cùng, không ngừng vươn lên, hết thảy đều có thể. Bất quá phải cầu Thượng Sư siêu độ đám thần ma này giùm vãn bối. Bọn chúng là thần ma, đã chịu nghiệp khổ vô biên, xin Thượng Sư hãy giúp bọn chúng quay về luân hồi.
Nguyên Trần Thượng Sư gật gật đầu:
- Chuyện này không thành vấn đề, bất quá ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được sử dụng Chuyển Sinh Minh Vương Quyết nữa, nếu còn sử dụng, thân thể ngươi sẽ lập tức tan tác, chết ngay tức khắc.
Dư Tắc Thành nói:
- Sử dụng thì cửu tử nhất sinh, không sử dụng thì thập tử nhất sinh. Nếu như lúc trước vãn bối không biết pháp quyết này, chỉ e hiện tại đã sớm tan thành tro bụi.
Nguyên Trần Thượng Sư không biết nói sao, đành phải gật gật đầu, quả thật là như vậy.
Lạc Tĩnh Sơ nói:
- Yên tâm đi, Tắc Thành, nhất định ta sẽ tìm được cho chàng chí bảo kéo dài ngàn năm thọ mệnh, yên tâm đi...
Tuy rằng giọng nàng bình thường, nhưng chắc chắn như đinh đóng cột, không thể thay đổi. Vẻ mặt Lạc Tĩnh Sơ vô cùng kiên quyết, trong cuộc sống ngàn năm của nàng, hết thảy sự tình đều diễn ra thuận lợi vô cùng, nàng không hề có chủ kiến. Tỷ như chuyện tới Đan môn trộm hoa là do Hoa Vô Hà điều khiển, nhưng hôm nay rốt cục nàng quyết định mình phải đích thân làm một chuyện.
Dư Tắc Thành ở lại nơi này, ba ngày sau hoa mai tiêu tán, Nguyên Trần Thượng Sư khôi phục Phật lực, bắt đầu trợ giúp Dư Tắc Thành siêu độ đám Hữu Tướng thần ma, Vô Tướng thần ma.
Siêu độ thần ma cũng không phải là chuyện đơn giản, trước tiên cần phải bố trí cấm chế pháp trận.
Lấy pháp thể làm khí, thần thức làm nền, xem thiên địa, ngự Lục Khí, phân âm dương, như vậy mới có hiệu quả, mới có thể hóa giải oán niệm của thần ma, siêu độ bọn chúng.
Dư Tắc Thành cũng trợ giúp bố trí pháp trận này. Thật ra hắn cũng chỉ làm việc vặt mà thôi, hoàn toàn không hiểu gì về pháp trận phức tạp này.
Trận này có tất cả ba nghìn sáu trăm sáu mươi năm mắt trận, mỗi mắt trận đều đặt một viên linh thạch trung phẩm, hình thành chân nghĩa kỳ diệu. Pháp trận này biến hóa phức tạp, thể hiện ra hết huyền ảo, gồm đủ mười hai khí nhật, nguyệt, âm, dương, quang, lôi, ám, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Trong phạm vi ngàn trượng các khí giao nhau, tự thành thiên địa, mặc cho bên ngoài chớp giật sét giăng, bên trong vẫn không ngừng sinh sôi nảy nở.
Sau khi trận này thành lập, dần dần trở nên mạch lạc, hình thành thế giới riêng biệt. Tam Huyễn thiền sư liên tục thi pháp, từng mạch thiên địa thi nhau dâng lên, tương hợp cùng vạn vật, dần dần hoàn chỉnh trận pháp kỳ dị này.
Dần dần những cấm chế bên trong hóa thành những đường thẳng màu vàng, bắt đầu chậm rãi lan tràn ra trên mặt đất, hình thành một đồ án vô cùng phức tạp.
Trận này được bày ra, vạn pháp quy nhất, tổng hợp vạn loại nguyên khí hóa thành Phật lực, trăm ngàn loại pháp môn phản bổn hoàn nguyên.
Dư Tắc Thành không khỏi gật đầu liên tục, khâm phục vô cùng. Không thể ngờ năng lực bày trận của Tam Huyễn thiền sư lại hùng mạnh như vậy, chẳng trách y có thể chỉnh hợp tất cả thần uy của Lôi Âm tự, định phát ra một chưởng kinh thiên động địa khi nãy.
Tam Huyễn thiền sư cũng tỏ ra hết sức khâm phục Dư Tắc Thành. Hắn đại chiến quần hùng, đánh chết Nhất Nguyên Chân Quân, mà khâm phục nhất là hắn biết mình chỉ còn mười năm dương thọ vẫn tỏ ra hết sức bình thản, giống như không có việc gì, không hề kích động, càng làm Tam Huyễn thiền sư kính trọ hắn hơn.
Pháp trận dần dần bố trí xong, Tam Huyễn thiền sư bắt đầu kích hoạt. Từng viên linh thạch khởi động, toát ra chân nguyên, rót vào đại trận, lập tức tất cả cấm chế bên trong sáng rực lên, đại trận từ từ khởi động.
Dư Tắc Thành lấy thế giới Minh Ma của mình ra, cho vào trong đại trận, sau đó lặng lẽ nhìn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đại trận khởi động, phạm âm trùng trùng, tiếng tụng kinh nổi lên rì rầm. Các loại lực lượng bắt đầu tụ tập, bắt đầu dần dần tấn công về phía thế giới Minh Ma.
Dư Tắc Thành ngồi ở trung tâm đại trận, lặng lẽ cảm nhận đại trận tấn công. Hắn phải ở đây để khống chế thế giới Minh Ma, mở nó ra, để cho Phật âm vô tận kia dần dần tiến vào thế giới này, dần dần đưa tất cả thần ma trong đó vào trạng thái hôn mê thoải mái, dần dần làm giảm đi oán khí trên người bọn chúng.
Bên cạnh đại trận có mười tám tăng nhân cảnh giới Kim Cương bắt đầu tụng kinh. Bọn họ là nguồn của đại trận, phải tụng kinh niệm Phật không ngừng, để tẩy rửa oán khí thần ma, không thể ngừng lại chút nào.
Cứ cách một thời gian, sẽ có người tiến hành thay thế bọn họ để nghỉ ngơi, những người thay lại tiếp tục tụng kinh.
Thần uy đại trận dần dần tẩy rửa thần ma, khiến cho bọn chúng đắm chìm trong kinh Phật, mất đi lực chống cự, tạo nền tảng cho Nguyên Trần Thượng Sư siêu độ.
Tam Huyễn thiền sư không ngừng chạy qua chạy lại trong đại trận, tháo linh thạch hao hết năng lượng ra, thay linh thạch mới vào.
Lần siêu độ này, Dư Tắc Thành bỏ ra hết tất cả tài liệu, hắn lấy ra bốn ngàn viên linh thạch thượng phẩm, chính là đặc sản của thế giới Bàn cổ.
Trận pháp này chỉ sử dụng linh thạch trung phẩm, một viên linh thạch thượng phẩm đổi được trăm viên linh thạch trung phẩm, con số chênh lệch tự nhiên là phí vất vả của bọn Tam Huyễn thiền sư.
Ngoại trừ số linh thạch này ra, Dư Tắc Thành còn lấy ra vô số đặc sản, các loại kim loại quý, thiên tài địa bảo, toàn là bảo bối mà bọn Tam Huyễn thiền sư rất thích. Mình có chuyện cầu tới người ta, phải làm như vậy, không thể nào để người ta xuất lực vô ích, làm sao cũng phải có đền đáp. Sưu Dương Kính kia e rằng cũng lọt vào tay bọn họ trong trường hợp giống như mình.
Trong đại trận vang lên tiếng tụng kinh không ngừng nghỉ, như vậy kéo dài trong mười ngày, rốt cục hết thảy đã sẵn sàng. Thế giới Minh Ma dần dần trở nên ảm đạm, đã có thể tiến hành siêu độ.
Buổi sáng ngày thứ mười, vầng dương vừa lên, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi, nhờ có trận pháp điều chỉnh, vừa khéo rơi đúng vào thế giới Minh Ma.
Nguyên Trần Thượng Sư đi từng bước một tới, tiến vào trong pháp trận, tới trước thế giới Minh Ma chộp hờ một trảo, quát lớn:
- Không mau siêu sinh, còn đợi khi nào?
Lập tức bên trong thế giới Minh Ma, thần ma rối loạn, vô số thần ma phát ra tiếng gào thét. Nguyên Trần Thượng Sư phát ra lôi âm, một đạo lôi âm trầm thấp tới cực điểm xâm nhập, làm chấn động cả thế giới Minh Ma.
Dư Tắc Thành bị lôi âm lan tới, chỉ thấy khí huyết sôi lên, chấn động tới từng chân tơ kẽ tóc, ăn sâu vào xương tủy, lôi âm thật là hùng mạnh.
Lúc này Nguyên Trần Thượng Sư chậm rãi điều khiển lôi âm phát ra từng tràng tiếng nổ vang rền, siêu độ đám thần ma này. Những thần ma tiếp thu siêu độ, đưa vào lục đạo luân hồi, những thần ma nào chống lại, lập tức lấy ngũ lôi oanh đỉnh, hoàn toàn tan biến.
Nguyên Trần Thượng Sư chậm rãi thi phát, phát ra Cửu Chuyển Lôi Âm, cả thân thể lão từ trong ra ngoài đều tràn ngập lôi âm. Ngũ tạng, lục phủ, xương cốt, huyết nhục, ngoại trừ lớp da bên ngoài mang tính tượng trưng, tạng phủ và xương cốt, kinh mạch lão đã chuyển hóa thành lôi âm vô tận. Phật tâm của lão điều khiển pháp tắc Thiên Đạo, phân âm dương, tự sinh huyền diệu, phát ra tiếng nổ ầm ầm không ngừng, siêu độ hết thảy thần ma.
Thình lình lão bắt ra một Hữu Tướng thần ma:
- Tần Tâm, lúc trước ngươi này sinh thiện tâm tha cho phụ nhân kia, hôm nay ta phát thiện tâm, cũng tha cho ngươi một con đường sống, đây chính là Thiên Đạo tuần hoàn, nhân nào quả ấy.
- Hôm nay ta tha cho ngươi, ngươi chuyển thế đoạt xá đi thôi. Nhớ kỹ không được hại người, bằng không ta sẽ lấy mạng ngươi, làm cho ngươi vạn kiếp bất phục.
Dứt lời, Nguyên Trần Thượng Sư kéo Hữu Tướng thần ma kia ra, đưa cho y một viên đan dược, sau đó ném y vào hư không.
Hữu Tướng thần ma này chính là Tần Tâm Chân Nhân năm xưa, rốt cục y cũng không thoát khỏi kết cục bị Kim Tuyến Tôn Giả luyện hóa thành Hữu Tướng thần ma. Lúc trước nhờ có phân thân của Dư Tắc Thành ảnh hưởng, nên y tha cho một phụ nhân, hôm nay Dư Tắc Thành thực hiện lời hứa khi xưa, tha cho y một con đường sống.
Cái gọi là siêu độ chính là làm cho đám thần ma này tiêu tan, quay về với thiên địa, nhập vào luân hồi, chính là một khởi đầu mới, hết thảy chuyện trong quá khứ đều chấm dứt. Kẻ nào chống lại bị đánh cho tiêu tan vĩnh viễn.
Không đến mức vạn bất đắc dĩ, người tu tiên sẽ không chọn con đường Thiên Đạo này, mục đích tu tiên cũng là vì không muốn có kết thúc như vậy.
- Vậy còn biện pháp cuối cùng?
Nguyên Trần Thượng Sư chậm rãi đáp:
- Biện pháp cuối cùng là kéo dài thọ mệnh, tìm kiếm dược vật gia tăng tuổi thọ, đây là biện pháp tốt nhất.
- Bất quá tuy rằng số lượng dược vật kéo dài tuổi thọ rất nhiều, thiên địa bao la, nhưng hiện tại thân thể Tắc Thành cũng chỉ còn ba cơ hội sử dụng. Càng về sau, hiệu quả của dược vật càng kém đi.
- Ngươi đừng ăn Nhục Chi kia, chẳng qua chỉ kéo dài được trăm năm, mà dược vật tốt nhất để kéo dài tuổi thọ có thể gia tăng được ngàn năm, cho nên phải tìm được chúng mới có hiệu quả tốt nhất.
Lạc Tĩnh Sơ lo lắng nhìn Dư Tắc Thành, Dư Tắc Thành chỉ cười ha hả:
- Không có vấn đề gì, ta vẫn còn mười năm dương thọ kia mà, mười năm đã đủ để thay đổi hết thảy.
- Có câu một vạn năm quá lâu, ta chỉ tranh sớm tối.
- Chỉ cần ta còn sống, vậy sẽ còn cơ hội, ai nói ta không thể lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo trong mười năm?
Nguyên Trần Thượng Sư nói:
- Giỏi cho câu chỉ tranh sớm tối! Mười năm, hết thảy đều có thể, giỏi lắm, hãy cố gắng vươn lên!
Dư Tắc Thành cười nói:
- Đúng, kiên trì tới cùng, không ngừng vươn lên, hết thảy đều có thể. Bất quá phải cầu Thượng Sư siêu độ đám thần ma này giùm vãn bối. Bọn chúng là thần ma, đã chịu nghiệp khổ vô biên, xin Thượng Sư hãy giúp bọn chúng quay về luân hồi.
Nguyên Trần Thượng Sư gật gật đầu:
- Chuyện này không thành vấn đề, bất quá ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được sử dụng Chuyển Sinh Minh Vương Quyết nữa, nếu còn sử dụng, thân thể ngươi sẽ lập tức tan tác, chết ngay tức khắc.
Dư Tắc Thành nói:
- Sử dụng thì cửu tử nhất sinh, không sử dụng thì thập tử nhất sinh. Nếu như lúc trước vãn bối không biết pháp quyết này, chỉ e hiện tại đã sớm tan thành tro bụi.
Nguyên Trần Thượng Sư không biết nói sao, đành phải gật gật đầu, quả thật là như vậy.
Lạc Tĩnh Sơ nói:
- Yên tâm đi, Tắc Thành, nhất định ta sẽ tìm được cho chàng chí bảo kéo dài ngàn năm thọ mệnh, yên tâm đi...
Tuy rằng giọng nàng bình thường, nhưng chắc chắn như đinh đóng cột, không thể thay đổi. Vẻ mặt Lạc Tĩnh Sơ vô cùng kiên quyết, trong cuộc sống ngàn năm của nàng, hết thảy sự tình đều diễn ra thuận lợi vô cùng, nàng không hề có chủ kiến. Tỷ như chuyện tới Đan môn trộm hoa là do Hoa Vô Hà điều khiển, nhưng hôm nay rốt cục nàng quyết định mình phải đích thân làm một chuyện.
Dư Tắc Thành ở lại nơi này, ba ngày sau hoa mai tiêu tán, Nguyên Trần Thượng Sư khôi phục Phật lực, bắt đầu trợ giúp Dư Tắc Thành siêu độ đám Hữu Tướng thần ma, Vô Tướng thần ma.
Siêu độ thần ma cũng không phải là chuyện đơn giản, trước tiên cần phải bố trí cấm chế pháp trận.
Lấy pháp thể làm khí, thần thức làm nền, xem thiên địa, ngự Lục Khí, phân âm dương, như vậy mới có hiệu quả, mới có thể hóa giải oán niệm của thần ma, siêu độ bọn chúng.
Dư Tắc Thành cũng trợ giúp bố trí pháp trận này. Thật ra hắn cũng chỉ làm việc vặt mà thôi, hoàn toàn không hiểu gì về pháp trận phức tạp này.
Trận này có tất cả ba nghìn sáu trăm sáu mươi năm mắt trận, mỗi mắt trận đều đặt một viên linh thạch trung phẩm, hình thành chân nghĩa kỳ diệu. Pháp trận này biến hóa phức tạp, thể hiện ra hết huyền ảo, gồm đủ mười hai khí nhật, nguyệt, âm, dương, quang, lôi, ám, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Trong phạm vi ngàn trượng các khí giao nhau, tự thành thiên địa, mặc cho bên ngoài chớp giật sét giăng, bên trong vẫn không ngừng sinh sôi nảy nở.
Sau khi trận này thành lập, dần dần trở nên mạch lạc, hình thành thế giới riêng biệt. Tam Huyễn thiền sư liên tục thi pháp, từng mạch thiên địa thi nhau dâng lên, tương hợp cùng vạn vật, dần dần hoàn chỉnh trận pháp kỳ dị này.
Dần dần những cấm chế bên trong hóa thành những đường thẳng màu vàng, bắt đầu chậm rãi lan tràn ra trên mặt đất, hình thành một đồ án vô cùng phức tạp.
Trận này được bày ra, vạn pháp quy nhất, tổng hợp vạn loại nguyên khí hóa thành Phật lực, trăm ngàn loại pháp môn phản bổn hoàn nguyên.
Dư Tắc Thành không khỏi gật đầu liên tục, khâm phục vô cùng. Không thể ngờ năng lực bày trận của Tam Huyễn thiền sư lại hùng mạnh như vậy, chẳng trách y có thể chỉnh hợp tất cả thần uy của Lôi Âm tự, định phát ra một chưởng kinh thiên động địa khi nãy.
Tam Huyễn thiền sư cũng tỏ ra hết sức khâm phục Dư Tắc Thành. Hắn đại chiến quần hùng, đánh chết Nhất Nguyên Chân Quân, mà khâm phục nhất là hắn biết mình chỉ còn mười năm dương thọ vẫn tỏ ra hết sức bình thản, giống như không có việc gì, không hề kích động, càng làm Tam Huyễn thiền sư kính trọ hắn hơn.
Pháp trận dần dần bố trí xong, Tam Huyễn thiền sư bắt đầu kích hoạt. Từng viên linh thạch khởi động, toát ra chân nguyên, rót vào đại trận, lập tức tất cả cấm chế bên trong sáng rực lên, đại trận từ từ khởi động.
Dư Tắc Thành lấy thế giới Minh Ma của mình ra, cho vào trong đại trận, sau đó lặng lẽ nhìn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đại trận khởi động, phạm âm trùng trùng, tiếng tụng kinh nổi lên rì rầm. Các loại lực lượng bắt đầu tụ tập, bắt đầu dần dần tấn công về phía thế giới Minh Ma.
Dư Tắc Thành ngồi ở trung tâm đại trận, lặng lẽ cảm nhận đại trận tấn công. Hắn phải ở đây để khống chế thế giới Minh Ma, mở nó ra, để cho Phật âm vô tận kia dần dần tiến vào thế giới này, dần dần đưa tất cả thần ma trong đó vào trạng thái hôn mê thoải mái, dần dần làm giảm đi oán khí trên người bọn chúng.
Bên cạnh đại trận có mười tám tăng nhân cảnh giới Kim Cương bắt đầu tụng kinh. Bọn họ là nguồn của đại trận, phải tụng kinh niệm Phật không ngừng, để tẩy rửa oán khí thần ma, không thể ngừng lại chút nào.
Cứ cách một thời gian, sẽ có người tiến hành thay thế bọn họ để nghỉ ngơi, những người thay lại tiếp tục tụng kinh.
Thần uy đại trận dần dần tẩy rửa thần ma, khiến cho bọn chúng đắm chìm trong kinh Phật, mất đi lực chống cự, tạo nền tảng cho Nguyên Trần Thượng Sư siêu độ.
Tam Huyễn thiền sư không ngừng chạy qua chạy lại trong đại trận, tháo linh thạch hao hết năng lượng ra, thay linh thạch mới vào.
Lần siêu độ này, Dư Tắc Thành bỏ ra hết tất cả tài liệu, hắn lấy ra bốn ngàn viên linh thạch thượng phẩm, chính là đặc sản của thế giới Bàn cổ.
Trận pháp này chỉ sử dụng linh thạch trung phẩm, một viên linh thạch thượng phẩm đổi được trăm viên linh thạch trung phẩm, con số chênh lệch tự nhiên là phí vất vả của bọn Tam Huyễn thiền sư.
Ngoại trừ số linh thạch này ra, Dư Tắc Thành còn lấy ra vô số đặc sản, các loại kim loại quý, thiên tài địa bảo, toàn là bảo bối mà bọn Tam Huyễn thiền sư rất thích. Mình có chuyện cầu tới người ta, phải làm như vậy, không thể nào để người ta xuất lực vô ích, làm sao cũng phải có đền đáp. Sưu Dương Kính kia e rằng cũng lọt vào tay bọn họ trong trường hợp giống như mình.
Trong đại trận vang lên tiếng tụng kinh không ngừng nghỉ, như vậy kéo dài trong mười ngày, rốt cục hết thảy đã sẵn sàng. Thế giới Minh Ma dần dần trở nên ảm đạm, đã có thể tiến hành siêu độ.
Buổi sáng ngày thứ mười, vầng dương vừa lên, ánh nắng chiếu rọi khắp nơi, nhờ có trận pháp điều chỉnh, vừa khéo rơi đúng vào thế giới Minh Ma.
Nguyên Trần Thượng Sư đi từng bước một tới, tiến vào trong pháp trận, tới trước thế giới Minh Ma chộp hờ một trảo, quát lớn:
- Không mau siêu sinh, còn đợi khi nào?
Lập tức bên trong thế giới Minh Ma, thần ma rối loạn, vô số thần ma phát ra tiếng gào thét. Nguyên Trần Thượng Sư phát ra lôi âm, một đạo lôi âm trầm thấp tới cực điểm xâm nhập, làm chấn động cả thế giới Minh Ma.
Dư Tắc Thành bị lôi âm lan tới, chỉ thấy khí huyết sôi lên, chấn động tới từng chân tơ kẽ tóc, ăn sâu vào xương tủy, lôi âm thật là hùng mạnh.
Lúc này Nguyên Trần Thượng Sư chậm rãi điều khiển lôi âm phát ra từng tràng tiếng nổ vang rền, siêu độ đám thần ma này. Những thần ma tiếp thu siêu độ, đưa vào lục đạo luân hồi, những thần ma nào chống lại, lập tức lấy ngũ lôi oanh đỉnh, hoàn toàn tan biến.
Nguyên Trần Thượng Sư chậm rãi thi phát, phát ra Cửu Chuyển Lôi Âm, cả thân thể lão từ trong ra ngoài đều tràn ngập lôi âm. Ngũ tạng, lục phủ, xương cốt, huyết nhục, ngoại trừ lớp da bên ngoài mang tính tượng trưng, tạng phủ và xương cốt, kinh mạch lão đã chuyển hóa thành lôi âm vô tận. Phật tâm của lão điều khiển pháp tắc Thiên Đạo, phân âm dương, tự sinh huyền diệu, phát ra tiếng nổ ầm ầm không ngừng, siêu độ hết thảy thần ma.
Thình lình lão bắt ra một Hữu Tướng thần ma:
- Tần Tâm, lúc trước ngươi này sinh thiện tâm tha cho phụ nhân kia, hôm nay ta phát thiện tâm, cũng tha cho ngươi một con đường sống, đây chính là Thiên Đạo tuần hoàn, nhân nào quả ấy.
- Hôm nay ta tha cho ngươi, ngươi chuyển thế đoạt xá đi thôi. Nhớ kỹ không được hại người, bằng không ta sẽ lấy mạng ngươi, làm cho ngươi vạn kiếp bất phục.
Dứt lời, Nguyên Trần Thượng Sư kéo Hữu Tướng thần ma kia ra, đưa cho y một viên đan dược, sau đó ném y vào hư không.
Hữu Tướng thần ma này chính là Tần Tâm Chân Nhân năm xưa, rốt cục y cũng không thoát khỏi kết cục bị Kim Tuyến Tôn Giả luyện hóa thành Hữu Tướng thần ma. Lúc trước nhờ có phân thân của Dư Tắc Thành ảnh hưởng, nên y tha cho một phụ nhân, hôm nay Dư Tắc Thành thực hiện lời hứa khi xưa, tha cho y một con đường sống.
Cái gọi là siêu độ chính là làm cho đám thần ma này tiêu tan, quay về với thiên địa, nhập vào luân hồi, chính là một khởi đầu mới, hết thảy chuyện trong quá khứ đều chấm dứt. Kẻ nào chống lại bị đánh cho tiêu tan vĩnh viễn.
Không đến mức vạn bất đắc dĩ, người tu tiên sẽ không chọn con đường Thiên Đạo này, mục đích tu tiên cũng là vì không muốn có kết thúc như vậy.