Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Ngạo

Chương 208: Trúc Cơ đại thành



Dư Tắc Thành cuối cùng bước trên con đường Trúc Cơ, điều này đối với hắn mà nói chính là một lần khảo nghiệm quan trọng nhất trong cuộc đời hắn. Trúc Cơ đạt thành, vậy mới tính là đạp trên tiên lộ chân chính, có thể học Lục Kiếm, luyện Tứ Khí, lấy được thiên địa lực, nắm giữ Hiên Viên bí pháp chân chính.
Trước bảy ngày, bình tâm tĩnh khí, suy nghĩ quá khứ, nghiền ngẫm sở học, lược lấy tâm đắc.
Ngày thứ bảy, Dư Tắc Thành tiến vào trong thế giới Bàn cổ, dạo bước bên cạnh thủy trì ở trong hồ chơi đùa, nằm trên đài đá nhìn bầu trời này. Ba mươi sáu con Tử Mặc Giao biến thành hỏa cầu đong đưa trên không trung, chúng nó lộn xộn không quy tắc, có lúc không tự chủ được va chạm với nhau.
Đột nhiên trong lòng Dư Tắc Thành có một ý tưởng điên cuồng, nếu như những con Tử Mặc Giao này hợp lại với nhau thành một hỏa cầu thì sẽ là bộ dáng gì đây? Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Ý niệm vừa xuất hiện trong đầu, thế giới Bàn cổ lập tức chấn động. Những hỏa cầu bay lượn kia theo một ý niệm này không ngờ thực sự cả đám bay về phía trung tâm, chậm rãi dung hợp, giống như đã đợi mệnh lệnh từ lâu.
Dư Tắc Thành thân thể chân động, khi một hỏa cầu hình thành ở chỗ trung tâm hư không, Tử Mặc Giao trong một chỗ đại huyệt không ngờ có xu thế tự bạo. Nếu như tự bạo sẽ hóa thành một luồng chân nguyên khí, nhưng loại tự bạo này là không thể nghịch chuyển. Hồn Si vừa vỡ, Hồn Si vừa vỡ, lập tức nền tảng đại biến. Chỗ gởi hồn hủy diệt, Hồn Si sẽ lập tức từ vong, không còn khả năng sống lại.
Hiện tại bày ra trước mặt Dư Tắc Thành hai loại lựa chọn. Một là đình chỉ vận chuyển của hỏa cầu, tự bạo đình chỉ, tất cả khôi phục bình thường. Hai là tiếp tục tiến hành tự bạo, Hồn Si tiêu tán, hóa thành chân nguyên lực vô hạn.
Loại tự bạo này kỳ thực ở trong bí pháp của Xuất Khiếu Tông cũng có ghi chép, bí pháp Trúc Cơ của Xuất Khiếu Tông còn ghi, dùng bí pháp này phối hợp Trúc Cơ Đan sẽ sản sinh hiệu quả kỳ diệu, không cần lãng phí quá nhiều Trúc Cơ Đan đã có thể Trúc Cơ thành công.
Dư Tắc Thành đối mặt hai lựa chọn khó khăn, hắn yên lặng không nói, đột nhiên chỗ đại huyệt kia nổ tung, Hồn Si tiêu tan, hóa thành chân nguyên lực vô hạn lan khắp toàn thân, Dư Tắc Thành bắt đầu hành trình Trúc Cơ của mình.
Tử Mặc Giao này ở trong hai lần đại chiến đều lập kỳ công, thế nhưng cũng bại lộ ra nhược điểm. Nếu lấy một đối một, tu sĩ Luyện Khí Kỳ hùng mạnh có thể chém giết đơn giản. Ở trong chiến đấu sau đó, đối diện tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đối mặt hai người tu tiên của Liệt Thiên Kiếm Phái kia, Tử Mặc Giao này quả thực không chịu nổi một kích, tương lai trợ lực càng ngày càng ít, chẳng bằng hiện tại tự bạo hóa thành chân nguyên lực cho mình sử dụng.
Hơn nữa Tử Mặc Giao này về sau nếu muốn còn có thể tiếp tục luyện chế, muốn có bao nhiêu thì có bấy nhiêu, hiện tại thời cơ đến đúng lúc để cho bọn chúng phát huy tác dụng lớn nhất, coi như tận dụng đến rốt ráo.
Một điểm then chốt nhất, Dư Tắc Thành muốn thử một chút, hắn muốn noi theo cổ nhân, không sử dụng Trúc Cơ Đan tiến hành Trúc Cơ. Mặc dù trong những quyển sách cổ kia thảo luận hừng hực khí thế, thế nhưng bất kể quan điểm ủng hộ dùng Trúc Cơ Đan hay là không ủng hộ phục dùng Trúc Cơ Đan còn có một loại quan điểm thứ ba hết sức mơ hồ, đó chính là người tu tiên không sử dụng Trúc Cơ Đan so với người tu tiên sử dụng Trúc Cơ Đan tiền đồ to lớn, chân nguyên hùng hậu hơn nhiều.
Tác dụng của Trúc Cơ Đan cũng chính là cung cấp chân nguyên hùng mạnh, tiến hành tẩy tủy phạt cốt. Hiện tại có Hồn Si này tự bạo cung cấp chân nguyên lực hùng mạnh, nếu tiền nhân có thể làm được, vì sao mình không làm được.
Cho nên Dư Tắc Thành muốn thử một lần, muốn liều một lần, kỳ thực cho dù thất bại cũng không có gì, mình có năm mươi mốt viên Trúc Cơ Đan, làm kẹo đường ăn vặt cũng còn thừa, chưa chiến đã ở thế bất bại, vì sao không thử một lần.
Tâm niệm đã quyết, Hồn Si trong đại huyệt vỡ tan sản sinh chân nguyên vô hạn. Chân nguyên này vô cùng vô tận, bởi vì là chân nguyên lực của Hồn Si do hồn phách Dư Tắc Thành hóa thành cho nên trời sinh phù hợp với Dư Tắc Thành, một tia cũng không tiết ra, hoàn toàn dung nạp vào trong kinh mạch.
Chân nguyên lực này có chứa một phần long khí, hai phần viêm lực, chậm rãi rót vào trong đan điền, lập tức Huyết Cương chân nguyên lực phản ứng, hai thứ vừa mới dung hợp hoàn mỹ, lại xảy ra đối kháng lẫn nhau.
Chân nguyên vận chuyển, ngày thứ mười ba, lại có thêm một chỗ huyệt khiếu tự bạo, sản sinh một cỗ chân nguyên lực khác, lực lượng tự bạo của hai huyệt khiếu này không ngờ không phải cộng dồn mà là nhân đôi, hóa hóa tương dung, tương đương với chân nguyên lực của bốn chỗ huyệt khiếu tự bạo phóng ra.
Lúc này uy lực của Mặc Viêm Tử Hóa hiển hiện, Huyết Cương chân nguyên lực cũng đang biến hóa, đột nhiên một loại khí thế thủy khí kỳ dị sản sinh ở trong đan điền. Đây là điều chỉnh của thế giới Bàn cổ làm ra, lợi dụng nước trong hồ bắt đầu hóa giải uy lực Mặc Viêm Tử Hỏa kia.
Một tháng sau, huyệt khiếu bạo liệt năm chỗ, chân nguyên lực trải rộng khắp thân thể Dư Tắc Thành, tẩy kinh phạt tủy, luyện cốt đoán nhục, chậm rãi trùng kích Trúc Cơ kỳ.
Sáu tháng sau huyệt khiếu bạo liệt hai mươi mốt chỗ, chân nguyên của Dư Tắc Thành dần dần tinh luyện lại, từ thể khí chuyển thành thể dịch, dần dần nhập giai.
Chín tháng sau, huyệt khiếu bạo liệt ba mươi sáu chỗ, ở trong thế giới Bàn Cổ ba mươi sáu hỏa cầu hòa làm một thể, hóa thành một vầng dương, sau đó thế giới Bàn cổ đóng lại, tiến hành tự động điều chỉnh.
Một năm sau, chân nguyên gắn kết thoát thai hoán cốt, Dư Tắc Thành bước vào Trúc Cơ kỳ, bước ra một bước quan trọng trên lữ trình của đời người.
Thế giới Bàn cổ mở ra, thái dương trên không trung kia hoàn toàn biến mất, chẳng qua lại có thêm một chỗ địa vực. Ngoài thế giới này ngàn thước có thêm một ngọn núi lơ lửng trong không trung, núi này chu vi có ba mươi sáu trượng do quần sơn tụ tập mà thành, ở trên núi có ba mươi sáu miệng núi lửa không ngừng phun ra dung nham. Dung nham nàg chảy xuôi xuống, lập tức gia tănh thể tích của núi lửa, đồng thời luyện hóa màn sương đen.
Cảnh của núi lửa này cùng thế giới nước vốn có đối xứng với nhau, ở giữa có một thông đạo nối liền, do hồ nước tạo thành, hóa thành một số đường ống, dẫn nước hồ vô tận vào trong núi lửa.
Thế giới núi lửa và Thế giới nước cách nhau ngàn thước, giống như vệ tinh của Thế giới nước, lấy ống dẫn hồ nước làm đường nối, chậm rãi quay xung quanh Thế giới nước.
Thế giới núi lửa này Dư Tắc Thành không thể đi tới, bởi vì nơi này chỉ là hư cảnh, chỉ là hư ảo mà thôi, là bởi vì ba mươi sáu chỗ huyệt khiếu của mình bạo phá, tiến vào Trúc Cơ kỳ, hỏa cầu của thế giới Bàn cổ ngưng kết thành loại hư cảnh này.
Thế giới nước hình thành là bởi vì Dư Tắc Thành đạt được Tiên Lam Thần Tủy loại bảo vật Thiên Tiên này, nó có thể cung cấp tiên thiên chân nguyên vô tận cho Dư Tắc Thành, cho nên mới hình thành loại thế giới thực thể này.
Mà Thế giới núi lửa kia không có vật thiên địa chí bảo cung cấp linh khí, cho nên hiện tại chỉ là hư cảnh. Nếu muốn hóa hư thành thực, chỉ có sau này Dư Tắc Thành tìm được linh vật tiên thiên thuộc tính Hỏa, vậy sẽ có thể thúc đẩy nhanh hơn quá trình thực thể hóa. Hoặc là đợi Thế giới nước này không ngừng vận chuyển chân nguyên của hồ nước, chậm rãi thực thể hóa dần dần Thế giới núi lửa.
Dư Tắc Thành nhìn mình hư ảo mờ mịt, Thế giới núi lửa thỉnh thoảng lắc lư. Bất chợt hắn lấy một viên linh thạch ném tới, lập tức linh thạch lóe lên, hóa thành linh khí gia nhập vào trong Thế giới núi lửa, hình thái của núi lửa dường như lập tức ổn định hơn một chút.
Liều thôi... Dư Tắc Thành đem toàn bộ linh thạch có trong thế giới Bàn Cổ đưa qua, chỉ để lại viên linh thạch thượng phẩm kia. Bởi vì dạng linh thạch thượng phẩm này cho dù có một trăm viên linh thạch trung phẩm cũng không dễ dàng đổi được một viên linh thạch thượng phẩm, cho nên Dư Tấc Thành giữ lại nó.
Gần chín vạn linh thạch hạ phẩm này đưa vào. Dư Tấc Thành lại lần nữa khôi phục trạng thái nghèo khó trước đây nhưng đã đưa vào sẽ có hồi báo. Dường như núi lửa kia đã ngưng cố rất nhiều, đột nhiên ở trong miệng núi lửa kia trutền đến một tiếng long ngâm. Trong hư cảnh kia không ngờ có sinh linh tồn tại, hơn nữa dường như nó đang kêu gọi làm nũng với Dư Tắc Thành.
Theo một tiếng long ngâm này Dư Tấc Thành lập tức rời khỏi thế giới Bàn Cổ, ở trong phòng tu luyện kia cùng phát ra một tiếng huýt dài.
Tiếng huýt dài này vang vọng tầng mây theo tiếng huýt dài này ba trăm sáu mươi lăm viên linh thạch trung phẩm dưới chân Dư Tắc Thành bắt đầu bạo liệt từng viên, dựa theo một trình tự kỳ dị, toàn bộ bạo liệt. Sau khi bạo liệt, những linh thạch trung pliấm trong suốt không gì sánh được này toàn bộ ảm đạm, biến thành khối đá bình thường, có khối trực tiếp hóa thành tro bụi.
Linh lực trong linh thạch này bị cường lực lấy ra, linh lực trong toàn bộ phòng tu luyện đạt tới một trình độ khủng bố, những linh khí này dựa theo trận thế nào đó bắt đầu xoay tròn, hóa thành tinh vân đầy trời, lấy Dư Tắc Thành làm trung tâm, đang chậm rãi vận chuyển.
Bất chợt tiếng huýt dài của Dư Tắc Thành ngưng bặt, lập tức linh khí vô tận này toàn bộ xông vào trong cơ thể hắn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...