Tiệm Tạp Hóa Âm Dương
Chương 59
Dù sao ở công ty lớn mà lại được làm trợ lý chủ tịch thì khi nhìn người khẳng định có yêu cầu riêng, cô liền gật đầu nhận nhân viên mới này ngay tại chỗ.
Nhân viên mới cũng không khiến cô cảm thấy thất vọng, anh ấy lập tức đảm nhận công việc giao hoa, ghi địa chỉ của từng khách hàng vào bản ghi nhớ trên điện thoại di động rồi phóng đi bằng chiếc xe đạp bé bé xinh xinh không phù hợp với cơ thể của mình.
La Tài đang muốn tiếp tục trở về giám sát công việc thì bị Thẩm Như Như gọi lại: “Trợ lý La, cậu vừa rồi nói trấn trên không yên ổn là vì có chuyện gì xảy ra sao?”
La Tài: “Thẩm đại sư không nghe nói sao? Trên trấn có hai người bị giết một cách tàn nhẫn, gần đây cảnh sát tuần tra trên đường đều nhiều hơn.
Cậu nói xong mà vẫn cảm thấy lạnh sống lưng: “Nghe nói thi thể hai nạn nhân đều bị mổ bụng, bên cạnh đều đặt một bát mì dính máu Thẩm Như Như buổi sáng mới vừa ăn một bát mì cùng một ít rau xanh tươi mát, khi cô nghe đến đây liền bụng có chút nhộn nhạo, cảm thấy bát mì kia hình như muốn vẫy chào với mình lần nữa. Lần kể này so với lần mà Triệu Hằng vừa kể còn ghê tởm hơn nhiều, cô bĩu môi xoay người trở về Kính Hoa Duyên.
Bận rộn đến giữa trưa đình công nghỉ ngơi ăn cơm, các công nhân xây dựng mới phát hiện trong công trường vậy mà lại không có một hạt bụi nào bay loạn, tất cả đều cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Thế quái nào mà từ nãy tới giờ lại không có một hạt bụi nào vậy?”
“Đúng thế, tôi cũng thấy rất kỳ quái, một chút bụi cũng không có, quần áo lại vô cùng sạch sẽ!”
“Tôi nói chứ, có thể ăn xong rồi buôn về cái này được không, tý thì bị nghẹn rồi đấy”
“Kệ nhà ông chứ, ông có hôm nào không nghẹn đâu, rách việc vừa thôi, mà không phải nói nơi này để xây đạo quan sao, nói không chừng là vị thần nào đó hiển linh”
“Nền móng còn chưa được hình thành, hiển linh cái gì?”
La Tài nghe được các công nhân thảo luận, cậu theo bản năng nghĩ đến Thẩm đại sư buổi sáng sớm tới đây, hình như trước khi đại sư tới, công trường vẫn là hình ảnh bụi bay đầy trời……
*
Năm giờ tối, Kính Hoa Duyên đã đến giờ đóng cửa.
Thẩm Như Như cất hết tiền mặt vào trong túi, sau đó khóa cửa đến ngân hàng tự động gần đó gửi tiền, khi vừa gửi tiền xong, từ ngân hàng đi ra thì suýt chút nữa bị một người đàn ông đụng vào, cô nhanh chóng tránh sang bên cạnh nên không sao.
Người đàn ông kia ngay cả một câu xin lỗi cũng không có, anh ta đi khá nhanh, trong nháy mắt liền biến mất ở khúc quanh. Cô nhìn là biết người này đang ế chổng mông lên luôn, đàn ông gì mà thiếu tinh tế, trừ luôn mười điểm thanh lịch, kém sang!
Thẩm Như Như nhìn phương hướng người đàn ông rời đi một hồi lâu, trong lòng luôn cảm thấy sự tình hình như không đúng lắm, vừa rồi mặc dù không có đụng tới, nhưng mà cô cảm giác được trên người người nọ có một lớp không khí lạnh bao quanh, trời nóng như vậy thì ngoại trừ Từ Dẫn Châu lại còn có những người khác có khả năng đông lạnh người ta như băng vậy sao, không quá bình thường a…..
Về nhà ăn cơm, vừa dọn dẹp mọi thứ, rửa được cái mặt xong nằm trên giường thì cô nhận được hai tin nhắn wechat. Một cái là của Lão Vương, ông ta gửi một cái định vị tới, là công ty ăn uống nổi tiếng thành phố S. Một tin khác là của Thái Thái, cô gửi một dấu tay OK tới cho cả hai người.
Lão Vương và Thái Thái đều là những linh hồn mà cô kết bạn trong hôn lễ của A Quý và Tiểu Phù, lần này được cô nhờ vả nên đến thành phố S làm chút chuyện.
Tổng giám đốc và phu nhân của nhà hàng nổi tiếng xảy ra tai nạn xe cộ mà qua đời, công ty liền chuyển tên của tổng giám đốc cũ sang tên của cậu em vợ, công ty bây giờ vẫn hoạt động như thường lệ.
Sau khi nhận được tin nhắn, Thẩm Như Như đã lập tức gọi điện thoại cho anh trai nhà mình: “Anh, anh giúp em gửi đồ ra ngoài chưa, không bị người ta phát hiện đấy chứ?”
Âm thanh xung quanh của Thẩm Thần Thần rất ồn ào, dường như đang ở một địa điểm giải trí nào đó. Một lúc sau, âm thanh đột nhiên biến mất, thay vào đó là giọng của anh ấy vang lên từ hành lang: “Được gửi đi rồi, yên tâm, không ai nhìn thấy đâu. Thẩm Như Như, rốt cuộc thì đó là cái gì mà em cứ thần thần bí bí như thế” “Không có gì, bí mật giữa con gái bọn em mà thôi, anh đừng quan tâm!” Thẩm Như Như bình tĩnh lại, cười hì hì qua loa tắc trách hai câu liền cúp điện thoại.
Cô tắt đèn nằm xuống rồi nhắm mắt chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
Hy vọng vừa tỉnh ngủ đã có thể nhận được tin tức tốt.
Một căn phòng sang trọng của khách sạn Geda ở thành phố S vang lên một hồi chuông báo thức chói tai phá vỡ đi sự yên tĩnh vốn có của nó.
Thẩm Thần Thần buồn ngủ trở mình qua lại chỉ để ấn tắt chuông báo thức, anh ấy ấn như đòi mạng của cái chuông vậy, sau đó lại gian nan đứng lên mặc quần áo.
Đi vào phòng tắm nhìn kiểu tóc hỗn độn của mình cùng quầng thâm mắt cực đại trong gương trông như con gấu trúc, mặt Thẩm Thần Thần không chút thay đổi cầm lấy kem đánh răng cùng bàn chải.
Hai ngày trước, anh ấy được cô em gái yêu quý tên Thẩm Như Như của mình gửi một cái vòng tay vàng, nhờ anh hỗ trợ cô mang chiếc vòng tay tới tặng cho một người phụ nữ tên là Ti Ti
Cái này không có gì kỳ quái cho tới khi, địa điểm gặp mặt hẹn ở hội sở và nhất định phải cải trang thành một người khác trà trộn vào, tình cảnh kia giống như hai đặc vụ ngầm kết nối với nhau. Đã thế sau khi “tặng” đồ giấu mặt còn không cho anh rời đi, phải ngồi ở hội sở tới tám giờ sáng hôm nay mới có thể rời đi.
Sau khi ra ngoài, Thẩm Thần Thần tìm một khách sạn năm sao của công ty mình nghỉ ngơi, đến bây giờ mới ngủ được một chút và một chút này tổng cộng không đến bốn tiếng thì lại phải dậy để làm việc.
Số anh sao nó khổ thế này.
Thẩm Thần Thần vừa rửa mặt xong liền gọi điện thoại nội tuyến bảo nhân viên khách sạn mang một phần cơm trưa lên, sau đó mở laptop bắt đầu công việc của mình. Cái lạ là laptop mới vừa mở ra thì góc phải bên phải liền xuất hiện một cửa sổ tin tức, anh ấy tùy ý quét mắt, sau khi nhìn thấy tiêu đề tin tức liền cảm thấy sửng sốt một chút.
Tiêu đề tin tức vô cùng thu hút sự chú ý của mọi người, đơn giản mà trắng trợn, nói đúng hơn là gây sốc cho người khác! Tiết lộ bị mật đen tối của tập đoàn tài chính sau lưng Tổng bí thư Thành ủy!
Anh không tự chủ được mà nhấp vào, khi kiểm tra thì thấy thật đáng ngạc nhiên vì đây không phải tin giả, các chứng cứ cứ như thế mà nối tiếp nhau, thậm chí còn có cả ảnh chụp. Toàn bộ bài báo kể chi tiết rằng Tổng bí thư Thành ủy đã sử dụng quyền lực của mình để làm hàng chục việc phi pháp trong những năm qua như giết người và đốt phá nhà người khác hay là tham nhũng và hối lộ, bao che cho các thế lực ngầm, mua bán công khai các chức vụ cùng hàng loạt tội danh khác, đủ để lĩnh án tử hình.
“Đây là một tin tức lớn, tại sao tôi không nghe thấy bất kỳ tin đồn nào trước đây..” Thẩm Thần Thần liếc nhìn ID của phóng viên đã đưa tin kia lên, đó là một cái tên xa lạ. Anh ấy nghĩ về nó một lúc và cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhà họ Thẩm sở hữu trên dưới mười lăm khách sạn năm sao ở thành phố D, mở gần trăm chuỗi khách sạn cấp tốc ở các tỉnh thành khác, có thể coi là làm ăn lớn nên tài nguyên mạng lưới đương nhiên rất phong phú.
Nhân viên mới cũng không khiến cô cảm thấy thất vọng, anh ấy lập tức đảm nhận công việc giao hoa, ghi địa chỉ của từng khách hàng vào bản ghi nhớ trên điện thoại di động rồi phóng đi bằng chiếc xe đạp bé bé xinh xinh không phù hợp với cơ thể của mình.
La Tài đang muốn tiếp tục trở về giám sát công việc thì bị Thẩm Như Như gọi lại: “Trợ lý La, cậu vừa rồi nói trấn trên không yên ổn là vì có chuyện gì xảy ra sao?”
La Tài: “Thẩm đại sư không nghe nói sao? Trên trấn có hai người bị giết một cách tàn nhẫn, gần đây cảnh sát tuần tra trên đường đều nhiều hơn.
Cậu nói xong mà vẫn cảm thấy lạnh sống lưng: “Nghe nói thi thể hai nạn nhân đều bị mổ bụng, bên cạnh đều đặt một bát mì dính máu Thẩm Như Như buổi sáng mới vừa ăn một bát mì cùng một ít rau xanh tươi mát, khi cô nghe đến đây liền bụng có chút nhộn nhạo, cảm thấy bát mì kia hình như muốn vẫy chào với mình lần nữa. Lần kể này so với lần mà Triệu Hằng vừa kể còn ghê tởm hơn nhiều, cô bĩu môi xoay người trở về Kính Hoa Duyên.
Bận rộn đến giữa trưa đình công nghỉ ngơi ăn cơm, các công nhân xây dựng mới phát hiện trong công trường vậy mà lại không có một hạt bụi nào bay loạn, tất cả đều cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Thế quái nào mà từ nãy tới giờ lại không có một hạt bụi nào vậy?”
“Đúng thế, tôi cũng thấy rất kỳ quái, một chút bụi cũng không có, quần áo lại vô cùng sạch sẽ!”
“Tôi nói chứ, có thể ăn xong rồi buôn về cái này được không, tý thì bị nghẹn rồi đấy”
“Kệ nhà ông chứ, ông có hôm nào không nghẹn đâu, rách việc vừa thôi, mà không phải nói nơi này để xây đạo quan sao, nói không chừng là vị thần nào đó hiển linh”
“Nền móng còn chưa được hình thành, hiển linh cái gì?”
La Tài nghe được các công nhân thảo luận, cậu theo bản năng nghĩ đến Thẩm đại sư buổi sáng sớm tới đây, hình như trước khi đại sư tới, công trường vẫn là hình ảnh bụi bay đầy trời……
*
Năm giờ tối, Kính Hoa Duyên đã đến giờ đóng cửa.
Thẩm Như Như cất hết tiền mặt vào trong túi, sau đó khóa cửa đến ngân hàng tự động gần đó gửi tiền, khi vừa gửi tiền xong, từ ngân hàng đi ra thì suýt chút nữa bị một người đàn ông đụng vào, cô nhanh chóng tránh sang bên cạnh nên không sao.
Người đàn ông kia ngay cả một câu xin lỗi cũng không có, anh ta đi khá nhanh, trong nháy mắt liền biến mất ở khúc quanh. Cô nhìn là biết người này đang ế chổng mông lên luôn, đàn ông gì mà thiếu tinh tế, trừ luôn mười điểm thanh lịch, kém sang!
Thẩm Như Như nhìn phương hướng người đàn ông rời đi một hồi lâu, trong lòng luôn cảm thấy sự tình hình như không đúng lắm, vừa rồi mặc dù không có đụng tới, nhưng mà cô cảm giác được trên người người nọ có một lớp không khí lạnh bao quanh, trời nóng như vậy thì ngoại trừ Từ Dẫn Châu lại còn có những người khác có khả năng đông lạnh người ta như băng vậy sao, không quá bình thường a…..
Về nhà ăn cơm, vừa dọn dẹp mọi thứ, rửa được cái mặt xong nằm trên giường thì cô nhận được hai tin nhắn wechat. Một cái là của Lão Vương, ông ta gửi một cái định vị tới, là công ty ăn uống nổi tiếng thành phố S. Một tin khác là của Thái Thái, cô gửi một dấu tay OK tới cho cả hai người.
Lão Vương và Thái Thái đều là những linh hồn mà cô kết bạn trong hôn lễ của A Quý và Tiểu Phù, lần này được cô nhờ vả nên đến thành phố S làm chút chuyện.
Tổng giám đốc và phu nhân của nhà hàng nổi tiếng xảy ra tai nạn xe cộ mà qua đời, công ty liền chuyển tên của tổng giám đốc cũ sang tên của cậu em vợ, công ty bây giờ vẫn hoạt động như thường lệ.
Sau khi nhận được tin nhắn, Thẩm Như Như đã lập tức gọi điện thoại cho anh trai nhà mình: “Anh, anh giúp em gửi đồ ra ngoài chưa, không bị người ta phát hiện đấy chứ?”
Âm thanh xung quanh của Thẩm Thần Thần rất ồn ào, dường như đang ở một địa điểm giải trí nào đó. Một lúc sau, âm thanh đột nhiên biến mất, thay vào đó là giọng của anh ấy vang lên từ hành lang: “Được gửi đi rồi, yên tâm, không ai nhìn thấy đâu. Thẩm Như Như, rốt cuộc thì đó là cái gì mà em cứ thần thần bí bí như thế” “Không có gì, bí mật giữa con gái bọn em mà thôi, anh đừng quan tâm!” Thẩm Như Như bình tĩnh lại, cười hì hì qua loa tắc trách hai câu liền cúp điện thoại.
Cô tắt đèn nằm xuống rồi nhắm mắt chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
Hy vọng vừa tỉnh ngủ đã có thể nhận được tin tức tốt.
Một căn phòng sang trọng của khách sạn Geda ở thành phố S vang lên một hồi chuông báo thức chói tai phá vỡ đi sự yên tĩnh vốn có của nó.
Thẩm Thần Thần buồn ngủ trở mình qua lại chỉ để ấn tắt chuông báo thức, anh ấy ấn như đòi mạng của cái chuông vậy, sau đó lại gian nan đứng lên mặc quần áo.
Đi vào phòng tắm nhìn kiểu tóc hỗn độn của mình cùng quầng thâm mắt cực đại trong gương trông như con gấu trúc, mặt Thẩm Thần Thần không chút thay đổi cầm lấy kem đánh răng cùng bàn chải.
Hai ngày trước, anh ấy được cô em gái yêu quý tên Thẩm Như Như của mình gửi một cái vòng tay vàng, nhờ anh hỗ trợ cô mang chiếc vòng tay tới tặng cho một người phụ nữ tên là Ti Ti
Cái này không có gì kỳ quái cho tới khi, địa điểm gặp mặt hẹn ở hội sở và nhất định phải cải trang thành một người khác trà trộn vào, tình cảnh kia giống như hai đặc vụ ngầm kết nối với nhau. Đã thế sau khi “tặng” đồ giấu mặt còn không cho anh rời đi, phải ngồi ở hội sở tới tám giờ sáng hôm nay mới có thể rời đi.
Sau khi ra ngoài, Thẩm Thần Thần tìm một khách sạn năm sao của công ty mình nghỉ ngơi, đến bây giờ mới ngủ được một chút và một chút này tổng cộng không đến bốn tiếng thì lại phải dậy để làm việc.
Số anh sao nó khổ thế này.
Thẩm Thần Thần vừa rửa mặt xong liền gọi điện thoại nội tuyến bảo nhân viên khách sạn mang một phần cơm trưa lên, sau đó mở laptop bắt đầu công việc của mình. Cái lạ là laptop mới vừa mở ra thì góc phải bên phải liền xuất hiện một cửa sổ tin tức, anh ấy tùy ý quét mắt, sau khi nhìn thấy tiêu đề tin tức liền cảm thấy sửng sốt một chút.
Tiêu đề tin tức vô cùng thu hút sự chú ý của mọi người, đơn giản mà trắng trợn, nói đúng hơn là gây sốc cho người khác! Tiết lộ bị mật đen tối của tập đoàn tài chính sau lưng Tổng bí thư Thành ủy!
Anh không tự chủ được mà nhấp vào, khi kiểm tra thì thấy thật đáng ngạc nhiên vì đây không phải tin giả, các chứng cứ cứ như thế mà nối tiếp nhau, thậm chí còn có cả ảnh chụp. Toàn bộ bài báo kể chi tiết rằng Tổng bí thư Thành ủy đã sử dụng quyền lực của mình để làm hàng chục việc phi pháp trong những năm qua như giết người và đốt phá nhà người khác hay là tham nhũng và hối lộ, bao che cho các thế lực ngầm, mua bán công khai các chức vụ cùng hàng loạt tội danh khác, đủ để lĩnh án tử hình.
“Đây là một tin tức lớn, tại sao tôi không nghe thấy bất kỳ tin đồn nào trước đây..” Thẩm Thần Thần liếc nhìn ID của phóng viên đã đưa tin kia lên, đó là một cái tên xa lạ. Anh ấy nghĩ về nó một lúc và cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhà họ Thẩm sở hữu trên dưới mười lăm khách sạn năm sao ở thành phố D, mở gần trăm chuỗi khách sạn cấp tốc ở các tỉnh thành khác, có thể coi là làm ăn lớn nên tài nguyên mạng lưới đương nhiên rất phong phú.