Tiệm Tạp Hóa Âm Dương
Chương 195
Lá bùa chú này ít người biết đến, cơ hồ không có người nào mua, Thẩm Như Như cũng không có cố ý cùng khách hàng đẩy mạnh tiêu thụ, dù sao số lượng cũng thấp, nếu là nổi tiếng cô sẽ mệt chết.
Hơn tám giờ sáng, mặt trời mùa hè còn chưa tính là vô cùng nóng nực, ánh mặt trời xuyên thấu qua cành cây rậm rạp trên giàn hoa chiếu xuống, lưu lại từng điểm sáng nhỏ trên mặt mọi người. Trên giàn hoa dán bùa Thanh Lương], dưới giàn hoa gió mát từng trận vô cùng thoải mái. Các đồ đệ đều nghiêm túc dán bùa chú, bầu không khí học tập vô cùng nặng nề.
Thẩm Như Như ngồi vào bên cạnh bàn đá rót chén trà uống, rất là nhàn nhã thích thú.
Lúc này, Linh Khê dẫn một lão già râu bạc mặc đạo bào đi tới hậu viện: “Thẩm quan chủ, Hồ đại sư lại tới tìm người.
Hồ Ngọc Điền là phó chủ tịch đạo hiệp, đồng thời còn là người phụ trách Tam Thanh Cung thành phố B, bởi vậy quen biết thầy trò Tuệ Trí, Linh Khê. Ông ấy có một khuôn mặt hiền lành, thoạt nhìn cực kì thân thiết dễ gần.
Mấy ngày hôm trước chính là đại biểu đạo hiệp đến Huyền Thiên Quan tặng lễ nói cám ơn, Thẩm Như Như đối với vị lão này có ấn tượng rất tốt, lập tức đứng dậy nghênh đón: “Hồ đại sư, mấy ngày nay ở trên trấn ở thế nào, vẫn quen chứ?”
Chỗ ở của Huyền Thiên Quan quá bé, người ở Ban Đặc Biệt tới cảm ơn cũng không có chỗ cho bọn họ ở, chỉ có thể sắp xếp đặt phòng ở khách sạn trên trấn cho bọn họ.
Hồ Ngọc Điền cười ha hả nói: “Khí hậu nơi này tốt hơn thành phố B nhiều, khó trách Tuệ Trí và Linh Khê đến không muốn trở về, ngay cả tôi cũng không muốn đi Thẩm Như Như mời ông ấy ngồi xuống uống trà, ánh mắt ông ấy sáng lên, ngồi xuống bưng chén trà nhấp một ngụm khen: “Lúc nãy tôi cũng thả vào trong giếng Tam Thanh lá bùa Tịnh Thủy, trà pha ra quả thật uống ngon hơn nhiều”
Thẩm Như Như trực tiếp vẽ hai lá [bùa Tịnh Thủy] cho ông ấy: “Ngài nhận đi, không đủ thì nói với Tuệ Trí, tôi gửi qua cho ngài”
Hồ Ngọc Điền cũng không khách khí với cô, nhận lấy bùa chú nhét vào trong túi: “Thẩm quan chủ, hai ngày nay tôi cùng vài vị lão hữu trong hiệp hội thương nghị vài lần, lần này cô đã vạch trần bộ mặt thật của Dư lão tiên sinh, khiến đạo hiệp không thể xóa nhòa cống hiến to lớn ấy của cô, nhất định phải khen thưởng hậu hĩnh. Hiệp hội quyết định mời cô đảm nhiệm chức vị của Dư lão tiên sinh trước kia, phó chủ tịch và cố vấn của Huyền Môn, sau đó đem Huyền Thiên quan xếp vào đạo giáo văn hóa truyền bá điểm cấp một của quốc gia, cũng ban thưởng huy chương. Còn có đại hội giao lưu đạo pháp lần tiếp theo sẽ do Huyền Thiên Quan tổ chức. Cô thấy thế nào?”
Thẩm Như Như suy nghĩ một chút, cảm thấy đạo hiệp thật sự rất có thành ý, cứ như vậy, địa vị của Huyền Thiên Quan quang minh chính đại chen chân vào đạo quán hạng nhất trong nước, hơn nữa tuyên truyền đặc biệt……
Huyền Thiên Môn dương danh tứ hải sắp tới!
*
Cung Kỳ Minh là một đạo sĩ chân chính cầm chứng, anh ấy không treo đơn ở đạo quán, tự lập môn hộ thỉnh thoảng tiếp điểm công việc trừ tà, cuộc sống trôi qua vui vẻ.
Sáng sớm hôm nay anh ấy ngủ thẳng đến lúc tự nhiên tỉnh dậy rồi ăn chút gì đó, sau đó dựa theo lẽ thường ngồi vào trước bàn học mở máy tính đăng nhập diễn đàn âm dương xem xét bài post.
Diễn đàn này là trang web đạo môn chuyên nghiệp, có thể đăng ký đều là đạo sĩ cầm chứng, tuyệt đại đa số mọi người đều có vài phần chân tài thực liệu. Lưu lượng trên diễn đàn không tệ, mỗi ngày đều có đạo hữu phát bài thảo luận đạo pháp hoặc là phát hành một ít nhiệm vụ khó giải quyết, anh ấy đặc biệt thích ở trong diễn đàn nhận việc, tiền kiếm được so với nhiệm vụ bình thường nhiều hơn.
Hôm nay diễn đàn có chút khá lạ cho với ngày thường, toàn bộ trang đầu tất cả đều đang thảo luận một cái gọi là Huyền Thiên Quan. Cung Kỳ Minh có chút buồn bực, anh ấy mới hai ngày không có lên mạng, chẳng lẽ bỏ lỡ cái gì ghê gớm, tin tức lớn lắm? Anh ấy tiện tay mở ra một trang nhiều lượt bình luận nhất xem, thế mới biết vì sao tất cả mọi người đang thảo luận đạo quán này. Trang đầu trang web chính thức của diễn đàn tự nhiên đưa cái chỗ này lên!
Cung Kỳ Minh có chút khiếp sợ, muốn nói bên vận hành diễn đàn âm dương đó là thật sự cao lãnh, trang báo cho tới bây giờ đều quy củ chính thức, không có một chút quảng cáo hoặc là tin linh tinh gì đó, lần trước nhìn thấy trang đầu vẫn ghi là chúc mừng năm mươi năm thành lập công ty.
Anh ấy mang theo tâm tình kinh ngạc tò mò tiếp tục lật bài post, khi nhìn thấy Huyền Thiên Quan thành lập đến nay chưa đầy một năm này lại được đạo hiệp xếp vào điểm truyền bá văn hóa đạo giáo cấp một quốc gia, quan chủ được bổ nhiệm làm phó chủ tịch đạo hiệp, lòng hiếu kỳ của anh ấy đã lên tới đỉnh điểm.
“Đậu má, đây là đi cửa sau sao! Ngồi tên lửa cũng không có tốc độ bay nhanh như vậy!”
Cung Kỳ Minh tắt bài post kia đi, lại tìm kiếm ở trang đầu trong chốc lát, mở ra một bài post bình luận về Huyền Thiên Quan xem thử. Tài khoản Lâu chủ cấp bậc rất cao, là nguyên lão của diễn đàn, trong lời nói đối với Huyền Thiên Quan cực kỳ tôn sùng - -
Mọi người đừng hoài nghi, trực tiếp đến Huyền Thiên quan sát thì biết. Tôi muốn bùa chú trong Quan mãnh liệt, vô cùng linh nghiệm! Từ sau khi trở về mua bùa chuyển vận cùng bùa ích khí mang theo bên người, tôi trước bị đau thắt lưng, giờ đây không mỏi lưng cũng không đau nữa, ngày hôm trước đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ còn nói tôi đường huyết áp thấp hơn rất nhiều!
Hơn nữa gần đây vận khí vô cùng tốt, tiếp mấy nhiệm vụ đều hoàn thành rất nhẹ nhàng, tóm lại mọi người thật sự có thể đến Huyền Thiên quan một chuyến, tuyệt đối tâm phục khẩu phục liền.! Đúng rồi, hoàn cảnh nơi đó cũng rất tốt, là một trấn nhỏ du lịch, mọi người coi như đi chơi một chút cũng được.]
Cung Kỳ Minh nhìn bình luận phía dưới một chút, ngoại trừ Lâu chủ còn có không ít người khen, tất cả đều tỏ vẻ vô cùng hài lòng với bùa chú của Huyền Thiên Quan. Anh ấy sờ sờ cằm, gần đây vừa vặn không có chuyện gì, không bằng đi xem một chút….
*
Hôm nay, ngoài cửa lớn Huyền Thiên Quan chính thức lập lên bảng hiệu do Đạo Hiệp ban phát. Chiêm Hạc đứng trước cửa chỉ huy, Vưu Nhất và Mạch Mạch lập bảng hiệu, hai người đệ tử khác giơ xẻng, đổ xi măng lên chân bảng hiệu, để ổn định nó.
Du khách qua đường và cư dân gần đó thấy đều dừng lại vây xem, có người hỏi: “Điểm truyền bá văn hóa Đạo giáo cấp quốc gia là gì? Trông rất lợi hại”
Chiêm Hạc vuốt râu cười tủm tỉm giải thích: “Chính là đại đạo quan được chính thức thừa nhận, tương tự như 985 trường đại học nổi tiếng trong nước.
Du khách và cư dân không hề cảm thấy xấu hổ, nhao nhao giơ ngón tay cái lên khen ngợi một phen. Chuyện này rất nhanh đã truyền ra khắp trấn, tín đồ đều cảm thấy đây là đại sự, nhất định phải nhiệt liệt ăn mừng, vì thế tự mình khởi xướng quyên góp, muốn bày tiệc lưu động ba ngày ở Huyền Thiên Quan, còn phải mời một gánh hát lớn đến hát mấy bản kịch náo nhiệt sôi động.
Sau khi Thẩm Như Như trải qua chuyện sơn trang kia thì đối với cô hí kịch có chút ám ảnh, khéo léo cự tuyệt kế hoạch này, nhóm tín đồ đành phải lui mà cầu cái khác, bày ra tiệc lưu động (ai đến trước thì ăn trước). Cung Kỳ Minh đi tới trấn Mộ Nguyên, Huyền Thiên Quan vừa mới bắt đầu bày tiệc lưu động. Trên đường cái trước cửa đạo quán đỗ đầy xe có biển số xe sang trọng trước cửa người đến người đi, náo nhiệt vô cùng.
Hơn tám giờ sáng, mặt trời mùa hè còn chưa tính là vô cùng nóng nực, ánh mặt trời xuyên thấu qua cành cây rậm rạp trên giàn hoa chiếu xuống, lưu lại từng điểm sáng nhỏ trên mặt mọi người. Trên giàn hoa dán bùa Thanh Lương], dưới giàn hoa gió mát từng trận vô cùng thoải mái. Các đồ đệ đều nghiêm túc dán bùa chú, bầu không khí học tập vô cùng nặng nề.
Thẩm Như Như ngồi vào bên cạnh bàn đá rót chén trà uống, rất là nhàn nhã thích thú.
Lúc này, Linh Khê dẫn một lão già râu bạc mặc đạo bào đi tới hậu viện: “Thẩm quan chủ, Hồ đại sư lại tới tìm người.
Hồ Ngọc Điền là phó chủ tịch đạo hiệp, đồng thời còn là người phụ trách Tam Thanh Cung thành phố B, bởi vậy quen biết thầy trò Tuệ Trí, Linh Khê. Ông ấy có một khuôn mặt hiền lành, thoạt nhìn cực kì thân thiết dễ gần.
Mấy ngày hôm trước chính là đại biểu đạo hiệp đến Huyền Thiên Quan tặng lễ nói cám ơn, Thẩm Như Như đối với vị lão này có ấn tượng rất tốt, lập tức đứng dậy nghênh đón: “Hồ đại sư, mấy ngày nay ở trên trấn ở thế nào, vẫn quen chứ?”
Chỗ ở của Huyền Thiên Quan quá bé, người ở Ban Đặc Biệt tới cảm ơn cũng không có chỗ cho bọn họ ở, chỉ có thể sắp xếp đặt phòng ở khách sạn trên trấn cho bọn họ.
Hồ Ngọc Điền cười ha hả nói: “Khí hậu nơi này tốt hơn thành phố B nhiều, khó trách Tuệ Trí và Linh Khê đến không muốn trở về, ngay cả tôi cũng không muốn đi Thẩm Như Như mời ông ấy ngồi xuống uống trà, ánh mắt ông ấy sáng lên, ngồi xuống bưng chén trà nhấp một ngụm khen: “Lúc nãy tôi cũng thả vào trong giếng Tam Thanh lá bùa Tịnh Thủy, trà pha ra quả thật uống ngon hơn nhiều”
Thẩm Như Như trực tiếp vẽ hai lá [bùa Tịnh Thủy] cho ông ấy: “Ngài nhận đi, không đủ thì nói với Tuệ Trí, tôi gửi qua cho ngài”
Hồ Ngọc Điền cũng không khách khí với cô, nhận lấy bùa chú nhét vào trong túi: “Thẩm quan chủ, hai ngày nay tôi cùng vài vị lão hữu trong hiệp hội thương nghị vài lần, lần này cô đã vạch trần bộ mặt thật của Dư lão tiên sinh, khiến đạo hiệp không thể xóa nhòa cống hiến to lớn ấy của cô, nhất định phải khen thưởng hậu hĩnh. Hiệp hội quyết định mời cô đảm nhiệm chức vị của Dư lão tiên sinh trước kia, phó chủ tịch và cố vấn của Huyền Môn, sau đó đem Huyền Thiên quan xếp vào đạo giáo văn hóa truyền bá điểm cấp một của quốc gia, cũng ban thưởng huy chương. Còn có đại hội giao lưu đạo pháp lần tiếp theo sẽ do Huyền Thiên Quan tổ chức. Cô thấy thế nào?”
Thẩm Như Như suy nghĩ một chút, cảm thấy đạo hiệp thật sự rất có thành ý, cứ như vậy, địa vị của Huyền Thiên Quan quang minh chính đại chen chân vào đạo quán hạng nhất trong nước, hơn nữa tuyên truyền đặc biệt……
Huyền Thiên Môn dương danh tứ hải sắp tới!
*
Cung Kỳ Minh là một đạo sĩ chân chính cầm chứng, anh ấy không treo đơn ở đạo quán, tự lập môn hộ thỉnh thoảng tiếp điểm công việc trừ tà, cuộc sống trôi qua vui vẻ.
Sáng sớm hôm nay anh ấy ngủ thẳng đến lúc tự nhiên tỉnh dậy rồi ăn chút gì đó, sau đó dựa theo lẽ thường ngồi vào trước bàn học mở máy tính đăng nhập diễn đàn âm dương xem xét bài post.
Diễn đàn này là trang web đạo môn chuyên nghiệp, có thể đăng ký đều là đạo sĩ cầm chứng, tuyệt đại đa số mọi người đều có vài phần chân tài thực liệu. Lưu lượng trên diễn đàn không tệ, mỗi ngày đều có đạo hữu phát bài thảo luận đạo pháp hoặc là phát hành một ít nhiệm vụ khó giải quyết, anh ấy đặc biệt thích ở trong diễn đàn nhận việc, tiền kiếm được so với nhiệm vụ bình thường nhiều hơn.
Hôm nay diễn đàn có chút khá lạ cho với ngày thường, toàn bộ trang đầu tất cả đều đang thảo luận một cái gọi là Huyền Thiên Quan. Cung Kỳ Minh có chút buồn bực, anh ấy mới hai ngày không có lên mạng, chẳng lẽ bỏ lỡ cái gì ghê gớm, tin tức lớn lắm? Anh ấy tiện tay mở ra một trang nhiều lượt bình luận nhất xem, thế mới biết vì sao tất cả mọi người đang thảo luận đạo quán này. Trang đầu trang web chính thức của diễn đàn tự nhiên đưa cái chỗ này lên!
Cung Kỳ Minh có chút khiếp sợ, muốn nói bên vận hành diễn đàn âm dương đó là thật sự cao lãnh, trang báo cho tới bây giờ đều quy củ chính thức, không có một chút quảng cáo hoặc là tin linh tinh gì đó, lần trước nhìn thấy trang đầu vẫn ghi là chúc mừng năm mươi năm thành lập công ty.
Anh ấy mang theo tâm tình kinh ngạc tò mò tiếp tục lật bài post, khi nhìn thấy Huyền Thiên Quan thành lập đến nay chưa đầy một năm này lại được đạo hiệp xếp vào điểm truyền bá văn hóa đạo giáo cấp một quốc gia, quan chủ được bổ nhiệm làm phó chủ tịch đạo hiệp, lòng hiếu kỳ của anh ấy đã lên tới đỉnh điểm.
“Đậu má, đây là đi cửa sau sao! Ngồi tên lửa cũng không có tốc độ bay nhanh như vậy!”
Cung Kỳ Minh tắt bài post kia đi, lại tìm kiếm ở trang đầu trong chốc lát, mở ra một bài post bình luận về Huyền Thiên Quan xem thử. Tài khoản Lâu chủ cấp bậc rất cao, là nguyên lão của diễn đàn, trong lời nói đối với Huyền Thiên Quan cực kỳ tôn sùng - -
Mọi người đừng hoài nghi, trực tiếp đến Huyền Thiên quan sát thì biết. Tôi muốn bùa chú trong Quan mãnh liệt, vô cùng linh nghiệm! Từ sau khi trở về mua bùa chuyển vận cùng bùa ích khí mang theo bên người, tôi trước bị đau thắt lưng, giờ đây không mỏi lưng cũng không đau nữa, ngày hôm trước đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ còn nói tôi đường huyết áp thấp hơn rất nhiều!
Hơn nữa gần đây vận khí vô cùng tốt, tiếp mấy nhiệm vụ đều hoàn thành rất nhẹ nhàng, tóm lại mọi người thật sự có thể đến Huyền Thiên quan một chuyến, tuyệt đối tâm phục khẩu phục liền.! Đúng rồi, hoàn cảnh nơi đó cũng rất tốt, là một trấn nhỏ du lịch, mọi người coi như đi chơi một chút cũng được.]
Cung Kỳ Minh nhìn bình luận phía dưới một chút, ngoại trừ Lâu chủ còn có không ít người khen, tất cả đều tỏ vẻ vô cùng hài lòng với bùa chú của Huyền Thiên Quan. Anh ấy sờ sờ cằm, gần đây vừa vặn không có chuyện gì, không bằng đi xem một chút….
*
Hôm nay, ngoài cửa lớn Huyền Thiên Quan chính thức lập lên bảng hiệu do Đạo Hiệp ban phát. Chiêm Hạc đứng trước cửa chỉ huy, Vưu Nhất và Mạch Mạch lập bảng hiệu, hai người đệ tử khác giơ xẻng, đổ xi măng lên chân bảng hiệu, để ổn định nó.
Du khách qua đường và cư dân gần đó thấy đều dừng lại vây xem, có người hỏi: “Điểm truyền bá văn hóa Đạo giáo cấp quốc gia là gì? Trông rất lợi hại”
Chiêm Hạc vuốt râu cười tủm tỉm giải thích: “Chính là đại đạo quan được chính thức thừa nhận, tương tự như 985 trường đại học nổi tiếng trong nước.
Du khách và cư dân không hề cảm thấy xấu hổ, nhao nhao giơ ngón tay cái lên khen ngợi một phen. Chuyện này rất nhanh đã truyền ra khắp trấn, tín đồ đều cảm thấy đây là đại sự, nhất định phải nhiệt liệt ăn mừng, vì thế tự mình khởi xướng quyên góp, muốn bày tiệc lưu động ba ngày ở Huyền Thiên Quan, còn phải mời một gánh hát lớn đến hát mấy bản kịch náo nhiệt sôi động.
Sau khi Thẩm Như Như trải qua chuyện sơn trang kia thì đối với cô hí kịch có chút ám ảnh, khéo léo cự tuyệt kế hoạch này, nhóm tín đồ đành phải lui mà cầu cái khác, bày ra tiệc lưu động (ai đến trước thì ăn trước). Cung Kỳ Minh đi tới trấn Mộ Nguyên, Huyền Thiên Quan vừa mới bắt đầu bày tiệc lưu động. Trên đường cái trước cửa đạo quán đỗ đầy xe có biển số xe sang trọng trước cửa người đến người đi, náo nhiệt vô cùng.