Thuần Hóa Người Chồng Thú Tính Của Tôi
Chương 44: Sự lựa chọn tốt nhất đời em
Annette vẫn im lặng. Diana đứng trước mặt cô với vẻ mặt háo hức, như thể đang chờ đợi phản hồi của cô. Cô ta nhận thức rõ rằng Annette đã từng là một ứng cử viên rất nặng ký cho ngôi vị Công nương. Tuy nhiên, việc đưa ra câu chuyện đó bằng cách nhắc đến Celestine chỉ có thể được giải thích là hoàn toàn ác ý.
'Nếu cô ta nói điều này vào kiếp trước, mình chắc chắn sẽ bị tổn thương.'
Annette nhún vai trong lòng và nhìn Diana. Cô ta từng là bạn thời thơ ấu của cô, nhưng bây giờ cô ta là bạn thân nhất của Celestine. Mối quan hệ của con người thực sự trớ trêu.
May mắn thay, bây giờ Annette có thể mỉm cười. Đó là chuyện đã xảy ra cách đây 5 năm, vì vậy cô không bị tổn thương vì nó nữa. Kể cả Celestine, kẻ mà cô nghi ngờ là kẻ chủ mưu đằng sau những cáo buộc đối với cô, đến trước mặt cô, cô vẫn có thể dễ dàng cười trừ. Vì vậy, Annette mỉm cười và bắt bẻ.
“Ồ, thật sao? Thật tuyệt vời. Có chiếc vương miện kim cương xanh nào trong số những món quà mà Tiểu thư Celestine nhận được không? Tôi thực sự muốn tận mắt nhìn thấy nó, ít nhất một lần. Tôi hy vọng cô ấy sử dụng nó trong lễ đăng quang của mình.”
"Chà, tôi không biết."
Annette thực sự có vẻ tò mò về vương miện. Nhìn thấy Diana run rẩy với khuôn mặt có biểu cảm 'Không thể như vậy.', Annette nhìn cô ta và dịu dàng đặt hai tay lên cánh tay Rafael. Ngẩng đầu nhìn anh, cô nghiêng đầu trìu mến nói.
“Chàng ơi, em nghĩ em thích có một viên kim cương xanh hơn. Chàng thấy sao? Nó sẽ hợp với em chứ?”
Rafael im lặng nhìn xuống cô. Thấy anh ta không đáp lại, Annette toát mồ hôi lạnh. Cô nghĩ anh sẽ đứng về phía cô vì vừa rồi họ đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau. Cô tự hỏi liệu mình có quá tự tin trước chính mình không. Cô nghĩ sẽ rất buồn nếu cô bị bẽ mặt trước mặt Diana.
Ngay sau đó, Rafael rút cánh tay của mình ra và gỡ bỏ cánh tay đang khoanh của Annette quanh mình. Đúng như dự đoán, anh không có ý định dính líu đến sự xen kẽ rắc rối này giữa hai người phụ nữ. Annette cắn môi, cảm thấy lòng mình chùng xuống. Ngay lúc đó, Rafael nhẹ nhàng ôm lấy vai cô.
“Nếu nàng muốn một viên kim cương xanh ……. cứ thoải mái mua, bất cứ gì mà nàng muốn. Chỉ cần nàng hạnh phúc, thậm chí lấy hết tất cả két sắt của ta để mua cũng được”.
Nghe thấy giọng nói trầm khàn và ấm áp, Diana thốt lên, "Ôi trời!" và nhanh chóng tự bịt miệng mình lại. Cảm giác thật kỳ lạ và tuyệt vời khi thấy một người đàn ông âu yếm vợ mình như vậy. Nhưng Rafael không chỉ dừng lại ở đó. Anh cúi đầu và nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Annette.
“Nhưng ta nghĩ kim cương màu hồng sẽ tốt hơn. Sẽ đẹp hơn với đôi mắt hồng xinh xắn của nàng”.
Sau khi nói, Rafael mỉm cười và lướt môi mình lên mí mắt của Annette. Những cử chỉ âu yếm, dịu dàng có thể làm tan chảy trái tim của bao người. Nhờ sự hợp tác tích cực của Rafael, Annette đã có thêm dũng khí.
“Cảm ơn chàng, Rafael. Kết hôn với chàng là sự lựa chọn tốt nhất trong cuộc đời em.”
Một người phụ nữ từ khi sinh ra đã không bao giờ có sự lựa chọn, cười tươi như hoa và nói dối. Cả người nói và người nghe đều biết đó là lời nói dối. Nhưng Diana McClaire không biết điều này. Là bạn thân của Celestine, cô chỉ muốn chọc phá Annette nhưng cuối cùng lại tự biến chính cô thành trò cười.
“Vậy thì, Quý cô McClaire, đã quá muộn rồi. Chúng tôi phải đi ngay bây giờ. Cô sẽ ổn khi ở một mình chứ? ”
Annette, ôm eo Rafael, mỉm cười và hất hàm về phía Diana, người vẫn chưa có hôn phu. Diana là một người rất dễ yêu một ai đó, nhưng thật không may, người mà cô yêu không bao giờ đáp lại cô. Do đó, cô chưa bao giờ dính vào một vụ bê bối có quan hệ với ai đó. Diana bị chọc đúng vào chỗ đau, cất giọng giận dữ.
“Tất nhiên, tôi sẽ không sao! Toàn bộ khu vực này là khu thương mại do gia đình tôi quản lý. Cô có biết những công cụ bằng sắt ngày nay phổ biến như thế nào không? Nhờ đó, công việc kinh doanh diễn ra tốt đẹp nên tôi có thể trên đường về nhà an toàn sau khi làm việc đến tận khuya!!”
“Ồ, tôi hiểu rồi. Tôi thực sự ghen tị với điều đó.”
Annette đến từ một gia đình giàu có nhất ở Deltium, cười nhàn nhã. Đáp lại, Diana nắm chặt tay và run lên vì tức giận. Ngoài ra, Rafael cũng tham gia trò vui, giống như một tảng băng đặt trên chiếc bánh.
“Nghĩ lại, trong số những thứ tôi được tặng, có cả một quặng sắt. Không hiểu sao mấy ngày nay thu nhập từ đó cũng khá. Annette, nếu nàng muốn, ta sẽ đặt tên nó theo tên của nàng. Dù là màu xanh hay màu hồng, hãy mua tất cả những viên kim cương mà nàng muốn.”
Thật là tuyệt vời! Diana mở to miệng. Ngày nay, với sự hiểu biết về cách sử dụng quặng sắt, việc sử dụng phụ liệu sắt trở nên được yêu thích. Do đó, những quý tộc có mỏ quặng sắt và quyền khai thác ngày nay rất vui vẻ. Nhưng anh ta muốn trao toàn bộ cho Annette? Ngay lúc này Diana cảm thấy bị sỉ nhục và rất ghen tị với Annette.
Ban đầu, sắt là vật liệu không được sử dụng nhiều vì rất khó loại bỏ cacbon ra khỏi gang. Tuy nhiên, với những phương pháp mới được phát hiện gần đây, đồ sắt đã trở nên vô cùng phổ biến trong cuộc sống hàng ngày. Từ bộ đồ ăn bằng sắt mà Annette nhìn thấy ở nhà hàng, có vẻ như họ cũng đã bắt kịp xu hướng này.
'Sắt có thể kiếm ra tiền….. điều đó thật thú vị.'
Annette chớp mắt và cảm thấy phấn khích. Cô quyết định tìm hiểu thêm về quặng sắt của Rafael. Tất nhiên, đó không phải là vì cô thèm muốn quặng sắt của anh. Annette suy đoán rằng cha cô có thể đang theo dõi quặng sắt của Rafael.
Annette đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ của mình thì được Rafael âu yếm ôm vào lòng. Sau đó anh hôn lên đỉnh đầu nhỏ nhắn của cô. Với khuôn mặt ửng hồng, Annette chào tạm biệt Diana, người đang nhìn họ đầy ghen tị.
“Vậy thì Quý cô McClaire. Vợ tôi mệt rồi nên chúng tôi xin nghỉ phép. Xin thứ lỗi cho chúng tôi ”.
Diana bẽ mặt quay lại và nhìn theo bóng lưng của người đàn ông và người phụ nữ. Cũng giống như những cặp đôi yêu nhau trong ảnh, họ ôm vai, ôm eo nhau và cùng nhau lên xe hoa. Đặc biệt, sự xuất hiện của Rafael với thân hình mạnh mẽ, cúi đầu về phía Annette mảnh mai là một cảnh khiến người xem phải đỏ mặt.
'Rồi cô sẽ thấy, tôi cũng sẽ bắt đầu một mối quan hệ trong năm nay!'
Với một quyết tâm chắc chắn trong đầu, Diana quay lại. Lúc đó, đôi mắt cô ngấn lệ vì nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có được hạnh phúc trọn vẹn, ngay cả khi công việc kinh doanh đồ sắt của gia đình diễn ra tốt đẹp. Nếu sắt bán chạy, mỏ quặng sắt của Rafael cũng sẽ có lãi, và anh ta sẽ mua cho Annette rất nhiều kim cương bằng số tiền đó.
Diana ghen tị đến mức rơi nước mắt. Ngay cả khi Annette không thể trở thành Công nương, điều đó cũng không thực sự quan trọng. Bây giờ cô đã có một người chồng nóng bỏng và yêu thương như vậy! Khoảnh khắc này, cô ta ghen tị với Annette hơn Celestine gấp mười lần. Đối với cô ta, chứng kiến cảnh Annette đi lại âu yếm với chồng còn đau hơn là thấy Celestine nhận quà cưới từ gia đình hoàng gia.
Trong lúc đó, Annette thở phào nhẹ nhõm khi ngồi trên xe ngựa sau khi rời khỏi Diana. Cô cẩn thận mở miệng, đỏ mặt xấu hổ.
"Cái đó …. Cảm ơn chàng rất nhiều vì điều đó, Rafael…. Vì đã đứng về phía em.”
Khi Annette bày tỏ lòng biết ơn chân thành của mình, Rafael cảm thấy khó xử vô cớ. Anh thực sự bắt đầu ghét Diana, người đang cư xử như một con cáo. Dù thấy chồng đứng cạnh nhưng cô ta vẫn gián tiếp hỏi Annette rằng: 'Cô không buồn khi không lấy được người đàn ông khác sao?' Cảm giác như thể ai đó đang dùng hàng nghìn mũi kim chích vào cơ thể mình. Vì vậy, anh muốn chứng minh rằng cuộc hôn nhân của Annette với anh không phải là điều đáng thất vọng. Đó là tất cả.
Tuy nhiên, anh không thể thành thật về cảm giác trẻ con này. Ngay từ đầu, Rafael là một người rất cứng đầu, vì vậy anh luôn nói chuyện rất thẳng thắn. Anh đã thẳng thừng đáp lại lời 'cảm ơn' của Annette.
"Nếu cô biết ơn tôi, chỉ cần đảm bảo rằng bàn tay của cô sẽ sớm lành lại."
Anh không nhớ tay Annette bị thương như thế nào, nhưng anh biết có lẽ đó là lỗi của mình. Bất cứ khi nào Rafael nhìn thấy bàn tay bị băng bó của cô, anh đều cảm thấy khó chịu. Anh nghĩ sẽ tốt hơn nếu tay anh bị thương.
“Em sẽ sớm khỏe lại. Cảm ơn vì ngày hôm nay."
Annette đáp lại với một nụ cười ngốc nghếch. Mặc dù họ gặp phải một chút vấn đề, nhưng chuyến đi chơi đầu tiên của cô với Rafael đã tốt hơn nhiều so với những gì cô mong đợi. Cô không chỉ đến nghĩa trang của Robert, nơi mà kiếp trước cô thậm chí không biết, mà cô còn ăn tối với Rafael và uống rượu. Mặc dù cô ghét sự gián đoạn của Diana, nhưng cô đã có thể đối phó với cô ấy, tất cả là nhờ sự giúp đỡ của Rafael.
‘Nghĩ lại thì, Diana... Cô ta dường như không biết gì về những cáo buộc sai lầm của mình.’
Annette nhớ lại vẻ mặt và giọng điệu của Diana khi cô ấy nhìn cô. Nếu cô ấy biết về những cáo buộc sai lầm của Annette, cô ấy sẽ chế nhạo cô ngay lập tức. Xem xét Diana là bạn thân nhất của Celestine, cô ta hẳn đã rất ngạc nhiên trước việc Bavaria 'im lặng trước vấn đề' hoàn hảo đến mức nào. Mặc dù Annette không thích gia đình của mình cho lắm nhưng cô cảm thấy thoải mái vì điều đó.
Trong khi Annette chìm đắm trong suy nghĩ, chiếc xe ngựa lặng lẽ hướng về nhà. Thị trấn mà họ ghé qua không xa lắm, vì vậy họ đã sớm về đến biệt thự. Trước khi vào phòng, Annette quay về phía Rafael ở hành lang.
“Ngủ ngon, Rafael. Em thực sự rất thích đi chơi cùng chàng.”
Rafael gật đầu mà không đáp lại nhiều. Annette giờ đã thực sự quen thuộc hơn nhiều với những câu trả lời thẳng thừng của Rafael. Ngay khi cô quay lại, giọng nói trầm thấp của Rafael từ phía sau truyền đến.
"Annette."
"Dạ?"
Khi cô quay đầu lại, cô thấy Rafael đang đứng yên trong hành lang tối, ngước nhìn cô. Khuôn mặt trắng trẻo, không bị rám nắng của Rafael dù đã trải qua quá trình luyện tập khắc nghiệt dưới ánh nắng mặt trời, đẹp như một tác phẩm điêu khắc bằng đá cẩm thạch. Đôi môi đỏ mọng của anh ngập ngừng một lúc. Và ngay sau đó Annette được hỏi một câu hỏi mà cô chưa bao giờ ngờ tới.
“Điều đó.. Những gì cô nói…. Có đúng không?”
"Ý chàng là sao ạ?"
“Cái đó, cô không hối tiếc …….”
Rafael không thể trực tiếp hỏi cô ấy, "Kết hôn với tôi có thực sự là lựa chọn tốt nhất không?" Annette chưa bao giờ nghĩ anh sẽ hỏi mình một câu hỏi như vậy nên cô mở to mắt ngạc nhiên