Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 998



Chương 998

“Mọi người xem, lại có một nhóm người tới, mọi người nói những người này làm gì?

“Không biết, có điều có cảnh sát, phỏng chừng là chỗ của chúng ta có người phạm tội, đến bắt người đi”

“Không phải là lão nhà họ Trần chứ, nghe nói tối hôm qua lão Trần lại gọi vợ vào bệnh viện.”

“Hắn là không phải, muốn bắt lão Trần, cũng không cần nhiều người như vậy, mấy cảnh sát đến là tốt rồi, tại sao những vệ sĩ này còn đến, nhìn giống như thế lực đen?

Cho nên theo tôi thấy, hẳn là là tội phạm chạy trốn gì đố, chạy đến chỗ chúng ta”

Các bác gái líu ríu, bát quái không được.

Mà ven đường cách đó không xa, trong một chiếc Mercedes màu đen, Cố Mạn Tình thông qua cửa sổ nhìn những cảnh sát và vệ sĩ kia, đáy mắt làm cho người ta nhìn không hiểu.

Tài xế ngồi ghế trước quay đầu, khó hiểu hỏi: “Đại tiểu thư, cô không đi xuống sao?”

“Không được, tôi liền ở trên xe xem một chút.’ Cố Mạn Tình cười cười trả lời.

Tài xế rất khó hiểu: “Vậy đại tiểu thư cô tới nơi này làm gì?”

“Tôi có một người đồng hương ở đây, cho nên muốn đến thăm cô ấy, có điều vừa rồi cô ấy nhắn tin cho tôi, nói trong nhà có khách, để tôi lần sau lại đây.” Cố Mạn Tình ôn nhu nói, hai bàn tay đặt trên đầu gối lại nắm chặt.

Bởi vì nắm chặt quá chặt, các khớp ngón tay của cô ta đều trắng bệch, cho thấy sự căng thẳng và bất an trong lòng cô ta lúc này.

Tài xế không nhìn ra, gật đầu: “Thì ra là như vậy, vậy chúng ta có trở về không?”

“Trở về đi.” Cố Mạn Tình rũ mí mắt xuống.

Sẽ ổn thôi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cô ta bố trí chu toàn như vậy, khẳng định sẽ không có việc gì!

Chiếc xe quay đầu và nhanh chóng rời khỏi đây.

Mà Cố Mạn Tình rời đi không lâu, vệ sĩ và cảnh sát trong thôn trong thành phố, liền áp giải một người phụ nữ đi ra.

Người phụ nữ kia cao một mét năm tám, dáng người gầy yếu, thoạt nhìn đại khái tám chín mươi cân, bất ngờ giống như hai cảnh sát trước kia, ở trong phòng Bạch Dương miêu tả giống nhau.

Bệnh viện thứ ba.

Phó Kình Hiên đã nhận được điện thoại, biết được tin tức này, trong mắt hiện lên ánh sáng.

Sau khi anh cúp điện thoại, Lâm Diệc Hàng hỏi: “Nhìn bộ dáng của cậu rất cao hứng, thế nào, người bắt được rồi?”

Bên cạnh, Lục Khởi đang chuẩn bị trở về trước từ phòng bệnh của Bạch Dương đi ra, vừa vặn nghe nói như vậy, mừng rỡ, sau đó vội vàng đi về phía Phó Kình Hiên và Lâm Diệc Hàng.

“Các anh vừa nói cái gì? Kẻ tấn công cục cưng, bắt được rồi à?” Lục Khởi vội vàng hỏi.

Phó Kình Hiên liếc anh ta một cái, không trả lời.

Lâm Diệc Hàng ngược lại trả lời anh ta: “Nhìn dáng vẻ Tổng giám đốc Phó, dường như là vậy!”

“Thật tốt quá!” Lục Khởi nắm tay: “Người nọ hiện tại đang ở đâu?”

Lâm Diệc Hàng nhìn về phía Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên thu hồi điện thoại di động: ‘Đã đưa đến cục cảnh sát, chuẩn bị tiến hành thẩm vấn”

Chương trước Chương tiếp
Loading...