Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 883



Chương 883

Lão phu nhân gật đầu: ‘Đúng vậy, thằng nhóc này đáng đánh, trước khi li hôn vượt quá giới hạn khiến con tổn thương, sau khi li hôn lại tiếp tục đi quá giới hạn khiến con mang thai, bà thật sự không biết là tổ tiên nhà họ Phó đã tạo ra nghiệp gì mà lại đẻ ra một tên nghiệt chướng như này nữa.”

Rõ ràng trước khi ly hôn, Kình Hiên còn luôn mồm luôn miệng nói chỉ yêu một mình Cố Tử Yên, không hợp với Bạch Dương, kết quả khi ly hôn, cuối cùng lại cùng với Dương Dương nảy sinh quan hệ, đây được coi là cái gì chứ?

Khi đó, nó vẫn chưa ý thức được là có yêu Dương Dương hay không, vậy mà nó còn cùng Dương Dương phát sinh ra loại chuyện đó, nó xem Dương Dương là cái gì vậy?

Lão phu nhân lạnh lùng nhìn thoáng qua Phó Kình Hiên đang quỳ rạp trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự, bà uể oải không chịu nổi mà thở dài một hơi: “Dương Dương, đứa bé có khỏe không?”

Nghĩ đến nhà họ Phó sắp chào đón đời thứ tư, cuối cùng tâm trạng của lão phu nhân cũng tốt lên một chút.

Nhưng mà giây kế tiếp, câu trả lời của Bạch Dương lại khiến cho tâm trạng vừa mới tốt lên một chút của lão phu nhân lập tức bị chìm xuống đáy cốc.

Bạch Dương sờ sờ bụng trả lời: “Phó Kình Hiên chưa nói cho người biết sao?

Đứa trẻ… phá bỏ rồi.”

Lạch cạch, điện thoại từ trên tay lão phu nhân rơi trên đất.

Lão phu nhân cũng bị tin tức này k ích thích đến nỗi hôn mê bất tỉnh.

Trước khi mất đi ý thức, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, cháu chắt của bà không còn!

“Bà nội!” Nhìn thấy bà cụ ngã, Phó Kình Duy vội vàng bước tới, đỡ lấy bà cụ.

Đúng lúc từ phía sau, má Phùng từ trên †ầng đi xuống nhìn thấy cảnh này, vội vàng hỏi: “Cậu hai, bà cụ làm sao vậy?”

“Cháu không biết, bà nội ngất xỉu rồi.”

Mặt mũi Phó Kình Duy trắng bệch.

Má Phùng đi đến đỡ lấy bà cụ, một bên làm sơ cứu cho bà cụ, một bên dặn dò: “Cậu hai, mau gọi cấp cứu đi.”

“À, à, được!” Cuối cùng Phó Kình Duy cũng phản ứng lại, cúi đầu nhìn trái nhìn phải, thấy di động của bà cụ bị vứt trên mặt đất, xoay người chạy nhanh đến nhặt lên.

Đúng lúc điện thoại đang được kết nối, trong điện thoại vang lên giọng nói của Bạch Dương: “Bà nội? Bà nội?”

Cô nghe thấy tiếng lạch cạch của di động rơi xuống đất, cộng với tiếng gọi ầm ï và gấp gáp của Phó Kình Duy, biết được bà cụ có thể đã xảy ra chuyện, cũng sốt ruột không chịu được, nhưng bên trong điện thoại vẫn không vang lên giọng nói của bà cụ.

Mà cô lại không ở cùng với bà cụ, không biết bà cụ đã xảy ra chuyện gì, hai tay chỉ có thể nắm chặt lấy điện thoại di động, không ngừng gọi tên người bên kia đầu dây điện thoại, hy vọng bà cụ có thể trả lời lại cô.

Nhưng cuối cùng người đáp lại cô không phải là bà cụ, mà là Phó Kình Duy: “Chị Bạch Dương, bà nội bị ngất xỉu rồi.”

“Cái gì? Ngất xỉu?” Bạch Dương từ trên giường bật dậy ngay lập tức, vừa định hỏi tình hình cụ thể của bà cụ, thì phát hiện ra điện thoại đã bị ngắt kết nối.

Bạch Dương tưởng Phó Kình Duy không cẩn thận ngắt kết nối, nhanh chóng gọi lại, kết quả lại thấy đầu dây bên kia đang trong cuộc gọi khác.

Bạch Dương không biết phải làm sao chỉ có thể bỏ di động xuống, trái tim đập bình bịch, vô cùng lo lắng và sốt ruột.

Chương trước Chương tiếp
Loading...