Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Chương 826
Chương 826
Bà Cố cũng nhìn thấy Bạch Dương, bà đột nhiên ngừng khóc, trừng mắt nhìn cô: “Sao cô lại ở đây?”
Bạch Dương khoanh tay định trả lời.
Phó Kình Hiên tiến lên một bước, che cô sau lưng mình, lạnh lùng nhìn bà Cố: ‘Đây là địa bàn của tôi, Bạch Dương là khách của tôi, nên việc cô ấy ở đây không liên quan gì đến bà, ngược lại tôi muốn hỏi, sao bà lại ở đây?”
Bà Cố không ngờ Phó Kình Hiên lại nói giúp Bạch Dương, bà nghẹn ngào nói: “Tôi… tôi đặc biệt đến tìm cậu.”
“Tìm tôi?” Phó Kình Hiên nheo mắt: “Bà tìm tôi có việc gì?”
“Việc của Tử Yên.” Bà Cố vươn tay ra muốn nắm lấy cánh tay anh.
Nhưng sau khi nhận ra, anh trực tiếp kéo Bạch Dương sang một bên, né tránh bàn tay của bà Cố.
Bà Cố nắm phải không khí, loạng choạng suýt ngã xuống đất.
May thay, Cố Mạn Tình đứng phía sau đã kịp thời giữ bà lại, tránh bị xấu mặt trước người ngoài.
“Mẹ, mẹ có sao không?” Cố Mạn Tình võ lưng bà Cố, ân cần hỏi.
Phó Kình Hiên liếc nhìn Cố Mạn Tình.
Đây có phải là Lý Chiêu Đệ không?
“Mẹ không sao.” Bà Cố vẫn chưa hoàn hồn, bà lắc đầu trả lời.
Sau đó, bà nhìn Phó Kình Hiên đầy trách móc, như thể đang trách sao Phó Kình Hiên lại đối xử như vậy người bề trên này.
Bạch Dương không nhịn được bật cười thành tiếng.
Trên đời này, luôn có những người không nhìn rõ thực tế, cũng không biết rõ vị thế của mình.
Cũng giống như bà Cố, bà không còn là mẹ vợ tương lai của Phó Kình Hiên nữa, nhưng bà vẫn đối xử với Phó Kình Hiên bằng thái độ của mẹ vợ.
Không lễ bà nghĩ rằng Phó Kình Hiên vẫn như cũ, coi bà như một người bề trên mà đối xử lịch sự sao?
Quả nhiên, ngay khi Bạch Dương vừa nghĩ đến đây, cô đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng thiếu kiên nhẫn của Phó Kình Hiên: “Bà Cố, rốt cuộc bà đang muốn nói gì vậy?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Nghe thấy giọng điệu chán nản của anh, bà Cố rùng mình, tâm trí bà cuối cùng cũng tỉnh táo lại, bà hiểu ra bây giờ đã khác.
Bà không thể dùng thân phận người bề trên của mình để ép anh bao dung cho bà!
Bà Cố tự nhéo lòng bàn tay mình, bà nhìn Phó Kình Hiên với đôi mắt đỏ hoe: “Kình Hiên, cậu cứu Tử Yên giúp tôi với!”
Bạch Dương nhếch môi chế giễu.
Trước đây bà không quan tâm Cố Tử Yên, bây giờ lại đứng đây nhờ Phó Kình Hiên giúp đỡ.
Lúc này, cô cũng tò mò muốn biết anh có đồng ý không!
Bạch Dương ngẩng đầu lên nhìn Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ sau lưng anh, anh cũng đoán ra được vì sao cô lại nhìn mình như vậy.
Lần này, anh có thể nói rõ với cô rằng anh sẽ không để cô thất vọng!
“Muốn tôi cứu Cố Tử Yên sao?” Phó Kình Hiên cúi đầu chỉnh lại ống tay áo, khiến người khác khó có thể nhìn thấy biểu cảm trên mặt anh.
“Đúng vậy.” Bà Cố gật đầu một lần nữa: “Kình Hiên, cậu nhất định phải cứu Tử Yên.