Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Chương 1359
Chương 1359
Trợ lý Trương không chịu được, kéo cà vạt, khẽ ho, nói: “Phó tổng, anh rất để ý hành động vừa rồi của cô Bạch và anh Lục 2/1 sao?”
Mắt Phó Kình Hiên híp lại.
Anh đương nhiên để ý.
Không ai thích nhìn thấy người phụ nữ mình yêu ôm người đàn ông khác.
Thấy Phó Kình Hiên không trả lời, trợ lý Trương đẩy gọng kính, lại nói: “Vậy, Phó tổng, nếu cô Bạch và anh Lục ở bên nhau, anh định làm sao?”
Đáy mắt Phó Kình Hiên lướt qua hoang mang.
Bạch Dương và Lục Khởi ở bên nhau, anh làm thế nào?
Về vấn đề này, anh chưa từng nghĩ tới.
Nếu trước hôm nay, anh đương nhiên sẽ tiếp nhận sự thực này, dù nó khiến anh vô cùng đau khổ, anh cũng tiếp nhận.
Vì anh không có dục vọng muốn sống.
Anh cũng hi vọng, sau này cô sẽ sống hạnh phúc, dù sao cuộc đời của cô vẫn rất dài.
Nhưng bây giờ anh tìm lại dục vọng muốn sống rồi, anh đương nhiên không cách nào tiếp nhận Bạch Dương và người đàn ông khác ở bên nhau.
Nhưng nếu cô thật sự ở bên người đàn ông khác, anh cũng không thể ngăn cản, phá hoại.
Nếu vậy, cô sẽ hận anh.
Cho nên, anh bây giờ thật sự không biết nên làm thế nào.
Anh không thể tiếp nhận Bạch Dương ở bên người khác, cũng không cách nào phá hoại cô và người ta.
Anh bây giờ hoàn toàn rơi vào tình thế lưỡng nan buông không được, cũng không cách nào ra tay.
Cảm giác này, quá đau khổi Thấy Phó Kình Hiên vẫn không đáp, trợ lý Trương thở dài.
Anh ta là trợ lý của Phó tổng, theo cạnh Phó tổng mười hai năm rồi, có thể nói, ngoại trừ bà cụ, người hiểu Phó tổng nhất, chính là anh ta.
Cho nên nhìn biểu cảm Phó tổng, anh ta đã biết Phó tổng đang nghĩ gì.
Xem ra, anh ta phải tra một chút, cô Bạch và Lục Khởi rốt cuộc có thật sự ở bên nhau không.
Nếu phải, Phó tổng rất có khả năng lại từ bỏ muốn sống.
Nếu không, đương nhiên là chuyện tốt.
Dưới lầu vịnh Tiên Thủy.
Bạch Dương bị Lục Khởi ôm một lát, người đi đường thỉnh thoảng nhìn họ.
Có người cho rằng họ là người yêu, thấy họ ôm nhau, còn nói mấy câu như thật ngọt ngào, ‘tình cảm đôi vợ chồng trẻ thật tốt, Bạch Dương nghe đỏ mặt tía tai, vô cùng ngượng ngùng.
Sợ hiểu lầm ngày càng trầm trọng, Bạch Dương vội đẩy Lục Khởi ra.
Lục Khởi không kịp phòng bị lùi về sau một bước mới đứng vững thân thể, ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn cô.
Bạch Dương nghiêng đầu: “Khởi, anh rốt cuộc sao vậy?”