Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Chương 1316
Chương 1316
“Tôi… thuộc bộ phận kế hoạch…” Tiếng nói của người nọ nhỏ như muỗi, vô cùng sợ hãi trả lời anh.
Anh ta cũng không ngờ mình xui xẻo như vậy, lái xe ra ngoài chẳng những thiếu chút nữa đâm phải người, hơn nữa còn bị tổng giám đốc bắt được.
Xem ra lần này không giữ được công việc rồi.
“Trương Trình, người này giao cho anh.”
Phó Kình Hiên híp mắt, lạnh lùng ra lệnh.
Trợ lý Trương gật đầu: ‘Rõ, Phó tổng.”
Dứt lời, anh ra nhìn về phía người nọ: “Theo tôi đến bên kia.”
Anh ta quay người đi về phía trước.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Người kia cúi người lại, hai chân run rẩy đi theo.
Thế là chỗ này chỉ còn lại Bạch Dương và Phó Kình Hiên.
Bấy giờ Bạch Dương mới phản ứng lại vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, trong lòng vừa cảm thấy may mắn, vừa cảm thấy phức †ạp.
May mắn là cô không bị đâm trúng.
Phức tạp là cô lại được cứu một lần nữa.
Mà điều này cũng có nghĩa là, cô lại nợ anh thêm một lần…
Bây giờ cô thực sự không biết sao để trả hết.
“Việc đó… vừa rồi cảm ơn anh…” Hai tay Bạch Dương xoắn góc áo, nhẹ giọng nói cảm ơn.
Phó Kình Hiên một lần nữa đặt tay vào trong túi quần: “Không có gì, tôi chỉ không muốn em xảy ra chuyện ở đây thôi, như vậy Phó thị tôi sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm.
Bạch Dương mở to hai mắt, không thể tin nhìn anh.
Cho nên anh vừa mới kéo cô một chính là không muốn Phó thị chịu trách nhiệm, cũng không phải bởi vì sợ cô gặp chuyện không may nên mới cứu cô?
Bạch Dương cắn môi: “Tôi biết rồi, có điều dù sao anh cũng đã cứu tôi, tôi sẽ báo đáp lại anh cả ân cứu mạng lần trước nữa.”
“Tùy em.” Phó Kình Hiên nói ra hai chữ rồi không nói nữa, xoay người lại, nhìn trợ lý Trương cách đó không xa, hơn nữa chủ xe còn liên tục cúi đầu.
“Trương Trình, xong chưa?” Phó Kình Hiên nhíu mày hỏi.
Trợ lý Trương gật đầu: “Đã xong tổng giám đốc, tôi lập tức trở về.”
Nói xong, anh ta lại nói gì đó với chủ xe kia, lúc này mới xoay người trở về.
“Phó tổng, chủ xe kia chỉ là một nhân viên bình thường trong bộ phận kế hoạch, bởi vì anh ta tăng tốc, hơn nữa còn không bấm còi cho nên tôi vừa nấy đã sai người bên kia đuổi việc anh ta, đồng thời tôi cũng liên lạc với bộ phận quản lý bên kia, bên kia nói rằng sẽ tạm thời thu hồi giấy phép lái xe của anh ấy.” Trợ lý Trương dừng lại trước mặt Phó Kình Hiên, nói ra hình phạt dành cho chủ xe kia.
Phó Kình Hiên ừ một tiếng: ‘Đi thôi.”
“Vâng.” Trợ lý Trương gật đầu, sau đó thay anh mở cửa xe ở ghế sau.
Phó Kình Hiên khom lưng ngồi vào.
Trợ lý Trương đóng cửa xe lại, sau đó quay đầu nói với Bạch Dương: “Cô Bạch, vậy chúng tôi đi trước.”
“Được.’ Bạch Dương khẽ mím môi, sau đó lui về phía sau, nhường vị trí cho xe.