Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Chương 1296
Chương 1296
Phía bên kia, tập đoàn Phó thị.
Trợ lý Trương trở về phòng làm việc của Phó Kình Hiên: “Phó tổng, đã đưa hộp giữ nhiệt cho cô Bạch rồi, còn nữa tôi cũng đã nói với cô Bạch những lời mà anh muốn tôi nói rồi.”
Bàn tay đang đặt trên chuột của Phó Kình Hiên đột nhiên nắm chặt hơn một chút: “Cô ấy có phản ứng gì?”
“Cô Bạch rất ngạc nhiên, còn có cảm xúc không nói ra được.” Trợ lý Trương nhớ lại biểu cảm của Bạch Dương lúc đó.
“Cảm xúc không nói ra được?” Phó Kình Hiên nheo mắt.
Là cảm xúc gì?
“Bạch Dương…có đồng ý sau này không đến nữa không?” Sau đó Phó Kình Hiên lại hỏi.
Trợ lý Trương suy nghĩ một lúc, lắc đầu: “Không có, nhưng tôi nhìn dáng vẻ của cô Bạch, có lẽ là đồng ý rồi.”
Lúc đó, cô Bạch không nói gì, có lẽ là ngầm đồng ý rồi.
Dù sao cô Bạch vốn cũng không muốn gặp Phó tổng, Phó tổng không để cô ấy chăm sóc, có lẽ cô ấy sẽ rất vui.
“Vậy sao, vậy thì tốt.’ Phó Kình Hiên khẽ gật đầu, giọng nói lại có chút khàn, trầm nói một câu.
Bạch Dương đã đồng ý sau này không đến chăm sóc anh nữa, trong lòng anh cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng có chút khó chịu.
Bởi vì anh tự tay đẩy người con gái mà mình yêu ra xa.
“Công việc trong tay trưởng phòng Hàn xử lý xong chưa?” Phó Kình Hiên nhéo sống mũi, đột nhiên hỏi.
Trợ lý Trương đẩy kính trả lời: “Vẫn chưa, sổ sách trong tay trưởng phòng Hàn quá nhiều, còn có một phần vẫn chưa bàn gian xong.”
Phó Kình Hiên ừ một tiếng: “Nói với ông ta một tiếng, sau khi bàn giao xong, lập tức đi đến ứng tuyển ở Thiên Thịnh.”
“Vâng.’ Trợ lý Trương nhìn anh, trong lòng có chút bùi ngùi, trả lời một tiếng.
Phó tổng thật sự yêu thảm cô Bạch mà.
Ở một phương diện, Phó tổng giữ khoảng cách với cô Bạch, ở một phương diện khác, lại âm thầm tính toán giúp cô Bạch, cô Bạch thiếu cái gì, bí mật sắp xếp cái đó cho cô Bạch.
Lần này chính là bộ trưởng Hàn.
Trưởng phòng Hàn chính là một trong những kế toán được tập đoàn Phó thị ghi nhận, cũng là một trong ba trưởng phòng lớn của phòng kế toán, đã làm việc ở tập đoàn Phó thị mười mấy năm, nhưng Phó tổng vừa biết được cô Bạch đang tìm trưởng phòng kế toán, lập tức gọi trưởng phòng Hàn đến phòng làm việc, bảo trưởng phòng Hàn đi đến Thiên Thịnh giúp đỡ cô Bạch.
Sợ là Phó tổng đang muốn làm tất cả những thức có thể lót đường cho cô Bạch trong ba năm cuối đời của mình, như vậy, cho dù Phó tổng thật sự không còn nữa, không có sự bảo vệ của Phó tổng, con đường của cô Bạch cũng có thể dễ đi hơn rất nhiều.
Mà tất cả những điều này, cô Bạch không hề biết.
Nhìn Phó tổng ầm thầm hi sinh, nói thật, anh ta thật sự rất muốn nói với cô Bạch, muốn cầu xin cô Bạch ở bên Phó tổng, bên cạnh Phó tổng ba năm, nể mặt Phó tổng vì cứu cô mà rơi vào kết cục chỉ còn sống được ba năm, cho dù cô không yêu Phó tổng, cô cũng có thể giả vờ có tình cảm với Phó tổng, để trong ba năm này Phó tổng không có sự tiếc nuối.
Ngộ nhỡ cuối cùng Phó tổng thật sự…. cô cũng có thể rời đi, cũng không chịu thiệt.
Nhưng anh ta biết, Phó tổng sẽ không cho phép anh ta làm như vậy.
Phó tổng thà tự mình chịu đựng, cũng không muốn lãng phí khoảng thời gian ba năm của cô Bạch!