Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Chương 113: Chương 113
Khoé môi Bạch Dương giật giật: “Anh chăm em cả một đêm sao?”
“Đúng vậy.” Lục Khởi vuốt vuốt mái tóc rối như tổ quạ, mỉm cười nói: “Sao vậy em yêu, Anh đủ thành ý đúng không, vậy nên em có cần suy nghĩ lại, biến bạn trai giả như anh thành bạn trai thật không?”
Bạch Dương liếc anh ta: “Anh nằm mơ đi!”
Biến bạn thân thành bạn trai, nghĩ thôi đã thấy khó chịu rồi có được không hả?
“Phụ nữ quả nhiên tuyệt tình!” Lục Khởi oán trách nhìn cô.
Bạch Dương không có ý tốt đá anh ta: “Được rồi, nghiêm túc chút đi!”
Lục Khởi lập tức không náo loạn nữa, biểu cảm nghiêm túc trở lại: “Bảo bối, sao em lại ngã vậy?”
Bạch Dương mấp máy đôi môi tái nhợt: “Tự ngã, nhưng em cảm thấy mình ngã cũng không đơn giản như vậy.”
“Bảo bối, em đang hoài nghi gì phải không?” Lục Khởi nhìn cô.
Bạch Dương gật gật đầu: “Em ngã sấp xuống, là bởi vì lúc em từ phòng đó đi ra, dẫm lên thứ gì đó trơn bóng, lúc ngã xuống, em ngửi thấy một mùi thơm, hẳn là mùi sữa tắm.”
“Trước cửa phòng tắm sao lại có sữa tắm chứ?” Lục Khởi kinh ngạc mở to hai mắt.
“Em cũng không biết.”
“Chẳng lẽ, có người không cẩn thận làm rơi sữa tắm, cho nên đổ trước của phòng tắm, mà em lại vừa vặn không may dẫm phải sao?” Lục Khởi sờ cằm suy đoán.
Con mắt Bạch Dương nhắm lại, có khả năng này, nhưng là khả năng quá thấp.
“Nói thế nào nhỉ?”
Bạch Dương hơi nghiêng đầu nhìn anh ta: “Bởi vì lúc em tắm, không hề nghe tiếng có vật gì rơi xuống đất.”
Nói cách khác, sữa tắm là có người cố ý lặng lẽ đổ ra trước cửa.
Lục Khởi lập tức đứng lên: “Nhất định là Cố Tử Yên, tại khu resort này, kẻ thù của chúng ta chỉ có cô ta và Phó Kình Hiên, Phó Kình Hiên không thể vào khu tắm nữ, cho nên cũng chỉ có Cố Tử Yên.”
“Là cô ta, tối hôm qua lúc anh gọi điện thoại cho em, cô ta vừa hay cũng ở đó, hẳn là nghe được em muốn đi tắm tráng bên phòng vòi sen, cho nên đi theo.” Tay Bạch Dương đặt trên chăn nắm chặt.
Lồng ngực Lục Khởi phập phồng kịch liệt: “Người phụ nữ kia quả thực là con rắn độc, báo cảnh sát, nhất định phải báo cảnh sát, chuyện này không thể cho qua như vậy được!”
Anh ta cầm di động từ trong túi ra.
Bạch Dương ngăn anh ta lại: “Vô dụng, phòng tắm vòi sen không có camera giám sát, vốn là không có cách nào chứng minh là cô ta, ngược lại cứ cho là kiểm tra ra sữa tắm vãi ra trên nền cùng với sữa tắm của cô ta giống nhau, cô ta cũng có thể nói láo là cô không cẩn thận làm vãi ra, căn bản định không được tội.”
Lục Khởi chau mày:“Cái này không được, cái kia cũng không xong, vậy chúng ta nên làm gì?”
Bạch Dương trầm ngâm một lát: “Trừ phi, chúng ta có được bản ghi âm cô ta thừa nhận cố ý làm hại em, nếu không tất cả vô nghĩa thôi.”
“Cái này không phải đơn giản sao.” Lục Khởi nguy hiểm cười một tiếng: “Anh tìm người mang theo máy ghi âm đi dọa cô ta một chút, khẳng định cô ta sẽ trúng chiêu.”
Mắt Bạch Dương sáng rực lên một cái chớp mắt, vừa muốn nói tiếp, chuông cửa vang lên.
“Ai vậy?” Lục Khởi đi ra cửa.
Cửa mở, đứng ngoài cửa là hai người Phó Kình Hiên và Cố Tử Yên.
“Ngài Lục.” Cố Tử Yên mỉm cười với Lục Khởi..