Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Chương 1096
Chương 1096
Tay cầm tài liệu của Trình Minh Viễn hơi run lên, rõ ràng là anh ta vẫn chưa hết bàng hoàng.
Nhìn thấy sự do dự của dì Trương, Bạch Dương trở nên lo lắng, chọc vào lòng bàn tay bà ấy: ‘Dì Trương, dì nói đi!”
Cô thúc giục.
Dì Trương lại liếc nhìn Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên đón nhận ánh mắt của bà và khẽ gật đầu.
Dì Trương thở dài rồi mới đáp: ‘Kết quả rất rõ ràng, cô gái này là con gái ruột của sếp Cốt”
Ngay khi những lời này vừa thốt ra, con ngươi của Bạch Dương đột nhiên co rút lại, thân thể cô cứng đờ.
Con gái ruột…
Lý Thất và Cố Việt Bân?
Điều này hoàn toàn không thể nào!
Lý Thất chắc chắn không phải là con gái của Cố Việt Bân, tài liệu là giả, chắc chắn đã bị người ta động chân động tay.
Nói không chừng, Lý Thất thực sự đã dùng cách nào đó để mua chuộc nhân viên của cơ quan này!
Tuy rằng Lý Thất không thể nào có khả năng mua chuộc được nhân viên của cơ quan giám định, nhưng không có gì là tuyệt đối không phải sao?
Cặp vợ chồng Cố Việt Bân ở đối diện cũng nghe thấy lời của dì Trương, cả hai mắt đối mắt, nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt nhau.
“Chồng, anh có nghe không? Mạn Tình là con gái của chúng ta.” Bà Cố nắm lấy tay Cố Mạn Tình, kích động nói với Cố Việt Bân: “Em đã nói mà, ngay từ đầu tôi đã xác định Mạn Tình là con gái của chúng ta.
Làm sao có thể là giả được.”
Cố Việt Bân gật đầu: “Em nói đúng.”
Sau đó, ông ta lại nhìn Quý Mạn Tình, đôi mắt lạnh lùng và sắc bén của ông ta lập tức trở lại với vẻ hiền từ và ấm áp trước đây: “Xin lỗi Mạn Tình, ba không nên nghi ngờ con.”
Cố Mạn Tình lắc đầu nói trong dòng nước mắt hạnh phúc: “Không sao đâu, con không trách ba, mấy người cô Bạch đã làm giả giấy giám định, còn mời hai người này tới, cố chấp vu oan cho con không phải là con gái của ba mẹ, ba mẹ nghi ngờ con cũng là chuyện bình thường, giờ đã có kết quả giám định, đủ khẳng định con đúng là con gái của ba mẹ là được rồi, nên con không trách ba mẹ, muốn trách thì phải trách mấy người cô Bạch đúng là quá đáng.”
Cô ấy nhắm tất cả họng súng của mình vào Bạch Dương.
Quả nhiên, vợ chồng Cố Việt Bân nhìn Bạch Dương với vẻ chán ghét và phẫn nộ.
“Bạch Dương, hiện tại đã có kết quả giám định rồi, Mạn Tình là con gái của Cố Việt Bân tôi, bay giờ cô còn gì để nói nữa không?” Cố Việt Bân hừ một tiếng, lạnh lùng nói.
Bà Cố còn thẳng thừng hơn: “Chồng, anh nói với cô ta để làm gì, báo cảnh sát đi.”
Vẻ mặt của Bạch Dương vô cùng khó coi.
Cô chưa bao giờ nghĩ, sao mọi chuyện lại có thể đến nước này?
Lễ nào cô thực sự sẽ bị Cố Việt Bân đưa đến đồn cảnh sát?
Tay nắm tay vịn xe lăn của Bạch Dương khẽ run.
Bên kia, Cố Việt Bân đã lấy điện thoại di động ra và định gọi cảnh sát.