Thông Thiên Đại Thánh
Chương 775: Cường phá Diệp Thanh Thiên (2)
Quyền ý của Bắc Đấu Thần Quyền này tuy rằng bị tàn phá, nhưng trong đó vẫn có rất nhiều chỗ đáng để tham khảo, chỉ là hiện giờ Chu Báo cũng không có thời gian đi tham khảo, cũng không cần hắn dùng tâm thể tham khảo, đồng thời khi đánh nát quyền ý của đối phương, quyền ý của bản thân hắn cũng đã vận chuyển, sáp nhập quyền ý của Bắc Đẩu thần quyền vào trong đó, đặc biệt là lỗ đen đột ngột xuất hiện kia, không chỉ đang cắn nuốt tinh lực vô biên mà còn cắn nuốt cả Bắc Đẩu quyền ý.
- Ta kháo, Tinh Thần Lượng Thiên Xích này thật đúng là ương ngạnh ah, lực phòng hộ thật sự rất kinh người!
- Hừ, cho dù lực phòng hộ kinh người thì sao chứ, tu vị của Diệp Thanh Thiên này không đủ, mặc dù có chút thực lực, nhưng căn bản không thể nào hoàn toàn phát huy ra toàn bộ uy năng của Tinh Thần Lượng Thiên Xích được!
Thanh Linh kêu lên.
- Đây là một cơ hội tốt, hắn đã bị ngươi đánh cho choáng váng, hợp thêm một bả kình, chỉ cần đánh vỡ lực phòng hộ của Tinh Thần Lượng Thiên Xích, hắn liền không làm được gì nữa!
Quả thật, hiện giờ Chu Báo đã chiếm được thượng phong tuyệt đối, trận chiến đấu này cũng đã lâm vào trong tiết tấu của Chu Báo.
Mấy thích khách đi cùng với Diệp Thanh Thiên từ Đại Ly vương triều đi vào Đại Tấn vương triều, cũng đều có thực lực bát phẩm, thực lực như vậy, căn bản không thể nhìn thấy được biến hóa trong sân, Tinh quang Cửu Thiên vẫn đang phóng ra, bao phủ hai người Chu Báo và Diệp Thanh Thiên ở trong đó, thứ bọn hắn có thể trông thấy chẳng qua chỉ là một Tinh Quang lĩnh vực màu bạc hoàn toàn do Tinh Quang tạo thành, đường kính gần trăm trượng thôi, về phần trong Tinh Quang lĩnh vực này xảy ra chuyện gì, bọn hắn không biết, cũng không ai có lá gan vào xem cả.
Chỉ nghe thấy trong Tinh Quang lĩnh vực kia truyền đến từng đợt thanh âm như sấm rền, khoảng cách giữa các thanh âm rất ngắn, cuối cùng, vậy mà trở thành một mảnh thanh âm phảng phất như Cự thú đến từ Viễn Cổ đang gào thét vậy, chấn nhân tâm thần.
Chu Báo lúc này đã đến lúc mấu chốt, chấn động của Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà liễm tức pháp càng ngày càng ăn ý. tiếng rầm rầm rầm rầm rầm rầm vang lên từng đợt.
Ra quyền liên tục, nắm đấm hung dữ như mưa rơi xuống tinh quang, chấn động của Tinh Quang càng ngày càng kịch liệt, giống như một đoàn nước lớn đang bị đại lực trộn lẫn vậy, tùy thời đều có khả năng vỡ tung.
- Không có khả năng, tuyệt đối không thể nào được, ta có Tinh Thần Lượng Thiên Xích hộ thể, Tinh Thần Lượng Thiên Xích không thể nào bị phá được!
Diệp Thanh Thiên đã triệt để bị Chu Báo dọa sợ, sau năm quyền, lại là liên tục hai mươi quyền.
Mỗi một quyền ngoài trừ áp lực vô cùng khổng lồ, còn ẩn chứa nhiệt độ cực nóng có thể lập tức hòa tan sắc thép, cũng làm cho hắn run sợ trong lòng
- Hắn đến tột cùng là người nào, cuối cùng là quái vật gì thế? !
Ở Đại Ly vương triều, hắn bị người khác gọi là quái vật, nhưng đi đến nơi này, hắn mới hiện, nguyên lai thế giới này cũng không phải chỉ riêng hắn là quái vật mà còn có người khác nữa, hơn nữa còn là quái vật trong quái vật, yêu nghiệt trong yêu nghiệt nữa!
- Tốt, thật sự quá tốt!
Hai ba mươi quyền thoáng qua, Chu Báo không chỉ có không có một tia cảm giác dùng sức quá độ, trái lại, hắn cảm thấy chính là từng đợt thoải mái đầm đìa, đã thật lâu không có cảm giác như vậy, thật lâu không đánh quyền thoải mái như vậy rồi.
Vào lúc bình thường, hắn nào có được cơ hội như vậy? Nói thật ra, hắn hiện giờ đúng là không thể nào tìm được một đối thủ có thể tận hứng ra quyền hư vậy, đánh hụt quyền, biểu diễn kia giống như là tự sướng vậy, tự làm mình vui, nào có đánh hết lực như giờ chứ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bỗng nhiên, Chu Báo đánh đánh tới hưng phấn thần sắc mãnh liệt khẽ động, khóe miệng nhấc lên một tia vui vẻ tàn khốc.
- Phá, phá, phá, phá, PHÁ...!
Liên tục năm quyền qua đi, vậy mà xuất hiện ba lượt bạo kích!
Đông đông đông đông từng cái.
Thiên địa biến sắc, hộ thân Tinh Quang của Diệp Thanh Thiên rốt cục bị Chu Báo một quyền đánh bại, nhưng Tinh Thần Lượng Thiên Xích dù sao cũng là Thuần Dương pháp khí có đại uy năng, sau khi lực lượng bị kích phá, đánh ra một lổ hổng lớn khổng lồ, Tinh Thần Lượng Thiên Xích lại lần nữa quấy khởi tinh lực, muốn lấp đi cái lổ hổng này, nhưng tốc độ của nó sao có thể bì kịp với quyền của Chu Báo chứ?
Một quyền đánh bại tinh lực, sau đó liên tục hai quyền đánh tới trên người Diệp Thanh Thiên đang kin hãi dị thường, đánh bay hắn ra ngoài như một cái bao tải rách, hai quyền chi thủ, tinh lực hồi phục xong, lực lượng bảo vệ của Tinh Thần Lượng Thiên Xích lại lần nữa khôi phục lại, nhưng ngay trong nháy mắt này, quyền thứ tư của Chu Báo lại lần nữa đánh ra bạo kích, lại lần nữa đánh vỡ tinh lực bảo vệ vừa mới được khôi phục của Tinh Thần Lượng Thiên Xích. Lúc này đây, Tinh Thần Lượng Thiên Xích đã không khôi phục lại nữa.
Bởi vì Diệp Thanh Thiên đã bị trọng thương, Tinh Thần Lượng Thiên Xích bị Diệp Thanh Thiên Tế luyện qua, nó hiện giờ dù muốn hay không cũng phải bảo vệ Diệp Thanh Thiên, cũng coi là bổn mạng pháp khí, hiện giờ chuyện nó muốn làm nhất chính là dùng tinh lực khổng lồ trợ giúp Diệp Thanh Thiên chữa thương.
May mắn hai quyền Chu Báo đánh tới Diệp Thanh Thiên cũng không phải là bạo kích chi lực, nếu không thì cho dù có Tinh Hà nguyên cương hộ thể, hiện giờ Diệp Thanh Thiên cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thân thể của Diệp Thanh Thiên bay rớt ra ngoài, tâm huyết cuồn cuộn, xương cốt toàn thân vỡ vụn, huyết theo lỗ chân lông phun ra ngoài
- Đáng chết!
Diệp Thanh Thiên có thể trẻ như vậy tu luyện đến bước này, tự nhiên cũng không phải phàm nhân, đau đớn kịch liệt ngược lại khiến hắn từ trong kinh hãi bừng tĩnh lại, gầm nhẹ một tiếng, thân hình một đoàn, Cửu Thiên tinh lực bị hắn tiếp dẫn xuống vậy mà ngưng tụ tại một chỗ.
- Chư Thiên Tinh Thần, cho ta mượn lực lượng, ngưng tụ thành kiều!
Theo tiếng than nhẹ của Diệp Thanh Thiên, chỉ thấy Tinh quang trong Chu Thiên một hồi kích động, lập tức ngưng kết thành một Tinh quang chi kiều dưới chân Diệp Thanh Thiên, nối liền với trời, phảng phất như cầu vồng sau mưa, khác nhau chỉ là cầu vồng là thất thải còn cây cầu này lại do Tinh Quang màu bạc tạo thành
- Không tốt, Tinh Quang chi kiều, hắn muốn chạy, lưu lại!
Tinh thần Thanh Linh nhảy dựng lên.