Thông Thiên Đại Thánh
Chương 750: Khiêu khích càn rỡ và chiến đấu (2)
Có thể nói trong vô số cường giả trên thế giới này, Lục Thiếu Du là cường giả mà Chu Báo khi còn nhỏ có ấn tượng sâu sắc nhất. Nhưng mà cũng chưa có cái gì hảo cảm, nếu không phải Lục Thiếu Du, chính mình cũng sẽ không bị Huyết Vô Nhai bắt đi. Mặc dù mình theo Huyết Vô Nhai đến nơi đó kiếm được rất nhiều chỗ tốt, nhưng mà ở nơi đó cũng là cửu tử nhất sinh, toàn bộ phải dựa vào vận khí mới có thể sống sót đi ra, hắn cũng không muốn trải qua một lần nữa. Cho nên đối với Lục Thiêu Du hắn cũng không có cảm kích cái gì cả.
Đương nhiên, thực sự thì Chu Báo cũng không hề có ác cảm gì đối với Lục Thiếu Du cả, ở trong mắt của hắn, ngoại trừ Lục Thiếu Du có chút giả dối, thì cũng không có cái gì khiến cho hắn cảm thấy ghê tởm cả.
Chẳng qua là bởi vì hắn và Vương Xà không cùng một đường, bản thân hắn lại trực tiếp phá hư mấy chuyện của Vương Xà, khiến cho Chu Báo cảm giác được mình và Lục Thiếu Du không chung một con đường mà thôi.
Kiếm quang của Lục Thiếu Du rất nhanh, rất sắc bén. Đã tràn ngập sát khí, có thể nói, một kiếm này chính là một kiếm tất sát.
- Thật là một tên gia hỏa lợi hại, lại có thể thu liễm sát khí của chính mình lại, mãi đến khi đến trước mặt mình thì sát khí mới bộc phát, thôi gan liệt phổi, quả nhiên là không hổ danh kiếm thánh!
Trong lòng Chu Báo hơi cảm thán, cánh tay của hắn chợt mơ hồ, nâng tay chính là một quyền xuất ra.
Một quyền!
Một quyền nhẹ nhàng bay bổng, phảng phất giống như là thời gian hắn ngồi ở trên ghế quá dài, muốn thư giãn gân cốt, cho nên phất tay một cái, tung ra một quyền.
Nhìn một quyền gần như vô lực, nhưng cứ như vậy đánh ra.
Đối diện chính là kiếm quang khiếp người của Lục Thiếu Du.
Nắm tay và kiếm quang đụng vào nhau. Đây chính là kiếm quang do kiếm thánh nổi danh thiên hạ đánh ra. Trong mắt của những người đứng xem, đây chính là hành vi muốn chết, hoàn toàn là hành vi muốn chết.
- Không tốt!
Người khác đều cho rằng như vậy, nhưng mà người phát ra kiếm quang là Lục Thiếu Du thì lại không cho là như vậy. Khi Chu Báo tung một quyền này ra, cái nắm tay nhìn như bình thường này, dưới linh giác của hắn lại có cảm giác giống như cả thiên địa tập trung ở bên trong. Một kiếm này của hắn cũng không phải là đang đánh về phía cái nắm tay này, mà là đánh vào một viên lưu tinh đang rơi xuống từ trên chín tầng trời. Một loại lực lượng khổng lồ vô biên vô hạn ngưng tụ vào bên trong cái nắm tay đang múa may này của Chu Báo.
Nhưng mà lúc này, hắn muốn thu kiếm lại cũng không còn kịp nữa rồi, mặc dù kiếm thuật của hắn đã đạt đến trình độ thu phát tùy tâm, nhưng mà Chu Báo ở phía đối diện cũng không cho hắn cơ hội này. Một quyền nhìn như nhẹ nhàng này lại có tốc độ cực nhanh, căn bản là cũng giống như kiếm quang của hắn đều bay tới với tốc độ ánh sáng.
Cho nên, một quyền một kiếm, cứ như vậy oanh một tiếng, đụng vào nhau.
Rầm rầm!
Thanh sam trên người Chu Báo bị một trận kình phong thổi bay đi, nhưng mà thân thể vẫn ngồi ngay ngắn bất động. Mà kiếm quang của Lục Thiếu Du lại biến mất vô ảnh vô tung dưới một quyền này. Còn hắn thì giống như là đại hán vừa rồi, thân thể bay ngược ra ngoài.
Nhưng mà Lục Thiếu Du chính là Lục Thiếu Du, hắn là bát phẩm cường giả, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào cửu phẩm. Bản lãnh của hắn tự nhiên không phải là một tên tiểu cao thủ ngũ phẩm có thể so sánh. Thân thể đang bay ở giữa không trung liền tỏa ra một trận kiếm quang màu trắng, nâng thân thể lên, ổn định ở giữa không trung.
Trong mắt những người xung quanh, chính là một quyền một kiếm của hai người giao nhau, Chu Báo thì bất động, mà Lục Thiếu Du thì bị đánh bay về, ăn một chút thiệt thòi nhỏ. Cũng không phải là cái gì đại bại, chỉ là hơi bị rơi vào thế hạ phong một chút mà thôi.
Tình huống của hắn, chính hắn rõ ràng hơn ai hết. Người khác cho rằng hắn chỉ kém hơn một chút, nhưng mà bản thân Lục Thiếu Du biết, mình đã bị thua.
Một kiếm vừa rồi là do hắn phát ra khi giận dữ, tuy rằng không có dùng toàn lực, nhưng cũng là bảy thành lực lượng. Nhưng mà lực phải đối kháng với lực lượng còn mạnh hơn bảy thành lực lượng của mình rất nhiều, hơn nữa sau khi đánh ra một quyền này thì tên kia vẫn bất động. Cho dù chính mình dùng mười thành lực lượng, cũng không thể nào là đối thủ của hắn.
Huống chi, kiếm khí của chính mình hoàn toàn bị kình khí nóng vô cùng ẩn chứa bên trong quyền kình của hắn hủy diệt. Viêm kình của đối phương còn men theo kiếm khí để xâm nhập vào trong cơ thể hắn. Bây giờ hắn vẫn dựa vào kiếm quang cương khí mới có thể miễn cưỡng đứng trên không trung, nhưng kinh mạch trong cơ thể đã sớm biến thành một đám rối loạn. Kinh mạch bị hao tổn, đan điền bị thương, có thể nói hắn đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
- Người này đến tột cùng là ai, từ khi nào mà thiên hạ lại xuất hiện một tên cường giả đáng sợ như vậy?
Sắc mặt của Lục Thiếu Du trắng bệch, cố chấp vận nội khí để ngăn chặn thương thế trong cơ thể, hoảng sợ nhìn Chu Báo.
Bỗng nhiên trong lúc đó chợt có một tia linh quang chợt lóe ở trong đầu của hắn, một cái tên chợt xuất hiện ở trong đầu của hắn.
- Ngươi là, Vân Châu Chu Báo?
Hắn chỉ vào Chu Báo, ngữ khí cực kỳ chắc chắn nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Ha ha, tiện danh của tại hạ lại có thể đến được tai của Lục kiếm thánh, thật sự là vạn phần vinh quang và may mắn.
Chu Báo cười a a ôm quyền.
- Tại hạ chính là Chu Báo.
- Ngươi là Chu Báo, nói như vậy lời đồn đại kia là sự thật?
Tuy rằng trong lòng tràn ngập cảm giác không thể tin nổi, nhưng mà liên tưởng đến một ít chuyện được cao tầng của Minh Nghĩa Kinh Viện đồn đại khi mình trở lại hôm qua, trong lòng hắn cũng dần tin tưởng.
- Đồn đại? Ngươi muốn biết thì hỏi hai người này đi?
Chu Báo lạnh lùng cười, cánh tay nhấc lên lập tức có hai bức họa ở trong tay hắn bay ra, dính lên bức tường đối diện.
- Mục đích ta tới đây lúc này, cũng là vì bọn hắn.
Quét mắt nhìn tới chỗ hai bức họa kia một cái, sắc mặt của Lục Thiếu Du càng trắng.
- Ngươi, làm sao ngươi biết bọn hắn!
- Nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm.
Chu Báo mạnh mẽ đứng lên, tùy theo động tác của hắn mà nhiệt độ xung quanh cũng dần tăng lên, không khí bắt đầu bốc lên.
- Uông Hải Minh, Du Thiên Kinh, hai người các ngươi bố trí vây giết lão tử, ý đồ mưu sát mệnh quan triều đình. Hôm nay, Chu Báo ta tới tìm các ngươi tính sổ. Nếu hai người các ngươi là nam nhân thì đi ra cho ta, nếu không thì đừng trách lão tử không nể mặt Minh Nghĩa Kinh Viện!
Chu Báo lớn tiếng quát, thanh âm thật lớn của hắn giống như lôi đình cửu thiên, cuồn cuộn bao phủ cả khu Minh Nghĩa Phường.