Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thông Thiên Đại Thánh

Chương 606: Bị áp! (2)




Hết thảy những chuyện này, nói tuy rằng phiền toái, nhưng theo Liệt Hỏa lão tổ chụp về phía Tiểu Báo Tử, đến lúc giữa mi tâm Tiểu Báo Tử xuất hiện ánh sáng màu đỏ, Liệt Hỏa lão tổ thu tay về, Tiểu Báo Tử đâm xuyên thông đạo, xoay người mà xuống, tất cả đều được hoàn thành trong tốc độ ánh sáng, đợi đến khi hai người Xích Lôi và Xích Xuyên kịp phản ứng lại thì Tiểu Báo Tử đã biến mất không thấy gì nữa, lại nhìn Liệt Hỏa lão tổ buông thỏng tay phải, vết máu từng giọt một nhỏ lên mặt đất, không khỏi trở nên kinh hãi.

- Sư phụ, ngài? !

- Không có chuyện gì cả!

Liệt Hỏa lão tổ nhấc tay phải lên, hai người Xích Lôi và Xích Xuyên thấy rất rõ ràng, xuôi theo bàn tay phải của Liệt Hỏa lão tổ, vậy mà xuất hiện một cái lỗ máu, xuyên thấu qua cái lỗ máu này, có thể thấy rõ hết thảy tình huống phía sau bàn tay Liệt Hỏa lão tổ, việc này khiến cho hai người đều choáng váng, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tưởng nổi.
Đã xảy ra chuyện gì?
Điều này sao có thể?
Sư phụ sao lại bị thương chứ?
Sư phụ thế nhưng chính là cửu phẩm cường giả, một trong những nhân vật cao cấp nhất trong thiên địa a, Ly Hỏa Huyền Cương của sư phụ đã tu luyện đến cực hạn, coi như là thần binh lợi khí cũng không thể nào phá vỡ cương khí của sư phụ, mà thân thể sư phụ cũng đã đạt đến cực hạn của cương cân thiết cốt, chỉ chưởng chi lực không thua bất luận một loại thần bình trong thiên hạ nào cả.
Đã nhiều năm như vậy, trong mắt bọn họ, sư phụ Liệt Hỏa lão tổ chính là tồn tại như thần, chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng bị thương của hắn cả, nhưng bây giờ, sự thật liền bày ra trước mắt, Liệt Hỏa lão tổ bị thương, tuy rằng không nặng, nhưng chỉ trong một chiêu liền bị Chu Báo vướng tay, quan trọng nhất là, Chu Báo cũng giống như bọn họ, tu vị chẳng qua chỉ là thất phẩm thôi, việc này đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn hắn.

- Vội cái gì, chẳng qua chỉ bị một ít tổn thương thôi, không có gì lớn đâu!

Trông thấy sắc mặt kinh dị của hai người, sắc mặt của Liệt Hỏa lão tổ trở nên âm trầm, thương thế trên bàn tay dùng tốc độc mắt thường có thể thấy được khép lại.

- Chẳng trách hắn tuổi còn nhỏ mà đã lăn lộn ra uy danh lớn như vậy, vẫn có chút tài năng đấy, so với hai ngươi các ngươi thì mạnh hơn nhiều!

- Vâng!

Hai gia hỏa này có thể tu đến cảnh giới thất phẩm, bản thân cũng là thiên tài, bằng không thì cũng đã không bị Liệt Hỏa lão tổ nhìn trúng, thu làm đệ tử nhập thất, cho nên rất nhanh liền đè ép sự khiếp sợ xuống.

- Sư phụ, tiếp theo nên làm sao bây giờ, chẳng lẽ cứ như vậy để hắn chạy mất sao?!

- Chạy? Có thể chạy đi đâu chứ?!

Trên mặt Liệt Hỏa lão tổ hiện lên một tia cười lạnh.

- Nơi này là Thanh Kiếm sơn, ta cũng không phải Vương Nguyệt Bạch!

Nói xong, chỉ thấy hắn vung ống tay áo lên, hỏa kình cuồng bạo bốn phía, một cổ Xích Viêm kình khí đầm đặc liền tuồn vào trong đại động mà Tiểu Báo Tử bỏ chạy

- Ta kháo, không phải chứ!

Cảm nhận được hỏa kình mãnh liệt từ sau ập tới, Tiểu Báo Tử quái dị kêu một tiếng, thân hình nhoáng một cái, muốn vọt qua một bên, nhưng còn chưa đợi đến thân hình hắn hoàn toàn di chuyển thì đã nghe "Ầm ầm" một tiếng thật lớn, cả cái thông đạo bắt đầu sụp xuống.

- Mạnh như vậy sao!

Tiểu Báo Tử biết rõ không tốt, hỏa mạch dưới lòng đất này có rất nhiều thông đạo, nhưng những thông đạo này cũng không được chắn chắc, vững chắc. Trên thực tế, thông đạo dưới lòng đất này rất không ổn định, thường xuyên xảy ra chuyện bị sụp đổ, mà bây giờ, dưới lực lượng của Liệt Hỏa lão tổ, hỏa mạch dưới lòng đất này đã xảy ra một lần sụp đổ lớn nhất từ trước đến nay.
Ầm ầm ù ù!
Toàn bộ Thanh Kiếm sơn cũng bắt đầu trở nên chấn động.

- Đi!

Sau một cái phất tay, Liệt Hỏa lão tổ cũng không truy kích, cũng không ngừng lại, mang theo hai đệ tử nhanh như thiểm điện lui ra ngoài, sau mấy hơi thở, nơi bọn hắn vốn đứng liền bị nham lưu bùn đất lấp kín.
Lúc này, trong một cái huyệt khác, Tiểu Minh Vương và Vương Xà ngồi đối diện với nhau cũng đã bị kinh động, đồng thời mở mắt.
Mặt đất dưới chân bắt đầu trở nên run rẩy, nham thạch bọc lấy bụi đất vô biên rời xuống liên tục. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Không tốt, nhất định là Liệt Hỏa lão tổ quay trở lại rồi!

Tiểu Minh Vương thần sắc chấn động, lập tức minh bạch ở đây đã xảy ra chuyện này, trừng mắt liếc Vương Xà.

- Ta đã sớm nói với ngươi, không nên ở chỗ này, không nên ở chỗ này, ngươi nếu nghe lời thì tốt rồi!

- Sợ cái gì chứ, Liệt Hỏa lão tổ dù mạnh, cũng chỉ là một cửu phẩm thôi, hai người chúng ta đều ở đây, sao lại phải sợ hắn chứ? !

Vương Xà cười lạnh nói.

- Chu Báo, Tiểu Báo Tử, Tiểu Báo Tử, chết tiệt, còn không ra, phải đi rồi, Liệt Hỏa lão tổ đã quay trở lại rồi!

Kêu vài tiếng, không có người nào đáp lại, hắn mới cảm giác được có chút không đúng, thân hình lóe lên, liền biến mất tại chỗ. Sau mấy hơi thở, thân hình của hắn lại xuất hiện lần nữa.

- Thế nào rồi? !

- Chết tiệt, hẳn là trong lúc chúng ta tu luyện, Liệt Hỏa lão tổ đã tới rồi, nghĩ đến hắn là sợ chúng ta xảy ra chuyện, cho nên liền tự chủ trương một người dẫn dụ Liệt Hỏa lão tổ rời đi, xem ra động tĩnh lớn như vậy, hẳn là do Liệt Hỏa lão tổ đối phó với Tiểu Báo Tử làm ra!

- Việc này, phiền toái!

Tiểu Minh Vương ánh mắt chớp lên, nhìn Vương Xà

- Làm sao bây giờ? !

- Còn có thể sao nữa, đi tìm ah!

Vương Xà kêu lên, nhanh như gió chạy ra khỏi địa huyệt
Con mẹ nó, không thể nào, thật quá xui xẻo, không ngờ bị hầu tử đè lại!
Chung quanh là một phiến hắc ám, Tiểu Báo Tử co rúc ở một chỗ trong động, trên mặt lộ nụ cười khổ, dưới một kích của Liệt Hỏa lão tổ, cái thông đạo này liền bị sụp đi, ở địa phương cổ quái như thế này hắn cũng không dám dùng Tam Giới Tiểu Na Di, có trời mới biết hắn sẽ bị chuyển dời đến nơi nào, vạn nhất vận khí không tốt, bị chuyển dời trực tiếp vào trong nham lưu dưới mặt đất, như vậy thì kêu trời trời không biết, than đất đất chẳng hay rồi, cho nên hắn chỉ có thể tránh trái né phải, cuối cùng lại bị khốn trong cái lỗ nhỏ do đất đá sụp xuống tại nơi này.

- Cũng may, áp chế lão tử không phải Phật Như Lai, trên đỉnh đầu lão tử cũng không phải là Ngũ Hành sơn! Chu Báo thầm nghĩ trong lòng, thời điểm này hắn không dám lộn xộn, chỉ xếp bằng trong tiểu huyệt động, yên lặng điều tức, thỉnh thoảng có tro bụi đá vụn rơi xuống đỉnh đầu, nhưng hắn đều thờ ơ hết thảy.

Đợi đến lúc điều tức hoàn tất, đẩy lùi toàn bộ tổn thương do hỏa kình công kích, chấn động chung quanh cũng biến mất.
Chương trước Chương tiếp
Loading...