Thông Thiên Đại Thánh
Chương 554: Ta có pháp khí (2)
- Nhiếp ra sinh hồn khó như vậy sao?
- Ha ha, ngươi có thông thiên pháp nhãn nhiếp hồn câu phách chi lực đương nhiên không cảm thấy. Bất quá ngươi trong quá trình sử dụng hẳn là có thể cảm giác được sinh linh hồn phách không chỉ cùng sinh linh đại não tương dung. Mà còn rải rác khắp thân thể. Một bộ phận dung hợp với đại não kia chỉ là tương đương với cành lá. Mà ở cành lá, dưới thân thể còn tồn tại lượng lớn bộ rễ giống như cây cối. Sinh linh càng cường đại, bộ rễ lại càng nhiều, cắm càng sâu, ngươi muốn hủy diệt một cây đại thụ là chuyện dễ dàng. Một cây búa, một mồi lửa đều có thể đem nó hủy diệt. Thế nhưng ngươi muốn đem nó nhổ tận gốc, lại là một chuyện khó khăn gấp trăm lần. Ngoài ra, ngươi trừ phải nhổ tận gốc, còn phải bảo đảm mỗi đoạn rễ nhỏ đều hoàn chỉnh nhổ ra ngoài, không bị chút tổn hại. Ngươi cho rằng đây là một chuyện có khả năng sao?
- Đối với người thường mà nói không có khả năng, thế nhưng đối với những đại thần thông giả kia mà nói...
- Bọn họ đem đại thụ nhổ ra hoàn chỉnh không sứt mẻ là dễ, thế nhưng sinh hồn không phải đại thụ a!
Thanh Linh than nhỏ:
- Ngoại trừ có lực lượng thông thiên pháp nhãn, thật đúng là không có biện pháp nào có thể sạch sẽ lưu loát đem sinh hồn móc ra!
- Xem ra, mình có loại huyết mạch này thật là rất may mắn a!
- Ngươi cũng đừng vui vẻ quá sớm, con mắt của ngươi không thể như thông thiên pháp nhãn. Ngoài nó ra, còn dung hợp huyết mạch khác, chí ít hiện tại ta có thể nhìn ra, con mắt của ngươi còn có Hắc Thủy Chân Đồng và vài loại thiên sinh thần nhãn công năng. Cũng không biết năm đó các phương sĩ kia làm thế nào được. Dĩ nhiên lại có thể đem nhiều loại Tiên Thiên Thần chi huyết mạch hòa hợp làm một như vậy. Bất quá, ta lại biết liên quan đến trong Tiên Thiên Thần chi huyết mạch, những phương sĩ kia còn có một lý luận!
- Lý luận gì?
- Tạp chủng lý luận!
Thanh Linh nói rằng:
- Tiên Thiên Thần chi huyết mạch quá cường đại, căn bản là không phải sinh linh bình thường có khả năng thừa thụ. Do đó, ngay từ đầu, bọn họ làm giảm loại công năng huyết mạch cường đại này, chỉ lấy công năng yếu nhất trong mỗi một loại huyết mạch. Còn đem công năng cường đại nhất áp chế xuống phía dưới, cho vào thân thể sinh linh bình thường, để thân thể chậm rãi thích ứng loại huyết mạch này. Theo thời gian trôi qua, thân thể không chỉ có thích ứng, còn được cường hóa thật lớn. Cuối cùng để công năng của Tiên Thiên Thần chi huyết mạch chậm rãi phóng ra!
- Phương pháp này không tệ!
- Phương pháp này xác thực không tệ, nghe nói mới đầu còn thành công. Thế nhưng rất nhanh, vấn đề liền xuất hiện. Như vậy thực sự có thể phát huy một bộ phận lực lượng của huyết mạch. Nhưng đồng thời, huyết mạch của chính thân thể sinh linh sẽ chậm rãi tan vỡ. Bởi vì cho dù là huyết mạch bị thành công dung nhập trong cơ thể. Một khi bị kích thích, lực lượng huyết mạch sẽ thức tỉnh, mà tốc độ thức tỉnh vượt quá khả năng cường hóa và thích ứng của thân thể. Do đó, cuối cùng phương pháp này thất bại. Thế nhưng cùng lúc đó, các phương sĩ lại phát hiện, nếu như đem vài loại huyết mạch dung hợp với nhau. Mỗi một loại lực lượng huyết mạch tương hỗ chế ước liền có thể trì hoãn huyết mạch thức tỉnh. Đây là lý luận tạp chủng, bất quá đồng thời đem vài loại huyết mạch dung hợp với nhau, nói dễ vậy sao! Hơn nữa, thẳng đến khi ta bị trói buộc tại Tiểu Lôi Âm Tự, bọn họ còn chưa có thành công!
- Hiện tại xem ra, bọn họ đã thành công!
- Khả năng thành công, cũng khả năng không thành công!
Thanh Linh cười lạnh nói:
- Hiện tại lực lượng huyết mạch của ngươi vừa mới phát ra, nói không chừng, số lần dùng nhiều lên, tốc độ huyết mạch thức tỉnh sẽ nhanh hơn, ngươi bất quá tu vi Thất phẩm mà thôi, thân thể cũng là thân thể thường nhân. Ngươi cho là ngươi có thể thừa thụ bao nhiêu lực lượng trong huyết mạch?
- Ta kháo!
Trong lòng Tiểu Báo Tử run lên, nghĩ đến cảm giác uể oải lúc chính mình sử dụng Hỏa Hồng Tình, đột nhiên rùng mình:
- Mẹ nó, nguyên lai lão tử một mực đùa với lửa a, không được, lần sau không thể làm như vậy, Hỏa Hồng Tình này đối với ta là có bang trợ, thế nhưng nếu vì thế mà mất mạng, cũng không đáng!
- Khôi lỗi này của ngươi không tệ, cũng là Thượng phẩm, bất quá, ngươi tựa hồ cũng không hiểu được phương pháp yêu tu a!
- Đang muốn hướng ngươi thỉnh giáo!
- Ngươi rất thông minh. Tuy rằng không biết phương pháp yêu tu, lại tìm được pháp bảo bản mạng tu luyện của yêu tu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Ta là may mắn thôi!
- Vận khí nếu như quá tốt, cũng không nhất định là một chuyện tốt!
Thanh Linh cười:
- Ngươi chẳng lẽ không thấy sự tình có chút quỷ dị sao?
- Sự tình quỷ dị? Có ý gì?
- Tiểu Lôi Âm Tự đột nhiên xuất hiện tại hiện thế, cùng hiện thế liên kết, ngươi nghĩ chuyện này chỉ là ngẫu nhiên sao? Tiểu Lôi Âm Tự đã ở trong hư không phiêu đãng hơn mười vạn năm, ta cùng chưa từng thấy nó ở đâu dừng lại!
- Cái này cũng không kỳ quái, trước đây cũng có rất nhiều Cổ Khư xuất hiện!
- Cái này không giống!
Thanh Linh nói rằng:
- Không gian khác ta không biết, thế nhưng sự tình Tiểu Lôi Âm Tự ta lại biết rõ ràng. Tuy rằng lúc đó ta bị trói buộc, thế nhưng ta lại biết, Tiểu Thế Giới của Tiểu Lôi Âm Tự bị Ma La Đại Thánh quạt đến sâu trong hư không. Kiền Nguyên Ba Tiêu Phiến của Ma La Đại Thánh là Thái Hạo tiên khí, một phiến có thể phá vỡ hư không vô tận. Hừ hừ, hơn mười vạn năm, ta nói cho ngươi, nếu như không có nguyên nhân đặc thù gì, coi như là mấy trăm vạn năm, Tiểu Lôi Âm Tự cũng đừng hòng trở lại hiện thế.
- Vậy vì sao nó trở lại?
- Đúng vậy, vì sao nó trở lại?
Thanh Linh cười nói:
- Do đó, ta mới nghĩ sự tình có chút không thích hợp. Bất quá, ta bị nhốt trong địa cung hơn mười vạn năm, lúc này mới thoát ra không lâu, ngươi lại đem ta nhốt trong tiểu thế giới của mình, ta đương nhiên sẽ không biết vì sao?
- Không biết thì bỏ đi. Ta thực không có hứng thú muốn biết sự tình như vậy!
Tiểu Báo Tử nói:
- Ta không muốn chuốc lấy phiền phức!
- Hiện tại Thiên Địa nguyên khí thấp, tuổi này của ngươi, tu đến Thất phẩm, lại nắm giữ Thái Cổ Tiên Thiên Thần chi huyết mạch, ngươi cho là ngươi thật có thể đặt mình trong ra ngoài sao? Cho dù ngươi mặc kệ, người khác cũng sẽ không đồng ý.
- Ai không đồng ý?
- Không biết, đây chỉ là cảm giác của ta mà thôi.
Thanh Linh cười thập phần hài lòng:
- Được rồi, không nói chuyện này nữa, ngươi muốn pháp quyết yêu tu, hiện tại ta có thể dạy ngươi. Cứ như vậy, khôi lỗi của ngươi sẽ không cần phải trốn cả ngày.
- Vậy thì phiền ngươi!
Cơ trên mặt Tiểu Báo Tử giật giật.