Thông Thiên Đại Thánh
Chương 417: Thiên Long Vương Xà, Ma Tôn Diệt Trần (3)
- Thủ tọa cũng là cường giả Cửu phẩm, dưới sự liên thủ vây giết của ba đại Tông Sư, sống đến bây giờ, chắc chắn thủ đoạn không dưới Ma Tôn Diệt Trần, sở dĩ chật vật như hiện tại, chủ yếu là vì không địch lại chúng, tuy hiện tại bị thương nặng, nhưng ta tin tưởng, thủ tọa nhất định vẫn còn thủ đoạn ẩn giấu chưa thi triển ra, đã như vậy, ta thấy chi bằng chúng ta liên thủ, diệt tên Ma Tôn, tránh khỏi trên đường đi phải lo lắng, ngươi thấy thế nào?
- Hừ, ta nói rồi, ngươi quá mức tự tin, đúng là ta nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao ngươi có tự tin đến như vậy, là ai cho ngươi tự tin lớn như vậy.
Vương Xà cười lạnh nói ra.
- Đúng là ta vẫn còn thủ đoạn ẩn giấu, nhưng chuẩn bị này chẳng khác gì đồng quy vu tận, có phải ngươi muốn ta đồng quy vu tận với hắn xong, ngươi tiến lên kiếm tiện nghi?
- Không, ta chỉ có lòng tin với thủ tọa thôi!
Tiểu Báo Tử cười nói ra.
- Mặt khác, gần đây ta tu luyện có chút tâm đắc, mới luyện ra mấy thứ thủ đoạn, mà thủ đoạn này trong lúc một đấu một với cường giả Cửu phẩm không có tiện nghi gì, nhưng nếu như xuất kỳ bất ý mà nói, ta vẫn tin tưởng lực sát thương của nó!
- Ta đúng là muốn nhìn, rốt cuộc là thứ gì đã cho ngươi lòng tin như vậy? Chẳng lẽ ngươi đã tu luyện thành công hai bản bí tịch của bộ tộc Bạch Nguyệt này, cho dù tu luyện thành công, với tu vi của ngươi hiện giờ, cũng không có khả năng chém ra uy lực cường đại nhất.
Bách Độc Hàn Quang Chướng, Tu La Âm Sát Châm, Vô Cực Chấn Thiện, Tam Giới Tiểu Na Di!
Tiểu Báo Tử không nói gì, nhưng trong tay lại viết xuống đất bốn loại thủ đoạn này, Tam Giới Tiểu Na Di thì cũng bỏ đi, tuy Tu La Âm Sát Châm lợi hại, nhưng đối với cường giả Cửu phẩm mà nói, nhưng Bách Độc Hàn Quang Chướng và Vô Cực Chấn Thiện làm hắn hít một hơi lãnh khí.
Dù Bách Độc Hàn Quang Chướng không thể hạ độc chết cường giả Cửu phẩm, nhưng tiêu hao cương khí của họ vẫn hữu hiệu a, về phần Vô Cực Chấn Thiện, đây chính là bí kỹ chưa ai tu luyện thành công a, làm sao tiểu tử này luyện được?
- Thứ này, ngươi có thể thi triển ra thật sao?
Vương Xà không hỏi Tiểu Báo Tử thủ đoạn nào khác, chỉ chỉ vào bốn chữ "Vô Cực Chấn Thiện?.
- Đương nhiên bản thân ta thì không được, nhưng mà, nó có thể!
Tiểu Báo Tử chỉ chỉ vào Ngoại Đan bên tai của mình, khẽ cười nói.
- Nếu đúng là như vậy, chúng ta đúng là có vài phần cơ hội a!
Con mắt Vương Xà híp lại, nhìn thấy những thủ đoạn trên mặt đất của Tiểu Báo Tử, trong lòng của hắn đại động, Ma Tôn Diệt Trần tuy lợi hại, đuổi giết vạn dặm, làm mình chạy lang thang trên thảo nguyên như chó nhà có tang, dù hiện giờ có thể thoát thân, nhưng tình huống thân thể của hắn, không có một năm nửa năm thì không khôi phục được, dưới tình huống như vậy, hắn cũng không thể chạy thoát đuổi giết của Ma Tôn Diệt Trần a, cho nên cứ như Tiểu Báo Tử nói, thử một lần. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tuy Diệt Trần lợi hại, nhưng chỉ là Cửu phẩm đỉnh phong, còn chưa bước vào Thông Huyền Bí Cảnh, tu vi cao hơn mình không chỉ một bậc, nhưng mình cũng không dễ trêu, hơn nữa, còn có Tiểu Báo Tử mà?
Hắn cũng nhìn ra, tuy bản thân Tiểu Báo Tử chỉ là Ngũ phẩm, nhưng hắn có hai hỏa Ngoại Đan, đều đến Lục phẩm, chỉ thiếu chút nữa, đã bước vào đại quan Thất phẩm, chiến lực bản thân không dưới Thất phẩm, trọng yếu nhất là, hắn vừa ghi những thủ đoạn của mình xuống đất, đều là những thứ trí mạng a.
Huống chi hiện tại Ma Tôn Diệt Trần chỉ một lòng đuổi giết mình, hoàn toàn không đề phòng Tiểu Báo Tử, chỉ cần vận dụng thỏa đáng không thể nói trước có thể đem một vị Tông Sư của thảo nguyên, Ma Môn Bắc Tông chi chủ, chủ nhân Tịch Diệt Ma Cung tàn sát trong sơn cốc đầy gió tuyết này.
Vương Xà là một người quả quyết, nếu không, hắn cũng không đáp ứng điều kiện của Mã Thiên Trường, xâm nhập thảo nguyên, đánh chết ba gã vương tử, cũng không từ sự liên thủ đuổi giết của ba vị Tông Sư của thảo nguyên, còn có thể bảo trụ cái mạng nhỏ, kiên trì tới tận bây giờ.
Giống như Tiểu Báo Tử nói, hắn cũng có thủ đoạn ẩn dấu của mình, những thủ đoạn này, thời điểm mình đối mặt với Ma Tôn Diệt Trần, cũng không lấy được chỗ tốt, nhưng mà, nếu như có thủ đoạn của Tiểu Báo Tử...
Nghĩ tới đây, lòng hắn cũng linh hoạt trở lại.
- Tốt lắm, nếu ngươi đã có thủ đoạn như thế, nếu buông tha cho cơ hội này, đúng là quá đáng tiếc!
Vương Xà nói ra, từ trong lồng ngực lấy ra một khỏa đan dược, bỏ vào trong miệng.
- Ta sẽ đi ra ngoài, hấp dẫn lực chý ý của Diệt Trần, sau đó ngươi đi tới, nhìn đúng thời cơ, chúng ta đồng loạt động thủ, ta tin tưởng thủ đoạn của ngươi, chỉ mong ngươi không làm ta thất vọng.
Tiểu Báo Tử chỉ cười gật đầu.
Vương Xà chùi vết màu trên miệng, vươn người đứng dậy, trừ sắc mặt tái nhợt ra, rốt cuộc không nhìn ra dấu vết bị thương.
- Tiểu tử, uy năng của cường giả Cửu phẩm cũng không phải là ngươi có thể tưởng tượng được, ngươi phải cẩn thận một tí.
Sau khi nói chuyện, kêu nhỏ một tiếng, lao ra khỏi hang, tiến vào trong gió tuyết.
- Các ngươi đều ở chỗ này không được lộn xộn, ta rất sẽ nhanh chóng quay lại, nếu như ta không về được, các ngươi tự cầu phúc đi.
Tiểu Báo Tử nói với đám tiểu hài tử một câu, thân hình khẽ động, theo sát phía sau Vương Xà, đi ra khỏi hang.
Gió vẫn đang gào thét, nhưng mà, sau khi Tiểu Báo Tử vận dụng Thừa Long Ngự Phong Quyết, toàn thân có cảm giác bất động, hoàn toàn bất đồng.
Sức gió cuồng bạo, liền bị hút vào khí huyệt của Tiểu Báo Tử, lại trải qua tuần hoàn lưu chuyển, thân thể Tiểu Báo Tử trong cuồng phong này, cũng không bị thổi đi, mà tốc độ càng lúc càng nhanh, bước chân càng lúc càng lớn, cơ hồ mỗi một bước, đều đi được hơn mười trượng, nhanh chóng theo sát phía sau Vương Xà, không vì chênh lệch tu vi mà khoảng cách bị kéo xa.
Chạy được một lúc, mở hai tay trong gió, trong lúc bất tri bất giác vận dụng Đại Bằng Biến trong Thiên Cầm Cửu Biến.
Môn Thiên Cầm Cửu Biến là một môn tuyệt thế vũ kỹ ở thời đại Thượng Cổ, trong đó bao hàm toàn diện, tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn mà lĩnh ngộ được, mà hiện tại hắn lại bắt chước một loạị Thần Điêu trong chín loại ở thời đại Thượng Cổ, cho nên, trong lúc cưỡi gió, hắn cũng có giải thích đặc biệt về tâm pháp.
Mà Đại Bằng Biến này, mà cái gọi là Đại Bằng Biến là khi có gió thổi, sẽ như diều gặp gió, trong truyền thuyết, Đại Bằng là Thượng Cổ Thần Điểu, mỗi một cái đập cánh, sẽ đi được ba nghìn dặm, gió lốc xuất hiện trong phạm vi chín ngàn dặm, không còn mây trôi, trời trong vắt.