Thông Thiên Đại Thánh
Chương 204: Vạn phu mạc khai (Hạ): Thiên Long Thần Sơn (Hạ)
Lại đi về phía trước nửa canh giờ, hắn lại thấy mấy người từ sâu trong thông đạo đi tới, sắc mặc đồng dạng xám xịt, mang theo thương tích. Trong đó còn có một gã trưởng lão của La gia, một dã luyện thế gia khác.
- Bùi La Giản Ô, tính cả ta ở bên trong. Tứ đại dã luyện thế gia đã xuất hiện tam gia, như vậy Ô gia đâu? Nghe nói bọn họ, từ đầu trong Võ Doanh có một tiểu tử còn đang phá công, cũng không biết hắn còn sống hay không? Mười ba tuổi đạt tới tam phẩm, nếu như không phải mấy tiểu tử Ô gia kia khoác lác, như vậy, lúc này đạt được lợi ích thật lớn e là Ô gia!
Trong lòng Bùi Chính đem các loại tin từ nhận được trong mấy ngày qua suy nghĩ tỉ mỉ một lần, có chút cảm khái, thế nhưng hắn còn chưa kịp cảm khái xong, cước bộ đã đình chỉ.
Tại một góc rất hẹp dưới thông đạo, có một người đang ngồi, tuổi còn rất trẻ, khoảng mười hai mười ba tuổi. Khuôn mặt thanh tú, dáng tươi cười rất ôn hòa.
Hắn ngồi xếp bằng tại trung ương thông đạo. Trước mặt đặt hai thanh ngân chùy, tóc có chút tán loạn, khí tức cũng không bình ổn, dùng một loại biểu tình kỳ quái nhìn mình cười hắc hắc. Quan trọng nhất là, tu vi của thiếu niên này là tam phẩm!
- Ngươi là... Chu Báo?
Rất dễ dàng, Bùi Chính đã tìm được tư liệu về thiếu niên này. Dù sao tiểu tử này tại một lần công thành cuối cùng kia, thể hiện thật sự quá chói mắt. Niên kỷ của hắn, thực lực của hắn đều có thể vì giang hồ bát quái cung cấp đủ đề tài đàm luận. Huống hồ Trung Hòa Quận Thành vừa mới bị đánh hạ không lâu, đề tài này vẫn còn rất nóng bỏng.
- Ô gia đệ tử Chu Báo, gặp qua tiền bối!
Tiểu Báo Tử mỉm cười, đối với trung nhiên nhân uy nghiêm này nhân biết thân phận của mình cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Hai ngày nay, người đến đây có phẩn nửa chỉ cần liếc mắt liền biết mình là ai. Rõ ràng, hiện tại hắn ở bên ngoài rất có danh, nếu có thể, hắn thật không ngại đi ra ngoài hưởng thụ một chút đãi ngộ của thiếu hiệp trong truyền thuyết.
- Niên kỷ còn nhỏ vậy, đã có tu vi như thế, ta không bằng ngươi!
Bùi Chính nói rằng:
- Ô gia có nhân tài như ngươi. Không coi như bảo bối lưu tại tổng bộ, ngược lại thả ngươi đi ra gây loạn, sẽ khiến gia hoả Ô Duyên Thắng não hỏng muốn đem ngươi phế bỏ!
Tiểu Báo Tử cười cười, đối với loại ngôn ngữ gây ly gián này, hắn cũng không thèm để ý. Phải biết rằng, lúc này rời khỏi Ô gia chấp hành nhiệm vụ cũng không phải ý tứ của gia tộc, mà là do sư phụ tranh thủ vì hắn. Mục đích sao, càng không thể cho ai biết được, nhưng tuyệt đối sẽ không phải là để phế bỏ hắn.
- Ngươi là ai?
Tiểu Báo Tử hỏi, ngữ khí rất hòa hoãn.
- Bùi gia, Bùi Chính.
Tiểu Báo Tử nhẹ nhàng gật đầu, chỉ về phía sau nói:
- Hẳn nên đi thôi!
- Đây là mục đích chùyến đi này của ta!
- Giết chết ta, ngươi có thể đi vào!
- Tiểu bằng hữu, ta thừa nhận ngươi rất ưu tú, cũng rất mạnh, tuổi còn nhỏ đã đạt đến tam phẩm. Thế nhưng còn không đủ mạnh để ngăn cản ta!
- Như vậy, thử một lần đi!
Tiểu Báo Tử ôn hòa nói, theo thanh âm ôn hòa của hắn, một đạo khí thế đột nhiên bạo khởi như nộ hải ba đào hướng Bùi Chính phóng tới.
Bùi Chính thân hình bất động. Tùy ý Tiểu Báo Tử khí thế như phong ba vọt tới, tựa như hắc sắc đá ngầm đứng sừng sững trong nộ hải, mặc kệ gió táp mưa sa.
Bất quá, khi cổ khí thế như lửa nóng trùng kích đến hắn, vẫn nhịn không được khẽ nhíu mày lại.
Nhiệt độ, nhiệt khộ khiến hắn bất ngờ.
Là một ngũ phẩm cao thủ, hắn tự nhiên biết khí thế là cái gì. Trên thực tế, hắn cũng có khí thế, do đó, hắn cũng biết, chỉ là khí thể thì không có khả năng đạt được trình độ như Báo Tử.
Bùi Chính bước về phía trước một bước, khí thế ngưng trọng như núi từ trên người hắn phát ra, muốn cùng khí thế của Tiểu Báo Tử chống lại.
- Không đúng?
- Xác thực không đúng!
Thấy Bùi Chính nhịn không được cũng phóng xuất khí thế, Tiểu Báo Tử cười, hai tay tựa như thiểm điện lấy ra song chùy, thân thể cũng từ mặt đất mạnh mẽ bắn lên:
- Tại đây cùng ta so đấu khí thế, là sai lầm lớn nhất của ngươi!
Vừa nói, song chùy trong tay không ngừng đập tới Bùi Chính. Bùi Chính là ngũ phẩm cao thủ, hắn chỉ có tam phẩm muốn thắng phải đạt được tiên cơ.
- Hô, hô, hô!
Tiếng xé gió liên tiếp, Tiểu Báo Tử đập liền mười tám chùy, tất cả đều đánh vào hư không, thế nhưng Bùi Chính cũng không chịu nổi.
Sắc mặt hắn có chút tái nhợt, liên tiếp lui mười tám bước, mới hiểm trở thoát khỏi song chùy, quan trọng nhất là tại khí thế của hắn phóng xuất, phát hiện mình yếu hơn.
Tiểu tử này cũng không biết đã dùng phương pháp gì, dĩ nhiên đem khí thế của bản thân cùng Địa Để Hỏa Mạch liên kết!
Sao lại xảy ra sự tình như vậy?
Khí thế của một người thường sao có thể cùng Địa Để Hỏa Mạch sản sinh liên hệ, lại còn hòa hợp nhất thể?
Đây đã hoàn toàn nằm ngoài nhận thức của hắn, trừ phi...
Một ý niệm quỷ dị hiện lên trong đầu hắn.
- Điều đó không có khả năng, hắn bất quá là tam phẩm, sao có thể ngưng luyện ra ý? Coi như là ta hiện tại đạt được ngũ phẩm, vẫn không nắm chắc được thần niệm của mình tồn tại?
Trong lòng Bùi Chính còn chưa hết kinh dị, sự tình khiến hắn cảm thấy không thể tin nổi lại phát sinh, mười tám chùy của Tiểu Báo Tử tuy rằng đã thất bại, thế nhưng cũng đã đạt được tiên cơ. Dựa theo tình huống bình thường, hắn phải nhân cơ hội này truy kích mới phải. Thế nhưng hắn lại lui về, không nhưng thế còn cùng Địa Để Hỏa Mạch tương liên. Đem khí thế của bản thân đè ép tới mút chút cũng không có, khí thế như lửa rút lại, phảng phất như cho tới bây giờ cũng chưa từng tồn tại.
- Lẽ nào loại khí thế này cùng Địa Để Hỏa Mạch tương liên, cũng có hạn chế thời gian?
Đây là ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu hắn, còn chưa kịp nghĩ tiếp, đã bị Báo Tử hoàn toàn ngăn chặn khí thế, bạo ra.
Khí thế của hắn bạo, tựa như lò xo bị áp chế tới cực điểm, áp lực bên ngoài tự nhiên biến mất mà bạo. Bùi Chính thậm chí không kịp ngăn cản. Đương nhiên, lúc này hắn cũng không cho rằng mình cần phải ngăn cản.
Hầu như trong nháy mắt, hắn liền biết, mình thật là một tên ngốc, một tên ngốc chân chính. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
Chỉ là lúc này, hắn đã hối hận không kịp, để nghiên cứu vấn đề thâm ảo rằng mình có phải tên ngốc hay không?
Khí thế của Tiểu Báo Tử cũng không phải biến mất, mà là đột nhiên ngưng tụ, ngưng tụ thành một thứ hắn không thể tin được, khí thế như núi kia ở trước mắt dễ dàng sụp đổ, không hề có sức phản kháng.