Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1341: Ngọc Chung Vương Cao Cường
- Ngọc Thái Huyền, ngươi thân là điện chủ Linh Tiêu Điện, bây giờ lại biến thành chó của người ta, đúng là làm mất hết thể diện của tổ tông ngươi mà!
- Ngươi muốn chết!
Ngọc Thái Huyền bị những lời này của Thiên Quân huyết y nhân đâm vào nỗi đau, biến sắc, thân hình khẽ nhúc nhích, muốn ra tay, nhưng người mặc bạch y đã vươn tay ra, bắt lấy bả vai hắn, túm thân thể của hắn kéo trở lại.
- Không nên gấp, nóng vội, không ăn được đậu hủ nóng đâu!
Vài ngàn năm trước, Hỏa Hồng Tình nhất tộc bị Linh Tiêu Điện tiêu diệt. Nghe nói nguyên nhân gây ra chính là sau khi Hỏa Hồng Tình nhất tộc giác tỉnh, sẽ có được lực lượng cường đại tới mức không thể tưởng tượng nổi, loại lực lượng này cường đại như thế, cho nên lúc ấy uy hiếp đến địa vị thống trị tuyệt đối của Linh Tiêu Điện, bởi vậy lúc ấy liên hợp với các lực lượng cường đại trong Thất Thần Vực, tiêu diệt Hỏa Hồng Tình nhất mạch một cách triệt để, hơn nữa sau đó mấy ngàn năm, huyết mạch Hỏa Hồng Tình đều bị Linh Tiêu Điện đuổi tận giết tuyệt, tiêu trừ hậu hoạn.
Mà với cái giải thích này, trước kia Chu Báo cũng không có hoài nghi, cái gọi là nhổ cỏ không tận gốc, gió xuân thổi lại mọc lên, ngươi có tiềm lực lớn như vậy, thù sâu như vậy, Linh Tiêu Điện đuổi giết ngươi đương nhiên là có đạo lý, chẳng lẻ muốn các ngươi có được lực lượng cường đại quay ngược lại quật ngã Linh Tiêu Điện hay sao, mà lúc ở Nhân Hoàng Điện Thiên Quân huyết y nhân tuyên bố mình là Hỏa Hồng Tình nhất tộc, có thể tìm thấy thông đạo Hư Không Tiên Giới, tất cả những giải thích này biến thành đáng hoài nghi.
Đặc biệt là hắn và Tống Tử Phật, Vương Xà, Tạo Hóa Đồng Tử thời điểm thảo luận chuyện này, Chu Báo đột nhiên ý thức được Hỏa Hồng Tình nhất mạch bị diệt sạch, có khả năng cũng không hoàn toàn là vì vấn đề của Linh Tiêu Điện, rất có thể, sau lưng Linh Tiêu Điện, có một độc thủ thôi động tất cả, nguyên nhân đương nhiên rất đơn giản, đó chính là, muốn thông đạo đi thông tới Tiên Giới biến mất.
Nghĩ tới một điểm này, đương nhiên, một chuyện khác lại xuất hiện, đó chính là tên Thiên Quân huyết y nhân sẽ gặp phiền toái, mặc kệ độc thủ sau màn này là ai, cũng không quản khỉ gió mục tiêu của họ là gì, hiện giờ thông đạo Tiên Giới xuất hiện. Tuyệt đối không phù hợp với lợi ích của bọn họ, như vậy, chỉ có Hỏa Hồng Tình mới có thể tìm kiếm thông đạo Hư Không Tiên Giới, tất nhiên sẽ bị tiêu diệt.
Nếu như là trước kia, Chu Báo cũng bất lực, nhưng hiện tại, không nhất định.
Hỏa Hồng Tình của Thiên Quân huyết y nhân có thể tìm được thông đạo Tiên Giới, như vậy Hỏa Hồng Tình của mình cũng có thể, nếu như mình là người giật dây, thì tuyệt đối không bỏ qua cho bất cứ người nào có thể gây ảnh hưởng tới kế hoạch của mình. Cho nên mình sẽ tiêu diệt toàn bộ những kẻ có thể tạo thành ảnh hưởng đó.
Trải qua một phen phân tích, nghiên cứu thảo luận, Chu Báo theo bản năng phát giác được nguy hiểm, lập tức không nói chuyện tào lao với Tạo Hóa Đồng Tử nữa, phá vỡ không gian, vượt qua vùng biển, trực tiếp tiến vào Tân Đường Quốc, ai ngờ bản thân vừa thò đầu ra, đã biết rõ mình đến rất trùng hợp.
Tân Đường Quốc của Thiên Quân huyết y nhân biến thành phế tích, bản thân hắn bị trọng thương, người làm hắn trọng thương là người mặc bạch y, thời điểm Chu Báo phá vỡ không gian, đã nghe được một câu của Ngọc Thái Hư.
- Hỏa Hồng Tình nhất tộc, nhất định không thể tồn tại trên nhân thế, cuối cùng đều phải bị diệt vong, ta thấy ngươi, cứ an tâm chết đi!
Sau đó liền nhìn thấy tên mặc bạch y vươn tay giữ chặt Ngọc Thái Huyền lại.
- Ngươi rất không tồi, đáng tiếc ngươi sinh ra đôi mắt không đúng!
Tên bạch y nhân kia giữ chặc Ngọc Thái Huyền, nhìn về phía Thiên Quân huyết y nhân, dùng một loại tư thái cao thượng nói ra. Chu Báo chú ý tới, trên người hắn hiện ra một tầng ngân quang quỷ dị, tầng ngân quang này làm cho ánh mắt của hắn rất không thoái mái.
- Thông Thiên Cao Nhãn chính là bổn mạng thần thông cường đại nhất của Tiên Thiên Thần, những tên Phương Sĩ kia giao phó nó cho những nhân loại bình thường, bản thân đã đi lầm đường, nếu là sai lầm, vậy phải uốn nắn!
Trong lúc nói chuyện, ngân quang trên người nam tử này càng cường thịnh, sắc mặt của Thiên Quân huyết y nhân cũng càng ngày càng khó coi, cho dù hắn là thằng ngu thì hiện tại cũng nhìn ra ngân quang trên người nam tử này, chính là một loại lực lượng chuyên môn khắc chế Hỏa Hồng Tình, mà lực lượng của hắn, hơn phân nửa là đến từ Hỏa Hồng Tình, sau khi khắc chế đôi mắt của hắn, thực lực của hắn, đã giảm đi hơn phân nửa.
Nam tử bạch y nhân nhìn Thiên Quân huyết y nhân, giống như đang nhìn cừu non đợi làm thịt.
- Ta khuyên ngươi không nên giãy dụa, tốt nhất là nên tự đoạn tuyệt đi.
- Hừ, mạng của ta ở ngay chỗ này, có bản lĩnh, ngươi cứ tới cầm!
Dưới ảnh hưởng của ngân quang, Thiên Quân huyết y nhân hoàn toàn buông tha đôi mắt của mình, giơ song kiếm trong tay lên.
- Hạ phẩm Thái Hạo tiên khí, ngươi cho rằng, cầm tiên khí trong tay, là có thể tìm được đường sống trong tay của ta sao?
Tên nam tử cao gầy bạch y nhân này nhấc tay lên, chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn, ngân quang chớp động, bay thẳng về phía Thiên Quân huyết y nhân, Thiên Quân huyết y nhân thét lớn một tiếng, khua song kiếm lên, nghênh đón.
- Xem ra thằng này đã muốn liều mạng rồi!
Chu Báo nhìn bộ dáng của Thiên Quân huyết y nhân, trong nội tâm hơi động một chút, hiện tại Hỏa Hồng Tình bị ngăn chặn hoàn toàn, mà tên nam nhân cao gầy bạch y nhân này có tu vi Thần Tiên, cho dù là Thái Hạo tiên khí trong tay, Thiên Quân huyết y nhân cũng không phải là đối thủ của hắn.
Quả nhiên, sự thật đúng như hắn sở liệu, tuy Thiên Quân huyết y nhân có thể phát huy lực lượng của tiên khí, nhưng bàn tay của nam tử bạch y nhân này có huyền cơ khác, một chưởng che xuống, giống như cả thiên địa đều nằm trong tay hắn, mà lực lượng của tiên kiếm không cách nào ngăn cản, dưới ngân quang của bàn tay, mất đi ánh sáng, Thiên Quân huyết y nhân bị một chưởng của hắn đánh bay ra ngoài.
- Ta cho ngươi thêm một cơ hội, tự tuyệt đi, nếu không... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lời còn chưa dứt, tên nam tử cao gầy bạch y nhân biến sắc, thân thể co rút lại.
- Người nào...
- Hiện tại ta cũng có thể cho ngươi cơ hội, tự tuyệt đi, nếu không, ngươi muốn chết cũng không dễ dàng đâu!
Chu Báo từ từ đi tới.
- Ngọc điện chủ, đã lâu không gặp!
- Chu Báo, Vũ Dương Vương, tại sao ngươi lại ở đây?
Nhìn thấy Chu Báo hiện thân, Ngọc Thái Huyền chấn động, thời điểm này, hắn mới giật mình vì cảnh vật chung quanh biến đổi, ngẫng đầu lên, chỉ thấy trên bầu trời, chẳng biết từ bao giờ bị một tầng thiên mạc bao phủ lại.
- Đây là... Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật!
- Ánh mắt không tệ, đây là Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật!
Chu Báo liếc nhìn Ngọc Thái Huyền, sau đó, liền đem ánh mắt và lực chú ý nhìn về phía tên nam tử bạch y nhân kia.
- Vị tiên sinh này, thủ đoạn rất cao minh, lực lượng rất mạnh a, không biết tới từ nơi nào?
- Ngươi chính là Chu Báo, Vũ Dương Vương Chu Báo?
Nam tử bạch y nhân biến sắc, Chu Báo xuất hiện quá đột ngột, tuy trên người không có khí thế gì, nhưng như thế vẫn tạo ra áp lực cực lớn tới hắn, hắn chỉ có tu vi cảnh giới Thần Tiên, thậm chí có chiến lực mạnh hơn Thần Tiên bình thường, nhưng chiến tích của Chu Báo quá dọa người, đây chính là nhân vật đã từng chém giết Địa Tiên, cũng không phải là hắn có thể chống lại, huống chi, vừa rồi Chu Báo xuất hiện, đến quá gần, vận dụng Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật, hắn không có phát giác chút nào, điều này đã chứng minh, thực lực của Chu Báo vượt xa mình.
- Ta là Chu Báo, ngươi là người nào, đến từ cái Đại Thế Giới nào, cũng dám ở trong Thất Thần Vực hành hung người, quả thật là lớn mật, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng Thiên Giới Đại Thế Giới của ta không người sao?
Nam tử bạch y nhân hít sâu một hơi, dùng ánh mắt như bốc lửa nhìn chằm chằm vào Chu Báo.
- Vũ Dương Vương, ta cũng là người của Thiên Giới Đại Thế Giới, về phần lai lịch, ngươi không cần biết rõ, tại sao ta phải giết hắn, ngươi cũng không cần biết rõ, chuyện này không quan hệ gì tới ngươi, miễn cho đến lúc đó, rước họa vào thân!
Chu Báo nhíu mày.
- Thú vị, ngươi cũng là người Thiên Giới Đại Thế Giới, ngươi phải biết rằng, đã lâu rồi không có người nào dám nói chuyện với ta như vậy cả!
- Đó là bởi vì ngươi cô lậu quả văn, đừng tưởng rằng có một ít thực lực, đánh một chút quan hệ với khí linh Tạo Hóa tiên khí thì ở trong Thiên Giới là vô địch, ngươi tốt nhất nên nhanh chóng rời đi, nếu như chậm trễ việc của ta, chỉ sợ ngươi không gánh nổi trách nhiệm.
- Vậy sao?
Bỗng nhiên Chu Báo cười cười, nhưng nụ cười của hắn hết sức quỷ dị.
- Ngọc Chung Vương Cao Cường, ngươi cho rằng ta thật sự không biết ngươi là ai sao?
Ngọc Chung Vương Cao Cường!
Năm chữ vừa ra, nam tử bạch y nhân lập tức biến sắc.
- Ngươi, ngươi làm sao biết!
Đương nhiên hắn biết được là từ trong lời nói của Quỷ Oa Oa trong hồng hồ lô, lúc này, tiểu oa nhi kia đang đứng trên đầu của Chu Báo, đem những tin tức mà mình biết được truyền vào trong thần niệm của Chu Báo.
- Ta chẳng những biết rõ ngươi tên là Cao Cường, còn biết rõ ngươi chính là Ngọc Chung Vương của Thượng Cổ Thiên Đình, ta còn biết ngươi chính là nhân tài bên cạnh Thiên Cơ Đại Đế!
- Tốt, rất tốt, xem ra, đúng là trước kia chúng ta đã xem thường ngươi rồi!
Bị Chu Báo khám phá lai lịch, Ngọc Chung Vương Cao Cường trầm mặc hồi lâu, mở miệng nói ra.
- Nếu ngươi đã biết lai lịch của ta, chẳng lẽ còn muốn nhúng tay vào chuyện này sao?
- Ta đương nhiên muốn nhúng tay vào chuyện này!
Chu Báo âm lãnh nói ra.
- Đừng tưởng rằng ỷ vào danh hào của Thiên Cơ Đại Đế, ngươi có thể muốn làm gì thì làm, ngươi biết ta vì cái gì mà vừa rồi không có ra tay giết ngươi không, lại đứng đây nãy giờ nói nhảm với nhiêu nhiều thế, biết không?
- Vì cái gì?
Trong lòng Ngọc Chung Vương Cao Cường căng thẳng.
- Đó là vì ta muốn nhìn một chút, Thiên Cơ Đại Đế trong truyền thuyết có phải là thật sự giống thần hay không, có thể tính toán ra ngươi gặp nạn, chạy đến nơi đây để cứu ngươi, từ khi ta xuất hiện, đã thi triển Lưỡng Giới Phân Cát chi thuật đến bây giờ, đã hơn mười hô hấp, dùng lực lượng của Thiên Cơ Đại Đế, nếu quả thật có thể tính toàn ra, hiện tại đã tới, nhưng cho tới bây giờ, còn không có bất cứ động tĩnh nào, chuyện này nói rõ, ta có thể an tâm giết ngươi rồi!
- Ngươi...
- Ngươi cái gì ngươi, đi chết đi!
Thời điểm Ngọc Chung Vương Cao Cường đang khiếp sợ, Chu Báo đã vọt tới trước mặt hắn, một quyền oanh ra, đánh vào ngực Ngọc Chung Vương Cao Cường, trên người Ngọc Chung Vương Cao Cường bắn ra một hồi ngân quang, bay ra ngoài.
- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, cũng dám ra tay với ta, ngươi sẽ hối hận!
Ngọc Chung Vương Cao Cường rống giận, nhưng hắn không có phản kích, trái lại, ngân quang trong tay lóe lên, xuất hiện một thanh gao găm bạc, trên thanh dao găm bạc này xuất hiện chấn động không gian, vừa xuất hiện, thiên mạc của Lưỡng Giới Phân Cát, đã bắt đầu run run.
- Còn muốn chạy sao? Không có cơ hội đâu!
Chu Báo biết rõ hắn muốn làm gì, đương nhiên sẽ không cho hắn bất cứ cơ hội nào, thân hình chớp động một cái, đã vọt tới bên cạnh hắn, một tay nắm lấy cổ Cao Cường, một quyền khác giơ cao lên, hung hăng nện xuống đầu Cao Cường.
Ngân quang, lại một lần nữa nổ ra, nhưng lúc này, đã không cách nào ngăn cản nắm đấm của Chu Báo, một cổ lực lượng kỳ dị từ trong nắm đầm của Chu Báo phát ra, liền xé rách ngân quang thành phấn vụn, cùng lúc đó, cũng xé rách thân thể Cao Cường thành phấn vụn.
Một quyền đánh ra hắc động, đành ra quyền ý hắc động.
Lực lượng cường đại, sau khi xé Cao Cường thành phấn vụn, cũng không có ngừng, đồng thời đem thân thể, thần hồn và tất cả mọi thứ của Cao Cường, hóa thành tro tàn, không còn lưu lại bất cứ dấu vết nào trên đời.
- Làm rất sạch sẽ, ngươi đã làm tên này biến mất không để lại thứ gì, bởi như vậy, dưới tình huống không có bất kỳ manh mối nào, cho dù là Thiên Cơ Đại Đế, cũng không có khả năng tính toán ra đã xảy ra chuyện gì!
Quỷ Oa Oa nhìn thấy thủ đoạn độc ác của Chu Báo, con mắt tỏa sáng, hung hăng kêu gào.
- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, ngươi điên sao? Ngươi biết hắn là Thiên Cơ...
Ngọc Thái Huyền cảm giác được chính mình sắp điên mất và Linh Tiêu Điện sắp suy sụp, giống như sự suy sụp của Thiên Giới Đại Thế Giới năm đó, sau khi Chu Báo quật khởi, liên tục gặp đả kích, từ một tông môn đệ nhất Thất Thần Vực nhanh chóng suy sụp, tuy nhiên hiện tại vẫn là một trong những tông môn cường đại nhất Thất Thần Vực, nhưng muốn so với Linh Tiêu Điện hô phong hoán vũ năm đó, kém xa một vạn tám ngàn dặm.
Thân là điện chủ đương nhiệm của Linh Tiêu Điện, hắn vô lực xoay chuyển trời đất, trừ hận ý ra thì tất cả là vô dụng, cũng chỉ có thể than thở ông trời không cho cơ hội.
Lần đầu tiên ở trong Nhân Hoàng Điện, Thiên Quân huyết y nhân công khai bày tỏ địch ý, phát ra uy hiếp, tuy lúc ấy trong điện không có người hô ứng, nhưng hắn vẫn thấy được trong ánh mắt của những tên trưởng lão các tông môn khác toát ra hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm này thừa sức thiêu đốt Linh Tiêu Điện thành tro tàn.