Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1339: Mục tiêu của riêng mình
- Nghĩ đến, Linh Tiêu Điện thế là hết!
Vương Xà đang cầm chén rượu trong tay, nhàn nhạt thở dài một tiếng, đối với Linh Tiêu Điện, tất cả tu sĩ trong Thất Thần Vực đều không có hảo cảm, nhưng khi nhìn thấy quái vật khổng lồ như thế từng bước ngã xuống, thân là một tu sĩ, vẫn phải cảm khái một hồi.
- Ngươi yên tâm đi, coi như là Linh Tiêu Điện có chuyện, tên Nghĩa Bạc Vân Thiên Kỷ Trung Đường đại hiệp sẽ không có việc gì đâu!
Tống Tử Phật thì lại cười hắc hắc, hắn và Chu Báo, cơ hồ xem như cùng là kẻ xuyên việt, cảm nhận đối với Linh Tiêu Điện cũng không có sâu như Vương Xà là tu sĩ sinh ra trong Thất Thần Vực.
- Giải quyết lão nhạc phụ của ngươi, có phải Thiên Giới Đại Thế Giới sẽ vô tư hay không?
Vương Xà nhẹ nhàng uống một ngụm rượu, hỏi, thời điểm hỏi câu này, khóe miệng lại xuất hiện một tia cười tự giễu.
- Ngươi đang nói đùa sao? Ngươi cho rằng Thiên Giới Đại Thế Giới vẫn còn cơ hội trốn trong bóng râm tránh ma kiếp hay sao?
Chu Báo lạnh lùng cười cười.
- Cho dù lão nhạc phụ của ta không nhảy ra, cũng sẽ có người nhảy ra, nếu như ta đoán đúng, lão nhạc phụ của ta cũng chỉ là mồi nhử được quăng ra hấp dẫn ánh mắt của mọi người mà thôi, mồi nhử đầu tiên là Ma Môn, rốt cuộc thủ đoạn của Ma Môn là bao nhiêu, ta cũng không rõ, nhưng ta biết rõ, ta và Tạo Hóa Đồng Tử còn có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận căn bản không cách nào ngăn cản ma kiếp!
- Tính sao đây?
Tống Tử Phật và Vương Xà đều sửng sốt, cho dù như thế nào, bọn họ cũng không ngờ, Chu Báo lại có lúc không có lòng tin như thế, hắn là chiến lực mạnh nhất của Thiên Giới Đại Thế Giới, tâm tư này của hắn sẽ ảnh hưởng tới những người khác.
Một khi để cho người khác biết rõ suy nghĩ bi quan của hắn, như vậy, cả Thiên Giới Đại Thế Giới, tất nhiên sẽ sinh ra khủng hoảng.
- Không nên dùng ánh mắt đó nhìn ta, đây chỉ là một loại dự cảm của ta mà thôi, nhưng rất không may, cho tới nay, dự cảm của ta tất cả đều chính xác.
Chu Báo quét mắt liếc nhìn hai người, thản nhiên nói ra.
- Cho nên, ta đã quyết định, gần đây ta sẽ đem sự vụ trong Vũ Dương Lĩnh xử lý tốt, đem theo những người nguyện ý rời đi, đều dẫn vào Bích Lạc Đại Thế Giới, để cho bọn họ ở trong Bích Lạc Đại Thế Giới tu luyện!
- Ngươi nói là, ngươi muốn cho bọn họ biết rõ, ngươi có Chí Tôn tiên khí?
- Không, chỉ cho bọn họ tiến vào Bích Lạc Đại Thế Giới mà thôi, ta cũng chuẩn bị kinh doanh Bích Lạc Đại Thế Giới thật tốt, ít nhất ở bên trong, thế lực của ta phải tồn tại!
Chu Báo nói ra.
Bích Lạc Đại Thế Giới hiện tại đúng là vô cùng phồn vinh, nhưng lại là thiên hạ của yêu thú, tuy Chu Báo tốn không ít tâm tư ở bên trong, những yêu thú này cũng không có hòa bình với nhau, tất cả đều có xuất hiện tranh đấu, thậm chí Chu Báo còn âm thầm ủng hộ một bộ phận yêu thú tân sinh, cùng yêu thú nguyên bản bên trong Bích Lạc Đại Thế Giới tranh chấp, do đó trong Bích Lạc Đại Thế Giới bên sinh ra một loại cân bằng yếu ớt, Chu Báo cũng không biết cân bằng này là thật hay giả, nhưng có làm cũng tốt hơn.
Làm chuyện này là đệ nguyên thần thứ ba làm, bản thể hắn cũng không cần quan tâm, tuy nguyên thần thứ ba của hắn tu luyện pha tạp, hỗn tạp, nhưng lại lấy Vạn Độc Phiên có Cửu Anh chi độc làm chủ, trong Bích Lạc Đại Thế Giới, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, hơn nữa hắn nắm giữ Tạo Hóa Ngọc Điệp, ít nhất trong Bích Lạc Đại Thế Giới, hắn có thể ổn định tất cả những nhân tố bất ổn định, ở trong Bích Lạc Đại Thế Giới, khai mở một khối lục địa, làm nơi ở chuẩn bị cho tương lai của Nhân tộc ở lại, có thể nói, đây là đường lui, hắn đã sớm an bài tốt cho mình.
Thân là đệ nhất cường giả của Thiên Giới Đại Thế Giới, hắn đã tỏ vẻ như vậy, có thể thấy tình huống đã tồi tệ tới mức nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Chu Báo, rốt cuộc ngươi đã phát hiện ra chuyện gì?
- Không phải ta phát hiện cái gì, mà đây chỉ là dự cảm của ta mà thôi, giống như cảm giác tâm huyết dâng trào!
Chu Báo than nhẹ một tiếng.
- Ta cảm giác, đi tới bước này, cho dù bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới chúng ta làm cái gì, cố gắng thế nào, đến cuối cùng, tất cả chỉ là vô dụng, nên đến thì sẽ đến, ma kiếp cuối cùng là chuyện tránh không khỏi, cho dù chúng ta có Lưỡng Nghi Vi Trần Trận cũng không có cách nào!
- Điều này sao có thể?
Vương Xà quá sợ hãi, loại chuyện tâm huyết dâng trào, bọn họ cũng tinh tường, cũng biết, sau khi cảnh giới tu vi đạt tới cảnh giới nhất định, sẽ sinh ra cảm xúc kỳ diệu khó giải thích, loại cảm ứng này có thể nói là phi thường chuẩn xác, nhưng nơi phát ra là ở đâu, không ai có thể tinh tường.
Hiện tại Chu Báo nói là tâm huyết dâng trào, hắn không cách nào hoài nghi, nhưng Chu Báo nói chuyện, làm cho hắn không cách nào tiếp nhận được.
- Chẳng lẽ Thiên Giới Đại Thế Giới cứ như vậy mà hết sao?
- Có lẽ còn một biện pháp!
Chu Báo đưa mắt nhìn sang Tống Tử Phật.
- Đến đây!
Trong nội tâm Tống Tử Phật cười khổ, cho dù hắn đã sớm có dự cảm, nhưng sau khi Chu Báo đem hi vọng đến ký thác trên người của hắn, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ.
- Ta cũng không có cách nào a, ta biện pháp gì đều không có, Chu Báo, ngươi không nên bức ta!
- Ân?
Trong lòng Chu Báo cả kinh, hắn vốn cho rằng ma kiếp có tiến vào trong Đại Thế Giới cũng không sao, chỉ cần đến lúc đó Tống Tử Phật phát động mạch luân chi lực, nếu như mạch luân chi lực thần kỳ như Tống Tử Phật nói, chẳng phải là Ma tộc tới bao nhiêu sẽ chết bấy nhiêu sao, đồng thời lưu đày bọn chúng ra bên ngoài Thiên Giới Đại Thế Giới là được.
Nhưng mà, thái độ của Tống Tử Phật làm cho Chu Báo khó hiểu.
Mà Vương Xà càng không hiểu.
- Ta nói, hai ngươi các ngươi đang đánh chủ ý gì hay sao?
Hai người đang nói chuyện bí hiểm, làm cho Vương Xà mơ màng khó hiểu, nên cực kỳ khó chịu.
- Ngươi bảo tiểu tử này giải thích đi, dù sao ta cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nói!
Tống Tử Phật ngẩng đầu lên, nói một câu không hiểu thấu, hóa thành một đạo kim quang bỏ chạy, biến mất vô tung vô ảnh.
- Hắn làm sao thế?
- Xem ra chuyện này có chút phiền phức!
Chu Báo cười khổ, trong nội tâm suy nghĩ lời nói vừa rồi của Tống Tử Phật, trầm ngâm một hồi lâu, nói ra.
- Xem ra thằng này đã gặp phải chuyện khó giải quyết!
Khi đang nói chuyện, liền đem chuyện mạch luân của Tống Tử Phật cùng Thiên Giới Đại Thế Giới nói ra.
Vương Xà nghe xong những lời này liền trợn mắt há hốc mồm.