Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1110: Che chở
Đúng là đáng tiếc, nhưng mà, chuyện xảy ra thì cũng xảy ra, Chu Báo sẽ không hối hận, tương lai còn nhiều cơ hội.
Hiện tại vấn đề bày ra trước mắt chính là Vạn Tinh Hải, tình huống là có lợi cho hắn, căn bản là không có người nào nghĩ tới kiện Chí Tôn tiên khí kia là đồ của hắn, trên thực tế, hiện tại cho dù hắn tự mình nói ra, người bên ngoài sẽ không có ai tin tưởng lời hắn, dù sao Chí Tôn tiên khí, căn bản là tồn tại trong truyền thuyết của truyền thuyết, cho dù là tông chủ của năm đại tông môn, môn phái có hơn mười vạn năm truyền thừa, cũng chưa từng nhìn thấy, chính vì như thế, tâm tình của những tên tông chủ này giống như ở kiếp trước mà nhìn thấy UFO (vật thể bay không xác định), cảm giác như có người ngoài hành tinh tới xâm lược, trong nội tâm sẽ sinh ra cảm giác lo nghĩ, đồng thời cũng sinh ra ý nghĩa phải rời khỏi thế giới này, đi tới một Đại Thế Giới khác, muốn đi thăm dò những tinh vực khác, đi tìm cơ hội ở các Đại Thế Giới khác, muốn tìm kiếm tiên duyên, cho nên, nghị sự đi Vạn Tinh Hải đã được đưa ra bàn bạc, hoàn thành chỉ trong một ngày, bất đầu khua chiêng gõ trống.
- Vạn Tinh Hải, ha ha, không cho ta đi, ta sẽ không đi được sao? Khôi hài, chỉ cần ta có tọa độ của Vạn Tinh Hải, căn bản là không cần thông qua truyền tống pháp trận, chỉ cần lái chiến hạm đi là xong, lợi dụng lực lượng của Chư Thiên Vạn Giới và Chí Tôn tiên khí, dù chậm hơn so với truyền tống trận, nhưng cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Trong nội tâm Chu Báo thầm nghĩ ngợi.
- Nhưng mà, nếu đã không cho ta đi, đương nhiên sẽ không dẫn ta tới chỗ của trận pháp, rốt cuộc ta có nên lợi dụng cơ hội lần này vùng trộm đi nhìn một chuyến hay không?
Từ Bồng Lai Vực đi tới Trung Thổ Vực để tới chỗ truyền tống trận pháp, Chu Báo một mực sờ lên cằm, suy tư về khả năng đi Vạn Tinh Hải.
- Như thế nào, còn đang suy nghĩ về chuyện đi Vạn Tinh Hải à!
Cùng hắn quay trở về, Thanh lão thấy bộ dáng nhíu mày suy tư của Chu Báo, cười hỏi.
- Đúng vậy a, rời khỏi thế giới này, đi những tinh vực khác thăm dò, cũng là một kinh nghiệm không tồi, ngươi cũng biết, ta là người được số mệnh an bài, nếu có thể đi tới Vạn Tinh Hải, nói không chừng sẽ có thể gặp được tiên duyên, đụng phải một hai kiện Chí Tôn tiên khí đấy!
Chu Báo dùng ngữ khí đùa giỡn nói ra.
- Ha ha ha ha ha ha ha, Chí Tôn tiên khí, ngươi cứ nằm mơ đi!
Nghe thấy lời nói của Chu Báo, rốt cuộc Thanh lão nhịn không được mà cười lớn.
- Ngươi cho rằng Chí Tôn tiên khí là rau cải trắng à!
- Chí Tôn tiên khí đương nhiên không phải rau cải trắng, nhưng Thuần Dương pháp khí cũng không phải rau cải trắng!
Chu Báo khẽ mĩm cười nói.
- Khác nhau, hoàn toàn khác nhau!
Thanh lão nghe lời này của Chu Báo, vốn đang sững sờ một chút, trong ánh mắt hiện ra một tia hào quang kỳ dị, nhưng tia sáng này chỉ lóe lên tức thì.
- Pháp khí và tiên khí, hoàn toàn là một khái niệm khác nhau, cho dù số mệnh của ngươi đại thịnh, cũng không dễ dàng đạt được một kiện tiên khí, ta nhìn ngươi a, nên kiềm chế tâm tình một chút, ngươi thực cho rằng Vạn Tinh Hải là dễ dàng thăm dò như vậy sao?
- Thanh lão không phải biết một ít nội tình của Vạn Tinh Hải sao?
- Vạn Tinh Hải cho tới bây giờ cũng không có cái gì mờ ám cả, trước kia bởi vì chỉ có được nửa bức Hư Không Đồ, thiếu một nửa vị trí của truyền tống trận, cho nên không cách nào xâm nhập thăm dò, nhưng năm đại tông môn đã thăm dò vài chỗ xung quanh Truyền Tống Trận, được ra kết luận là cực độ nguy hiểm!
- Đã nguy hiểm như vậy, vì sao lại tích cực đi như thế?
- Thu hoạch cũng đồng dạng cực lớn a!
Thanh Lão tán thán một tiếng, giống như nghĩ tới chuyện cũ.
- Vạn Tinh Hải là một tinh vực, nhưng hoàn toàn không giống với Tiểu Thế Giới như Bích Lạc Thiên, Bích Lạc Thiên cũng tốt, Thái Uyên Thiên cũng tốt, chỉ có linh khí cực kỳ nồng đậm, tài nguyên vô cùng vô tận thì bỏ đi, nhưng ở bên trong Vạn Tinh Hải, cũng không biết rốt cuộc có lai lịch gì, lần thăm dò đầu tiên, Linh Tiêu Điện từ bên trong tìm được một món tiên khí, mà trong lần đầu tiên ngươi đi vào Thái Uyên Thiên nhìn thấy một món tiên khí hình lá cây màu xanh, nó chính là thu hoạch của lần đi Vạn Tinh Hải, trừ món tiên khí này ra, các tông môn còn lại cũng thu hoạch được không ít Thuần Dương pháp khí, cũng có một ít pháp bảo, tài liệu, thậm chí còn có điển tịch, Thượng Cổ thời đại có một ít pháp khí, cái gì phương pháp luyện chế Chí Tôn tiên khí a!
- Không thể nào?
Chuyện này, Chu Báo đúng là cả kinh, chỉ là tìm tòi xung quanh trận pháp, đã có thu hoạch như vậy, chổ tốt nhiều như vậy, vì sao lại không có cơ duyên tốt chứ? Chuyện này, Chu Báo đã động tâm.
- Chính là vì có được những chỗ tốt này, cho nên lần thứ hai tiến vào Vạn Tinh Hải, tất cả các tông môn đều chuẩn bị đầy đủ, mang đủ nhân thủ, càng muốn tiến sâu vào Vạn Tinh Hải, kết quả lại là tổn thất thảm trọng, mấy trăm người đến, tu vi thấp nhất cũng là Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên, nhưng còn kết quả thế nào? Trở lại còn không tới mười người, những người khác đều bỏ mạng trong Vạn Tinh Hải.
- Bọn họ gặp được cái gì?
- Không biết, ta chỉ đi qua lần đầu tiên thôi, lần thứ hai Tiên Cung chỉ có hai người sống sót trở về, một người trong đó bản thân bị trọng thương, một người khác đã điên, mấy tông môn khác cũng như thế, nhưng khi tập hợp tin tức được biết lại, cũng chỉ đoán ra được vài tin tức, đó chính là, trong Vạn Tinh Hải có rất nhiều cấm khu, những trong những cấm khu này vô cùng nguy hiểm, không đề phòng là sẽ gặp bất trắc, hơn nữa, mà bên trong Vạn Tinh Hải, vẫn tồn tại những sinh linh thần bí cực kỳ cường đại, thực lực không dưới Thông Huyền Tán Tiên, thậm chí có một ít đạt tới cấp bậc Thiên Quân, người đi vào không phải là đối thủ, mà sau lần này, đã không có người nào dám tiến sâu vào bên trong Vạn Tinh Hải, nhưng chỉ qua mấy lần đi kế, ở xung quanh truyền tống trận bị vơ vét không còn, dù có đi nữa, cũng không tìm được chỗ tốt nào, cho nên tới nay, chúng ta luôn sưu tầm một nửa còn lại của Hư Không Đồ, ai cũng không có ngờ tới, nó lại nằm trong tay của Yến Vân Thiên.
- Xem ra ta đã đánh giá thấp thủ đoạn của lão nhạc phụ rồi a.
Chu Báo nghe xong, liền cười nói.
- Có thể đem các vị đùa nghịch xoay vòng, mượn nhờ nửa tấm Hư Không Đồ, đạt được tất cả!
- Sai, là hắn mượn nhờ lực lượng của ngươi đạt được tất cả, cái gọi là Hư Không Đồ, chỉ là một lời dẫn a!
Thanh lão lắc đầu nói ra.
- Hiện tại tất cả mọi người cho rằng ngươi là người mà Tiên Cung ta toàn lực bồi dưỡng ra, là đòn sát thủ, nhưng ta và ngươi đều biết rõ, ngươi vẫn còn một thân phận khác, mà người ở sau lưng ngươi không phải là chúng ta, mà là Tạo Hóa Đồng Tử!
- Thì ra ngài cũng biết a!
- Ha ha, Tạo Hóa Đồng Tử gần đây thần bí khó lường, ta cũng không có hứng thú với hắn, có một lần hắn cầm tấm mộc của Tiên Cung chúng ta, cũng coi như hắn thiếu nợ Tiên Cung chúng ta một nhân tình a!
- Dùng lực lượng của Tiên Cung, còn cần chú ý hắn sao?
Chu Báo cười cười.
- Kỳ thật ta cũng không có bao nhiêu hiểu biết về hắn!
- Đương nhiên ta biết rõ, với tác phong làm việc của hắn mà nói, tất cả đều có thâm ý riêng, đương nhiên sẽ không nói cho ngươi biết mục đích chân chính của hắn a!
- Vậy cũng được!
Nhìn thấy Thanh lão tiếp lời của mình, Chu Báo âm thầm buông lỏng một hơi, tiếp tục nói ra.
- Nếu Vạn Tinh Hải đã nguy hiểm như vậy, như vậy vì cái gì mà lúc này chỉ phái một tên Thiên Quân đi?
- Người phái nhiều cũng vô dụng!
Thanh lão lắc đầu nói ra.
- Vạn Tinh Hải đối với chúng ta chỉ là một đại phiền toái vì nó không có đường đi thích hợp, lần trước đi bị tổn thất vô cùng thảm trọng, chính là vì không có Hư Không Đồ, mọi người thăm dò khắp nơi, xông loạn khắp nơi, cuối cùng là xông vào một ít cấm địa, trên thực tế, trong nửa tấm Hư Không Đồ còn lại, cũng đều đánh dấu các cấm địa như vậy, nếu như có được Hư Không Đồ nguyên vẹn, chúng ta có thể né tránh những cấm địa này.
- Hư Không Đồ thực sự linh nghiệm như vậy sao?
- Hư Không Đồ là tổng kết của những người đi trước kinh lịch qua, đây đều là kết quả thăm dò cho hậu bối, ở đâu có thể đi, ở đâu không thể đi, ở đâu có nguy hiểm gì, ở đâu không gặp nguy hiểm, đều nhất nhất đánh dấu rành mạch, thậm chí có một ít địa phương cổ quái, Hư Không Đồ sẽ tự động sinh ra cảm ứng, đem tình hình nơi này nói rõ ràng rành mạch.
Nói đến đây, trong ánh mắt của hắn hiện ra vẻ hâm mộ.
- Thời đại Thượng Cổ, nơi này là Thiên Giới, vô số người có đại thần thông rời khỏi Đại Thế Giới của chúng ta, đi thăm dò vô tận hư không, mà những tấm Hư Không Đồ này, là từ khi đó lưu truyền tới nay, mỗi một chỗ trong đó, đều là bản thân bọn họ nhìn thấy tất cả, có được Hư Không Đồ, trừ những khu vực mà người thăm dò không biết ra thì đều có đánh dấu, còn có rất nhiều tiên nhân ưa thích dạo chơi tinh không, mà thời điểm khi bọn họ dạo chơi tinh không, Hư Không Đồ là một công cụ không thể thiếu.
- Thì ra Hư Không Đồ lại có công dụng như vậy a!
Chu Báo gật gật đầu, trong nội tâm Chu Báo đã biết được vì cái gì mà năm đại tông môn lại tin tưởng Hư Không Đồ như thế.
- Nói như vậy, các ngươi cầm theo Hư Không Đồ là có thể biết được một ít tình huống trong Vạn Tinh Hải, đúng không?
- Biết cũng không nhiều, bởi vì chỉ có đến Vạn Tinh Hải, Hư Không Đồ mới có thể cảm ứng, mới có thể cho biết thêm nhiều tin tức nũa.
Thanh lão mỉm cười nói ra.
- Nhưng ngươi cũng không cần nản chí, lúc này đây chỉ là đi dò đường mà thôi, chỉ cần lúc này tiến hành thuận lợi, như vậy, tương lai sẽ có nhiều cơ hội, có Hư Không Đồ trong tay, chúng ta muốn đi bao nhiêu lần đều được!
- Nhưng mà, chỗ tốt lớn nhất, chỉ sợ cũng bị lần đi thứ nhất đem đi hết rồi.
- Chuyện này cũng có khả năng, nhưng bởi vì Vạn Tinh Hải quá lớn, muốn đem toàn bộ lợi ích trong đó cầm đi một lần là chuyện không dễ dàng, với thực lực của ngươi bây giờ, hơn nữa hiện giờ có Nhân Hoàng hậu tuyển ủng hộ sau lưng, chẳng lẻ còn sợ không đi Vạn Tinh Hải được sao?
Trong lời nói ám chỉ rất rõ ràng, Chu Báo đương nhiên nghe được, mỉm cười trả lời.
- Hiện tại Nhân Hoàng hậu tuyển không có ủng hộ ta, mà còn cần ta ủng hộ, mà ta, cũng cần các ngươi ủng hộ, nói cho cùng, là mọi người che chở, không phải sao?
- Đúng đúng đúng, là che chở, che chở!
Thanh lão liên tục gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ hài lòng.
- Tuy hiện giờ đều nói Thiên Giới xuống dốc, nhưng lực lượng bổn nguyên của Đại Thế Giới này vô cùng cường đại. Chênh lệch cực lớn đối với bổn nguyên của các Đại Thế Giới khác, đối mặt với Thiên Ý trong tối tăm, ý chí ít một chút là nát bấy, lực lượng như vậy, tuyệt đối không phải là người thường có thể chống lại, không ai có thể làm gì được.
Nhắc tới bầu trời trong Đại Thế Giới, lúc ấy Tạo Hóa Ngọc Điệp truyền cho hắn một tin tức cực kỳ khủng bố mà hắn vẫn ghi tạc sâu vào trong đầu.
Hắn đã xác định được trong Đại Thế Giới có Thiên Ý trong tối tăm, mà Thiên Ý trong tối tăm này là chúa tể tất cả, như vậy, hắn không có khả năng tùy ý làm bậy giống như trước kia.
Trừ năm đại tông môn ra, trong thiên hạ chỉ có một vị trí tiếp cận với cổ Thiên Ý này nhất, mà vị trí này chỉ có một, đó là ngôi vị hoàng đế.
Ngôi vị hoàng đế!
Có thể ngồi trên vị trí hoàng đế đều không có ngoại lệ, người đó ít nhất phải có được mệch cách Cửu Ngũ Chí Tôn, cũng chỉ có mệnh cách như vậy, mới có thể ngồi vững vàng, mà một số người khác, có lẽ bằng vào kỳ ngộ nhất thời, có thể đánh ra một phiến thiên địa, nhưng cho dù bọn họ có xưng đế, thì ngôi vị hoàng đế này không có khả năng ngồi vững vàng, cuối cùng đều biến thành giặc cỏ a.
Mà đồng thời, Chu Báo tận mắt nhìn thấy, Yến Vân Thiên lên ngôi trở thành Nhân Hoàng hậu tuyển trong một lát. Số mệnh toàn thân bay thẳng lên trời cao, được số mệnh của giang sơn phủ xuống, trong nháy mắt đó, Chu Báo thậm chí có thể cảm giác rõ ràng số mệnh khí vận màu tím kia đã ngưng tụ thành thực chất, mà toàn thân hắn cũng ngưng tụ Huyền Hoàng khí vô cùng nồng đậm, tuy trước đó hắn không xem trọng lão nhạc phụ của mình. Nhưng bây giờ phải thận trọng đối đãi, cho nên mới phải quan tâm tới vương triều Đại Tấn này, hiện tại có thể nói vương triều Đại Tấn là hoàng triều lớn nhất Trung Thổ Vực, như vậy, ngôi vị hoàng đế này, đã biến thành tiêu điểm.
Vốn Yến Vân Thiên trong những năm gần đây, uy quyền suy giảm trong hai lần ngoài ý muốn, nhưng cuối cùng vẫn có thể khống chế cục diện, hiện giờ hắn kế thừa vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển, xem như đã băng hà, ngôi vị hoàng đế Đại Tấn đương nhiên cần phải có người kề thừa, mà người nào sẽ kế thừa?
Đương nhiên là thái tử!
Tuy Yến Vân Thiên có không ít nhi tử, tất cả đều trẻ trung khỏe mạnh, có rất nhiều bằng hữu, rất có thực lực, nhưng bọn họ cũng không thiếu dã tâm, thậm chí trong mệnh cách bọn họ, đều có mệnh cách Cửu Ngũ Chí Tôn.
Nhưng nói đến đây, đến cuối cùng, tất cả đều do thực lực quyết định, mà bây giờ người có thực lực quyết định tất cả chỉ có một người: Yến Vân Thiên.
Hiện tại, đã không có người nào hoài nghi quyền lực của hắn, mà hắn rời đi, vị trí hoàng đế Đại Tấn của hắn sẽ do thái tử mà hắn xác lập tưc trước đó tiếp tục, đây là chuyện không cần phải lo lắng.
Cho dù trong lòng các hoàng tử khác có không cam lòng đến cỡ nào, không muốn thừa nhận điểm này, nhưng mà, đại thế đã thành, sẽ không có người nào mạo hiểm đắc tội Nhân Hoàng hậu tuyển mà ủng hộ các hoàng tử đã thất thế.
Khá tốt khi thái tử là một người khoan hậu, đối với các huynh đệ có dã tâm bừng bừng của mình cũng không có trách móc quá nặng nề, cũng không có ý tứ tìm bọn họ tính sổ, mà toàn tâm toàn ý chăm lo quốc sự, hiện tại, hắn cũng chưa phải là hoàng đế, vẫn là giám quốc, phải đợi đến lúc chính thức xưng đế, còn phải đợi sau đại điển đăng cơ, mà đại điển đăng cơ, cần Nhân Hoàng hậu tuyển Yến Vân Thiên tự mình trình diện và tiến hành.
Hiện tại chuyện đi Vạn Tinh Hải mới là chuyện trọng yếu nhất của Yến Vân Thiên, ở đâu mà còn tâm chí đi quản chuyện thay triều đổi đại của Đại Tấn chứ. Cũng chính là vì có đoạn thời gian giảm xóc này, mới khiến cho thái tử có đầy đủ thời gian chuẩn bị và quen thuộc.
- Thái tử ca ca đã chuẩn bị tốt, chỉ cần phải đợi phụ hoàng là được, Chu Báo, chàng nói xem rốt cuộc là chuyện gì mà phụ hoàng lại kéo dài thời gian thái tử ca ca đăng cơ như vậy chứ.
- Đương nhiên là hắn có chuyện, hơn nữa làm là chuyện lớn kinh thiên!
Chu Báo cười khổ nói.
- Lúc này không giống ngày xưa, hiện tại lão nhạc phụ không còn là quốc chủ của Đại Tấn nữa, hắn đã là quân chủ của cả Đông Tứ Vực, quân vương của thiên hạ đều phải nhìn mặt của hắn mà làm việc, mà chuyện cần làm là cả Đông Tứ Vực, không phải chỉ có Đại Tấn là nơi duy nhất, cho nên, thời gian chậm trễ không quan trọng, chỉ cần thái tử ca ca của nàng không có nóng đầu, làm ra một ít chuyện sai lầm, thì mọi sự không lo.
- Chàng lo lắng thái tử ca ca sẽ làm cái gì?
- Chỉ cần hắn không chọc đến ta, thì không ai có thể làm dao động địa vị của hắn, nếu như hắn gây ra chuyện như vậy, thì không có ai có thể bảo vệ hắn được cả.
Chu Báo thản nhiên nói ra, ngữ khí lạnh nhạt, trong đó có ẩn chứa uy nghiêm tuyệt đối.
- Đến gây chuyện với chàng, điều này sao có thể chứ, chỉ cần thái tử ca ca không bị điên, hắn sẽ không làm chuyện thiếu khôn ngoan này.
- Đúng vậy a, cho nên ta nói, địa vị của hắn sẽ vững như thái sơn.
- Thái sơn? Thái sơn là núi gì?
Yên Vân Phỉ hiếu kỳ hỏi, ngược lại làm Chu Báo cảm thấy có chút xấu hổ, trong lời nói của hắn có mang theo một ít ngôn ngữ phong tục của Trung Quốc cổ đại, cho nên không thể nói về lai lịch của Thái Sơn.
- À, đó là một tòa núi cao ở Bồng Lai Vực, cao tới vạn trượng, lần sau có cơ hội, ta sẽ dẫn nàng tới đó xem.
- Thật chứ?
Ánh mắt Yên Vân Phỉ sáng lên, sau khi đi tới Vũ Dương Lĩnh, trừ một lần trở về kinh thành ra, nàng và hắn chưa từng đi ra ngoài lần nào, tuy nhìn Vũ Dương Lĩnh này ngày càng phồn hoa, lực lượng càng ngày càng lớn mạnh, uy thế càng ngày càng cao, nhưng ở mãi cũng buồn chán, sau khi nghe được sẽ có cơ hội đi khắp nơi một chút, nàng rất chờ mong.
Chu Báo nhìn thấy bộ dáng vui mừng của nàng, trong nội tâm hơi động một chút, nghĩ đến sau khi Yên Vân Phỉ gả cho mình, chỉ đi lại chung quanh Vũ Dương Lĩnh, hắn là một người không thích quản công việc, cho nên chuyện trong phủ đều do nàng xử lý, đem việc nhà quản lý gọn gàng, cũng khó cho nàng, nhưng hắn cũng không phải là một người giỏi biểu đạt tình cảm, tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng không có biểu lộ ra, chỉ nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Bồng Lai Vực thì có là gì, có cơ hội, ta sẽ dẫn nàng đi tới những nơi thật xa một chuyến, cho nàng nhìn ngắm thế giới khác một chuyến!
- Thế giới khác?
- Đúng vậy a, là thế giới khác, đến lúc đó nàng không nên bị hù ngã là được.
Chu Báo cười ha hả nói ra. Vỗ nhè nhẹ vào lưng của Yên Vân Phỉ, hai người cứ như vậy mà đi vào trong nội viện, có một phen ôn lại tình cảm.
Vô Tận Hải Vực, sóng lớn ngập trời!
Không hề nghi ngờ, bên trong Thiên Giới, vùng biển chính là nơi rộng rãi nhât, có thực lực cường đại nhất.
Đồng dạng, chính vì có được thực lực cường đại như vậy, có được tài nguyên vô tận và thủ hạ, vùng biển Thiên Hoàng, mới có lực lượng áp đảo cả Thiên Giới.
Thất Thần Vực, nói trắng ra, vị trí của nó nằm trong vùng biển Thiên Giới, dù nơi diện tích lớn nhất của Thất Thần Vực, chẳng khác vì một hòn đảo đặc thù mà thôi.
Đối với nhân loại trên Thất Thần Vực mà nói, vùng biển Thiên Hoàng là nơi thần bí nhất, thời Thượng Cổ không có phân chia Đông Tứ Vực hay là Tây Tam Vực. Mà hiểu biết của bọn họ về vùng biển Thiên Hoàng cũng không có bao nhiêu, những tông chủ của các đại tông môn, trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão, đối với vùng biển Thiên Hoàng cũng cảm thấy hết sức hứng thú. Nhưng mà, chưa có người nào có năng lực biết toàn bộ về nó cả.
Có thể nói, vùng biển Thiên Hoàng, ở bên trong Thiên Giới, là nơi thần bí nhất.
Phải biết rằng, vùng biển vô tận, nhưng ở bên trong Thất Thần Vực cũng ẩn dấu một ít nhân vật cường đại. Một ít Thiên Quân cấp bậc Chân Tiên. Đều hiểu được Không Gian Pháp Tắc. Có thể na di vạn dặm, vùng biển dù lớn, theo lý thuyết cũng không ngăn được bước chân của bọn họ, trên thực tế, cũng chỉ có những Thiên Quân mới biết được, ở bên trong Thiên Giới, phạm vi hoạt động của nhân loại chỉ có ba ngàn sáu trăm vạn dặm mà thôi.
Dù là ngươi có tu vi cao bao nhiêu, dù ngươi có thực lực mạnh bao nhiêu, phạm vi hoạt động của ngươi bên trong Thiên Giới chỉ có ba ngàn sáu trăm vạn dặm mà thôi.
Đối với thường nhân mà nói thì không có gì, nhưng đối với Thiên Quân mà nói, phạm vi ba ngàn sáu trăm vạn dăm là một cái tù giam, chỉ là một cái tù giam cực lớn mà thôi.
Mà đối với những người biết rõ nội tình, thì đây chính là một sự sỉ nhục, nhưng mà, từ thời Thượng Cổ tới nay, vô số sự thật đã chứng minh, nuốt không trôi cục tức này cũng tốt, sỉ nhục cũng được, một khi ngươi bước ra ngoài phạm vi này, sẽ gặp phải sự công kích điên cuồng của các Yêu Tiên trong vùng biển, chưa bao giờ có người may mắn thoát khỏi.
Cho nên, đối với nhân loại Thất Thần Vực mà nói, ở bên ngoài phạm vi ba ngàn sáu trăm vạn dặm có tình huống gì, không có người nào biết.