Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1089: Đại truyền tống pháp trận, bị khinh bỉ
Trông thấy loại cử động tương đương với vô lễ này của Chu Báo, tên thanh niên gọi là Nguyên Long kia hừ lạnh một tiếng, thân thể khẽ dựa về phía trước, phảng phất như đang muốn tìm phiền toái, lại bị một ánh mắt của Trần Thọ Bạch trừng trở về. Người bên ngoài không biết chi tiết của Chu Báo, nhưng hắn lại biết rất rõ. Người này thoạt nhìn thực lực chỉ là cửu phẩm, còn không bước vào Thông Huyền Bí Cảnh, nhưng chiến lực lại khủng bố tới cực điểm, hơn nữa cũng không nói quy củ gì cả, Trần Nguyên Long là hi vọng của hắn, cũng là đối tượng được đại lực bồi dưỡng, hắn không muốn một nhân tài như vậy lại chết không minh bạch ở Đại Tấn vương triều.
- Ha ha, Thọ Bạch tiên sinh, xem ra học sinh này của ngươi tính tình rất nóng nảy a!
- Người trẻ tuổi hỏa khí lớn cũng rất bình thường!
Trần Thọ Bạch liếc nhìn Chu Báo, lạnh nhạt nói, chân lại bỗng nhiên tiến về phía trước một chút, trực tiếp xuyên qua Chu Báo và Yến Vân Thiên
- Truyền Tống Trận đi thông tới Nhân Hoàng đại điển cách nơi này rất xa, ở đây ngoại trừ Chu Báo ra, không người nào có thể trong vòng một ngày chạy tới được cả, ta mang bọn ngươi đi thôi!
Đang khi nói chuyện, chỉ thấy hắn giơ tay lên, một đạo ánh sáng màu lam từ trong tay áo hắn bay ra, đạo ánh sáng màu lam này định trên không trung, đón gió mà giương, vậy mà biến thành một cỗ xe ngựa lớn chừng ba trượng.
Đúng vậy, xe ngựa, chỉ là cổ xe ngựa này lại không kéo bằng ngựa, chỉ là một cái xe ngựa bồng bềnh trên không trung, lộ ra có chút cổ quái và quỷ dị.
La Thiên pháp khí!
Không cần phải nói, đây cũng là một kiện La Thiên pháp khí, bất quá nhưng phẩm cấp lại là La Thiên pháp khí hạ phẩm, là tồn tại cùng cấp bậc với Thái Hư Phi Châu của Ngọc Nam Thiên.
- La Thiên pháp khí ah, đã sớm nghe nói qua sự thần kì của La Thiên pháp khí, không thể tưởng được vậy mà còn có cơ hội nhìn thấy!
Bên tai truyền đến tiếng than thở của Yến Vân Thiên, Chu Báo không khỏi trợn trắng mắt, không thể tưởng được hoàng đế Đại Tấn vương triều này so với mình còn không có kiến thức hơn, đây chỉ là một kiện La Thiên pháp khí đẳng cấp thấp nhất thôi.
Cũng giống như Thuần Dương pháp khí, tiên khí, La Thiên pháp khí cũng chia làm hạ phẩm, trung phẩm và thượng phẩm, mà phẩm cấp của La Thiên pháp khí chủ yếu là do La Thiên không gian quyết định. La Thiên pháp khí hạ phẩm, La Thiên không gian cũng không khác gì hư không cả, chỉ là một khối không gian mảnh vỡ, tác dụng cũng chỉ có một, đó là thêm không gian vào trong pháp khi thôi, giống như cổ xe ngựa này vậy, thoạt nhìn chẳng qua chỉ có phạm vi ba trượng, nhưng nếu ngươi thực sự tiến vào đó, liền phát hiện ra, không gian bên trong vô cùng cực lớn, thậm chí có khả năng so với Đại Tấn vương triều còn lớn hơn, chỉ là La Thiên pháp khí như vậy, đối với việc tu luyện cũng không có trợ giúp quá lớn, nguyên khí thập phần nghèo nàn, cũng không thích hợp tu luyện. La Thiên pháp khí trung phẩm từ một phương diện khác mà nói, đồng thời cũng là thánh địa tu luyện, La Thiên không gian bên trong cũng giống như không gian màu xám Chu Báo bắt được vậy, có nguyên khí dày đặc nồng hậu, cũng có được một bộ phận bổn nguyên pháp tắc nhỏ nhất, đối với tu luyện công pháp nào đó hoặc là lĩnh ngộ pháp tắc nào đó có trợ giúp thật lớn. Về phần La Thiên pháp khí thượng phẩm, giống như Ngân Sương Thành Bảo vậy, bên trong không chỉ có đại lượng nguyên khí có thể cung cấp tu luyện, còn có thể tự thành Thiên địa, có sinh linh sinh trong đó, pháp tắc cũng ngày càng đầy đủ hoàn mỹ. La Thiên không gian bên trong Ngân Sương Thành Bảo tự thành Thiên địa, cũng có một ít sinh linh kỳ dị, chỉ là lại đụng phải Chu Báo, không chút đạo lý dùng Thất Khiếu Thăng Tiên Lô và Phiên Thiên Ấn oanh kích, trực tiếp đánh nát bấy La Thiên không gian, căn bản không lưu cho bọn hắn chút chỗ trống nào để phát huy cả.
La Thiên pháp khí có hình thái xe ngựa trước mắt này là một loại hạ phẩm, bên trong có không gian độc lập, nhưng lượng nguyên khí chưa đủ, cũng không thể xem như thánh địa tu luyện được.
Dưới sự thao túng của Trần Thọ Bạch, một đám người rất nhanh liền tiếp nhập vào cổ xe ngựa kỳ quái, trông thấy không gian khổng lồ trong xe ngựa, Yến Vân Thiên không khỏi tấm tắc kêu lạ, trên thực tế, không chỉ có Yến Vân Thiên mà ngay cả Chu Báo cũng lộ ra vẻ cổ quái.
Đây thật là một kiện La Thiên pháp khí hạ phẩm, nhưng dưới sự bổ trí tỉ mỉ của Trần Thọ Bạch cũng có ít môn đạo khác, từng giá sách cổ kính hiện đầy cung điện khổng lồ, khắp nơi xuyên suốt một cổ thư hương khí, phảng phất như một tòa cung điện đọc sách vậy.
- Vạn Lí Vân Yên Xa này là lễ vật mà vào lúc ta hai mươi tuổi đọc sách thành công gia phụ tặng cho ta, đã có hơn một trăm năm, tất cả bố trí ở đây đều được ta tỉ mỉ làm trong một trăm năm qua đấy!
Nói tới Vạn Lí Vân Yên Xa này, Trần Thọ Bạch lộ ra có chút đắc ý, chế tạo một không gian trống rỗng thành phòng đọc sách, đích thật hao tốn hắn không ít tâm tư.
- Trách không được tu vị của hắn vẫn một mực dừng ở cảnh giới này, nguyên lai đều là vì những vật này làm phân tâm!
Chu Báo nhìn giá sách rậm rạp chằng chịt, thầm nghĩ trong lòng.
Tốc độ của Vạn Li Vân Yên Xa cực nhanh, không hổ là có vạn dặm chi minh, lộ trình mấy mươi vạn dặm chẳng qua chỉ mấy canh giờ liền đạt tới, trong vài canh giờ này, Chu Báo chỉ im im lặng lặng ngồi ở trên mặt ghế, căn bản chưa từng đứng lên, mà mấy người đệ tử của Trần Thọ Bạch hiển nhiên sợ Chu Báo phát hiện ra bí mật của Vạn Lí Vân Yên Xa này nên vẫn đứng bên cạnh hắn, thỉnh thoảng dùng một loại ánh mắt vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm vào Chu Báo, phảng phất sợ Chu Báo đột nhiên lao ra, thăm dò bí mật của La Thiên pháp khí này vậy.
La Thiên pháp khí đối với Chu Báo mà nói không phải bí mật, nhưng đối với đại đa số mọi người trên đời này mà nói, đây là một bí mật, bí mật tuyệt đối, La Thiên không gian như thế nào hình thành, La Thiên pháp khí như thế nào khu động, nhưng kĩ thuật này cũng giống như công nghệ cao ở kiếp trước của hắn vậy, chỉ nắm giữ trong tay một ít thế lực và gia tộc lớn thôi.
Nếu như không có nguyên nhân Kình Thập Tam, Chu Báo cũng sẽ không biết bí mật của La Thiên pháp khí, sau khi tiến vào La Thiên pháp khí này, cũng sẽ xem xét đến cùng thế nào, nhưng giờ lại miễn đi, ngược lại Yến Vân Thiên trông thấy mà thèm, cứ nhìn đông nhìn tây, đối với không gian thật lớn này có mười hai vạn phần hứng thú, bất quá dượi sự trông giữ nghiêm mật của đám đệ tử Trần Thọ Bạch, hắn cũng không có cơ hội thấy được sự huyền bí của La Thiên không gian.
Ngay khi lòng Yến Vân Thiên như mèo cào thì Vạn Lí Vân Yên Xa đột nhiên ngừng lại.
- Chúng ta đến nơi rồi!
Trần Thọ Bạch sau khi vừa tiến vào Vạn Lí Vân Yên Xa liền không thấy nữa bỗng đi ra, nhàn nhạt liếc nhìn hai người, dẫn đầu ra khỏi Vạn Lí Vân Yên Xa.
- Chính là chỗ này sao? !
Hai người Chu Báo và Yến Vân Thiên ra khỏi Vạn Lí Vân Yên Xa, xuất hiện trước mặt là một ngọn núi cao chọc vào nơi hiểm yếu.
- Đại truyền tống pháp trận ở trên đỉnh Vân Phong này, ở chung quanh Vân Phong có cấm chế cường đại, Vạn Lí Vân Yên Xa không thể đi lên được, bất quá, lập tức sẽ có người tới đón chúng ta!
Lời còn chưa dứt, liền thấy hai đạo nhân ảnh bắn xuống từ đỉnh núi.
- Trần Nguyên Phong, Trần Nguyên Cốc bái kiến Tam chấp sự!
Hai đạo nhân ảnh từ không trung rơi xuống, nhìn cũng không thèm nhìn những người bên ngoài liền hướng Trần Thọ Bạch thi lễ nói.
- Ân, ta đã đưa hoàng đế Đại Tấn vương triều Yến Vân Thiên đến, mở ra cấm chế đi!
- Vâng!
Ánh mắt của hai gã Trần gia đệ tử quét qua sau lưng Trần Thọ Bạch, ánh mắt dừng lại trên người Yến Vân Thiên và Chu Báo một chút, một người lấy ra một khối ngọc bài, hư không nhấn một cái với ngọn núi khổng lồ này.
Không gian xung quanh dưới một nhấn của hai người lập tức sinh ra một hồi rung động chấn động, phảng phất như gợn nước tứ tán đãng đi, lộ ra một cửa vào.
Mọi người nối đuôi nhau mà vào, thông qua cái kia đường hầm thật sâu kia, không bao lâu, liền tới một cung điện ở sâu trong lòng núi.
Cung điện này cổ xưa mà tinh xảo, vừa nhìn đã biết chí ít đã có vài vạn năm rồi, cung điện trong núi hết sức đơn giản, một cầu thang hắc thạch dài mấy ngàn trượng kết nối giữa cung điện lơ lửng giữa không trung và thông đạo, đạp vào thông đạo, con mắt Chu Báo có chút híp lại, bởi vì hắn phát hiện, một bước vào cái thông đạo dài mấy ngàn trượng này, không gian chung quanh liền bị một cổ lực lượng thần diệu phong tỏa, cổ lực lượng này cũng không cường đại, nhưng lại thần bí dị thường, Chu Báo tự nghĩ mình muốn phá vỡ không gian rất dễ dàng, nhưng một khi phá vỡ không gian, liền sẽ lập tức mất phương hướng trong hư không, chỉ có lý giải cực kỳ sâu sắc đối với không gian pháp tắc mới có thể thoát ra tìm đường sống, Chu Báo tự hỏi cũng không có bổn sự này.
- Nói cách khác, cho dù biết tọa độ phương vị của chỗ này, cũng không có khả năng dùng phương pháp xuyên qua hư không để tới được, chỉ có thể từng bước một đi tới, xem ra Linh Tiêu Điện đối với truyền tống pháp trận vẫn thập phần coi trọng, chỉ là không biết ta có cơ hội nhìn thấy không gian pháp trận này không nữa, nếu có cơ hội thì ta ngược lại có thể mượn cơ hội này để hảo hảo cảm giác một chút bí mật của không gian pháp trận, thử phục chế ra!
Trong nội tâm Chu Báo thầm bàn tính, từng bước một đi qua cầu thang.
Trong điện phủ trống trải, truyền tống pháp trận hoàn mỹ lóe ra tinh quang hiện giờ ở trước mặt Chu Báo, vô số đường cong đan vào một chỗ, chỉ liếc mắt, liền khiến Chu Báo sinh ra một loại cảm giác mê muội thật lớn, hắn ngay từ đầu đã đặt lực chú ý của mình lên trận pháp vậy mà lảo đảo một cái, thiếu chút nữa không đã ngã xuống trận pháp trên mặt đấy, tuy rằng cuối cùng vẫn nhịn được, nhưng động tác của hắn vẫn rơi vào mắt mọi người.
- Ha ha, lại có một đồ ngốc không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ bọn hắn thật sự cho rằng truyền tống pháp trận này dễ dàng học được như vậy? Cứ nhìn như vậy nhớ kỹ!
- Tên này coi như có vận khí tốt, so sánh với tên lần trước thì tốt hơn nhiều, còn nhớ rõ sao? Lần trước người kia trực tiếp phun ra một búng máu bất tỉnh nhân sự, cuối cùng ngay cả truyền tống pháp trận cũng không lên, trực tiếp bị mang ra ngoài!
- Ha ha ha ha, đúng đúng đúng, hình như là một tên ngu ngốc của Tiên Cung thì phải, lại là Thông Huyền Tán tiên đấy, ha ha ha ha!
- Mẹ nó, bị khinh bỉ rồi!
Chu Báo tai thính mắt tinh, hai người Trần Nguyên Phong và Trần Nguyên Cốc hiển nhiên cũng không tận lực che dấu thanh âm của mình, tuy rằng nhỏ giọng nói chuyện, nhưng cũng không dấu diếm được lỗ tai của mọi người, lúc đầu còn không có gì, tất cả mọi người đều bị nghẹn lấy, nhưng sau khi nghe được, nguyên một đám liền không nhịn được nữa, tiếng cười thứ nhất vang lên, sau đó là tiếng thứ hai, tiếng thứ ba, thời gian một lần hô hấp, chung quanh đã là một mảnh thanh âm cười to.
Từng đợt tiếng cười mang theo trào phúng truyền vào tai Chu Báo rõ ràng khiến Chu Báo căm tức không thôi, cũng làm cho Yến Vân Thiên cách đó không xa kinh hãi không thôi, sợ Chu Báo tiểu tử này sẽ không khống chế nổi tâm tình của mình, bộc phát ra, giết chết tất cả Trần thị đệ tử phát ra tiếng cười này thì lớn chuyện rồi.
Hắn khẩn trương nhìn chằm chằm vào Chu Báo, trong đầu rất nhanh suy nghĩ các loại phương pháp giải quyết vấn đề.
Chỉ là, khiến hắn thật không ngờ chính là, Chu Báo chỉ trầm mặt xuống trong một lát, cũng không thất thố, cũng không lộ ra thần sắc căm tức, ngược lại lại lần nữa chuyển ánh mắt về phía truyền tống trận, lúc này đây, Chu Báo cũng không chủ quan như vừa rồi nữa, thu trọn truyền tống pháp trận vào đáy mắt, trong đầu của hắn chuyển động nhanh chóng, phân tích lấy, một mảnh đường cong dài hẹp khắc vạch lên không gian huyền bí kia, đừng tạo phù văn như tự nhiên kia, xoay tròn lấy trong đầu hắn. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
- Đây là bộ phận phá vỡ hư không, trong chút ít tinh thạch trong pháp trận hẳn là ẩn chứa phù quang sát khí, hoặc là nguyên khí tính chất không gian so với phù quang sát khí càng thêm hữu hiệu, trong nháy mắt khi pháp trận khởi động, lấy chúng để phá vỡ hư không!
Chu Báo nhìnpháp trận, thời gian dần qua phân tích lấy, theo sự phân tích của hắn, ngón tay của hắn cũng giơ lên, vạch lên trên không trung.
Tiếng cười, thời gian dần trôi qua đình chỉ, lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào đầu ngón tay mà Chu Báo giơ lên, nhìn từng đạo tuyến vô hình hắn vạch phá trên không trung, sắc mặt của bọn hắn đều thay đổi.
- Sau khi Phá vỡ hư không là phù trận dùng để định vị, ngược lại có chút chỗ độc đáo, bất quá nghĩ đến, ở bên phía Bồng Lai vực cũng là một truyền tống pháp trận cố định, định vị cũng không khó, mặc dù có chút tinh diệu độc đáo, nhưng lại là một loại định vị phù trận cấp thấp nhất, không có giá trị gì quá lớn!
Chu Báo lúc vừa bắt đầu chỉ nghĩ trong lòng, nhưng sau khi vạch lên, hắn liền nói ra tất cả phán đoán của mình, truyền vào trong tai tất cả mọi người
Tay của hắn trên hư vạch trên không trung, trong miệng phát ra thanh âm, phảng phất như đang nói mê, nhưng thanh âm kia lại thẳng thấu nhân tâm, mỗi người đều nghe rành mạch, điểm chết người nhất chính là, lời hắn nói ra, mỗi người đều nhớ rõ rành mạch, thậm chí Chu Báo nói cái gì, bọn hắn cũng đều lý giải được vậy.