Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1080: Phiền toái!
Nói đến đây, hắn ý vị thâm trường liếc nhìn Chu Báo
- Ngươi có nghe nói qua Huyền Hoàng chi khí chưa?
- Huyền Hoàng chi khí?
Chu Báo tinh tế suy tư thoáng một chút
- Hình như là một loại linh khí!
- Bất quá, ngươi có thể xưng loại Huyền Hoàng chi khí này là linh khí, hơn nữa nó cũng có công hiệu giống với linh khí bình thường, nhưng ngươi không thể nào tìm được loại linh khí này giữa thiên địa được, loại linh khí này ngươi không thể nào tìm thấy!
- Tìm không thấy, vậy sao ngươi lại biết có loại linh khí này tồn tại?
- Bởi vì loại linh khí này không chỗ nào không có, nhưng ngươi không cảm ứng được, cũng không thể vận dụng nó, trừ phi ngươi làm ra chuyện đại đức, lấy được đại đức, mới có thể cảm ứng được, hóa Huyền Hoàng chi khí cho mình dùng!
- Kỳ thật những năm nay ta làm không ít chuyện tốt a!
Chu Báo cười nói.
- Công đức kỳ thật cũng không dễ dàng đạt được như vậy, thế nhân đều cho rằng làm bao nhiêu công việc tốt, cứu bao nhiêu người liền có thể nhận được bấy nhiêu công đức, cái này kỳ thật là một loại hiểu lầm, cái gì là thiện, cái gì là ác, những điều này đều là do nhân loại định, do sinh linh định, ở giữa thiện ác, đều là lấy nhân loại, lấy sinh linh có linh trí làm chuẩn, loại thiện ác này, căn bản không thể gọi là công đức được, công đức chính thức, chính là làm ra chuyện có ý nghĩa với Thiên địa, có lợi đối với Thiên Đạo tuần hoàni, đây mới thực sự là công đức. Tựa như Thánh nhân thời Thượng Cổ, giáo hóa ngàn vạn sinh linh, để ngàn vạn sinh linh này hiểu được lí lẽ, hiểu được tiến thối, không tùy ý vọng phá hư Thiên địa linh khí, không nên tùy ý đòi lấy quá nhiều mà không trả giá, đây mới thực sự là công đức, công đức như vậy mới có thể được Thiên Đạo tán thành, mới có thể khiến ngươi lĩnh ngộ được Huyền Hoàng chi khí. Còn những người tu luyện như chúng ta, thời gian tu luyện càng dài, tu vị càng cao, sự đòi lấy với Thiên địa lại càng nghiêm trọng, ảnh hưởng càng nhiều đối với sự vận chuyển của Thiên Đạo, nói trắng ra chính là muốn thoát ly khỏi sự trói buộc của Thiên địa, cho nên Thượng Thiên mới đánh xuống lôi kiếp, bất quá lại nói Thiên tâm nhất từ, mọi sự sẽ không làm tuyệt, chung quy vẫn lưu lại cho ngươi một đường sinh cơ, phải xem, ngươi cuối cùng có thể đoạt được một đường sinh cờ này, vượt qua thiên kiếp hay không thôi!
- Thiên tâm nhất từ? !
Chu Báo vốn muốn cười, nhưng chợt tưởng tượng, liền sao cũng không cười nổi nữa, không sai, thiên tâm nhất từ, lời này nói một chút cũng không sai, sinh linh trong thiên địa, đều ỷ lại vào thiên, ỷ lại vào địa, không có Thiên địa sẽ không còn không gian sinh tồn, Thiên địa cung cấp vô tận nguyên khí, vô tận lương thực, vô tận trụ sở, lại không cận bất luận hồi báo nào cả, việc nó muốn duy nhất chính là không nên đòi lấy quá nhiều, coi như người có đòi lấy nhiều hơn, khiến thiên không thể nhịn được nữa, cầm lôi đến bổ ngươi, còn có thể chừa lại cho ngươi một đường sinh cơ, cho ngươi đạt được một ít chỗ tốt, đây không phải nhất từ, vậy thì ai là nhất từ đây? Chu Báo tự hỏi nếu đụng phải hắn thì nào có nhiều việc tốt như vậy, sớm đã đánh chết tất cả sinh linh trên đời này rồi, tối đa chỉ để lại một hai cái để chơi đùa thôi!
Suy nghĩ một chút, hắn rốt cục gật đầu hít mạnh một hơi.
- Đúng vậy, ngươi nói không sai, Thiên tâm nhất từ, ha ha, như vậy, cái gọi là Nhân Hoàng vị, chính là chưởng quản tất cả sinh linh trong thiên địa, ước thúc bọn hắn sao? !
- Đây là hoàng vị lý tưởng nhất, được gọi là hoàng vị hoàn mỹ, nhưng trên đời này nào có chuyện lý tưởng như vậy, Nhân Hoàng vị chỉ là một loại trong rất nhiều hoàng vị của thiên địa thôi, hơn nữa còn là một loại dễ dàng đạt được nhất, nhưng dù là như vậy, hoàng vị được gọi là dễ đạt được nhất này, trong vài vạn năm qua vẫn còn bỏ trống, mục tiêu mà ta theo đuổi cũng chỉ là Nhân Hoàng hậu tuyển thôi!
- Như vậy, leo lên được Hoàng vị này có chỗ tốt gì? !
- Leo lên hoàng vị, cơ hội đạt được sẽ gia tăng vô số lần, chỉ cần làm tốt, sẽ đạt được đại lượng công đức, từ đó đạt được Huyền Hoàng chi khí, Huyền Hoàng chi khí trang nghiêm hạo đại, có thể tích vạn tà, đây là thứ nhất, thứ hai, leo lên Nhân Hoàng vị, nói về mặt đạo lý, ngươi chính là chúa tể của tất cả nhân loại, liền có thể nắm giữ vô số tài nguyên, quan trọng nhất là, cho dù tu vị không đủ, thực lực không đủ, cũng có thể mượn một bộ phận quy tắc Thiên Đạo để hộ thân, thậm chí giết địch, vượt cấp khiêu chiến quả thật rất dễ dàng, ta nói vượt cấp cũng không phải là vượt một hai cấp, mà là giống ngươi hiện giờ vậy, vượt qua rất nhiều cấp bậc diệt sát đối thủ!
- Kiêu ngạo như vậy? !
- Đúng vậy, chính là kiêu ngạo như vậy, hơn nữa một khi leo lên Nhân Hoàng vị, liền có được số mệnh rất mạnh, đại biểu cho Thiên địa, cho dù là tiên nhân, cường giả chỉ dùng một đầu ngón tay đã có thể bóp chết ngươi cũng không dám thật sự động thủ với ngươi, thật sự bóp chết ngươi, thậm chí còn khách khách khí khí đối với ngươi nữa!
Cái này, Chu Báo có chút đã minh bạch, cái gọi là Hoàng vị, cũng giống như khâm sai đại thần trong phim ở kiếp trước của hắn vậy, vô luận phẩm cấp ngươi thế nào, chỉ cần ngươi cầm một thanh Thượng Phương Bảo Kiếm, vậy thì cho dù là ai cũng có thể chém, cho nên, cái gọi là tranh đoạt, tranh giành cũng không phải vị trí gì cả, mà là cái kia một thanh Thượng Phương Bảo Kiếm như trẫm đích thân tới thôi.
- Đương nhiên, Nhân Hoàng vị chính thức sẽ không đơn giản như ta vừa nói, bất quá hiện giờ ta tranh giành chính là Nhân Hoàng hậu tuyển, cũng không phải Nhân Hoàng chân chánh, bởi vậy, cũng không có nhiều chú ý như vậy.
- Không nhiều điều kiện là tốt rồi, nếu như ngươi muốn tranh đoạt vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển này thì cần điều kiện gì? !
- Lần này có đế vương của mười ba vương triều tham gia tranh đoạt Nhân Hoàng hậu tuyển, nhưng có thể chân chính tạo thành uy hiếp với ta cũng chỉ có ba người Dương hoàng của Đại Ly vương triều, Lang đế của Đại Ô vương triều và A Dục Vương của Khổng Tước vương triều thôi!
Nhắc đến chuyện này, trên mặt Yến Vân Thiên biểu lộ giật giật vài cái
- Vốn ta là người cực kỳ có lực tranh đoạt, nhưng gần đây Đại Tấn vương triều xảy ra nhiều chuyện như vậy, sức cạnh tranh của ta đã giảm bớt rất nhiều, tuy rằng trong Linh Tiêu Điện cũng có người ủng hộ ta, nhưng so với trước kia, đã không chiếm bất kỳ ưu thế nào nữa, sự thật thì trong bốn gã Đế Hoàng, hi vọng lớn nhất chính là Dương hoàng, Đại Ly vương triều là vương triều mạnh nhất dưới trướng Linh Tiêu Điện, cũng là vương triều có liên hệ chặt chẽ nhất với Linh Tiêu Điện, ca hai có cùng chung xu thế lợi ích, cho nên, đạt được ủng hộ lớn nhất.
- Ta phải làm gì để giúp ngươi? !
- Việc này phải đến lúc diễn ra Nhân Hoàng đại điển mới có thể biết rõ, Nhân Hoàng đại điển mới là mấu chốt hết thảy mọi việc, trước đó, hết thảy suy đoán, hết thảy cân nhắc cũng đều vô dụng!
- Nhân Hoàng đại điển chừng nào thì bắt đầu? !
- Nửa tháng sau, Bồng Lai vực, Hải Thiên Các!
- Cái gì, phải đi Bồng Lai vực?
Biểu lộ trên mặt Chu Báo sững sờ, Đông Tứ Vực chính là bốn khối đại lục tách rời nhau, muốn từ Trung Thổ vực đến Bồng Lai vực thì phải qua biển, Chu Báo đã có kinh nghiệm một lần có thể nói là lòng còn sợ hãi.
Tựa hồ thấy rõ lo lắng trong lòng Chu Báo, Yến Vân Thiên cười cười. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Yên tâm đi, Đông Tứ Vực chính là nhất thể, Nhân Hoàng đại điển lại là một đại sự của Đông Tứ Vực, việc trọng đại, đến lúc đó nhất định sẽ vận dụng Truyền Tống Trận!
- Truyền Tống Trận? Thứ này không phải đã sớm thất truyền sao? !
- Cái gọi là thất truyền, chỉ là không có người nào bố trí thôi, nhưng vẫn có người sử dụng, hiện giờ mỗi một vực của Thất Thần Vực đều chí ít có một cái Truyền Tống Trận, chỉ là mỗi một lần truyền tống, tiêu hao đều cực lớn, cho dù là Ngũ đại tông môn cũng khó có thể thừa nhận, cho nên, nếu như không phải chuyện gì trọng yếu, hoặc là nhân vật trọng yếu thì Truyền Tống Trận sẽ không được khởi động!
- Chiếu ý của ngươi, từ Trung Thổ vực ta đến Tây Tam Vực, cũng có Truyền Tống Trận rồi hả? !
- Đương nhiên!
Yến Vân Thiên đáp trả, sau đó, phảng phất ý thức được gì đó, cười nói:
- Chuyện này ngươi cũng không trách được Ngũ đại tông môn, muốn thông qua Truyền Tống Trận truyền tống, hai đầu của Truyền Tống Trận nhất định phải phối hợp, Tây Tam Vực không đồng ý, bên này liền không khởi động, Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực gút mắc rất sâu, bọn hắn sẽ không vì chuyện của Diệp Thanh Thiên và Hỏa Hồng Tình mà đồng ý mở ra Truyền Tống Trận đâu, có thể đáp ứng các ngươi đi Tây Tam Vực đã không tệ rồi!
- Ta kháo, lần sau hoặc là truyền tống chúng ta qua, hoặc là lão tử không đi nữa, tránh khỏi chết cũng không biết mình chết thế nào!
Yến Vân Thiên nghe xong cười mà không nói.
- Nói cách khác, Nhân Hoàng đại điển phải nửa tháng sau mới bắt đầu, ta ở lại đây cũng không có chuyện gì làm, như vậy đi, mười lăm ngày sau, ta sẽ đến gặp ngươi, cùng đi Bồng Lai vực, ngươi thấy thế nào hả? !
- Cũng tốt, ta cũng không lưu ngươi nữa, trở về với Vân Phỉ đi, mười lăm ngày sau ngay ở chỗ này, chúng ta ở ngay chỗ này chờ ngươi, sao hả? !
Chu Báo gật gật đầu, hơi chắp tay, liền thi triển ra Tam Giới Tiểu Na Di, biến mất trước mặt Yến Vân Thiên.
- Hô --!
Thẳng đến khi Chu Báo biến mất chừng một nén hương, Yến Vân Thiên mới thở phào một cái, biểu lộ mấy ngày qua đều lộ ra vẻ thập phần trầm trọng cũng chầm rãi buông lỏng. Đột nhiên, một thanh âm vang lên bên tai hắn, Yến Vân Thiên nhíu mày một cái, cũng không ngẩng đầu.
- Không hảo hảo ngốc trong thư phòng đọc sách, chạy đến nơi này làm gì? !
- Phụ hoàng, nhi tử lần này đến đây, chỉ là muốn khuyên phụ hoàng buông tha cho Nhân Hoàng đại điển lần này!
- Buông tha cho? !
Yến Vân Thiên cười lạnh xoay đầu lại.
- Ta tại sao phải buông tha cho, đã nhiều năm như vậy, ta vẫn chờ cơ hội này, ngươi bảo cho ta buông tha cho, ngươi nói ta sẽ buông tha cho sao? ?
- Phụ hoàng, ta đây cũng là vì Đại Tấn ta, vì Yến gia thôi!
- Vì Đại Tấn, vì Yến gia, phải toàn tâm giúp ta leo lên Nhân Hoàng hậu tuyển vị, mà không phải ở chỗ này giội nước lã, ta leo lên Nhân Hoàng hậu tuyển vị, hoàng vị của Đại Tấn vương triều này không phải là của ngươi sao? Ta không rõ, ngươi vì sao vẫn cố chấp như vậy? !
Sau khi nói xong, cũng không đợi thái tử đáp lời, liền phẩy tay áo bỏ đi.
Trên đời này người cố chấp không chỉ có thái tử, còn có rất nhiều người khác nữa, nhưng không thể nghi ngờ, Chu Báo cũng không phải là người cố chấp, hắn nói cho cùng, chính là một gia hỏa gió chiều nào xoay chiều ấy, hơn nữa lỗ tai lại đặc biết rất mềm.
Ở kiếp trước, đã có người nói hắn lỗ tai mềm, bất quá lúc kia, hắn là một tiểu nhân viên công vụ không quyền không thế, cho dù lỗ tai có mềm, cũng không gây ra đại sự gì cả, nhưng bây giờ không giống với lúc trước, Chu Báo từ Tây Kinh trở về cảm giác có chút không đúng, ý thức được mình đã có chút gấp gáp với Nhân Hoàng đại điển này rồi, Thanh Linh nói năng lung tung, thần thần bí bí, nói cho cùng căn bản cũng không nói ra trọng điểm gì cả, chính mình liền đồng ý, tiếng "Phụ hoàng! " này vô thanh vô tức cũng quá mềm rồi!
- Thanh Linh chết tiệt này, hiện giờ xem như cánh cứng cáp rồi, đối với lão tử đã có chút hiểu rõ, đã nghĩ ngợi muốn lợi dụng ta đúng không, hắc hắc, nhưng đừng để ta bắt được cơ hội, nếu như ta bắt được cơ hội thì lão tử nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt!
Chu Báo trầm thấp mắng chửi.
Trong nội tâm khó chịu, thẳng đến khi mắng Thanh Linh kia máu chó phun đầy đầu, Chu Báo mới thở ra một hơi, ngồi xuống bên giường.
- Thanh Linh này khuyến khích lấy lão tử nhúng tay vào chuyện Nhân Hoàng đại điển, khẳng định có thứ hắn muốn, hắn một tên lão yêu nhiều năm, quan tâm Nhân Hoàng hậu tuyển vị như vậy làm gì? Coi như là quan tâm, cũng nên quan tâm Yêu Hoàng Vị của Hải Vực Thiên Hoàng chứ!
Nghĩ tới đây, Chu Báo sửng sốt một chút.
- Hải Vực Yêu Hoàng, Yến Vân Thiên đã từng nói qua, giữa Thiên địa có rất nhiều Hoàng vị, Hải Vực Thiên Hoàng này, có lẽ có được Yêu Hoàng Vị cùng loại với Nhân Hoàng... !
Từ trong lời nói của Yến Vân Thiên, Chu Báo có thể nghe ra Hoàng vị trong Thiên địa này quả thật cùng một nhịp thở với Thiên Đạo, bất kể là Nhân Hoàng hậu tuyển bỏ đi mà Yến Vân Thiên hiện giờ đang tranh đoạt, hay là Hải Vực Thiên Hoàng, đây đều là liên hệ có một một nhịp thở với Thiên địa quy tắc, mà Chu Báo cũng rất rõ ràng từ trong lời nói của Yến Vân Thiên nghe được rất nhiều dấu vết tận lực giữ lại, chỗ tốt khi trở thành Nhân Hoàng tuyệt đối nhiều hơn nhiều so với hắn nói với mình, lấy sự mẫn cảm của một nhân viên công vụ trước kia, Chu Báo đầu tiên nghĩ tới đúng là tiền boa.
Đúng vậy, tiền boa!
Nói cho cùng, Hoàng vị này, chính là chúa tể ý chí trong thiên địa, đại năng không biết đến cùng có tồn tại hay không kia vì phòng ngừa sinh linh có linh trí đòi lấy quá nhiều mà làm ra một bảo hiểm, như vậy, làm người đại lý của bảo hiểm này, tự nhiên có quyền lợi trợ giúp thiên địa bảo tồn một phần tài nguyên, một phần linh khí, từ trong một phần trân bảo kia giữ lại một bộ phận, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, chỉ sợ đây mới là chỗ tốt lớn nhất sau khi đoạt được Hoàng vị.