Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1076: Nhân Hoàng đại thế
- Ta đây đương nhiên minh bạch, ta cũng không muốn ngươi đi với ta đến Linh Tiêu Điện tạo áp lực, đại môn phái giống như Linh Tiêu Điện, cho dù hai người chúng ta liên thủ tạo áp lực, cũng không có hiệu quả gì lớn, việc chúng ta phải làm chỉ là tạo một tư thái thôi, ta sẽ đi một chuyến đến Linh Tiêu Điện, lấy một ít công đạo cho những Đại tăng tùy tùng đáng thương của ta, lấy nhiều chỗ tốt một chút, còn người thì phải bắt đầu ở một phương diện khác để đối phó với Linh Tiêu Điện!
- Phương diện nào? !
- Nhân Hoàng chi tuyển!
- Việc này sao lại liên lụy đến Nhân Hoàng rồi hả? !
Chu Báo cau mày nói.
- Đây không phải là chuyện ngươi nên làm sao? !
Trên mặt Tống Tử Phật hiện lên một tia cười lạnh.
- Ngươi cũng biết, Linh Tiêu Điện vẫn muốn muốn khôi phục uy phong của Thượng Cổ Thiên đình, trọng lập Nhân Hoàng vị, nhất thống thiên hạ, chỉ là Nhân Hoàng này cũng không phải dễ lập như vậy, ngoại trừ phải có được thực lực rất cường đại ra, còn phải có đầy đủ số mệnh mệnh cách nữa.
- Việc này ta ngược lại biết rõ, cần gì cửu ngũ chí tôn mệnh phải không!
- Cái rắm, Cửu Ngũ Chí Tôn là làm hoàng đế của Vương triều, mà không phải là Nhân Hoàng, mệnh cách của Nhân Hoàng chính là Cửu Cửu Chí Tôn, tự như một nam một nữ ngươi sinh ra vậy, toàn bộ con mẹ nó đều là Cửu Cửu Chí Tôn mệnh, chỉ có mệnh cách như vậy, mới là Nhân Hoàng chi tuyển!
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Chu Báo, hắc hắc nở nụ cười.
- Thế nhưng mệnh cách Cửu Cửu Chí Tôn này cũng không phải dễ xuất hiện như vậy, đây cũng là nguyên nhân vì sao Linh Tiêu Điện lại muốn đánh chủ ý vào Trấn Long Khư, bọn hắn muốn mượn dùng địa mạch số mệnh cường đại của Trấn Long Khư để tạo nên đại lượng hậu tuyển có được Cửu Cửu Chí Tôn mệnh cách, tuy rằng vẫn chưa thành công hoàn toàn, nhưng qua nhiều năm như vậy, cũng có không ít người được đề cử, đã trở thành Nhân Hoàng hậu tuyển rồi, giống như lão nhạc phụ của ngươi vậy!
- Ngươi nói cái gì, Yến Vân Thiên là do Linh Tiêu Điện bồi dưỡng ra hay sao? !
- Nói nhảm, bằng không thì ngươi cho rằng mệch cách của Yến Vân Thiên sao lại tốt như vậy, số mệnh sao lại vượng như vậy? Lão nương của hắn, nãi nãi của lão bà ngươi chính là họ Ngọc đấy!
Nghe đến đó, Chu Báo có chút ngớ ra, lúng ta lúng túng đứng ở đó, một câu cũng nói không nên lời.
- Không chỉ có Yến Vân Thiên, còn có Đại Ly vương triều của Bồng Lai vực và hai vực khác nữa, đế vương của mấy đại vương triều kia, đều là thủ bút của Linh Tiêu Điện cả!
- Bọn hắn cũng đều có quan hệ với Ngọc gia sao? !
- Không không không không không, Linh Tiêu Điện cũng không chỉ có một Ngọc gia, ít nhất còn có Hồng gia nữa. Ngoài ra, còn có mấy gia tộc khác nữa!
Nói đến đây, Tống Tử Phật quét mắt liếc Chu Báo.
- Nếu không, ngươi cho rằng Tiên Cung phát hiện phiến thổ địa này của ngươi là Cửu Long hội tụ chi địa sao phải để bụng như vậy, vì sao không tiếc bất cứ giá nào để xây dựng Trấn Hải Cung, trấn áp long mạch? Không phải cũng đánh chủ ý giống với Linh Tiêu Điện sao, mệnh cách của hai hài tử của người, hắc hắc, quý không thể nói ah --!
- Ý của ngươi là, ta bị tính kế rồi hả? !
Sắc mặt của Chu Báo trầm xuống, lộ ra một tia tàn khốc hiếm có.
- Ngươi đương nhiên bị tính kế rồi!
Tống Tử Phật lộ ra thập phần bất đắc dĩ, nhún nhún vai.
- Lúc đó ta còn không biết nhiều bí mật như vậy, giờ vào Đại Luân Tự, chuyện biết được cũng nhiều hơn, cho nên mới phỏng đoán ra Tiên Cung đang bàn tính, mệnh cách của ngươi đặc biệt, tuy rằng cổ quái, nhưng không phải Cửu Cửu Chí Tôn, cũng không phải là Nhân Hoàng chi tuyển, nhưng là con gái lại không giống thế, có người cha như ngươi bảo kê, lại có huyết mạch của Yến gia, lại sanh ra ở Cửu Long hội tụ chi địa, Cửu Long hội tụ chi địa này lại là Long Hưng chi địa, mấy thứ cộng lại, sự quý trọng của mệnh cách kia cũng đủ dọa chết người rồi!
- Cửu Cửu chi mệnh, cho dù là Thập thập chi mệnh thì đã sao? !
Chu Báo phát ra một tiếng cười lạnh. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Chỉ cần lão tử không đồng ý, cho dù là Tiên Cung cũng không có cách, muốn đánh chủ ý lên người nhà của ta, con đường này cũng không dễ đi đâu!
- Giờ ngươi nói có vẻ dễ dàng nhưng đến lúc đó đã không phải do ngươi nữa rồi!
Nhìn thấy khuôn mặt của Chu Báo, Tống Tử Phật cổ quái nở nụ cười.
- Việc Tiên Cung muốn làm cũng đã làm xong, bọn hắn chỉ cần con gái của ngươi có mệnh cách Cửu Cửu Chí Tôn là được rồi, hơn nữa Cửu Long hội tụ chi địa này, số mệnh trùng thiên, số mệnh của song nữ nhi kia ngươi ngăn không được đâu, cho dù ngươi không muốn để bọn hắn đạp vào con đường kia thì ngươi cũng không thể nào ngăn cản được!
- Ngươi đến cùng muốn nói gì? !
- Hợp tác ah, cùng tạo áp lực với Tiên Cung!
Tống Tử Phật phảng phất cũng cảm giác được mình đã nói đi quá xa, nói thẳng
- Bởi vì rất nhanh phải đi Vạn Tinh Hải rồi, mà Vạn Tinh Hải chi hành tiền đồ chưa biết, cho nên trước đó phải định ra vị trí của Nhân Hoàng hậu tuyển, lần này lão nhạc phụ của ngươi nhất định sẽ đi tranh giành, nhưng những chuyện xảy ra trước đó ngươi cũng biết đấy, cơ hội của hắn không lớn, việc ta muốn ngươi làm chính là vô luận như thế nào, cũng phải giúp lão nhạc phụ của ngươi một phen, giúp hắn giành được vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển này đến tay!
- Nhân Hoàng vị này, đến tột cùng có cái gì tốt để tranh giành chứ! ?
- Đợi đến sau khi tranh giành đến tay, ngươi sẽ biết, Nhân Hoàng, không chỉ là một cách xưng hô ah, thứ nó đại biểu chính là đại thế, về phần là đại thế gì, hắc hắc, vậy thì đi tranh giành đi!
- Ta tại sao phải nghe lời ngươi? !
- Bởi vì tranh giành được vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển, chỗ tốt ngươi nhận được thực sự quá lớn, lớn đến tình trạng ngươi không thể nào tưởng tượng được!
Tống Tử Phật thần thần bí bí nói:
- Thậm chí, ngươi có thể mượn cơ hội này để lật lại bản án Hỏa Hồng Tình nhất tộc năm đó? !
- Việc này không có khả năng!
Chu Báo không cần suy nghĩ.
- Hỏa Hồng Tình nhất tộc không may đó là việc do Linh Tiêu Điện làm ra, Nhân Hoàng hậu tuyển cũng là Linh Tiêu Điện làm ra, sao có thể tự mình vả miệng mình được? !
- Hắc hắc, chuyện của Hỏa Hồng Tình nhất tộc ngược lại là do Linh Tiêu Điện làm ra, nhưng nói cho cùng, là thông qua Nhân Hoàng hậu tuyển năm đó mà làm ra đấy, Linh Tiêu Điện đối với Nhân Hoàng hậu tuyển tích cực như vậy, mục đích cuối cùng nhất cũng là vì muốn hoàn toàn khống chế người này trong tay mình thôi, qua nhiều năm như vậy, Linh Tiêu Điện đối mặt với bốn đại tông môn khác vẫn bảo trì ưu thế thật lớn, loại ưu thế này từ đâu mà đến, lúc ban đầu, cũng là vì bọn hắn nắm giữ Nhân Hoàng hậu tuyển, nắm giữ đại thế!
- Nắm giữ Nhân Hoàng, nắm giữ đại thế? !
Chu Báo ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tống Tử Phật, hỏi
- Ta phải làm thế nào để trợ giúp lão gia hỏa kia? !
- Việc này cũng không cần ta nói, đến lúc đó, lão gia hỏa kia nhất định sẽ tìm ngươi hỗ trợ, phải làm thế nào hắn tự nhiên sẽ nói rõ ràng cho ngươi, đến lúc đó, ngươi chỉ cần bàn điều kiện với hắn là được rồi, ta tới nơi này, chỉ là nhắc nhở ngươi sớm một tiếng, tránh cho đến lúc đó ngươi thấy lão gia hỏa kia chướng mắt, một ngụm từ chối hắn, bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời này!
- Giúp hắn đoạt vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển, có lẽ không tính là nhúng tay vào chuyện phàm tục chứ? !
- Thôi đi... đương nhiên không tính!
Tống Tử Phật lắc đầu liên tục.
- Cho dù ngươi có giết sạch sẽ Nhân Hoàng chi tuyển cũng không tính, chỉ cần ngươi có thể giết được!
- Được! Vậy thì mượn cát ngôn của ngươi!
Chu Báo chắp tay, tức giận nói, thân hình mãnh liệt lóe lên, liền biến mất trước mặt Tống Tử Phật.
- Tiểu tử này, ngược lại là một tên nóng tính!
Trông thấy Chu Báo rời đi, Tống Tử Phật cũng không tức giận, trái lại, chỉ lắc đầu cười cười, phảng phất như có thể lý giải tâm tình của Chu Báo vậy.
Lại nói Chu Báo về tới Vũ Dương Lĩnh, việc đầu tiên hắn làm là chạy tới nội viện nhìn đôi nhi nữ có Cửu Cửu Chí Tôn mệnh cách của hắn, khí thế như lửa kia của lại khiến Yên Vân Phỉ sợ hãi kêu lên một tiếng.
- Huynh làm sao vậy? Sao lại vội vã như vậy? !
- Ah, không có gì, chỉ muốn nhìn hai đứa chúng nó một chút thôi!
Trông thấy bộ dáng trong kinh ngạc mang theo chút kiều mị của Yên Vân Phỉ, trong lòng Chu Báo nóng lên, hắc hắc nở nụ cười, ôm Yên Vân Phỉ vào lòng.
- Vừa mới có một vương bát đản nói về mệnh cách của bọn nó, nói mệnh cách của bọn nó so với lão tử ta còn quý trọng hơn nhiều cho nên mới tới nhìn xem thử thôi.!
- Nói lung tung gì thế, cái gì mệnh cách quý trọng hơn so với huynh!
Yên Vân Phỉ hung hăng nhéo thịt mềm bên hông Chu Báo, bất quá Chu Báo cũng không phản ứng, nàng ngược lại bị một cổ lực lượng phản chấn từ người Chu Báo truyền đến khiến hô lên một tiếng.
- Ách!
Việc này, Chu Báo bi kịch rồi, thân thể của hắn vừa mới trải qua sự cường hóa của ** huyền công, chính mình còn chưa kịp thích ứng, cũng may là mấy năm nay Yên Vân Phỉ dưới sự tài bồi của Chu Báo, tuy rằng không cố gắng bao nhiêu nhưng thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh, nguyên bản vốn là cảnh giới lục phẩm đỉnh phong, gần đây Chu Báo lại cho nàng vài lọ thuốc, khiến nàng bước chân vào cảnh giới cường giả thất phẩm, thực lực đã có bay vọt về chất, bằng không thì chỉ một thoáng vừa rồi thôi, ít nhất cũng có thể chấn cho nàng trọng thương rồi.
Nhưng dù là như thế, Chu Báo hiện giờ cũng không dám có cử động gì quá mức thân mật với nàng nữa, xấu hổ cười cười, giả vờ giả vịt hỏi vài câu, cả người mồ hôi chạy ra ngoài, ngồi một đêm trong thư phong, há một câu mất mặt có thể nói rõ.
Sáng sớm ngày thứ hai, Chu Báo từ trong thư phòng nghe được trong phòng ngũ truyền đến một hồi đồng tĩnh, liền nổi lên, mang theo vẻ mặt hắc hắc vui vẻ chạy tới phòng ngủ.
- Nương tử, tướng công ta đến rồi!
- Bành!
Nghênh đón hắn chính là một cái gối đỏ thẫm.
- Nương tử, đừng nóng giận ah, tướng công ta tới tìm nàng là có chính sự đấy!
- Chính sự, huynh tìm đến muội có chính sự gì chứ? !
Yên Vân Phỉ tức giận nói, hiển nhiên sự tức giân đêm qua vẫn chưa hoàn toàn tan hết.
- Hắc hắc, còn có thể là chính sự gì nữa, không phải là vì lão nhạc phụ kia của ta sao? !
Chu Báo mang theo vẻ mặt cười mỉa tiến đến, đỡ lấy cái gối thứ hai còn chưa ném ra.
- Nương tử, gần đây nhạc phụ đại nhân còn viết thư tới không? !
- Phụ hoàng? !
Yên Vân Phỉ vốn sửng sốt một chút, sau đó, dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn Chu Báo
- Làm sao ngươi biết, phụ hoàng ngày hôm trước vừa viết thư tới, muốn gặp mặt huynh một lần, muội sợ huynh khó xử, cho nên chưa nói với huynh!
- Ha ha, chẳng lẽ cái này chính là con gái gả ra ngoài như gáo nước hắt đi, cùi chỏ ngoặt ra bên ngoài trong truyền thuyết sao? !
Chu Báo nghe xong, cười lên ha hả.
- Huynh đi chết đi!
Yên Vân Phỉ nghe xong, xấu hổ đỏ mặt, vươn tay, vô ý thức muốn hung hắng nhéo Chu Báo một phát, nhưng trong đầu rất nhanh lóe ra thiệt hại đêm qua, tay vừa vươn ra đã rụt về, chỉ dùng ánh mắt hung hăng liếc nhìn Chu Báo, chính mình cũng không khỏi nở nụ cười
-Huynh lại có chú gì quái quỷ gì à?!
- Cái gì gọi là chủ ý quái quỷ chứ? Chỉ là gần đây ta nghe được chút tin tức có quan hệ với nhạc phụ đại nhân, cho nên mới suy nghĩ lấy tính tình của nhạc phụ đại nhân thì có lẽ sẽ tìm đến ta, cho nên mới thuận tiện hỏi một chút thôi!
- Huynh ngược lại thông minh, biết rõ phụ hoàng sẽ tìm đến huynh, nhưng huynh lại không nhất định sẽ giúp phụ hoàng!
- Đây là lời gì chứ, ta lúc nào có nói không giúp phụ hoàng đâu, ta cho nàng biết, chuyện này, ta nói không chừng thật có thể giúp cho phụ hoàng một đại ân đấy!
Chu Báo liên tục nói, chỉ kém vỗ vào ngực cam đoan thôi.
- Thật sao?
Yên Vân Phỉ đối với loại thái độ đột nhiên xuất hiện này của Chu Báo cảm thấy có chút kinh ngạc, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Chu Báo
- Huynh lại đánh chủ ý quái quỷ gì thế!
- Ôi uy, nương tử tốt của ta, ta thật oan uổng a, ta chẳng qua chỉ muốn giúp nàng tận một phần hiếu tâm thôi, nàng nhìn xem, cái này thật đúng là xem hảo tâm của ta trở thành lòng lang dạ thú rồi, được rồi được rồi, tổn thương tự tôn, không nói, không nói nữa, chuyện này ta mặc kệ đấy!
Nói xong, Chu Báo vẻ mặt thất lạc, quay người muốn đi gấp.
- Ai, huynh chờ một chút!
Nhìn thấy bộ dáng giả vờ giả vịt này của Chu Báo, Yên Vân Phỉ vừa bực mình vừa buồn cười.
- Trở về đi, đừng giả bộ nữa!
Chu Báo lúc này mới quay người trở lại, mặt lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt.
- Nương tử, nhạc phụ đại nhân nói muốn gặp mặt ta một lần, có nói rõ thời gian không? !
- Ngược lại không nói kĩ, bất quá ta thấy ý tứ lộ ra trong thư thì dường như càng nhanh càng tốt, huynh nói xem phụ hoàng đến tột cùng vì cái gì lại vội vã muốn gặp huynh như vậy, ngay đưa con gái như ta cũng dấu diếm nữa!
Trong giọng nói của Yên Vân Phỉ, tràn đầy một loại ý niệm bất mãn ghen ghét.
- Chuyện này trong mắt của ta không phải đại sự gì cả, nhưng lại liên lụy đến nhiều chuyện lắm, cho dù muốn nói với nàng, cũng không tiện đề cập trong thư, nếu nàng thật sự muốn biết thì cùng ta Thượng kinh đi, sao hả?