Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1003: Hoàng Tuyền Thiên, sấm sét giữa trời quang
Cái hải vực này đã loạn, cũng không còn giá trị gì nữa.
- Xem ra, ta phải tìm nơi khác, ví dụ như Bạch La công tử, hắn cũng không chọc phiền toái, nếu ta chạy tới chỗ hắn gây náo loạn, nói không chừng sẽ có kết quả tốt hơn. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Bạch La công tử cũng không thể so với Cẩm Hoa công tử, ở dưới trướng của hắn có Yêu Tiên cường đại, trực tiếp đánh chết ta, cũng không phải việc khó.
- Hừ, ngươi chính là Khâu Hải, giậu đổ bìm leo, chỉ có chút bổn sự này, thừa dịp người ta gặp chuyện thì đi tới trả thù, chuyện như vậy, ngươi cũng làm ra được sao?
Thời điểm Chu Báo đang suy nghĩ, một âm thanh mỉa mai vang lên trong tai hắn.
- Thú vị, ngươi đi theo ta lâu như vậy, rốt cục cũng mở miệng a?
Chu Báo quay đầu lại, hắn chú ý thằng này đã thật lâu, từ sau khi Chu Báo tiến vào gây náo loạn địa bàn của Cẩm Hoa công tử, thì tên này đã đi theo hắn, vốn Chu Báo muốn tiêu diệt hắn, nhưng khí tức của thằng này thật yếu ớt, tu vi còn chưa tới Tán Tiên, tiêu diệt hắn chỉ là tiện tay, thời điểm Chu Báo muốn động thủ, trong nội tâm lại xuất hiện cảm giác nguy cơ, loại cảm giác này thập phần yếu ớt, nếu không phải linh giác của hắn linh mẫn, thì không cảm nhận được, cho nên Chu Báo mới không động thủ ngay, tùy ý cho hắn đi theo sau mình, từ từ quan sát, muốn xem thằng này có lai lịch gì, chi tiết ra sao, nhưng mấy ngày qua, hắn không làm bất cứ vấn đề gì, trọng yếu nhất là hắn ăn no rãnh rỗi không có việc gì, cũng chưa từng ngăn cản việc của hắn, không thể ngờ là lúc này lại mở miệng.
Mở miệng thì cũng bỏ đi, Chu Báo không ngờ nổi, thẳng này lại đi bênh vực cho kẻ yếu.
Đầu năm nay, người ưa thích thấy việc bất bình rút đao tương trợ thế này, loại người như thế có thể nói là bị tuyệt tích, không thể ngờ nổi, hôm nay lại gặp được.
Nhìn đối phương có thân hình gấy yếu, Chu Báo híp mắt lại.
- Ta và hắn có cừu oán, lúc nào trả thù là chuyện của ta, quan hệ gì tới ngươi?
- Hừ, trả thù? Ngươi đang trả thù sao?
Người nọ hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Chu Báo, ngươi dấu diếm người khác nhưng dấu diếm được ta, ta còn biết ngươi muốn mượn cơ hội này tiến vào trong Long Uyên Ngục cứu đồng bạn của mình, ta còn biết, bây giờ ngươi muốn giết ta!
- Hiện tại ta không muốn giết ngươi, hiện tại ta đang muốn chạy trốn!
Chu Báo nói xong, lời nói của hắn rất cổ quái, hắn cảm thấy trong lòng của mình khiếp sợ, một loại cảm giác cực kỳ kỳ lại xuất hiện trong lòng của hắn, loại cảm giác này không phải cảm giác nguy cơ, cũng không phải hưng phấn, kinh ngạc, mà là một loại sợ hãi, một loại sợ hãi khó hiểu, một loại cảm giác sợ hãi chưa từng xuất hiện qua.
Bộ pháp của Chu Báo nhẹ nhàng di động về phía sau, cảnh giác nhìn đối phương, chỉ cần hắn có dị động, bản thân mình sẽ thi triển Tam Giới Tiểu Na Di đào tẩu.
- Tam Giới Tiểu Na Di đúng là không tệ, nhưng mà, không nên nghĩ dùng nó bỏ chạy, ta tới tìm ngươi, cũng không có ác ý, một bằng hữu đề cử với ta, nói ngươi có thể giúp ta, cho nên ta mới tới tìm ngươi, mấy ngày nay, ta vẫn đi theo ngươi, quan sát ngươi, cũng không cảm thấy ngươi có gì đáng để bằng hữu ta đề cử, nhưng mà, ngươi được hắn đề cử, ta sẽ thử xem, xem ngươi có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống hay không a!
Con mắt Chu Báo nhảy lên, nghe không hiểu, cảm giác giống như nghe được khẩu lệnh, không hiểu ra sao, mơ mơ màng màng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Rốt cuộc ngươi đang nói gì, cái gì đề cử hay không đề cử, bằng hữu của ngươi là ai?
- Ngươi đi theo ta, dĩ nhiên là biết rõ!
Người này nói ra, cảnh vật chung quanh thoảng cái đã cải biến.
- Không tốt!
Trong lòng Chu Báo căng thẳng, muốn thi triển Tam Giới Tiểu Na Di, không động thì thôi, khẽ động, khi sát khí phù quang vừa tản ra, đột nhiên một cổ không gian chấn động xuất hiện, quét sát khí đi.
Bành một tiếng, bản thân hắn như đụng phải một vật cứng, cũng không dám lộn xộn nữa.
- Tam Giới Tiểu Na Di là một pháp môn không tệ, nhưng mà, cũng chỉ là một pháp môn bình thường trong chư thiên vạn giới, không nên thi triển trước mặt ta.
Người kia nói ra.
Lúc này tất cả tâm lý chống cự bị Chu Báo bỏ đi, chênh lệch đúng là quá lớn, gia hỏa gầy yếu trước mặt không có một chút khí thế, thậm chí võ công cũng không lộ ra, nhưng đã tạo ra áp lực rất lớn cho Chu Báo.
Chư Thiên Vạn Giới?
Chu Báo nghe thế, hơi sững sờ, cái gọi là Tam Thiên Đại Đạo, nói thí dụ như Cửu Thiên Nguyên Dương, nó là một môn trong Tam Thiên Đại Đạo, chẳng lẽ cái này cũng là Chư Thiên Vạn Giới?
- Chư Thiên Vạn Giới là là một trong Tam Thiên Đại Đạo, tinh diệu phi thường, mà Tam Giới Tiểu Na Di chỉ là một loại pháp môn trong Chư Thiên Vạn Giới mà thôi.
Người nọ liếc nhìn Chu Báo, nói ra.
Chu Báo cảm thán một tiếng.
- Đã đến mức này, ta cũng không nói được gì, các hạ đem ta tới địa phương quỷ quái này, rốt cuộc là có chuyện gì?
Nơi này là một địa phương quỷ dị, thủ pháp của người này đúng là vô cùng tinh diệu, thủ đoạn phi thường, Chu Báo cũng không cảm nhận được sự thay đổi của không gian, cũng không biết thời gian, chỉ biết được thiên địa nguyên khí nồng đậm cọ rửa, trong nguyên khí nồng đậm này, mang theo cổ khí tức âm hàn.
Âm hàn sâm lãnh, đây là ấn tượng đầu tiên của Chu Báo, nhưng sau đó, sắc mặt hắn đại biến.
- Đây là, Tam Thập Tam Thiên?
- Nhãn lực không tệ, đây chính là Hoàng Tuyền Thiên trong Tam Thập Tam Thiên, cũng là nơi ta ngủ say!
- Hoàng Tuyền Thiên?
Hoàng Tuyền Thiên và Bích Lạc Thiên, Thái Uyên Thiên, đều là một trong Tam Thập Tam Thiên, nguyên khí bên trong nồng đậm không thua gì tiểu thế giới, nhưng cảnh sắc ở đây khác với các giới khác, Bích Lạc Thiên sinh khí bừng bừng, Thái Uyên Thiên vô cùng mênh mông, mà cái Hoàng Tuyền Thiên này, quỷ khí um tùm, ở giữa thiên địa có một cổ ố vàng, thiên địa có màu vàng, mây màu vàng, núi màu vàng, nước cũng là màu vàng, tất cả thực vật đều có màu vàng, làm cho Chu Báo cảm thấy kinh ngạc nhất là, trong Hoàng Tuyền Thiên này, chỉ có thực vật, không có động vật.
Ở chỗ này, hắn không cảm nhận được sự tồn tại nào của yêu thú và dã thú bình thường, có, chỉ là hai người bọn họ mà thôi.
- Hoàng Tuyền Thiên không có sinh linh có linh trí, mà linh khí chỉ có năm nhánh sông lớn trong Hoàng Tuyền Thiên mà thôi!
Giống như nhìn ra nghi hoặc của Chu Báo, người nọ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Đi theo ta!
Chu Báo không hỏi gì, tuy trong lòng của hắn nghi hoặc bao trùm.
Thượng Cổ Tam Thập Tam Thiên, là một tồn tại trong truyền thuyết, là nơi của đại tu sĩ thời Thượng Cổ, cả đời cũng chưa chắc nhìn thấy, mình thì tốt rồi, thấy được Hoàng Tuyền Thiên, tổng cộng là ba nơi, thậm chí hắn còn muốn đoạt được quyền khống chế của một cái trong đó, nếu như để tu sĩ khác nghe thấy, nhất định sẽ cho rằng hắn đang nói chuyện hoang đường.
- Ngồi đi!
Đang nghĩ ngợi, bên tai truyền đến âm thanh của người nọ, Chu Báo xem xét, đứng trên một đỉnh núi thấp, đỉnh núi này có một bình đài, phía trên có mấy bàn đá rải rác, cũng không biết bao nhiêu năm không có người ngồi, người nọ đi đến trước mặt bàn đá, ý bảo hắn ngồi xuống.
- Ta vừa thức tỉnh không bao lâu, mà trong Hoàng Tuyền Thiên này không có gì chiêu đãi ngươi cả, ngồi trước đi!
- Xem ra các hạ đúng là ngủ quá lâu rồi a!
Chu Báo mỉm cười ngồi xuống, thời điểm này, tâm tình của hắn đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, thời điểm ban đầu đối phương đã không làm gì hắn, nói rõ còn có thương lượng, đã có thể thương lượng, như vậy, cũng không cần khẩn trương và lo lắng, từ từ nói chuyện chứ sao.
- Ta biết rõ trong lòng của ngươi có nhiều nghi vấn, nhưng ta không có nhiều thời gian giải đáp nghi vấn của ngươi, thời gian của ta không nhiều lắm, cho nên, ta nói ngắn gọn!
Người nọ nhìn thấy Chu Báo ngồi xuống, nói thẳng ra.
- Ta có một chuyện, cần người hỗ trợ, nhưng vì ta ngủ quá lâu, một ít lão bằng hữu thì bận rộn, ra không tìm thấy, cho nên đành phải tìm ngươi.
- Tại sao lại tìm ta?
- Ta nói rồi, có người đề cử ngươi cho ta!
- Ai?
- Là con tiểu ô quy truyền cho ngươi quy tắc chung của Cửu Thiên Nguyên Dương, số mệnh đúng là kỳ quái, ngay cả chúng ta cũng không thấy rõ được, cho nên ngươi là người thích hợp nhất!
- Quy tắc chung Cửu Thiên Nguyên Dương?
Chu Báo cả kinh mãnh liệt, trong đầu hiện ra dị nhân lôi thôi năm đó, so với năm đó, tầm mắt của hắn khoáng đạt hơn bây giờ rất nhiều, đương nhiên hắn biết rõ năm đó đã nhìn thấy một Chân Tiên độ lôi kiếp, tuy không biết lôi kiếp thứ mấy, nhưng bây giờ ngẫm lại tìm hình lúc đó, xem bộ dáng nhẹ nhõm và uy thế, ít nhất người nọ có tu vi cấp bậc Tôn Giả.
Mà tên kia có cấp bậc Tôn Giả, người này là bằng hữu của hắn, có lẽ cũng là Tôn Giả a!
Nhưng mà, rốt cuộc là Chân Tiên mấy kiếp, tu vi mới có thể được như hắn, ẩn mà không phát, mình cũng không thể phát giác được một tia dị thường a?
- Con tiểu ô quy kia nói ấn tượng với ngươi không tệ, nhưng ta thấy ánh mắt của hắn không đúng, ngươi không giống như trong lời nói của hắn a!
- Tiền bối có chuyện gì cứ việc nói thẳng ra, vãn bối chưa từng nói tốt về bản thân mình với bất cứ ai cả!
- Ngươi là người thành thật đấy!
Người nọ liếc nhìn Chu Báo.
- Ta muốn tìm một đồ vật, hiện tại nó nằm trong tay Thiên Hoàng của vùng biển này, ta muốn nhờ người hỗ trợ!
Nói xong một câu, thiếu chút nữa Chu Báo từ trên ghế té xuống đất.
Rốt cuộc là thứ đồ vật gì mà lại nằm trong tay của Thiên Hoàng?
Nếu như là trước kia, Chu Báo còn không hiểu thực lực của vùng biển này, hắn cũng không kinh ngạc như vậy, hiện tại hắn cũng hiểu rõ thực lực của vùng biển này, cho nên cho rằng lỗ tai mình nghe lầm.
- Tiền bối, lão nhân gia ngài thật thích nói giỡn, ngươi không bằng bảo ta đi trộm Yêu Tiên Bảng luôn cho rồi!
- Đúng vậy, ta đang muốn nhờ ngươi tìm lại Yêu Tiên Bảng, không ngờ ngươi lại đoán được!
Chu Báo nháy mắt mấy cái, sau đó cười lớn.
- Tiền bối, nói đùa như thế không vui đâu, ta đi lấy Yêu Tiên Bảng, không bằng ngươi trực tiếp tát một cái cho ta chết cho rồi!
- Ta cũng không có bảo ngươi phải đi lấy nó ngay bây giờ, ta biết rõ, ta cũng biết chuyện trong Bích Lạc Thiên đấy!
Người nọ nhìn Chu Báo, nói ra một câu làm nội tâm của Chu Báo mát lạnh, cái này hắn cũng biết, chuyện gì mà hắn cũng biết? Thời điểm Chu Báo đang có xúc động đập đầu vào đâu để chết cho rồi, vẻ mặt hoảng sợ liếc nhìn thằng này, nói ra:
- Rốt cuộc ngươi là người nào, có quan hệ gì với Thanh Linh?
- Thanh Linh? Đúng là Đại Yêu may mắn, ta và hắn không có quan hệ gì, chuyện của ngươi cũng không phải hắn nói cho ta biết!
Người nọ lắc đầu nói ra:
- Không nên khiếp sợ như vậy, cho tới bây giờ chuyện ta cũng biết, kể cả huyết mạch Hỏa Hồng Tình của ngươi, mưu đồ Bích Lạc Thiên, đương nhiên, chuyện lúc ngươi còn nhỏ giết được cường giả Bát phẩm Huyết Vô Nhai ta cũng biết!
Được rồi, ngươi lợi hại, ngươi thần kỳ, ngươi vĩ đại, ngươi nói đều không sai, chuyện của ta con mẹ nó ngươi đều biết toàn bộ, nhưng những thứ này cũng không làm được gì a, nếu ngươi đã hiểu rõ ta như vậy thì ngươi cũng nên biết, ngươi để ta làm một việc vượt ngoài phạm vi năng lực của mình, ta căn bản không làm được a, ngươi nói thế được gì chứ!
- Ta không bảo ngươi làm hiện giờ, ta bảo ngươi sau khi mưu chiếm được Bích Lạc Bí Cảnh lại làm cơ mà!
Người nọ liếc nhìn Chu Báo.
- Không nên quá đề cao Hải Vực Thiên Hoàng, cho dù ngươi có đề cao hắn cũng không có quan hệ gì cả, hắn hiện giờ cũng đã quá đề cao mình rồi, căn bản trên đời này sẽ không có người nào dám đánh chủ ý lên Yêu Tiên Bảng cả, đây là ưu thế thứ nhất của ngươi. Ưu thế thứ hai chính là ngươi có được huyết mạch Hỏa Hồng Tình, huyết mạch Hỏa Hồng Tình là do Quảng Hàn đại đế năm đó để cho những thủ hạ phương sĩ dưới trướng nghiên cứu ra, là một trong những thiết mạch mạnh nhất tiếp cận được với Tiên Thiên thần chi huyết mạch thần thông, có công hiệu khống chế Mệnh Vận Chi Luân, đối với Yêu Tiên Bảng và Tạo Hóa Kim Sách đều có ảnh hưởng, điểm này, cho dù là Hải Vực Thiên Hoàng cũng không sánh bằng ngươi được. Ngươi vẫn còn ưu thế thứ ba nữa, đó là nếu ngươi có thể thật sự nắm giữ Bích Lạc Thiên, đoạt được hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách, như vậy ngươi sẽ hiểu được một chút huyền bí của Yêu Tiên Bảng, hơn nữa Tạo Hóa Kim Sách và Yêu Tiên Bảng lại có cùng nguồn gốc, hoàn toàn nắm giữ hình chiếu của Tạo Hóa Kim Sách, ngươi liền thành công hơn phân nửa rồi!
- Đừng nói những chuyện không với tới này nữa, chuyện này quá khó khăn rồi, ta không đi làm đâu!
- Ngươi đánh cũng đánh không lại ta, chạy cũng chạy không lại, ngươi căn bản không có lực lượng để cự tuyệt ta, ta biết rõ nhiều chuyện về ngươi như vậy, ngươi chắc cũng đã rõ, nếu như ta nguyện ý thì ta có thể lập tức khiến ngươi không có chốn dung thân trong thiên hạ to lớn này, cho nên, ngoan ngoãn hợp tác đi!