Thông Thiên Chi Lộ
Chương 7: Cũng thế thôi mà
"Nói chuyện gì?" Ngụy Tác hữu khí vô lực cất tiếng, nếu không vì thấy lục bào lão đầu quả nhiên chút bản lĩnh, lúc này gã thậm chí lười mở miệng.
Lục bào lão đầu liếc gã, "ngươi cứ câu nào cũng linh thạch, linh thạch, thật ra là cái gì?"
"Linh thạch là một loại tinh thạch chứa linh khí. Tu sĩ có thể hút lấy linh khí trong đó mà tu luyện, cũng như luyện hóa yêu đơn, nhưng linh khí trong đó tương đối thuần tịnh, không cần luyện thành đơn dược mới có thể sử dụng được như yêu đơn. Hiện tại là tiền tệ của tu đạo giới, theo phẩm giai phân thành tam phẩm, linh khí nhiều nhất là thượng phẩm, linh khí kém nhất là hạ phẩm. Cái gì, thời của ngươi chưa có linh thạch? Không phải chứ?" Ngụy Tác hồ nghi.
"Lại có phát hiện như linh thạch? Bất quá cũng không hẳn,nhiều thứ của thứ mấy vạn năm trước bây giờ không, hiện tại có, vài vạn năm trước không có cũng không có gì lạ. Không cần nói đâu xa, công pháp hiện tại so với lúc chủ nhân đời cuối cùng của ta không còn khẳng định khác nhau." Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác với vẻ nhìn kẻ quê mùa, "không tin thì ngươi nói xem, công pháp hiện tại đại khái thế nào, phân làm bao nhiêu tầng?"
"Công pháp nhiều thế, theo phẩm chất phân thành bốn cấp thiên, địa, huyền, hoàng tứ cùng thập nhị giai, cảnh giới phân thành Thần hải cảnh, Chu thiên cảnh, Phân niệm cảnh, Kim đơn cảnh, Thần huyền cảnh, Chân tiên cảnh, một vạn năm trước thì thế nào."
"... cũng thế mà thôi."
"Hừ, thế mà ngươi nói là khẳng định khác nhau!"
"Lui về xa hơn nữa thì khác. Công pháp mấy vạn năm trước đều là đơn tu một môn nguyên khí pháp quyết, hỏa hệ thuật pháp đi kèm với hỏa nguyên công pháp, đã luyện hỏa nguyên công pháp thì không thể vận dụng thuật pháp khác nữa. Không như công pháp hiện tại, chỉ cần có đủ chân nguyên pháp lực thì sử dụng được đại đa số thuật pháp."
"Không phải chứ? Lục mao lão quỷ ngươi có nói lung tung không."
"Ta nói lung tung? Ngươi đúng là kém hiểu biết, công pháp hiện tại của tu đạo giới, phần lớn bắt nguồn từ công pháp của một vị đại năng khi xưa. Công pháp của vị ấy có thể sử dụng thuật của bất kỳ loại nguyên khí nào, bảy đại lục hiện tại ở ngoài Thiên khung bích, lẽ nào không phải do vị đó dùng thuật pháp tạo ra."
"Chuyện đó hình như ta có nghe qua." Ngụy Tác lấy lại được chút tinh thần, Linh Nhạc thành gã đang ở là một tiểu thành xa xôi nhỏ xíu của Thiên Huyền đại lục, gần Thiên Huyền đại lục nhất nghe nói là Vân Linh đại lục, giữa hai đại lục cách nhau man hoang hoang nguyên mênh mông, chỉ có trong mấy cá đại thành có lập truyền tống pháp trận nối với. Ngụy Tác tuy chưa từng tới mấy đại thành đó nhưng Linh Nhạc thành vốn ở rìa Thiên Huyền đại lục nên không cần trả tiền cũng có thể quan sát Thiên khung bích, Ngụy Tác đã đặc biệt đi chiêm ngưỡng một lần.
Đó là một màn sáng trắng xóa như bức tường bao lấy toàn đại lục, mắt thường không nhìn rõ cao bao nhiêu, như thể thông lên tận trời, nghe nói từng có tu sĩ Kim đơn cảnh bay lên mà không thấy tận đầu, chứng tỏ độ cao vượt xa mức đạt tới của Kim đơn cảnh. Đặc biệt nhất là đối với tu đạo giả, bạch sắc quang mạc vô hại, xuyên qua cũng như qua màn nước, nhưng yêu thú ở ngoài muốn tiến nhập đại lục, chạm phải Thiên khung bích sẽ bị văng đi, uy lực va vào bao nhiêu sẽ bị phản lại bất nhiêu.
Trong Man hoang hoang nguyên ở ngoài, số lượng yêu thú cực kỳ kinh nhân, không có Thiên khung bích ngăn cản e rằng tu sĩ đại lục vị tất là đối thủ. Bất quá mấy vạn năm nay, nghe nói có mấy chỗ ở Thiên khung bích xuất hiện vài vết nứt, tuy yêu thú lợi hại chui qua đó đều bị các đại thế lực diệt trừ, nhiều chỗ nứt bị phát hiện là sẽ có đại thế lực trấn thủ, nhưng vô số yêu thú tứ giai trở xuống, pháp lực dao động không mạnh đã sinh sôi trong đại lục. Hiện tại bên ngoài các thành thị của Thiên Huyền đại lục, số lượng yêu thú ở nhiều nơi cũng không ít.
Theo truyền thuyết, Thiên khung bích bao trùm bảy đại lục trong thiên hạ do một vị viễn cổ đại năng dùng pháp lực kinh thiên tạo ra, cụ thể thế nào thì Ngụy Tác không biết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Nể tình ngươi không biết gì, ta cho ngươi biết thêm. Tu đạo giới ban đầu linh mạch vô số, tu sĩ tu luyện phần lớn dựa vào trực tiếp hút lấy linh khí trong linh mạch, thiên địa căn bản không có lắm yêu thú như thế." Lục bào lão đầu giải thích: "Sau này đại năng đó cùng một đối đầu lợi hại đấu pháp khiến núi lở đất nứt, thiên địa phân thành bảy châu, còn làm rơi vô số vì sao, mở ra nhiều khe nứt không gian, linh mạch cơ hồ toàn bộ diệt tuyệt. Vị đại năng đó không muốn toàn thiên địa lọt vào tay yêu thú nên dùng pháp lực kinh thiên bao trùm bảy đại lục bằng chín Thiên khung bích. Tiếp đó thuật pháp và tu luyện chi pháp mới từ từ sản sinh, biến thành dựa chủ yếu vào linh dược và yêu đơn để tu luyện."
"Đúng rồi, ngươi tu luyện công pháp cấp nào, tu vi ra sao?" Lục bào lão đầu nói đoạn, đột nhiên nhớ ra, hỏi Ngụy Tác.
Ngụy Tác hơi đỏ mặt, "Tử Huyền chân quyết ta tu luyện là huyền cấp đê giai công pháp, hiện tại mới có tu vi Thần hải cảnh đệ nhị trọng."
Lục bào lão đầu ra vẻ không có gì lạ, cân nhắc một chút, "ngươi cho ta biết các loại linh thảo cùng yêu thú thường thấy, số lượng nhiều nhiều một chút, kể cả các loại mà các ngươi cho rằng vô dụng."
"Yêu thú thường thấy có Hồng lân độc xà, Ngũ sắc ngô công, Hắc hỏa nham quy, Xích nguyên giáp trùng... Linh thảo có Tiểu vụ thảo, Thiết tuyến thảo, Lưu ly quả... " Ngụy Tác tốn hơn nửa canh giờ vừa nghĩ vừa nói mới kể đại khái được những thứ gã biết. Cũng may từ lúc Ngụy Tác tu đạo luôn mạt rệp nên thứ gì hơi có giá trị là nhớ hết, lúc ra ngoài tìm kiếm cũng nhớ nên biết rất nhiều đổi lại là tiểu mỹ nữ mông cong phá gia đó thì mười mấy loại cũng kể không nổi.
"Nữ tử này là ai?" Lục bào lão đầu nghe xong, chỉ vào bức tranh mỹ nữ trên tường hỏi.
"Hừm, lục mao lão đầu, ngươi có gì nữa đâu, hỏi chuyện đó làm gì?" Đang đợi lục bào lão đầu nói ra những thứ có giá trị, Ngụy Tác tức thì thất vọng, kêu to.
"Ngươi trả lời câu sau cùng của ta đã, tất nhiên sẽ có lợi cho ngươi." Lục bào lão đầu nói với Ngụy Tác
"Đó là nữ đệ tử của môn chủ Huyền Phong môn Diệp Huyền Thành, tu vi lợi hại, lại xinh đẹp, vô số người muốn lấy nàng ta làm vợ, nhiều người thấy ảnh nàng ta xong là vì nàng ta mà gia nhập Huyền Phong môn, rõ chưa?" Ngụy Tác nói xong, nhìn lục bào lão đầu, "được rồi nói đi, ta có lợi gì?"
"Chúng ta giao dịch nhé? Ngươi giúp ta ngưng hình, ta giúp ngươi tu luyện." Lục bào lão đầu nheo mắt nhìn Ngụy Tác, "nhiều thì không dám, giúp ngươi tu luyện đến Kim đơn cảnh, thậm chí có hi vọng lấy được Thủy Linh Nhi này."
Lục bào lão đầu liếc gã, "ngươi cứ câu nào cũng linh thạch, linh thạch, thật ra là cái gì?"
"Linh thạch là một loại tinh thạch chứa linh khí. Tu sĩ có thể hút lấy linh khí trong đó mà tu luyện, cũng như luyện hóa yêu đơn, nhưng linh khí trong đó tương đối thuần tịnh, không cần luyện thành đơn dược mới có thể sử dụng được như yêu đơn. Hiện tại là tiền tệ của tu đạo giới, theo phẩm giai phân thành tam phẩm, linh khí nhiều nhất là thượng phẩm, linh khí kém nhất là hạ phẩm. Cái gì, thời của ngươi chưa có linh thạch? Không phải chứ?" Ngụy Tác hồ nghi.
"Lại có phát hiện như linh thạch? Bất quá cũng không hẳn,nhiều thứ của thứ mấy vạn năm trước bây giờ không, hiện tại có, vài vạn năm trước không có cũng không có gì lạ. Không cần nói đâu xa, công pháp hiện tại so với lúc chủ nhân đời cuối cùng của ta không còn khẳng định khác nhau." Lục bào lão đầu nhìn Ngụy Tác với vẻ nhìn kẻ quê mùa, "không tin thì ngươi nói xem, công pháp hiện tại đại khái thế nào, phân làm bao nhiêu tầng?"
"Công pháp nhiều thế, theo phẩm chất phân thành bốn cấp thiên, địa, huyền, hoàng tứ cùng thập nhị giai, cảnh giới phân thành Thần hải cảnh, Chu thiên cảnh, Phân niệm cảnh, Kim đơn cảnh, Thần huyền cảnh, Chân tiên cảnh, một vạn năm trước thì thế nào."
"... cũng thế mà thôi."
"Hừ, thế mà ngươi nói là khẳng định khác nhau!"
"Lui về xa hơn nữa thì khác. Công pháp mấy vạn năm trước đều là đơn tu một môn nguyên khí pháp quyết, hỏa hệ thuật pháp đi kèm với hỏa nguyên công pháp, đã luyện hỏa nguyên công pháp thì không thể vận dụng thuật pháp khác nữa. Không như công pháp hiện tại, chỉ cần có đủ chân nguyên pháp lực thì sử dụng được đại đa số thuật pháp."
"Không phải chứ? Lục mao lão quỷ ngươi có nói lung tung không."
"Ta nói lung tung? Ngươi đúng là kém hiểu biết, công pháp hiện tại của tu đạo giới, phần lớn bắt nguồn từ công pháp của một vị đại năng khi xưa. Công pháp của vị ấy có thể sử dụng thuật của bất kỳ loại nguyên khí nào, bảy đại lục hiện tại ở ngoài Thiên khung bích, lẽ nào không phải do vị đó dùng thuật pháp tạo ra."
"Chuyện đó hình như ta có nghe qua." Ngụy Tác lấy lại được chút tinh thần, Linh Nhạc thành gã đang ở là một tiểu thành xa xôi nhỏ xíu của Thiên Huyền đại lục, gần Thiên Huyền đại lục nhất nghe nói là Vân Linh đại lục, giữa hai đại lục cách nhau man hoang hoang nguyên mênh mông, chỉ có trong mấy cá đại thành có lập truyền tống pháp trận nối với. Ngụy Tác tuy chưa từng tới mấy đại thành đó nhưng Linh Nhạc thành vốn ở rìa Thiên Huyền đại lục nên không cần trả tiền cũng có thể quan sát Thiên khung bích, Ngụy Tác đã đặc biệt đi chiêm ngưỡng một lần.
Đó là một màn sáng trắng xóa như bức tường bao lấy toàn đại lục, mắt thường không nhìn rõ cao bao nhiêu, như thể thông lên tận trời, nghe nói từng có tu sĩ Kim đơn cảnh bay lên mà không thấy tận đầu, chứng tỏ độ cao vượt xa mức đạt tới của Kim đơn cảnh. Đặc biệt nhất là đối với tu đạo giả, bạch sắc quang mạc vô hại, xuyên qua cũng như qua màn nước, nhưng yêu thú ở ngoài muốn tiến nhập đại lục, chạm phải Thiên khung bích sẽ bị văng đi, uy lực va vào bao nhiêu sẽ bị phản lại bất nhiêu.
Trong Man hoang hoang nguyên ở ngoài, số lượng yêu thú cực kỳ kinh nhân, không có Thiên khung bích ngăn cản e rằng tu sĩ đại lục vị tất là đối thủ. Bất quá mấy vạn năm nay, nghe nói có mấy chỗ ở Thiên khung bích xuất hiện vài vết nứt, tuy yêu thú lợi hại chui qua đó đều bị các đại thế lực diệt trừ, nhiều chỗ nứt bị phát hiện là sẽ có đại thế lực trấn thủ, nhưng vô số yêu thú tứ giai trở xuống, pháp lực dao động không mạnh đã sinh sôi trong đại lục. Hiện tại bên ngoài các thành thị của Thiên Huyền đại lục, số lượng yêu thú ở nhiều nơi cũng không ít.
Theo truyền thuyết, Thiên khung bích bao trùm bảy đại lục trong thiên hạ do một vị viễn cổ đại năng dùng pháp lực kinh thiên tạo ra, cụ thể thế nào thì Ngụy Tác không biết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Nể tình ngươi không biết gì, ta cho ngươi biết thêm. Tu đạo giới ban đầu linh mạch vô số, tu sĩ tu luyện phần lớn dựa vào trực tiếp hút lấy linh khí trong linh mạch, thiên địa căn bản không có lắm yêu thú như thế." Lục bào lão đầu giải thích: "Sau này đại năng đó cùng một đối đầu lợi hại đấu pháp khiến núi lở đất nứt, thiên địa phân thành bảy châu, còn làm rơi vô số vì sao, mở ra nhiều khe nứt không gian, linh mạch cơ hồ toàn bộ diệt tuyệt. Vị đại năng đó không muốn toàn thiên địa lọt vào tay yêu thú nên dùng pháp lực kinh thiên bao trùm bảy đại lục bằng chín Thiên khung bích. Tiếp đó thuật pháp và tu luyện chi pháp mới từ từ sản sinh, biến thành dựa chủ yếu vào linh dược và yêu đơn để tu luyện."
"Đúng rồi, ngươi tu luyện công pháp cấp nào, tu vi ra sao?" Lục bào lão đầu nói đoạn, đột nhiên nhớ ra, hỏi Ngụy Tác.
Ngụy Tác hơi đỏ mặt, "Tử Huyền chân quyết ta tu luyện là huyền cấp đê giai công pháp, hiện tại mới có tu vi Thần hải cảnh đệ nhị trọng."
Lục bào lão đầu ra vẻ không có gì lạ, cân nhắc một chút, "ngươi cho ta biết các loại linh thảo cùng yêu thú thường thấy, số lượng nhiều nhiều một chút, kể cả các loại mà các ngươi cho rằng vô dụng."
"Yêu thú thường thấy có Hồng lân độc xà, Ngũ sắc ngô công, Hắc hỏa nham quy, Xích nguyên giáp trùng... Linh thảo có Tiểu vụ thảo, Thiết tuyến thảo, Lưu ly quả... " Ngụy Tác tốn hơn nửa canh giờ vừa nghĩ vừa nói mới kể đại khái được những thứ gã biết. Cũng may từ lúc Ngụy Tác tu đạo luôn mạt rệp nên thứ gì hơi có giá trị là nhớ hết, lúc ra ngoài tìm kiếm cũng nhớ nên biết rất nhiều đổi lại là tiểu mỹ nữ mông cong phá gia đó thì mười mấy loại cũng kể không nổi.
"Nữ tử này là ai?" Lục bào lão đầu nghe xong, chỉ vào bức tranh mỹ nữ trên tường hỏi.
"Hừm, lục mao lão đầu, ngươi có gì nữa đâu, hỏi chuyện đó làm gì?" Đang đợi lục bào lão đầu nói ra những thứ có giá trị, Ngụy Tác tức thì thất vọng, kêu to.
"Ngươi trả lời câu sau cùng của ta đã, tất nhiên sẽ có lợi cho ngươi." Lục bào lão đầu nói với Ngụy Tác
"Đó là nữ đệ tử của môn chủ Huyền Phong môn Diệp Huyền Thành, tu vi lợi hại, lại xinh đẹp, vô số người muốn lấy nàng ta làm vợ, nhiều người thấy ảnh nàng ta xong là vì nàng ta mà gia nhập Huyền Phong môn, rõ chưa?" Ngụy Tác nói xong, nhìn lục bào lão đầu, "được rồi nói đi, ta có lợi gì?"
"Chúng ta giao dịch nhé? Ngươi giúp ta ngưng hình, ta giúp ngươi tu luyện." Lục bào lão đầu nheo mắt nhìn Ngụy Tác, "nhiều thì không dám, giúp ngươi tu luyện đến Kim đơn cảnh, thậm chí có hi vọng lấy được Thủy Linh Nhi này."