Thông Thiên Chi Lộ
Chương 64: Ai âm hiểm hơn
Chả trách đối phương thản nhiên, hóa ra là có một món linh giai pháp bảo phòng ngự thật sự và một pháp bảo có thể hủy hoại pháp khí của đối thủ!
Hơn nữa lão giả gầy khô còn có thân phận cao hơn hôi y tu sĩ, cũng là một tu sĩ Chu thiên cảnh.
Cùng lúc tu sĩ Chu thiên cảnh của Thiết Sách biến hẳn sắc mặt nhìn Nguyệt hoa luân, bốn người còn lại được hoàng sắc bảo tán che chở, không phải lo phòng ngự, cùng lấy ra pháp khí tấn công đối phương.
Hôi y tu sĩ Chu thiên cảnh mà Ngụy Tác gặp tại thành bắc tập thị cũng lấp ra một bộ pháp khí, lúc lấy ra trông như một bộ xương cá nhưng lập tức hóa thành mấy chục đạo bạch quang trùm lên phe Thiết Sách.
Ba tu sĩ còn lại cũng lấy ra một tấm pháp ấn đầu sư tử lấp lánh ngân quang, một chiếc thanh sắc mộc ngư, một cây búa lấp lánh ánh vàng.
Bốn pháp khí cùng phát ra, hai tấm lôi quang thuẫn do tu sĩ áo gai thi triển liền bị xé tan như xé giấy. Dai sương vàng quay quanh năm người phe Thiết Sách chợt hợp lại, hình thành một bức hoàng sắc thổ tường dày cả trượng, bốn pháp khí giáng vào đó, cát bụi mù mịt nhưng bị chặn đứng.
Hắc bào tu sĩ thi triển đạo thuật pháp này nhợt nhạt mặt mũi, uống liền hai viên Hồi khí đơn, đủ thấy đạo thuật pháp lực phòng ngự cực mạnh này chỉ thi triển một lần cũng cơ hồ hao tận chân nguyên của y.
"Nam Cung Vũ Tinh!"
Thấy phe mình hoàn toàn hạ phong, tu sĩ Chu thiên cảnh đầu lĩnh của Thiết Sách nghiến răng hạ quyết tâm, quát to với Nam Cung Vũ Tinh, đồng thời vung tay ném ra một viên ngọc màu vàng sậm, giáng vào tấm hoàng sắc bảo tán che trên đầu năm người đối phương.
Lão giả gầy khô vừa mới tỏ ra chế nhạo, cho rằng đối phương căn bản không phá được linh giai phòng ngựpháp bảo của mình thì viên ngọc vàng sậm chạm vào hoàng sắc bảo tán thì đột nhiên vô thanh vô tức nổ tung hóa thành một vạt kim sắc quang mang chói lòa.
Ánh mắt lão biến thành cực kỳ kinh hãi, hoàng sắc bảo tán của lão cơ hồ vô thanh vô tức tan đi trong màn sáng vàng, quá nửa lập tức hóa thành tro tàn.
Cùng lúc tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng quát to, Nam Cung Vũ Tinh tâm lĩnh thần hội, kích phát mảnh vỡ pháp bảo.
Hoàng sắc bảo tán bị đánh tan, mảnh vỡ pháp bảo hóa thành lam quang hào xuyên thảng qua, lao đến trước mặt lão giả gầy khô.
Những tưởng lão bị mảnh vỡ pháp bảo của Nam Cung Vũ Tinh hạ sát thì ngực lão lóe lên một tấm gương đồng sáng rực ánh vàng. Choang một tiếng, tấm gương bị đánh thủng một lỗ, linh khí tan hết rơi xuống đất, nhưng lão cũng kịp lách sang bên, đạo lam quang vốn sẽ xuyên qua trán lão chỉ cắt cụt một tai.
"A!" Lão kêu lên thê thảm, kinh hồn ôm lấy vết thương. Năm người phe Nam Cung Vũ Tinh đều biến sắc.
Viên ngọc vàng sậm của tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng và mảnh vỡ pháp bảo của Nam Cung Vũ Tinh là con bài tẩy của họ, cùng nhắm vào lão giả gầy khô mà chỉ khiến lão bị thương nhẹ chứ không lấy mạng được.
"Lui!"
Tiếng quát lẫm liệt từ miệng tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng vang lên, lôi quang thuẫn như hai cánh cửa lại lóe lên trước mặt họ, năm người phe Thiết Sách nhảy vào thông đạo sau lưng, khí vàng trong tay hắc y tu sĩ liên miên tràn ra, biến thành từng đống đất, tựa hồ định phong tỏa tất cả.
"Đả thương lão phu mà còn định chạy! Quay lại!"
Lão giả gầy khô đã định thần sau đòn liên thủ của tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng cùng Nam Cung Vũ Tinh gầm lên, hồ lô rực bạch quang xuyên qua khe hở của đống đất, bắn đến phía sau nhóm người của Thiết Sách, phun ra một vùng nước đen.
Phe Thiết Sách biến sắc dừng lại, ầm một tiếng, bị vùng nước đen bức cho phải phá tan đống đất, quay lại chỗ cũ.
Phe lão giả chia thành hình rẻ quạt vây phe Thiết Sách lại, cùng lúc phe chưa hết kinh hồn, thi triển thuật pháp chống lại đòn đối phương sắp phát ra, thì một bạch y tu sĩ lặng lẽ xuất hiện trong thông đạo phía sau năm người.
Bạch y tu sĩ này môi đỏ răng trắng, anh tuấn tiêu sái, nhưng cực kỳ âm hiểm, xuất hiện như quỷ mị, bạch sắc pháp y tỏa ra khói trắng, cách tuyệt khí tức và pháp lực dao động.
Hắn vừa xuất hiện liền đưa mắt ra hiệu cho lão giả gầy khô, lén lấy ra pháp khí trong suốt như mũi băng.
"Cho các ngươi thấy một linh khí khác của ta!"
Lão giả tựa hồ biết trước bạch y tu sĩ xuất hiện, kêu to hư trương thanh thế thu hút chú ý của phe Thiết Sách, đồng thời đợi bạch y tu sĩ xuất thủ. Lão hiểu rõ bạch y tu sĩ cũng là tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng như mình, có trong tay mấy món pháp khí lợi hại, thực lực không kém gì lão.
Theo lão ít nhất đối phương cũng bị giết hai, đến ba người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nhưng khiến lão như thấy quỷ là đã hư trương thanh thế hô to mình còn linh giai pháp bảo thu hút chú ý của năm người đối phương, tạo cơ hội đánh lén cực tốt cho bạch y tu sĩ nhưng hắn lại đứng ngẩn ra không xuất thủ.
"Lẽ nào ngươi mặc cái áo trắng đó rồi thì biến thành đần độn?" Bị cắt mất một tai, lão giả gầy khô cơ hồi tức xì khói.
Cũng chính lúc đó bạch y tu sĩ lén lén lút lút ở phía sau mới thấy mình thật sự gặp quỷ.
Lúc trước bạch y tu sĩ đã thấy thi thể Lưu Tam Pháo và "Hàn Ưng Nhãn", nhưng lúc hắn chuẩn bị xuất thủ thì cực kỳ kinh ngạc nhận ra thi thể Hàn Ưng Nhãn ở sau lưng bọn lão giả gầy khô chợt trở nên phi thường linh hoạt bò dậy, còn vẫy tay với hắn.
Trong lúc hắn ngẩn ra, vù một tiếng, một mớ hắc sắc khô lâu đầu và một đạo ô quang tòng từ người cực kỳ linh hoạt đó bắn ra, nhắm vào lão giả còn chưa kịp phản ứng.
Bọn Nam Cung Vũ Tinh cũng tròn mắt nhìn một thi thể đột nhiên linh hoạt bò dậy xuất thủ với lão giả.
Nàng và bốn người Thiết Sách không kịp phản ứng gì, đầu lão giả đã bị đạo ô quang cắt đứt, thân thể cũng bị hắc sắc khô lâu đầu đánh ngã.
"Ai đó!"
Bọn hôi y tu sĩ đều rợn tóc gáy, liều mang thi triển phòng ngự pháp khí, quay người lại. Kẻ đánh lén giết chết lão giả gầy khô đã trượt lui về bên phải hơn mười trượng, đồng thời liên tục phóng ra hai tấm Huyền quy thuẫn che chắn đồng thời gọi to: "Nam Cung Vũ Tinh, cẩn thận sau lưng có tên mặt trắng lén lén lút lút tập kích!"
"Là ngươi!"
Nam Cung Vũ Tinh cơ hồ cùng hôi y tu sĩ đồng thời kêu lên. Chỉ là một người hưng phấn, một người cực kỳ kinh, như thể thật sự gặp quỷ.
Vù một tiếng, lúc Ngụy Tác kêu to, bạch y tu sĩ cũng kịp phản ứng, pháp khí phun ra hàn khí lạnh buốt, đông cứng tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng, hắc y tu sĩ nhỏ thó cùng tu sĩ áo gai.
Đồng thời, tay hắn cũng xuất hiện một pháp khí lấp lánh hắc quang như mũi dùi nhọn.
Bạch y tu sĩ âm hiểm đã nhận ra phe Nam Cung Vũ Tinh chỉ có ba người đó phòng ngự khá lợi hại, vừa động thủ là kiềm chế họ rồi sử dụng pháp khí có lực công kích mạnh mẽ giết chết.
Nhưng hắn chợt dựng tóc gáy, thiếu chút nữa sợ đến độ nội khố ướt đẫm vì đột nhiên nhìn thấy một con Phong linh hống trọc lông đang đứng gần đó, giương mắt nhìn hắn.
"Sao ở đây lại đột nhiên có Phong linh hống!"
Bạch y tu sĩ kêu lên thê thảm, hắc sắc tiêm trùy giáng vào Phong linh hống, đồng thời cuống quít móc ra một tấm bạch sắc tiểu thuẫn.
Chỉ tích tắc trì hoãn đó, cách một tiếng, tảng băng bị Liễu Ngũ phát ra hỏa quang xung phá, bọn tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng thoát khốn.
Phong linh hống bị hắc quang tiêm trùy xuyên qua vẫn bất động, trợn mắt nhìn bạch y tu sĩ.
"Chà! Là giả!"
Sau rốt hắn cũng kịp phản ứng.
"Bọn Tử Tiêu tán nhân bị người giết?" Hôi y tu sĩ Chu thiên cảnh lạnh lùng nhìn Ngụy Tác, lạnh giọng hỏi. Ngụy Tác chỉ là tu sĩ cấp thấp Thần hải cảnh, căn bản không đáng cho hắn để ý, nhưng vừa rồi gã đã giết chết lão giả gầy khô còn lợi hại hơn hắn, thậm chí trước đó Tử Tiêu tán nhân cũng tựa hồ mất mạng trong tay gã, tức thì trong lòng hắn lạnh buốt, không dám xuất thủ với Ngụy Tác.
"Hôm nay giết mấy tên, cũng không nhớ rõ nữa." Ngụy Tác vừa thấp thỏm cầm Âm lân cốt kiếm, vừa ra vẻ ta đây lắc lắc đầu, "ngươi nhắc đến tử bào lão đạo bị ta giết ở cạnh đầm nước, còn cả tên mặc áo vàng gặp ngươi ở thành bắc tập thị mới bị ta giết lúc nãy hả?"
"Cái gì, cả Văn Đạo Các cũng bị hắn giết!"
Bọn hôi y tu sĩ đương nhiên không rõ Ngụy Tác cố ý khoác lác, nghe thấy hoàng sam tu sĩ cũng bị gã giết thì cả bọn biến sắc, ánh mắt nhìn gã như nhìn quỷ dữ.
Hơn nữa lão giả gầy khô còn có thân phận cao hơn hôi y tu sĩ, cũng là một tu sĩ Chu thiên cảnh.
Cùng lúc tu sĩ Chu thiên cảnh của Thiết Sách biến hẳn sắc mặt nhìn Nguyệt hoa luân, bốn người còn lại được hoàng sắc bảo tán che chở, không phải lo phòng ngự, cùng lấy ra pháp khí tấn công đối phương.
Hôi y tu sĩ Chu thiên cảnh mà Ngụy Tác gặp tại thành bắc tập thị cũng lấp ra một bộ pháp khí, lúc lấy ra trông như một bộ xương cá nhưng lập tức hóa thành mấy chục đạo bạch quang trùm lên phe Thiết Sách.
Ba tu sĩ còn lại cũng lấy ra một tấm pháp ấn đầu sư tử lấp lánh ngân quang, một chiếc thanh sắc mộc ngư, một cây búa lấp lánh ánh vàng.
Bốn pháp khí cùng phát ra, hai tấm lôi quang thuẫn do tu sĩ áo gai thi triển liền bị xé tan như xé giấy. Dai sương vàng quay quanh năm người phe Thiết Sách chợt hợp lại, hình thành một bức hoàng sắc thổ tường dày cả trượng, bốn pháp khí giáng vào đó, cát bụi mù mịt nhưng bị chặn đứng.
Hắc bào tu sĩ thi triển đạo thuật pháp này nhợt nhạt mặt mũi, uống liền hai viên Hồi khí đơn, đủ thấy đạo thuật pháp lực phòng ngự cực mạnh này chỉ thi triển một lần cũng cơ hồ hao tận chân nguyên của y.
"Nam Cung Vũ Tinh!"
Thấy phe mình hoàn toàn hạ phong, tu sĩ Chu thiên cảnh đầu lĩnh của Thiết Sách nghiến răng hạ quyết tâm, quát to với Nam Cung Vũ Tinh, đồng thời vung tay ném ra một viên ngọc màu vàng sậm, giáng vào tấm hoàng sắc bảo tán che trên đầu năm người đối phương.
Lão giả gầy khô vừa mới tỏ ra chế nhạo, cho rằng đối phương căn bản không phá được linh giai phòng ngựpháp bảo của mình thì viên ngọc vàng sậm chạm vào hoàng sắc bảo tán thì đột nhiên vô thanh vô tức nổ tung hóa thành một vạt kim sắc quang mang chói lòa.
Ánh mắt lão biến thành cực kỳ kinh hãi, hoàng sắc bảo tán của lão cơ hồ vô thanh vô tức tan đi trong màn sáng vàng, quá nửa lập tức hóa thành tro tàn.
Cùng lúc tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng quát to, Nam Cung Vũ Tinh tâm lĩnh thần hội, kích phát mảnh vỡ pháp bảo.
Hoàng sắc bảo tán bị đánh tan, mảnh vỡ pháp bảo hóa thành lam quang hào xuyên thảng qua, lao đến trước mặt lão giả gầy khô.
Những tưởng lão bị mảnh vỡ pháp bảo của Nam Cung Vũ Tinh hạ sát thì ngực lão lóe lên một tấm gương đồng sáng rực ánh vàng. Choang một tiếng, tấm gương bị đánh thủng một lỗ, linh khí tan hết rơi xuống đất, nhưng lão cũng kịp lách sang bên, đạo lam quang vốn sẽ xuyên qua trán lão chỉ cắt cụt một tai.
"A!" Lão kêu lên thê thảm, kinh hồn ôm lấy vết thương. Năm người phe Nam Cung Vũ Tinh đều biến sắc.
Viên ngọc vàng sậm của tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng và mảnh vỡ pháp bảo của Nam Cung Vũ Tinh là con bài tẩy của họ, cùng nhắm vào lão giả gầy khô mà chỉ khiến lão bị thương nhẹ chứ không lấy mạng được.
"Lui!"
Tiếng quát lẫm liệt từ miệng tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng vang lên, lôi quang thuẫn như hai cánh cửa lại lóe lên trước mặt họ, năm người phe Thiết Sách nhảy vào thông đạo sau lưng, khí vàng trong tay hắc y tu sĩ liên miên tràn ra, biến thành từng đống đất, tựa hồ định phong tỏa tất cả.
"Đả thương lão phu mà còn định chạy! Quay lại!"
Lão giả gầy khô đã định thần sau đòn liên thủ của tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng cùng Nam Cung Vũ Tinh gầm lên, hồ lô rực bạch quang xuyên qua khe hở của đống đất, bắn đến phía sau nhóm người của Thiết Sách, phun ra một vùng nước đen.
Phe Thiết Sách biến sắc dừng lại, ầm một tiếng, bị vùng nước đen bức cho phải phá tan đống đất, quay lại chỗ cũ.
Phe lão giả chia thành hình rẻ quạt vây phe Thiết Sách lại, cùng lúc phe chưa hết kinh hồn, thi triển thuật pháp chống lại đòn đối phương sắp phát ra, thì một bạch y tu sĩ lặng lẽ xuất hiện trong thông đạo phía sau năm người.
Bạch y tu sĩ này môi đỏ răng trắng, anh tuấn tiêu sái, nhưng cực kỳ âm hiểm, xuất hiện như quỷ mị, bạch sắc pháp y tỏa ra khói trắng, cách tuyệt khí tức và pháp lực dao động.
Hắn vừa xuất hiện liền đưa mắt ra hiệu cho lão giả gầy khô, lén lấy ra pháp khí trong suốt như mũi băng.
"Cho các ngươi thấy một linh khí khác của ta!"
Lão giả tựa hồ biết trước bạch y tu sĩ xuất hiện, kêu to hư trương thanh thế thu hút chú ý của phe Thiết Sách, đồng thời đợi bạch y tu sĩ xuất thủ. Lão hiểu rõ bạch y tu sĩ cũng là tu sĩ Chu thiên cảnh nhất trọng như mình, có trong tay mấy món pháp khí lợi hại, thực lực không kém gì lão.
Theo lão ít nhất đối phương cũng bị giết hai, đến ba người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nhưng khiến lão như thấy quỷ là đã hư trương thanh thế hô to mình còn linh giai pháp bảo thu hút chú ý của năm người đối phương, tạo cơ hội đánh lén cực tốt cho bạch y tu sĩ nhưng hắn lại đứng ngẩn ra không xuất thủ.
"Lẽ nào ngươi mặc cái áo trắng đó rồi thì biến thành đần độn?" Bị cắt mất một tai, lão giả gầy khô cơ hồi tức xì khói.
Cũng chính lúc đó bạch y tu sĩ lén lén lút lút ở phía sau mới thấy mình thật sự gặp quỷ.
Lúc trước bạch y tu sĩ đã thấy thi thể Lưu Tam Pháo và "Hàn Ưng Nhãn", nhưng lúc hắn chuẩn bị xuất thủ thì cực kỳ kinh ngạc nhận ra thi thể Hàn Ưng Nhãn ở sau lưng bọn lão giả gầy khô chợt trở nên phi thường linh hoạt bò dậy, còn vẫy tay với hắn.
Trong lúc hắn ngẩn ra, vù một tiếng, một mớ hắc sắc khô lâu đầu và một đạo ô quang tòng từ người cực kỳ linh hoạt đó bắn ra, nhắm vào lão giả còn chưa kịp phản ứng.
Bọn Nam Cung Vũ Tinh cũng tròn mắt nhìn một thi thể đột nhiên linh hoạt bò dậy xuất thủ với lão giả.
Nàng và bốn người Thiết Sách không kịp phản ứng gì, đầu lão giả đã bị đạo ô quang cắt đứt, thân thể cũng bị hắc sắc khô lâu đầu đánh ngã.
"Ai đó!"
Bọn hôi y tu sĩ đều rợn tóc gáy, liều mang thi triển phòng ngự pháp khí, quay người lại. Kẻ đánh lén giết chết lão giả gầy khô đã trượt lui về bên phải hơn mười trượng, đồng thời liên tục phóng ra hai tấm Huyền quy thuẫn che chắn đồng thời gọi to: "Nam Cung Vũ Tinh, cẩn thận sau lưng có tên mặt trắng lén lén lút lút tập kích!"
"Là ngươi!"
Nam Cung Vũ Tinh cơ hồ cùng hôi y tu sĩ đồng thời kêu lên. Chỉ là một người hưng phấn, một người cực kỳ kinh, như thể thật sự gặp quỷ.
Vù một tiếng, lúc Ngụy Tác kêu to, bạch y tu sĩ cũng kịp phản ứng, pháp khí phun ra hàn khí lạnh buốt, đông cứng tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng, hắc y tu sĩ nhỏ thó cùng tu sĩ áo gai.
Đồng thời, tay hắn cũng xuất hiện một pháp khí lấp lánh hắc quang như mũi dùi nhọn.
Bạch y tu sĩ âm hiểm đã nhận ra phe Nam Cung Vũ Tinh chỉ có ba người đó phòng ngự khá lợi hại, vừa động thủ là kiềm chế họ rồi sử dụng pháp khí có lực công kích mạnh mẽ giết chết.
Nhưng hắn chợt dựng tóc gáy, thiếu chút nữa sợ đến độ nội khố ướt đẫm vì đột nhiên nhìn thấy một con Phong linh hống trọc lông đang đứng gần đó, giương mắt nhìn hắn.
"Sao ở đây lại đột nhiên có Phong linh hống!"
Bạch y tu sĩ kêu lên thê thảm, hắc sắc tiêm trùy giáng vào Phong linh hống, đồng thời cuống quít móc ra một tấm bạch sắc tiểu thuẫn.
Chỉ tích tắc trì hoãn đó, cách một tiếng, tảng băng bị Liễu Ngũ phát ra hỏa quang xung phá, bọn tu sĩ Chu thiên cảnh mặt vàng thoát khốn.
Phong linh hống bị hắc quang tiêm trùy xuyên qua vẫn bất động, trợn mắt nhìn bạch y tu sĩ.
"Chà! Là giả!"
Sau rốt hắn cũng kịp phản ứng.
"Bọn Tử Tiêu tán nhân bị người giết?" Hôi y tu sĩ Chu thiên cảnh lạnh lùng nhìn Ngụy Tác, lạnh giọng hỏi. Ngụy Tác chỉ là tu sĩ cấp thấp Thần hải cảnh, căn bản không đáng cho hắn để ý, nhưng vừa rồi gã đã giết chết lão giả gầy khô còn lợi hại hơn hắn, thậm chí trước đó Tử Tiêu tán nhân cũng tựa hồ mất mạng trong tay gã, tức thì trong lòng hắn lạnh buốt, không dám xuất thủ với Ngụy Tác.
"Hôm nay giết mấy tên, cũng không nhớ rõ nữa." Ngụy Tác vừa thấp thỏm cầm Âm lân cốt kiếm, vừa ra vẻ ta đây lắc lắc đầu, "ngươi nhắc đến tử bào lão đạo bị ta giết ở cạnh đầm nước, còn cả tên mặc áo vàng gặp ngươi ở thành bắc tập thị mới bị ta giết lúc nãy hả?"
"Cái gì, cả Văn Đạo Các cũng bị hắn giết!"
Bọn hôi y tu sĩ đương nhiên không rõ Ngụy Tác cố ý khoác lác, nghe thấy hoàng sam tu sĩ cũng bị gã giết thì cả bọn biến sắc, ánh mắt nhìn gã như nhìn quỷ dữ.