Thông Thiên Chi Lộ
Chương 390: Chuẩn bị quay về
"..." Hàn Vi Vi tròn mắt, quay nhìn Cơ Nhã.
Nàng ta nhớ rõ, khi ấy kẻ sử dụng Huyền sát quỷ trảo chỉ là thanh hắc sắc âm khí, không như Ngụy Tác hiện tại, không khác gì một món pháp bảo do tinh thạch ngưng thành. Vì Huyền sát quỷ trảoquỷ trảo của gã bây giờ và của kẻ đó khác nhau nên nàng ta không nhận ra là cùng một loại thuật pháp.
Nàng ta nhớ rõ môn thiên cấp thuật pháp đó là song tu thuật pháp, song tu càng nhiều Huyền sát âm khí càng lợi hại. Hiện tại Huyền sát quỷ trảo của Ngụy Tác ngưng kết thành thế này thì y và sư thư song tu bao lần rồi?
Bị Hàn Vi Vi nhìn, Cơ Nhã lại hơi đỏ mặt.
"Diệu lực của Phúc lộc đạo đan." Thấy Hàn Vi Vi nhìn Cơ Nhã, Ngụy Tác biết ngay nàng ta nghĩ gì nên giải thích.
"Thuật pháp này ngươi tự luyện đi, ta không thích." Hàn Vi Vi hung hãn trừng mắt nhìn gã, càng nhìn càng bực, càng không hiểu vì thích gã vì cái gì.
"Ban nãy ngươi nói muốn tu luyện mà." Hàn Vi Vi vẫn ngông như trước, Ngụy Tác tức thì khôi phục được mấy phần bản sắc, cười hắc hắc.
"Đừng có được đằng chân lân đằng đầu, ngươi giở trò lưu manh với sư thư thì đành không nói gì nữa, còn dám với ta thì cẩn thận ta cắt một số chỗ của ngươi cho yêu thú ăn." Hàn Vi Vi phất tay uy hiếp.
Ngụy Tác cười ngượng ngùng, thanh hắc sắc Huyền sát quỷ trảo hóa thành Huyền sát âm khí, thu lại thể nội.
"Nghe nói ngươi đã kết đan thành công, là tu sĩ Kim đan nhất trọng?" Thấy Ngụy Tác thật thà, Hàn Vi Vi càng hiếu kỳ: "Thật không, ai kết đan thành công, thành Kim đan tu sĩ thì cũng có linh khí hóa hình hả? Sao ta không thấy ngươi có linh khí hóa hình?"
"Thường ta vẫn dùng Tiềm ẩn quyết che giấu tu vi." Ngụy Tác giải thích đoạn thu Tiềm ẩn quyết. Tử sắc linh khí bừng lên ngưng thành mấy cánh sen tím.
"Ha ha!"
Thấy cánh tử sắc liên hoa nhỏ xíu, Hàn Vi Vi trợn tròng trắng, bật cười.
"Ngụy Tác, đây mà là linh khí hóa hình? Kim đan tu sĩ khác uy mãnh bao nhiêu, còn linh khí hóa hình của ngươi đứng xa một chút là không nhìn thấy, chắc kim đan của ngươi cũng không ra sao cả, chỉ bằng hạt đỗ hả?" Trợn tròng trắng xong, Hàn Vi Vi coi thường.
"Ta muốn giữ kín cũng không được, cho ngươi biết, kim đan của ta rất to, xuất hiện chắc ngươi sợ lắm." Ngụy Tác cười ha hả.
"Phì! Trông thế này thì to đến đâu, dọa được ta?"
"Vậy hả?" Thấy Hàn Vi Vi khinh thường, Ngụy Tác không tiếc tổn hao chân nguyên và kim đan uy năng, cười hắc hắc, tế xuất kim đan.
Mi tâm gã rực hà quang vạn đạo, tử sắc kim đan bay lên.
"Nhĩ muội yêu!"
Hàn Vi Vi vốn đang khinh thường, thấy thế thì tròn mắt kêu lên.
Dù chưa ăn thịt lợn thì cũng từng thấy lợn đi, Hàn Vi Vi hiểu rõ, tu sĩ Kim đan nhất trọng bình thường, kim đan chỉ cỡ trứng chim câu còn viên của Ngụy Tác lại như trứng ngỗng, quả thật dọa khiếp người ta.
"Ha ha, thế nào, không nhỏ chứ?" Ngụy Tác thấy Hàn Vi Vi tròn mắt thì càng đắc ý.
"Ngươi dùng Ảo quang phù dọa ta?" Hàn Vi Vi chỉ muốn thò tay chạm vào xem kim đan là thật hay giả, mềm hay cứng nhưng mới đi được hai bước thì bị kim đan uy áp khiến cho sững lại.
"Thứ lỗi, tuy to một chút nhưng là thật." Ngụy Tác bật cười ha hả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Đắc ý cái gì, trông to nhưng vô dụng." Ngụy Tác đắc ý vô cùng khiến Hàn Vi Vi lại bực mình.
"Sao lại vô dụng. Vô dụng thì ta mất mạng lâu rồi." Ngụy Tác đảo mắt, đột nhiên nhớ ra, vỗ lên một nạp bảo nang thượng, lấy kim đan của Diệp Linh ra. "Hiện tại đã tế xuất kim đan rồi, đem viên kim đan này luyện thành Tuyệt diệt kim đan đã."
"Đây là kim đan của Kim đan tu sĩ bị ngươi giết?" Hàn Vi Vi lại chú ý đến kim đan của Diệp Linh. Nàng ta đã nghe Cơ Nhã nói Ngụy Tác kết thành kim đan thì đến Âm Thi tông giết Diệp Linh rồi bị bạch bào thanh niên mai phục. Nan nãy nói kim đan của Ngụy Tác vô dụng chỉ vì không thích việc gã đắc ý nên phản bác.
"Là kim đan của Âm Thi tông Diệp Linh, hiện tại ta dùng hết bài tẩy rồi, đem vật này luyện chế thành Tuyệt diệt kim đan mới được." Ngụy Tác gật đầu, dặn Hàn Vi Vi, "Quá trình ta luyện chế Tuyệt diệt kim đan khá nguy hiểm, chốc nữa ngươi đừng có nghịch dại, không thì cả ba chúng ta đều tan xác."
"Ngụy Tác, ngươi có ý gì, trước đây ta toàn làm hỏng việc hả?" Ngụy Tác nói vậy, Hàn Vi Vi bực mình kêu lên. Ngụy Tác không nói gì mà đảo mắt, Hàn Vi Vi nhớ lại thì toát mồ hôi, hình như trước đây quả thật mình toàn gây họa.
Hàn Vi Vi không nói gì nữa, Ngụy Tác bắt đầu luyện chế Tuyệt diệt kim đan.
Có kinh nghiệm luyện chế hai viên Tuyệt diệt kim đan, luyện chế viên này chỉ khi áp chế kim đan uy năng hơi vất vả ra thì không sao, gã nhanh chóng luyện chế xong.
"Luyện chế xong rồi?"
Hàn Vi Vi trước kia chưa từng thấy kim đan nên nhìn rất thú vị, đợi Ngụy Tác luyện chế xong thì còn tỏ ra tiếc rẻ.
Ngụy Tác quá hiểu tính Hàn Vi Vi, sợ nàng ta nghịch Tuyệt diệt kim đan nên mặc cho nàng ta hào hứng nhìn gã luyện chế, xong là gã gật đầu, lẳng lặng thu Tuyệt diệt kim đan vào nạp bảo nang.
"Đúng rồi." Những lần này gã tính nhầm, Hàn Vi Vi đảo mắt rồi bảo, "Không phải ngươi có thượng cổ khí linh hả, sao trước đây không cho ta biết? Mau lấy ra cho ta xem thế nào."
Hàn Vi Vi nói vậy, Ngụy Tác biết không để nàng ta gặp lục bào lão đầu thì sẽ bị làm phiền đến chết nên gã lấy luôn Dưỡng quỷ quán ra.
Mấy giọt máu Hỏa địa long nhỏ vào, lục quang lóe lên, thân ảnh lục bào lão đầu bay khỏi Dưỡng quỷ quán.
"Có việc gì?" Lục bào lão đầu xuất hiện, bực mình lẩm bẩm, thấy Hàn Vi Vi đứng trước mặt thì lão ngẩn ra, "Thế nào, nàng ta tỉnh rồi hả."
"Ngươi là thượng cổ khí linh? Sao lại là lão đầu?" Ngụy Tác chưa nói gì, Hàn Vi Vi đã lên tiếng, "Biến sang hình khác được không..."
"Chuyện đó... Trước mắt không được, bất quá ngưng hình xong thì có thể..."
"Nghe nói ngươi sống mấy vạn năm rồi, tu đạo giới khi đó thế nào, nữ tu mặc pháp y kiểu gì..."
"Tu đạo giới khi đó và hiện tại tương tự, nữ tu thời đó..."
"..."
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã tắt tiếng vì Hàn Vi Vi và lục bào lão đầu rất hợp chuyện.
"Chi bằng hai người cứ trò chuyện? Ta đi xem Phệ tâm trùng." Hàn Vi Vi và lục bào lão đầu càng lúc càng hợp chuyện, Ngụy Tác bảo.
"Phệ tâm trùng?" Hàn Vi Vi dừng lại, nhớ ra, "Ngươi vẫn nuôi Phệ tâm trùng? Còn Phệ tâm trùng của ta?"
"Thế nào, Phệ tâm trùng lại tiến giai?" Đang cùng Hàn Vi Vi trò chuyện say sưa, lục bào lão đầu nghe Ngụy Tác đột nhiên nói vậy thì ngẩn người.
"Tiến giai hay không thì ta không biết. Bất quá có vẻ đang ngủ sau khi tiến giai." Ngụy Tác giải thích, đoạn bảo Hàn Vi Vi, "Phệ tâm trùng của ngươi lọt vào tay Đông Dao thắng địa."
"Cướp cả Phệ tâm trùng của ta!" Hàn Vi Vi nổi giận, "Ngụy Tác, không phải ngươi kết thành kim đan rồi hả, sao không giáo huấn Đông Dao thắng địa?"
"Vốn định đợi ngươi tỉnh lại là quay về. Bất quá cần chuẩn bị một chút. Không hiểu mấy năm nay, Linh Nhạc thành và Đông Dao thắng địa biến thành thế nào rồi."
Ngụy Tác vừa nói vậy với Hàn Vi Vi vừa dẫn đường, đến gian phòng nuôi dưỡng Phệ tâm trùng.
Nàng ta nhớ rõ, khi ấy kẻ sử dụng Huyền sát quỷ trảo chỉ là thanh hắc sắc âm khí, không như Ngụy Tác hiện tại, không khác gì một món pháp bảo do tinh thạch ngưng thành. Vì Huyền sát quỷ trảoquỷ trảo của gã bây giờ và của kẻ đó khác nhau nên nàng ta không nhận ra là cùng một loại thuật pháp.
Nàng ta nhớ rõ môn thiên cấp thuật pháp đó là song tu thuật pháp, song tu càng nhiều Huyền sát âm khí càng lợi hại. Hiện tại Huyền sát quỷ trảo của Ngụy Tác ngưng kết thành thế này thì y và sư thư song tu bao lần rồi?
Bị Hàn Vi Vi nhìn, Cơ Nhã lại hơi đỏ mặt.
"Diệu lực của Phúc lộc đạo đan." Thấy Hàn Vi Vi nhìn Cơ Nhã, Ngụy Tác biết ngay nàng ta nghĩ gì nên giải thích.
"Thuật pháp này ngươi tự luyện đi, ta không thích." Hàn Vi Vi hung hãn trừng mắt nhìn gã, càng nhìn càng bực, càng không hiểu vì thích gã vì cái gì.
"Ban nãy ngươi nói muốn tu luyện mà." Hàn Vi Vi vẫn ngông như trước, Ngụy Tác tức thì khôi phục được mấy phần bản sắc, cười hắc hắc.
"Đừng có được đằng chân lân đằng đầu, ngươi giở trò lưu manh với sư thư thì đành không nói gì nữa, còn dám với ta thì cẩn thận ta cắt một số chỗ của ngươi cho yêu thú ăn." Hàn Vi Vi phất tay uy hiếp.
Ngụy Tác cười ngượng ngùng, thanh hắc sắc Huyền sát quỷ trảo hóa thành Huyền sát âm khí, thu lại thể nội.
"Nghe nói ngươi đã kết đan thành công, là tu sĩ Kim đan nhất trọng?" Thấy Ngụy Tác thật thà, Hàn Vi Vi càng hiếu kỳ: "Thật không, ai kết đan thành công, thành Kim đan tu sĩ thì cũng có linh khí hóa hình hả? Sao ta không thấy ngươi có linh khí hóa hình?"
"Thường ta vẫn dùng Tiềm ẩn quyết che giấu tu vi." Ngụy Tác giải thích đoạn thu Tiềm ẩn quyết. Tử sắc linh khí bừng lên ngưng thành mấy cánh sen tím.
"Ha ha!"
Thấy cánh tử sắc liên hoa nhỏ xíu, Hàn Vi Vi trợn tròng trắng, bật cười.
"Ngụy Tác, đây mà là linh khí hóa hình? Kim đan tu sĩ khác uy mãnh bao nhiêu, còn linh khí hóa hình của ngươi đứng xa một chút là không nhìn thấy, chắc kim đan của ngươi cũng không ra sao cả, chỉ bằng hạt đỗ hả?" Trợn tròng trắng xong, Hàn Vi Vi coi thường.
"Ta muốn giữ kín cũng không được, cho ngươi biết, kim đan của ta rất to, xuất hiện chắc ngươi sợ lắm." Ngụy Tác cười ha hả.
"Phì! Trông thế này thì to đến đâu, dọa được ta?"
"Vậy hả?" Thấy Hàn Vi Vi khinh thường, Ngụy Tác không tiếc tổn hao chân nguyên và kim đan uy năng, cười hắc hắc, tế xuất kim đan.
Mi tâm gã rực hà quang vạn đạo, tử sắc kim đan bay lên.
"Nhĩ muội yêu!"
Hàn Vi Vi vốn đang khinh thường, thấy thế thì tròn mắt kêu lên.
Dù chưa ăn thịt lợn thì cũng từng thấy lợn đi, Hàn Vi Vi hiểu rõ, tu sĩ Kim đan nhất trọng bình thường, kim đan chỉ cỡ trứng chim câu còn viên của Ngụy Tác lại như trứng ngỗng, quả thật dọa khiếp người ta.
"Ha ha, thế nào, không nhỏ chứ?" Ngụy Tác thấy Hàn Vi Vi tròn mắt thì càng đắc ý.
"Ngươi dùng Ảo quang phù dọa ta?" Hàn Vi Vi chỉ muốn thò tay chạm vào xem kim đan là thật hay giả, mềm hay cứng nhưng mới đi được hai bước thì bị kim đan uy áp khiến cho sững lại.
"Thứ lỗi, tuy to một chút nhưng là thật." Ngụy Tác bật cười ha hả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Đắc ý cái gì, trông to nhưng vô dụng." Ngụy Tác đắc ý vô cùng khiến Hàn Vi Vi lại bực mình.
"Sao lại vô dụng. Vô dụng thì ta mất mạng lâu rồi." Ngụy Tác đảo mắt, đột nhiên nhớ ra, vỗ lên một nạp bảo nang thượng, lấy kim đan của Diệp Linh ra. "Hiện tại đã tế xuất kim đan rồi, đem viên kim đan này luyện thành Tuyệt diệt kim đan đã."
"Đây là kim đan của Kim đan tu sĩ bị ngươi giết?" Hàn Vi Vi lại chú ý đến kim đan của Diệp Linh. Nàng ta đã nghe Cơ Nhã nói Ngụy Tác kết thành kim đan thì đến Âm Thi tông giết Diệp Linh rồi bị bạch bào thanh niên mai phục. Nan nãy nói kim đan của Ngụy Tác vô dụng chỉ vì không thích việc gã đắc ý nên phản bác.
"Là kim đan của Âm Thi tông Diệp Linh, hiện tại ta dùng hết bài tẩy rồi, đem vật này luyện chế thành Tuyệt diệt kim đan mới được." Ngụy Tác gật đầu, dặn Hàn Vi Vi, "Quá trình ta luyện chế Tuyệt diệt kim đan khá nguy hiểm, chốc nữa ngươi đừng có nghịch dại, không thì cả ba chúng ta đều tan xác."
"Ngụy Tác, ngươi có ý gì, trước đây ta toàn làm hỏng việc hả?" Ngụy Tác nói vậy, Hàn Vi Vi bực mình kêu lên. Ngụy Tác không nói gì mà đảo mắt, Hàn Vi Vi nhớ lại thì toát mồ hôi, hình như trước đây quả thật mình toàn gây họa.
Hàn Vi Vi không nói gì nữa, Ngụy Tác bắt đầu luyện chế Tuyệt diệt kim đan.
Có kinh nghiệm luyện chế hai viên Tuyệt diệt kim đan, luyện chế viên này chỉ khi áp chế kim đan uy năng hơi vất vả ra thì không sao, gã nhanh chóng luyện chế xong.
"Luyện chế xong rồi?"
Hàn Vi Vi trước kia chưa từng thấy kim đan nên nhìn rất thú vị, đợi Ngụy Tác luyện chế xong thì còn tỏ ra tiếc rẻ.
Ngụy Tác quá hiểu tính Hàn Vi Vi, sợ nàng ta nghịch Tuyệt diệt kim đan nên mặc cho nàng ta hào hứng nhìn gã luyện chế, xong là gã gật đầu, lẳng lặng thu Tuyệt diệt kim đan vào nạp bảo nang.
"Đúng rồi." Những lần này gã tính nhầm, Hàn Vi Vi đảo mắt rồi bảo, "Không phải ngươi có thượng cổ khí linh hả, sao trước đây không cho ta biết? Mau lấy ra cho ta xem thế nào."
Hàn Vi Vi nói vậy, Ngụy Tác biết không để nàng ta gặp lục bào lão đầu thì sẽ bị làm phiền đến chết nên gã lấy luôn Dưỡng quỷ quán ra.
Mấy giọt máu Hỏa địa long nhỏ vào, lục quang lóe lên, thân ảnh lục bào lão đầu bay khỏi Dưỡng quỷ quán.
"Có việc gì?" Lục bào lão đầu xuất hiện, bực mình lẩm bẩm, thấy Hàn Vi Vi đứng trước mặt thì lão ngẩn ra, "Thế nào, nàng ta tỉnh rồi hả."
"Ngươi là thượng cổ khí linh? Sao lại là lão đầu?" Ngụy Tác chưa nói gì, Hàn Vi Vi đã lên tiếng, "Biến sang hình khác được không..."
"Chuyện đó... Trước mắt không được, bất quá ngưng hình xong thì có thể..."
"Nghe nói ngươi sống mấy vạn năm rồi, tu đạo giới khi đó thế nào, nữ tu mặc pháp y kiểu gì..."
"Tu đạo giới khi đó và hiện tại tương tự, nữ tu thời đó..."
"..."
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã tắt tiếng vì Hàn Vi Vi và lục bào lão đầu rất hợp chuyện.
"Chi bằng hai người cứ trò chuyện? Ta đi xem Phệ tâm trùng." Hàn Vi Vi và lục bào lão đầu càng lúc càng hợp chuyện, Ngụy Tác bảo.
"Phệ tâm trùng?" Hàn Vi Vi dừng lại, nhớ ra, "Ngươi vẫn nuôi Phệ tâm trùng? Còn Phệ tâm trùng của ta?"
"Thế nào, Phệ tâm trùng lại tiến giai?" Đang cùng Hàn Vi Vi trò chuyện say sưa, lục bào lão đầu nghe Ngụy Tác đột nhiên nói vậy thì ngẩn người.
"Tiến giai hay không thì ta không biết. Bất quá có vẻ đang ngủ sau khi tiến giai." Ngụy Tác giải thích, đoạn bảo Hàn Vi Vi, "Phệ tâm trùng của ngươi lọt vào tay Đông Dao thắng địa."
"Cướp cả Phệ tâm trùng của ta!" Hàn Vi Vi nổi giận, "Ngụy Tác, không phải ngươi kết thành kim đan rồi hả, sao không giáo huấn Đông Dao thắng địa?"
"Vốn định đợi ngươi tỉnh lại là quay về. Bất quá cần chuẩn bị một chút. Không hiểu mấy năm nay, Linh Nhạc thành và Đông Dao thắng địa biến thành thế nào rồi."
Ngụy Tác vừa nói vậy với Hàn Vi Vi vừa dẫn đường, đến gian phòng nuôi dưỡng Phệ tâm trùng.