Thông Thiên Chi Lộ
Chương 337: Đạo giai thượng phẩm pháp bảo
Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh, thân ảnh loáng lên, lướt lên tử hắc sắc bình đài.
Cách tử hắc sắc tinh trụ ước chừng hai trượng, thân ảnh gã hơi dừng rồi tử hắc sắc cổ phát ra quang hoa. Áp lực lên gã nhẹ đi, đến trước tử hắc sắc tinh trụ thì gã lấy hết hơn mười viên tinh tủy.
Thu hơn mười viên tinh tủy, Ngụy Tác không dừng lại mà nhảy xuống, về bên Cơ Nhã và Âm Lệ Hoa.
Diệp Linh sợ Ngụy Tác giở trò nên lạnh lùng nhìn, đợi gã quay lại thì y lại nhìn lên năm kim sắc pháp bảo hình hàng ma xử trên tử hắc sắc tinh trụ.
Hơi trù trừ, tay phải Diệp Linh dấy lên bạch sắc hà quang, kim Đan rừng rực diễm quang xuất hiện.
Kin Đan của bọn Âm Lệ Hoa chỉ cỡ trứng chim câu nhưng của y lại cỡ trứng ngỗng.
Không tính đến hà quang và phù văn, chỉ tính uy thế thì đã hơn bọn Âm Lệ Hoa một bậc.
So với tu sĩ Kim Đan kỳ khác, viên này mang khí thế hùng hồn, hơi chuyển là phát ra bạch sắc hà quang, hình thành một đóa bạch sắc cốt liên cạnh Diệp Linh.
Tế xuất kim Đan, Diệp Linh mới cẩn thận điểm tay, bạch sắc chân nguyên dồn vào kim sắc pháp bảo ở sườn trái "Hỗn nguyên ngân oa". Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Xoẹt!!"
Kim sắc pháp bảo mã rung lên đầy linh tính.
Đồng thời, tử hắc sắc tinh trụ sáng rực, quang hoa bừng lên.
Kể cả Ngụy Tác, tu sĩ trong bạch sắc quang tráo đều biến sắc, Diệp Linh trên tử hắc sắc bình đài mặt mũi nhợt nhạt định bật lùi.
Tử hắc sắc tinh trụ bừng lên quang hoa, uy năng tựa hồ không tu sĩ tại trường nào chống nổi.
Tử hắc sắc cổ phù của Diệp Linh tự động phát ra ánh sáng hình thành một quang tráo, bảo vệ chủ nhân.
Tinh trụ rực quang hoa va vào quang tráo nhưng quang tráo không hề hấn gì.
Chỉ một tích tắc sau, tử hắc sắc tinh trụ phát ra quang hoa, khuếch tán đến rìa tử hắc sắc bình đài thì tan biến.
Diệp Linh hơn hở, chân nguyên tiếp tục dồn vào kim sắc pháp bảo.
Kim sắc pháp bảo cắm tại tử hắc sắc tinh trụ cực kỳ trầm trọng, Diệp Linh dồn chân nguyên thì từ từ bị nhổ ra.
Trong lúc bọn Hỏa Vân chân nhân khẩn trương thì cách một tiếng, bảo vật bật ra.
Diệp Linh kinh hỉ hít sâu một hơi, vuốt nhẹ pháp bảo này.
Tay y có một lớp bột màu bạc, nhìn Ngụy Tác với vẻ cực kỳ chế nhạo.
Theo mức độ của lớp phấn bạc thì "Hỗn nguyên ngân oa" trong tử hắc sắc tinh trụ đã phong hóa rồi.
Ngụy Tác không chú ý đến ánh mắt chế nhạo của Diệp Linh mà vẫn mặt mũi lạnh tanh nhìn "Hỗn nguyên ngân oa" trong tử hắc sắc tinh trụ, mắt hơi ánh lên không rõ nghĩ gì.
Thấy gã như vậy, Diệp Linh mắt lóe hàn mang rồi tiếp tục dồn chân nguyên vào, kim sắc pháp bảo sáng rực linh quang, ở mũi thậm chí hình thành kim mang hơn trượng!
Trừ Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hỏa Vân chân nhân, Trần lão quái và Âm Lệ Hoa đều sáng mắt, sắc mặt hớn hở.
Đạo giai thượng phẩm!
Qua uy năng tuy chưa đạt tới huyền giai nhưng vượt xa đạo giai trung phẩm, rõ ràng là đạo giai thượng phẩm pháp bảo!
Mắt Diệp Linh rực lửa.
Đạo giai thượng phẩm pháp bảo, cực kỳ trân quý, y và Âm Lệ Hoa, Trần lão quái có thể coi là nhân vật đỉnh nhọn của Âm Thi tông, tại Vân Linh đại lục cũng coi là cự đầu danh động nhất phương nhưng không có lấy một món đạo giai thượng phẩm pháp bảo. Tối đa chỉ có pháp bảo mà uy năng đạt đến đạo giai trung phẩm.
Tu sĩ Kim Đan kỳ như y hiểu rõ việc này hơn tu sĩ Phân niệm cảnh như Ngụy Tác nhiều.
Đạo giai trung phẩm pháp bảo, nang với kim Đan hà quang của tu sĩ Kim Đan nhất trọng.
Đạo giai thượng phẩm pháp bảo gần như ngang ngửa với kim Đan bản thể của tu sĩ Kim Đan nhất trọng và kim Đan hà quang của tu sĩ Kim Đan lưỡng trọng.
Hiện tại với tu vi Kim Đan lưỡng trọng, cùng điều khiển hai đạo giai thượng phẩm pháp bảo cũng không thành vấn đề. Có hai món pháp bảo công kích đạo giai thượng phẩm thì thực lực tuy không tăng gấp mấy lần nhưng ít nhất có thêm một trợ thủ Kim Đan nhất trọng.
"Năm pháp bảo này linh quang tương tự, món này là đạo giai thượng phẩm pháp bảo, bốn món còn lại cũng vậy. Yêu thú ngoài kia lúc nào cũng có thể động thủ, ta sẽ lấy nốt, món này giao cho Trần sư huynh, tiếp theo là Hỏa Vân đạo hữu, được chăng?" Diệp Linh hỏi Hỏa Vân chân nhân.
"Tất nhiên khả dĩ." Hỏa Vân chân nhân nhãn quang lóe lên, không hề do dự gật đầu.
Diệp Linh vung tay, kim sắc hàng ma xử bay đến trước mặt Trần lão quái, Trần lão quái hớn hở chụp lấy.
Tiếp đó Diệp Linh đang bốc lửa trong lòng lại nhổ tiếp bốn kim sắc pháp bảo còn lại.
Y đã tính xong, vạn nhất không địch nổi ngần này ngân lân yêu thú quỷ dị thì một mình trốn đi, với tu vi và hai pháp bảo này, y có nhiều cơ hội đào thoát.
Rời Đạo Huyền điện, có hai pháp bảo công kích đạo giai thượng phẩm thì ba mươi hai thành trì Vân Linh đại lục bắc bộ khó ai là địch thủ của y.
Nhất thiết đều thập phần thuận lợi, bốn kim sắc pháp bảo dạng thức cơ hồ tương đồng, chỉ chất liệu và phù văn tựa hồ hơi khác nhau được nhổ ra.
Món thứ hai cho Hỏa Vân chân nhân, lấy xong món thứ ba, Diệp Linh không nói gì mà ném cho Âm Lệ Hoa đứng cạnh Ngụy Tác.
"Tiểu tử, năm pháp bảo này rõ ràng có phức hợp pháp trận, là trận nhãn của tử hắc sắc tinh trụ, hiện tại bị chúng coi là phổ thông pháp bảo, nhắm đến uy năng đạo giai thượng phẩm, uy năng này chắc để phối hợp trấn áp yêu thú." Âm Lệ Hoa còn đang hoan hỉ quan sát kim sắc pháp bảo linh quang nồng hậu trong tay, giọng lục bào lão đầu thập phần khẩn trương vang lên trong tai Ngụy Tác, "Pháp trận cần đến năm pháp bảo thế này phối hợp trấn áp, Hỗn nguyên ngân oa này khẳng định là trưởng lão đã tiến giai!"
Ngụy Tác mục quang lóe lên, Diệp Linh nhổ kim sắc pháp bảo sau cùng ra, cầm hai pháp bảo rực kim quang với vẻ đầy ngạo nghễ.
Năm kim sắc pháp bảo được nhổ lên, tử hắc sắc tinh trụ và yêu thú trong đó không thay đổi gì.
Nhưng Diệp Linh trên tử hắc sắc bình đài lại nhíu mày, đột nhiên có dự cảm không lành.
Bên ngoài bạch sắc linh quang quang tráo, cả nữ hoàng yêu thú vốn im lìm thì khi thấy y nhổ kim sắc pháp bảo sau cùng ra đều tỏ vẻ cuồng nhiệt.
Sắc mặt Diệp Linh chợt nhợt nhạt hẳn.
Mắt Ngụy Tác cũng ánh lên lệ mang!
"Xoẹt!" Tử hắc sắc tinh trụ im lìm đột nhiên rung động, rực quang hoa chói lòa!
Tử hắc sắc quang hoa lần này chỉ bao lấy tinh trụ, không khuếch tán ra ngoài, tựa hồ ngăn cản thứ bên trong xông ra.
"A! Ngụy Tác, mau xem kìa!"
Âm Lệ Hoa biết rõ Ngụy Tác không rời mắt khỏi tử hắc sắc tinh trụ nhưng vẫn không nén được kinh hãi hô lên
"Hỗn nguyên ngân oa" trong tinh trụ chợt rực ngân sắc quang hoa.
Năm vết thương khô cứng vì bị xuyên qua lại rực lên năm đạo ngân mang!
"Phù!"
Có ba đạo bị tử hắc sắc quang hoa nghiền nát nhưng có hai đạo thoát ra.
"Chát!"
Tử hắc sắc cổ phù của Diệp Linh vỡ tan, phát ra tử hắc sắc quang hoa càng rực rỡ hình thành một quang tráo.
Cổ phù trong tay Ngụy Tác cũng tan vỡ rồi hình thành một quang tráo.
Quang tráo không lớn, tối đa chứa được hai, ba người, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã vốn đứng cùng nhau nên Âm Lệ Hoa lại ở ngoài.
"Âm Lệ Hoa! Vào đây!"
Ngụy Tác gầm lên!
Gã nhận ra bạch sắc cốt liên do kim Đan của Diệp Linh ngưng thành nghênh đón, bị lưỡng đạo ngân mang va vào thì tan vỡ. Lưỡng đạo ngân mang tựa hồ e dè tử hắc sắc quang tráo nên vòng qua Diệp Linh.
Âm Lệ Hoa cơ hồ đã quá kinh hãi được Ngụy Tác quát to thì không hề nghĩ gì, lao vào quang tráo như lao vào lòng gã.
Hỗn nguyên ngân oa trên tử hắc sắc tinh trụ xuất hiện vô số vết nứt, nhục thân yêu thú rõ ràng đã chết lâu rồi.
Cách tử hắc sắc tinh trụ ước chừng hai trượng, thân ảnh gã hơi dừng rồi tử hắc sắc cổ phát ra quang hoa. Áp lực lên gã nhẹ đi, đến trước tử hắc sắc tinh trụ thì gã lấy hết hơn mười viên tinh tủy.
Thu hơn mười viên tinh tủy, Ngụy Tác không dừng lại mà nhảy xuống, về bên Cơ Nhã và Âm Lệ Hoa.
Diệp Linh sợ Ngụy Tác giở trò nên lạnh lùng nhìn, đợi gã quay lại thì y lại nhìn lên năm kim sắc pháp bảo hình hàng ma xử trên tử hắc sắc tinh trụ.
Hơi trù trừ, tay phải Diệp Linh dấy lên bạch sắc hà quang, kim Đan rừng rực diễm quang xuất hiện.
Kin Đan của bọn Âm Lệ Hoa chỉ cỡ trứng chim câu nhưng của y lại cỡ trứng ngỗng.
Không tính đến hà quang và phù văn, chỉ tính uy thế thì đã hơn bọn Âm Lệ Hoa một bậc.
So với tu sĩ Kim Đan kỳ khác, viên này mang khí thế hùng hồn, hơi chuyển là phát ra bạch sắc hà quang, hình thành một đóa bạch sắc cốt liên cạnh Diệp Linh.
Tế xuất kim Đan, Diệp Linh mới cẩn thận điểm tay, bạch sắc chân nguyên dồn vào kim sắc pháp bảo ở sườn trái "Hỗn nguyên ngân oa". Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
"Xoẹt!!"
Kim sắc pháp bảo mã rung lên đầy linh tính.
Đồng thời, tử hắc sắc tinh trụ sáng rực, quang hoa bừng lên.
Kể cả Ngụy Tác, tu sĩ trong bạch sắc quang tráo đều biến sắc, Diệp Linh trên tử hắc sắc bình đài mặt mũi nhợt nhạt định bật lùi.
Tử hắc sắc tinh trụ bừng lên quang hoa, uy năng tựa hồ không tu sĩ tại trường nào chống nổi.
Tử hắc sắc cổ phù của Diệp Linh tự động phát ra ánh sáng hình thành một quang tráo, bảo vệ chủ nhân.
Tinh trụ rực quang hoa va vào quang tráo nhưng quang tráo không hề hấn gì.
Chỉ một tích tắc sau, tử hắc sắc tinh trụ phát ra quang hoa, khuếch tán đến rìa tử hắc sắc bình đài thì tan biến.
Diệp Linh hơn hở, chân nguyên tiếp tục dồn vào kim sắc pháp bảo.
Kim sắc pháp bảo cắm tại tử hắc sắc tinh trụ cực kỳ trầm trọng, Diệp Linh dồn chân nguyên thì từ từ bị nhổ ra.
Trong lúc bọn Hỏa Vân chân nhân khẩn trương thì cách một tiếng, bảo vật bật ra.
Diệp Linh kinh hỉ hít sâu một hơi, vuốt nhẹ pháp bảo này.
Tay y có một lớp bột màu bạc, nhìn Ngụy Tác với vẻ cực kỳ chế nhạo.
Theo mức độ của lớp phấn bạc thì "Hỗn nguyên ngân oa" trong tử hắc sắc tinh trụ đã phong hóa rồi.
Ngụy Tác không chú ý đến ánh mắt chế nhạo của Diệp Linh mà vẫn mặt mũi lạnh tanh nhìn "Hỗn nguyên ngân oa" trong tử hắc sắc tinh trụ, mắt hơi ánh lên không rõ nghĩ gì.
Thấy gã như vậy, Diệp Linh mắt lóe hàn mang rồi tiếp tục dồn chân nguyên vào, kim sắc pháp bảo sáng rực linh quang, ở mũi thậm chí hình thành kim mang hơn trượng!
Trừ Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, Hỏa Vân chân nhân, Trần lão quái và Âm Lệ Hoa đều sáng mắt, sắc mặt hớn hở.
Đạo giai thượng phẩm!
Qua uy năng tuy chưa đạt tới huyền giai nhưng vượt xa đạo giai trung phẩm, rõ ràng là đạo giai thượng phẩm pháp bảo!
Mắt Diệp Linh rực lửa.
Đạo giai thượng phẩm pháp bảo, cực kỳ trân quý, y và Âm Lệ Hoa, Trần lão quái có thể coi là nhân vật đỉnh nhọn của Âm Thi tông, tại Vân Linh đại lục cũng coi là cự đầu danh động nhất phương nhưng không có lấy một món đạo giai thượng phẩm pháp bảo. Tối đa chỉ có pháp bảo mà uy năng đạt đến đạo giai trung phẩm.
Tu sĩ Kim Đan kỳ như y hiểu rõ việc này hơn tu sĩ Phân niệm cảnh như Ngụy Tác nhiều.
Đạo giai trung phẩm pháp bảo, nang với kim Đan hà quang của tu sĩ Kim Đan nhất trọng.
Đạo giai thượng phẩm pháp bảo gần như ngang ngửa với kim Đan bản thể của tu sĩ Kim Đan nhất trọng và kim Đan hà quang của tu sĩ Kim Đan lưỡng trọng.
Hiện tại với tu vi Kim Đan lưỡng trọng, cùng điều khiển hai đạo giai thượng phẩm pháp bảo cũng không thành vấn đề. Có hai món pháp bảo công kích đạo giai thượng phẩm thì thực lực tuy không tăng gấp mấy lần nhưng ít nhất có thêm một trợ thủ Kim Đan nhất trọng.
"Năm pháp bảo này linh quang tương tự, món này là đạo giai thượng phẩm pháp bảo, bốn món còn lại cũng vậy. Yêu thú ngoài kia lúc nào cũng có thể động thủ, ta sẽ lấy nốt, món này giao cho Trần sư huynh, tiếp theo là Hỏa Vân đạo hữu, được chăng?" Diệp Linh hỏi Hỏa Vân chân nhân.
"Tất nhiên khả dĩ." Hỏa Vân chân nhân nhãn quang lóe lên, không hề do dự gật đầu.
Diệp Linh vung tay, kim sắc hàng ma xử bay đến trước mặt Trần lão quái, Trần lão quái hớn hở chụp lấy.
Tiếp đó Diệp Linh đang bốc lửa trong lòng lại nhổ tiếp bốn kim sắc pháp bảo còn lại.
Y đã tính xong, vạn nhất không địch nổi ngần này ngân lân yêu thú quỷ dị thì một mình trốn đi, với tu vi và hai pháp bảo này, y có nhiều cơ hội đào thoát.
Rời Đạo Huyền điện, có hai pháp bảo công kích đạo giai thượng phẩm thì ba mươi hai thành trì Vân Linh đại lục bắc bộ khó ai là địch thủ của y.
Nhất thiết đều thập phần thuận lợi, bốn kim sắc pháp bảo dạng thức cơ hồ tương đồng, chỉ chất liệu và phù văn tựa hồ hơi khác nhau được nhổ ra.
Món thứ hai cho Hỏa Vân chân nhân, lấy xong món thứ ba, Diệp Linh không nói gì mà ném cho Âm Lệ Hoa đứng cạnh Ngụy Tác.
"Tiểu tử, năm pháp bảo này rõ ràng có phức hợp pháp trận, là trận nhãn của tử hắc sắc tinh trụ, hiện tại bị chúng coi là phổ thông pháp bảo, nhắm đến uy năng đạo giai thượng phẩm, uy năng này chắc để phối hợp trấn áp yêu thú." Âm Lệ Hoa còn đang hoan hỉ quan sát kim sắc pháp bảo linh quang nồng hậu trong tay, giọng lục bào lão đầu thập phần khẩn trương vang lên trong tai Ngụy Tác, "Pháp trận cần đến năm pháp bảo thế này phối hợp trấn áp, Hỗn nguyên ngân oa này khẳng định là trưởng lão đã tiến giai!"
Ngụy Tác mục quang lóe lên, Diệp Linh nhổ kim sắc pháp bảo sau cùng ra, cầm hai pháp bảo rực kim quang với vẻ đầy ngạo nghễ.
Năm kim sắc pháp bảo được nhổ lên, tử hắc sắc tinh trụ và yêu thú trong đó không thay đổi gì.
Nhưng Diệp Linh trên tử hắc sắc bình đài lại nhíu mày, đột nhiên có dự cảm không lành.
Bên ngoài bạch sắc linh quang quang tráo, cả nữ hoàng yêu thú vốn im lìm thì khi thấy y nhổ kim sắc pháp bảo sau cùng ra đều tỏ vẻ cuồng nhiệt.
Sắc mặt Diệp Linh chợt nhợt nhạt hẳn.
Mắt Ngụy Tác cũng ánh lên lệ mang!
"Xoẹt!" Tử hắc sắc tinh trụ im lìm đột nhiên rung động, rực quang hoa chói lòa!
Tử hắc sắc quang hoa lần này chỉ bao lấy tinh trụ, không khuếch tán ra ngoài, tựa hồ ngăn cản thứ bên trong xông ra.
"A! Ngụy Tác, mau xem kìa!"
Âm Lệ Hoa biết rõ Ngụy Tác không rời mắt khỏi tử hắc sắc tinh trụ nhưng vẫn không nén được kinh hãi hô lên
"Hỗn nguyên ngân oa" trong tinh trụ chợt rực ngân sắc quang hoa.
Năm vết thương khô cứng vì bị xuyên qua lại rực lên năm đạo ngân mang!
"Phù!"
Có ba đạo bị tử hắc sắc quang hoa nghiền nát nhưng có hai đạo thoát ra.
"Chát!"
Tử hắc sắc cổ phù của Diệp Linh vỡ tan, phát ra tử hắc sắc quang hoa càng rực rỡ hình thành một quang tráo.
Cổ phù trong tay Ngụy Tác cũng tan vỡ rồi hình thành một quang tráo.
Quang tráo không lớn, tối đa chứa được hai, ba người, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã vốn đứng cùng nhau nên Âm Lệ Hoa lại ở ngoài.
"Âm Lệ Hoa! Vào đây!"
Ngụy Tác gầm lên!
Gã nhận ra bạch sắc cốt liên do kim Đan của Diệp Linh ngưng thành nghênh đón, bị lưỡng đạo ngân mang va vào thì tan vỡ. Lưỡng đạo ngân mang tựa hồ e dè tử hắc sắc quang tráo nên vòng qua Diệp Linh.
Âm Lệ Hoa cơ hồ đã quá kinh hãi được Ngụy Tác quát to thì không hề nghĩ gì, lao vào quang tráo như lao vào lòng gã.
Hỗn nguyên ngân oa trên tử hắc sắc tinh trụ xuất hiện vô số vết nứt, nhục thân yêu thú rõ ràng đã chết lâu rồi.