Thông Thiên Chi Lộ
Chương 324: Kim Đan tu sĩ
"Không được! Không thể ngạnh tiếp! Thuật pháp của nó ngang với Thập điện a tỳ phan, chí ít cũng tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ nhất trọng! Cáp mô đầu yêu thú còn đáng sợ hơn, nêm tìm cách mở thông đạo chạy trốn!"
Cảm giác được thực lực của song đầu yêu thú, thấy Ngụy Tác tựa hồ định tìm cách giết nó, Âm Lệ Hoa lắc đầu quầy quậy.
Vù!
Trước mặt Cơ Nhã nổ vang, bắn lên vô số hồng sắc hỏa tuyến, trong tích tắc đến trước song đầu yêu thú.
Song đầu yêu thú phun hắc khí, hồng sắc hỏa tuyến tan hết quang hoa rơi xuống, là một nắm châm nhỏ như lông trâu đỏ rực.
"Hắc khí nó phun ra còn có công hiệu hủy hoại pháp bảo! Chỉ yêu thú này, chúng ta vị tất đối phó nổi, tuyệt đối không thể luyến chiến!" Âm Lệ Hoa nhợt nhạt mặt mày kinh hô.
"Đối phó được không, thử mới biết."
Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh vung tay kích phát Thanh tác ngân pháp trượng, nhắm vào song đầu yêu thú. Nguồn: http://truyenfull.vn
Hôi hắc sắc hoa quang trùm lên nó.
Hôi hắc sắc hoa quang tràn tới, song đầu yêu thú phun hắc khí nghênh đón, nhưng phần lớn quang hoa của Thanh tác ngân pháp trượng dễ dàng xuyên qua, trùm lên yêu thú này.
Thoạt nhìn, song đầu yêu thú không hề tổn thương nhưng rồi nó tỏ ra cực kỳ kinh hãi, liều mạng lao về một phía, thoát khỏi hôi hắc sắc quang hoa.
Nhưng hôi hắc sắc quang hoa có thể bao trùm mấy chục trượng, song đầu yêu thú không có độn tốc kinh nhân như cáp mô đầu yêu thú nên không thoát được.
Song đầu yêu thú già đi cực nhanh.
"Đệ có pháp bảo gì thế? Lại nhanh chóng tiêu hao thọ nguyên của đối phương!" Âm Lệ Hoa hít một hơi lạnh, làn da mịn màng nổi gai ốc, trong mắt nàng ta, Ngụy Tác cũng bí ẩn như cáp mô đầu yêu thú.
"Pháp bảo gì thì các hạ không cần để ý. Chỉ cần giúp mỗ cầm chân cáp mô đầu yêu thú, chưa biết chừng chúng ta giết được cả hai con yêu thú này. Lấy chúng làm nguyên liệu, e rằng luyện chế được đạo giai thượng phẩm pháp bảo." Ngụy Tác thản nhiên bảo.
"Tiểu hoại đản, không ngờ đệ lắm thủ đoạn như thế, xem ra thư thư đúng là coi thường đệ rồi, những lời ban nãy coi như thư thư chưa nói." Ngụy Tác nói vậy, Âm Lệ Hoa dù gì cũng là Kim Đan kỳ đại tu sĩ, trấn định lại ngay, nhìn Ngụy Tác với vẻ thú vị hơn, "Bất quá nếu giết chết hai con yêu thú này thì chia chác thế nào, chắc đệ không bỏ quên thư thư chứ? Nhưng đệ không cho cũng không sao, chỉ cần để thư thư nếm thử đệ một lần là xong."
"Đầu óc ngươi sao thế hả? Lẽ nào cả đời chưa thấy nam nhân, thèm khát thành thế này." Ngụy Tác suýt nữa ngất xỉu vì giận. Hai yêu thú cha chết con nào mà nàng ta đã nghĩ đi đâu đâu.
"Phổ thông nam tu sao so với đệ được, thư thư thích đệ rồi."
"Giết hai yêu thú này, cáp mô đầu yêu thú của mỗ, yêu thú này của các hạ. Không thì mỗ biến các hạ thành lão thái bà." Ngụy Tác giận dữ.
"Được!" Âm Lệ Hoa ra vẻ hoa si, "Nổi giận cũng dễ coi như thế, đúng là càng lúc càng thích đệ."
"Chát!"
Tếng nổ kinh thiên động địa thanh đột nhiên vang lên, thanh bạch sắc quang tráo bên ngoài bọn Ngụy Tác vừa tan nát, Huyền sát quỷ trảo lại va chạm với cáp mô đầu yêu thú.
Âm khí của Huyền sát quỷ trảo giảm bớt không ít, nửa thân mình gã tê dại, nhất thời không thể tiếp tục kích phát Thanh tác ngân pháp trượng, lung hôi hắc sắc quang hoa tan biến.
"Thích cái đầu ngươi! Không giúp mỗ cầm chân yêu thú này thì đừng nói giết hai con mà chúng ta chỉ còn nước mất mạng." Ngụy Tác gầm lên.
"Được, thư thư sẽ giúp đệ." Âm Lệ Hoa gật đầu, làn môi anh đào há ra, tế xuất thúy lục sắc kim Đan biến cả động quật thành màu xanh biếc.
"Con bà nó chứ! Sao ta lại gặp phải yêu nữ thế này."
Ngụy Tác bực mình vận dụng chân nguyên, mười bốn dải thần hải quang hoa chói mắt lóe lên, chân nguyên kịch liệt lưu động, cảm giác tê cứng nửa người tan đi, Thanh tác ngân pháp trượng lại rực hôi hắc sắc quang hoa trùm lên song đầu yêu thú.
Như ý linh lung tháp gần như không có tác dụng với cáp mô đầu yêu thú có trí tuệ và kinh nghiệm đấu pháp hơn người, gã lại kích phát Thanh tác ngân pháp trận, lấy luôn pháp bảo phòng ngự hình cành liễu của Âu Nhiên Mạnh ra, tức thì lục sắc quang hoa như những dải màu bao quanh cả ba người.
"Cơ Nhã, tiếp theo song đầu yêu thú khẳng định sẽ phản kích, toàn lực phòng ngự là được." Ngụy Tác lấy ra pháp bảo phòng ngự bạch sắc đoản côn đưa cho Cơ Nhã.
"Quan âm chi của Minh Nguyên! Tỏa long huyền băng trụ của Tử Vi tông! Hai pháp bảo này sao lại trong tay đệ?"
Ngụy Tác lấy hai pháp bảo này ra, Âm Lệ Hoa lại tròn mắt không dám tin. Vân Linh đại lục có số lượng pháp bảo ít hơn nhiều các đại lục khác, tu sĩ Kim Đan kỳ như nàng ta cũng chỉ có hai, ba món pháp bảo thích hợp. Linh giai thượng phẩm pháp bảo đối với đại tông môn cũng là bảo bối, tu sĩ Phân niệm cảnh thông thường có một món đã khá lắm rồi, mà Ngụy Tác lại lấy hết món này đến món khác.
"Tiểu hoại đản, thật ra là ai?"
Nàng ta suýt nữa kêu lên vì trừ hai món linh giai thượng phẩm pháp bảo Ngụy Tác vừa lấy ra thì Cơ Nhã cũng vung tay lấy ra một lam sắc ngọc bàn, dồn chân nguyên vào, bên ngoài ba người có thêm một lam sắc linh quang quang tráo. Tuy nàng ta không nhận ra pháp bảo phòng ngự lam sắc ngọc bàn này nhưng uy năng cho thấy là linh giai thượng phẩm.
Hiện tại bên ngoài Ngụy Tác và nàng ta, Cơ Nhã vẫn có Hắc thủy liên, thanh bạch sắc quang tráo, mấy trăm dải quang hoa rực rỡ bay múa, mười sáu băng trụ do bạch sắc đoản côn hóa thành, một lam quang quang tráo, tới bốn đạo linh giai thượng phẩm phòng ngự, một đạo đạo giai hạ phẩm phòng ngự!
Song đầu yêu thú quái dị vốn định liều mạng như Ngụy Tác nói nhưng thấy bên ngoài bọn gã chợt rực quang hoa, xuất hiện ngần ấy đạo phòng ngự kinh nhân thì nó cơ hồ muốn thổ huyết.
"Ngao" một tiếng, nó quay ngoắt lại chạy vào thông đạo, cố mở được đường chạy.
"Điểu! Đừng đừng nhìn nữa, trừ ngươi ra ở đây còn con chim nào nữa, nên động thủ đi, bằng không ta để cáp mô đầu yêu thú ăn thịt ngươi!"
Ngụy Tác vốn không đành kích phát hôi hắc sắc quang hoa của Thanh tác ngân pháp trượng liền kêu to, Dương chi điểu nhìn vào dưới chân Ngụy Tác rồi phun ra một ngọn lửa vàng đục.
Ngọn lửa phun ra chỉ lớn cỡ ngón tay nhưng rồi hóa thành, hỏa trụ lớn cỡ thùng nước, uy thế cực kỳ kinh nhân.
Đồng thời, phía dưới Ngụy Tác vốn trống không bừng lên vô số phong nhận như vầng trăng non.
Huyền sát quỷ trảo và phi kiếm cánh cửa của gã cũng chém vào lưng yêu thú này.
"Oành!"
Song đầu yêu thú rõ ràng đang liều mạng, lam sắc yêu Đan từ một cái đầu phun ra, lam sắc Đan dịch cùng hắc khí ào ạt tuôn tràn, giằng co với Dương chi điểu và Phệ tâm trùng, cũng như Huyền sát quỷ trảo và phi kiếm cánh cửa mà không lép vế.
Phi kiếm cánh cửa bị hắc khí bao lấy thì kêu xèo xèo, tuy linh quang không hề giảm đi nhưng rõ ràng hắc khí của song đầu yêu thú có ảnnh hưởng nhất định đến Nhân pháp tinh bọc ngoài phi kiếm cánh cửa, quá lâu cũng sẽ bị tổn thương.
"Chát!"
Tiếng nổ kinh thiên động địa lại vang lên. Vô số lục sắc hoa quang tản ra, kim Đan của Âm Lệ Hoa va chạm một đòn với cáp mô đầu yêu thú.
"Gì nữa đây?"
Âm Lệ Hoa lại tròn mắt không dám tin vì một viên lam sắc Đan châu phát ra hàn khí kinh nhân từ miệng Cơ Nhã phun vào song đầu yêu thú.
Lam sắc Đan châu trông rất giống kim Đan nhưng rõ ràng không phải kim Đan.
Viên Đan châu giáng xuống, song đầu yêu thú không chống nổi, hắc khí thủng một lỗ, bị Đan châu đánh vào ngực, trên mình song đầu yêu thú xuất hiện một tầng lam hắc sắc hàn sương, cứng đơ ngay.
"Vợ ngoan!"
Ngụy Tác kêu lên hưng phấn, thừa cơ hắc khí tan đi, Huyền sát quỷ trảo và phi kiếm cánh cửa thế như chẻ tre giáng vào mình song đầu yêu thú.
"Phù!"
Hai cái lưỡi của song đầu yêu thú thè ra, trông thập phần hoạt kê, máu tuôn ồng ộc. "Chát!" Lam sắc Đan châu và Huyền sát quỷ trảo bồi thêm một đòn, song đầu yêu thú bắn ngược lại, cứng đờ người, xem ra không sống nổi nữa.
"Thật ra là chuyện gì?"
Âm Lệ Hoa suýt nữa vò đầu bứt tóc. Tu sĩ Phân niệm cảnh lại không giống với tu sĩ Phân niệm cảnh, yêu Đan không giống yêu Đan. Rõ ràng thực lực Ngụy Tác cùng Cơ Nhã liên thủ hoàn toàn không còn như tu sĩ Phân niệm cảnh nữa. Còn song đầu yêu thú có thuật pháp và lực phòng ngự tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ cũng thập phần cổ quái, lẽ ra yêu Đan của nó phải có lực công kích thập phần kinh nhân, nhưng uy năng tựa hồ không lợi hại như hắc khí. Âm Lệ Hoa không sao nghĩ thông.
Cảm giác được thực lực của song đầu yêu thú, thấy Ngụy Tác tựa hồ định tìm cách giết nó, Âm Lệ Hoa lắc đầu quầy quậy.
Vù!
Trước mặt Cơ Nhã nổ vang, bắn lên vô số hồng sắc hỏa tuyến, trong tích tắc đến trước song đầu yêu thú.
Song đầu yêu thú phun hắc khí, hồng sắc hỏa tuyến tan hết quang hoa rơi xuống, là một nắm châm nhỏ như lông trâu đỏ rực.
"Hắc khí nó phun ra còn có công hiệu hủy hoại pháp bảo! Chỉ yêu thú này, chúng ta vị tất đối phó nổi, tuyệt đối không thể luyến chiến!" Âm Lệ Hoa nhợt nhạt mặt mày kinh hô.
"Đối phó được không, thử mới biết."
Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh vung tay kích phát Thanh tác ngân pháp trượng, nhắm vào song đầu yêu thú. Nguồn: http://truyenfull.vn
Hôi hắc sắc hoa quang trùm lên nó.
Hôi hắc sắc hoa quang tràn tới, song đầu yêu thú phun hắc khí nghênh đón, nhưng phần lớn quang hoa của Thanh tác ngân pháp trượng dễ dàng xuyên qua, trùm lên yêu thú này.
Thoạt nhìn, song đầu yêu thú không hề tổn thương nhưng rồi nó tỏ ra cực kỳ kinh hãi, liều mạng lao về một phía, thoát khỏi hôi hắc sắc quang hoa.
Nhưng hôi hắc sắc quang hoa có thể bao trùm mấy chục trượng, song đầu yêu thú không có độn tốc kinh nhân như cáp mô đầu yêu thú nên không thoát được.
Song đầu yêu thú già đi cực nhanh.
"Đệ có pháp bảo gì thế? Lại nhanh chóng tiêu hao thọ nguyên của đối phương!" Âm Lệ Hoa hít một hơi lạnh, làn da mịn màng nổi gai ốc, trong mắt nàng ta, Ngụy Tác cũng bí ẩn như cáp mô đầu yêu thú.
"Pháp bảo gì thì các hạ không cần để ý. Chỉ cần giúp mỗ cầm chân cáp mô đầu yêu thú, chưa biết chừng chúng ta giết được cả hai con yêu thú này. Lấy chúng làm nguyên liệu, e rằng luyện chế được đạo giai thượng phẩm pháp bảo." Ngụy Tác thản nhiên bảo.
"Tiểu hoại đản, không ngờ đệ lắm thủ đoạn như thế, xem ra thư thư đúng là coi thường đệ rồi, những lời ban nãy coi như thư thư chưa nói." Ngụy Tác nói vậy, Âm Lệ Hoa dù gì cũng là Kim Đan kỳ đại tu sĩ, trấn định lại ngay, nhìn Ngụy Tác với vẻ thú vị hơn, "Bất quá nếu giết chết hai con yêu thú này thì chia chác thế nào, chắc đệ không bỏ quên thư thư chứ? Nhưng đệ không cho cũng không sao, chỉ cần để thư thư nếm thử đệ một lần là xong."
"Đầu óc ngươi sao thế hả? Lẽ nào cả đời chưa thấy nam nhân, thèm khát thành thế này." Ngụy Tác suýt nữa ngất xỉu vì giận. Hai yêu thú cha chết con nào mà nàng ta đã nghĩ đi đâu đâu.
"Phổ thông nam tu sao so với đệ được, thư thư thích đệ rồi."
"Giết hai yêu thú này, cáp mô đầu yêu thú của mỗ, yêu thú này của các hạ. Không thì mỗ biến các hạ thành lão thái bà." Ngụy Tác giận dữ.
"Được!" Âm Lệ Hoa ra vẻ hoa si, "Nổi giận cũng dễ coi như thế, đúng là càng lúc càng thích đệ."
"Chát!"
Tếng nổ kinh thiên động địa thanh đột nhiên vang lên, thanh bạch sắc quang tráo bên ngoài bọn Ngụy Tác vừa tan nát, Huyền sát quỷ trảo lại va chạm với cáp mô đầu yêu thú.
Âm khí của Huyền sát quỷ trảo giảm bớt không ít, nửa thân mình gã tê dại, nhất thời không thể tiếp tục kích phát Thanh tác ngân pháp trượng, lung hôi hắc sắc quang hoa tan biến.
"Thích cái đầu ngươi! Không giúp mỗ cầm chân yêu thú này thì đừng nói giết hai con mà chúng ta chỉ còn nước mất mạng." Ngụy Tác gầm lên.
"Được, thư thư sẽ giúp đệ." Âm Lệ Hoa gật đầu, làn môi anh đào há ra, tế xuất thúy lục sắc kim Đan biến cả động quật thành màu xanh biếc.
"Con bà nó chứ! Sao ta lại gặp phải yêu nữ thế này."
Ngụy Tác bực mình vận dụng chân nguyên, mười bốn dải thần hải quang hoa chói mắt lóe lên, chân nguyên kịch liệt lưu động, cảm giác tê cứng nửa người tan đi, Thanh tác ngân pháp trượng lại rực hôi hắc sắc quang hoa trùm lên song đầu yêu thú.
Như ý linh lung tháp gần như không có tác dụng với cáp mô đầu yêu thú có trí tuệ và kinh nghiệm đấu pháp hơn người, gã lại kích phát Thanh tác ngân pháp trận, lấy luôn pháp bảo phòng ngự hình cành liễu của Âu Nhiên Mạnh ra, tức thì lục sắc quang hoa như những dải màu bao quanh cả ba người.
"Cơ Nhã, tiếp theo song đầu yêu thú khẳng định sẽ phản kích, toàn lực phòng ngự là được." Ngụy Tác lấy ra pháp bảo phòng ngự bạch sắc đoản côn đưa cho Cơ Nhã.
"Quan âm chi của Minh Nguyên! Tỏa long huyền băng trụ của Tử Vi tông! Hai pháp bảo này sao lại trong tay đệ?"
Ngụy Tác lấy hai pháp bảo này ra, Âm Lệ Hoa lại tròn mắt không dám tin. Vân Linh đại lục có số lượng pháp bảo ít hơn nhiều các đại lục khác, tu sĩ Kim Đan kỳ như nàng ta cũng chỉ có hai, ba món pháp bảo thích hợp. Linh giai thượng phẩm pháp bảo đối với đại tông môn cũng là bảo bối, tu sĩ Phân niệm cảnh thông thường có một món đã khá lắm rồi, mà Ngụy Tác lại lấy hết món này đến món khác.
"Tiểu hoại đản, thật ra là ai?"
Nàng ta suýt nữa kêu lên vì trừ hai món linh giai thượng phẩm pháp bảo Ngụy Tác vừa lấy ra thì Cơ Nhã cũng vung tay lấy ra một lam sắc ngọc bàn, dồn chân nguyên vào, bên ngoài ba người có thêm một lam sắc linh quang quang tráo. Tuy nàng ta không nhận ra pháp bảo phòng ngự lam sắc ngọc bàn này nhưng uy năng cho thấy là linh giai thượng phẩm.
Hiện tại bên ngoài Ngụy Tác và nàng ta, Cơ Nhã vẫn có Hắc thủy liên, thanh bạch sắc quang tráo, mấy trăm dải quang hoa rực rỡ bay múa, mười sáu băng trụ do bạch sắc đoản côn hóa thành, một lam quang quang tráo, tới bốn đạo linh giai thượng phẩm phòng ngự, một đạo đạo giai hạ phẩm phòng ngự!
Song đầu yêu thú quái dị vốn định liều mạng như Ngụy Tác nói nhưng thấy bên ngoài bọn gã chợt rực quang hoa, xuất hiện ngần ấy đạo phòng ngự kinh nhân thì nó cơ hồ muốn thổ huyết.
"Ngao" một tiếng, nó quay ngoắt lại chạy vào thông đạo, cố mở được đường chạy.
"Điểu! Đừng đừng nhìn nữa, trừ ngươi ra ở đây còn con chim nào nữa, nên động thủ đi, bằng không ta để cáp mô đầu yêu thú ăn thịt ngươi!"
Ngụy Tác vốn không đành kích phát hôi hắc sắc quang hoa của Thanh tác ngân pháp trượng liền kêu to, Dương chi điểu nhìn vào dưới chân Ngụy Tác rồi phun ra một ngọn lửa vàng đục.
Ngọn lửa phun ra chỉ lớn cỡ ngón tay nhưng rồi hóa thành, hỏa trụ lớn cỡ thùng nước, uy thế cực kỳ kinh nhân.
Đồng thời, phía dưới Ngụy Tác vốn trống không bừng lên vô số phong nhận như vầng trăng non.
Huyền sát quỷ trảo và phi kiếm cánh cửa của gã cũng chém vào lưng yêu thú này.
"Oành!"
Song đầu yêu thú rõ ràng đang liều mạng, lam sắc yêu Đan từ một cái đầu phun ra, lam sắc Đan dịch cùng hắc khí ào ạt tuôn tràn, giằng co với Dương chi điểu và Phệ tâm trùng, cũng như Huyền sát quỷ trảo và phi kiếm cánh cửa mà không lép vế.
Phi kiếm cánh cửa bị hắc khí bao lấy thì kêu xèo xèo, tuy linh quang không hề giảm đi nhưng rõ ràng hắc khí của song đầu yêu thú có ảnnh hưởng nhất định đến Nhân pháp tinh bọc ngoài phi kiếm cánh cửa, quá lâu cũng sẽ bị tổn thương.
"Chát!"
Tiếng nổ kinh thiên động địa lại vang lên. Vô số lục sắc hoa quang tản ra, kim Đan của Âm Lệ Hoa va chạm một đòn với cáp mô đầu yêu thú.
"Gì nữa đây?"
Âm Lệ Hoa lại tròn mắt không dám tin vì một viên lam sắc Đan châu phát ra hàn khí kinh nhân từ miệng Cơ Nhã phun vào song đầu yêu thú.
Lam sắc Đan châu trông rất giống kim Đan nhưng rõ ràng không phải kim Đan.
Viên Đan châu giáng xuống, song đầu yêu thú không chống nổi, hắc khí thủng một lỗ, bị Đan châu đánh vào ngực, trên mình song đầu yêu thú xuất hiện một tầng lam hắc sắc hàn sương, cứng đơ ngay.
"Vợ ngoan!"
Ngụy Tác kêu lên hưng phấn, thừa cơ hắc khí tan đi, Huyền sát quỷ trảo và phi kiếm cánh cửa thế như chẻ tre giáng vào mình song đầu yêu thú.
"Phù!"
Hai cái lưỡi của song đầu yêu thú thè ra, trông thập phần hoạt kê, máu tuôn ồng ộc. "Chát!" Lam sắc Đan châu và Huyền sát quỷ trảo bồi thêm một đòn, song đầu yêu thú bắn ngược lại, cứng đờ người, xem ra không sống nổi nữa.
"Thật ra là chuyện gì?"
Âm Lệ Hoa suýt nữa vò đầu bứt tóc. Tu sĩ Phân niệm cảnh lại không giống với tu sĩ Phân niệm cảnh, yêu Đan không giống yêu Đan. Rõ ràng thực lực Ngụy Tác cùng Cơ Nhã liên thủ hoàn toàn không còn như tu sĩ Phân niệm cảnh nữa. Còn song đầu yêu thú có thuật pháp và lực phòng ngự tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ cũng thập phần cổ quái, lẽ ra yêu Đan của nó phải có lực công kích thập phần kinh nhân, nhưng uy năng tựa hồ không lợi hại như hắc khí. Âm Lệ Hoa không sao nghĩ thông.