Thông Thiên Chi Lộ
Chương 246: Hạch sách
Xích hỏa cáp đang nổi trên mặt nước tu luyện, đột nhiên cảm thấy không ổn, vù một tiếng, hai mảnh vỏ trên lưng dấy lên hỏa diễm, biến thành một hỏa cầu.
Thanh hắc sắc âm khí chụp tới, tiếng xèo xèo vang lên, lửa tắt ngay.
Xích hỏa cáp rít lên lanh lảnh, hai mảnh giáp trên lưng xòe ra, đoạn há miệng phun ra một viên ngân bạch sắc nội đơn.
Bên ngoài viên nội đơn rực sáng ngân sắc đơn hỏa nghênh đón thanh hắc sắc âm khí, hai bên cứ thế giằng co.
Vù, một đạo hồng quang đột nhiên xẹt tới, hỏa diễm bên ngoài yêu thú và ngân sắc đơn hỏa không ngăn nổi, bị bắn xuyên vào lớp thịt màu vàng mềm mại bên trong.
Lớp thịt của Xích hỏa cáp bị thủng một lỗ, ngân sắc đơn hỏa tắt ngóm, thanh hắc sắc âm khí thừa cơ phun trào, tóm lấy nó.
Tức thì tứ cấp trung giai yêu thú này không còn sinh khí.
"Con bà nó chứ!"
Ngụy Tác chụp lấy tứ cấp trung giai yêu thú, nhíu mày lại.
Đơn hỏa của nó tiêu hao mất của gã không ít huyền sát âm khí, ít nhất phải vài chục lần song tu mới bồi bổ lại được.
Huyền Sát đại pháp và thần thức tuyệt cường của gã là tổ hợp tốt nhất để tìm kiếm nguyên liệu, nhưng không nên dùng huyền sát âm khí trực tiếp bắt yêu thú tứ cấp trở lên, bằng không sẽ tiêu hao không ít huyền sát âm khí.
Sau lần giáo huấn này, Ngụy Tác gặp yêu thú tam cấp trung giai trở lên đều dùng pháp khí kích sát, chỉ có yêu thú tam cấp trung giai trở xuống và lúc hái linh dược mới dùng huyền sát âm khí trực tiếp bắt lấy.
Nửa tháng sau, thân ảnh bọn Ngụy Tác xuất hiện phía trên một hòn đảo lớn trong Chập Khí hải.
Hòn đảo này có cái tên thập phần tục khí: "Quy Xác đảo", nhưng rộng tới mấy trăm dặm, mọc đầy cây cối.
Quy Xác đảo là một trong những mục tiêu chủ yếu của Ngụy Tác cùng Cơ Nhã chuyến này, theo bút ký của Hoa Vi Dung thì trên đảo có không ít linh dược.
Nửa tháng nay, Ngụy Tác bắt được lượng yêu thú và linh dược đủ chất đầy bốn nạp bảo nang.
Hai hôm trước gã cùng Cơ Nhã còn dừng lại trên một đảo san hô để kiểm kê.
Hiện tại Ngụy Tác có số yêu đơn thích hợp luyện chế Kim linh đơn là hơn bốn nghìn viên, số lượng yêu đơn đủ rồi, quan trọng là nguyên liệu phối hợp.
Cơ Nhã và lục bào lão đầu tốn không ít công sức kết hợp lại nghiên cứu, trừ nguyê liệu phối hợp đủ để trực tiếp luyện chế xuất hai trăm viên kiểu Kim linh đơn, Ngụy Tác còn không ít nguyên liệu luyện chế một loại đơn dược là "Tiên thủy đơn". Tiên thủy đơn có chủ dược là tam cấp trung giai thủy hệ yêu đơn, Bích tiên hành, Long tu tảo và Xích phát thảo. Dược hiệu gấp đôi Kim linh đơn.
Bích tiên hành là loại cây cọng rỗng, xanh biếc, sinh trưởng trong nước, Long tu tảo là loại tảo mọc dài như râu tu sĩ.
Hai loại này, mấy ngày trước Ngụy Tác phát hiện rất nhiều, hiện giờ số Bích tiên hành và Long tu tảo đủ để luyện chế hơn hai nghìn viên "Tiên thủy đơn", có điều Xích phát thảo mọc ở đất liền, gã chỉ hái được năm nhánh ở hai tiểu hình.
Hiện tại Ngụy Tác cùng Cơ Nhã hi vọng Xích phát thảo trên "Quy Xác đảo" nhiều một chút.
"Tiên thủy đơn" có dược gấp đôi Kim linh đơn, thời gian luyện hóa cũng gấp đôi. Với tu vi của gã, mỗi ngày hiện tại luyện hóa được hai mươi viên Kim linh đơn, đổi thành Tiên thủy đơn là chừng mười hai viên.
Theo gã tính toán, từ Chu thiên cảnh ngũ trọng đột phá đến Phân niệm cảnh nhất trọng, cần chừng hai trăm tám mươi ngày.
Nếu luyện chế được hai nghìn viên Tiên thủy đơn đương với giải quyết xong số đơn dược cần cho hai trăm ngày tu luyện, chỉ còn hơn tám mươi ngày nữa là xong.
...
Từ trên không quan sát "Quy Xác đảo" xong, Ngụy Tác điều khiển phi độn pháp khí hình lá liễu đáp xuống cực nam của đảo.
Gã thập phần cẩn thận lấy ra pháp bảo như ngọn núi màu vàng của tu sĩ xõa tóc đoạn từ từ cất bước.
Liên tục từng loại linh dược để luyện chế đơn dược bị gã tóm đến, Cơ Nhã chia loại nhét vào nạp bảo nang.
Bút kí của Hoa Vi Dung không sai, số lượng linh dược trên đảo này đích xác không ít.
Ngụy Tác đi từ nam sang bắc, tìm kiếm chừng một phần ba hòn đảo, hái được hơn ba nghìn nhánh linh dược, không thiếu loại linh khí phong phú nhưng Cơ Nhã và lục bào lão đầu cũng không biết.
"Kim quan hoa!"
Đột nhiên, mắt sáng lên thần sắc kinh hỉ, dưới một vách núi cách hai trăm mọc năm nhánh Kim quan hoa.
Kim quan hoa có cọng màu đen, nhưng hoa lại màu vàng, không khác gì mào gà, công hiệu cũng như Dưỡng thần thảo, Kim ban sâm, có thể tăng cường thần thức. Tuy dược hiệu kém hơn Dưỡng thần thảo một chút, càng không cách nào so với Kim ban sâm nhưng cũng là linh dược giá trị kinh nhân. Tu sĩ thường thì khi không tìm được Dưỡng thần thảo đều tìm Kim quan hoa thay thế. Hiện tại năm nhánh Kim quan hoa ngang với hai nhánh Dưỡng thần thảo.
Ngụy Tác vung tay, thanh hắc sắc âm khí tràn ra, chạm vào năm nhánh chu Kim quan hoa.
Thanh hắc sắc âm khí cách năm nhánh Kim quan hoa hơn mười trượng thì một đạo lục quang đột nhiên từ vách núi tràn ra, chặn đứng âm khí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đoạn trong một động thấp lè tè phía dưới vách đá xuất hiện một tu sĩ ăn vận cổ quái.
Tu sĩ này lùn mập, mái tóc trắng rũ xuống gáy, mặc áo da đen ngắn tay, trông chừng sáu mươi tuổi, thập phần hung ác, tay cầm bát giác thanh sắc ngọc kính cổ xưa. Mép ngọc kính khắc phù văn hình hải tảo, chính giữa là hình năm con cá.
"Kẻ nào định đoạt Kim quan hoa của lão phu?" Tu sĩ này vừa xuất hiện đã hung hăng hỏi.
"À!"
Ngụy Tác cả kinh, tu sĩ này ẩn cư trong sơn động sau vách đá, cách mớ Kim quan hoa chừng hai trăm năm mươi trượng, vượt qua phạm vi thần thức Ngụy Tác dò được nên gã không thể cảm tri ra. Thoáng dùng thần thức, gã phát hiện tu sĩ này có tu vi Phân niệm cảnh tam trọng.
Không đợi Ngụy Tác đáp, bạch phát tu sĩ vung tay tế xuất một món pháp bảo lạ lùng.
Món pháp bảo này như thể điêu khắc thành từ hoàng sắc tinh thạch, dài cỡ một thước, trông như một đóa thái dương hoa. Lão dồn chân nguyên vào, pháp bảo này phát ra từng vòng hoàng sắc quang hoa, xua tan bạch sắc chập khí chung quanh.
Rất nhanh, trong phạm vi một trăm lục bảy mươi trượng quanh tu sĩ này tan hết bạch sắc chập khí, cảnh vật rõ ràng.
Nhưng thấy không có bất kỳ tu sĩ nào, tu sĩ này lập tức trở nên sợ hãi.
Ban nãy lão thấy uy lực của thanh hắc sắc âm khí không lấy gì làm kinh nhân, cho rằng đối phương có tu vi yếu hơn mình, chỉ là sử dụng pháp bảo ẩn tàng khí tức nên lão không cảm giác được phương vị cụ thể, hưng giờ đã tế xuất pháp bảo thì nhận ra đối phương ở xa ngoài một trăm lục bảy mươi trượng mà thi pháp.
"Thế nào, Kim quan hoa do ngươi trồng hả?" Thấy tu sĩ này kinh sợ, nhãn quang Ngụy Tác lóe lên, cố ý hừ lạnh một tiếng, toàn lực kích phát thần thức.
"Vãn bối có mắt không tròng! Hóa ra Kim đơn kỳ tiền bối đến!" Cảm giác được thần thức uy áp kinh nhân, bạch phát tu sĩ kinh hãi, giải thích: "Mấy nhánh Kim quan hoa không do vãn bối trồng, nhưng vãn bối phát hiện lúc còn chưa chín, dùng không ít cách thúc chín nên năm nhánh Kim quan hoa mới được thế này."
"Ý ngươi là năm nhánh Kim quan hoa này của ngươi? Ta không được hái?" Ngụy Tác hừ lạnh.
"Vãn bối không có ý đó." Bạch phát tu sĩ đầm đìa mồ hôi lạnh: "Kim quan hoa đối vãn bối thập phần hữu dụng, vãn bối chỉ khẩn thiết xin tiền bối, để lại cho hai nhánh."
"Cho ngươi hai nhánh?" Ngụy Tác bình tĩnh nói: "Nếu ngươi khiến ta vừa ý thì ta có thể đáp ứng thỉnh cầu, để lại cho ngươi hai nhánh Kim quan hoa."
Nghe Ngụy Tác không đến nỗi tuyệt tình, bạch phát tu sĩ hỏi: "Không rõ tiền bối muốn thế nào?"
"Ngươi có bao nhiêu đơn dược?" Ngụy Tác hỏi ngược.
"Tại hạ có một trăm hơn năm mươi viên Bạch thủy đơn." Bạch phát tu sĩ do dự một chốc, nghiến răng nói.
"Chỉ có ngần ấy Bạch thủy đơn?" Ngụy Tác cười lạnh, "Chỉ hơn một trăm năm mươi viên Bạch thủy đơn thì không đủ. Không thì chỉ mỗi việc ngươi dám xuất thủ với ta thì ta đã giết ngươi. Đưa toàn bộ linh thạch cho ta, ngươi có biết ở Chập Khí hải nơi nào có nhiều Xích phát thảo không?"
"Ta không phải tu sĩ Kim đơn kỳ, có một trăm năm mươi viên Bạch thủy đơn còn không nhiều hả!" Bạch phát tu sĩ tim đập loạn xạ, nhưng không rõ Ngụy Tác chỉ là một tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng hư trương thanh thế nên lão không dám chậm chế, đưa cả lọ Bạch thủy đơn và linh thạch đại ra: "Tiền bối, Xích phát thảo thì vãn bối biết tại Ma Nhãn đảo có không ít."
Thanh hắc sắc âm khí chụp tới, tiếng xèo xèo vang lên, lửa tắt ngay.
Xích hỏa cáp rít lên lanh lảnh, hai mảnh giáp trên lưng xòe ra, đoạn há miệng phun ra một viên ngân bạch sắc nội đơn.
Bên ngoài viên nội đơn rực sáng ngân sắc đơn hỏa nghênh đón thanh hắc sắc âm khí, hai bên cứ thế giằng co.
Vù, một đạo hồng quang đột nhiên xẹt tới, hỏa diễm bên ngoài yêu thú và ngân sắc đơn hỏa không ngăn nổi, bị bắn xuyên vào lớp thịt màu vàng mềm mại bên trong.
Lớp thịt của Xích hỏa cáp bị thủng một lỗ, ngân sắc đơn hỏa tắt ngóm, thanh hắc sắc âm khí thừa cơ phun trào, tóm lấy nó.
Tức thì tứ cấp trung giai yêu thú này không còn sinh khí.
"Con bà nó chứ!"
Ngụy Tác chụp lấy tứ cấp trung giai yêu thú, nhíu mày lại.
Đơn hỏa của nó tiêu hao mất của gã không ít huyền sát âm khí, ít nhất phải vài chục lần song tu mới bồi bổ lại được.
Huyền Sát đại pháp và thần thức tuyệt cường của gã là tổ hợp tốt nhất để tìm kiếm nguyên liệu, nhưng không nên dùng huyền sát âm khí trực tiếp bắt yêu thú tứ cấp trở lên, bằng không sẽ tiêu hao không ít huyền sát âm khí.
Sau lần giáo huấn này, Ngụy Tác gặp yêu thú tam cấp trung giai trở lên đều dùng pháp khí kích sát, chỉ có yêu thú tam cấp trung giai trở xuống và lúc hái linh dược mới dùng huyền sát âm khí trực tiếp bắt lấy.
Nửa tháng sau, thân ảnh bọn Ngụy Tác xuất hiện phía trên một hòn đảo lớn trong Chập Khí hải.
Hòn đảo này có cái tên thập phần tục khí: "Quy Xác đảo", nhưng rộng tới mấy trăm dặm, mọc đầy cây cối.
Quy Xác đảo là một trong những mục tiêu chủ yếu của Ngụy Tác cùng Cơ Nhã chuyến này, theo bút ký của Hoa Vi Dung thì trên đảo có không ít linh dược.
Nửa tháng nay, Ngụy Tác bắt được lượng yêu thú và linh dược đủ chất đầy bốn nạp bảo nang.
Hai hôm trước gã cùng Cơ Nhã còn dừng lại trên một đảo san hô để kiểm kê.
Hiện tại Ngụy Tác có số yêu đơn thích hợp luyện chế Kim linh đơn là hơn bốn nghìn viên, số lượng yêu đơn đủ rồi, quan trọng là nguyên liệu phối hợp.
Cơ Nhã và lục bào lão đầu tốn không ít công sức kết hợp lại nghiên cứu, trừ nguyê liệu phối hợp đủ để trực tiếp luyện chế xuất hai trăm viên kiểu Kim linh đơn, Ngụy Tác còn không ít nguyên liệu luyện chế một loại đơn dược là "Tiên thủy đơn". Tiên thủy đơn có chủ dược là tam cấp trung giai thủy hệ yêu đơn, Bích tiên hành, Long tu tảo và Xích phát thảo. Dược hiệu gấp đôi Kim linh đơn.
Bích tiên hành là loại cây cọng rỗng, xanh biếc, sinh trưởng trong nước, Long tu tảo là loại tảo mọc dài như râu tu sĩ.
Hai loại này, mấy ngày trước Ngụy Tác phát hiện rất nhiều, hiện giờ số Bích tiên hành và Long tu tảo đủ để luyện chế hơn hai nghìn viên "Tiên thủy đơn", có điều Xích phát thảo mọc ở đất liền, gã chỉ hái được năm nhánh ở hai tiểu hình.
Hiện tại Ngụy Tác cùng Cơ Nhã hi vọng Xích phát thảo trên "Quy Xác đảo" nhiều một chút.
"Tiên thủy đơn" có dược gấp đôi Kim linh đơn, thời gian luyện hóa cũng gấp đôi. Với tu vi của gã, mỗi ngày hiện tại luyện hóa được hai mươi viên Kim linh đơn, đổi thành Tiên thủy đơn là chừng mười hai viên.
Theo gã tính toán, từ Chu thiên cảnh ngũ trọng đột phá đến Phân niệm cảnh nhất trọng, cần chừng hai trăm tám mươi ngày.
Nếu luyện chế được hai nghìn viên Tiên thủy đơn đương với giải quyết xong số đơn dược cần cho hai trăm ngày tu luyện, chỉ còn hơn tám mươi ngày nữa là xong.
...
Từ trên không quan sát "Quy Xác đảo" xong, Ngụy Tác điều khiển phi độn pháp khí hình lá liễu đáp xuống cực nam của đảo.
Gã thập phần cẩn thận lấy ra pháp bảo như ngọn núi màu vàng của tu sĩ xõa tóc đoạn từ từ cất bước.
Liên tục từng loại linh dược để luyện chế đơn dược bị gã tóm đến, Cơ Nhã chia loại nhét vào nạp bảo nang.
Bút kí của Hoa Vi Dung không sai, số lượng linh dược trên đảo này đích xác không ít.
Ngụy Tác đi từ nam sang bắc, tìm kiếm chừng một phần ba hòn đảo, hái được hơn ba nghìn nhánh linh dược, không thiếu loại linh khí phong phú nhưng Cơ Nhã và lục bào lão đầu cũng không biết.
"Kim quan hoa!"
Đột nhiên, mắt sáng lên thần sắc kinh hỉ, dưới một vách núi cách hai trăm mọc năm nhánh Kim quan hoa.
Kim quan hoa có cọng màu đen, nhưng hoa lại màu vàng, không khác gì mào gà, công hiệu cũng như Dưỡng thần thảo, Kim ban sâm, có thể tăng cường thần thức. Tuy dược hiệu kém hơn Dưỡng thần thảo một chút, càng không cách nào so với Kim ban sâm nhưng cũng là linh dược giá trị kinh nhân. Tu sĩ thường thì khi không tìm được Dưỡng thần thảo đều tìm Kim quan hoa thay thế. Hiện tại năm nhánh Kim quan hoa ngang với hai nhánh Dưỡng thần thảo.
Ngụy Tác vung tay, thanh hắc sắc âm khí tràn ra, chạm vào năm nhánh chu Kim quan hoa.
Thanh hắc sắc âm khí cách năm nhánh Kim quan hoa hơn mười trượng thì một đạo lục quang đột nhiên từ vách núi tràn ra, chặn đứng âm khí. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đoạn trong một động thấp lè tè phía dưới vách đá xuất hiện một tu sĩ ăn vận cổ quái.
Tu sĩ này lùn mập, mái tóc trắng rũ xuống gáy, mặc áo da đen ngắn tay, trông chừng sáu mươi tuổi, thập phần hung ác, tay cầm bát giác thanh sắc ngọc kính cổ xưa. Mép ngọc kính khắc phù văn hình hải tảo, chính giữa là hình năm con cá.
"Kẻ nào định đoạt Kim quan hoa của lão phu?" Tu sĩ này vừa xuất hiện đã hung hăng hỏi.
"À!"
Ngụy Tác cả kinh, tu sĩ này ẩn cư trong sơn động sau vách đá, cách mớ Kim quan hoa chừng hai trăm năm mươi trượng, vượt qua phạm vi thần thức Ngụy Tác dò được nên gã không thể cảm tri ra. Thoáng dùng thần thức, gã phát hiện tu sĩ này có tu vi Phân niệm cảnh tam trọng.
Không đợi Ngụy Tác đáp, bạch phát tu sĩ vung tay tế xuất một món pháp bảo lạ lùng.
Món pháp bảo này như thể điêu khắc thành từ hoàng sắc tinh thạch, dài cỡ một thước, trông như một đóa thái dương hoa. Lão dồn chân nguyên vào, pháp bảo này phát ra từng vòng hoàng sắc quang hoa, xua tan bạch sắc chập khí chung quanh.
Rất nhanh, trong phạm vi một trăm lục bảy mươi trượng quanh tu sĩ này tan hết bạch sắc chập khí, cảnh vật rõ ràng.
Nhưng thấy không có bất kỳ tu sĩ nào, tu sĩ này lập tức trở nên sợ hãi.
Ban nãy lão thấy uy lực của thanh hắc sắc âm khí không lấy gì làm kinh nhân, cho rằng đối phương có tu vi yếu hơn mình, chỉ là sử dụng pháp bảo ẩn tàng khí tức nên lão không cảm giác được phương vị cụ thể, hưng giờ đã tế xuất pháp bảo thì nhận ra đối phương ở xa ngoài một trăm lục bảy mươi trượng mà thi pháp.
"Thế nào, Kim quan hoa do ngươi trồng hả?" Thấy tu sĩ này kinh sợ, nhãn quang Ngụy Tác lóe lên, cố ý hừ lạnh một tiếng, toàn lực kích phát thần thức.
"Vãn bối có mắt không tròng! Hóa ra Kim đơn kỳ tiền bối đến!" Cảm giác được thần thức uy áp kinh nhân, bạch phát tu sĩ kinh hãi, giải thích: "Mấy nhánh Kim quan hoa không do vãn bối trồng, nhưng vãn bối phát hiện lúc còn chưa chín, dùng không ít cách thúc chín nên năm nhánh Kim quan hoa mới được thế này."
"Ý ngươi là năm nhánh Kim quan hoa này của ngươi? Ta không được hái?" Ngụy Tác hừ lạnh.
"Vãn bối không có ý đó." Bạch phát tu sĩ đầm đìa mồ hôi lạnh: "Kim quan hoa đối vãn bối thập phần hữu dụng, vãn bối chỉ khẩn thiết xin tiền bối, để lại cho hai nhánh."
"Cho ngươi hai nhánh?" Ngụy Tác bình tĩnh nói: "Nếu ngươi khiến ta vừa ý thì ta có thể đáp ứng thỉnh cầu, để lại cho ngươi hai nhánh Kim quan hoa."
Nghe Ngụy Tác không đến nỗi tuyệt tình, bạch phát tu sĩ hỏi: "Không rõ tiền bối muốn thế nào?"
"Ngươi có bao nhiêu đơn dược?" Ngụy Tác hỏi ngược.
"Tại hạ có một trăm hơn năm mươi viên Bạch thủy đơn." Bạch phát tu sĩ do dự một chốc, nghiến răng nói.
"Chỉ có ngần ấy Bạch thủy đơn?" Ngụy Tác cười lạnh, "Chỉ hơn một trăm năm mươi viên Bạch thủy đơn thì không đủ. Không thì chỉ mỗi việc ngươi dám xuất thủ với ta thì ta đã giết ngươi. Đưa toàn bộ linh thạch cho ta, ngươi có biết ở Chập Khí hải nơi nào có nhiều Xích phát thảo không?"
"Ta không phải tu sĩ Kim đơn kỳ, có một trăm năm mươi viên Bạch thủy đơn còn không nhiều hả!" Bạch phát tu sĩ tim đập loạn xạ, nhưng không rõ Ngụy Tác chỉ là một tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng hư trương thanh thế nên lão không dám chậm chế, đưa cả lọ Bạch thủy đơn và linh thạch đại ra: "Tiền bối, Xích phát thảo thì vãn bối biết tại Ma Nhãn đảo có không ít."