Thông Thiên Chi Lộ
Chương 1145: Ma tung lại xuất hiện
Tại Hắc Vu đại lục chìm trong bóng tối, trên những đỉnh núi là ma ảnh sừng sững giữa thiên địa.
Đỉnh một ngọn núi cao nhìn từ xa có một công trình kỳ hình quái trạng nhưng đến gầ thì thấy là một khúc của cổ thuyền đã gãy làm đôi găm lên núi.
Cổ thuyền không biết đã có từ bao lâu nhưng khí tức cực kỳ thương tang, vô số vết thủng khiến không nhận rõ hình dáng ban đầu, chỉ còn lại hình con thuyền, như thể trải qua đại chiến kinh tâm động phách, nhưng vẫn toát lên ánh sáng lạnh lẽo, không hề rỉ sét.
Cổ thuyền do đỉnh cấp tinh kim thần thiết luyện chế thành, vị trước khi bị hủy thì phẩm giai phi phàm.
Đỉnh núi quanh cổ thuyền đều lấp lánh quang hoa, là những công trình xây bằng xương thú và da thú, trông như vu miếu, khí tức đầy man hoang và dã man.
Thường có mấy đạo độn quang vây quanh đỉnh núi, toát lên khí tức Kim đơn đại tu sĩ.
Kim đơn đại tu sĩ biến thành tuần sơn đệ tử thì nơi này phi thường.
Đột nhiên ánh sáng chói lòa dấy lên, từ trên không trung lao xuống, đáp lên đỉnh núi.
Như chọc vào tổ ong, các đỉnh núi im ắng trong bóng tối sáng lên như đốt nến, quang hoa chói lòa lao ra.
Vô số tu sĩ để trần lao lên không, họ đều chỉ mặc quần ngắn bằng da thú, đeo trang sức bằng xương có pháp lực dao động, da mỗi người đều ánh lam, như vẽ đồ đằng.
"Ai dám xông vào Hoang thần cấm địa!"
Nhiều lão giả cũng ăn vận như thế, trông đầy man hoang khí tức cũng hú vang, khí tức của họ đều rất mạnh, có hơn mười người là tu sĩ Kim đơn tam trọng, tứ trọng, thậm chí có một lão giả dấy lên thần huyền khí tức!
Nhìn rõ độn quang thì tất cả ngẩn ra, kích động đến run rẩy quỳ xuống, vái lạy độn quang cùng hô vang những tiếng kỳ lạ.
Thân ảnh trong độn quang lam sẫm, dấy lên ma uy, có bốn tay, răng nanh nhọn hoắt, là Tứ tí hoang tộc đại năng trong động phủ Đại Thí Thiên!
"Là Minh cổ chiến thuyền của "Vưu Hoang", không ngờ lại thành thế này, biến thành chỗ ở, Hình, đây là thứ khi xưa chúng ta ngưỡng vọng, Vưu Hoang bình thường ngênh ngang, coi thường chúng ta, chúng ta chỉ mong y chết, nhưng rồi y cũng không thoát trong trận đó."
Tứ tí hoang tộc đại năng đáp xuống thì mặc kệ các tu sĩ đang quỳ sup, coi y như thần linh mà ngẩn ngơ trước cổ thuyền đổ nát không biết bao nhiêu vạn năm ở đây. Nguồn: http://truyenfull.vn
Y đang cảm thán vật thị nhân phi, cảm thán mình ở sáu, bảy vạn năm trước chỉ là hạng cắc ké, chỉ muốn giẫm nát mọi Hoang tộc đại năng hơn mình nhưng giờ chỉ mong họ sống lại.
Người cùng tộc đều chết, chỉ còn lại một mình, dù người năm xưa đáng ghét thì nay cũng không còn đáng ghét nữa.
"Các ngươi lui đi, giúp ta tìm tung tích một thần huyền tu sĩ tên Ngụy Tác." Lẩm bẩm đoạn Tứ tí hoang tộc đại năng bảo vô số tu sĩ đang vái lạy.
"Tuân mệnh! Hoang thần tổ tông!" Tu sĩ đứng đầu đáp rồi kêu vang lui đi.
Tứ tí hoang tộc đại năng lắc người lướt vào cổ chiến thuyền đổ nát, được coi như phòng ở.
Cổ chiến thuyền toàn là dấu vết các loại uy năng thuật pháp xung kích, như động quật lởm chởm đá, không còn pháp khí đơn dược gì, ở giữa sừng sững một khối thanh sắc tinh thạch, khác nhưng chữ cực kỳ cổ quái.
Thấy hàng chữ cổ, Tứ tí hoang tộc đại năng run lên, gầm lên trầm trầm, lam sắc thần quang bao trùm cổ chiến thuyền, rõ ràng tâm thần chấn động cực kỳ lợi hại.
"Hình, ngươi cũng như ta, trọng thương rút đi, đến đây nên cũng không biết kết quả sau cùng của trận đó?! Ngươi còn đen đủi hơn, bị uy năng đế thiên vũ khí quét trúng mà chết."
Thấy mấy chữ đầu, Tứ tí hoang tộc đại năng đích tỏ vẻ cực kỳ thất vọng, lẩm bẩm.
"Chập, Qua, Tê quả nhiên đã chết... Linh tộc và tu sĩ liều mạng mà còn chiến lực đó. Cái gì! Toàn bộ thất tung! Vì sao lại thế, vốn chúng ta thắng chắc cơ mà!"
Đoạn y tỏ vẻ thương cảm và cực kỳ kinh nghi, thậm chí không dám tin.
"Cái gì! Hoang tộc còn một số người trọng thương... và thi thể phải để lại? Ngươi nhận lệnh của trưởng lão rút về đây?"
Đột nhiên, mục quang nhìn lên hàng chữ cuối, mắt Tứ tí hoang tộc đại năng bắn ra ánh sáng như thực chất, tỏ vẻ cuồng hỉ.
"Gừ!" Tứ tí hoang tộc đại năng kích động gào lên như phát cuồng.
"Ầm!" Thanh sắc tinh thạch trong cổ chiến thuyền bị uy năng chấn thành tro, chiến thuyền và lòng núi rung rinh, trên không phong vân biến ảo, trong mấy nghìn dặm thì mọi tu sĩ run rẩu, như có vật gì trên đỉnh núi đang lớn thêm, định nuốt chửng tất cả.
"Hoang thần tổ tông!"
"Hoang thần tổ tông sao lại đi!"
Những tu sĩ ăn vận cực kỳ man hoang nhìn lên đỉnh núi thì Tứ tí hoang tộc đại năng đã lao lên lướt đi.
"Xoạt!"
Mây đen và chớp lóe khắp tầng không.
...
"Cái gì! Tứ tí hoang tộc đại năng lại xuất hiện, đã đến Tịch Hàn đại lục, tựa hồ nhắm hướng Vân Linh đại lục?!"
Trong một tử hắc sắc đại điện, Ngụy Tác nhắm mát xếp bằng trên thanh sắc bồ đoàn, đột nhiên một đạo hắc sắc linh phù bắn vào, gã chụp lấy xem thì biến sắc.
Gã đang ở Đại Hỉ tông.
Rời Vạn Tiên sơn, Ngụy Tác đến Hoàng Đình tông, Thiên Cửu thần quân không dám giở trò gì, chuẩn bị hết những thứ gã cần, còn để gã thăm khắp Hoàng Đình tông. Sau đó gã đến Đại Hỉ tông.
Như gã dự tính, Hoàng Đình tông mấy vạn năm truyền thừa, cấm chế quả nhiên hơn hẳn Đại Hỉ tông và Hoàng Thiên đạo. Hoàng Đình tông xây dựng trên một sơn cốc mấy nghìn dặm nhưng trong khu vực này bố trí không biết bao nhiêu cấm chế, tới bốn mươi mấy cái sánh với thần huyền uy năng! Có những đại cấm đạt uy năng mà Ngụy Tác hiện thời cũng không chắc đỡ được.
Gã định tĩnh tu tại Hoàng Đình tông thăng tu vi đề đến Thần huyền tứ trọng điên phong, giải quyết vấn đề của Thủy hoàng phệ nhật quyết xong mới đến Đại Hỉ tông. Nhưng thấy số lượng đại cấm thì gã quyết định đến Đại Hỉ tông trước, vạn nhất tình thế thay đổi mà ngần ấy đại cấm phát động vào gã thì không xong.
Được truyền thừa của nữ tử rực rỡ đã năm ngày, vấn đề Thủy hoàng phệ nhật quyết đã được giải quyết, thủy hệ yêu đơn không còn bao nhiêu, chỉ đành đợi bọn Hoàng Đạo Quân dưa thủy hệ yêu đơn tới tiếp thì gã có thể xung kích Thần huyền tứ trọng điên phong, rồi toàn lực lĩnh thần văn, khí cấm chế và pháp khí pháp bảo chuẩn bị xong sẽ xung kích thiên kiếp.
Bọn Hoàng Đạo Quân chuẩn bị thủy hệ yêu đơn, pháp khí cùng pháp bảo chống lại thiên kiếp thì hai ngày nữa sẽ đưa tới nhưng không ngờ Tứ tí hoang tộc đại năng lại xuất hiện.
Hoàng Đạo Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ, Cực Âm thần quân đều rời sơn môn Hoàng Thiên đạo, ở chỗ Trạm Đài Linh Lan ẩn thân thì bố trí mười bảy, mười tám cấm chế, y thò ra thì có khi mất mạng.
Đối với Ngụy Tác lai thuyết, tuyệt đối thì đúng là tin lành.
Nếu Tứ tí hoang tộc đại năng nhắm vào gã thì gã vừa phải chuẩn bị độ kiếp vừa chuẩn bị nghênh chiến!
"Tứ tí hoang tộc đại năng đã xuyên qua Tịch Hàn đại lục, đang đến Vân Linh đại lục!"
"Chúng ta đến Thiên Trụy đại lục..."
Chỉ mấy canh giờ, liên tục có tin đưa về, bọn Hoàng Đạo Quân sợ Tứ tí hoang tộc đại năng nhắm vào Ngụy Tác nên đang đến Đại Hỉ tông gặp gã.
Đỉnh một ngọn núi cao nhìn từ xa có một công trình kỳ hình quái trạng nhưng đến gầ thì thấy là một khúc của cổ thuyền đã gãy làm đôi găm lên núi.
Cổ thuyền không biết đã có từ bao lâu nhưng khí tức cực kỳ thương tang, vô số vết thủng khiến không nhận rõ hình dáng ban đầu, chỉ còn lại hình con thuyền, như thể trải qua đại chiến kinh tâm động phách, nhưng vẫn toát lên ánh sáng lạnh lẽo, không hề rỉ sét.
Cổ thuyền do đỉnh cấp tinh kim thần thiết luyện chế thành, vị trước khi bị hủy thì phẩm giai phi phàm.
Đỉnh núi quanh cổ thuyền đều lấp lánh quang hoa, là những công trình xây bằng xương thú và da thú, trông như vu miếu, khí tức đầy man hoang và dã man.
Thường có mấy đạo độn quang vây quanh đỉnh núi, toát lên khí tức Kim đơn đại tu sĩ.
Kim đơn đại tu sĩ biến thành tuần sơn đệ tử thì nơi này phi thường.
Đột nhiên ánh sáng chói lòa dấy lên, từ trên không trung lao xuống, đáp lên đỉnh núi.
Như chọc vào tổ ong, các đỉnh núi im ắng trong bóng tối sáng lên như đốt nến, quang hoa chói lòa lao ra.
Vô số tu sĩ để trần lao lên không, họ đều chỉ mặc quần ngắn bằng da thú, đeo trang sức bằng xương có pháp lực dao động, da mỗi người đều ánh lam, như vẽ đồ đằng.
"Ai dám xông vào Hoang thần cấm địa!"
Nhiều lão giả cũng ăn vận như thế, trông đầy man hoang khí tức cũng hú vang, khí tức của họ đều rất mạnh, có hơn mười người là tu sĩ Kim đơn tam trọng, tứ trọng, thậm chí có một lão giả dấy lên thần huyền khí tức!
Nhìn rõ độn quang thì tất cả ngẩn ra, kích động đến run rẩy quỳ xuống, vái lạy độn quang cùng hô vang những tiếng kỳ lạ.
Thân ảnh trong độn quang lam sẫm, dấy lên ma uy, có bốn tay, răng nanh nhọn hoắt, là Tứ tí hoang tộc đại năng trong động phủ Đại Thí Thiên!
"Là Minh cổ chiến thuyền của "Vưu Hoang", không ngờ lại thành thế này, biến thành chỗ ở, Hình, đây là thứ khi xưa chúng ta ngưỡng vọng, Vưu Hoang bình thường ngênh ngang, coi thường chúng ta, chúng ta chỉ mong y chết, nhưng rồi y cũng không thoát trong trận đó."
Tứ tí hoang tộc đại năng đáp xuống thì mặc kệ các tu sĩ đang quỳ sup, coi y như thần linh mà ngẩn ngơ trước cổ thuyền đổ nát không biết bao nhiêu vạn năm ở đây. Nguồn: http://truyenfull.vn
Y đang cảm thán vật thị nhân phi, cảm thán mình ở sáu, bảy vạn năm trước chỉ là hạng cắc ké, chỉ muốn giẫm nát mọi Hoang tộc đại năng hơn mình nhưng giờ chỉ mong họ sống lại.
Người cùng tộc đều chết, chỉ còn lại một mình, dù người năm xưa đáng ghét thì nay cũng không còn đáng ghét nữa.
"Các ngươi lui đi, giúp ta tìm tung tích một thần huyền tu sĩ tên Ngụy Tác." Lẩm bẩm đoạn Tứ tí hoang tộc đại năng bảo vô số tu sĩ đang vái lạy.
"Tuân mệnh! Hoang thần tổ tông!" Tu sĩ đứng đầu đáp rồi kêu vang lui đi.
Tứ tí hoang tộc đại năng lắc người lướt vào cổ chiến thuyền đổ nát, được coi như phòng ở.
Cổ chiến thuyền toàn là dấu vết các loại uy năng thuật pháp xung kích, như động quật lởm chởm đá, không còn pháp khí đơn dược gì, ở giữa sừng sững một khối thanh sắc tinh thạch, khác nhưng chữ cực kỳ cổ quái.
Thấy hàng chữ cổ, Tứ tí hoang tộc đại năng run lên, gầm lên trầm trầm, lam sắc thần quang bao trùm cổ chiến thuyền, rõ ràng tâm thần chấn động cực kỳ lợi hại.
"Hình, ngươi cũng như ta, trọng thương rút đi, đến đây nên cũng không biết kết quả sau cùng của trận đó?! Ngươi còn đen đủi hơn, bị uy năng đế thiên vũ khí quét trúng mà chết."
Thấy mấy chữ đầu, Tứ tí hoang tộc đại năng đích tỏ vẻ cực kỳ thất vọng, lẩm bẩm.
"Chập, Qua, Tê quả nhiên đã chết... Linh tộc và tu sĩ liều mạng mà còn chiến lực đó. Cái gì! Toàn bộ thất tung! Vì sao lại thế, vốn chúng ta thắng chắc cơ mà!"
Đoạn y tỏ vẻ thương cảm và cực kỳ kinh nghi, thậm chí không dám tin.
"Cái gì! Hoang tộc còn một số người trọng thương... và thi thể phải để lại? Ngươi nhận lệnh của trưởng lão rút về đây?"
Đột nhiên, mục quang nhìn lên hàng chữ cuối, mắt Tứ tí hoang tộc đại năng bắn ra ánh sáng như thực chất, tỏ vẻ cuồng hỉ.
"Gừ!" Tứ tí hoang tộc đại năng kích động gào lên như phát cuồng.
"Ầm!" Thanh sắc tinh thạch trong cổ chiến thuyền bị uy năng chấn thành tro, chiến thuyền và lòng núi rung rinh, trên không phong vân biến ảo, trong mấy nghìn dặm thì mọi tu sĩ run rẩu, như có vật gì trên đỉnh núi đang lớn thêm, định nuốt chửng tất cả.
"Hoang thần tổ tông!"
"Hoang thần tổ tông sao lại đi!"
Những tu sĩ ăn vận cực kỳ man hoang nhìn lên đỉnh núi thì Tứ tí hoang tộc đại năng đã lao lên lướt đi.
"Xoạt!"
Mây đen và chớp lóe khắp tầng không.
...
"Cái gì! Tứ tí hoang tộc đại năng lại xuất hiện, đã đến Tịch Hàn đại lục, tựa hồ nhắm hướng Vân Linh đại lục?!"
Trong một tử hắc sắc đại điện, Ngụy Tác nhắm mát xếp bằng trên thanh sắc bồ đoàn, đột nhiên một đạo hắc sắc linh phù bắn vào, gã chụp lấy xem thì biến sắc.
Gã đang ở Đại Hỉ tông.
Rời Vạn Tiên sơn, Ngụy Tác đến Hoàng Đình tông, Thiên Cửu thần quân không dám giở trò gì, chuẩn bị hết những thứ gã cần, còn để gã thăm khắp Hoàng Đình tông. Sau đó gã đến Đại Hỉ tông.
Như gã dự tính, Hoàng Đình tông mấy vạn năm truyền thừa, cấm chế quả nhiên hơn hẳn Đại Hỉ tông và Hoàng Thiên đạo. Hoàng Đình tông xây dựng trên một sơn cốc mấy nghìn dặm nhưng trong khu vực này bố trí không biết bao nhiêu cấm chế, tới bốn mươi mấy cái sánh với thần huyền uy năng! Có những đại cấm đạt uy năng mà Ngụy Tác hiện thời cũng không chắc đỡ được.
Gã định tĩnh tu tại Hoàng Đình tông thăng tu vi đề đến Thần huyền tứ trọng điên phong, giải quyết vấn đề của Thủy hoàng phệ nhật quyết xong mới đến Đại Hỉ tông. Nhưng thấy số lượng đại cấm thì gã quyết định đến Đại Hỉ tông trước, vạn nhất tình thế thay đổi mà ngần ấy đại cấm phát động vào gã thì không xong.
Được truyền thừa của nữ tử rực rỡ đã năm ngày, vấn đề Thủy hoàng phệ nhật quyết đã được giải quyết, thủy hệ yêu đơn không còn bao nhiêu, chỉ đành đợi bọn Hoàng Đạo Quân dưa thủy hệ yêu đơn tới tiếp thì gã có thể xung kích Thần huyền tứ trọng điên phong, rồi toàn lực lĩnh thần văn, khí cấm chế và pháp khí pháp bảo chuẩn bị xong sẽ xung kích thiên kiếp.
Bọn Hoàng Đạo Quân chuẩn bị thủy hệ yêu đơn, pháp khí cùng pháp bảo chống lại thiên kiếp thì hai ngày nữa sẽ đưa tới nhưng không ngờ Tứ tí hoang tộc đại năng lại xuất hiện.
Hoàng Đạo Quân và Ngọc Thiên tông tông chủ, Cực Âm thần quân đều rời sơn môn Hoàng Thiên đạo, ở chỗ Trạm Đài Linh Lan ẩn thân thì bố trí mười bảy, mười tám cấm chế, y thò ra thì có khi mất mạng.
Đối với Ngụy Tác lai thuyết, tuyệt đối thì đúng là tin lành.
Nếu Tứ tí hoang tộc đại năng nhắm vào gã thì gã vừa phải chuẩn bị độ kiếp vừa chuẩn bị nghênh chiến!
"Tứ tí hoang tộc đại năng đã xuyên qua Tịch Hàn đại lục, đang đến Vân Linh đại lục!"
"Chúng ta đến Thiên Trụy đại lục..."
Chỉ mấy canh giờ, liên tục có tin đưa về, bọn Hoàng Đạo Quân sợ Tứ tí hoang tộc đại năng nhắm vào Ngụy Tác nên đang đến Đại Hỉ tông gặp gã.