Thông Thiên Chi Lộ
Chương 112: Ngũ cấp cao giai yêu thú
Ngụy Tác lại lấy ra bạch ngọc hạc trông cực kỳ tầm thường.
Lập tức Hàn Vi Vi còn đang đắc ý vì vừa thành công, sắc mặt liền nhăn nhó hẳn, nhưng vì không có phi độn pháp bảo để chọn nên đành cùng Ngụy Tác đứng lên bạch ngọc hạc.
"Tu sĩ Chu thiên cảnh đúng là tu sĩ Chu thiên cảnh, cả phi độn pháp bảo cũng có."
Cẩm y đại hán họ Chu nhẫn bật lên tiếng cảm thán, nhưng chưa dứt lời thì vù một tiếng, bạch ngọc hạc đã mang theo Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi lao đi.
"Đại ca, đợi tại hạ." Cẩm y đại hán ngẩn người, nhấc chân lao theo như bay.
...
Trong khu rừng rực ánh lửa, bốn tu sĩ đang toàn lực vây công một con Song đầu khuyển.
Trong bốn tu sĩ, trừ lão đầu gầy gò sử dụng ngân sắc long đầu quải trượng, còn một tu sĩ toàn thân đen xì, đầu tóc dựng lên như bị điện giật ngoại, đang nhắn mặt thống khổ, dựa vào linh dược nào đó trị liệu thương thế.
"Chà, đấy là Song đầu khuyển?"
Gã đi sau lưng Phong Tri Du, nhìn rõ tình cảnh trong rừng thì hít một hơi lạnh.
Song đầu khuyển đối diện bốn tu sĩ trông như con trâu đen, lông đen bóng như mới từ thùng dầu đen chui ra, sáng bóng lên.
Hai cái đầu rất to, con ngươi vàng ệch phát ra quang mang khát máu, khiến người ta nhìn vào lập tức lạnh mình là mấy hàm răng của Song đầu khuyển đều thò răng ra ngoài, răng nào cũng màu vàng, trông như trồng răng vàng vào miệng.
Ngoài ra, Ngụy Tác biết hôm trước Hàn Vi Vi không hề nói quá lời, miệng Song đầu khuyển liên tục nhỏ dãi thành một dải dài trên không, cực kỳ ghê tởm.
Trong vòng hai, ba mươi trượng quanh Song đầu khuyển, toàn bộ cây cối hoa cỏ đều bị đôt thành tro tàn.
Lúc lao tới, Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi đã nhìn thấy hoàng bào tu sĩ phát ra pháp khí trông như chủy thủ, mục tiêu là cái cổ bên trái của Song đầu khuyển.
Pháp khí như chủy thủ rực hàn quang đó giáng vào cổ Song đầu khuyển thì không mảy may khiến nó sây sát mà bị hất bắn lại, hơi cong đi, quay lại tay áo hoàng bào tu sĩ mà vẫn chao cát liên hồi, dù không tổn hại nhưng tốc độ phi hành và uy lực đều không còn như trước.
Trên đầu tu sĩ mặc áo xanh, dáng vẻ như trung niên văn sĩ bạch khí liễu nhiễu, liên tục hóa thành bạch sắc quang tráo, bao trùm phía ngoài bốn người. Tráng hán còn lại mặc áp giáp da dày đen nhánh, ngực có phù văn đầu sói cũng lấy ra hai tấm Huyền thiết thuẫn chặn trước mặt bốn người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lão giả gầy khô và hoàng bào tu sĩ đang toàn lực thi triển pháp khí cùng thuật pháp tấn công.
Tuy công thủ toàn vẹn, có điều cái đầu bên trái Song đầu khuyển liên tục phun ra lôi cầu lớn cỡ trái dưa oanh kích ngân sắc long đầu quải trượng vốn có uy lực không tệ, cái miệng bên phải liên tục phun ra hỏa long, ào ạt dồn vào đối thủ.
Trung niên văn sĩ cơ hồ mới phát ra bạch sắc quang tráo đã bị phá tan, không kịp xuất thủ, thì Huyền thiết thuẫn ngăn chặn quá nửa thế công của Song đầu khuyển bị thiêu đốt đỏ lừ.
Hai cái đầu của Song đầu khuyển có thể dùng riêng rẽ, một phòng ngự, một công kích.
Trong bốn tu sĩ, trừ hoàng bào tu sĩ có tu vi hơi kém, là Thần hải cảnh tứ trọng thì ba người còn lại đều có tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng, nhưng vẫn bị Song đầu khuyển dồn ép vào thế hạ phong.
"Chà, ngũ cấp cao giai yêu thú đúng là ngũ cấp cao giai yêu thú, xuất thủ quả nhiên bất phàm!" Ngụy Tác buột miệng kinh hô vì Song đầu khuyển bị chủy thủ cắm vào thì gầm lên cuồng nộ, cái đầu bên trái hồng quang liễu nhiễu, kích phát một chùm hỏa cầu, mỗi quả là một lưỡi lửa không kém gì do Hỏa cầu phù phát ra. Thủ đoạn của Song đầu khuyển thập phần đa dạng, biết cả thuật pháp công kích bề rộng thế này.
"Giờ thì ngươi đã biết vì sao hôm đó ta bị đuổi trối chết rồi chứ?" Hàn Vi Vi bảo gã.
"Con Song đầu khuyển kia chưa biết chừng cũng ở gần đây, nhất tề động thủ giết con này đã rồi tính!" Thấy cả hai đến tận lúc này còn có thể cãi vã thì Phong Tri Du gầm lên sang sảng, ánh mắt lạnh lại, nhanh chóng thi triển hoàng sắc như ý.
Nhận ra Phong Tri Du nổi giận nhưng Hàn Vi Vi chỉ bĩu môi khinh khỉnh.
Ngươi giận thì kệ ngươi, liên can gì đến ta. Vốn bọn ta có hai con Song đầu khuyển ni, hiện tại phai chia cho các ngươi một nửa.
Hàn Vi Vi nghĩ vậy nên thong thả phát ra xuyên vân cốt thuẫn trắng muốt, đinh phát ra Phệ linh thuẫn nữa thì bị Ngụy Tác trừng mắt giận dữ.
Biết mình hơi quá tay, Hàn Vi Vi tức thì ngoan ngoãn thi triển hỏa thuẫn, đoạn móc ra cái chuông đồng xanh mà Ngụy Tác đưa cho, bên ngoài cả hai xuất hiện một lớp thanh sắc quang mạc.
Ngụy Tác cũng sử dụng thuật pháp phòng ngự Ngục hỏa thần thuẫn phát ra hỏa thuẫn che chắn sau lưng hai người, rồi thong thả nhìn Phong Tri Du đang thi triển hoàng sắc như ý.
"Con bà nó chứ, Chu thiên cảnh đúng là Chu thiên cảnh." Thấy gã thi triển hỏa thuẫn, Hàn Vi Vi buông ra một câu không có phong vị thục nữ tí nào.
Hỏa thuẫn của gã không chỉ lớn gấp đôi nàng ta mà ngọn lửa rừng rực còn hình thành những đường hoa văn đỏ sậm, trông uy mãnh hơn của nàng ta nhiều.
"Pháp khí tự có hiệu quả tạo thành ảo quang?"
Ngụy Tác cực kỳ chấn kinh vì cây như ý bằng ngọc màu vàng của Phong Tri Du từ một hóa thành hai, hai hóa bốn rồi bốn hóa tám, tích tắc sau đã thành hơn trăm đạo xé gió ràn rạt, từ bốn phương tám hướng đổ về Song đầu khuyển đứng trên sơn đạo tối tăm.
"Bốp!"
Song đầu khuyển gầm vang, song đầu đồng thời phun ra một chùm hỏa cầu cùng mấy chục đạo hoàng sắc thiểm điện, chặn đứng tuyệt đại đa số hoàng sắc như ý. Nhưng tất cả đều là hư ảnh do ảo quang ngưng thành, hoàng ngọc như ý thật sự giáng vào gáy bên trái của Song đầu khuyển. Chát một tiếng, vị trí bị đánh trúng tóe máu, xuất hiện một vết thương.
Ngụy Tác nhẹ lòng hẳn, uy lực hoàng sắc như ý cao hơn bán linh khí bình thường nhưng chưa đạt đến linh giai pháp bảo thật sự. Nếu là linh giai pháp bảo công kích, có hiệu quả ảo quang này, gã không có linh giai pháp bảo phòng ngự, vạn nhất Phong Tri Du có ý đồ xấu xa thì gã không có gì chống lại.
"Ngao!", Song đầu khuyển đau đớn, bị Phong Tri Du thu hút chú ý.
"Đánh nó!" Ngụy Tác lấy ra ngân sắc tiểu ấn bình thường ít dùng, giáng một đòn vào cái đầu bên trái Song đầu khuyển, máu lại bắn lên. Đồng thời, Hàn Vi Vi dđang đứng không cũng phát ra băng long, va vào mình Song đầu khuyển.
"Địa cấp thượng giai thuật pháp!"
Phong Tri Du chưa đáp xuống đất cũng khá hiểu biết, thấy Hàn Vi Vi phát ra băng long thì thần sắc hơi co rúm lại.
Song đầu khuyển chuẩn bị cho Phong Tri Du một đòn, bị trúng băng long của Hàn Vi Vi tức thì toàn thân cứng lại, ngọn lửa mới từ cái đầu bên trái bùng lên đã tắt ngóm ngay.
Chỉ trong tích tắc ngơi tay đó, ngân sắc long đầu quải trượng của lão giả gầy khô phe Phong Tri Du cùng tảng đá lớn cỡ cối xay do hoàng bào tu sĩ kích phát một tấm bảo phù hóa thành cùng giáng xuống Song đầu khuyển.
"Chát!"
Ngân sắc long đầu quải trượng tựa hồ cũng là pháp bảo hạng nặng, cùng với tảng đá đập vào Song đầu khuyển đánh bộp một tiếng.
Song đầu khuyển rống lên, bị đánh cho cơ hồ nằm bệt xuống đất.
"Đại ca! Bọn đệ đến đây!"
Cùng lúc, cẩm y đại hán mày rậm đã sử dụng một tấm Phong hành phù và bọn tu sĩ mắt gà cùng vây tới.
"Y lại có pháp khí lợi hại như thế hả?"
Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi không ngờ là cẩm y đại hán họ Chu hưng phấn rống to, phát ra pháp bảo như mũi đinh ba màu lục.
Cây đinh ba không chỉ tanh lợm giọng mà lục khí liễu nhiễu, như thể có nhiều con rắn lục nhỏ đang bơi đi bơi lại trên bề mặt, thoạt nhìn là đủ lạnh mình.
Đâm thẳng vào ngực Song đầu khuyển không những thủng hai lỗ mà khuôn mặt đen xì của yêu thú cũng hơi chuyển màu lục, trông như đang đầu váng mắt hoa.
Đại hán họ Chu mới quen với Ngụy Tác này tuy đầu óc không nhanh nhẹn cho lắm nhưng uy lực của pháp khí này cao hơn cả bán linh khí, tiêu tiêu chuẩn chuẩn là loại có chứa kịch độc.
Pháp khí này khiến Ngụy Tác máy động.
"Phập, phập, phập!"
Tu sĩ mắt gà chọi, tu sĩ béo lùn không có gì đặc biệt cùng tu sĩ tứ chi phát triển, đầu óc giản đơn, thích cười hềnh hệch cùng lấy ra pháp khí.
Pháp khí của ba tu sĩ này khác nhau, tu sĩ mắt gà chọi tế xuất một cây hắc sắc liêm đao, tu sĩ lùn mập sử dụng một cây đinh ba màu vàng sẫm, còn nam tử cơ bắp khiến Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi toát mồ hôi. Y sử dụng pháp bảo có ngoại hình như cái màn thầu màu vàng.
Ba pháp khí đều là bán linh giai, giáng vào mình Song đầu khuyển bắn vọt lên ba tia máu.
"Chúng ta cùng đánh cái đầu bên trái." Thấy Song đầu khuyển không còn sức trả đòn, tu sĩ mắt gà chọi to vẻ đắc ý, bảo bọn tu sĩ họ Chu đứng cạnh.
"Được!" Tu sĩ họ Chu và tu sĩ cơ bắp tứ chi phát triển cao hứng kêu to.
"Ha ha, nó mà biết nói tất sẽ hỏi vì sao cứ đánh cái đầu bên trái của ta?" Cái đầu bên trái của Song đầu khuyển bị đánh sưng vù, máu chảy như suối, so với cái đầu kia còn nguyên vẹn thì thập phần hoạt kê.
Thị tu sĩ mắt gà chọi mới bật ra tiếng cười đắc ý, Song đầu khuyển gầm vang, vù một tiếng, một viên hỏa hồng sắc yêu từ miệng nó phun ra
Lập tức Hàn Vi Vi còn đang đắc ý vì vừa thành công, sắc mặt liền nhăn nhó hẳn, nhưng vì không có phi độn pháp bảo để chọn nên đành cùng Ngụy Tác đứng lên bạch ngọc hạc.
"Tu sĩ Chu thiên cảnh đúng là tu sĩ Chu thiên cảnh, cả phi độn pháp bảo cũng có."
Cẩm y đại hán họ Chu nhẫn bật lên tiếng cảm thán, nhưng chưa dứt lời thì vù một tiếng, bạch ngọc hạc đã mang theo Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi lao đi.
"Đại ca, đợi tại hạ." Cẩm y đại hán ngẩn người, nhấc chân lao theo như bay.
...
Trong khu rừng rực ánh lửa, bốn tu sĩ đang toàn lực vây công một con Song đầu khuyển.
Trong bốn tu sĩ, trừ lão đầu gầy gò sử dụng ngân sắc long đầu quải trượng, còn một tu sĩ toàn thân đen xì, đầu tóc dựng lên như bị điện giật ngoại, đang nhắn mặt thống khổ, dựa vào linh dược nào đó trị liệu thương thế.
"Chà, đấy là Song đầu khuyển?"
Gã đi sau lưng Phong Tri Du, nhìn rõ tình cảnh trong rừng thì hít một hơi lạnh.
Song đầu khuyển đối diện bốn tu sĩ trông như con trâu đen, lông đen bóng như mới từ thùng dầu đen chui ra, sáng bóng lên.
Hai cái đầu rất to, con ngươi vàng ệch phát ra quang mang khát máu, khiến người ta nhìn vào lập tức lạnh mình là mấy hàm răng của Song đầu khuyển đều thò răng ra ngoài, răng nào cũng màu vàng, trông như trồng răng vàng vào miệng.
Ngoài ra, Ngụy Tác biết hôm trước Hàn Vi Vi không hề nói quá lời, miệng Song đầu khuyển liên tục nhỏ dãi thành một dải dài trên không, cực kỳ ghê tởm.
Trong vòng hai, ba mươi trượng quanh Song đầu khuyển, toàn bộ cây cối hoa cỏ đều bị đôt thành tro tàn.
Lúc lao tới, Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi đã nhìn thấy hoàng bào tu sĩ phát ra pháp khí trông như chủy thủ, mục tiêu là cái cổ bên trái của Song đầu khuyển.
Pháp khí như chủy thủ rực hàn quang đó giáng vào cổ Song đầu khuyển thì không mảy may khiến nó sây sát mà bị hất bắn lại, hơi cong đi, quay lại tay áo hoàng bào tu sĩ mà vẫn chao cát liên hồi, dù không tổn hại nhưng tốc độ phi hành và uy lực đều không còn như trước.
Trên đầu tu sĩ mặc áo xanh, dáng vẻ như trung niên văn sĩ bạch khí liễu nhiễu, liên tục hóa thành bạch sắc quang tráo, bao trùm phía ngoài bốn người. Tráng hán còn lại mặc áp giáp da dày đen nhánh, ngực có phù văn đầu sói cũng lấy ra hai tấm Huyền thiết thuẫn chặn trước mặt bốn người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lão giả gầy khô và hoàng bào tu sĩ đang toàn lực thi triển pháp khí cùng thuật pháp tấn công.
Tuy công thủ toàn vẹn, có điều cái đầu bên trái Song đầu khuyển liên tục phun ra lôi cầu lớn cỡ trái dưa oanh kích ngân sắc long đầu quải trượng vốn có uy lực không tệ, cái miệng bên phải liên tục phun ra hỏa long, ào ạt dồn vào đối thủ.
Trung niên văn sĩ cơ hồ mới phát ra bạch sắc quang tráo đã bị phá tan, không kịp xuất thủ, thì Huyền thiết thuẫn ngăn chặn quá nửa thế công của Song đầu khuyển bị thiêu đốt đỏ lừ.
Hai cái đầu của Song đầu khuyển có thể dùng riêng rẽ, một phòng ngự, một công kích.
Trong bốn tu sĩ, trừ hoàng bào tu sĩ có tu vi hơi kém, là Thần hải cảnh tứ trọng thì ba người còn lại đều có tu vi Thần hải cảnh ngũ trọng, nhưng vẫn bị Song đầu khuyển dồn ép vào thế hạ phong.
"Chà, ngũ cấp cao giai yêu thú đúng là ngũ cấp cao giai yêu thú, xuất thủ quả nhiên bất phàm!" Ngụy Tác buột miệng kinh hô vì Song đầu khuyển bị chủy thủ cắm vào thì gầm lên cuồng nộ, cái đầu bên trái hồng quang liễu nhiễu, kích phát một chùm hỏa cầu, mỗi quả là một lưỡi lửa không kém gì do Hỏa cầu phù phát ra. Thủ đoạn của Song đầu khuyển thập phần đa dạng, biết cả thuật pháp công kích bề rộng thế này.
"Giờ thì ngươi đã biết vì sao hôm đó ta bị đuổi trối chết rồi chứ?" Hàn Vi Vi bảo gã.
"Con Song đầu khuyển kia chưa biết chừng cũng ở gần đây, nhất tề động thủ giết con này đã rồi tính!" Thấy cả hai đến tận lúc này còn có thể cãi vã thì Phong Tri Du gầm lên sang sảng, ánh mắt lạnh lại, nhanh chóng thi triển hoàng sắc như ý.
Nhận ra Phong Tri Du nổi giận nhưng Hàn Vi Vi chỉ bĩu môi khinh khỉnh.
Ngươi giận thì kệ ngươi, liên can gì đến ta. Vốn bọn ta có hai con Song đầu khuyển ni, hiện tại phai chia cho các ngươi một nửa.
Hàn Vi Vi nghĩ vậy nên thong thả phát ra xuyên vân cốt thuẫn trắng muốt, đinh phát ra Phệ linh thuẫn nữa thì bị Ngụy Tác trừng mắt giận dữ.
Biết mình hơi quá tay, Hàn Vi Vi tức thì ngoan ngoãn thi triển hỏa thuẫn, đoạn móc ra cái chuông đồng xanh mà Ngụy Tác đưa cho, bên ngoài cả hai xuất hiện một lớp thanh sắc quang mạc.
Ngụy Tác cũng sử dụng thuật pháp phòng ngự Ngục hỏa thần thuẫn phát ra hỏa thuẫn che chắn sau lưng hai người, rồi thong thả nhìn Phong Tri Du đang thi triển hoàng sắc như ý.
"Con bà nó chứ, Chu thiên cảnh đúng là Chu thiên cảnh." Thấy gã thi triển hỏa thuẫn, Hàn Vi Vi buông ra một câu không có phong vị thục nữ tí nào.
Hỏa thuẫn của gã không chỉ lớn gấp đôi nàng ta mà ngọn lửa rừng rực còn hình thành những đường hoa văn đỏ sậm, trông uy mãnh hơn của nàng ta nhiều.
"Pháp khí tự có hiệu quả tạo thành ảo quang?"
Ngụy Tác cực kỳ chấn kinh vì cây như ý bằng ngọc màu vàng của Phong Tri Du từ một hóa thành hai, hai hóa bốn rồi bốn hóa tám, tích tắc sau đã thành hơn trăm đạo xé gió ràn rạt, từ bốn phương tám hướng đổ về Song đầu khuyển đứng trên sơn đạo tối tăm.
"Bốp!"
Song đầu khuyển gầm vang, song đầu đồng thời phun ra một chùm hỏa cầu cùng mấy chục đạo hoàng sắc thiểm điện, chặn đứng tuyệt đại đa số hoàng sắc như ý. Nhưng tất cả đều là hư ảnh do ảo quang ngưng thành, hoàng ngọc như ý thật sự giáng vào gáy bên trái của Song đầu khuyển. Chát một tiếng, vị trí bị đánh trúng tóe máu, xuất hiện một vết thương.
Ngụy Tác nhẹ lòng hẳn, uy lực hoàng sắc như ý cao hơn bán linh khí bình thường nhưng chưa đạt đến linh giai pháp bảo thật sự. Nếu là linh giai pháp bảo công kích, có hiệu quả ảo quang này, gã không có linh giai pháp bảo phòng ngự, vạn nhất Phong Tri Du có ý đồ xấu xa thì gã không có gì chống lại.
"Ngao!", Song đầu khuyển đau đớn, bị Phong Tri Du thu hút chú ý.
"Đánh nó!" Ngụy Tác lấy ra ngân sắc tiểu ấn bình thường ít dùng, giáng một đòn vào cái đầu bên trái Song đầu khuyển, máu lại bắn lên. Đồng thời, Hàn Vi Vi dđang đứng không cũng phát ra băng long, va vào mình Song đầu khuyển.
"Địa cấp thượng giai thuật pháp!"
Phong Tri Du chưa đáp xuống đất cũng khá hiểu biết, thấy Hàn Vi Vi phát ra băng long thì thần sắc hơi co rúm lại.
Song đầu khuyển chuẩn bị cho Phong Tri Du một đòn, bị trúng băng long của Hàn Vi Vi tức thì toàn thân cứng lại, ngọn lửa mới từ cái đầu bên trái bùng lên đã tắt ngóm ngay.
Chỉ trong tích tắc ngơi tay đó, ngân sắc long đầu quải trượng của lão giả gầy khô phe Phong Tri Du cùng tảng đá lớn cỡ cối xay do hoàng bào tu sĩ kích phát một tấm bảo phù hóa thành cùng giáng xuống Song đầu khuyển.
"Chát!"
Ngân sắc long đầu quải trượng tựa hồ cũng là pháp bảo hạng nặng, cùng với tảng đá đập vào Song đầu khuyển đánh bộp một tiếng.
Song đầu khuyển rống lên, bị đánh cho cơ hồ nằm bệt xuống đất.
"Đại ca! Bọn đệ đến đây!"
Cùng lúc, cẩm y đại hán mày rậm đã sử dụng một tấm Phong hành phù và bọn tu sĩ mắt gà cùng vây tới.
"Y lại có pháp khí lợi hại như thế hả?"
Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi không ngờ là cẩm y đại hán họ Chu hưng phấn rống to, phát ra pháp bảo như mũi đinh ba màu lục.
Cây đinh ba không chỉ tanh lợm giọng mà lục khí liễu nhiễu, như thể có nhiều con rắn lục nhỏ đang bơi đi bơi lại trên bề mặt, thoạt nhìn là đủ lạnh mình.
Đâm thẳng vào ngực Song đầu khuyển không những thủng hai lỗ mà khuôn mặt đen xì của yêu thú cũng hơi chuyển màu lục, trông như đang đầu váng mắt hoa.
Đại hán họ Chu mới quen với Ngụy Tác này tuy đầu óc không nhanh nhẹn cho lắm nhưng uy lực của pháp khí này cao hơn cả bán linh khí, tiêu tiêu chuẩn chuẩn là loại có chứa kịch độc.
Pháp khí này khiến Ngụy Tác máy động.
"Phập, phập, phập!"
Tu sĩ mắt gà chọi, tu sĩ béo lùn không có gì đặc biệt cùng tu sĩ tứ chi phát triển, đầu óc giản đơn, thích cười hềnh hệch cùng lấy ra pháp khí.
Pháp khí của ba tu sĩ này khác nhau, tu sĩ mắt gà chọi tế xuất một cây hắc sắc liêm đao, tu sĩ lùn mập sử dụng một cây đinh ba màu vàng sẫm, còn nam tử cơ bắp khiến Ngụy Tác cùng Hàn Vi Vi toát mồ hôi. Y sử dụng pháp bảo có ngoại hình như cái màn thầu màu vàng.
Ba pháp khí đều là bán linh giai, giáng vào mình Song đầu khuyển bắn vọt lên ba tia máu.
"Chúng ta cùng đánh cái đầu bên trái." Thấy Song đầu khuyển không còn sức trả đòn, tu sĩ mắt gà chọi to vẻ đắc ý, bảo bọn tu sĩ họ Chu đứng cạnh.
"Được!" Tu sĩ họ Chu và tu sĩ cơ bắp tứ chi phát triển cao hứng kêu to.
"Ha ha, nó mà biết nói tất sẽ hỏi vì sao cứ đánh cái đầu bên trái của ta?" Cái đầu bên trái của Song đầu khuyển bị đánh sưng vù, máu chảy như suối, so với cái đầu kia còn nguyên vẹn thì thập phần hoạt kê.
Thị tu sĩ mắt gà chọi mới bật ra tiếng cười đắc ý, Song đầu khuyển gầm vang, vù một tiếng, một viên hỏa hồng sắc yêu từ miệng nó phun ra