Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con
Chương 56: Cô đã chắc chưa?
Nếu không phải vì cô gái xấu xí kia anh ta căn bản không cần phải tiếp tục chờ đợi ở đây!
Khi đang miên man suy nghĩ sau này phải đối phó với cô thế nào, anh ta chợt nghe thấy tiếng hô hấp đều đặn, tựa hồ nhìn thấy thứ gì đó khiến người ta phải dựng tóc gáy, anh ta bất giác ngoảnh đầu nhìn sang.
Một cô gái với mái tóc bạch kim với khuôn mặt thuần khiết và vóc dáng thon dài đang chậm rãi bước tới.
Tuy rằng chỉ mặc quần áo bình thường nhưng thực khiến người ta hoài nghi không biết cô có phải tiên nữ hạ phàm hay không.
Đôi mắt của cô giống như mắt hồ ly, nhưng lại to tròn hơn và bớt đi vài phần phóng túng, nhiều thêm một chút lạnh nhạt, đôi mắt ấy trong veo sạch sẽ giống như trận tuyết đầu mùa.
Nước da của cô trẳng ngần, cộng thêm một đầu tóc bạc. càng tăng thêm cảm giác xa cách, khiến người ta tự thấy chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, không dám khinh nhờn.
Đầu Cảnh Lãng kêu ong ong.
Anh ta luôn rất tự tin vào ngoại hình của mình, tuy rằng không sánh bằng top đầu như Lục Kiến Thân và An Linh Sanh nhưng có thể gọi là bỏ xa những người khác, nhưng người con gái trước mặt khiến anh ta đột nhiên cảm thấy mình rất bình
thường, chỉ miễn cưỡng có thể gọi là nhìn được.
Không chỉ Cảnh Lãng, mọi người đều nhìn tới ngơ ngẩn, hồi lâu không ai lên tiếng.
Quách Khánh Chí thấp giọng hỏi: “Đây là ai vậy? Dáng vẻ. này sao chưa từng nghe nói qua? Người mới à?”
“..”, Trần Sương: “Ông nhìn tóc của cô ấy xem”.
Ánh mắt của tất cả đều đổ dồn lên mái tóc của cô gái.
Trong đầu thầm phun ra một câu Trời ạ'.
Cái này... không phải là... chứ.... cô gái xấu xí... vừa rồi đó
Không đời nào! Không thể nào! ! Nhưng rất nhanh tia hy vọng của bọn họ đã bị hiện thực
đánh tan thành mây khói, cô gái lười biếng khoanh tay, nói: “Có thể bắt đầu được chưa?”
Mọi người: "..."
Trời ạ.
Thực sự là cô gái xấu xí đó!
Gương mặt Quách Khánh Chí toát lên vẻ do dự muốn nói lại thôi, cuối cùng đáp: “Cô... xinh đẹp như vậy, sao lại trang
điểm đậm làm gì?”
'Tống Nhã Đình nghiêm túc đáp: “Con gái ra ngoài phải tự bảo vệ bản thân”.
Quách Khánh Chí: “...”, điều này thực sự không thể chối
cãi. Ông ta ho khan một tiếng: "Vậy... vậy cô bắt đầu đi”.
Khi gặp mỹ nhân trong tiềm thức mọi người đều sẽ nảy sinh thương tiếc, Quách Khánh Chí cân nhắc một lúc mới nói: “Vậy cô khớp “Tiên môn tuyển chọn với thầy kịch nói bên kia
Cảnh này có thể nói là vô cùng đơn giản, nếu nói Hòa thượng nhập ma' mà Cảnh Lãng diễn thuộc độ khó cấp S vậy “Tiên môn tuyển chọn chỉ là cấp C.
Cảnh Lãng xém chút hộc máu. Quách Khánh Chí chết tiệt, nổi tiếng công chính nghiêm minh chạy đâu mất rồi! Phân biệt đối xử cũng quá rõ ràng rồi đó!
Vương Lượng lập tức bất mãn: "Đạo diễn Quách à, như vậy không tốt lắm đâu, Cảnh Lãng nhà tôi vừa rồi khó nhăn như vậy sao đến lượt cô ta lại đơn giản đến thế?"
Quách Khánh Chí cau mày: "Tôi là đạo diễn hay cậu là đạo diễn?"
Vương Lượng: "..."
'Tống Nhã Đình nhàn nhạt lên tiếng: "Đạo diễn Quách, tôi diễn “Cái chết của Kinh Tuyết”.
Lời này vừa vang lên tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc.
'Vương Lượng cũng dùng ánh mắt không dám tin nhìn sang Tống Nhã Đình.
Cô gái này điên rồi sao? Sao lại thích tự rước lấy rắc rối vậy?
Cái chết của Kinh Tuyết! Đây thế nhưng là điểm nhấn của “Ca Tãn Đào Hoa! Vì một màn này, không biết Trần Sương đã phải nhận bao nhiêu gạch đá, nhưng không thể không nói, cũng vì 'Cái chết của Kinh Tuyết' mà “Ca Tãn Đào Hoa' mới nổi đình đám.
Nếu nói độ khó của “Hòa thượng nhập ma là cấp S, vậy “Cái chết của Kinh Tuyết' chắc chản là SSS.
Quách Khánh Chí: "Cô chắc chưa?" 'Tống Nhã Đình gật đầu: "Tôi quyết định xong rồi ".
Lục Kiến Thân đột nhiên lên tiếng: "Tôi khớp thoại với cô ấy có được không?”
“Cái chết của Kinh Tuyết' là một trích đoạn với diễn biến tâm lý nhân vật vô cùng phức tạp, trong đó thời lượng của Kinh Tuyết và Sở Dao chiếm nhiều nhất, Lục Kiến Thân đưa ra đề nghị khớp thoại cũng là hợp tình hợp lý, vì vậy không ai phản đối, Quách Khánh Chí phất tay đáp: "Đi đi”.
Lục Kiến Thân cởi xuống chiếc mũ lưỡi trai, lộ ra khuôn mặt tinh xảo, mỉm cười nói với Tống Nhã Đình: “Đã chuẩn bị xong chưa?”
"Ừm".
'Tống Nhã Đình gật đầu.
Tiên tôn nhập ma rồi.