Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 889: Khó khăn



- Bọn họ cũng muốn tới tham gia đại hội luyện đan danh nhân đường?
Diệp Mặc kinh ngạc hỏi, trong lòng cũng là kinh ngạc, nếu mấy lão già kia đều tới tham gia đại hội, người bình thường muốn lấy được đồ tốt thật sự là có chút khó khăn.
Nhan Tranh lại lắc đầu nói:
- Đồng tiền bối đến Toái Diệp đương nhiên không phải tới tham gia so tài luyện đan, ông ta là người của Đan hội, chắc là đến làm giám khảo đấy. Những tu sĩ tham gia đại hội Luyện đan danh nhân đường nhất định phải dưới ba trăm tuổi, Đồng tiền bối đã hơn tám trăm tuổi rồi, đương nhiên không có khả năng tham gia đại hội danh nhân này. Cho nên cậu không cần lo lắng, bình thường Linh đan sư thất phẩm không nhiều người đâu, nếu không đạt được Linh đan sư thất phẩm, thành đan cao một chút cũng có hi vọng.
Khoảng cách giữa Linh đan sư thất phẩm và Linh đan sư lục phẩm còn rất lớn, ở trong lòng Nhan Tranh, Diệp Mặc là Linh đan sư lục phẩm, sư phụ của Diệp Mặc hẳn là Linh đan sư thất phẩm. Diệp Mặc cuối cùng đã hiểu vì sao lúc trước Nhan Tranh muốn biết tuổi của sư phụ hắn rồi.
- Đúng rồi, sư phụ anh đã đến thành Toái Diệp chưa? Nếu tiện, tôi muốn cùng anh đi chào hỏi ông ấy một chút.
Diệp Mặc vẫn không đề cập tới sư phụ của mình, mà hắn lại cam đoan có thể lấy được thứ bậc, ở trong lòng Nhan Tranh, sư phụ Diệp Mặc khẳng định đã sớm tới thành Toái Diệp rồi.
Diệp Mặc cười xấu hổ nói:
- Kỳ thật anh Nhan, tôi bây giờ vẫn chưa liên lạc với sư phụ tôi, tôi nói tham gia đại hội, đó là tự tôi tham gia.
- Cái gì?
Nhan Tranh giật mình nhìn Diệp Mặc, một hồi lâu mới nói:
- Anh Diệp, cái kia, tuy rằng tôi nói có hi vọng giật được giải Linh đan sư lục phẩm, nhưng, nhưng...
Nhan Tranh nói như vậy chỉ là an ủi Diệp Mặc thôi. Linh đan sư Lục phẩm nếu tỉ lệ thành đan cao một chút, vẫn có khả năng tiến vào luyện đan danh nhân đường. Nhưng muốn cướp được vị trí mười người dẫn đầu, hy vọng này căn bản cũng không tồn tại. Nếu quả thật như lời Diệp Mặc nói, sư phụ của hắn cũng không đến, chỉ là bản thân hắn đến đại diện cho 'Tiên bảo lâu' tham gia trận đấu, vậy là xong rồi.
Diệp Mặc đương nhiên hiểu được ý tứ của Nhan Tranh, tuy rằng ban đầu hắn cũng không nói sư phụ sẽ tham gia. Hơn nữa Nhan Tranh cũng không hỏi. Nhưng trong lòng hai người đều hiểu được, người so tài là sư phụ Diệp Mặc, chứ không phải Diệp Mặc. Nhưng hiện tại Diệp Mặc đột nhiên nói người so tài chính là bản thân hắn. Điều này làm cho Nhan Tranh không thể chấp nhận nổi. Ở trong mắt Nhan Tranh, Linh đan sư lục phẩm tuy rằng không nhiều lắm, nhưng 'Tiên bảo lầu' muốn tìm một Linh đan sư lục phẩm vẫn là có thể.
Diệp Mặc vỗ vỗ bả vai Nhan Tranh nói:
- Anh Nhan. Anh không cần lo lắng, tôi đã có thể luyện chế linh đan thất phẩm rồi, yên tâm đi.
Nghe xong lời Diệp Mặc nói, Nhan Tranh không có chút bất ngờ nào. Linh đan sư Lục phẩm đều có thể luyện chế ra được Linh đan thất phẩm, nhưng đây chẳng qua là tìm vận may, căn bản cũng không có tỉ lệ thành đan đáng tin.
Nhan Tranh thở dài, vừa mới muốn nói chuyện, liền bỗng nhiên giơ tay lấy ra một viên ngọc thông tin nhìn nhìn, sau khi xem xong, y lập tức vội vàng nói với Diệp Mặc:
- Anh Diệp. Trước tiên anh hãy tìm một khách sạn để nghỉ ngơi, tôi chút nữa sẽ tới tìm anh
Nói xong y đưa cho Diệp Mặc một viên ngọc thông tin, rồi vội vàng xoay người rời đi, rất nhanh liền biến mất ở giữa đám người. Thành Toái Diệp có cấm chế thần thức, căn bản cũng không có cách nào có thể sử dụng được thần thức. Cho nên cách liên hệ với tất cả mọi người ở trong thành phố này đều dùng viên ngọc thông tin. Nhưng loại viên ngọc thông tin này có khoảng cách giới hạn, sau khi đạt tới khoảng cách nhất định về sau, liền sẽ mất đi hiệu lực.
Diệp Mặc lắc đầu, nhìn viên ngọc thông tin trong tay, tùy tay thu vào, nhưng trong lòng hắn lại có một dự cảm không tốt.
Khi hắn và Nhan Tranh trên đường đến thành Toái Diệp liền cảm nhận được sự lo lắng của Nhan Tranh. Mà vừa rồi lúc hắn nói người đến so tài không phải là sư phụ của mình mà là chính mình, Nhan Tranh dường như càng lo lắng hơn. Hơn nữa hai người sau khi vào thành Toái Diệp, Nhan Tranh cũng không dẫn hắn tới dịch quán của 'Tiên bảo lâu', ngược lại bảo hắn tự tìm một chỗ nghỉ ngơi, có thể thấy được sự tình dường như cũng không đơn giản như Diệp Mặc nghĩ.
Thành Hà Châu không thể so sánh được với Toái Diệp về phồn hoa và hàng hóa phong phú, Diệp Mặc tin tưởng nơi này khẳng định có vật mình cần, nói không chừng hắn có thể mua được đao khí mình cần ở nơi này. Hắn tuy rằng luyện đan rất lợi hại, hơn nữa trình độ trận pháp cũng không tệ, nhưng trình độ luyện khí lại chưa được.
Nhưng Diệp Mặc lập tức liền nghĩ đến linh thạch trên người mình rất ít, cộng lại cũng chỉ khoảng một trăm nghìn viên linh thạch bậc trung mà thôi, cái này cũng chưa tính, hắn còn nợ Nhan Tranh năm mươi nghìn viên linh thạch bậc cao. Hơn nữa vừa mới nhìn thấy loại người hung ác Đồng Vũ Sinh này ở trên đường cái, Diệp Mặc lập tức đã không có hứng thú đi dạo phố nữa rồi.
Tuy rằng thành Toái Diệp đang trong thời gian đại hội Đan hội, nhưng cũng may thành Toái Diệp cũng đủ lớn, nhà trọ chỗ ở cũng rất nhiều. Diệp Mặc ở một góc rất hẻo lánh, tìm được một nhà trọ khá rẻ.
Sở dĩ tìm một chỗ ở vừa rẻ vừa hẻo lánh, cũng không phải Diệp Mặc không có linh thạch, mà là Diệp Mặc sợ tên mặt đồng đen kia. Ở trong mắt Diệp Mặc, cái tên họ Đồng kia vừa có thân phận lại có địa vị, chỗ ở tuyệt đối là nơi xa hoa nhất của trung tâm thành Toái Diệp, hắn ở chỗ hẻo lánh, cách lão ta càng xa càng tốt.
Nếu không phải là vì muốn đi Sa Nguyên dược cốc, Diệp Mặc nói không chừng cũng đã âm thầm chạy trốn.
...
Tổng bộ 'Tiên bảo lâu' cũng không ở thành Toái Diệp, nhưng 'Tiên bảo lâu' ở tại thành Toái Diệp cũng không nhỏ, ít nhất so với chi nhánh 'Tiên bảo lâu' ở thành Hà Châu cũng lớn hơn nhiều.
Các loại thế lực thương gia ở Thành Toái Diệp rất nhiều, 'Tiên bảo lâu' tuy rằng không nhỏ, tuy nhiên ở Thành Toái Diệp lại cũng không to tát gì.
Khi Nhan Tranh vội vã tiến vào 'Tiên bảo lâu' ở Thành Toái Diệp, rõ ràng cảm giác được không khí có chút không bình thường, dường như có chút áp lực khó chịu.
- Nhan Tranh, sao bây giờ anh mới đến? hội Trưởng lão đang mời dự họp, bảo anh lập tức vào.
Nhan Tranh vừa mới tiến đến, lập tức có một gã đàn ông đi đến bên cạnh y vội vàng nói.
Nhan Tranh gật gật đầu nói:
- Tôi đã biết...
Y do dự một chút, còn muốn hỏi ông chú của mình có ở nhà hay không, nhưng tên quản lý kia sau khi thông báo xong cho Nhan Tranh đã lập tức xoay người rời đi, dường như một giây đồng hồ cũng không muốn ở lâu.
Nhan Tranh không dám đuổi theo để hỏi, mà vội vàng đi tới đại sảnh bên trong hội nghị.
Y vừa đi vào đại sảnh hội nghị của chi nhánh 'Tiên bảo lâu' tại Toái Diệp, cũng cảm giác được loại áp lực này càng tăng thêm. Nhan Tranh kinh dị nhìn tám gã trưởng lão và người đàn ông trung niên bên trong phòng hội nghị, trong lòng chấn động hơn, thậm chí ngay cả đại quản gia 'Tiên bảo lâu' cũng tới.
Đại quản gia 'Tiên bảo lâu' có quyền lực rất lớn, có thể nói là người duy nhất dưới Các chủ. Tuy rằng y biết lần này sẽ có mấy vị trưởng lão 'Tiên bảo lâu' đến Đan hội, nhưng không nghĩ tới cấp trên lại coi trọng việc này như vậy, không ngờ ngoài tám vị trưởng lão, thậm chí ngay cả đại quản gia cũng tới. Phải biết rằng, 'Tiên bảo lâu' tổng cộng cũng chỉ có mười hai vị trưởng lão.
Tuy nhiên điều khiến y yên tâm chính là chú của y cũng tới, nhìn chú mình khiến y nhẹ nhõm hơn, Nhan Tranh cuối cùng cũng vững dạ một chút.
Nhan Tranh không dám chậm trễ, liền vội khom người nói:
- Nhan Tranh chi nhánh 'Tiên bảo lâu' Hà Châu xin chào đại quản gia, chào tám vị trưởng lão.
Nói xong, Nhan Tranh cẩn thận đi đến đứng phía sau lưng chú mình. Chú y là Nhan Quận, là trưởng lão 'Tiên bảo lâu', Nhan Tranh sở dĩ có thể vào làm người quản lý 'Tiên bảo lâu "ở chi nhánh Hà Châu, chủ yếu vẫn là nhờ sự giúp đỡ của Nhan Quận.
Tuy nhiên Nhan Quận mặc dù là chú của Nhan Tranh, nhưng Nhan Tranh lại gọi ông ta là cha, bởi vì Nhan Tranh chính là đứa con mà cha mẹ y cho Nhan Quận làm con thừa tự.
Nhìn Nhan Tranh cẩn thận đứng ở phía sau mình, Nhan Quận gật gật đầu, nhưng cũng không nói gì.
- Nhan trưởng lão, hiện tại Nhan Tranh đã tới, tôi nghĩ cao thủ luyện đan mà nó nói chắc hẳn cũng đã dẫn đến rồi chứ? Sao không dẫn người vào?
Nhan Tranh vừa mới đứng vững, một thanh âm sắc nhọn liền vang lên.
Nhan Quận không để ý tên cao thủ luyện đan kia, mà là nhìn Nhan Tranh không nói gì.
Nhan Tranh sau lưng lập tức toát ra mồ hôi lạnh, y thậm chí có thể cảm giác được người trưởng lão này là cố ý nhằm vào chú của mình. Trong lúc nhất thời, y không biết nên trả lời như thế nào.
- Tiểu Tranh, nếu Phong trưởng lão đã hỏi như vậy, con hãy nói cho ông ta biết. Sư phụ của một Linh đan sư lục phẩm, được gọi là cao thủ luyện đan cũng là điều bình thường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Nhan Quận giọng điệu bình tĩnh, căn bản không đem lời nói của người trưởng lão kia để vào mắt.
- Đúng là rất lợi hại, tuy nhiên cho dù là lợi hại cũng để chúng ta gặp mặt chứ. Nếu không, chúng ta làm sao biết đây không phải có người cố tình tung tin hù dọa chứ? Ta còn nghe nói, quản sự Nhan Tranh cũng làm không ít việc ở Hà Châu đấy, diện tích trên vạn mét vuông đất ở Hà Châu, có thể tùy tiện đưa cho người khác. Tuy rằng 'Tiên bảo lâu' không để ý đến miếng đất nhỏ này, nhưng cuối cùng cũng phải có một lý do rõ ràng chứ. Nếu mỗi người đều làm như vậy, 'Tiên bảo lâu' tương lai thật sự là đi xuống đấy.
Người trưởng lão kia không thèm để ý lời của Nhan Quận, vẫn nói châm chọc như cũ.
- Phong Tích Dục, ông là có ý gì? Ở chỗ như Hà Châu, chẳng lẽ bỏ ra mười ngàn mét vuông đất để mời một Linh đan sư lục phẩm còn không đáng sao?
Nhan Quận lập tức sắc mặt trầm xuống.
Nhan Tranh lúc này đã hoàn toàn hiểu rõ, hẳn là tên trưởng lão 'Tiên bảo lâu' này muốn gây phiền phức cho chú của mình, cho nên đem những chuyện nhỏ nhặt mình làm để lấy cớ gây sự. Hơn vạn mét vuông đất Hà Châu tuy rằng không nhỏ, nhưng đối với 'Tiên bảo lâu' mà nói, thậm chí ngay cả lông gà vỏ tỏi cũng không đáng.
Chú y bảo y dùng nhiều thời gian vào việc tu luyện, chẳng lẽ là có quan hệ tới chuyện này?
- Mọi người thôi đi, cãi nhau còn ra thể thống gì nữa. Nhan Tranh, cậu hãy nói xem, vị sư phụ luyện đan kia có nắm chắc vài phần không? Nếu như có thể thì bảo hắn luyện chế một viên linh đan thất phẩm để 'Tiên bảo lâu' thử nhìn một chút.
Lúc này đại quản gia ngồi ở phía trên nhất lên tiếng cắt đứt cuộc cãi vã giữa Nhan Quận và Phong Tích Dục.
Nhan Tranh lòng trầm xuống, lập tức chỉ biết chuyện vốn rất bình thường, thậm chí một việc rất nhỏ lại bị đối thủ của chú mình nắm thóp muốn làm cho ra nhẽ. Tuy rằng nghe Diệp Mặc nói hắn nắm chắc mười phần, nhưng Nhan Tranh cũng chỉ cho rằng Diệp Mặc lúc ấy vội vàng muốn y giúp đỡ nên mới nói như vậy. Y nghĩ, Diệp Mặc chỉ cần nắm chắc ba phần là đã khá lắm rồi. Nhưng hiện tại sư phụ hắn chưa tới, mắt thấy nửa phần cũng không chắc chắn.
Hơn nữa điều càng làm cho Nhan Tranh lo lắng chính là, đại hội luyện đan danh nhân đường và danh sách tham gia của 'Tiên bảo lâu' đều do chú y quản lý, nhưng bây giờ ngay cả đại quản gia cũng nhúng tay vào là sao?
Đại quản gia hỏi, y không dám giấu diếm, y vội vàng đi ra xoay người thi lễ với đại quản gia nói:
- Vốn đã hẹn được người kia, nhưng sư phụ của Diệp đan sư đột nhiên có việc, người có thể thay nhóm chúng ta dự thi chỉ có Diệp đan sư mà thôi.
Nhan Tranh không dám nói Diệp Mặc đã là Linh đan sư thất phẩm, y căn bản không tin lời Diệp Mặc nói...
Chương trước Chương tiếp
Loading...