Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 723: Gặp Vân Tử Y
Diệp Mặc tâm tư cẩn thận, sau khi hắn đột nhiên nghe thấy "Già Lam Hoa" có chút thay đổi nhỏ, hắn liền biết bị Vân Tử Y nhìn thấy rồi.
Nghĩ đến đây, thần thức của Diệp Mặc quét ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy ở một căn phòng cách đây một trăm năm mươi mét, Vân Tử Y đang cầm kính viễn vọng trong tay.
Diệp Mặc cười nhạt trong lòng, cả kính viễn vọng thứ đồ này cũng có. Có thể thấy cô gái Vân Tử Y này đã lấy được không ít các sản phẩm tiên tiến ở bên ngoài mà, cũng không biết cô ta dùng cách nào để ra vào.
Vừa nãy sở dĩ Diệp Mặc cảm thấy không ổn, là vì sau khi cô gái váy lục nói với hắn về "Già Lam Hoa" xong, Diệp Mặc liền biết rằng Vân Tử Y đang hoài nghi hắn. Sở dĩ Vân Tử Y nhắc đến "Già Lam Hoa" là vì muốn xem biểu hiện của hắn. Nếu bản thân hắn thật sự là tên râu ria trong hội đấu giá thì nhất định sẽ để tâm đến "Già Lam Hoa".
Tuy Diệp Mặc không biết "Già Lam Hoa" có tác dụng gì trong giới Cổ Võ, nhưng Diệp Mặc lại biết "Già Lam Hoa" nhất định có tác dụng vô cùng quan trọng, nếu không thì Vân Tử Y sẽ không dùng loại hoa này để dò xét hắn.
Lần đầu tiên ở Hàng Thủy Thành, Tử Hoa Tiên Tử muốn mời Mục Tiểu Vận. Còn hôm nay cô ta lại trực tiếp mời hắn, điều này thật kì lạ. Nghe nói Tử Hoa Tiên Tử rất cao ngạo, đối với đàn ông càng không chào đón gì, lúc này cô ta mời hắn, thật sự rất lạ kì.
Hắn mua một số lượng lớn linh thảo và khoáng thạch trong hội đấu giá, thêm vào biểu hiện của hắn sau khi cô gái váy lục nói đến "Già Lam Hoa".
Diệp Mặc biết Vân Tử Y rất có thể đã biết được chút ít manh mối, cô ta đang hoài nghi hắn chính là tên râu ria trong buổi đấu giá, nên dùng loại dược liệu quý giá là "Già Lam Hoa" này để dò xét hắn, biểu hiện gấp gáp của hắn chỉ có thể tăng thêm nghi ngờ của cô ta mà thôi.
Nhưng Diệp Mặc nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra chỗ nào của hắn có vấn đề.
Sau khi hắn dắt Tiểu Vận ra khỏi thành, giết mất mấy người, sau đó ẩn thân bay về Hàng Thủy Thành, chuyện này ngoài Tiểu Vận ra còn có ai có thể biết được chứ?
Tại sao Vân Tử Y lại nghi ngờ hắn?
Theo lý mà nói hắn là người không nên bị hoài nghi nhất chứ.
Vân Tử Y không những nghi ngờ hắn, còn dùng "Già Lam Hoa" dò xét hắn, phải biết rằng "Già Lam Hoa" là một trong ba dược liệu chính để luyện chế "Trúc Cơ Đan", tầm quan trọng của nó đối với Diệp Mặc không nghĩ cũng biết.
Trong ba linh thảo chính của "Trúc Cơ Đan" thì Diệp Mặc đã có Thanh Hoa Thanh Diệp Thảo rồi. Hiện nay "Khổ Thập Niên" trồng ở Lạc Nguyệt, Diệp Mặc cũng đã có phương hướng, hắn có thể tìm được ở tiểu thế giới, thứ duy nhất không có manh mối chính là "Già Lam Hoa". Sao Vân Tử Y lại biết sự cấp thiết của "Già Lam Hoa" đối với hắn? Mà dùng thứ này để dò xét hắn chứ?
Thấy Diệp Mặc dừng bước và bắt đầu nhíu mày, thiếu nữ váy lục lại cười hỏi:
- Mạc công tử…
- Đi phía trước dẫn đường.
Diệp Mặc lạnh nhạt nói.
Nếu Vân Tử Y đã nghi ngờ hắn, hơn nữa còn dò xét hắn, thì hắn thà đối mặt. Ít ra phải biết được mình lộ ra sơ hở ở đâu, mà khiến cô ta nghi ngờ.
Đương nhiên còn có một chuyện quan trọng, chính là khát vọng của Diệp Mặc đối với "Già Lam Hoa" vô cùng mãnh liệt.
Sau khi biết được tài nguyên trong tiểu thế giới, Diệp Mặc đã có một nhận thức trực quan đối với việc tu luyện đến đỉnh cao luyện khí, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì hắn hẳn có thể tu luyện đến đỉnh cao luyện khí.
Nếu hắn có thể tu luyện đến đỉnh cao luyện khí, vậy thì đám người Lạc Ảnh có tư chất tốt hơn hắn, tu luyện đến đỉnh cao luyện khí càng không thành vấn đề gì rồi.
Cho nên vì tiền đồ tu luyện sau này của bọn họ, hắn nhất định phải có được "Già Lam Hoa", không có "Già Lam Hoa" thì không có "Trúc Cơ Đan".
"Trúc Cơ Đan" không giống với các đan dược khác. Ít ra thì Diệp Mặc hoàn toàn không biết cách khác điều chế "Trúc Cơ Đan", cách điều chế của hắn nhất định phải dùng "Già Lam Hoa".
Nhìn thấy Diệp Mặc cùng lại với Tiểu Linh, Vân Tử Y khẽ cười nhẹ, trong lòng bình tĩnh.
- Nếu không đoán sai, thì có lẽ chính là hắn rồi. Hắn là một người có rất nhiều bí mật.
Vân Tử Y tự nói thầm một tiếng, thu lại kính viễn vọng trong tay.
- Tiểu thư, Mạc công tử đến thăm.
Thiếu nữ váy lục dẫn Diệp Mặc đến cửa liền nói một câu.
Diệp Mặc thầm phỉ báng trong lòng, rõ ràng là mời hắn tới, còn nói thành tự hắn chủ động đến thăm hỏi.
Vân Tử Y bước đến mở cửa, nở một nụ cười ngọt ngào. Sau đó rất khách khí dùng giọng điệu vô cùng êm ái nói:
- Mạc công tử, thật vinh hạnh có thể gặp được công tử, xin mời vào. Tiểu Linh, em rót một chén trà cho Mạc công tử đi.
- Vâng, tiểu thư.
Cô gái váy lục vội bỏ đi pha trà.
- Mạc công tử, mạo muội mời công tử đến đây, thật là vô lễ, mời công tử ngồi.
Vân Tử Y vô cùng khách sáo với Diệp Mặc, giống như đang đối mặt với trưởng bối thực lực hùng mạnh vậy.
Diệp Mặc thoáng quan sát căn phòng, cả phòng đều toát lên vẻ thanh nhã, hơn nữa còn có một hương vị thân thiết.
Nhưng Diệp Mặc lại không cảm thấy thân thiết chút nào, hắn trực tiếp nhìn thẳng vào Vân Tử Y. Không thể không nói Vân Tử Y là một mỹ nữ, không thua kém Tiểu Vận chút nào, dáng người cao gầy, tóc sõa ngang vai. Khuôn mặt trái xoan dường như không có dấu vế của hóa trang, nhưng Diệp Mặc vẫn biết cô ta có trang điểm nhạt.
Ngực nhô lên vừa nhìn đã biết trong áo không có bất kì thứ trói buộc gì, có vẻ tự nhiên mà thanh lịch. Miệng cô cũng luôn nở nụ cười nhẹ, cho người ta một dáng vẻ rất thân thiết.
Nhưng Diệp Mặc đối với loại mỹ nữ này lại có một cảm giác rất kì lạ, tuy cô ta nhìn có vẻ rất thân thiết, nhưng Diệp Mặc lại cảm thấy nó không thân thiết và tự nhiên như khi đối diện với Mục Tiểu Vận. Vân Tử Y khiến hắn nhớ lại An Ngưng ban đầu khi gặp ở Đàn Đô, bọn họ có một đặc trưng giống nhau, đều rất đẹp, nhưng lại khiến Diệp Mặc cảm thấy có một cảm giác không được tự nhiên.
Thiếu nữ tên Tiểu Linh bưng đến hai chén trà màu xanh nhạt, sau đó lui ra khỏi phòng.
- Đây là Vụ Trà được sản xuất từ Vụ Phong Vân Đô Sơn, Mạc công tử, xin hãy uống thử xem thế nào?
Vân Tử Y bị Diệp Mặc nhìn có hơi đỏ mặt, nhưng lại không tiện tỏ vẻ tức giận. Chỉ đành ngồi ở đối diện Diệp Mặc, bưng chén trà trong tay nói.
Nói xong, cô ta lại bổ sung thêm một câu:
- Vân Đô Sơn là sơn môn của Đô Vân phái, còn Vụ Phong lại là ngọn núi cao nhất ở Vân Đô Sơn. Tuy tôi vẫn luôn lo liệu việc làm ăn của "Thần Thương Hội", thật ra tôi là đệ tử của Đô Vân phái.
Tử Hoa Tiên Tử là đệ tử của Đô Vân phái, điều này Diệp Mặc đã sớm biết rồi, đây không phải là chuyện cơ mật gì.
Nghĩ đến đây, Diệp Mặc giật mình, Vân Tử Y luôn lo chuyện làm ăn ở "Thần Thương Hội". "Ngân Hàng Thần Thương" cũng của "Thần Thương Hội", chẳng lẽ hôm đó khi hắn đến "Ngân Hàng Thần Thương" dùng vàng đổi kim phiếu đã bị cô ta trông thấy rồi sao?
Nếu cô ta nhìn thấy cũng chưa chắc nhận ra mà. Hơn nữa, hôm đó hắn rất cẩn thận, luôn phóng thần thức ra ngoài, cô ta hẳn là không nhìn thấy.
Diệp Mặc gật đầu, bưng chén trà lên uống một ngụm, sau đó nói:
- Rất đã khát.
Loại lá trá này phảng phất một ý vị, nhưng vẫn chưa được coi là linh khí.
Diệp Mặc ở Tu Chân Giới cũng từng uống linh trà, linh trà tốt thật sự một chén cũng mất mấy trăm linh thạch rồi, dù là Diệp Mặc trước đây cũng không uống nổi.
Tử Hoa Tiên Tử nghe xong nhận xét của Diệp Mặc, há hốc miệng ra, nhưng cô ta rất nhanh đã kịp phản ứng lại, tự nhiên cười nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Đánh giá của Mạc công tử quả là có phong cách riêng.
Vân Tử Y nói xong không đợi Diệp Mặc trả lời, lại nói tiếp:
- Phu nhân của Mạc công tử thật là tuyệt sắc nhân gian, Mạc công tử thật may mắn.
Nghe mấy lời nói nhảm của Vân Tử Y, Diệp Mặc đã quyết định, chỉ cần Vân Tử Y không chủ động nói ra, thì hắn sẽ giả bộ hồ đồ.
Bây giờ Vân Tử Y nói thế này, Diệp Mặc cũng cười nhẹ nói:
- Cô cũng không tệ.
Vân Tử Y nghe xong lời của Diệp Mặc, trong mắt thoáng chút tức giận, nhưng rất nhanh bình thường trở lại, cô ta lại cười ngọt nói:
- Nghe nói sau khi Mạc công tử khảo thí ở Băng Hồ, không có bất kì tư chất gì, nhưng tôi cảm thấy Mạc công tử đây khí chất bất phàm, sao lại có thể không có tư chất chứ?
Thấy Diệp Mặc không đáp lời, Vân Tử Y bỗng nói:
- Mạc công tử, ở đây tôi có một cái máy để kiểm tra tư chất, nếu công tử đồng ý, có thể kiểm tra lại lần nữa ở đây. Máy kiểm tra tư chất này của tôi không giống với của người khác, tương đối mà nói thì rất chuẩn xác.
Diệp Mặc nghe xong lời của Vân Tử Y, lòng cũng dao động, hắn cũng thật muốn biết tư chất của mình thế nào, nói cách khác là rất muốn biết linh căn của hắn thế nào, tại sao khi tu luyện thì tốc độ lại chậm như thế.
Thấy Diệp Mặc có chút động lòng, Vân Tử Y đứng dậy từ trong một cái tủ bên cạnh lấy ra máy kiểm tra tư chất.
Máy được đặt lên bàn, trong lòng Diệp Mặc vô cùng kinh ngạc.
Máy này đã không có khác biệt gì mấy so với máy trắc nghiệm linh căn ở Tu Chân Giới, phía trên lại không phải là năm quả cầu, mà là có tới tám quả cầu, chính là nói máy này cũng có thể trắc nghiệm ra linh căn biến dị.
Nói thật, Diệp Mặc đã động lòng rồi, hắn rất muốn thử xem linh căn của mình.
- Trước đây Đỗ tổ sư ở Băng Hồ của tôi bị kiểm tra là không có tư chất, nhưng cuối cùng ông ấy lại tu luyện đến cảnh giới cao nhất của Thần Châu.
Nên sư tổ cho rằng thứ kiểm tra tư chất không đáng tin cậy, liền tìm kiếm máy kiểm tra tư chất ở khắp nơi, cuối cùng ông tìm thấy vật này ở thượng cổ động phủ. Sau đó sau khi sư phụ dùng cái này để kiểm tra, thì phát hiện ông không phải không có tư chất, mà là tư chất tột bậc. Vân Tử Y thấy bộ dáng kinh ngạc của Diệp Mặc, đành giải thích nói.
Điều trong lòng Diệp Mặc nghĩ lại là nếu Đô Thiên phái đã có máy có thể kiểm tra ra dị linh căn, thì tại sao các môn phái khác lại không có chứ?
Dường như đã hiểu ra suy nghĩ của Diệp Mặc, Vân Tử Y lại nói:
- Thật ra tác dụng của máy này không nhiều hơn các máy bên ngoài là mấy, vì người có tư chất như tổ sư thật sự rất ít, gần như là không có. Dù là có, thì trong quá trình tu luyện hắn cũng thể hiện ra rồi. Hiện nay người tham gia tranh tuyển đệ tử Ẩn Môn đa phần đều là người luyện võ đã có tu luyện, nếu hắn ta không có tư chất, tốc độ tu luyện cũng đặc biệt nhanh, thì không cần kiểm tra cũng biết rồi.
Diệp Mặc gật đầu, tỏ ý đã hiểu. Nếu dị linh căn ở đâu cũng có, thì mới là chuyện lạ.
- Nếu công tử có nội khí, công tử có thể thử đặt tay vào cái máy này, sau đó vận khí thử xem.
Vân Tử Y cười nói.
Cô ta hoàn toàn không nói nếu Diệp Mặc không có nội khí thì làm thế nào, dường như biết rằng Diệp Mặc nhất định có nội gia chân khí vậy.!!!
Nghĩ đến đây, thần thức của Diệp Mặc quét ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy ở một căn phòng cách đây một trăm năm mươi mét, Vân Tử Y đang cầm kính viễn vọng trong tay.
Diệp Mặc cười nhạt trong lòng, cả kính viễn vọng thứ đồ này cũng có. Có thể thấy cô gái Vân Tử Y này đã lấy được không ít các sản phẩm tiên tiến ở bên ngoài mà, cũng không biết cô ta dùng cách nào để ra vào.
Vừa nãy sở dĩ Diệp Mặc cảm thấy không ổn, là vì sau khi cô gái váy lục nói với hắn về "Già Lam Hoa" xong, Diệp Mặc liền biết rằng Vân Tử Y đang hoài nghi hắn. Sở dĩ Vân Tử Y nhắc đến "Già Lam Hoa" là vì muốn xem biểu hiện của hắn. Nếu bản thân hắn thật sự là tên râu ria trong hội đấu giá thì nhất định sẽ để tâm đến "Già Lam Hoa".
Tuy Diệp Mặc không biết "Già Lam Hoa" có tác dụng gì trong giới Cổ Võ, nhưng Diệp Mặc lại biết "Già Lam Hoa" nhất định có tác dụng vô cùng quan trọng, nếu không thì Vân Tử Y sẽ không dùng loại hoa này để dò xét hắn.
Lần đầu tiên ở Hàng Thủy Thành, Tử Hoa Tiên Tử muốn mời Mục Tiểu Vận. Còn hôm nay cô ta lại trực tiếp mời hắn, điều này thật kì lạ. Nghe nói Tử Hoa Tiên Tử rất cao ngạo, đối với đàn ông càng không chào đón gì, lúc này cô ta mời hắn, thật sự rất lạ kì.
Hắn mua một số lượng lớn linh thảo và khoáng thạch trong hội đấu giá, thêm vào biểu hiện của hắn sau khi cô gái váy lục nói đến "Già Lam Hoa".
Diệp Mặc biết Vân Tử Y rất có thể đã biết được chút ít manh mối, cô ta đang hoài nghi hắn chính là tên râu ria trong buổi đấu giá, nên dùng loại dược liệu quý giá là "Già Lam Hoa" này để dò xét hắn, biểu hiện gấp gáp của hắn chỉ có thể tăng thêm nghi ngờ của cô ta mà thôi.
Nhưng Diệp Mặc nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra chỗ nào của hắn có vấn đề.
Sau khi hắn dắt Tiểu Vận ra khỏi thành, giết mất mấy người, sau đó ẩn thân bay về Hàng Thủy Thành, chuyện này ngoài Tiểu Vận ra còn có ai có thể biết được chứ?
Tại sao Vân Tử Y lại nghi ngờ hắn?
Theo lý mà nói hắn là người không nên bị hoài nghi nhất chứ.
Vân Tử Y không những nghi ngờ hắn, còn dùng "Già Lam Hoa" dò xét hắn, phải biết rằng "Già Lam Hoa" là một trong ba dược liệu chính để luyện chế "Trúc Cơ Đan", tầm quan trọng của nó đối với Diệp Mặc không nghĩ cũng biết.
Trong ba linh thảo chính của "Trúc Cơ Đan" thì Diệp Mặc đã có Thanh Hoa Thanh Diệp Thảo rồi. Hiện nay "Khổ Thập Niên" trồng ở Lạc Nguyệt, Diệp Mặc cũng đã có phương hướng, hắn có thể tìm được ở tiểu thế giới, thứ duy nhất không có manh mối chính là "Già Lam Hoa". Sao Vân Tử Y lại biết sự cấp thiết của "Già Lam Hoa" đối với hắn? Mà dùng thứ này để dò xét hắn chứ?
Thấy Diệp Mặc dừng bước và bắt đầu nhíu mày, thiếu nữ váy lục lại cười hỏi:
- Mạc công tử…
- Đi phía trước dẫn đường.
Diệp Mặc lạnh nhạt nói.
Nếu Vân Tử Y đã nghi ngờ hắn, hơn nữa còn dò xét hắn, thì hắn thà đối mặt. Ít ra phải biết được mình lộ ra sơ hở ở đâu, mà khiến cô ta nghi ngờ.
Đương nhiên còn có một chuyện quan trọng, chính là khát vọng của Diệp Mặc đối với "Già Lam Hoa" vô cùng mãnh liệt.
Sau khi biết được tài nguyên trong tiểu thế giới, Diệp Mặc đã có một nhận thức trực quan đối với việc tu luyện đến đỉnh cao luyện khí, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì hắn hẳn có thể tu luyện đến đỉnh cao luyện khí.
Nếu hắn có thể tu luyện đến đỉnh cao luyện khí, vậy thì đám người Lạc Ảnh có tư chất tốt hơn hắn, tu luyện đến đỉnh cao luyện khí càng không thành vấn đề gì rồi.
Cho nên vì tiền đồ tu luyện sau này của bọn họ, hắn nhất định phải có được "Già Lam Hoa", không có "Già Lam Hoa" thì không có "Trúc Cơ Đan".
"Trúc Cơ Đan" không giống với các đan dược khác. Ít ra thì Diệp Mặc hoàn toàn không biết cách khác điều chế "Trúc Cơ Đan", cách điều chế của hắn nhất định phải dùng "Già Lam Hoa".
Nhìn thấy Diệp Mặc cùng lại với Tiểu Linh, Vân Tử Y khẽ cười nhẹ, trong lòng bình tĩnh.
- Nếu không đoán sai, thì có lẽ chính là hắn rồi. Hắn là một người có rất nhiều bí mật.
Vân Tử Y tự nói thầm một tiếng, thu lại kính viễn vọng trong tay.
- Tiểu thư, Mạc công tử đến thăm.
Thiếu nữ váy lục dẫn Diệp Mặc đến cửa liền nói một câu.
Diệp Mặc thầm phỉ báng trong lòng, rõ ràng là mời hắn tới, còn nói thành tự hắn chủ động đến thăm hỏi.
Vân Tử Y bước đến mở cửa, nở một nụ cười ngọt ngào. Sau đó rất khách khí dùng giọng điệu vô cùng êm ái nói:
- Mạc công tử, thật vinh hạnh có thể gặp được công tử, xin mời vào. Tiểu Linh, em rót một chén trà cho Mạc công tử đi.
- Vâng, tiểu thư.
Cô gái váy lục vội bỏ đi pha trà.
- Mạc công tử, mạo muội mời công tử đến đây, thật là vô lễ, mời công tử ngồi.
Vân Tử Y vô cùng khách sáo với Diệp Mặc, giống như đang đối mặt với trưởng bối thực lực hùng mạnh vậy.
Diệp Mặc thoáng quan sát căn phòng, cả phòng đều toát lên vẻ thanh nhã, hơn nữa còn có một hương vị thân thiết.
Nhưng Diệp Mặc lại không cảm thấy thân thiết chút nào, hắn trực tiếp nhìn thẳng vào Vân Tử Y. Không thể không nói Vân Tử Y là một mỹ nữ, không thua kém Tiểu Vận chút nào, dáng người cao gầy, tóc sõa ngang vai. Khuôn mặt trái xoan dường như không có dấu vế của hóa trang, nhưng Diệp Mặc vẫn biết cô ta có trang điểm nhạt.
Ngực nhô lên vừa nhìn đã biết trong áo không có bất kì thứ trói buộc gì, có vẻ tự nhiên mà thanh lịch. Miệng cô cũng luôn nở nụ cười nhẹ, cho người ta một dáng vẻ rất thân thiết.
Nhưng Diệp Mặc đối với loại mỹ nữ này lại có một cảm giác rất kì lạ, tuy cô ta nhìn có vẻ rất thân thiết, nhưng Diệp Mặc lại cảm thấy nó không thân thiết và tự nhiên như khi đối diện với Mục Tiểu Vận. Vân Tử Y khiến hắn nhớ lại An Ngưng ban đầu khi gặp ở Đàn Đô, bọn họ có một đặc trưng giống nhau, đều rất đẹp, nhưng lại khiến Diệp Mặc cảm thấy có một cảm giác không được tự nhiên.
Thiếu nữ tên Tiểu Linh bưng đến hai chén trà màu xanh nhạt, sau đó lui ra khỏi phòng.
- Đây là Vụ Trà được sản xuất từ Vụ Phong Vân Đô Sơn, Mạc công tử, xin hãy uống thử xem thế nào?
Vân Tử Y bị Diệp Mặc nhìn có hơi đỏ mặt, nhưng lại không tiện tỏ vẻ tức giận. Chỉ đành ngồi ở đối diện Diệp Mặc, bưng chén trà trong tay nói.
Nói xong, cô ta lại bổ sung thêm một câu:
- Vân Đô Sơn là sơn môn của Đô Vân phái, còn Vụ Phong lại là ngọn núi cao nhất ở Vân Đô Sơn. Tuy tôi vẫn luôn lo liệu việc làm ăn của "Thần Thương Hội", thật ra tôi là đệ tử của Đô Vân phái.
Tử Hoa Tiên Tử là đệ tử của Đô Vân phái, điều này Diệp Mặc đã sớm biết rồi, đây không phải là chuyện cơ mật gì.
Nghĩ đến đây, Diệp Mặc giật mình, Vân Tử Y luôn lo chuyện làm ăn ở "Thần Thương Hội". "Ngân Hàng Thần Thương" cũng của "Thần Thương Hội", chẳng lẽ hôm đó khi hắn đến "Ngân Hàng Thần Thương" dùng vàng đổi kim phiếu đã bị cô ta trông thấy rồi sao?
Nếu cô ta nhìn thấy cũng chưa chắc nhận ra mà. Hơn nữa, hôm đó hắn rất cẩn thận, luôn phóng thần thức ra ngoài, cô ta hẳn là không nhìn thấy.
Diệp Mặc gật đầu, bưng chén trà lên uống một ngụm, sau đó nói:
- Rất đã khát.
Loại lá trá này phảng phất một ý vị, nhưng vẫn chưa được coi là linh khí.
Diệp Mặc ở Tu Chân Giới cũng từng uống linh trà, linh trà tốt thật sự một chén cũng mất mấy trăm linh thạch rồi, dù là Diệp Mặc trước đây cũng không uống nổi.
Tử Hoa Tiên Tử nghe xong nhận xét của Diệp Mặc, há hốc miệng ra, nhưng cô ta rất nhanh đã kịp phản ứng lại, tự nhiên cười nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Đánh giá của Mạc công tử quả là có phong cách riêng.
Vân Tử Y nói xong không đợi Diệp Mặc trả lời, lại nói tiếp:
- Phu nhân của Mạc công tử thật là tuyệt sắc nhân gian, Mạc công tử thật may mắn.
Nghe mấy lời nói nhảm của Vân Tử Y, Diệp Mặc đã quyết định, chỉ cần Vân Tử Y không chủ động nói ra, thì hắn sẽ giả bộ hồ đồ.
Bây giờ Vân Tử Y nói thế này, Diệp Mặc cũng cười nhẹ nói:
- Cô cũng không tệ.
Vân Tử Y nghe xong lời của Diệp Mặc, trong mắt thoáng chút tức giận, nhưng rất nhanh bình thường trở lại, cô ta lại cười ngọt nói:
- Nghe nói sau khi Mạc công tử khảo thí ở Băng Hồ, không có bất kì tư chất gì, nhưng tôi cảm thấy Mạc công tử đây khí chất bất phàm, sao lại có thể không có tư chất chứ?
Thấy Diệp Mặc không đáp lời, Vân Tử Y bỗng nói:
- Mạc công tử, ở đây tôi có một cái máy để kiểm tra tư chất, nếu công tử đồng ý, có thể kiểm tra lại lần nữa ở đây. Máy kiểm tra tư chất này của tôi không giống với của người khác, tương đối mà nói thì rất chuẩn xác.
Diệp Mặc nghe xong lời của Vân Tử Y, lòng cũng dao động, hắn cũng thật muốn biết tư chất của mình thế nào, nói cách khác là rất muốn biết linh căn của hắn thế nào, tại sao khi tu luyện thì tốc độ lại chậm như thế.
Thấy Diệp Mặc có chút động lòng, Vân Tử Y đứng dậy từ trong một cái tủ bên cạnh lấy ra máy kiểm tra tư chất.
Máy được đặt lên bàn, trong lòng Diệp Mặc vô cùng kinh ngạc.
Máy này đã không có khác biệt gì mấy so với máy trắc nghiệm linh căn ở Tu Chân Giới, phía trên lại không phải là năm quả cầu, mà là có tới tám quả cầu, chính là nói máy này cũng có thể trắc nghiệm ra linh căn biến dị.
Nói thật, Diệp Mặc đã động lòng rồi, hắn rất muốn thử xem linh căn của mình.
- Trước đây Đỗ tổ sư ở Băng Hồ của tôi bị kiểm tra là không có tư chất, nhưng cuối cùng ông ấy lại tu luyện đến cảnh giới cao nhất của Thần Châu.
Nên sư tổ cho rằng thứ kiểm tra tư chất không đáng tin cậy, liền tìm kiếm máy kiểm tra tư chất ở khắp nơi, cuối cùng ông tìm thấy vật này ở thượng cổ động phủ. Sau đó sau khi sư phụ dùng cái này để kiểm tra, thì phát hiện ông không phải không có tư chất, mà là tư chất tột bậc. Vân Tử Y thấy bộ dáng kinh ngạc của Diệp Mặc, đành giải thích nói.
Điều trong lòng Diệp Mặc nghĩ lại là nếu Đô Thiên phái đã có máy có thể kiểm tra ra dị linh căn, thì tại sao các môn phái khác lại không có chứ?
Dường như đã hiểu ra suy nghĩ của Diệp Mặc, Vân Tử Y lại nói:
- Thật ra tác dụng của máy này không nhiều hơn các máy bên ngoài là mấy, vì người có tư chất như tổ sư thật sự rất ít, gần như là không có. Dù là có, thì trong quá trình tu luyện hắn cũng thể hiện ra rồi. Hiện nay người tham gia tranh tuyển đệ tử Ẩn Môn đa phần đều là người luyện võ đã có tu luyện, nếu hắn ta không có tư chất, tốc độ tu luyện cũng đặc biệt nhanh, thì không cần kiểm tra cũng biết rồi.
Diệp Mặc gật đầu, tỏ ý đã hiểu. Nếu dị linh căn ở đâu cũng có, thì mới là chuyện lạ.
- Nếu công tử có nội khí, công tử có thể thử đặt tay vào cái máy này, sau đó vận khí thử xem.
Vân Tử Y cười nói.
Cô ta hoàn toàn không nói nếu Diệp Mặc không có nội khí thì làm thế nào, dường như biết rằng Diệp Mặc nhất định có nội gia chân khí vậy.!!!