Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 459: Không quỳ
Hàn Tại Tân lại xoa xoa tay ngượng ngùng nói.
- Chú em Diệp, cậu xem Yên nhi là cháu gái duy nhất của tôi. Nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, tôi muốn khóc cũng không kịp. Chuyện này là do tôi đề xuất, Yên nhi không muốn làm phiền cậu, nhưng tôi nghĩ với mối quan hệ giữa chúng ta...
Diệp Mặc dở khóc dở cười ngắt lời Hàn Tại Tân. Nếu không phải nghe Hàn Yên nói chuyện đến Hàn Đàm tu luyện, hắn thà rằng lấy một viên thậm chí hai viên bồi khí đan, cho đan dược vào miệng Hàn Yên để cô tăng lên tới Huyền Cấp, khẳng định so với Thăng huyền đan mà Hàn Yên đã nói, đáng tin hơn nhiều. Nhưng Hàn Yên nói Hàn Đàm có thể nâng cao tu vi. Diệp Mặc nghi ngờ Hàn Đàm này rất có thể chính là một Linh Tuyền. Cho nên trong đầu hắn chợt nghĩ phải nhanh chân đến đó xem thử.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Bao lâu nữa mới tới trận đấu. Ở chỗ nào? Có hạn chế người tham gia không?
Hàn Yên lập tức đáp lại.
- Còn ba ngày nữa. Địa điểm ở đỉnh núi Quỷ Thành Đoạn. Nhất định phải là người nhỏ hơn ba mươi tuổi mới có thể tham gia. Hơn nữa còn phải có ngọc bài thân phận.
Nói xong, Hàn Yên lấy ra ngọc bài thân phận của mình. Đó là thẻ bài hình tam giác được làm bằng bạch ngọc.
- Được, tôi đáp ứng.
- Ba ngày sau, tôi sẽ ở khách sạn Tây Nhạc Quỷ Thành, chờ cô.
Diệp Mặc lập tức đồng ý.
Quỷ Thành Diệp Mặc biết, kỳ thật tên thực sự của nó là thành phố Quế Trình. Sau này, mọi người đều quen gọi đây là Quỷ Thành. Cuối cùng, cái tên chính của nó ngược lại đã bị người ta lãng quên. Lúc trước, khi hắn tìm Lạc Ảnh đã từng đi qua đây một chuyến, cho nên biết được điều này. Quỷ Thành nằm ở tỉnh Vân Trung. Tương truyền trước kia nơi này là nơi ở của Tần Quảng Vương Tương, có một Tần Quảng Vương điện.
Hiện tại Quỷ Thành ở tỉnh Vân Trung nổi tiếng trong ngoài nước, thu hút rất nhiều du khách tới thăm quan. Chỉ có điều, từ mấy năm trước, sau khi Quỷ Thành thật sự xảy ra chuyện ma quái, số người tới đó bắt đầu giảm bớt. Nhưng điều đó vẫn không ngăn cản được hoàn toàn sự hứng thú của du khách. Đối với vài du khách mà nói, nơi càng nguy hiểm, bọn họ lại càng thích đến.
Nhưng dù sao lượng người không đông bằng lúc trước. Hơn nữa phần lớn người tới đây đều có chút bản lĩnh. Nhưng một vài hòa thượng đạo sĩ, còn có một vài người trong Ẩn Môn vẫn thường xuyên đến Quỷ Thành miệng vẫn nói tới đây hành nghề bắt quỷ lại thịnh vượng hơn nhiều so với các nơi khác. Phải nói rằng trên toàn thế giới này, nghề bắt quỷ thịnh vượng nhất, không cần nghi ngờ chính là ở Quỷ Thành tỉnh Vân Trung.
Cho nên người Ẩn Môn quyết định tổ chức cuộc thi đấu ở Quỷ Thành tỉnh Vân Trung, Diệp Mặc vẫn có thể hiểu được.
Mà khách sạn Tây Nhạc, cũng là khách sạn lớn nhất ở thành phố Quế Trình. Bởi vì vài năm trước Quế Trình phát sinh sự kiện ma quái, cho nên các sản nghiệp khách sạn trong thành phố Quế Trình không mấy phát đạt. Sở dĩ Diệp Mặc biết khách sạn Tây Nhạc, bởi vì lần trước khi hắn đến tìm Lạc Ảnh, đã ở lại chỗ này. Hơn nữa Diệp Mặc cũng quen biết với ông chủ khách sạn Tây Nhạc. Bởi vì trong mấy ngày Diệp Mặc ở lại đây, trong khách sạn này cũng xảy ra sự kiện ma quái. Ông chủ khách sạn là người không tồi, cho nên Diệp Mặc đã đưa một pháp khí bát quái bàn cho ông ta, dùng để phòng quỷ, nên đôi bên đã quen biết.
Bởi vì hiệu quả pháp khí phòng ngự quỷ của Diệp Mặc cao hơn nhiều so với bùa của các hòa thượng đạo sĩ bình thường, cho nên ông chủ khách sạn Tây Nhạc vô cùng kính nể Diệp Mặc.
- Anh Diệp, anh có thể tìm được phòng ở khách sạn Tây Nhạc sao?
Nghe Diệp Mặc nói xong, Hàn Yên lập tức vui mừng hỏi.
- Làm sao vậy? Khách sạn Tây Nhạc vốn chính là để người ta ở, vì sao không tìm được?
Diệp Mặc kỳ lạ hỏi lại một câu.
Vẻ mặt Hàn Yên đang vui mừng lập tức biến mất không thấy nữa. Hiện tại Diệp Mặc hỏi vậy, cô không thể làm gì khác hơn là thất vọng đáp lại:
- Bởi vì là đại hội của Ẩn Môn, cho nên trong khách sạn Tây Nhạc căn bản đã không còn một phòng, đều được một vài đại môn phái đặt trước. Cho dù là bên chính phủ cũng không thể tìm được chỗ. Cho nên hiện tại anh đi khẳng định không có phòng.
Diệp Mặc mỉm cười:
- Người khác không có phòng, không có nghĩa là tôi đến sẽ không có phòng. Đến lúc đó cô trực tiếp đến khách sạn Tây Nhạc, tìm tôi là được rồi.
Diệp Mặc tin tưởng với quan hệ giữa hắn và ông chủ khách sạn Tây Nhạc, hoặc là nói với sự giúp đỡ pháp khí phòng ngự của hắn đối với ông chủ khách sạn Tây Nhạc, nếu một phòng còn không có, vậy có chút đáng chê cười rồi.
Vẻ mặt Hàn Yên nửa tin nửa ngờ nhìn Diệp Mặc. Cô rất muốn nhìn xem thử Diệp Mặc nói thật hay là giả. Chỉ có điều sắc mặt Diệp Mặc bình tĩnh, cô không hề nhìn ra được.
Hàn Tại Tân trở nên tập trung hơn nói:
- Chuyện của Yên nhi tôi nhờ cậu. Kỳ thật hôm nay tôi đến tìm cậu còn có một chuyện quan trọng hơn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thấy Diệp Mặc nghi hoặc nhìn mình, Hàn Tại Tân thở dài nói:
- Tài liệu lần trước tôi đã nói hẳn là cậu chưa biết. Đó chính là bản thiết kế Không Quỳ. Thật ra tài liệu lần trước cậu giao cho Lý Hồ chỉ là một phần nhỏ trong đó mà thôi. Bản thiết kế này vô cùng quan trọng. Chỉ mới đây thôi, nhân viên nghiên cứu khoa học của chúng tôi vẫn không thể hiểu được một thiên tài thế nào lại có thể thiết kế ra một bản vẽ như vậy.
Hàn Yên cũng cảm thấy kỳ lạ, nhìn ông nội mình Hàn Tại Tân có chút nghi hoặc hỏi:
- Ông nội, cháu biết bản thiết kế Không Quỳ rất quan trọng, nhưng không lợi hại như vậy chứ? Chẳng lẽ nó còn lợi hại hơn cả hàng không mẫu hạm sao?
Vẻ mặt Hàn Tại Tân lại trở nên vô cùng nghiêm túc nói:
- Nếu thật sự thực hiện được bản thiết kế Không Quỳ, ông chỉ có thể nói hàng không mẫu hạm ở trước mặt nó chỉ là một chiếc thuyền gỗ hỏng mà thôi. Theo bản thiết kế Không Quỳ thể hiện, có thể thật sự chiến đấu cùng một lúc cả trên biển và trên không trung. Hơn nữa nó tiết kiệm năng lượng, tốc độ cao, bí mật, dễ dàng khống chế. Có thể nói nếu thật sự làm ra được một cái theo bản thiết kế Không Quỳ, dùng nó đến tiêu diệt một quốc gia quả thực dễ như trở bàn tay. Đương nhiên ông chỉ nói với tình huống hiện tại. Tương lai, khi hệ thống Rađa càng thêm phát trển, Không Quỳ không chắc có thể tránh né được. Nhưng nói gì thì nói, Không Quỳ cũng không ngừng tiến bộ. Ôi, chỉ đáng tiếc...
Diệp Mặc nghi hoặc hỏi:
- Thứ này thật sự lợi hại như vậy sao?
Vẻ mặt Hàn Tại Tân càng trở nên nghiêm túc hơn, ông ta thận trọng nói:
- Có lẽ tôi còn chưa nói hết được chỗ lợi hại của bản thiết kế Không Quỳ. Có thể nói đây là bản thiết kế vượt thời đại. Nhưng chúng tôi chỉ nắm trong tay một vài bộ phận bình thường mà thôi. Chúng tôi không có bản vẽ của một vài bộ phận như thiết bị năng lượng, bộ phận động cơ, phòng ngự. Người đã thiết kế ra bản thiết kế Không Quỳ này, không phải là thiên tài, anh ta là nhân tài vũ trụ. Tôi chưa từng thấy người nào có kiến thức uyên bác như thế. Không, người này quả thực chính là một yêu quái.
Nghe Hàn Tại Tân nói xong, Diệp Mặc trầm tư suy nghĩ. Đương nhiên hắn biết khoa học kỹ thuật Địa cầu, hơn nữa cũng biết nước Mỹ bây giờ là quốc gia có nền khoa học kỹ thuật phát triển nhất trên địa cầu.
Chẳng lẽ ở địa cầu này, thật sự có thể nuôi dưỡng và dạy dỗ được một nhân tài xuất sắc tới mức không thể tưởng tượng được như Hàn Tại Tân đã nói sao? Hoặc là nói người thiết kế bản thiết kế Không Quỳ này cũng giống như hắn, là người từ thế giới văn minh có nền khoa học kỹ thuật ngoại vực xuyên đến đây?
Thấy Diệp Mặc trầm ngâm suy nghĩ, Hàn Tại Tân không để ý mà quay đầu lại nhìn nói:
- Người đã thiết kết ra bản thiết kế Không Quỳ, hẳn là từ Bắc Sa, tổ chức lưu truyền từ Bắc Sa đến. Tổ chức này rất thần bí. Bọn họ thu nhận nhân tài của các quốc gia. Căn cứ vào tin tức tình báo của quốc gia chúng ta, hiện tại người biết về bản thiết kế Không Quỳ, ít nhất có đến mười mấy quốc gia. Hơn nữa việc này còn do nước Mỹ không cẩn thận tiết lộ. Những quốc gia này có cùng một mục tiêu. Mục tiêu này không phải là tiêu diệt Bắc Sa mà là đều muốn bản thiết kế Không Quỳ.
Diệp Mặc giật mình. Nếu bản thiết kế Không Quỳ thật sự lợi hại như lời Hàn Tại Tân nói, người khác tuyệt đối không có khả năng không muốn đoạt lấy thứ này. Nói không chừng giống như pháp bảo phi thuyền đại lục Lạc Nguyệt, lực phòng ngự kinh người, chẳng những lợi cho công kích, hơn nữa còn có trận pháp ẩn nấp, có thể tránh né. Tốc độ chạy trốn cũng nhanh.
Quả nhiên Hàn Tại Tân tiếp tục nói:
- Một khi người thiết kế bản thiết kế Không Quỳ nghịch thiên này bị người khác cướp đi, đối với quốc gia chúng ta mà nói không có bất kỳ điểm nào tốt. Nếu là nước Mỹ hoặc là quốc gia bên Âu Châu cướp được, những quốc gia này sẽ muốn xây dựng một nhãn hiệu, còn không phải sẽ quá trắng trợn sao. Nhưng một khi bị nước Nhật hoặc là bị các quốc gia ở Ấn Á cướp đi, đối với thế giới mà nói đều là một tai nạn.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Tôi biết, lần trước tôi đã đồng ý tìm bản thiết kế bộ phận còn lại của Không Quỳ cho ông. Chỉ có điều gần đây tôi bận nhiều việc, không có thời gian.
Mặt Hàn Tại Tân lập tức giãn ra nói:
- Cái này không thể trách cậu. Nếu thứ này có thể dễ dàng tới tay như vậy, cũng không đến nỗi toàn thế giới đều muốn có. Theo lý thuyết nước Mỹ đưa ra bản thiết kế Không Quỳ" hẳn là chủ động tích cực cướp đoạt mới đúng. Nhưng gần đây bọn họ đều gây sức ép với phía Thái Bình Dương. Không biết đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Mặc âm thầm gật đầu. Đương nhiên hắn biết vì sao nước Mỹ muốn gây sức ép về phía Thái Bình Dương. Nhất định là bởi vì đế quốc mặt trời đen của nước Nhật. Đối với một tổ chức có tính uy hiếp như vậy, người Mỹ tuyệt đối không bỏ qua. Từ việc bọn họ phái người đi Lưu Xà bắt Ninh Khinh Tuyết là có thể thấy được.
- Bởi vì sào huyệt Bắc Sa rất bí mật, Nghe nói có vài cái. Nhưng cho đến tận bây giờ còn chưa có người nào biết được sào huyệt của bọn họ. Hơn nữa cho dù biết, hiện tại cũng không dám rút dây động rừng. Một khi kinh động tới Bắc Sa, phỏng đoán sẽ không bao giờ thấy bản thiết kế Không Quỳ nữa. Bất quá tôi phỏng đoán ít nhất người Mỹ đã biết hai sào huyệt trong đó. Nhưng cho tới bây giờ bọn họ cũng không công bố tin tức này.
Hàn Tại Tân có chút lo lắng nói.
Trong lòng Diệp Mặc lập tức dâng lên một cảm giác rất kỳ quái.
Hắn cũng biết một sào huyệt của Bắc Sa. Điều này là do Đông Phương Tê nói cho hắn biết. Chỉ có điều không biết nơi Đông Phương Tê nói có phải là thật hay không.
Tuy nhiên, bất kể là thật hay là giả, cho tới bây giờ Diệp Mặc vẫn đặt bản thiết kế Không Quỳ xuống dưới cùng. Hắn đã đồng ý giúp Hàn Tại Tân chuyện này. Cho dù bản thiết kế Không Quỳ thật sự bị quốc gia khác lấy đi, đối với Diệp Mặc hắn cũng không có gì uy hiếp. Chỉ có duy nhất một điều, chính là Diệp Mặc thật sự không ngờ được bản thiết kế Không Quỳ này lại nổi tiếng trên quốc tế như thế. Hơn nữa nghe giọng điệu Hàn Tại Tân, chiếm được cái này dường như rất quan trọng.
Trong lòng Diệp Mặc vẫn đang suy nghĩ. Nếu mình may mắn lấy được bản thiết kế Không Quỳ, có phải có thể đổi lấy rất nhiều tiền lời hay sao? Sau đó lại dùng số tiền này mua vào thật nhiều đất. Lại dùng những mảnh đất này thành lập địa bàn của mình?
Diệp Mặc nghĩ đến đây liền giật mình. Có lẽ phải đặt việc tìm bản thiết kế Không Quỳ lên trước. Nói không chừng sau khi hắn tìm được bản thiết kế này, vấn đề thành lập địa bàn của mình sẽ được giải quyết dễ dàng.
Còn một điều, chính là nếu bản thiết kế Không Quỳ này thật sự lợi hại như lời Hàn Tại Tân đã nói, có phải hắn có thể lấy làm của riêng hay không? Hắn thành lập địa bàn khẳng định phải có lực lượng không quân chính quy. Nếu có Không Quỳ, có lẽ loại lợi khí chiến đấu này thật sự có thể khiến thành phố của mình được bình an vô sự. Ít nhất trong thời gian hắn chưa tấn cấp đến tu vi nhất định, có thể dùng cái này để bảo vệ địa bàn của mình.
Biện pháp này không tồi. Diệp Mặc cảm giác sâu sắc lần này đến chỗ Hàn Tại Tân không uổng. Phỏng đoán lão Hàn cũng thật sự không ngờ được, Diệp Mặc bắt đầu cảm thấy hứng thú với thứ này. Nếu Hàn Tại Tân biết, phỏng đoán ông ta chắc chắn sẽ không nói ra.
- Chú em Diệp, cậu xem Yên nhi là cháu gái duy nhất của tôi. Nếu chẳng may xảy ra chuyện gì, tôi muốn khóc cũng không kịp. Chuyện này là do tôi đề xuất, Yên nhi không muốn làm phiền cậu, nhưng tôi nghĩ với mối quan hệ giữa chúng ta...
Diệp Mặc dở khóc dở cười ngắt lời Hàn Tại Tân. Nếu không phải nghe Hàn Yên nói chuyện đến Hàn Đàm tu luyện, hắn thà rằng lấy một viên thậm chí hai viên bồi khí đan, cho đan dược vào miệng Hàn Yên để cô tăng lên tới Huyền Cấp, khẳng định so với Thăng huyền đan mà Hàn Yên đã nói, đáng tin hơn nhiều. Nhưng Hàn Yên nói Hàn Đàm có thể nâng cao tu vi. Diệp Mặc nghi ngờ Hàn Đàm này rất có thể chính là một Linh Tuyền. Cho nên trong đầu hắn chợt nghĩ phải nhanh chân đến đó xem thử.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Bao lâu nữa mới tới trận đấu. Ở chỗ nào? Có hạn chế người tham gia không?
Hàn Yên lập tức đáp lại.
- Còn ba ngày nữa. Địa điểm ở đỉnh núi Quỷ Thành Đoạn. Nhất định phải là người nhỏ hơn ba mươi tuổi mới có thể tham gia. Hơn nữa còn phải có ngọc bài thân phận.
Nói xong, Hàn Yên lấy ra ngọc bài thân phận của mình. Đó là thẻ bài hình tam giác được làm bằng bạch ngọc.
- Được, tôi đáp ứng.
- Ba ngày sau, tôi sẽ ở khách sạn Tây Nhạc Quỷ Thành, chờ cô.
Diệp Mặc lập tức đồng ý.
Quỷ Thành Diệp Mặc biết, kỳ thật tên thực sự của nó là thành phố Quế Trình. Sau này, mọi người đều quen gọi đây là Quỷ Thành. Cuối cùng, cái tên chính của nó ngược lại đã bị người ta lãng quên. Lúc trước, khi hắn tìm Lạc Ảnh đã từng đi qua đây một chuyến, cho nên biết được điều này. Quỷ Thành nằm ở tỉnh Vân Trung. Tương truyền trước kia nơi này là nơi ở của Tần Quảng Vương Tương, có một Tần Quảng Vương điện.
Hiện tại Quỷ Thành ở tỉnh Vân Trung nổi tiếng trong ngoài nước, thu hút rất nhiều du khách tới thăm quan. Chỉ có điều, từ mấy năm trước, sau khi Quỷ Thành thật sự xảy ra chuyện ma quái, số người tới đó bắt đầu giảm bớt. Nhưng điều đó vẫn không ngăn cản được hoàn toàn sự hứng thú của du khách. Đối với vài du khách mà nói, nơi càng nguy hiểm, bọn họ lại càng thích đến.
Nhưng dù sao lượng người không đông bằng lúc trước. Hơn nữa phần lớn người tới đây đều có chút bản lĩnh. Nhưng một vài hòa thượng đạo sĩ, còn có một vài người trong Ẩn Môn vẫn thường xuyên đến Quỷ Thành miệng vẫn nói tới đây hành nghề bắt quỷ lại thịnh vượng hơn nhiều so với các nơi khác. Phải nói rằng trên toàn thế giới này, nghề bắt quỷ thịnh vượng nhất, không cần nghi ngờ chính là ở Quỷ Thành tỉnh Vân Trung.
Cho nên người Ẩn Môn quyết định tổ chức cuộc thi đấu ở Quỷ Thành tỉnh Vân Trung, Diệp Mặc vẫn có thể hiểu được.
Mà khách sạn Tây Nhạc, cũng là khách sạn lớn nhất ở thành phố Quế Trình. Bởi vì vài năm trước Quế Trình phát sinh sự kiện ma quái, cho nên các sản nghiệp khách sạn trong thành phố Quế Trình không mấy phát đạt. Sở dĩ Diệp Mặc biết khách sạn Tây Nhạc, bởi vì lần trước khi hắn đến tìm Lạc Ảnh, đã ở lại chỗ này. Hơn nữa Diệp Mặc cũng quen biết với ông chủ khách sạn Tây Nhạc. Bởi vì trong mấy ngày Diệp Mặc ở lại đây, trong khách sạn này cũng xảy ra sự kiện ma quái. Ông chủ khách sạn là người không tồi, cho nên Diệp Mặc đã đưa một pháp khí bát quái bàn cho ông ta, dùng để phòng quỷ, nên đôi bên đã quen biết.
Bởi vì hiệu quả pháp khí phòng ngự quỷ của Diệp Mặc cao hơn nhiều so với bùa của các hòa thượng đạo sĩ bình thường, cho nên ông chủ khách sạn Tây Nhạc vô cùng kính nể Diệp Mặc.
- Anh Diệp, anh có thể tìm được phòng ở khách sạn Tây Nhạc sao?
Nghe Diệp Mặc nói xong, Hàn Yên lập tức vui mừng hỏi.
- Làm sao vậy? Khách sạn Tây Nhạc vốn chính là để người ta ở, vì sao không tìm được?
Diệp Mặc kỳ lạ hỏi lại một câu.
Vẻ mặt Hàn Yên đang vui mừng lập tức biến mất không thấy nữa. Hiện tại Diệp Mặc hỏi vậy, cô không thể làm gì khác hơn là thất vọng đáp lại:
- Bởi vì là đại hội của Ẩn Môn, cho nên trong khách sạn Tây Nhạc căn bản đã không còn một phòng, đều được một vài đại môn phái đặt trước. Cho dù là bên chính phủ cũng không thể tìm được chỗ. Cho nên hiện tại anh đi khẳng định không có phòng.
Diệp Mặc mỉm cười:
- Người khác không có phòng, không có nghĩa là tôi đến sẽ không có phòng. Đến lúc đó cô trực tiếp đến khách sạn Tây Nhạc, tìm tôi là được rồi.
Diệp Mặc tin tưởng với quan hệ giữa hắn và ông chủ khách sạn Tây Nhạc, hoặc là nói với sự giúp đỡ pháp khí phòng ngự của hắn đối với ông chủ khách sạn Tây Nhạc, nếu một phòng còn không có, vậy có chút đáng chê cười rồi.
Vẻ mặt Hàn Yên nửa tin nửa ngờ nhìn Diệp Mặc. Cô rất muốn nhìn xem thử Diệp Mặc nói thật hay là giả. Chỉ có điều sắc mặt Diệp Mặc bình tĩnh, cô không hề nhìn ra được.
Hàn Tại Tân trở nên tập trung hơn nói:
- Chuyện của Yên nhi tôi nhờ cậu. Kỳ thật hôm nay tôi đến tìm cậu còn có một chuyện quan trọng hơn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thấy Diệp Mặc nghi hoặc nhìn mình, Hàn Tại Tân thở dài nói:
- Tài liệu lần trước tôi đã nói hẳn là cậu chưa biết. Đó chính là bản thiết kế Không Quỳ. Thật ra tài liệu lần trước cậu giao cho Lý Hồ chỉ là một phần nhỏ trong đó mà thôi. Bản thiết kế này vô cùng quan trọng. Chỉ mới đây thôi, nhân viên nghiên cứu khoa học của chúng tôi vẫn không thể hiểu được một thiên tài thế nào lại có thể thiết kế ra một bản vẽ như vậy.
Hàn Yên cũng cảm thấy kỳ lạ, nhìn ông nội mình Hàn Tại Tân có chút nghi hoặc hỏi:
- Ông nội, cháu biết bản thiết kế Không Quỳ rất quan trọng, nhưng không lợi hại như vậy chứ? Chẳng lẽ nó còn lợi hại hơn cả hàng không mẫu hạm sao?
Vẻ mặt Hàn Tại Tân lại trở nên vô cùng nghiêm túc nói:
- Nếu thật sự thực hiện được bản thiết kế Không Quỳ, ông chỉ có thể nói hàng không mẫu hạm ở trước mặt nó chỉ là một chiếc thuyền gỗ hỏng mà thôi. Theo bản thiết kế Không Quỳ thể hiện, có thể thật sự chiến đấu cùng một lúc cả trên biển và trên không trung. Hơn nữa nó tiết kiệm năng lượng, tốc độ cao, bí mật, dễ dàng khống chế. Có thể nói nếu thật sự làm ra được một cái theo bản thiết kế Không Quỳ, dùng nó đến tiêu diệt một quốc gia quả thực dễ như trở bàn tay. Đương nhiên ông chỉ nói với tình huống hiện tại. Tương lai, khi hệ thống Rađa càng thêm phát trển, Không Quỳ không chắc có thể tránh né được. Nhưng nói gì thì nói, Không Quỳ cũng không ngừng tiến bộ. Ôi, chỉ đáng tiếc...
Diệp Mặc nghi hoặc hỏi:
- Thứ này thật sự lợi hại như vậy sao?
Vẻ mặt Hàn Tại Tân càng trở nên nghiêm túc hơn, ông ta thận trọng nói:
- Có lẽ tôi còn chưa nói hết được chỗ lợi hại của bản thiết kế Không Quỳ. Có thể nói đây là bản thiết kế vượt thời đại. Nhưng chúng tôi chỉ nắm trong tay một vài bộ phận bình thường mà thôi. Chúng tôi không có bản vẽ của một vài bộ phận như thiết bị năng lượng, bộ phận động cơ, phòng ngự. Người đã thiết kế ra bản thiết kế Không Quỳ này, không phải là thiên tài, anh ta là nhân tài vũ trụ. Tôi chưa từng thấy người nào có kiến thức uyên bác như thế. Không, người này quả thực chính là một yêu quái.
Nghe Hàn Tại Tân nói xong, Diệp Mặc trầm tư suy nghĩ. Đương nhiên hắn biết khoa học kỹ thuật Địa cầu, hơn nữa cũng biết nước Mỹ bây giờ là quốc gia có nền khoa học kỹ thuật phát triển nhất trên địa cầu.
Chẳng lẽ ở địa cầu này, thật sự có thể nuôi dưỡng và dạy dỗ được một nhân tài xuất sắc tới mức không thể tưởng tượng được như Hàn Tại Tân đã nói sao? Hoặc là nói người thiết kế bản thiết kế Không Quỳ này cũng giống như hắn, là người từ thế giới văn minh có nền khoa học kỹ thuật ngoại vực xuyên đến đây?
Thấy Diệp Mặc trầm ngâm suy nghĩ, Hàn Tại Tân không để ý mà quay đầu lại nhìn nói:
- Người đã thiết kết ra bản thiết kế Không Quỳ, hẳn là từ Bắc Sa, tổ chức lưu truyền từ Bắc Sa đến. Tổ chức này rất thần bí. Bọn họ thu nhận nhân tài của các quốc gia. Căn cứ vào tin tức tình báo của quốc gia chúng ta, hiện tại người biết về bản thiết kế Không Quỳ, ít nhất có đến mười mấy quốc gia. Hơn nữa việc này còn do nước Mỹ không cẩn thận tiết lộ. Những quốc gia này có cùng một mục tiêu. Mục tiêu này không phải là tiêu diệt Bắc Sa mà là đều muốn bản thiết kế Không Quỳ.
Diệp Mặc giật mình. Nếu bản thiết kế Không Quỳ thật sự lợi hại như lời Hàn Tại Tân nói, người khác tuyệt đối không có khả năng không muốn đoạt lấy thứ này. Nói không chừng giống như pháp bảo phi thuyền đại lục Lạc Nguyệt, lực phòng ngự kinh người, chẳng những lợi cho công kích, hơn nữa còn có trận pháp ẩn nấp, có thể tránh né. Tốc độ chạy trốn cũng nhanh.
Quả nhiên Hàn Tại Tân tiếp tục nói:
- Một khi người thiết kế bản thiết kế Không Quỳ nghịch thiên này bị người khác cướp đi, đối với quốc gia chúng ta mà nói không có bất kỳ điểm nào tốt. Nếu là nước Mỹ hoặc là quốc gia bên Âu Châu cướp được, những quốc gia này sẽ muốn xây dựng một nhãn hiệu, còn không phải sẽ quá trắng trợn sao. Nhưng một khi bị nước Nhật hoặc là bị các quốc gia ở Ấn Á cướp đi, đối với thế giới mà nói đều là một tai nạn.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Tôi biết, lần trước tôi đã đồng ý tìm bản thiết kế bộ phận còn lại của Không Quỳ cho ông. Chỉ có điều gần đây tôi bận nhiều việc, không có thời gian.
Mặt Hàn Tại Tân lập tức giãn ra nói:
- Cái này không thể trách cậu. Nếu thứ này có thể dễ dàng tới tay như vậy, cũng không đến nỗi toàn thế giới đều muốn có. Theo lý thuyết nước Mỹ đưa ra bản thiết kế Không Quỳ" hẳn là chủ động tích cực cướp đoạt mới đúng. Nhưng gần đây bọn họ đều gây sức ép với phía Thái Bình Dương. Không biết đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Mặc âm thầm gật đầu. Đương nhiên hắn biết vì sao nước Mỹ muốn gây sức ép về phía Thái Bình Dương. Nhất định là bởi vì đế quốc mặt trời đen của nước Nhật. Đối với một tổ chức có tính uy hiếp như vậy, người Mỹ tuyệt đối không bỏ qua. Từ việc bọn họ phái người đi Lưu Xà bắt Ninh Khinh Tuyết là có thể thấy được.
- Bởi vì sào huyệt Bắc Sa rất bí mật, Nghe nói có vài cái. Nhưng cho đến tận bây giờ còn chưa có người nào biết được sào huyệt của bọn họ. Hơn nữa cho dù biết, hiện tại cũng không dám rút dây động rừng. Một khi kinh động tới Bắc Sa, phỏng đoán sẽ không bao giờ thấy bản thiết kế Không Quỳ nữa. Bất quá tôi phỏng đoán ít nhất người Mỹ đã biết hai sào huyệt trong đó. Nhưng cho tới bây giờ bọn họ cũng không công bố tin tức này.
Hàn Tại Tân có chút lo lắng nói.
Trong lòng Diệp Mặc lập tức dâng lên một cảm giác rất kỳ quái.
Hắn cũng biết một sào huyệt của Bắc Sa. Điều này là do Đông Phương Tê nói cho hắn biết. Chỉ có điều không biết nơi Đông Phương Tê nói có phải là thật hay không.
Tuy nhiên, bất kể là thật hay là giả, cho tới bây giờ Diệp Mặc vẫn đặt bản thiết kế Không Quỳ xuống dưới cùng. Hắn đã đồng ý giúp Hàn Tại Tân chuyện này. Cho dù bản thiết kế Không Quỳ thật sự bị quốc gia khác lấy đi, đối với Diệp Mặc hắn cũng không có gì uy hiếp. Chỉ có duy nhất một điều, chính là Diệp Mặc thật sự không ngờ được bản thiết kế Không Quỳ này lại nổi tiếng trên quốc tế như thế. Hơn nữa nghe giọng điệu Hàn Tại Tân, chiếm được cái này dường như rất quan trọng.
Trong lòng Diệp Mặc vẫn đang suy nghĩ. Nếu mình may mắn lấy được bản thiết kế Không Quỳ, có phải có thể đổi lấy rất nhiều tiền lời hay sao? Sau đó lại dùng số tiền này mua vào thật nhiều đất. Lại dùng những mảnh đất này thành lập địa bàn của mình?
Diệp Mặc nghĩ đến đây liền giật mình. Có lẽ phải đặt việc tìm bản thiết kế Không Quỳ lên trước. Nói không chừng sau khi hắn tìm được bản thiết kế này, vấn đề thành lập địa bàn của mình sẽ được giải quyết dễ dàng.
Còn một điều, chính là nếu bản thiết kế Không Quỳ này thật sự lợi hại như lời Hàn Tại Tân đã nói, có phải hắn có thể lấy làm của riêng hay không? Hắn thành lập địa bàn khẳng định phải có lực lượng không quân chính quy. Nếu có Không Quỳ, có lẽ loại lợi khí chiến đấu này thật sự có thể khiến thành phố của mình được bình an vô sự. Ít nhất trong thời gian hắn chưa tấn cấp đến tu vi nhất định, có thể dùng cái này để bảo vệ địa bàn của mình.
Biện pháp này không tồi. Diệp Mặc cảm giác sâu sắc lần này đến chỗ Hàn Tại Tân không uổng. Phỏng đoán lão Hàn cũng thật sự không ngờ được, Diệp Mặc bắt đầu cảm thấy hứng thú với thứ này. Nếu Hàn Tại Tân biết, phỏng đoán ông ta chắc chắn sẽ không nói ra.