Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2187: Hư Thị tham gia



Một quyền của Diệp Mặc không cần tính mạng của tên Đạo Nguyên Thánh Đế này, nhưng cũng không đuổi theo, Tử Đao lại lần nữa đánh ra, hai đường Lạc Ngân Đao Văn cuốn ngược lại. Hai tên Đạo Nguyên Thánh Đế đàng sau chạy đến của Hải Tộc, vừa thoát khỏi bốn đường lôi thương của Diệp Mặc, lại lần nữa gặp phải Lạc Ngân Đao Văn của Diệp Mặc.
Cũng may Diệp Mặc cho dù lợi hại đi nữa, lúc này cũng chỉ có thể trói buộc lại một tên Đạo Nguyên Thánh Đế trong đó. Lại là một đường ánh sáng màu máu xoẹt đến, nguyên thần vỡ vụn. tên Đạo Nguyên Thánh Đế bị Diệp Mặc trói chặt này đồng thời cũng mất mạng. Còn một tên Đạo Nguyên Thánh Đế khác khó khăn lắm mới chặn lại Lạc Ngân Đao Văn của Diệp Mặc, phòng hộ thức hải của mình, đồng thời cấp tốc lùi về sau, cũng không dám bước lên trước nữa.
Diệp Mặc cũng không đuổi theo, đường đao màu tím của Tử Đao lóe lên, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, lại có mấy tên Thánh Đế dưới cấp Hóa Đạo bị Diệp Mặc giết chết. Hiện trường đánh nhau trên quảng trường Thần Thánh bảng cũng đã trở thành nghiêng về một phía, Thánh Đế Hải tộc vốn dĩ đông đúc, sau khi Diệp Mặc tham gia vào, thì lập tức giảm đi nhiều.
- Diệp đan thánh, xin dừng tay lại…
Một đường thần thức vô cùng cường đại quét đến, Diệp Mặc cảm nhận được đường thần thức này, lập tức liền biết người này là Không Hãn Thánh Đế bán bộ Hỗn Nguyên.
Không Hãn Thánh Đế là bán bộ Hỗn Nguyên Thánh Đế của Hư Thị, hơn nữa nói chuyện vẫn coi như khách khí. Diệp Mặc trước sau đã giết hơn trăm Thánh Đế của Hải tộc, trong lòng cũng nhẹ nhõm đi rất nhiều. Dứt khoát nể mặt Không Hãn Thánh Đế, dừng lại không tiếp tục chém giết Thánh Đế của Hải tộc nữa.
Mặc dù không ra tay, Diệp Mặc cũng không nghĩ ngơi. Vừa rồi không có thời gian thu lại nhẫn trữ vật, bây giờ hắn giơ tay ra liền thu lại tất cả nhẫn trữ vật của những Thánh Đế mất mạng. Diệp Mặc thu lại nhẫn trữ vật, bên Nhân tộc chắc chắn không ai phản đối, bên Hải tộc lại càng không có ai dám phản đối.
Thánh Đế bên Nhân tộc nhìn thấy Diệp Mặc dừng tay lại, ai nấy cũng dừng lại, đồng thời giúp một số Thánh Đế vẫn còn nguyên thần khôi phục lại thân thể.
Thấy Diệp Mặc dừng tay không giết người nữa, Không Hãn Thánh Đế cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không đợi ông nói gì, lại có năm Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc dẫn theo rất nhiều Thánh Đế dưới cấp Đạo Nguyên chạy tới, những Thánh Đế Hải tộc đến sau này nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu trên quảng trường Thần Thánh bảng, lập tức mắt như muốn rơi xuống.
Mấy tên Đạo Nguyên Thánh Đế kia căn bản cũng không nghĩ ngợi gì, sát khí toàn thân tràn ngập, sát thế cường đại cho dù những người đứng ngoài quảng trường Thần Thánh bảng cũng có thể cảm nhận được. Sau đó liền phóng ra pháp bảo muốn xông về phía Diệp Mặc. Bọn họ muốn báo thù cho Thánh Đế của Hải tộc, còn những Thánh Đế đã chết của Nhân tộc, thì làm sao có thể so được với Hải tộc?
- Các vị dừng tay lại, tôi đã hỏi thăm nguyên do rồi.
Không Hãn Thánh Đế nhìn thấy mình đã kêu dừng tay, nhưng mấy tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc vẫn định ra tay, lập tức có chút không vui nói.
Tên Đạo Nguyên Thánh Đế Hải tộc bị Diệp Mặc đánh bay nửa người kia, cuối cùng vẫn còn một chút lý trí. Gã đã bắt đầu khôi phục lại thân thể. Bây giờ nhìn thấy đồng bọn của Hải tộc đến, mau bước tới ngăn lại:
- Bây giờ không nên ra tay.
Gã biết rõ sự đáng sợ và kinh khủng của Diệp Mặc, chẳng những có một thanh pháp bảo Tiên Thiên giết Thánh Đế như giết gà, hơn nữa còn là Tiên nhân luyện thể Thánh thể nữa. Người như này, cho dù năm Đạo Nguyên Thánh Đế đến sau kia của Hải tộc xông lên cùng một lúc, cũng rất khó có thể thắng được. Càng đừng nói gì đến bên Nhân tộc còn có hai vị Đạo Nguyên Thánh Đế và một người con gái áo đỏ cũng không thua gì Đạo Nguyên.
Nghe thấy Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc này nói, năm tên Đạo Nguyên Thánh Đế đến sau cuối cùng cũng tỉnh táo lại, bắt đầu chỉ huy những người của Hải tộc thu dọn xác những Thánh Đế của Hải tộc đã chết trên quảng trường. Đáng tiếc là, nhẫn trữ vật của những Thánh Đế Hải tộc mất mạng này sớm đã bị Diệp Mặc lấy đi hết rồi.
Những người đứng xem xung quanh quảng trường Thần Thánh bảng nhìn đến đây, đều biết Hải tộc và Nhân tộc xung đột, tạm thời chỉ là dừng lại. Nhưng Diệp đan thánh của Nhân tộc cũng quá đáng sợ. Một người trong thời gian ngắn chưa đến một tuần hương, đã giết chết hơn trăm Thánh Đế. Chính vì sự có mặt của hắn, Nhân tộc mới chuyển hoàn cảnh xấu, đè ép Hải tộc xuống.
Lúc này một gã Đạo Nguyên Thánh Đế của Hư Thị đã kiểm tra rõ ràng, mau chóng bước lên trên nói:
- Không Hãn Thánh Đế đại nhân, Hải tộc và Nhân tộc xung đột trên quảng trường Thần Thánh bảng, trong trận chiến vừa rồi, Thánh Đế của Nhân tộc bị mất mạng có sáu mươi lăm người, Thánh Đế của Hải tộc mất mạng có một trăm bốn mươi ba người, trong đó có bốn Đạo Nguyên Thánh Đế.
Không Hãn Thánh Đế cau mày nghe xong, liếc nhìn tình cảnh trước mặt, lúc này mới nói:
- Hư Thị mặc dù không cấm đánh nhau, nhưng đánh nhau quy mô lớn như này thì tuyệt đối không cho phép. Tôi và Thiên Thụy Thánh Đế sẽ đợi các anh trong khách điện Hư Thị. Tôi hy vọng đại diện của Nhân tộc và Hải tộc có thể ngồi xuống cùng chúng tôi, nói rõ ngọn nguồn chuyện này, chuyện này nếu đã xảy ra rồi, thì nhất định phải xử lý công bằng, quyết không dây dưa dài dòng.
Không Hãn Thánh Đế nói đến phần sau, ngữ khí trở nên lạnh lùng, thậm chí còn dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Diệp Mặc. Vừa nãy khi ông đến, lại nhìn thấy sự giết chóc đáng sợ của Diệp Mặc.
Diệp Mặc cũng không thèm để ý, hắn nhìn ra ngữ khí và biểu lộ của Không Hãn Thánh Đế rất tức giận, nhưng trên thực tế lại cực kỳ bình thản. Dường như chuyện này xảy ra hay không cũng như nhau, ông đến chỉ là đi qua mà thôi. Cho dù Không Hãn Thánh Đế thực sự muốn thế nào, Diệp Mặc cũng không để ý.
La Thanh Hà mang trọng thương cùng Vương Nam Sương đến, phía sau bọn họ còn có người con gái Hóa Đạo áo đỏ. Ấn tượng của Diệp Mặc đối với người con gái Hóa Đạo áo đỏ này cũng rất sâu, một Hóa Đạo như cô không ngờ chặn lại Đạo Nguyê Thánh Đế của Hải tộc.
Tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc kia Diệp Mặc cũng đã đấu qua, tuyệt đối không đơn giản, hắn vốn dĩ toàn lực ra tay muốn giết chết tên Đạo Nguyên Thánh Đế này, kết quả cũng chỉ đánh bay nửa người của gã. Đối với tên Đạo Nguyên Thánh Đế này, cho dù vết thương có đáng sợ đi nữa, cũng không vấn đề gì.
Nhìn thấy Vương Nam Sương vành mắt đỏ hoe, Diệp Mặc lập tức biết Thần Nữ Thánh Môn có khi có người bị giết rồi.
- Thanh Hà, cụ thể là có chuyện gì xảy ra vậy? Khống chế vết thương của anh trước đã, sau đó nói cho tôi biết.
Diệp Mặc lấy ra một viên đan dược đưa cho La Thanh Hà, cũng không khách khí. Nhân tộc cần một thủ lĩnh, hắn trực tiếp gọi Thanh Hà, thứ nhất là quan hệ gần hơn, cái nữa là dựng tấm gương dẫn đầu. Ít nhất khiến mọi người trong lòng biết, Nhân tộc cũng không phải là một cái bánh để chia.
Diệp Mặc hỏi, đồng thời đã lấy ra mấy bình đan dược đưa cho Vương Nam Sương nói:
- Nam Sương sư tỷ, cô đi cứu chữa những người bị thương trước đi.
Vương Nam Sương cầm số đan dược mà Diệp Mặc đưa cho đi cứu người, lần này nếu không phải Diệp Mặc có mặt trong này, Nhân tộc nói không chừng sẽ bị tiêu diệt toàn bộ rồi. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không phải Diệp Mặc ở trong này, Nhân tộc cũng sẽ không tụ tập đông đủ như vậy, có lẽ bị giết mấy chục người, Thánh Đế còn lại sớm đã rời đi.
- Diệp đan thánh, chuyện này do tôi gây nên.
Người con gái áo đỏ bước lên trước khom người hành lễ với Diệp Mặc xong, có chút bất an nói.
Cô trước giờ vẫn cực kỳ kiêu ngạo, đừng nói Thánh Đế bình thường của Nhân tộc, cho dù là bán bộ Hỗn Nguyên của các tộc khác, cô cũng không coi ra gì. Mặc dù bây giờ cô cũng không phải biết rất rõ thân phận của Diệp Mặc, cho dù Diệp đan thánh cô cũng từ miệng của Không Hãn Thánh Đế mà nghe đến. Nhưng cường thế của Diệp Mặc, cộng với Diệp Mặc trong nháy mắt ổn định được khí thế trận tuyến của Nhân tộc, cũng đủ khiến cô kính trọng Diệp Mặc rồi.
La Thanh Hà sau khi được Diệp Mặc cho đan dược, vết thương mau chóng khôi phục, gã không kịp sợ hãi thán phục đan dược mà Diệp Mặc đưa ra cho gã là loại Thần đan gì, liền mau chóng nói:
- Đây là Tần Tuyền Ki sư muội, cũng là một Thánh Đế trên Thần Thánh bảng của Nhân tộc. Nhưng xếp hạng của Tuyền Ki sư muội trên Thần bảng cao hơn nhiều so với tôi, xếp thứ 46. Text được lấy tại Truyện FULL
- Xếp thứ 46 trên Thần bảng?
Diệp Mặc kinh ngạc nhìn kỹ Tần Tuyền Ki này, Tần Tuyền Ki thoạt nhìn tuổi tác cũng không hiều, dung nhan cũng không dễ được lòng người. Nhưng vẻ mặt khí khái hào hùng nhìn một lần lại muốn nhìn lần hai, cô mặc bộ quần áo màu đỏ tôn lên vẻ anh hùng khí khái của cô. Khí tức Hóa Đạo viên mãn, rõ ràng cô chỉ cần tiến thêm bước nữa, thì có thể tiến vào gia đoạn Đạo Nguyên Thánh Đế.
Nhưng Hóa Đạo cho dù đã là đỉnh phong Chứng đạo bước đầu tiên, vẫn là bước đầu tiên. Còn Đạo Nguyên là Thánh Đế Chứng đạo bước thứ hai, sự khác biệt của Thánh Đế Chứng đạo bước thứ hai và Thánh Đế Chứng đạo bước thứ nhất căn bản khác nhau như trời với đất. Cho dù Tần Tuyền Ki xếp thứ 46 trong Thần bảng, nhưng muốn chặn lại tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc kia trong thời gian ngắn, đoán chừng cũng có chút khó khăn. Cũng không phải ai cũng có công pháp và kỳ ngộ như hắn, có thể thấy Tần Tuyền Ki tuyệt đối không phải đơn giản đứng thứ 46 trong Thần bảng.
Tần Tuyền Ki dường như nhìn ra sự nghi ngờ của Diệp Mặc, chủ động nói:
- Tôi vì lịch lãm rèn luyện trong Tinh Không, có chút kỳ ngộ, lần này tu vi cũng tăng hơn trước kia một chút. Tôi đoán với tu vi bây giờ của tôi, chắc có thể xếp Top 10 trên Thần bảng.
Diệp Mặc nghe thấy vậy khẽ gật đầu, xếp Top 10 trong Thần bảng, mặc dù không thể nào đánh bại được Đạo Nguyên Thánh Đế, nhưng muốn chặn lại tên Đạo Nguyên Thánh Đế của Hải tộc kia trong thời gian ngắn, thì không phải là không thể.
- Top 10?
La Thanh Hà lại hít một hơi lạnh, gã biết rõ hơn Diệp Mặc Top 10 trong Thần bảng là thế nào, mỗi một người trong Top 10 đều là những người sáng chói, kinh tài diễm diễm.
- Trước tiên không nói những thứ này, các anh nói tình hình cụ thể cho tôi nghe trước đã.
Diệp Mặc đợi lát nữa phải cùng Hải tộc đến Hư Thị phân xử, hắn cần phải biết tình hình cũ thể của chuyện này thế nào. Mặc dù hắn biết Thánh Đế của Nhân tộc tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ lại đi khiêu khích Hải tộc, nhưng tại sao Nhân tộc lại xung đột với Hải tộc, hắn đến bây giờ vẫn không biết.
Tần Tuyển Ki lập tức nói:
- Diệp sư huynh, một năm trước sau khi tôi đến Hư Thị có lưu lại tin tức về Đạo Quả Tháp, liền có chuyện phải rời đi, cho nên không biết chuyện Diệp sư huynh đại diện Nhân tộc tham gia đại hội chia suất vào Đạo Quả Tháp. Lần này tôi vừa mới quay về, liền nhận được khiêu chiến của một Hóa Đạo Thánh Đế trên Thần bảng. Tên Hóa Đạo Thánh Đế của Hải tộc đó xếp hạng cao hơn tôi, nhưng gã không biết tôi có một kỳ ngộ. Vì vậy người này cứ muốn giết chết tôi, tôi cũng không lưu tình, trực tiếp giết chết gã.
La Thanh Hà cũng đứng một bên nói:
- Hóa Đạo Thánh Đế của Hải tộc khiêu chiến với Tuyền Ki sư muội, đoán chừng là bất mãn với Nhân tộc chúng ta. Mặc dù tôi không biết vì nguyên nhân gì, nhưng đoán là rất có khả năng có liên quan đến Ma tộc. Chỉ có điều không ngờ, tên Hóa Đạo Thánh Đế muốn giết Tuyền Ki sư muội ngược lại lại bị Tuyền Ki sư muội giết chết.
Thực tế Diệp Mặc cảm thấy lần xung đột này cực kỳ kỳ quái, theo lý mà nói cho dù là xung đột, cũng là Nhân tộc và Ma tộc xung đột với nhau, không ngờ cuối cùng đánh nhau với Thánh Đế Nhân tộc lại là Hải tộc.
Chương trước Chương tiếp
Loading...