Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2073: Tìm kiếm Trì Uyển Thanh
Thần Chân Linh Địa là bí cảnh lớn nhất đại lục Thần Khung, cũng là nơi mỗi lần xuất hiện đem đến tài nguyên nhiều nhất. Cho nên mỗi lần Thần Chân Linh Địa mở ra, Đại hội tông môn cũng là sự kiện được coi trọng nhất đại lục Thần Khung, gần như tất cả các tông môn đều sẽ tới, những tông môn này mặc kệ lớn hay nhỏ, cũng không quản xa gần.
Nhiều tông môn như vậy đều đã tới, hiện trường Đại hội tông môn thi đấu đương nhiên có rất nhiều tu sĩ Hóa chân, cho dù là Hóa chân dỉnh cao cũng không phải ít.
Với tư cách chủ đàn của cuộc thi đấu tông môn, còn có hơn hai mươi tau sĩ Hóa chân tọa trấn, không có bất kỳ người nào dám chưa được đồng ý mà đã đi lên chủ đàn này.
Diệp Mặc vừa rơi xuống trên cái chủ đàn này, lập tức liền có mấy tu sĩ Hóa chân vây quanh. Chủ đàn của cuộc thi đấu tông môn là nơi tuyên bố kết quả, nơi đại biểu cho tôn nghiêm của các tông môn ở đại lục Thần Khung, nếu không cũng sẽ không có hơn hai mươi tu sĩ Hóa chân ngồi ở hai bên chủ đàn xem tranh tài rồi.
Mà Diệp Mặc một tu sĩ căn bản không biết là từ chỗ nào tới, cũng dám không hề kiêng dè cứ như vậy xông lênchủ đàn, quả thực là muốn chết. Mấy tu sĩ Hóa chân này vây quanh xong, căn bản không có hỏi Diệp Mặc bất kỳ câu nào, trực tiếp lựa chọn động thủ.
Bất kể động cơ của Diệp Mặc là cái gì, bất kể là người tốt hay là kẻ xấu, dám xông lên chủ đàn như vậy, đó chính là phạm vào sai lầm lớn, tội không thể tha.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, đưa tay vung một cái, mấy tu sĩ Hóa chân này lập tức bị một loại lực lượng vô hình cuốn theo, lại ném vào chỗ ngồi ban đầu. Người ở bên ngoài nhìn thì thấy, giống như mấy tu sĩ Hóa chân này đứng lên, vừa mới đi được một bước, sau đó ngẫm lại laị lui về chỗ ngồi.
- Ta mượn chủ đàn này dùng một chút, nếu như lại dám đi lên vô lễ, ta sẽ trực tiếp giết.
Sau khi mấy tu sĩ Hóa chân này bị ném trở lại chỗ ngồi, Diệp Mặc mới lạnh giọng nói một câu.
Mấy tên tu sĩ Hóa chân bị Diệp Mặc ném trở về này lập tức toàn thân rét run, đừng nói mấy người bọn họ. Ngay cả hơn mười tên tu sĩ Hóa chân chung quanh không đứng dậy cũng đều lạnh cả sống lưng. Đây là cao thủ gì vậy? Tu chân giới khi nào mà có loại cao thủ nghịch thiên thế này xuất hiện?
Tùy tiện vung tay một cái, mấy tu sĩ Hóa chân cứ như vậy đã bị ném trở về? Cho dù là tu sĩ nghịch thiên, cũng không cách nào hình dung người trước mắt này. Có thể tu luyện tới Hóa chân, đã là sắp thăng thiên rồi, trong nháy mắt gần như là tất cả mọi người đều hiểu Diệp Mặc không đơn giản.
Hơn hai mươi tu sĩ Hóa chân này nhìn nhau, cũng không dám nói một lời. Bọn họ đều nhìn thấy vẻ kinh hãi và không thể tin được từ trong mắt của đối phương. Tu sĩ Hóa chân ở đây đều đã nghĩ đến một điểm, tu sĩ đứng ở bên trên chủ đàn trước mắt này không phải là tu sĩ Hóa chân của Tu chân giới, cũng không phải là che giấu tu vi. Mà là bọn họ thật sự nhìn không ra tu vi của hắn. Người này rất có thể không phải tới từ Tu chân giới, mà là đến từ Tiên giới chân chính.
Diệp Mặc đứng ở phía trên chủ đàn, gần như mọi người đều nhìn thấy. Chủ đàn trong hội trường rõ ràng như thế, hơn nữa bình thường chủ đàn đều là nơi tuyên bố kết quả thi đấu và tuyên bố những chuyện trọng đại, bây giờ Diệp Mặc xuất hiện ở trên chủ đàn, trong nháy mắt đã hấp dẫn hầu như mọi ánh mắt.
Diệp Mặc đứng ở bên trên chủ đàn cao giọng nói:
- Các vị đạo hữu của đại lục Thần Khung. Ta là Diệp Mặc, hôm nay đứng ở chỗ này là muốn tìm một người bạn, cô ấy tên là Trì Uyển Thanh. Đợi chút, mọi người xem bức họa này một chút
Thanh âm của Diệp Mặc truyền đi, cho dù là bên ngoài mấy trăm dặm cũng có thể nghe được rành mạch. Hắn trong lúc nói, đã tiện tay vẽ xuống bức họa Trì Uyển Thanh ngay trong không trung. Thậm chí còn ve lên một con thử lang đan đứng ở trên vai Trì Uyển Thanh.
- Các vị đạo hữu, nếu như ai có thể biết tung tích của bạn ta, hoặc là có thể cung cấp cho ta bất luận một chút tin tức gì, ta có thể thỏa mãn bất kỳ một nguyện vọng nào về mặt tu luyện của người cung cấp tin. Ta sẽ chờ tại chủ đàn một canh giờ, trong vòng một canh giờ. Ai có tin tức cũng có thể tới nơi này tìm ta, ta tuyệt sẽ không để người đó thất vọng. Dù là người đó muốn gia nhập tông môn chín sao tốt nhất. Thậm chí muốn "Chân La Đan", ta cũng có thể thỏa mãn
Nếu như nói ngay khi Diệp Mặc vừa mới nói tìm kiếm Trì Uyển Thanh, các tu sĩ khác trong hội trường còn chưa rõ ràng lắm về ý nghĩa của trả thù lao, thì khi Diệp Mặc nói có thể gia nhập tông môn chín sao tốt nhất, thậm chí muốn "Chân La Đan" cũng có nữa, khi đó toàn bộ hội trường đã bắt đầu nao động hẳn lên.
"Chân La Đan" là đan dược cấp chín cần dùng khi tu sĩ Kiếp Biên thăng cấp Hóa chân, Diệp Mặc ngay cả loại đan dược này cũng lấy ra được, các đan dược còn lại có thể cầm ra chẳng phải là càng thêm đơn giản sao?
Trong nhất thời, ngườ người đều đang hỏi thăm tung tích Trì Uyển Thanh. Diệp Mặc thu hồi bức họa Trì Uyển Thanh trên không trung, lúc này mới quay đầu nhìn nhìn hơn hai mươi tên tu sĩ Hóa chân mặt mũi vẫn còn đang tràn đầy kinh hãi.
Hơn hai mươi tu sĩ Hóa chân kia trông thấy Diệp Mặc quay đầu nhìn về phí bọn họ, vội vàng đều đứng lên.
Diệp Mặc ngăn mấy Hóa chân tu sĩ này thi lễ. xem tại TruyenFull.vn
- Tất cả mọi người ngồi xuống đi.
Chờ tất cả mọi người ngồi xuống xong, Diệp Mặc lúc này mới hỏi:
- Ở đây có ai là Liên Hoa tông?
Một người phụ nữ thoạt nhìn chưa đến bốn mươi vội vàng đứng lên nói:
- Vãn bối Nghiễm Tiệp, là người của Liên Hoa tông, tiền bối có chuyện gì cứ việc bảo ban.
Nghiễm Tiệp trong lòng có chút lo sợ bất an, tu vi Diệp Mặc biểu hiện ra, rõ ràng đã vượt qua Hóa chân đỉnh cao, chắc chắn là một vị Tiên nhân.
Đố với Tu chân giới mà nói, Tiên nhân đến Tu chân giới tuy rất ít, nhưng cũng không phải là không có, trong truyền thuyết thì đã từng có Tiên nhân đến Tu chân giới. Nhưng Tiên nhân đến Tu chân giới tu vi bị áp chế, tối đa chỉ cao hơn tu sĩ Hóa chân một cấp mà thôi. Mà thực lực Diệp Mặc biểu hiện ra, há lại chỉ có cao hơn một cấp? Cho dù là mấy cấp cũng không đủ.
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Cô ngồi xuống đi, ta muốn hỏi cô một chút, Mục Tiểu Vận có phải là thăng thiên tại Liên Hoa tông không?
- Vâng, tiền bối. Mục trưởng lão chính là đệ tử của Liên Hoa tông ta, tiền bố …
Nghiễm Tiệp ngữ điệu càng có chút lo lắng. Mục Tiểu Vận đã thăng thiên rồi, vị tiền bối này hiển nhiên là một vị Tiên nhân, hắn đến tìm Mục Tiểu Vận, hẳn là ở Tiên giới, Tiểu Vận đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Hắn tìm đến Liên Hoa tông tính sổ sao? Nhưng Tiểu Vận vẫn luôn rất hiền lành mà.
Diệp Mặc thần sắc có chút lơ đãng, hình như nhớ tới khoảng thời gian cùng với Tiểu Vận, một hồi lâu hắn mới hồi phục tinh thần lại nói:
- Cô nói một chút quá trình Mục Tiểu Vận gia nhập Liên Hoa tông, còn cả chuyện về cô ấy ở Liên Hoa tông được không?
Nghiễm Tiệp sau khi đáp một tiếng, rõ ràng rành mạch kể ra quá trình Mục Tiểu Vận gia nhập Liên Hoa tông. Năm đó Mục Tiểu Vận mới vừa tới đại lục Thần Khung thì gặp dịp tông môn chiêu nạp đệ tử, Mục Tiểu Vận bởi vì từng có kinh nghiệm một lần gia nhập tông môn, trong lòng biết rõ, ở một nơi xa lạ, chỉ có gia nhập một tông môn mới có thể bảo vệ mình tốt hơn. Cô tương đối may mắn là được Liên Hoa tông nhìn trúng, bởi vì là linh căn thuần mộc. Tức thì được Liên Hoa tông coi là một bảo bối để bồi dưỡng.
Mục Tiểu Vận càng không phụ sự mong đợi của mọi người, thời gian ngắn ngủi đã thănh thiên Tiên giới. Đã thành thiên tài thứ hai trong ngàn năm qua của đại lục Thần Khung. Mà sư phụ của Mục Tiểu Vận, chính là sư tỷ của Nghiễm Tiệp, mấy chục năm trước đã thăng lên Tiên giới.
Diệp Mặc nghe được bối cảnh của Tiểu Vận tại đại lục Thần Khung, trong lòng cũng vui mừng thay cô, hắn đứng lên, khom người hành lễ với Nghiễm Tiệp nói:
- Ta thay Tiểu Vận đa tạ Liên Hoa tông đã bồi dưỡng.
- Tiền bối, không dám nhận.
Nghiễm Tiệp vội vàng đứng lên lần nữa kính cẩn nói. Cho dù là đồ ngốc cũng biết Diệp Mặc này và Mục Tiểu Vận có quan hệ rất sâu xa.
Bà bỗng nhiên nghĩ đến một việc mà sư tỷ nói, Tiểu Vận nói cô ấy muốn tìm tướng công của cô ấy, chẳng lẽ Diệp Mặc trước mắt này chính là tướng công của Tiểu Vận ở thế giới phàm trần? Chuyện đó sao có thể? Tiểu Vận tư chất tu luyện nghịch thiên như thế, tướng công cô so với Tiểu Vận còn nghịch thiên hơn?
- Không, đây là chuyện nên làm mà. Tiểu Vận là thê tử của ta, Liên Hoa tông bồi dưỡng Tiểu Vận, ta vô cùng cảm kích. Sau này ta sẽ đi Liên Hoa tông nhìn xem nơi Tiểu Vận đã từng ở. Đồng thời cũng bố trí một hộ sơn đại trận mà Tiên nhân cũng không cách nào công phá được cho Liên Hoa tông.
Diệp Mặc nghiêm nghị nói.
- Ah …
Nghiễm Tiệp bị dại ra, quả nhiên là tướng công của Tiểu Vận. Nhưng câu sau hắn nói cái gì? Muốn giúp Liên Hoa tông ta bố trí một hộ sơn đại trận ngay cả Tiên nhân cũng không cách nào công phá được? Chẳng lẽ hắn so với Tiên nhân còn lợi hại hơn sao? Điều này sao có thể?
Nghiễm Tiệp bị đè ép trong hạnh phúc to lớn, tu sĩ Hóa chân bên cạnh lại nghe ra được, Diệp Mặc nói hắn muốn bố trí một hộ sơn đại trận ngay cả Tiên nhân cũng không cách nào phá được, điều đó có nghĩa là Diệp Mặc ít nhất là một Tiên nhân, nhưng lại không phải là một Tiên nhân thông thường.
Sau khi hiểu rõ điểm này, tu sĩ Hóa chân chung quanh đều hâm mộ nhìn Nghiễm Tiệp của Liên Hoa tông. Đừng nói bố trí hộ sơn đại trận, đợi lát nữa Diệp Mặc đi Liên Hoa tông, tùy tiện cầm ra môt hai món đồ thôi đã có thể làm cho Liên Hoa tông đã rất hùng mạnh trở nên càng thêm hùng mạnh.
- Đa tạ tiền bối …
Nghiễm Tiệp đến lúc này mới tỉnh ngộ lại, cô đã bị hạnh phúc to lớn đập cho có chút choáng váng rồi.
- Không nên gọi ta là tiền bối. Tiểu Vận là đệ tử của Liên Hoa tông, cô cứ trực tiếp gọi ta là Diệp Mặc được rồi.
Diệp Mặc thở dài một câu nói. Hắn thở dài chính là sớm biết Tiểu Vận tại đại lục Thần Khung, lúc trước hắn cho dù là nghĩ hết tất cả biện pháp, cũng muốn hỏi Mông Chẩm một chút làm thế nào lấy được phá không phù từ đại lục Lạc Nguyệt đến đại lục Thần Khung.
Diệp Mặc nhìn lướt qua mấy chục Hóa chân tu sĩ kính cẩn vô cùng chung quanh, suy nghĩ một chút nói:
- Mọi người hẳn là cũng biết ta đến từ Tiên giới rồi, ta đúng là từ Tiên giới không cẩn thận xuống đây. Ta tại Tiên giới có mộ tông môn, tên là Mặc Nguyệt tiên tông. Tương lai các vị thăng thiên Tiên giới không có chỗ đi, có thể đến Mặc Nguyệt tiên tông của ta.
- Rất cảm ơn Diệp tiền bối.
Các tu sĩ Hóa chân còn lại đều vui mừng vội vàng đứng lên, khom người thi lễ với Diệp Mặc. Chỉ có ngày sau khi bọn họ đã đến Tiên giới, mới biết được Mặc Nguyệt tiên tông đại biểu cho cái gì.
Diệp Mặc lần này không có ngăn cản, hắn cố ý nói ra những lời này, chính là vì muốn trợ giúp Liên Hoa tông kéo thêm một ít đồng minh. Tin tưởng sau khi hắn nói ra những lời này, các tông môn khác cho dù là ghen ghét Liên Hoa tông, cũng sẽ không liên hợp lại đối phó Liên Hoa tông.
- Đúng rồi, ta dẫn theo hai người bạn tới, một người là Cốc Quỳnh Anh, một người là em trai của cô ấy tên là Du Hòa Di, cô đi đưa bọn họ tới đây đi. Ta bên này xong chuyện, cũng phải rời khỏi đại lục Thần Khung. Chờ ta rời khỏi đại lục Thần Khung rồi, hai người bọn họ cô hãy thu nhận vào Liên Hoa tông.
Diệp Mặc nghĩ tới hai chị em Cốc Quỳnh Anh đứng ở một bên chờ, chủ động nói.
- Vâng, Diệp… Tiền bối…
Nghiễm Tiệp do dự một chút, vẫn là gọi một tiếng Diệp tiền bối. Nói xong, cô lập tức phi thân xuống chủ đàn, đi mời Cốc Quỳnh Anh và Du Hòa Di.
…
Khi Diệp Mặc tìm kiếm Trì Uyển Thanh trên chủ đàn, xa xa trên quảng trường một cô gái xinh đẹp ngơ ngác nhìn Diệp Mặc nói chuyện. Tuy gương mặt của cô rất đẹp, nhưng lại ngăn không được một ít dấu vết của năm tháng. Cho đến khi Diệp Mặc nói hết lời, cô mới cúi đầu, chớp chớp ánh mắt của mình chậm rãi xoay người hướng bên ngoài quảng trường mà đi.
Nhiều tông môn như vậy đều đã tới, hiện trường Đại hội tông môn thi đấu đương nhiên có rất nhiều tu sĩ Hóa chân, cho dù là Hóa chân dỉnh cao cũng không phải ít.
Với tư cách chủ đàn của cuộc thi đấu tông môn, còn có hơn hai mươi tau sĩ Hóa chân tọa trấn, không có bất kỳ người nào dám chưa được đồng ý mà đã đi lên chủ đàn này.
Diệp Mặc vừa rơi xuống trên cái chủ đàn này, lập tức liền có mấy tu sĩ Hóa chân vây quanh. Chủ đàn của cuộc thi đấu tông môn là nơi tuyên bố kết quả, nơi đại biểu cho tôn nghiêm của các tông môn ở đại lục Thần Khung, nếu không cũng sẽ không có hơn hai mươi tu sĩ Hóa chân ngồi ở hai bên chủ đàn xem tranh tài rồi.
Mà Diệp Mặc một tu sĩ căn bản không biết là từ chỗ nào tới, cũng dám không hề kiêng dè cứ như vậy xông lênchủ đàn, quả thực là muốn chết. Mấy tu sĩ Hóa chân này vây quanh xong, căn bản không có hỏi Diệp Mặc bất kỳ câu nào, trực tiếp lựa chọn động thủ.
Bất kể động cơ của Diệp Mặc là cái gì, bất kể là người tốt hay là kẻ xấu, dám xông lên chủ đàn như vậy, đó chính là phạm vào sai lầm lớn, tội không thể tha.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, đưa tay vung một cái, mấy tu sĩ Hóa chân này lập tức bị một loại lực lượng vô hình cuốn theo, lại ném vào chỗ ngồi ban đầu. Người ở bên ngoài nhìn thì thấy, giống như mấy tu sĩ Hóa chân này đứng lên, vừa mới đi được một bước, sau đó ngẫm lại laị lui về chỗ ngồi.
- Ta mượn chủ đàn này dùng một chút, nếu như lại dám đi lên vô lễ, ta sẽ trực tiếp giết.
Sau khi mấy tu sĩ Hóa chân này bị ném trở lại chỗ ngồi, Diệp Mặc mới lạnh giọng nói một câu.
Mấy tên tu sĩ Hóa chân bị Diệp Mặc ném trở về này lập tức toàn thân rét run, đừng nói mấy người bọn họ. Ngay cả hơn mười tên tu sĩ Hóa chân chung quanh không đứng dậy cũng đều lạnh cả sống lưng. Đây là cao thủ gì vậy? Tu chân giới khi nào mà có loại cao thủ nghịch thiên thế này xuất hiện?
Tùy tiện vung tay một cái, mấy tu sĩ Hóa chân cứ như vậy đã bị ném trở về? Cho dù là tu sĩ nghịch thiên, cũng không cách nào hình dung người trước mắt này. Có thể tu luyện tới Hóa chân, đã là sắp thăng thiên rồi, trong nháy mắt gần như là tất cả mọi người đều hiểu Diệp Mặc không đơn giản.
Hơn hai mươi tu sĩ Hóa chân này nhìn nhau, cũng không dám nói một lời. Bọn họ đều nhìn thấy vẻ kinh hãi và không thể tin được từ trong mắt của đối phương. Tu sĩ Hóa chân ở đây đều đã nghĩ đến một điểm, tu sĩ đứng ở bên trên chủ đàn trước mắt này không phải là tu sĩ Hóa chân của Tu chân giới, cũng không phải là che giấu tu vi. Mà là bọn họ thật sự nhìn không ra tu vi của hắn. Người này rất có thể không phải tới từ Tu chân giới, mà là đến từ Tiên giới chân chính.
Diệp Mặc đứng ở phía trên chủ đàn, gần như mọi người đều nhìn thấy. Chủ đàn trong hội trường rõ ràng như thế, hơn nữa bình thường chủ đàn đều là nơi tuyên bố kết quả thi đấu và tuyên bố những chuyện trọng đại, bây giờ Diệp Mặc xuất hiện ở trên chủ đàn, trong nháy mắt đã hấp dẫn hầu như mọi ánh mắt.
Diệp Mặc đứng ở bên trên chủ đàn cao giọng nói:
- Các vị đạo hữu của đại lục Thần Khung. Ta là Diệp Mặc, hôm nay đứng ở chỗ này là muốn tìm một người bạn, cô ấy tên là Trì Uyển Thanh. Đợi chút, mọi người xem bức họa này một chút
Thanh âm của Diệp Mặc truyền đi, cho dù là bên ngoài mấy trăm dặm cũng có thể nghe được rành mạch. Hắn trong lúc nói, đã tiện tay vẽ xuống bức họa Trì Uyển Thanh ngay trong không trung. Thậm chí còn ve lên một con thử lang đan đứng ở trên vai Trì Uyển Thanh.
- Các vị đạo hữu, nếu như ai có thể biết tung tích của bạn ta, hoặc là có thể cung cấp cho ta bất luận một chút tin tức gì, ta có thể thỏa mãn bất kỳ một nguyện vọng nào về mặt tu luyện của người cung cấp tin. Ta sẽ chờ tại chủ đàn một canh giờ, trong vòng một canh giờ. Ai có tin tức cũng có thể tới nơi này tìm ta, ta tuyệt sẽ không để người đó thất vọng. Dù là người đó muốn gia nhập tông môn chín sao tốt nhất. Thậm chí muốn "Chân La Đan", ta cũng có thể thỏa mãn
Nếu như nói ngay khi Diệp Mặc vừa mới nói tìm kiếm Trì Uyển Thanh, các tu sĩ khác trong hội trường còn chưa rõ ràng lắm về ý nghĩa của trả thù lao, thì khi Diệp Mặc nói có thể gia nhập tông môn chín sao tốt nhất, thậm chí muốn "Chân La Đan" cũng có nữa, khi đó toàn bộ hội trường đã bắt đầu nao động hẳn lên.
"Chân La Đan" là đan dược cấp chín cần dùng khi tu sĩ Kiếp Biên thăng cấp Hóa chân, Diệp Mặc ngay cả loại đan dược này cũng lấy ra được, các đan dược còn lại có thể cầm ra chẳng phải là càng thêm đơn giản sao?
Trong nhất thời, ngườ người đều đang hỏi thăm tung tích Trì Uyển Thanh. Diệp Mặc thu hồi bức họa Trì Uyển Thanh trên không trung, lúc này mới quay đầu nhìn nhìn hơn hai mươi tên tu sĩ Hóa chân mặt mũi vẫn còn đang tràn đầy kinh hãi.
Hơn hai mươi tu sĩ Hóa chân kia trông thấy Diệp Mặc quay đầu nhìn về phí bọn họ, vội vàng đều đứng lên.
Diệp Mặc ngăn mấy Hóa chân tu sĩ này thi lễ. xem tại TruyenFull.vn
- Tất cả mọi người ngồi xuống đi.
Chờ tất cả mọi người ngồi xuống xong, Diệp Mặc lúc này mới hỏi:
- Ở đây có ai là Liên Hoa tông?
Một người phụ nữ thoạt nhìn chưa đến bốn mươi vội vàng đứng lên nói:
- Vãn bối Nghiễm Tiệp, là người của Liên Hoa tông, tiền bối có chuyện gì cứ việc bảo ban.
Nghiễm Tiệp trong lòng có chút lo sợ bất an, tu vi Diệp Mặc biểu hiện ra, rõ ràng đã vượt qua Hóa chân đỉnh cao, chắc chắn là một vị Tiên nhân.
Đố với Tu chân giới mà nói, Tiên nhân đến Tu chân giới tuy rất ít, nhưng cũng không phải là không có, trong truyền thuyết thì đã từng có Tiên nhân đến Tu chân giới. Nhưng Tiên nhân đến Tu chân giới tu vi bị áp chế, tối đa chỉ cao hơn tu sĩ Hóa chân một cấp mà thôi. Mà thực lực Diệp Mặc biểu hiện ra, há lại chỉ có cao hơn một cấp? Cho dù là mấy cấp cũng không đủ.
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Cô ngồi xuống đi, ta muốn hỏi cô một chút, Mục Tiểu Vận có phải là thăng thiên tại Liên Hoa tông không?
- Vâng, tiền bối. Mục trưởng lão chính là đệ tử của Liên Hoa tông ta, tiền bố …
Nghiễm Tiệp ngữ điệu càng có chút lo lắng. Mục Tiểu Vận đã thăng thiên rồi, vị tiền bối này hiển nhiên là một vị Tiên nhân, hắn đến tìm Mục Tiểu Vận, hẳn là ở Tiên giới, Tiểu Vận đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Hắn tìm đến Liên Hoa tông tính sổ sao? Nhưng Tiểu Vận vẫn luôn rất hiền lành mà.
Diệp Mặc thần sắc có chút lơ đãng, hình như nhớ tới khoảng thời gian cùng với Tiểu Vận, một hồi lâu hắn mới hồi phục tinh thần lại nói:
- Cô nói một chút quá trình Mục Tiểu Vận gia nhập Liên Hoa tông, còn cả chuyện về cô ấy ở Liên Hoa tông được không?
Nghiễm Tiệp sau khi đáp một tiếng, rõ ràng rành mạch kể ra quá trình Mục Tiểu Vận gia nhập Liên Hoa tông. Năm đó Mục Tiểu Vận mới vừa tới đại lục Thần Khung thì gặp dịp tông môn chiêu nạp đệ tử, Mục Tiểu Vận bởi vì từng có kinh nghiệm một lần gia nhập tông môn, trong lòng biết rõ, ở một nơi xa lạ, chỉ có gia nhập một tông môn mới có thể bảo vệ mình tốt hơn. Cô tương đối may mắn là được Liên Hoa tông nhìn trúng, bởi vì là linh căn thuần mộc. Tức thì được Liên Hoa tông coi là một bảo bối để bồi dưỡng.
Mục Tiểu Vận càng không phụ sự mong đợi của mọi người, thời gian ngắn ngủi đã thănh thiên Tiên giới. Đã thành thiên tài thứ hai trong ngàn năm qua của đại lục Thần Khung. Mà sư phụ của Mục Tiểu Vận, chính là sư tỷ của Nghiễm Tiệp, mấy chục năm trước đã thăng lên Tiên giới.
Diệp Mặc nghe được bối cảnh của Tiểu Vận tại đại lục Thần Khung, trong lòng cũng vui mừng thay cô, hắn đứng lên, khom người hành lễ với Nghiễm Tiệp nói:
- Ta thay Tiểu Vận đa tạ Liên Hoa tông đã bồi dưỡng.
- Tiền bối, không dám nhận.
Nghiễm Tiệp vội vàng đứng lên lần nữa kính cẩn nói. Cho dù là đồ ngốc cũng biết Diệp Mặc này và Mục Tiểu Vận có quan hệ rất sâu xa.
Bà bỗng nhiên nghĩ đến một việc mà sư tỷ nói, Tiểu Vận nói cô ấy muốn tìm tướng công của cô ấy, chẳng lẽ Diệp Mặc trước mắt này chính là tướng công của Tiểu Vận ở thế giới phàm trần? Chuyện đó sao có thể? Tiểu Vận tư chất tu luyện nghịch thiên như thế, tướng công cô so với Tiểu Vận còn nghịch thiên hơn?
- Không, đây là chuyện nên làm mà. Tiểu Vận là thê tử của ta, Liên Hoa tông bồi dưỡng Tiểu Vận, ta vô cùng cảm kích. Sau này ta sẽ đi Liên Hoa tông nhìn xem nơi Tiểu Vận đã từng ở. Đồng thời cũng bố trí một hộ sơn đại trận mà Tiên nhân cũng không cách nào công phá được cho Liên Hoa tông.
Diệp Mặc nghiêm nghị nói.
- Ah …
Nghiễm Tiệp bị dại ra, quả nhiên là tướng công của Tiểu Vận. Nhưng câu sau hắn nói cái gì? Muốn giúp Liên Hoa tông ta bố trí một hộ sơn đại trận ngay cả Tiên nhân cũng không cách nào công phá được? Chẳng lẽ hắn so với Tiên nhân còn lợi hại hơn sao? Điều này sao có thể?
Nghiễm Tiệp bị đè ép trong hạnh phúc to lớn, tu sĩ Hóa chân bên cạnh lại nghe ra được, Diệp Mặc nói hắn muốn bố trí một hộ sơn đại trận ngay cả Tiên nhân cũng không cách nào phá được, điều đó có nghĩa là Diệp Mặc ít nhất là một Tiên nhân, nhưng lại không phải là một Tiên nhân thông thường.
Sau khi hiểu rõ điểm này, tu sĩ Hóa chân chung quanh đều hâm mộ nhìn Nghiễm Tiệp của Liên Hoa tông. Đừng nói bố trí hộ sơn đại trận, đợi lát nữa Diệp Mặc đi Liên Hoa tông, tùy tiện cầm ra môt hai món đồ thôi đã có thể làm cho Liên Hoa tông đã rất hùng mạnh trở nên càng thêm hùng mạnh.
- Đa tạ tiền bối …
Nghiễm Tiệp đến lúc này mới tỉnh ngộ lại, cô đã bị hạnh phúc to lớn đập cho có chút choáng váng rồi.
- Không nên gọi ta là tiền bối. Tiểu Vận là đệ tử của Liên Hoa tông, cô cứ trực tiếp gọi ta là Diệp Mặc được rồi.
Diệp Mặc thở dài một câu nói. Hắn thở dài chính là sớm biết Tiểu Vận tại đại lục Thần Khung, lúc trước hắn cho dù là nghĩ hết tất cả biện pháp, cũng muốn hỏi Mông Chẩm một chút làm thế nào lấy được phá không phù từ đại lục Lạc Nguyệt đến đại lục Thần Khung.
Diệp Mặc nhìn lướt qua mấy chục Hóa chân tu sĩ kính cẩn vô cùng chung quanh, suy nghĩ một chút nói:
- Mọi người hẳn là cũng biết ta đến từ Tiên giới rồi, ta đúng là từ Tiên giới không cẩn thận xuống đây. Ta tại Tiên giới có mộ tông môn, tên là Mặc Nguyệt tiên tông. Tương lai các vị thăng thiên Tiên giới không có chỗ đi, có thể đến Mặc Nguyệt tiên tông của ta.
- Rất cảm ơn Diệp tiền bối.
Các tu sĩ Hóa chân còn lại đều vui mừng vội vàng đứng lên, khom người thi lễ với Diệp Mặc. Chỉ có ngày sau khi bọn họ đã đến Tiên giới, mới biết được Mặc Nguyệt tiên tông đại biểu cho cái gì.
Diệp Mặc lần này không có ngăn cản, hắn cố ý nói ra những lời này, chính là vì muốn trợ giúp Liên Hoa tông kéo thêm một ít đồng minh. Tin tưởng sau khi hắn nói ra những lời này, các tông môn khác cho dù là ghen ghét Liên Hoa tông, cũng sẽ không liên hợp lại đối phó Liên Hoa tông.
- Đúng rồi, ta dẫn theo hai người bạn tới, một người là Cốc Quỳnh Anh, một người là em trai của cô ấy tên là Du Hòa Di, cô đi đưa bọn họ tới đây đi. Ta bên này xong chuyện, cũng phải rời khỏi đại lục Thần Khung. Chờ ta rời khỏi đại lục Thần Khung rồi, hai người bọn họ cô hãy thu nhận vào Liên Hoa tông.
Diệp Mặc nghĩ tới hai chị em Cốc Quỳnh Anh đứng ở một bên chờ, chủ động nói.
- Vâng, Diệp… Tiền bối…
Nghiễm Tiệp do dự một chút, vẫn là gọi một tiếng Diệp tiền bối. Nói xong, cô lập tức phi thân xuống chủ đàn, đi mời Cốc Quỳnh Anh và Du Hòa Di.
…
Khi Diệp Mặc tìm kiếm Trì Uyển Thanh trên chủ đàn, xa xa trên quảng trường một cô gái xinh đẹp ngơ ngác nhìn Diệp Mặc nói chuyện. Tuy gương mặt của cô rất đẹp, nhưng lại ngăn không được một ít dấu vết của năm tháng. Cho đến khi Diệp Mặc nói hết lời, cô mới cúi đầu, chớp chớp ánh mắt của mình chậm rãi xoay người hướng bên ngoài quảng trường mà đi.