Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1866: Tâm tựa như tiễn



Tạo cho những tiên nhân còn lại cảm giác là một đao kia của Diệp Mặc đã kéo theo hơn mười dặm không gian chung quanh, thu gom toàn bộ không gian chung quanh lại.
Trông thấy uy thế ra tay của mỗi bên, Diệp Mặc và Tiên Tôn mặt đen này, mọi người thậm chí còn tưởng Diệp Mặc là tiên tôn, mà Tiên Tôn của Vô Già Âm Hà lại là một Tiên vương.
Đinh Giới mắt lộ tinh quang, con mắt không hề nháy nhìn chằm chằm một đao kia của Diệp Mặc, anh đã từng thấy một đao kia, lúc trước ở Phong Vị Tháp, lúc Diệp Mặc lĩnh ngộ một đao này, anh và Y Y thánh nữ cũng ở bên cạnh.
Một đao kia mang theo khí tức hủy diệt và mũi nhọn xé nát hết thảy, hình như còn đáng sợ hơn so với ba quyền xé không liên tiếp trước đó của Diệp Mặc.
Tiên nhân chung quanh lập tức liền cảm thấy khí tức hủy diệt trong một đao này của Diệp Mặc, nhao nhao rút lui. Một đao kia của Diệp Mặc cho người ta cảm giác là, nếu như lui ra phía sau hơi chậm một chút thôi, là sẽ bị một đao kia cuốn vào, sau đó hóa thành sát cơ hủy diệt trong đao.
Hơn mười Tiên vương đã từng thấy Diệp Mặc và Khai Nỉ đánh nhau kia lúc này mới phản ứng được, lúc trước Diệp Mặc liên tục ngăn chặn ba đợt Huyết Hà Cửu Lạc của Khai Nỉ, khiến thân xác Khai Nỉ nổ tung thành bột phấn, thậm chí ngay cả pháp bảo còn chưa thèm phóng ra. Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ thấy Diệp Mặc phóng pháp bảo ra, chỉ là một thanh Tử Đao vô cùng xấu xí mà thôi.
Liệt Ngân Thần Thông của Diệp Mặc vừa mới ra, Cực Huyết Tiên Tôn sắc mặt lập tức liền thay đổi, trường kiếm màu xanh lục của gã mang theo từng màn kiếm quang màu xanh lục dưới một đao này trong nháy mắt liền tan rã ra, đồng thời tiêu tán hết sạch. Mà lĩnh vực Tiên Tôn của gã lại không mạnh mẽ bằng lĩnh vực Tiên vương của đối phương, dưới một đao tràn ngập khí tức hủy diệt này của đối phương, hoàn toàn tan rã ra.
Ken két...
Thanh âm dày đặc truyền ra, vết đao của Diệp Mặc giống như muốn phá nát hư không, trực tiếp từ ấn đường của tiên tôn này trượt xuống.
Uỳnh...
Trong lúc vội vàng, trường kiếm màu xanh lục trong tay Cực Huyết tiên tôn biến thành một mảng ánh sáng màu xanh lục, khí tức hủy diệt của Liệt Ngân của Diệp Mặc dần dần nhạt đi trong mảng xanh lục này.
Phập....
Một chuỗi âm thanh máu thịt bị phá vỡ vang lên, mọi người đều ngưng lại hô hấp của mình. Loại thanh âm này tất cả mọi người đều hiểu, là thanh âm thân xác sắp tan vỡ.
Cực Huyết Tiên Tôn vô cùng kinh hãi, đang muốn phóng ra thủ đoạn cuối cùng, lại trông thấy một thanh trường đao màu tím cao vài trượng lơ lửng trước ấn đường của gã.
Nhưng thanh trường đao kia cũng đã ngừng lại, không tiếp tục đánh xuống, nếu như tiếp tục đánh xuống, thân xác của gã đã từ ấn đường vỡ ra. Cho dù gã không chết, cũng là kết cục bị trọng thương.
Cho dù là vậy, ấn đường của Cực Huyết Tiên Tôn đã bị vết đao cắt xuống một vệt máu to dài. Máu tươi ào ạt chảy xuống.
Chỉ một chiêu, một Tiên Tôn trung kỳ như gã lại trọng thương ngay trước mặt một Tiên vương, đây quả thực là quá đáng sợ.
- Ngươi rốt cuộc là người phương nào?
Cực Huyết Tiên Tôn run giọng hỏi một câu, gã biết rõ đây là Diệp Mặc hạ thủ lưu tình, nếu không sẽ không chỉ như vậy.
Tiên nhân chung quanh hít vào một hơi lạnh. Bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy một Tiên vương nghịch thiên như vậy, mấy Tiên vương vừa nãy nhìn rõ Diệp Mặc động thủ kia càng phát run từng trận. Chỉ có bọn họ mới biết, trước khi tới nơi này Diệp Mặc đã đấu đá một trận ác liệt với một người còn mạnh hơn Cực Huyết Tiên Tôn nhiều. Dưới tình huống như thế này, Diệp Mặc lại vẫn có thể ra tay chế trụ một Tiên Tôn trung kỳ, thực lực này không phải là dũng mãnh, mà là đáng sợ tới cực điểm.
Y Y thánh nữ vừa mới chạy tới cũng nhìn thấy một chiêu này của Diệp Mặc. Nhưng cô cũng hiểu rõ sự lợi hại của Diệp Mặc như Đinh Giới. Cũng chỉ có cô và Đinh Giới biết rõ tước vị tiên vương của Diệp Mặc là Bất Hủ, trong mắt cô, Diệp Mặc nhất định là một nhân vật như thần. Cực Huyết đừng nói là một Tiên Tôn, cho dù là Tiên đế, Diệp Mặc tương lai e là cũng sẽ không sợ gã. Trong mắt cô lóe ra tia sáng, cô biết rõ mới không gặp vài chục năm, tu vi của Diệp Mặc lại tăng tiến thêm mấy lần.
- Ta là người phương nào không nhọc phiền ngươi bận tâm, lần đầu ta có thể tha cho ngươi một mạng. Nói cho ta biết tin tức của Tiểu Vận. Nếu không, lần sau ta ra tay sẽ không khách khí như vậy đâu.
Diệp Mặc lạnh lùng nói.
Cực Huyết Tiên Tôn hít một hơi lãnh khí. Gã biết Diệp Mặc không phải là đang uy hiếp gã, Diệp Mặc thật sự có thực lực này, tuy gã có rất nhiều thần thông chưa thi triển đi ra, nhưng sau khi thấy một đao kia của Diệp Mặc, gã đã biết, cho dù mình có thi triển ra, cũng không cách nào đối phó được Diệp Mặc.
- Ngươi chỉ là một Tiên vương, lẽ nào nhất định phải đối nghịch với Vô Già Âm Hà ta?
Cực Huyết Tiên Tôn khôi phục tỉnh táo, bất kể nói như thế nào, gã cũng là Tiên Tôn của Vô Già Âm Hà.
Diệp Mặc giơ tay lên khẽ vẫy, Tử Đao lại rơi vào trong vỏ đao sau lưng hắn, lúc này mới lạnh lùng nói:
- Nếu ta đối nghịch với Vô Già Âm Hà, bây giờ ngươi đã là một người chết. Ngươi chỉ cần trả lời ta, bây giờ Mục Tiểu Vận có phải là vẫn còn ở Vô Già Âm Hà hay không? Cô ấy ở chỗ nào? Dẫn ta đi Vô Già Âm Hà tìm Tiểu Vận, chuyện của ngươi coi như xong.
Cực Huyết Tiên Tôn lạnh lùng nói:
- Ngươi cho dù là giết ta, ta cũng không cách nào dẫn ngươi đi tìm Mục Tiểu Vận mà ngươi nói kia. Thứ nhất ta căn bản là chưa từng gặp cô ta, cũng chưa từng nghe nói về cô ta. Thứ hai nếu như Mục Tiểu Vận là do Vô Anh Tổ Sư mang về, Vô Anh phong nơi Vô Anh Tổ Sư ở căn bản cũng không phải là nơi ta có thể đến.
Diệp Mặc không để ý đến Cực Huyết Tiên Tôn nữa, quay người nói với Đinh Giới:
- Đinh Giới, ta muốn đi tìm Tiểu Vận, anh sẽ đi đâu?
- Đương nhiên là tôi cùng đi với anh, Vô Già Âm Hà cho dù có là môn phái lớn hơn nữa, tôi nghĩ cũng sẽ không ngăn trở được anh và bạn anh gặp mặt.
Đinh Giới không chút do dự nói.
- Diệp đại ca, tôi cũng cùng đi với anh.
Y Y thánh nữ lập tức phi thân tới nói.
Cực Huyết Tiên Tôn mặt âm trầm nói:
- Đinh Giới, ngươi là một trong những Tiên vương nòng cốt nhất của Xích Hà đế tông, ngươi biết đi Vô Già Âm Hà của ta hậu quả là gì không? Chẳng lẽ Xích Hà đế tông của ngươi đối nghịch với Vô Già Âm Hà của ta? Còn Y Y thánh nữ, ngươi cũng là thánh nữ của Cửu Phạm Tiên trì, vậ̣y mà lại gọi một gã nam nhân xa lạ là đại ca, còn muốn đi Vô Già Âm Hà của ta. Chẳng lẽ Vô Già Âm Hà của ta dễ bắt nạt vậy sao?
Đinh Giới cười ha ha một tiếng nói:
- Cực Huyết Tiên Tôn, Đinh Giới ta tôn trọng gọi ông một câu Tiên Tôn, Vô Già Âm Hà đúng là môn phái lớn hàng đầu, so với Xích Hà đế tông của ta thì lớn hơn rất nhiều. Nhưng ta và Diệp Mặc cùng đi tìm bạn của Diệp Mặc, như vậy là đối nghịch với Vô Già Âm Hà của ông hả? Nếu như Cực Huyết ông nhất định phải cho là đối nghịch, họ Đinh ta là kẻ điên cũng tiếp, họ Đinh ta là kẻ điên còn chưa sợ hãi việc gì, Vô Già Âm Hà tên tuổi thực lớn, lại không dọa được Đinh Giới ta.
Y Y thánh nữ lạnh nhạt nói:
- Diệp đại ca có đại ân với ta, chuyện của Diệp đại ca chính là việc của ta, nếu như Cực Huyết tiền bối nhất định phải nói ta gọi anh ấy là Diệp đại ca là trái với tông quy của Cửu Phạm Tiên trì, vậy cũng có thể đi Cửu Phạm Tiên trì bẩm báo. Nếu như Cửu Phạm Tiên trì đuổi Đạm Thái Y ta ra khỏi tông môn, Đạm Thái Y ta không còn lời nào để nói.
Cực Huyết Tiên Tôn biến sắc, nếu như là tông môn khác, vài câu uy hiếp này của gã, hoàn toàn có thể chế trụ được đối phương, nhưng tông môn của Đinh Giới và Đạm Thái Y đều là Đế Tông, mặc dù không hơn được Vô Già Âm Hà, nhưng cũng không phải là cái có thể tùy tiện coi nhẹ. Lùi một bước nói, nếu hai người này đều chỉ là đệ tử bình thường của tông môn thì cũng thôi đi, nhưng Đinh Giới và Đạm Thái Y lại đều là hai đệ tử hàng đầu của đại đế tông, hơn nữa còn là thế hệ tương lai của tông môn.
Diệp Mặc vỗ vỗ bả vai Đinh Giới vẫn không nói gì, Đinh Giới thì cười hắc hắc nói:
- Diệp huynh, nếu như anh không coi Bắc Thần tiên vương ta ra gì, thì không cho ta đi cùng cũng được.
Ban đầu Diệp Mặc đúng là không muốn để Đinh Giới cuốn vào chuyện này, bây giờ Đinh Giới đã nói như vậy, hắn lập tức cười ha ha một tiếng nói:
- Cũng được, vậy cùng đi Vô Già Âm Hà đi. Ta muốn nhìn xem Vô Già Âm Hà làm thế nào không cho ta mang Tiểu Vận đi.
Nói xong Diệp Mặc trực tiếp phóng ra Thời Không Toa,
- Đinh Giới, Y Y, chúng ta đi, đi Vô Già Âm Hà.
Giờ phút này Diệp Mặc ngay cả thân phận Tiên vương cũng đã để lộ, càng không thèm chú ý một pháp bảo phi hành thần khí hạ phẩm nữa. Hắn tự tin cho dù là đối mặt với Tiên đế, bây giờ hắn cũng có năng lực tự bảo vệ mình, không cần phải sợ hãi rụt rè nữa. Huống chi, Diệp Mặc tin tưởng một Thánh đế cũng sẽ không vì một thần khí hạ phẩm mà đi tìm hắn gây sự đâu.
Trông thấy ba người Diệp Mặc phóng ra Thời Không Toa rời đi, Cực Huyết Tiên Tôn khuôn mặt lộ ra cười lạnh, muốn đến Vô Già Âm Hà dẫn người đi, là tự đại, hay là điên cuồng đây?
Thời Không Toa của Diệp Mặc rời đi, có người hâm mộ cũng có kẻ đố kỵ. Nhưng bất kể là hâm mộ hay là ghen ghét, đều không người nào dám tiến lên cướp đoạt Thời Không Toa của Diệp Mặc. Ngay cả Tiên Tôn trung kỳ cũng không phải là đối thủ của người ta, Tiên vương bình thường đi chỉ là đưa đồ ăn lên miệng người ta mà thôi.
Cùng với đường ra của không gian xanh mở ra, rất nhiều tiên nhân đều bay ra bên ngoài, còn một phần tiên vương và Tiên Tôn không cam tâm cho lắm, nhao nhao đuổi theo phương hướng của những tiên đế kia đi, hiển nhiên cũng muốn đi nhìn xem cái thế giới mới bị mở ra kia.
- Diệp Mặc, anh nói thế giới đột nhiên bị mở ra kia có phải là thế giới đã biến mất hay không?
Tốc độ bay của Thời Không Toa rất nhanh, mới đó đã xông ra khỏi không gian xanh. Đinh Giới thấy Diệp Mặc không nói lời nào, chủ động hỏi một câu.
Y Y thánh nữ cũng nhìn Diệp Mặc, cô cũng có chút hoài nghi thế giới đã mất kia có phải là thế giới lúc trước những tiên đế kia đi hay không.
- Ta hiểu rồi.
Diệp Mặc bỗng nhiên lớn tiếng nói.
Đinh Giới và Y Y thánh nữ có chút không hiểu nhìn Diệp Mặc, không biết Diệp Mặc nhớ ra cái gì rồi.
Diệp Mặc lại hỏi một đằng trả lời một nẻo nói:
- Khảo nghiệm sau đó của Tiểu Vận là linh căn thuộc tính thuần Mộc, lúc trước cô ấy tu luyện chậm là vì nguyên nhân do công pháp. Về sau tu luyện vẫn chậm, nhất định là bởi vì nhớ nhung ta, không có lòng dạ nào mà tu luyện.
Trên thực tế Diệp Mặc vẫn luôn suy nghĩ vì sao ở núi Thần Châu khi hắn một lần nữa lại nhìn thấy Tiểu Vận, cô vẫn là luyện khí tầng thứ ba. Lúc trước còn có thể nói linh căn của Mục Tiểu Vận hệ Mộc mà tu luyện công pháp thuộc tính Thủy nên xảy ra vấn đề, nhưng Hồng Mông Tạo Hóa Quyết lại là công pháp không có thuộc tính.
Cho nên hắn vẫn cho rằng linh căn của Tiểu Vận bị kiểm tra sai rồi, nếu như linh căn của Mục Tiểu Vận là thuộc tính thuần Mộc, tu luyện công pháp cao cấp Hồng Mông Tạo
Hóa Quyết không có thuộc tính, không thể nào xa cách hắn bốn năm sau vẫn là luyện khí tầng ba.
Hôm nay, hắn đạt được tin tức Tiểu Vận phi thăng, rốt cuộc đã hiểu là chuyện gì xảy ra. Mục Tiểu Vận sau khi đạt được Hồng Mông Tạo Hóa Quyết, tu luyện vài năm cũng không có tiến triển, không phải là bởi vì tư chất của cô vấn đề, mà là vì cô căn bản là không chuyên tâm tu luyện.
Nói cách khác thuộc tính linh căn của cô đúng là thuộc tính thuần Mộc, sau khi đã trải qua chuyện ở núi Thần Châu, nhất định là đã rút ra kinh nghiệm xương máu, khắc khổ tu luyện, nên mới phi thăng Tiên Giới trong thời gian ngắn như vậy.
Nghĩ đến hai dấu chân nhàn nhạt trên tảng đá lớn bên cạnh băng hồ, Diệp Mặc trong lòng cực kỳ thương tiếc, hận không thể lập tức bay đến cạnh Mục Tiểu Vận.
Đinh Giới và Y Y thánh nữ hai mặt nhìn nhau, lại không cắt đứt suy nghĩ của Diệp Mặc, bọn họ đã đoán ra được trong lòng Diệp Mặc, Mục Tiểu Vận kia quan trọng tới mức nào rồi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...