Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1855: Thực kim nghĩ
Vài con Tinh thú bị thương không nhẹ thấy Diệp Mặc gật đầu đồng ý giúp đỡ, lập tức vui mừng đi về phía trước dẫn đường.
Với tốc độ của mấy con Tinh thú trên mười trượng này, chỉ cần một tuần hương, cũng đã đến được bên ngoài Hà Lâm cốc.
Bên trong Hà Lâm cốc vẫn là một mảng sương mù xanh xanh lượn lờ, thần thức chỉ có thể nhìn thấy một số sông ngòi và một số cây cối quang đãng. Ngoài ra, ở cửa cốc Hà Lâm cốc, có mấy trăm bộ xương Tinh thú nằm ngổn ngang, còn có cả một số bộ xương cũng dã bị gặm nhấm gồ ghề rồi.
Trên một số bộ xương vẫn còn một số con kiến phát sáng màu đen, rõ ràng những Tinh thú này đều bị những con kiến này cắn nuốt, hơn nữa những con kiến này Diệp Mặc cũng biết.
Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, Tiểu Băng Sâm và Vô Ảnh ngạc nhiên nói:
- Thực kim nghĩ*?
* Kiến ăn kim loại
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Đúng vậy, đây chính là Thực kim nghĩ.
Thực kim nghĩ Diệp Mặc cũng gặp một lần rồi, trong Thất Luyện tháp của Nguyễn Nhạc Thiên, lúc đó hắn nhìn thấy có hàng vạn con Thực kim nghĩ, những con Thực kim nghĩ đó từ cấp ba đến cấp năm. Với tu vi lúc đó của hắn, chỉ có thể trốn một bên lén lút nhìn những con Thực kim nghĩ đó bay qua.
Còn bây giờ mặc dù Diệp Mặc cũng chưa nhìn thấy rốt cục trong này có bao nhiêu con Thực kim nghĩ, nhưng chắc chắn cũng không chỉ mấy vạn con, hơn nữa đẳng cấp đoán chừng cũng không chỉ dừng lại ở cấp năm, Thực kim nghĩ cấp năm muốn cắn Tinh thú để lại chút dấu tích e rằng cũng không có.
Mấy con Thực kim nghĩ bám trên bộ xương Tinh thú kia phát hiện có người đến, lập tức vọt lên. Diệp Mặc phóng Tử Đao bổ một đao ra, tiếng sắt thép cứng rắn vang lên, mấy con Thực kim nghĩ bị Tử Đao của Diệp Mặc bổ ra, không ngờ chỉ lắc lư vài cái, chỉ bị thương nhẹ.
- Đây là Thực kim nghĩ cấp bảy, hai đứa vào trong đi.
Diệp Mặc lập tức biết những con Thực kim nghĩ này căn bản không phải là thứ mà Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm có thể đối kháng được. Thực kim nghĩ cấp bảy một con hai con cũng không có gì, nhưng một khi có nhiều, cho dù là Vô Ảnh cũng chỉ có thể chờ chết.
Chẳng trách những Tinh thú này bị nó ăn hết sạch, Thực kim nghĩ cấp bảy một khi phát động quần thể, cho dù là Tinh thú có lợi hại đi nữa, cũng chỉ có thể chết trôi chết nổi. Tinh thú lợi hại, nhưng không có thần thông và thần thức, đối với những con Thực kim nghĩ này cũng bó tay, Tinh thú cường tráng mạnh mẽ, thứ đáng sợ chính là những con Thực kim nghĩ này.
Nếu là Thực kim nghĩ Diệp Mặc cũng không quá lo lắng, tốc độ của Thực kim nghĩ nhanh, nhưng hắn tin rằng độn thuật của mình cũng không chậm. Một khi không phải là đối thủ của những con kiến này, thì hắn liền bỏ chạy.
Lần này Diệp Mặc tiến vào Hà Lâm cốc, cũng không có Tinh thú chặn đường. Sau khi Diệp Mặc tiến vào Hà Lâm cốc, thần thức lập tức khuếch tán ra, lúc này hắn mới hiểu tại sao những con Tinh thú này sợ hãi thậm chí còn bị giết sạch nữa rồi.
Thực kim nghĩ ngợp trời kia phủ kín lấy mấy chục con Tinh thú cao hơn hai mươi trượng, còn một số con Tinh thú dưới hai mươi trượng kia thì sớm đã bị ăn hết sạch rồi, một chút cặn bã cũng không còn nữa.
Những con Tinh thú cao hơn hai mươi trượng này chặn ở cửa cốc, rõ ràng là không muốn những con kiến này xông ra khỏi Hà Lâm cốc. Nhưng những con Tinh thú này mặc dù vô cùng lợi hại, nhưng đối với những con Thực kim nghĩ này cũng bó tay, chỉ có thể dùng tay xiết, chà xát mà thôi. Hoặc là dùng man công đối phó với Thực kim nghĩ, như vậy, cho dù những Thực kim nghĩ này có bị Tinh thú đánh trúng, cũng chỉ bị chết đi một phần nhỏ, phần lớn Thực kim nghĩ khác vẫn bình an vô sự.
Diệp Mặc nhìn thấy một con Tinh thú cao hơn hai mươi hai trượng bị Thực kim nghĩ nhào đến, con Tinh thú đó cũng chỉ có thể quẩy người một cái, liền bị những con kiến này bao phủ hoàn toàn. Thực kim nghĩ xông vào mũi miệng và mắt của con Tinh thú này, nhanh chóng từ trong ra ngoài tiêu diệt gọn ghẽ con Tinh thú đáng sợ này.
Diệp Mặc hít một hơi lạnh, những con Thực kim nghĩ này phần lớn đều là từ cấp năm trở lên. Cấp sáu chiếm đa số, cấp bảy mặc dù ít hơn chút, nhưng có cũng mấy vạn con, còn có hai con Thực kim nghĩ thậm chí cũng đã đạt đến cấp tám rồi. Bầy Thực kim nghĩ đáng sợ này một khi tiến vào Tiên giới, căn bản cũng không phải là một tai nạn, ngay cả Thượng thiên vực cũng sẽ bị bọn kiến vô cùng đáng sợ này nuốt sạch, trừ phi có người có thần thông Thiên Hỏa Cửu Dương như hắn.
Đối với Tiên giới có người có thần thông Thiên Hỏa Cửu Dương như hắn không, Diệp Mặc cũng không chút nghi ngờ. Tiên giới vô biên vô hạn, cao nhân nhiều vô số kể, thần thông chém giết trên diện tích lớn cũng chắc chắn có.
Thấy Diệp Mặc tiến vào, vài con Tinh thú cao lớn cũng chỉ gào thét vài câu, rồi cũng không thể nào phát ra âm thanh được nữa. Thực kim nghĩ cực nhỏ, hoàn toàn có thể tiến vào mắt mũi tai của Tinh thú.
Tinh thú trong này, cho dù là Tinh thú cao hơn hai mươi trượng, cũng biết Diệp Mặc. Bây giờ Diệp Mặc đến rồi, bọn chúng gầm rú, rõ ràng là vì cầu cứu sự giúp đỡ của Diệp Mặc.
Trên thực tế không đợi Diệp Mặc động thủ, thì bầy Thực kim nghĩ cũng đã phủ đầy trời xông về phía Diệp Mặc, vô biên vô hạn.
Đến lúc này, Diệp Mặc làm gì còn dám lưu thủ nữa, năm vầng mặt trời màu xanh viền vàng dần dần dâng lên.
Diệp Mặc ngay lập tức liền toàn lực phóng ra Thiên Hỏa Cửu Dương, bây giờ hắn cũng đã có hai loại Tiên diễm rồi, thứ nhất chính là Thanh Như Hiểu Thiên, thứ hai là Nam U Hư Hỏa cắn nuốt mồi lửa Cửu Thanh. Những con Thực kim nghĩ trong này đáng sợ như vậy, Diệp Mặc trực tiếp phóng ra Thanh Như Hiểu Thiên, hình thành Thiên Hỏa Cửu Dương. Liệt dương màu xanh bay lên, vô số đường đao Liệt dương màu xanh bắn tứ phía, trong nháy mắt đã tịch chuyển đến những nơi phạm vi nghìn dặm. Tứ phía đường đao màu xanh, những âm thanh xuy xuy không ngừng, giống như mồi lửa thiêu đốt cực mạnh vậy. Chỉ cần bị Tiên diễm này cuốn lấy, lập tức liền biến thành mây khói, hóa thành tro bụi.
Giờ còn là năm vầng mặt trời thiêu đốt, lúc này Thiên Hỏa Cửu Dương mà Diệp Mặc phóng ra so với lúc trước giết Tiên yêu thú, cũng mạnh hơn đâu chỉ gấp mười lần?
Diệp Mặc cô đọng lại thần thức và Tiên nguyên, khiến cho những con Thực kim nghĩ nhao nhao xông đến đều rơi hết xuống, trong nháy mắt, vỗn dĩ bị những con Thực kim nghĩ chi chít trên không trung vây lại, cũng liền trở nên thưa thớt hơn.
Những con Thực kim nghĩ rơi trên mặt đất, trong nháy mắt liền bốc lên một làn khói xanh, sau đó biến mất.
Thực kim nghĩ cực kỳ đáng sợ, nhưng đối với Thực kim nghĩ mà nói, Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc còn đáng sợ hơn, Thiên Hỏa Cửu Dương cuốn đến, những con Thực kim nghĩ dưới cấp bảy không thể nào có năng lực chống cự lại. Còn những con Thực kim nghĩ cấp bảy, cũng đều bị đốt lung lay sắp đổ hết.
Diệp Mặc gọi Vô Ảnh ra, đối với những con Thực kim nghĩ sắp gục này, Vô Ảnh cũng không khách khí, há to miệng, cuốn lấy toàn bộ.
Diệp Mặc một mạch xông vào Hà Lâm cốc, những con Thực kim nghĩ bị nổ như hoa thóc, những tiếng tích tách vang lên không ngừng.
Khi thi triển Thiên Hỏa Cửu Dương, Diệp Mặc chỉ là che chở Vô Ảnh, đối với những con Tinh thú thì cũng không có chút bảo vệ nào. Nhưng những con Tinh thú còn lại chưa bị Thực kim nghĩ ăn mất, dưới Thiên Hỏa Cửu Dương, chỉ là thần thái uể oải, hoặc là nói bị năm vầng thái dương thiêu đốt lung la lung lay, chứ cũng không mất mạng, ngược lại những con Thực kim nghĩ bám lên người bọn chúng thì lại bị Thiên Hỏa Cửu Dương thiêu đốt toàn bộ.
Những còn Tinh thú lúc này cũng hoàn toàn không để ý gì đến vết thương mà Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc gây ra cho bọn chúng nữa, bọn chũng cũng hoàn toàn ngây ra.nguồn: t r u y ệ n y-y Người hàng xóm Diệp Mặc này ở cùng với bọn chúng hơn mười năm rồi, nhưng đây cũng là lần đầu tiên bọn chúng nhìn thấy người hàng xóm này lại có công pháp đáng sợ như vậy.
Một khi thi triển loại mặt trời này đối với bọn chúng, thì thứ mà bọn Tinh thú kia phải đối mặt chính là diệt vong. Cho dù là Tinh thú cao hơn mười trượng có thể chạy thoát, nhưng Tinh thú dưới mười trượng thì làm gì còn cơ hội đó?
Lúc này những con Tinh thú này cũng chỉ kính sợ nhìn Diệp Mặc, cũng không dám có nửa phần bất kính. May là người hàng xóm cường hãn này trước giờ cũng chưa bao giờ dùng mồi lửa đáng sợ này đối phó với Tinh thú, nếu như dùng cách này đối phó, thì lúc này Tinh thú đối mặt với nạn diệt vong cũng không xa nữa rồi.
Những con Tinh thú này không biết Diệp Mặc cho dù phóng ra Thiên Hỏa Cửu Dương, cũng không thể nào giết sạch Tinh thú, huống chi hắn căn bản cũng không định giết sạch Tinh thú. Yêu cầu của Thiên Hỏa Cửu Dương đối với thần thức và Tiên nguyên không phải chỉ có một hai phần, cho dù Tiên nguyên và thần thức của Diệp Mặc bây giờ cũng vô cùng cường hãn rồi, nhưng cũng không thể nào giết sạch được Tinh thú trong thế giới Thanh mông này được.
Công cuộc giết chóc của Diệp Mặc và Vô Ảnh cuối cùng khiến hai con Thực kim nghĩ cấp tám kia sợ hãi mà thét lên những âm thanh bén nhọn, những con Thực kim nghĩ cấp bảy còn lại nhao nhao dao động tập trung lại, cùng với hai con Thực kim nghĩ cấp tám kia, xông về phía Diệp Mặc. Cánh của những con Thực kim nghĩ này bị Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc thiêu đốt, chỉ có thể lay động trong không trung.
Giết đến lúc này rồi, bản thân Diệp Mặc cũng không biết đã giết bao nhiêu con Thực kim nghĩ rồi nữa, bây giờ hơn vạn con Thực kim nghĩ trên cấp bảy cùng lúc tiến về phía hắn, đối với Diệp Mặc mà nói cũng là hợp ý hắn.
Dường như trong nháy mắt những con Thực kim nghĩ này xông đến, Diệp Mặc liền đánh một quyền ra, thần thông Ngũ Điệp Lãng.
Một bức tường lửa Tiên diễm với nhiệt độ đáng sợ được đánh ra, nhiệt độ kinh khủng này thiêu đốt không gian xung quanh tạo nên từng trận rung động. Những con Thực kim nghĩ này mặc dù lợi hại, nhưng bị Thiên Hỏa Cửu Dương tàn sát bừa bãi như vậy, cộng thêm Ngũ Điệp Lãng đáng sợ này, tất cả những con Thực kim nghĩ xông về phía Diệp Mặc lại càng trì trệ.
Một ít con Thực kim nghĩ bị thương nặng căn bản cũng không kịp phản kháng, ngay trong làn sóng đầu tiên của Thiên Hỏa Cửu Dương và Ngũ Điệp Lãng liền bị thiêu thành tro bụi. Còn những con Thực kim nghĩ còn lại bị Ngũ Điệp Lãng chặn lại, còn chưa kịp định thần lại. Thì đợt sóng thứ hai thứ ba của Diệp Mặc cũng đã nhào đến.
Hai đợt sóng lửa này sau khi giết được một phần Thực kim nghĩ, thì đợt sóng thứ tư thứ năm cũng lại được cuốn tới. Cho dù Thực kim nghĩ có lợi hại đi nữa cũng không chặn lại được từng đợt Thiên Hỏa Cửu Dương và Ngũ Điệp Lãng này liên tiếp cuốn đến, chỉ trong tích tắc, nhưng con Thực kim nghĩ cấp bảy cũng hoàn toàn bị giết sạch sẽ. Chỉ có hai con Thực kim nghĩ cấp tám vẫn đang bị thương không nhẹ, đồng thời gào thét, liền muốn chạy trốn.
Cũng đã đánh đến mức này rồi, Diệp Mặc làm sao có thể để cho hai con Thực kim nghĩ cấp tám này chạy thoát được? Mặc dù lúc này thần thức tiên nguyên của hắn đã bị hao tổn cực lớn rồi, nhưng muốn lại phát ra một hai đường thần thông nữa thì vẫn có thể.
Tử Đao đồng thời được phóng ra, Diệp Mặc vung tay phóng một đường Lôi sa.
Tiếng sấm sét rầm rầm vang lên trong không trung, vô số những tia sét trong nháy mắt tập trung lại, hóa thành một Lôi Thương dài vạn trượng hướng về phía hai con Thực kim nghĩ cấp tám kia.
Hai con Thực kim nghĩ cấp tám vốn dĩ bị thương, bây giờ lại bị Diệp Mặc dùng Lôi Thương tấn công, liền muốn bỏ trốn. nhưng Diệp Mặc sớm đã đợi một bên, mấy mươi đường thần thức đao được phóng ra.
Một con Thực kim nghĩ trong đó bị thần thức đao của Diệp Mặc đánh trúng, lập tức lay động. Còn một con khác thì lại bị Tử Đao đánh trúng, lại càng liều mạng muốn thoát khỏi mà lao ra.
Thực kim nghĩ cấp tám theo lý mà nói cũng tương đương với Tinh thú rồi, nhưng trên thực tế sức chiến đấu của Thực kim nghĩ là dựa vào quần thể, một khi quần thể này bị tiêu diệt rồi, một con Thực kim nghĩ đơn độc, cho dù có cường hãn đi nữa thì cũng có hạn. nói cách khác sức chiến đấu của một con Thực kim nghĩ, cũng thua xa những con Tiên yêu thú cấp tám khác.
Hai con Thực kim nghĩ này còn đang giãy giụa, Lôi Thương của Diệp Mặc cũng đã giáng xuống.
Ầm...
Lôi Thương liên tục đâm vào mình của hai con Thực kim nghĩ kia, hai con Thực kim nghĩ chỉ là phát ra tiếng thét cường đại hơn, rồi bị Lôi Thương ném ra rất xa.
Vô Ảnh căn bản cũng không đợi Diệp Mặc nói gì, trực tiếp mang theo một cái bóng vọt đến, nuốt trọn hai con Thực kim nghĩ này.
Với tốc độ của mấy con Tinh thú trên mười trượng này, chỉ cần một tuần hương, cũng đã đến được bên ngoài Hà Lâm cốc.
Bên trong Hà Lâm cốc vẫn là một mảng sương mù xanh xanh lượn lờ, thần thức chỉ có thể nhìn thấy một số sông ngòi và một số cây cối quang đãng. Ngoài ra, ở cửa cốc Hà Lâm cốc, có mấy trăm bộ xương Tinh thú nằm ngổn ngang, còn có cả một số bộ xương cũng dã bị gặm nhấm gồ ghề rồi.
Trên một số bộ xương vẫn còn một số con kiến phát sáng màu đen, rõ ràng những Tinh thú này đều bị những con kiến này cắn nuốt, hơn nữa những con kiến này Diệp Mặc cũng biết.
Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, Tiểu Băng Sâm và Vô Ảnh ngạc nhiên nói:
- Thực kim nghĩ*?
* Kiến ăn kim loại
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Đúng vậy, đây chính là Thực kim nghĩ.
Thực kim nghĩ Diệp Mặc cũng gặp một lần rồi, trong Thất Luyện tháp của Nguyễn Nhạc Thiên, lúc đó hắn nhìn thấy có hàng vạn con Thực kim nghĩ, những con Thực kim nghĩ đó từ cấp ba đến cấp năm. Với tu vi lúc đó của hắn, chỉ có thể trốn một bên lén lút nhìn những con Thực kim nghĩ đó bay qua.
Còn bây giờ mặc dù Diệp Mặc cũng chưa nhìn thấy rốt cục trong này có bao nhiêu con Thực kim nghĩ, nhưng chắc chắn cũng không chỉ mấy vạn con, hơn nữa đẳng cấp đoán chừng cũng không chỉ dừng lại ở cấp năm, Thực kim nghĩ cấp năm muốn cắn Tinh thú để lại chút dấu tích e rằng cũng không có.
Mấy con Thực kim nghĩ bám trên bộ xương Tinh thú kia phát hiện có người đến, lập tức vọt lên. Diệp Mặc phóng Tử Đao bổ một đao ra, tiếng sắt thép cứng rắn vang lên, mấy con Thực kim nghĩ bị Tử Đao của Diệp Mặc bổ ra, không ngờ chỉ lắc lư vài cái, chỉ bị thương nhẹ.
- Đây là Thực kim nghĩ cấp bảy, hai đứa vào trong đi.
Diệp Mặc lập tức biết những con Thực kim nghĩ này căn bản không phải là thứ mà Vô Ảnh và Tiểu Băng Sâm có thể đối kháng được. Thực kim nghĩ cấp bảy một con hai con cũng không có gì, nhưng một khi có nhiều, cho dù là Vô Ảnh cũng chỉ có thể chờ chết.
Chẳng trách những Tinh thú này bị nó ăn hết sạch, Thực kim nghĩ cấp bảy một khi phát động quần thể, cho dù là Tinh thú có lợi hại đi nữa, cũng chỉ có thể chết trôi chết nổi. Tinh thú lợi hại, nhưng không có thần thông và thần thức, đối với những con Thực kim nghĩ này cũng bó tay, Tinh thú cường tráng mạnh mẽ, thứ đáng sợ chính là những con Thực kim nghĩ này.
Nếu là Thực kim nghĩ Diệp Mặc cũng không quá lo lắng, tốc độ của Thực kim nghĩ nhanh, nhưng hắn tin rằng độn thuật của mình cũng không chậm. Một khi không phải là đối thủ của những con kiến này, thì hắn liền bỏ chạy.
Lần này Diệp Mặc tiến vào Hà Lâm cốc, cũng không có Tinh thú chặn đường. Sau khi Diệp Mặc tiến vào Hà Lâm cốc, thần thức lập tức khuếch tán ra, lúc này hắn mới hiểu tại sao những con Tinh thú này sợ hãi thậm chí còn bị giết sạch nữa rồi.
Thực kim nghĩ ngợp trời kia phủ kín lấy mấy chục con Tinh thú cao hơn hai mươi trượng, còn một số con Tinh thú dưới hai mươi trượng kia thì sớm đã bị ăn hết sạch rồi, một chút cặn bã cũng không còn nữa.
Những con Tinh thú cao hơn hai mươi trượng này chặn ở cửa cốc, rõ ràng là không muốn những con kiến này xông ra khỏi Hà Lâm cốc. Nhưng những con Tinh thú này mặc dù vô cùng lợi hại, nhưng đối với những con Thực kim nghĩ này cũng bó tay, chỉ có thể dùng tay xiết, chà xát mà thôi. Hoặc là dùng man công đối phó với Thực kim nghĩ, như vậy, cho dù những Thực kim nghĩ này có bị Tinh thú đánh trúng, cũng chỉ bị chết đi một phần nhỏ, phần lớn Thực kim nghĩ khác vẫn bình an vô sự.
Diệp Mặc nhìn thấy một con Tinh thú cao hơn hai mươi hai trượng bị Thực kim nghĩ nhào đến, con Tinh thú đó cũng chỉ có thể quẩy người một cái, liền bị những con kiến này bao phủ hoàn toàn. Thực kim nghĩ xông vào mũi miệng và mắt của con Tinh thú này, nhanh chóng từ trong ra ngoài tiêu diệt gọn ghẽ con Tinh thú đáng sợ này.
Diệp Mặc hít một hơi lạnh, những con Thực kim nghĩ này phần lớn đều là từ cấp năm trở lên. Cấp sáu chiếm đa số, cấp bảy mặc dù ít hơn chút, nhưng có cũng mấy vạn con, còn có hai con Thực kim nghĩ thậm chí cũng đã đạt đến cấp tám rồi. Bầy Thực kim nghĩ đáng sợ này một khi tiến vào Tiên giới, căn bản cũng không phải là một tai nạn, ngay cả Thượng thiên vực cũng sẽ bị bọn kiến vô cùng đáng sợ này nuốt sạch, trừ phi có người có thần thông Thiên Hỏa Cửu Dương như hắn.
Đối với Tiên giới có người có thần thông Thiên Hỏa Cửu Dương như hắn không, Diệp Mặc cũng không chút nghi ngờ. Tiên giới vô biên vô hạn, cao nhân nhiều vô số kể, thần thông chém giết trên diện tích lớn cũng chắc chắn có.
Thấy Diệp Mặc tiến vào, vài con Tinh thú cao lớn cũng chỉ gào thét vài câu, rồi cũng không thể nào phát ra âm thanh được nữa. Thực kim nghĩ cực nhỏ, hoàn toàn có thể tiến vào mắt mũi tai của Tinh thú.
Tinh thú trong này, cho dù là Tinh thú cao hơn hai mươi trượng, cũng biết Diệp Mặc. Bây giờ Diệp Mặc đến rồi, bọn chúng gầm rú, rõ ràng là vì cầu cứu sự giúp đỡ của Diệp Mặc.
Trên thực tế không đợi Diệp Mặc động thủ, thì bầy Thực kim nghĩ cũng đã phủ đầy trời xông về phía Diệp Mặc, vô biên vô hạn.
Đến lúc này, Diệp Mặc làm gì còn dám lưu thủ nữa, năm vầng mặt trời màu xanh viền vàng dần dần dâng lên.
Diệp Mặc ngay lập tức liền toàn lực phóng ra Thiên Hỏa Cửu Dương, bây giờ hắn cũng đã có hai loại Tiên diễm rồi, thứ nhất chính là Thanh Như Hiểu Thiên, thứ hai là Nam U Hư Hỏa cắn nuốt mồi lửa Cửu Thanh. Những con Thực kim nghĩ trong này đáng sợ như vậy, Diệp Mặc trực tiếp phóng ra Thanh Như Hiểu Thiên, hình thành Thiên Hỏa Cửu Dương. Liệt dương màu xanh bay lên, vô số đường đao Liệt dương màu xanh bắn tứ phía, trong nháy mắt đã tịch chuyển đến những nơi phạm vi nghìn dặm. Tứ phía đường đao màu xanh, những âm thanh xuy xuy không ngừng, giống như mồi lửa thiêu đốt cực mạnh vậy. Chỉ cần bị Tiên diễm này cuốn lấy, lập tức liền biến thành mây khói, hóa thành tro bụi.
Giờ còn là năm vầng mặt trời thiêu đốt, lúc này Thiên Hỏa Cửu Dương mà Diệp Mặc phóng ra so với lúc trước giết Tiên yêu thú, cũng mạnh hơn đâu chỉ gấp mười lần?
Diệp Mặc cô đọng lại thần thức và Tiên nguyên, khiến cho những con Thực kim nghĩ nhao nhao xông đến đều rơi hết xuống, trong nháy mắt, vỗn dĩ bị những con Thực kim nghĩ chi chít trên không trung vây lại, cũng liền trở nên thưa thớt hơn.
Những con Thực kim nghĩ rơi trên mặt đất, trong nháy mắt liền bốc lên một làn khói xanh, sau đó biến mất.
Thực kim nghĩ cực kỳ đáng sợ, nhưng đối với Thực kim nghĩ mà nói, Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc còn đáng sợ hơn, Thiên Hỏa Cửu Dương cuốn đến, những con Thực kim nghĩ dưới cấp bảy không thể nào có năng lực chống cự lại. Còn những con Thực kim nghĩ cấp bảy, cũng đều bị đốt lung lay sắp đổ hết.
Diệp Mặc gọi Vô Ảnh ra, đối với những con Thực kim nghĩ sắp gục này, Vô Ảnh cũng không khách khí, há to miệng, cuốn lấy toàn bộ.
Diệp Mặc một mạch xông vào Hà Lâm cốc, những con Thực kim nghĩ bị nổ như hoa thóc, những tiếng tích tách vang lên không ngừng.
Khi thi triển Thiên Hỏa Cửu Dương, Diệp Mặc chỉ là che chở Vô Ảnh, đối với những con Tinh thú thì cũng không có chút bảo vệ nào. Nhưng những con Tinh thú còn lại chưa bị Thực kim nghĩ ăn mất, dưới Thiên Hỏa Cửu Dương, chỉ là thần thái uể oải, hoặc là nói bị năm vầng thái dương thiêu đốt lung la lung lay, chứ cũng không mất mạng, ngược lại những con Thực kim nghĩ bám lên người bọn chúng thì lại bị Thiên Hỏa Cửu Dương thiêu đốt toàn bộ.
Những còn Tinh thú lúc này cũng hoàn toàn không để ý gì đến vết thương mà Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc gây ra cho bọn chúng nữa, bọn chũng cũng hoàn toàn ngây ra.nguồn: t r u y ệ n y-y Người hàng xóm Diệp Mặc này ở cùng với bọn chúng hơn mười năm rồi, nhưng đây cũng là lần đầu tiên bọn chúng nhìn thấy người hàng xóm này lại có công pháp đáng sợ như vậy.
Một khi thi triển loại mặt trời này đối với bọn chúng, thì thứ mà bọn Tinh thú kia phải đối mặt chính là diệt vong. Cho dù là Tinh thú cao hơn mười trượng có thể chạy thoát, nhưng Tinh thú dưới mười trượng thì làm gì còn cơ hội đó?
Lúc này những con Tinh thú này cũng chỉ kính sợ nhìn Diệp Mặc, cũng không dám có nửa phần bất kính. May là người hàng xóm cường hãn này trước giờ cũng chưa bao giờ dùng mồi lửa đáng sợ này đối phó với Tinh thú, nếu như dùng cách này đối phó, thì lúc này Tinh thú đối mặt với nạn diệt vong cũng không xa nữa rồi.
Những con Tinh thú này không biết Diệp Mặc cho dù phóng ra Thiên Hỏa Cửu Dương, cũng không thể nào giết sạch Tinh thú, huống chi hắn căn bản cũng không định giết sạch Tinh thú. Yêu cầu của Thiên Hỏa Cửu Dương đối với thần thức và Tiên nguyên không phải chỉ có một hai phần, cho dù Tiên nguyên và thần thức của Diệp Mặc bây giờ cũng vô cùng cường hãn rồi, nhưng cũng không thể nào giết sạch được Tinh thú trong thế giới Thanh mông này được.
Công cuộc giết chóc của Diệp Mặc và Vô Ảnh cuối cùng khiến hai con Thực kim nghĩ cấp tám kia sợ hãi mà thét lên những âm thanh bén nhọn, những con Thực kim nghĩ cấp bảy còn lại nhao nhao dao động tập trung lại, cùng với hai con Thực kim nghĩ cấp tám kia, xông về phía Diệp Mặc. Cánh của những con Thực kim nghĩ này bị Thiên Hỏa Cửu Dương của Diệp Mặc thiêu đốt, chỉ có thể lay động trong không trung.
Giết đến lúc này rồi, bản thân Diệp Mặc cũng không biết đã giết bao nhiêu con Thực kim nghĩ rồi nữa, bây giờ hơn vạn con Thực kim nghĩ trên cấp bảy cùng lúc tiến về phía hắn, đối với Diệp Mặc mà nói cũng là hợp ý hắn.
Dường như trong nháy mắt những con Thực kim nghĩ này xông đến, Diệp Mặc liền đánh một quyền ra, thần thông Ngũ Điệp Lãng.
Một bức tường lửa Tiên diễm với nhiệt độ đáng sợ được đánh ra, nhiệt độ kinh khủng này thiêu đốt không gian xung quanh tạo nên từng trận rung động. Những con Thực kim nghĩ này mặc dù lợi hại, nhưng bị Thiên Hỏa Cửu Dương tàn sát bừa bãi như vậy, cộng thêm Ngũ Điệp Lãng đáng sợ này, tất cả những con Thực kim nghĩ xông về phía Diệp Mặc lại càng trì trệ.
Một ít con Thực kim nghĩ bị thương nặng căn bản cũng không kịp phản kháng, ngay trong làn sóng đầu tiên của Thiên Hỏa Cửu Dương và Ngũ Điệp Lãng liền bị thiêu thành tro bụi. Còn những con Thực kim nghĩ còn lại bị Ngũ Điệp Lãng chặn lại, còn chưa kịp định thần lại. Thì đợt sóng thứ hai thứ ba của Diệp Mặc cũng đã nhào đến.
Hai đợt sóng lửa này sau khi giết được một phần Thực kim nghĩ, thì đợt sóng thứ tư thứ năm cũng lại được cuốn tới. Cho dù Thực kim nghĩ có lợi hại đi nữa cũng không chặn lại được từng đợt Thiên Hỏa Cửu Dương và Ngũ Điệp Lãng này liên tiếp cuốn đến, chỉ trong tích tắc, nhưng con Thực kim nghĩ cấp bảy cũng hoàn toàn bị giết sạch sẽ. Chỉ có hai con Thực kim nghĩ cấp tám vẫn đang bị thương không nhẹ, đồng thời gào thét, liền muốn chạy trốn.
Cũng đã đánh đến mức này rồi, Diệp Mặc làm sao có thể để cho hai con Thực kim nghĩ cấp tám này chạy thoát được? Mặc dù lúc này thần thức tiên nguyên của hắn đã bị hao tổn cực lớn rồi, nhưng muốn lại phát ra một hai đường thần thông nữa thì vẫn có thể.
Tử Đao đồng thời được phóng ra, Diệp Mặc vung tay phóng một đường Lôi sa.
Tiếng sấm sét rầm rầm vang lên trong không trung, vô số những tia sét trong nháy mắt tập trung lại, hóa thành một Lôi Thương dài vạn trượng hướng về phía hai con Thực kim nghĩ cấp tám kia.
Hai con Thực kim nghĩ cấp tám vốn dĩ bị thương, bây giờ lại bị Diệp Mặc dùng Lôi Thương tấn công, liền muốn bỏ trốn. nhưng Diệp Mặc sớm đã đợi một bên, mấy mươi đường thần thức đao được phóng ra.
Một con Thực kim nghĩ trong đó bị thần thức đao của Diệp Mặc đánh trúng, lập tức lay động. Còn một con khác thì lại bị Tử Đao đánh trúng, lại càng liều mạng muốn thoát khỏi mà lao ra.
Thực kim nghĩ cấp tám theo lý mà nói cũng tương đương với Tinh thú rồi, nhưng trên thực tế sức chiến đấu của Thực kim nghĩ là dựa vào quần thể, một khi quần thể này bị tiêu diệt rồi, một con Thực kim nghĩ đơn độc, cho dù có cường hãn đi nữa thì cũng có hạn. nói cách khác sức chiến đấu của một con Thực kim nghĩ, cũng thua xa những con Tiên yêu thú cấp tám khác.
Hai con Thực kim nghĩ này còn đang giãy giụa, Lôi Thương của Diệp Mặc cũng đã giáng xuống.
Ầm...
Lôi Thương liên tục đâm vào mình của hai con Thực kim nghĩ kia, hai con Thực kim nghĩ chỉ là phát ra tiếng thét cường đại hơn, rồi bị Lôi Thương ném ra rất xa.
Vô Ảnh căn bản cũng không đợi Diệp Mặc nói gì, trực tiếp mang theo một cái bóng vọt đến, nuốt trọn hai con Thực kim nghĩ này.