Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 169: Sao nào, mày có ý kiến hử?
- Người nào?
Người phản ứng đầu tiên lại là một lão già hơn sáu mươi tuổi.
Ông ta vừa dứt lời, hai gã đàn ông chừng ba mươi tuổi liền hướng Diệp Mặc tấn công tới.
Người đàn ông bên trái hơi gầy, người còn chưa nhào tới trên người Diệp Mặc, quả đấm linh hoạt của y đầy sát khí ào tới, khiến cho mấy người ở gần cạnh cửa cảm thấy ớn lạnh từ trong xương.
Diệp Mặc im lặng quan sát một chút người đàn ông này, quả thực quyền này của y đủ sắc bén, cay độc, hơn nữa tràn đầy khí thế chưa từng có.
Người này quyền pháp chắc chắn thực hành vô số lần trong lúc đánh nhau đã luyện ra được, thân thủ của y thua kém Lang Cực, thậm chí so với Hồ Khâu cũng còn kém một chút. Nhưng sát ý cùng khí thế từ nắm đấm của y so với thời điểm động thủ hai người này đều đủ, bởi vì một quyền này của y cũng đặt sinh tử bên trong rồi. Sự thật là thường thường những người đem sống chết của mình đặt sang một, mới có thể nắm trong tay sống chết của mình.
Đây là một người không sợ chết, Diệp Mặc mặc kệ y đã làm cái việc gì, chỉ bằng mượn một quyền này của y, trong lòng không có mười phần khí thế đúng là đánh không được đấy. Những người âm hiểm, hoặc là tiểu nhân nham hiểm căn bản là đánh không ra được loại quyền pháp này.
Mặc dù một quyền này rất sắc bén, khí thế rất đủ, nhưng cấp bậc y kém Diệp Mặc nhiều lắm, theo Diệp Mặc thấy, bản lãnh của y tối đa cũng chỉ ở giai đoạn đầu hoàng cấp mà thôi, loại cấp bậc này, không phải là khí thế không sợ chết là có thể là bù đắp lại được.
Thời điểm quả đấm của y gần đến thân thể mình, Diệp Mặc đột nhiên giơ tay, tay của y phát sau mà đến trước, chuẩn xác không có sai bắt được cổ tay của người đàn ông này. Chân nguyên tụ họp phía dưới, một quyền này khí thế và lực đạo hoàn toàn bị Diệp Mặc làm tiêu tan mất, Diệp Mặc tay lại thoáng ra sức, cổ tay gã này đã bị hắn bẻ, "Răng rắc" một tiếng, nhẹ nhàng bẻ gãy. Sau đó Diệp Mặc thoáng vung tay, nam nhân hơi gầy này đã bị Diệp Mặc ném văng xa mấy thước, rơi ngã vào góc tường.
Lúc này, bên khác gã đầu trọc mới nhào tới trước mặt Diệp Mặc, y không phải tay không, y cầm ra một cây dao găm ba cạnh. Ở trong lúc cao thủ lúc đánh nhau, người sử dụng dao găm ba cạnh là tương đối ít, hoặc nói là không có.
Mà nam tử này chẳng những là sử dụng dao găm ba cạnh, hơn nữa còn là dao găm ba cạnh đặc chế.
Đầu nhọn của nó thật nhỏ vô cùng, mà phần sau lưỡi có một bảng rất rộng. Loại dao găm này chẳng những có thể lấy dể dùng đâm, cũng có thể trở thành đoản đao. Hiện tại gã đánh về phía Diệp Mặc chính là sử dụng đấu pháp đoản đao.
Y một kích trực tiếp bổ về phía bên hông Diệp Mặc, lại cũng không chỉ dùng để toàn bộ lưỡi. Tuy rằng gã này vô cùng nhanh chóng, nhưng Diệp Mặc dưới thần thức không hề sót cảnh nào, người này so với vừa rồi cái người dùng nắm tay đánh tới âm hiểm hơn nhiều lắm, y nghĩ là một khi chính mình ngăn cản, y sẽ bổng chốc từ chém biến thành đâm, khiến cho người ngăn cản không thể làm gì được. Khả năng trúng chiêu có thể gia tăng lớn hơn.
Có thể tưởng tượng, bất cứ kẻ nào nếu bị cái này đâm trúng, căn bản cũng không có khả năng giữ mạng sống.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, sau khi đá bay tên hơi gầy, hắn liền lập tức đem chân nâng lên, tức thì vẻ ra một đường chân. Trong một thời gian ngắn ngủi có thể đá vẽ ra một đường chân, đối với người chỉ biết chút võ thuật, thì rất khó làm được việc này.
Gã cầm trong tay dao găm muốn lấy mạng Diệp Mặc, thân thủ so với tên vừa rồi kia dùng nắm tay còn hơi yếu chút. Nhưng y vẫn là so với tên dùng nắm tay vừa rồi cường tráng rất nhiều
Khi tên cầm dao găm ba cạnh đã tiếp cận đến hông Diệp Mặc, thấy Diệp mặc thậm chí còn không phản ứng. Trên mặt của y lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Vốn y nghĩ nếuDiệp Mặc kém cỏi thế, y lần này liền trực tiếp xoay ngược lại từ chém biến thành đâm, trực tiếp lấy tính mạng Diệp Mặc
Nhưng nụ cười của y lập tức liền đọng đứng lại, Diệp Mặc chân đã nâng lên, lấy mắt thường đều nhìn không thấy tốc độ, lung lay một đường chân, trực tiếp đá trúng cổ tay của y. Y căn bản liên cơ hội xoay ngược lại cũng không có, bởi vì cú đá kia hướng tới y với tốc độ quá là nhanh, nhanh đến mức khi đá trúng, y mới biết mình bị đá.
Và giống vừa rồi Diệp Mặc bẻ gãy tay tên hơi gầy kia, Diệp Mặc lần này đã đem tay gã này đá gãy, dao găm trong tay rốt cuộc giữ không được, trực tiếp rớt xuống.
Lúc này Diệp Mặc không chờ đợi dao găm ba cạnh này rơi trên mặt đất, mắt cá chân lại vừa chuyển, chuẩn xác không có lầm đá trúng cán cầm dao găm ba cạnh, cây dao này như có mắt, trực tiếp bay trở về, đâm vào cổ họng tên đầu trọc, sâu đến tận cán.
Tên đầu trọc hoảng sợ dùng tay vịn chặt cán dao găm ba khía, y đột nhiên hiểu được, thực lực kém đến trình độ nhất định, cái gì quỷ kế đều là mây bay, liền phát ra "ặc, ặc...", sau hai tiếng vang, y lúc này mới bỏ mình ngã xuống đất.
Mấy chiêu giao thủ nhanh chóng vô cùng, giống như điện quang chợt lóe, ngoại trừ một cô áo đen ngồi trong cùng, không có bất kỳ người nào thấy rõ ràng, cũng không có bất kỳ người nào kịp phản ứng.
Diệp Mặc cũng biết cô áo đen kia mới lợi hại nhất nơi này, có điều sự lợi hại của nàng cũng có hạn, cùng lắm thì tới được tầm Lang Cực mà thôi, thâm chí hiện tại có vẻ là chưa thể bằng được.
Cô này ngạc nhiên nhìn động tác giao thủ vừa rồi của Diệp Mặc, cô biết, nếu Diệp Mặc muốn giết chết tên dùng nắm đấm lúc đầu cũng là nhấc tay trong lúc đó. Nhưng không ngờ Diệp Mặc buông tha y, không biết có phải động cơ hai người này trong khi hướng về phía Diệp Mặc khác nhau hay không. Gã muốn bức Diệp Mặc ra khỏi phòng chỉ bị Diệp Mặc bẻ gãy tay thôi, mà tên muốn tính mạng của Diệp Mặc thì tính mạng của y bị lấy đi rồi.
Tên bị Diệp Mặc đánh bay đến góc phòng cũng đứng lên, y cũng khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, từ khi xuất đạo đến nay y chưa từng gặp qua cao thủ như Diệp Mặc. Chỉ có điều nghe nói Thiết Giang có một đạo nhân lợi hại. Nhưng cho tới bây giờ y và Nhàn đạo nhân vẫn chưa có giao thủ, cũng không biết Nhàn đạo nhân lợi hại bao nhiêu
Lúc này toàn bộ người trong phòng đều quay lại đây, một đám người đứng lên, đều khiếp sợ nhìn Diệp Mặc. Tất cả mọi người hiểu rõ thực lực của bản thân, mười mấy người đây, ngoại trừ cô áo đen, Bành Dương và Phó Vu là hai người đều lợi hại nhất rồi. Hơn nữa cô gái áo đenso với hai người này cũng không mấy lợi hại hơn.
Nhưng người trẻ tuổi đã đá nát cánh cửa phòng họp này rồi, cũng chỉ hai chiêu đã đánh lui Bành Dương và Phó Vu, thậm chí là một chết một bị thương.
Diệp Mặc nhìn cái phòng họp này một lượt, trừ ba người này hắn thấy có chút lợi hại, những người còn lại tuy rằng thân thủ không có kém đấy, nhưng trước mắt hắn thật sự mà nói không đáng nhắc tới. Khiến hắn có chút kì quái chính là những người ngồi đây, ngoại trừ năm sáu người trung niên, còn có khoảng hơn hai chục thanh niên, cùng với người đàn bà mặc hắc y kia, cũng là hơn năm mươi
- Bằng hữu, lão là Điền Thủ, trong giới được bạn bè cho chút sĩ diện gọi là Điền lão sư. Lần này là hội nghị quan trọng giữa bang hội trên địa bàn Hongkong, bạn bè trong giới nể mặt nên ta đến làm chứng. Không biết bằng hữu vì sao như thế? Xem ra bằng hữu không phải là người ở đây, hay là nơi này chúng tôi có người mạo phạm các hạ hay sao?
Lão già này nói chuyện coi như khách khí, nhưng người này khí thế nhiều năm làm kẻ bề trên, tác phong cậy già lên mặt lập tức liền xuất hiện ra.
Diệp Mặc nhìn lướt qua lão này, rồi phản ứng đầu tiên của hắn lại là hỏi chuyện người vừa hỏi câu "Người nào"
Tuy nhiên lão này quá tự cho là đúng, còn Điền lão sư, Diệp Mặc căn bản mặc kệ y. Ngược lại nhìn về phía người còn lại trong phòng họp nói:
- Tôi vừa rồi đã hủy "khu giải trí Địa Tâm", giết đi một vài người. Hiện tại đến nơi này chính là tiếp tục đem "khu giải trí Địa tâm", diệt tận gốc, nghe nói khu đó là của Đại Đường. Ai là trùm của Đại Đường, đứng ra cho tôi
Diệp Mặc không để ý Điền Thủ, khiến lão tự nhận giáo sư sắc mặt tương đối khó xem, thế nhưng y lại nhất thời không dám phát hoả. Người thanh niên này cũng nói vừa rồi hắn có giết một số người. Không cần biết hắn nói thật hay giả, chỉ bằng việc hắn tại nơi này không biến sắc giất chết Phó Vu, liền biết nhất định người này là loại hung ác. Truyện được copy tại Truyện FULL
Một gã chừng bốn mươi tuổi quắc mắt đứng lên, trầm giọng nói
- Tôi chính là lão đại ở Đại Đường - Tả Dược, các hạ có thù hận gì với ta? Lại còn muốn chém tận giết tuyêt? Tại đây đều là tinh anh ở đất Hongkong này, chẳng lẽ anh mạnh tới mức có thể dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ bằng hữu cả ta đất Hongkong này sao?
Tả Dược lời này nói có chút trình độ. Đầu tiên đem bản thân rơi vào thế yếu, sau đó lại kéo toàn bộ người ở Hongkong này làm bằng hữu
Diệp Mặc quét một cái sang ông trùm xã hội đen đang ngồi, hắn không nghĩ tới tình báo của Thôi Hoành cũng không chuẩn, chỉ nói Thiết Giang và Đại Đường hai nhà hội nghị. Mà người ở đây, dường như là tất cả ông trùm Hongkong đều tới.
Thấy Diệp Mặc liếc mắt quét qua một cái, mấy vị đại lão ánh mắt rất ra vẻ khí thế độc ác đều không mảy may đem ánh mắt chăm chú nhìn lên Diệp Mặc. Tình hình này thật giống như nếu có người đi đầu, bọn họ lập tức sẽ một loạt mà lên.
Diệp Mặc lại thản nhiên nói:
- Bởi vì Đại Đường các người giết một người bằng hữu của ta, cho nên, ta sẽ diệt Đại Đường
- Cái gì? Nguyên nhân do chúng ta giết một người, anh liền muốn tiêu diệt cả Đại Đườngchúng ta?
Tả Dược có chút khó tin nhìn Diệp Mặc, người này không nói đạo lý rồi.
- Không sai, hôm nay tôi ăn điểm tâm ở Đường Nam, gặp được một ông chủ quán khá được, không ngờ bọn bây chỉ bởi vì chuyện của tôi, giết chết ông chủ này, bọn bây nói coi ta có nên huỷ Đại Đường của bọn ngươi không
Diệp Mặc lạnh lùng nói
Mới vừa rồi các đại lão còn đoán chừng là người quan trọng gì đó bị Đại Đường giết, lúc này cũng đã hoá đá. Chỉ bởi vì hôm nay vừa mới quen một ông chủ quán ăn đầu đường, liền muốn tiêu diệt hắc bang, đây cũng quá khoa trương, coi như là kiêu ngạo nhất trong giới xã hội đen Hongkong cũng không dám nói lời kiêu ngạo thế này.
Tả Dược cười ha ha
- Tốt, tốt, tao đã thấy nhiều người kiêu ngạo đấy, còn chưa từng gặp qua ai kiêu ngạo hơn mày. Nếu như là lão đại "Nam thanh" không cẩn thận mắng mày một câu, mày có phải còn muốn diệt luôn "Nam thanh" hay không? Nếu mày thật sự có gan như vậy, Tả Dược ông đây xin nhận.
Diệp Mặc thản nhiên nói:
- Ông nói không sai, đứa con không nên thân của Thiên Long Đầu - Nam Thanh, bị tôi thuận tay giết, không nghĩ tới Thiên Long Đầu còn không biết điều, không ngờ phái người truy sát tôi khắp nơi. Cho nên không lâu trước đây tôi đi một chuyến đến Senna, giết luôn lão già kia. Sao nào, mày có ý kiến hử?
- Cái gì? Thiên Long Đầu là bị mày giết hay sao? Không phải…
Tả Dược rốt cục sắc mặt thay đổi, y cũng rốt cục hiểu được người dưới tay mình đắc ai rồi.
Chẳng những Tả Dược, chính là tất cả các lão đại ở đây đều thay đổi sắc mặt. Vừa rồi mấy tên lão đại sắc mặt còn hùng hổ, lúc này đã không chút lựa chọn mà cúi đầu, căn bản không dám nhìn Diệp Mặc nữa.
Diệp Mặc có thể sát nhập bán đảo Senna, mấy người ở đây có thể nói căn bản không đủ cho hắn nhìn đến. Hắn rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.
Người phản ứng đầu tiên lại là một lão già hơn sáu mươi tuổi.
Ông ta vừa dứt lời, hai gã đàn ông chừng ba mươi tuổi liền hướng Diệp Mặc tấn công tới.
Người đàn ông bên trái hơi gầy, người còn chưa nhào tới trên người Diệp Mặc, quả đấm linh hoạt của y đầy sát khí ào tới, khiến cho mấy người ở gần cạnh cửa cảm thấy ớn lạnh từ trong xương.
Diệp Mặc im lặng quan sát một chút người đàn ông này, quả thực quyền này của y đủ sắc bén, cay độc, hơn nữa tràn đầy khí thế chưa từng có.
Người này quyền pháp chắc chắn thực hành vô số lần trong lúc đánh nhau đã luyện ra được, thân thủ của y thua kém Lang Cực, thậm chí so với Hồ Khâu cũng còn kém một chút. Nhưng sát ý cùng khí thế từ nắm đấm của y so với thời điểm động thủ hai người này đều đủ, bởi vì một quyền này của y cũng đặt sinh tử bên trong rồi. Sự thật là thường thường những người đem sống chết của mình đặt sang một, mới có thể nắm trong tay sống chết của mình.
Đây là một người không sợ chết, Diệp Mặc mặc kệ y đã làm cái việc gì, chỉ bằng mượn một quyền này của y, trong lòng không có mười phần khí thế đúng là đánh không được đấy. Những người âm hiểm, hoặc là tiểu nhân nham hiểm căn bản là đánh không ra được loại quyền pháp này.
Mặc dù một quyền này rất sắc bén, khí thế rất đủ, nhưng cấp bậc y kém Diệp Mặc nhiều lắm, theo Diệp Mặc thấy, bản lãnh của y tối đa cũng chỉ ở giai đoạn đầu hoàng cấp mà thôi, loại cấp bậc này, không phải là khí thế không sợ chết là có thể là bù đắp lại được.
Thời điểm quả đấm của y gần đến thân thể mình, Diệp Mặc đột nhiên giơ tay, tay của y phát sau mà đến trước, chuẩn xác không có sai bắt được cổ tay của người đàn ông này. Chân nguyên tụ họp phía dưới, một quyền này khí thế và lực đạo hoàn toàn bị Diệp Mặc làm tiêu tan mất, Diệp Mặc tay lại thoáng ra sức, cổ tay gã này đã bị hắn bẻ, "Răng rắc" một tiếng, nhẹ nhàng bẻ gãy. Sau đó Diệp Mặc thoáng vung tay, nam nhân hơi gầy này đã bị Diệp Mặc ném văng xa mấy thước, rơi ngã vào góc tường.
Lúc này, bên khác gã đầu trọc mới nhào tới trước mặt Diệp Mặc, y không phải tay không, y cầm ra một cây dao găm ba cạnh. Ở trong lúc cao thủ lúc đánh nhau, người sử dụng dao găm ba cạnh là tương đối ít, hoặc nói là không có.
Mà nam tử này chẳng những là sử dụng dao găm ba cạnh, hơn nữa còn là dao găm ba cạnh đặc chế.
Đầu nhọn của nó thật nhỏ vô cùng, mà phần sau lưỡi có một bảng rất rộng. Loại dao găm này chẳng những có thể lấy dể dùng đâm, cũng có thể trở thành đoản đao. Hiện tại gã đánh về phía Diệp Mặc chính là sử dụng đấu pháp đoản đao.
Y một kích trực tiếp bổ về phía bên hông Diệp Mặc, lại cũng không chỉ dùng để toàn bộ lưỡi. Tuy rằng gã này vô cùng nhanh chóng, nhưng Diệp Mặc dưới thần thức không hề sót cảnh nào, người này so với vừa rồi cái người dùng nắm tay đánh tới âm hiểm hơn nhiều lắm, y nghĩ là một khi chính mình ngăn cản, y sẽ bổng chốc từ chém biến thành đâm, khiến cho người ngăn cản không thể làm gì được. Khả năng trúng chiêu có thể gia tăng lớn hơn.
Có thể tưởng tượng, bất cứ kẻ nào nếu bị cái này đâm trúng, căn bản cũng không có khả năng giữ mạng sống.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, sau khi đá bay tên hơi gầy, hắn liền lập tức đem chân nâng lên, tức thì vẻ ra một đường chân. Trong một thời gian ngắn ngủi có thể đá vẽ ra một đường chân, đối với người chỉ biết chút võ thuật, thì rất khó làm được việc này.
Gã cầm trong tay dao găm muốn lấy mạng Diệp Mặc, thân thủ so với tên vừa rồi kia dùng nắm tay còn hơi yếu chút. Nhưng y vẫn là so với tên dùng nắm tay vừa rồi cường tráng rất nhiều
Khi tên cầm dao găm ba cạnh đã tiếp cận đến hông Diệp Mặc, thấy Diệp mặc thậm chí còn không phản ứng. Trên mặt của y lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Vốn y nghĩ nếuDiệp Mặc kém cỏi thế, y lần này liền trực tiếp xoay ngược lại từ chém biến thành đâm, trực tiếp lấy tính mạng Diệp Mặc
Nhưng nụ cười của y lập tức liền đọng đứng lại, Diệp Mặc chân đã nâng lên, lấy mắt thường đều nhìn không thấy tốc độ, lung lay một đường chân, trực tiếp đá trúng cổ tay của y. Y căn bản liên cơ hội xoay ngược lại cũng không có, bởi vì cú đá kia hướng tới y với tốc độ quá là nhanh, nhanh đến mức khi đá trúng, y mới biết mình bị đá.
Và giống vừa rồi Diệp Mặc bẻ gãy tay tên hơi gầy kia, Diệp Mặc lần này đã đem tay gã này đá gãy, dao găm trong tay rốt cuộc giữ không được, trực tiếp rớt xuống.
Lúc này Diệp Mặc không chờ đợi dao găm ba cạnh này rơi trên mặt đất, mắt cá chân lại vừa chuyển, chuẩn xác không có lầm đá trúng cán cầm dao găm ba cạnh, cây dao này như có mắt, trực tiếp bay trở về, đâm vào cổ họng tên đầu trọc, sâu đến tận cán.
Tên đầu trọc hoảng sợ dùng tay vịn chặt cán dao găm ba khía, y đột nhiên hiểu được, thực lực kém đến trình độ nhất định, cái gì quỷ kế đều là mây bay, liền phát ra "ặc, ặc...", sau hai tiếng vang, y lúc này mới bỏ mình ngã xuống đất.
Mấy chiêu giao thủ nhanh chóng vô cùng, giống như điện quang chợt lóe, ngoại trừ một cô áo đen ngồi trong cùng, không có bất kỳ người nào thấy rõ ràng, cũng không có bất kỳ người nào kịp phản ứng.
Diệp Mặc cũng biết cô áo đen kia mới lợi hại nhất nơi này, có điều sự lợi hại của nàng cũng có hạn, cùng lắm thì tới được tầm Lang Cực mà thôi, thâm chí hiện tại có vẻ là chưa thể bằng được.
Cô này ngạc nhiên nhìn động tác giao thủ vừa rồi của Diệp Mặc, cô biết, nếu Diệp Mặc muốn giết chết tên dùng nắm đấm lúc đầu cũng là nhấc tay trong lúc đó. Nhưng không ngờ Diệp Mặc buông tha y, không biết có phải động cơ hai người này trong khi hướng về phía Diệp Mặc khác nhau hay không. Gã muốn bức Diệp Mặc ra khỏi phòng chỉ bị Diệp Mặc bẻ gãy tay thôi, mà tên muốn tính mạng của Diệp Mặc thì tính mạng của y bị lấy đi rồi.
Tên bị Diệp Mặc đánh bay đến góc phòng cũng đứng lên, y cũng khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, từ khi xuất đạo đến nay y chưa từng gặp qua cao thủ như Diệp Mặc. Chỉ có điều nghe nói Thiết Giang có một đạo nhân lợi hại. Nhưng cho tới bây giờ y và Nhàn đạo nhân vẫn chưa có giao thủ, cũng không biết Nhàn đạo nhân lợi hại bao nhiêu
Lúc này toàn bộ người trong phòng đều quay lại đây, một đám người đứng lên, đều khiếp sợ nhìn Diệp Mặc. Tất cả mọi người hiểu rõ thực lực của bản thân, mười mấy người đây, ngoại trừ cô áo đen, Bành Dương và Phó Vu là hai người đều lợi hại nhất rồi. Hơn nữa cô gái áo đenso với hai người này cũng không mấy lợi hại hơn.
Nhưng người trẻ tuổi đã đá nát cánh cửa phòng họp này rồi, cũng chỉ hai chiêu đã đánh lui Bành Dương và Phó Vu, thậm chí là một chết một bị thương.
Diệp Mặc nhìn cái phòng họp này một lượt, trừ ba người này hắn thấy có chút lợi hại, những người còn lại tuy rằng thân thủ không có kém đấy, nhưng trước mắt hắn thật sự mà nói không đáng nhắc tới. Khiến hắn có chút kì quái chính là những người ngồi đây, ngoại trừ năm sáu người trung niên, còn có khoảng hơn hai chục thanh niên, cùng với người đàn bà mặc hắc y kia, cũng là hơn năm mươi
- Bằng hữu, lão là Điền Thủ, trong giới được bạn bè cho chút sĩ diện gọi là Điền lão sư. Lần này là hội nghị quan trọng giữa bang hội trên địa bàn Hongkong, bạn bè trong giới nể mặt nên ta đến làm chứng. Không biết bằng hữu vì sao như thế? Xem ra bằng hữu không phải là người ở đây, hay là nơi này chúng tôi có người mạo phạm các hạ hay sao?
Lão già này nói chuyện coi như khách khí, nhưng người này khí thế nhiều năm làm kẻ bề trên, tác phong cậy già lên mặt lập tức liền xuất hiện ra.
Diệp Mặc nhìn lướt qua lão này, rồi phản ứng đầu tiên của hắn lại là hỏi chuyện người vừa hỏi câu "Người nào"
Tuy nhiên lão này quá tự cho là đúng, còn Điền lão sư, Diệp Mặc căn bản mặc kệ y. Ngược lại nhìn về phía người còn lại trong phòng họp nói:
- Tôi vừa rồi đã hủy "khu giải trí Địa Tâm", giết đi một vài người. Hiện tại đến nơi này chính là tiếp tục đem "khu giải trí Địa tâm", diệt tận gốc, nghe nói khu đó là của Đại Đường. Ai là trùm của Đại Đường, đứng ra cho tôi
Diệp Mặc không để ý Điền Thủ, khiến lão tự nhận giáo sư sắc mặt tương đối khó xem, thế nhưng y lại nhất thời không dám phát hoả. Người thanh niên này cũng nói vừa rồi hắn có giết một số người. Không cần biết hắn nói thật hay giả, chỉ bằng việc hắn tại nơi này không biến sắc giất chết Phó Vu, liền biết nhất định người này là loại hung ác. Truyện được copy tại Truyện FULL
Một gã chừng bốn mươi tuổi quắc mắt đứng lên, trầm giọng nói
- Tôi chính là lão đại ở Đại Đường - Tả Dược, các hạ có thù hận gì với ta? Lại còn muốn chém tận giết tuyêt? Tại đây đều là tinh anh ở đất Hongkong này, chẳng lẽ anh mạnh tới mức có thể dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ bằng hữu cả ta đất Hongkong này sao?
Tả Dược lời này nói có chút trình độ. Đầu tiên đem bản thân rơi vào thế yếu, sau đó lại kéo toàn bộ người ở Hongkong này làm bằng hữu
Diệp Mặc quét một cái sang ông trùm xã hội đen đang ngồi, hắn không nghĩ tới tình báo của Thôi Hoành cũng không chuẩn, chỉ nói Thiết Giang và Đại Đường hai nhà hội nghị. Mà người ở đây, dường như là tất cả ông trùm Hongkong đều tới.
Thấy Diệp Mặc liếc mắt quét qua một cái, mấy vị đại lão ánh mắt rất ra vẻ khí thế độc ác đều không mảy may đem ánh mắt chăm chú nhìn lên Diệp Mặc. Tình hình này thật giống như nếu có người đi đầu, bọn họ lập tức sẽ một loạt mà lên.
Diệp Mặc lại thản nhiên nói:
- Bởi vì Đại Đường các người giết một người bằng hữu của ta, cho nên, ta sẽ diệt Đại Đường
- Cái gì? Nguyên nhân do chúng ta giết một người, anh liền muốn tiêu diệt cả Đại Đườngchúng ta?
Tả Dược có chút khó tin nhìn Diệp Mặc, người này không nói đạo lý rồi.
- Không sai, hôm nay tôi ăn điểm tâm ở Đường Nam, gặp được một ông chủ quán khá được, không ngờ bọn bây chỉ bởi vì chuyện của tôi, giết chết ông chủ này, bọn bây nói coi ta có nên huỷ Đại Đường của bọn ngươi không
Diệp Mặc lạnh lùng nói
Mới vừa rồi các đại lão còn đoán chừng là người quan trọng gì đó bị Đại Đường giết, lúc này cũng đã hoá đá. Chỉ bởi vì hôm nay vừa mới quen một ông chủ quán ăn đầu đường, liền muốn tiêu diệt hắc bang, đây cũng quá khoa trương, coi như là kiêu ngạo nhất trong giới xã hội đen Hongkong cũng không dám nói lời kiêu ngạo thế này.
Tả Dược cười ha ha
- Tốt, tốt, tao đã thấy nhiều người kiêu ngạo đấy, còn chưa từng gặp qua ai kiêu ngạo hơn mày. Nếu như là lão đại "Nam thanh" không cẩn thận mắng mày một câu, mày có phải còn muốn diệt luôn "Nam thanh" hay không? Nếu mày thật sự có gan như vậy, Tả Dược ông đây xin nhận.
Diệp Mặc thản nhiên nói:
- Ông nói không sai, đứa con không nên thân của Thiên Long Đầu - Nam Thanh, bị tôi thuận tay giết, không nghĩ tới Thiên Long Đầu còn không biết điều, không ngờ phái người truy sát tôi khắp nơi. Cho nên không lâu trước đây tôi đi một chuyến đến Senna, giết luôn lão già kia. Sao nào, mày có ý kiến hử?
- Cái gì? Thiên Long Đầu là bị mày giết hay sao? Không phải…
Tả Dược rốt cục sắc mặt thay đổi, y cũng rốt cục hiểu được người dưới tay mình đắc ai rồi.
Chẳng những Tả Dược, chính là tất cả các lão đại ở đây đều thay đổi sắc mặt. Vừa rồi mấy tên lão đại sắc mặt còn hùng hổ, lúc này đã không chút lựa chọn mà cúi đầu, căn bản không dám nhìn Diệp Mặc nữa.
Diệp Mặc có thể sát nhập bán đảo Senna, mấy người ở đây có thể nói căn bản không đủ cho hắn nhìn đến. Hắn rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.