Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1613: Đây là lôi kiếp gì?
Chân Băng Du lắc đầu, cũng không tiếp tục nói chuyện với Diệp Mặc nữa.
Diệp Mặc lại lần nữa lấy ra ngọc giản rời khỏi Tiên dược sơn, quay về sa mạc của tầng thứ tư của Hỗn Độn Tinh vực. Quay đầu nhìn sa mạc mênh mông, hắn cũng không khỏi không khâm phục sự lợi hại của người đã bố trí ra trận pháp này.
Loại trận pháp này hắn cũng có thể bố trí được, nhưng Tiên dược sơn cực lớn được ẩn giấu trong trận pháp như này, phỏng chừng chỉ đợi hắn thăng cấp lên đại sư Tiên trận cấp năm cấp sáu mới có thể làm được.
Sau khi bố trí ổn thỏa cho Chân Băng Du xong, Diệp Mặc bố trí một Tụ Linh trận cực lớn ở chính giữa sa mạc xa xôi kia. Hắn dùng mấy chục triệu tiên tinh thượng phẩm, sự lãng phí của Tụ Linh trận hắn căn bản cũng không để ý.
Nhiều lúc Diệp Mặc độ kiếp đều không bố trí Tụ Linh trận, vì hắn có thể hấp thụ lôi nguyên, đối với Tiên linh khí ít nhiều cũng không để ý lắm. Nhưng bây giờ ở trong sa mạc dường như không có chút Tiên linh khí nào như này, Diệp Mặc vẫn bố trí một Tụ Linh trận.
Còn một điều nữa là lần trước khi hắn độ kiếp Kim Tiên, suýt chút nữa bị lôi kiếp ám toán. May là cuối cùng hắn cũng thăng cấp lên Kim Tiên rồi, lần này hắn dứt khoát bố trí một đại trận đầy đủ Tiên linh khí, tránh việc đến lúc đó hắn lại bị ám toán. Còn dẫn lôi trận và trữ lôi trận, Diệp Mặc cũng lười chẳng thèm bố trí, hắn biết với độ mạnh của lôi kiếp bây giờ của hắn, cho dù hắn bố trí loại trận pháp đó cũng không thể nào chứa lôi nguyên được. Nói không chừng chỉ trong hiệp thứ nhất, những trận pháp đó cũng sẽ bị đánh tan tành.
Thấy Diệp Mặc rầm rộ sôi nổi dùng nhiều tiên tinh như vậy bố trí một Tụ Linh Tiên trận, Chân Băng Du có chút không nói nên lời, nói thực, Diệp Mặc cũng chỉ độ một lôi kiếp Huyền Tiên mà thôi, làm gì mà hắn làm cứ như sắp độ một Đại Tiên lôi kiếp vậy, còn nói chuyện hắn thích làm nhất chính là độ kiếp, phải khua chiêng múa trống như vậy sao?
Diệp Mặc lại không biết suy nghĩ của Chân Băng Du, lúc này hắn cũng đã vận chuyển Tam Sinh quyết trong Tụ Linh Tiên trận của mình rồi, chuẩn bị dẫn động lôi kiếp. Chân Băng Du không nhìn thấy cảnh tượng Diệp Mặc tu luyện, bây giờ cô nhìn thấy Tiên linh khí của tiên tinh xung quanh Diệp Mặc toàn bộ đều tụ kết lại, cuối cùng thậm chí tạo thành một màn sương trắng Tiên linh khí, cô mới khiếp sợ.
Khó trách tốc độ tu luyện của hắn lại nhanh như vậy, có ai tu luyện lại có động tĩnh lớn như này chứ? Nhưng đây cũng chưa phải là cái khiến cô chấn động nhất, cô nhanh chóng liền nhìn thấy tám lốc xoáy Tiên linh khí cực lớn xoay tròn uốn lượn trên đỉnh đầu Diệp Mặc, hơn nữa lốc xoáy này càng lúc càng lớn, cuối cùng liền thành một mảnh.
Bên ngoài có hơn mấy chục triệu tiên tinh, hóa ra thoạt nhìn rất nhiều, nhưng Diệp Mặc tu luyện như này, dường như cũng không phải nhiều.
Nói thực, nhiều tiên tinh như này nếu như bị một Kim Tiên bình thường tu luyện, nói không chừng tu luyện mấy chục nghìn năm cũng chưa chắc đã dùng hết, nhưng trình độ hấp thụ tu luyện như này của Diệp Mặc, Chân Băng Du chắc rằng số tiên tinh này cũng không thể nào chống đỡ cùng hắn được trăm năm.
Nghĩ đến việc tiên tinh mà Diệp Mặc tu luyện gấp trăm lần người khác, Chân Băng Du hít một hơi lạnh. Cô mặc dù bị trọng thương, nhưng mắt vẫn sáng. Một số đệ tử thiên tài trong môn phaí cô cũng đã từng gặp qua, nhưng trước giờ chưa gặp qua người nào tu luyện lại có cảnh tượng như này. Truyền thừa của Diệp Mặc quả thực quá lợi hại, Chân Băng Du lắc lắc đầu, bản thân cô cũng được hưởng lợi nhiều từ truyền thừa của Diệp Mặc, nếu không phaỉ truyền thừa luyện thể của Diệp Mặc, cô sớm đã thành tro bụi rồi.
Đáng tiếc, cho dù truyền thừa của Diệp Mặc có lợi hại đi nữa, hắn cũng sẽ không lấy ra đưa cho cô, đối với con người Diệp Mặc này, Chân Băng Du cũng có chút hiểu. Nếu không phải cô đã từng cứu hắn một mạng, nói không chừng đến công pháp luyện thể cũng không có, mặc dù cô vì công pháp luyện thể này mà suýt mất đi tính mạng, nhưng Chân Băng Du cũng không hối hận.
Lúc này Diệp Mặc cũng đã nuốt Huyền Minh đan, sau đó Diệp Mặc muốn đột phá cảnh giới Huyền Tiên hấp thụ Tiên linh khí lại càng điên cuồng hơn. Cho dù Tinh Vực sa mạc có tiên linh khí vô cùng mỏng, cũng bị sự hấp thụ điên cuồng này của Diệp Mặc mang đến vô số màn sương khí tiên linh.
Một tuần hương sau, bầu trời vốn dĩ có chút ảm đạm bỗng nhiên lại càng u ám hơn. Chân Băng Du cũng biết, lôi kiếp của Diệp Mặc cũng sắp đến rồi.
Rầm rầm rầm…
Chín tia sét màu đỏ giáng xuống, Chân Băng Du đứng một bên cũng sững sờ, có chuyện gì thế này?
Làm gì có lôi kiếp Huyền Tiên nào ngay đợt lôi kiếp đầu tiên lại có chín tia sét? Những người bình thường nhiều nhất cũng chỉ có ba tia sét mà thôi, vì độ kiếp Huyền Tiên bình thường đều là hai lần chín tia sét, tổng cộng mười tám tia sét, lần đầu tiên đã giáng xuống chín tia, đây chẳng phải chỉ có hai lần lôi kiếp sao?
Hơn nữa, cho dù tu sĩ Kim Tiên viên mãn có lợi hại đi nữa, cũng không thể nào chặn lại được chín tia sét đồng thời giáng xuống này? Hơn nữa chín tia sét này còn vô cùng thô bạo, còn thô bạo hơn tia sét bình thường nhiều, Diệp Mặc làm sao mà độ kiếp qua được? Còn tia sét màu đỏ nhạt kia cô đừng nói là nhìn qua, cho dù nghe thấy cũng chưa từng nghe nói qua.
Ken két…
Chín tia sét mang theo tiếng nổ vang, toàn bộ đều giáng vào người Diệp Mặc, khiến Chân Băng Du lại càng không hiểu chính là, Diệp Mặc không ngờ lại không phóng ra pháp bảo phòng ngự, chẳng lẽ Diệp Mặc không có pháp bảo phòng ngự hay sao? Hoặc là Diệp Mặc cho rằng mình là Tiên niết thể rồi, cho nên dám dùng thân thể mình ngăn trở lôi kiếp như vậy?
Cũng có khả năng Diệp Mặc không có pháp bảo phòng ngự thật, cô và Diệp Mặc đi cùng nhau cũng đã lâu, dường như không thấy Diệp Mặc xuất ra một cái gì giống pháp bảo phòng ngự cả. Đến lúc đó trong nhẫn trữ vật của mình còn có một tiểu tháp màu đỏ đưa cho hắn thôi, tiểu tháp đó cũng là chiến lợi phẩm lúc trước của hắn.
Nhưng cho dù đưa cho hắn, cũng cần hắn có thể độ qua được chín tia sét này đã
Chín tia sét màu đỏ giáng xuống người Diệp Mặc, đồng thời Diệp Mặc cũng biết những tia sét này còn mạnh hơn nhiều so với độ kiếp Kim Tiên mà lúc trước hắn độ qua.
Tam Sinh quyết của Diệp Mặc hoàn toàn vận chuyển, lôi nguyên liên tục không ngừng bị hắn hấp thụ, chuyển hóa thành Tiên nguyên. Hơn nữa hắn còn cảm giác rõ ràng, những tia sét màu đỏ này mặc dù mạnh hơn nhiều so với lúc trước, nhưng thương tổn mà hắn cảm nhận được lại ít hơn so với lúc trước. Ngoại trừ một số vết thương bên ngoài da thịt, thì nội thương của hắn cũng không nặng.
Lúc này Diệp Mặc mới thực sự cảm nhận được lợi ích của Tiên nhân luyện thể, hắn thăng cấp lên Tiên niết thể, đến độ kiếp cũng dễ dàng đi nhiều.
Chân Băng Du thấy Diệp Mặc dễ dàng vượt qua được chín đường sét, hoàn toàn sững sờ. Lần đầu tiên cô nhìn thấy một độ kiếp Huyền Tiên lợi hại như vậy, cô cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một người lại nhẹ nhàng độ qua được chín đường sét. Lúc trước lôi kiếp Huyền Tiên của cô là hai lần chín lôi kiếp, cho dù có sự chuẩn bị kỹ lưỡng, hơn nữa còn có các loại pháp bảo phòng ngự, cuối cùng vẫn thương tích đầy mình, cho dù độ kiếp, làm gì được thanh nhàn thoải mái như Diệp Mặc này?
Khó trách hắn không phóng ra pháp bảo phòng ngự, xem ra hắn cũng có sự chuẩn bị trước rồi, Tiên niết thể thực sự lợi hại như vậy sao?
Không đợi Chân Băng Du thư thái trở lại, trên trời lại vang lên mười mấy tiếng nổ vang ken két truyền đến, mười tám đường lôi kiếp đồng thời giáng xuống, hơn nữa những lôi kiếp này dường như còn thô bạo hơn lúc trước nhiều lần, thậm chí còn hung hãn hơn nhiều.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Chân Băng Du nghi ngờ nhìn mười tám đường sét này giáng xuống, còn chưa hoàn toàn hiểu ra, thế này đã là ba lần chín lôi kiếp rồi, nghe nói ngoài số ít tu sĩ Kim Tiên nghịch thiên ra, có rất ít độ kiếp Huyền Tiên nào lại có hai mươi bảy tia như này.
Nghĩ đến Diệp Mặc có thể với trình độ Kim Tiên giết chết Huyền Tiên, Chân Băng Du dường như có chút hiểu ra, nhưng cho dù là ba lần chín lôi kiếp, nhưng cũng không cần giáng xuống chỉ trong hai đợt chứ?
Nhưng Diệp Mặc cũng không sợ chút nào, sớm đã đón lấy, hắn đã vô cùng may mắn khi niết bàn thành công trước khi độ lôi kiếp Huyền Tiên của mình, nếu không lần lôi kiếp này chắc hẳn cũng không thể thảnh thơi như vậy được.
Rầm rầm rầm…
Hơn mười đường sét đánh lên người Diệp Mặc, Diệp Mặc điên cuồng vận chuyển Tam Sinh Quyết hấp thụ lôi nguyên, tốc độ lôi nguyên màu đỏ nhạt bị Diệp Mặc hấp thụ, chuyển hóa thành Tiên nguyên lôi hệ, không ngừng tăng tu vi của Diệp Mặc lên.
- Hắn không ngờ lại không việc gì?
Chân Băng Du lại sững sờ, mười tám đường sét chỉ khiến vết thương bên ngoài của Diệp Mặc nặng hơn một chút, nhưng rõ ràng cũng không khiến Diệp Mặc trọng thương.
Ầm…
Lại có hai đường sét giáng xuống, Chân Băng Du hoàn toàn không hiểu là chuyện gì đang xảy ra, cái này hoàn toàn vượt khỏi phạm trù ba lần chín lôi kiếp.
Mà khí thế trên người của Diệp Mặc lúc này cũng bắt đầu tăng vọt, hai đường sét này sau khi giáng xuống, cũng không chút dừng lại lại có hai đường nữa, sau lại là ba đường, cuối cùng là hai đường…
Tia sét liên tiếp không ngừng giáng xuống, cũng càng lúc càng to hơn, cuối cùng thậm chí Diệp Mặc hoàn toàn bị bao phủ trong màn lôi kiếp màu đỏ.
Chân Băng Du ngơ ngác nhìn lôi kiếp của Diệp Mặc, cô hoàn toàn không hiểu rốt cục Diệp Mặc độ là lôi kiếp gì. Diệp Mặc là tu sĩ Kim Tiên cô biết, nếu không không thể nào liên thủ cùng cô đối phó với một Huyền Tiên trung kỳ được.
Nhưng lôi kiếp Huyền Tiên làm sao có thể có nhiều đường như này được?
Không đợi cô hiểu ra, Diệp Mặc bỗng nhiên hét dài một tiếng, ngược lại lại đón lôi kiếp xông đến, đồng thời những tia sét màu đen cũng không ngừng được đánh ra, đối kháng với những tia sét màu hồng phấn đang từ trên trời giáng xuống.
Điên rồi, Chân Băng Du lúc này cuối cùng hiểu ra Diệp Mặc tại sao nói hắn thích nhất chính là độ kiếp rồi. Cô cũng chưa bao giờ thấy qua có người lại độ kiếp như này, cái này đâu phải là độ kiếp, quả thực chính là tấn công lôi kiếp. Lôi kiếp này đang là biểu hiện sự lợi hại của mình hay sự tức giận của mình?
Chân Băng Du cũng không biết Diệp Mặc sớm đã có suy nghĩ muốn chọc giận lôi kiếp này rồi, lúc này hắn xông lên dùng tia sét của mình đối kháng lại với lôi kiếp, là vì hắn biết, chỉ có như này, lôi kiếm của hắn mới có tiến bộ được. Hắn mỗi lần dùng lôi kiếm đối phó với một lần lôi kiếp, uy lực lôi kiếm của hắn cũng sẽ tăng lên một tầng.
Bây giờ hắn cũng đã hoàn toàn độ kiếp xong rồi, hơn nữa cũng đã thăng cấp lên Huyền Tiên thành công rồi, lại có một cơ hội tốt này, hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội rèn luyện cho lôi kiếm của mình được?
Rầm rầm…
Những âm thanh vang lên không ngừng, trên bầu trời, lôi kiếm màu đen của Diệp Mặc và tia sét màu đỏ đập vào nhau, phát lôi quang ra tứ phía.
Sau nửa tuần hương, tia sét chầm chậm giải tán, Tiên linh vân cũng khoan thai đến, Diệp Mặc thu lại lôi kiếm của mình, bắt đầu hấp thụ Tiên linh vân, vừa nãy lôi kiếp hắn độ qua thực sự quá nhẹ nhàng, lôi kiếp này đối với hắn hoàn toàn không có chút uy hiếp nào.
Nhưng Diệp Mặc cũng biết, lôi kiếp Huyền Tiên là lôi kiếp kém nhất, cũng là lôi kiếp an toàn nhất.
Cảm nhận được Tiên nguyên và thần thức mạnh mẽ của tu sĩ Huyền Tiên, Diệp Mặc trong lòng cũng rất thỏa mãn. Tu sĩ Kim Tiên muốn vượt cấp chém giết Huyền Tiên quả thực quá gian nan, nếu không phải công pháp của hắn quá nghịch thiên, hắn muốn giết tu sĩ Huyền Tiên, dường như cũng không thể nào làm được.
Diệp Mặc lại lần nữa lấy ra ngọc giản rời khỏi Tiên dược sơn, quay về sa mạc của tầng thứ tư của Hỗn Độn Tinh vực. Quay đầu nhìn sa mạc mênh mông, hắn cũng không khỏi không khâm phục sự lợi hại của người đã bố trí ra trận pháp này.
Loại trận pháp này hắn cũng có thể bố trí được, nhưng Tiên dược sơn cực lớn được ẩn giấu trong trận pháp như này, phỏng chừng chỉ đợi hắn thăng cấp lên đại sư Tiên trận cấp năm cấp sáu mới có thể làm được.
Sau khi bố trí ổn thỏa cho Chân Băng Du xong, Diệp Mặc bố trí một Tụ Linh trận cực lớn ở chính giữa sa mạc xa xôi kia. Hắn dùng mấy chục triệu tiên tinh thượng phẩm, sự lãng phí của Tụ Linh trận hắn căn bản cũng không để ý.
Nhiều lúc Diệp Mặc độ kiếp đều không bố trí Tụ Linh trận, vì hắn có thể hấp thụ lôi nguyên, đối với Tiên linh khí ít nhiều cũng không để ý lắm. Nhưng bây giờ ở trong sa mạc dường như không có chút Tiên linh khí nào như này, Diệp Mặc vẫn bố trí một Tụ Linh trận.
Còn một điều nữa là lần trước khi hắn độ kiếp Kim Tiên, suýt chút nữa bị lôi kiếp ám toán. May là cuối cùng hắn cũng thăng cấp lên Kim Tiên rồi, lần này hắn dứt khoát bố trí một đại trận đầy đủ Tiên linh khí, tránh việc đến lúc đó hắn lại bị ám toán. Còn dẫn lôi trận và trữ lôi trận, Diệp Mặc cũng lười chẳng thèm bố trí, hắn biết với độ mạnh của lôi kiếp bây giờ của hắn, cho dù hắn bố trí loại trận pháp đó cũng không thể nào chứa lôi nguyên được. Nói không chừng chỉ trong hiệp thứ nhất, những trận pháp đó cũng sẽ bị đánh tan tành.
Thấy Diệp Mặc rầm rộ sôi nổi dùng nhiều tiên tinh như vậy bố trí một Tụ Linh Tiên trận, Chân Băng Du có chút không nói nên lời, nói thực, Diệp Mặc cũng chỉ độ một lôi kiếp Huyền Tiên mà thôi, làm gì mà hắn làm cứ như sắp độ một Đại Tiên lôi kiếp vậy, còn nói chuyện hắn thích làm nhất chính là độ kiếp, phải khua chiêng múa trống như vậy sao?
Diệp Mặc lại không biết suy nghĩ của Chân Băng Du, lúc này hắn cũng đã vận chuyển Tam Sinh quyết trong Tụ Linh Tiên trận của mình rồi, chuẩn bị dẫn động lôi kiếp. Chân Băng Du không nhìn thấy cảnh tượng Diệp Mặc tu luyện, bây giờ cô nhìn thấy Tiên linh khí của tiên tinh xung quanh Diệp Mặc toàn bộ đều tụ kết lại, cuối cùng thậm chí tạo thành một màn sương trắng Tiên linh khí, cô mới khiếp sợ.
Khó trách tốc độ tu luyện của hắn lại nhanh như vậy, có ai tu luyện lại có động tĩnh lớn như này chứ? Nhưng đây cũng chưa phải là cái khiến cô chấn động nhất, cô nhanh chóng liền nhìn thấy tám lốc xoáy Tiên linh khí cực lớn xoay tròn uốn lượn trên đỉnh đầu Diệp Mặc, hơn nữa lốc xoáy này càng lúc càng lớn, cuối cùng liền thành một mảnh.
Bên ngoài có hơn mấy chục triệu tiên tinh, hóa ra thoạt nhìn rất nhiều, nhưng Diệp Mặc tu luyện như này, dường như cũng không phải nhiều.
Nói thực, nhiều tiên tinh như này nếu như bị một Kim Tiên bình thường tu luyện, nói không chừng tu luyện mấy chục nghìn năm cũng chưa chắc đã dùng hết, nhưng trình độ hấp thụ tu luyện như này của Diệp Mặc, Chân Băng Du chắc rằng số tiên tinh này cũng không thể nào chống đỡ cùng hắn được trăm năm.
Nghĩ đến việc tiên tinh mà Diệp Mặc tu luyện gấp trăm lần người khác, Chân Băng Du hít một hơi lạnh. Cô mặc dù bị trọng thương, nhưng mắt vẫn sáng. Một số đệ tử thiên tài trong môn phaí cô cũng đã từng gặp qua, nhưng trước giờ chưa gặp qua người nào tu luyện lại có cảnh tượng như này. Truyền thừa của Diệp Mặc quả thực quá lợi hại, Chân Băng Du lắc lắc đầu, bản thân cô cũng được hưởng lợi nhiều từ truyền thừa của Diệp Mặc, nếu không phaỉ truyền thừa luyện thể của Diệp Mặc, cô sớm đã thành tro bụi rồi.
Đáng tiếc, cho dù truyền thừa của Diệp Mặc có lợi hại đi nữa, hắn cũng sẽ không lấy ra đưa cho cô, đối với con người Diệp Mặc này, Chân Băng Du cũng có chút hiểu. Nếu không phải cô đã từng cứu hắn một mạng, nói không chừng đến công pháp luyện thể cũng không có, mặc dù cô vì công pháp luyện thể này mà suýt mất đi tính mạng, nhưng Chân Băng Du cũng không hối hận.
Lúc này Diệp Mặc cũng đã nuốt Huyền Minh đan, sau đó Diệp Mặc muốn đột phá cảnh giới Huyền Tiên hấp thụ Tiên linh khí lại càng điên cuồng hơn. Cho dù Tinh Vực sa mạc có tiên linh khí vô cùng mỏng, cũng bị sự hấp thụ điên cuồng này của Diệp Mặc mang đến vô số màn sương khí tiên linh.
Một tuần hương sau, bầu trời vốn dĩ có chút ảm đạm bỗng nhiên lại càng u ám hơn. Chân Băng Du cũng biết, lôi kiếp của Diệp Mặc cũng sắp đến rồi.
Rầm rầm rầm…
Chín tia sét màu đỏ giáng xuống, Chân Băng Du đứng một bên cũng sững sờ, có chuyện gì thế này?
Làm gì có lôi kiếp Huyền Tiên nào ngay đợt lôi kiếp đầu tiên lại có chín tia sét? Những người bình thường nhiều nhất cũng chỉ có ba tia sét mà thôi, vì độ kiếp Huyền Tiên bình thường đều là hai lần chín tia sét, tổng cộng mười tám tia sét, lần đầu tiên đã giáng xuống chín tia, đây chẳng phải chỉ có hai lần lôi kiếp sao?
Hơn nữa, cho dù tu sĩ Kim Tiên viên mãn có lợi hại đi nữa, cũng không thể nào chặn lại được chín tia sét đồng thời giáng xuống này? Hơn nữa chín tia sét này còn vô cùng thô bạo, còn thô bạo hơn tia sét bình thường nhiều, Diệp Mặc làm sao mà độ kiếp qua được? Còn tia sét màu đỏ nhạt kia cô đừng nói là nhìn qua, cho dù nghe thấy cũng chưa từng nghe nói qua.
Ken két…
Chín tia sét mang theo tiếng nổ vang, toàn bộ đều giáng vào người Diệp Mặc, khiến Chân Băng Du lại càng không hiểu chính là, Diệp Mặc không ngờ lại không phóng ra pháp bảo phòng ngự, chẳng lẽ Diệp Mặc không có pháp bảo phòng ngự hay sao? Hoặc là Diệp Mặc cho rằng mình là Tiên niết thể rồi, cho nên dám dùng thân thể mình ngăn trở lôi kiếp như vậy?
Cũng có khả năng Diệp Mặc không có pháp bảo phòng ngự thật, cô và Diệp Mặc đi cùng nhau cũng đã lâu, dường như không thấy Diệp Mặc xuất ra một cái gì giống pháp bảo phòng ngự cả. Đến lúc đó trong nhẫn trữ vật của mình còn có một tiểu tháp màu đỏ đưa cho hắn thôi, tiểu tháp đó cũng là chiến lợi phẩm lúc trước của hắn.
Nhưng cho dù đưa cho hắn, cũng cần hắn có thể độ qua được chín tia sét này đã
Chín tia sét màu đỏ giáng xuống người Diệp Mặc, đồng thời Diệp Mặc cũng biết những tia sét này còn mạnh hơn nhiều so với độ kiếp Kim Tiên mà lúc trước hắn độ qua.
Tam Sinh quyết của Diệp Mặc hoàn toàn vận chuyển, lôi nguyên liên tục không ngừng bị hắn hấp thụ, chuyển hóa thành Tiên nguyên. Hơn nữa hắn còn cảm giác rõ ràng, những tia sét màu đỏ này mặc dù mạnh hơn nhiều so với lúc trước, nhưng thương tổn mà hắn cảm nhận được lại ít hơn so với lúc trước. Ngoại trừ một số vết thương bên ngoài da thịt, thì nội thương của hắn cũng không nặng.
Lúc này Diệp Mặc mới thực sự cảm nhận được lợi ích của Tiên nhân luyện thể, hắn thăng cấp lên Tiên niết thể, đến độ kiếp cũng dễ dàng đi nhiều.
Chân Băng Du thấy Diệp Mặc dễ dàng vượt qua được chín đường sét, hoàn toàn sững sờ. Lần đầu tiên cô nhìn thấy một độ kiếp Huyền Tiên lợi hại như vậy, cô cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một người lại nhẹ nhàng độ qua được chín đường sét. Lúc trước lôi kiếp Huyền Tiên của cô là hai lần chín lôi kiếp, cho dù có sự chuẩn bị kỹ lưỡng, hơn nữa còn có các loại pháp bảo phòng ngự, cuối cùng vẫn thương tích đầy mình, cho dù độ kiếp, làm gì được thanh nhàn thoải mái như Diệp Mặc này?
Khó trách hắn không phóng ra pháp bảo phòng ngự, xem ra hắn cũng có sự chuẩn bị trước rồi, Tiên niết thể thực sự lợi hại như vậy sao?
Không đợi Chân Băng Du thư thái trở lại, trên trời lại vang lên mười mấy tiếng nổ vang ken két truyền đến, mười tám đường lôi kiếp đồng thời giáng xuống, hơn nữa những lôi kiếp này dường như còn thô bạo hơn lúc trước nhiều lần, thậm chí còn hung hãn hơn nhiều.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Chân Băng Du nghi ngờ nhìn mười tám đường sét này giáng xuống, còn chưa hoàn toàn hiểu ra, thế này đã là ba lần chín lôi kiếp rồi, nghe nói ngoài số ít tu sĩ Kim Tiên nghịch thiên ra, có rất ít độ kiếp Huyền Tiên nào lại có hai mươi bảy tia như này.
Nghĩ đến Diệp Mặc có thể với trình độ Kim Tiên giết chết Huyền Tiên, Chân Băng Du dường như có chút hiểu ra, nhưng cho dù là ba lần chín lôi kiếp, nhưng cũng không cần giáng xuống chỉ trong hai đợt chứ?
Nhưng Diệp Mặc cũng không sợ chút nào, sớm đã đón lấy, hắn đã vô cùng may mắn khi niết bàn thành công trước khi độ lôi kiếp Huyền Tiên của mình, nếu không lần lôi kiếp này chắc hẳn cũng không thể thảnh thơi như vậy được.
Rầm rầm rầm…
Hơn mười đường sét đánh lên người Diệp Mặc, Diệp Mặc điên cuồng vận chuyển Tam Sinh Quyết hấp thụ lôi nguyên, tốc độ lôi nguyên màu đỏ nhạt bị Diệp Mặc hấp thụ, chuyển hóa thành Tiên nguyên lôi hệ, không ngừng tăng tu vi của Diệp Mặc lên.
- Hắn không ngờ lại không việc gì?
Chân Băng Du lại sững sờ, mười tám đường sét chỉ khiến vết thương bên ngoài của Diệp Mặc nặng hơn một chút, nhưng rõ ràng cũng không khiến Diệp Mặc trọng thương.
Ầm…
Lại có hai đường sét giáng xuống, Chân Băng Du hoàn toàn không hiểu là chuyện gì đang xảy ra, cái này hoàn toàn vượt khỏi phạm trù ba lần chín lôi kiếp.
Mà khí thế trên người của Diệp Mặc lúc này cũng bắt đầu tăng vọt, hai đường sét này sau khi giáng xuống, cũng không chút dừng lại lại có hai đường nữa, sau lại là ba đường, cuối cùng là hai đường…
Tia sét liên tiếp không ngừng giáng xuống, cũng càng lúc càng to hơn, cuối cùng thậm chí Diệp Mặc hoàn toàn bị bao phủ trong màn lôi kiếp màu đỏ.
Chân Băng Du ngơ ngác nhìn lôi kiếp của Diệp Mặc, cô hoàn toàn không hiểu rốt cục Diệp Mặc độ là lôi kiếp gì. Diệp Mặc là tu sĩ Kim Tiên cô biết, nếu không không thể nào liên thủ cùng cô đối phó với một Huyền Tiên trung kỳ được.
Nhưng lôi kiếp Huyền Tiên làm sao có thể có nhiều đường như này được?
Không đợi cô hiểu ra, Diệp Mặc bỗng nhiên hét dài một tiếng, ngược lại lại đón lôi kiếp xông đến, đồng thời những tia sét màu đen cũng không ngừng được đánh ra, đối kháng với những tia sét màu hồng phấn đang từ trên trời giáng xuống.
Điên rồi, Chân Băng Du lúc này cuối cùng hiểu ra Diệp Mặc tại sao nói hắn thích nhất chính là độ kiếp rồi. Cô cũng chưa bao giờ thấy qua có người lại độ kiếp như này, cái này đâu phải là độ kiếp, quả thực chính là tấn công lôi kiếp. Lôi kiếp này đang là biểu hiện sự lợi hại của mình hay sự tức giận của mình?
Chân Băng Du cũng không biết Diệp Mặc sớm đã có suy nghĩ muốn chọc giận lôi kiếp này rồi, lúc này hắn xông lên dùng tia sét của mình đối kháng lại với lôi kiếp, là vì hắn biết, chỉ có như này, lôi kiếm của hắn mới có tiến bộ được. Hắn mỗi lần dùng lôi kiếm đối phó với một lần lôi kiếp, uy lực lôi kiếm của hắn cũng sẽ tăng lên một tầng.
Bây giờ hắn cũng đã hoàn toàn độ kiếp xong rồi, hơn nữa cũng đã thăng cấp lên Huyền Tiên thành công rồi, lại có một cơ hội tốt này, hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội rèn luyện cho lôi kiếm của mình được?
Rầm rầm…
Những âm thanh vang lên không ngừng, trên bầu trời, lôi kiếm màu đen của Diệp Mặc và tia sét màu đỏ đập vào nhau, phát lôi quang ra tứ phía.
Sau nửa tuần hương, tia sét chầm chậm giải tán, Tiên linh vân cũng khoan thai đến, Diệp Mặc thu lại lôi kiếm của mình, bắt đầu hấp thụ Tiên linh vân, vừa nãy lôi kiếp hắn độ qua thực sự quá nhẹ nhàng, lôi kiếp này đối với hắn hoàn toàn không có chút uy hiếp nào.
Nhưng Diệp Mặc cũng biết, lôi kiếp Huyền Tiên là lôi kiếp kém nhất, cũng là lôi kiếp an toàn nhất.
Cảm nhận được Tiên nguyên và thần thức mạnh mẽ của tu sĩ Huyền Tiên, Diệp Mặc trong lòng cũng rất thỏa mãn. Tu sĩ Kim Tiên muốn vượt cấp chém giết Huyền Tiên quả thực quá gian nan, nếu không phải công pháp của hắn quá nghịch thiên, hắn muốn giết tu sĩ Huyền Tiên, dường như cũng không thể nào làm được.