Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1519: Bí mật Nam Cung Sơn Trang



Nam Cung Phi hét lớn một tiếng, nếu như y hiện tại có thân thể xác thịt, nói không chừng y đã phun ra ba lít máu rồi.
Y lúc này mới phát hiện, so với Diệp Tử Phong, sự ngoan độc của y còn kém quá xa.
Oanh…
Một tiếng nổ mạnh không hề có dấu hiệu, Diệp Tử Phong tuy rằng trong lúc vội vã đã phóng ra pháp bảo phòng ngự rồi, thế nhưng vẫn bị vụ nổ kịch liệt này hất bay ra xa
Lập tức gã vẻ mặt kinh hãi nhìn Nam Cung Phi hóa thành hư vô, thế mới biết dù là tu sĩ Hóa Chân đã không còn thân thể, Nguyên Thần bị gã trói buộc chặt, cũng không chịu để Tu sĩ Ngưng Thể như gã uy hiếp
Diệp Tử Phong sắc mặt biến hóa vài lần, rồi mới bất đắc dĩ tiếp nhận hiện thực trước mắt, gã xử lý toàn bộ tàn tích trong phòng, rồi lập tức lui ra khỏi gian nhà.
Diệp Mặc thật không ngờ tính cách của Diệp Tử Phong trở nên biến thái như vậy, vì đạt được mục đích căn bản là không từ thủ đoạn
Thần thức quét đến bóng lưng rời đi nhanh chóng của Diệp Tử Phong, Diệp Mặc bất giác lắc đầu. Không cần nói hắn biết Diệp Tử Phong chuẩn bị dùng Nam Cung Tiểu Đại ám toán mình, dù là hắn không biết, Nam Cung Tiểu Đại cũng ám toán không được Diệp Mặc hắn
Cũng không biết Diệp Tử Phong là ngu ngốc, hay tự cao. Như Nam Cung Phi đã nói, nếu như Diệp Mặc hắn dễ bị ám toán như thế, hắn đã sớm chết vô số lần rồi, còn chờ cho tới ngày hôm nay sao?
Diệp Mặc đi tới cái bồ đoàn duy nhất đặt giữa gian phòng này, cái bồ đoàn này Diệp Tử Phong đã mở xem qua, không có gì dị thường. Diệp Tử Phong tuy rằng tu vi đã là Ngưng Thể, nhưng đã quen với nhìn bằng mắt thường, thói quen đã nhiều năm không thể một sớm một chiều là thay đổi được
Kinh nghiệm của Diệp Mặc so với Diệp Tử Phong phong phú hơn nhiều, hắn đã dùng thần thức quét qua một lần, thần thức của hắn đã sớm quét được dưới bồ đoàn này có một trận pháp ẩn nấp.
Đây cũng là một trận pháp cấp chín, bởi vậy Diệp Mặc có thể suy đoán, Nam Cung Phi chí ít cũng là tông sư trận pháp cấp chín. Đối với việc Nam Cung Phi là tông sư trận pháp cấp chín, Diệp Mặc thật không có gì kinh ngạc. Truyền thừa trận pháp của Sở Cửu Vũ đều là đến từ Nam Cung gia, Nam Cung Phi là tông sư trận pháp cấp chín cũng không có gì kỳ quái cả
Trận pháp ẩn nấp cấp chín dưới bồ đoàn đối với người khác mà nói có lẽ cả đời vẫn không thể nào vào được, nhưng Diệp Mặc chỉ tốn vài phút đồng hồ thì đã tiến nhập trận pháp ẩn nấp, thân ảnh trong gian nhà hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa
Sau khi tiến nhập trận pháp ẩn nấp, bên trong là một lối đi bằng ánh sáng giống như thang máy, thế nhưng bên trong không có thang máy
Chẳng những không có thang máy, ngay cả bậc thang cũng không có. Chỉ có một ít trận kỳ hiện hữu trên không trung, những trận kỳ này thoạt nhìn thì bình thường không có gì lạ, nhưng Diệp Mặc lại biết nếu muốn xuống lối đi này, nhất định phải nương nhờ những trận kỳ này
Nếu như không hiểu trận pháp, tùy tiện trực tiếp đi xuống phía dưới, hoặc là dẫm đạp nương theo trận kỳ, lập tức sẽ dẫn phát sát trận cấp chín
Cái sát trận cấp chín đối với Diệp Mặc mà nói ảnh hưởng không lớn, nếu như là tu sĩ dẫn phát khác sát trận cấp chín, dù là Hóa Chân tầng chín, tại nơi còn có khốn trận thế này, cũng chỉ có thể chờ chết.
Khoảng cách lối đi ánh sáng trước mắt không ngắn, mặc dù có trận pháp che đậy thần thức, thần thức của Diệp Mặc vẫn là có thể quét đến điểm cuối của lối đi
Điểm cuối là một tầng nham thạch đen nhánh, xung quanh tựa hồ lại có trận pháp ngăn trở. Đây quả là nơi nghiêm mật nhất mà Diệp Mặc gặp được, dù là phong ấn Sở Tiêu Y bố trí ở Vạn Dược sơn mạch, cũng không nghiêm mật đến vậy
Cái chỗ này có Nam Cung Phi tự mình bảo vệ, còn bố trí khốn trận cấp chín và sát trận cấp chín, trong lối đi này cũng nghiêm mật như thế
Tất cả nhưng thứ này khiến cho Diệp Mặc cho rằng, ở đây nói không chừng chính là nơi ẩn chứa bí mật tu luyện quá nhanh của Nam Cung gia
Mà khi Diệp Mặc thấy đồ vật trong này thì hắn thật sự chấn động rồi. Dù là ở chỗ này nhìn thấy Tụ Linh tiên trận đã ngoài cấp bốn, hoặc là nhìn thấy một ấn kỳ phong ấn gì đó, Diệp Mặc cũng sẽ không khiếp sợ như bây giờ.
Hắn đi thẳng xuống sâu dưới cùng, sau khi phá vỡ khốn trận trước mắt, đập vào mắt là một mảnh linh trì rậm rạp tầng tầng lớp lớp, phạm vi khoảng chừng hơn mười dặm. Mà mảnh linh trì này cũng không phải là chỗ tu sĩ tu luyện, bởi vì linh trì tầng tầng lớp lớp kia, mỗi một tầng đều có vô số trứng trùng.
Mà vô số trứng trùng này, Diệp Mặc đại bộ phận đều biết, chẳng những có Phệ Linh Trùng, còn có Thôn Hỏa Trùng, thậm chí còn có cả Phệ thần trùng.
Nam Cung gia không ngờ là một gia tộc Trùng tu.
Nhưng dù là Trùng tu cũng không thể nuôi nhiều trùng như vậy chứ. Diệp Mặc thật sự chấn động rồi, số linh trùng hung mãnh này của Nam Cung gia là từ đâu mà có? Mà còn nhiều như thế nữa chứ?
Thôn Hỏa Trùng ma lúc xưa chính là Sở Cửu Vũ tiêu diệt, tuy rằng cuối cùng vẫn để Trùng ma chạy thoát, thế nhưng mối thù của Trùng ma và Sở Cửu Vũ, Diệp Mặc cũng biết rất rõ. Mà bây giờ chỗ ở của Sở Cửu Vũ thậm chí có cả Thôn Hỏa Trùng, ngay cả chính Diệp Mặc cũng nghĩ không thông, đây rốt cuộc là chuyện gì đây
Ở đây nhiều linh trì như vậy, nhiều tầng như vậy, phạm vi hơn mười dặm, đây cần bao nhiêu linh mạch và linh vật nuôi dưỡng? Linh dịch trong linh trì kia rốt cuộc là vật gì mà có thể nuôi dưỡng nhiều linh trùng như vậy?
Nếu như những linh trùng này tất cả đều thành hình, thì số lượng sẽ là bao nhiêu đây? Tuyệt đối sẽ không chỉ là phạm vi trên con số ngàn dặm, mà hàng ngàn hàng chục ngàn dặm cũng không phải là không thể
Linh trùng đỉnh cấp với phạm vi hàng chục ngàn dặm cùng lúc công kích thì…
Diệp Mặc hầu như không dám nghĩ tới, trừ phi Cửu Dương Thiên hỏa của hắn đạt tới ba mặt trời trở lên, bằng không những linh trùng này hắn cũng không có cách nào tiêu diệt hết toàn bộ.
Nếu như những linh trùng này có người chỉ huy, thì lúc đó dù hắn tu luyện ra được ba mặt trời, thì cũng không thể diệt sạch đám linh trùng này
Diệp Mặc đột nhiên nghĩ đến Phệ Linh Trùng phạm vi ngàn dặm xuất hiện ở Băng kiếm môn trước đây, lúc này hắn đã khẳng định đám linh trùng đó không phải vô duyên vô cớ mà ra đâu, mà là Nam Cung Phi giở trò quỷ.
Bất luận chuyện này có liên can tới Nam Cung gia hay không, Nam Cung Phi nhất định là trốn không thoát.
Thảo nào tên Nam Cung Phi kia đối với mình rất là để ý, còn cố ý hỏi thăm tình hình của mình, hóa ra là bởi vì Cửu Dương thiên hỏa của hắn là đại địch của Nam Cung Phi
Nhìn thấy linh trì với phạm vi hơn mười dặm, còn có vô số trứng lúc nhúc trong linh trì, Diệp Mặc cảm giác được từng đợt buồn nôn
Thôn Hỏa Trùng thì thôi kệ đi, Phệ thần trùng và Phệ Linh Trùng thì đều có vô số dịch nhờn, loại trùng này toàn bò trên đó, chỉ dịch nhờn kia cũng đủ làm cho Diệp Mặc buồn nôn phát kiếp, hắn thực sự không nghĩ ra, vì sao lại có cái loại người thích nuôi thứ gớm ghiếc này cơ chứ
Nhiều trùng như vậy một khi đi ra ngoài, vậy so với tai họa lần trước còn tại vạ hơn. Diệp Mặc không chút do dự phóng ra Cửu Dương thiên hỏa, hai vầng thái dương màu tím trong chớp mắt toàn bộ bao phủ lại linh trì trứng trùng trong phạm vi hơn mười dặm
Vô số trứng trùng dưới thiên hỏa hóa thành tro bụi, tiêu tán không còn, cuối cùng ngay cả linh dịch trong linh trì cũng bị Cửu Dương thiên hỏa thiêu đốt khô cạn. Dù cho Diệp Mặc biết vật bên trong linh trì không đơn giản, hắn cũng không có hứng thú để đi kiểm tra
Duy nhất một điều khiến Diệp Mặc không rõ chính là, nếu như Phệ Linh Trùng ngàn dặm lúc trước là do Nam Cung Phi thả ra, vì sao bản thân y lại không ra chứ? Còn nữa, chính là thời điểm y chọn sao mà trùng khớp dữ vậy, đúng ngay lúc Lục Chính Quần phát động Sa hồn thú mới lạ chứ?
Sau khi tất cả trứng trùng và linh trì bị Diệp Mặc tiêu diệt, thì lộ ra một mảnh nham thạch cháy đen. Thần thức của Diệp Mặc quét qua phía dưới đó một lần, hắn lập tức đã tìm được một chỗ rất không ổn lắm, hoặc có thể nói hắn tìm được một trận pháp chưa bố trí xong
Khi Diệp Mặc đem trận pháp ẩn dấu còn chưa bố trí xong từng tầng mở ra, thì liền phát hiện trận tâm thật lớn. Vô số trận kỳ rậm rạp xếp hàng ở chung quanh, mà số trận kỳ này cái nào cũng là tài liệu luyện chế đỉnh đỉnh cấp
Diệp Mặc hít một hơi lãnh khí, hắn không ngờ phát hiện đây là một tiên trận cấp một, Nam Cung Phi không ngờ không phải là tông sư trận pháp cấp chín, mà là một tiên trận sư cấp một, đây có chút ngoài dự liệu của Diệp Mặc
Huống hồ đối với Diệp Mặc mà nói tiên trận cấp một không phải là chính yếu, cái chính chính là miếng trận bàn ở giữa tiên trận, Diệp Mặc căn bản nhìn không ra trận bàn là đẳng cấp gì, hắn khẳng định trận bàn này tuyệt đối không phải đồ vật của Tu Chân giới. Dù là Sầm Kim Lĩnh, Diệp Mặc phỏng chừng ông ta cũng luyện chế không được.
Tiên trận cấp một chưa bố trí xong này đây, chỉ là để cố định trận bàn mà thôi. Diệp Mặc không nhìn ra trận bàn này là dùng để làm gì, có tác dụng thế nào, nhưng hắn lại có một loại cảm giác, một khi trận bàn này bị Tiên trận cấp một cố định xong, vậy đối với hắn tuyệt đối không có bất kỳ chỗ tốt nào.
Hắn thậm chí hoài nghi, đây là thủ đoạn dự bị để Lục Chính Quần khi muốn xuống đây.
Với loại kiêu hùng như Lục Chính Quần, đem gốc cây trân quý thế kia để ở Tu Chân giới, thì muốn xuống đây thì tuyệt đối không chỉ có một con đường.
Diệp Mặc không do dự chút nào, đem trận bàn và Tiên trận cấp một chưa bố trí xong toàn bộ thu lại. Diệp Mặc trải qua nhiều kinh nghiệm, lúc này hắn thậm chí không dùng thần thức quét trận bàn kia, chỉ là đem toàn bộ các thứ xung quanh trận bàn nhét vào Thế giới trang vàng, và phong ấn cùng với tấm bia đá trước đó. Chưa đến được Tiên giới, hắn kiên quyết không mở mấy thứ này.
Thu hồi xong cái thứ có thể là đường xuống đây mà Lục Chính Quần bố trí, Diệp Mặc cũng không cao hứng trở lại. Nếu như hắn suy đoán chính xác, Lục Chính Quần có thể bố trí đường xuống thứ hai, khó nói là y sẽ không bố trí đường xuống thứ ba thứ tư
Diệp Mặc nghĩ như vậy cũng không thể trách hắn, hắn suy đoán đúng là không sai, cái trận bàn này chính là đường xuống Lục Chính Quần bố trí đấy.
Có lẽ Diệp Mặc chưa từng tới Tiên giới, đương nhiên không biết từ Tiên giới muốn xuống Tu Chân giới có bao nhiêu trắc trở. Dù là tấm bia đá mà Sầm Kim Lĩnh bố trí, thì bùa chú bên trong cũng là Lục Chính Quần cung cấp đấy. Loại trận bàn như thế này đây thì tu sĩ bình thường há có thể lấy được ư? Chỉ là Sầm Kim Lĩnh khi đang bố trí tấm bia đá và bảy phiến đá xanh, động chút tay chân vào đó mà thôi
Lục Chính Quần ở Tiên giới tu luyện vô số năm, loại bùa chú từ Tiên giới xé rách Tu Chân giới cũng chỉ tìm được có hai tấm, đây còn là vì y gặp may đấy
Một được Sầm Kim Lĩnh luyện chế vào tấm bia đá, sau đó bảy phiến đá xanh xung quanh tấm bia đá cũng là phải dựa vào tấm bùa của bia đá mới có thể kích phát. Mà tấm còn lại chính là trận bàn đã bị Diệp Mặc thu hồi, đây chỉ là chuẩn bị ở sau y dự tính lưu lại mà thôi
Vì gốc cây kia, hai tấm Phá Giới Phù đều xài hết rồi, đáng tiếc chính là, hiện tại bia đá và trận bàn đều bị Diệp Mặc lấy đi. Nếu như y biết Diệp Mặc còn đang lo lắng y có tấm thứ ba, nói không chừng y sẽ chỉ vào mũi Diệp Mặc chửi ầm lên, ngươi cho là đây là rau cải trắng sao muốn có là có cả đống cả làng?
Diệp Mặc thu hồi trận bàn này, lại tìm kiếm khắp nơi nửa ngày, sau khi không có phát hiện vật gì khác, lúc này mới lo lắng bùi ngùi rời khỏi Nam Cung Sơn Trang
Phát hiện lối đi thứ hai có thể từ Tiên giới xuống tới đây, Diệp Mặc đã không có bất cứ tâm tình gì để mà đi dò xét các nơi trong Nam Cung Sơn Trang. Lúc này thậm chí nhu cầu cấp thiết của hắn là phải phi thăng, phi thăng đến Tiên giới, sau đó liều mạng tu luyện, thẳng đến lúc giết quách Lục Chính Quần, bằng không hắn quả thực ăn ngủ cũng không yên
Dù hắn phi thăng rồi, nhưng Mặc Nguyệt Chi Thành vẫn là ở đại lục Lạc Nguyệt, nếu như Lục Chính Quần xuống được đây, hắn căn bản không có bất kỳ biện pháp nào bảo trụ Mặc Nguyệt Chi Thành.
Diệp Mặc tin tưởng dưới tình huống hắn có trận bàn thời gian, chỉ cần ở Tiên giới tìm được tài nguyên tu luyện, nhất định cũng có thể giống y như ở Tu Chân giới, tu vi nhanh chóng tấn cấp
Biết thời gian bức bách như thế, Diệp Mặc đâu còn tâm tư đi quản chuyện của Nam Cung Sơn Trang chứ.
Chương trước Chương tiếp
Loading...